Liễu Thuận Phong vậy mà tu luyện thành loại tà công này, chỉ trở tay một chưởng đã đánh ra một tòa núi cao thiêu đốt ma diễm.
Tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy một cổ ma uy đáng sợ, thật giống như một mảnh thiên không sụp xuống, mọi người nhao nhao tế ra thần pháp hộ thể, sợ bị tòa núi cao trên bầu trời kia chấn chết.
Kỷ Phong ánh mắt kiên định, phất trần trong tay bắt đầu chuyển động, vẽ ra trong không khí một vòng xoáy, tạo thành một bức Thái Cực Thần Đồ.
- Thái Thanh Bát Trận Đồ.
Đây là một chiêu thần thông Đạo Môn cổ xưa, nghe đồn chính là chiêu số trong "Tam Tắc Đạo Ngôn" do Đạo Tổ truyền xuống, tư trong đệ nhất tắc đạo ngôn "Thái Thanh Minh Kính" diễn hóa ra.
Đây là một chiêu Đạo Môn thần thông đã thất truyền 300 năm, khiến mấy vị Đạo Môn tiên tử mặc đạo bào màu xanh ở trong tràng đều phải khiếp sợ, các nàng tiên tâm đ*o cốt, tựa như Thanh Liên tọa thần hồ, nhưng giờ phút này lại không thể bình tĩnh được nữa.
Thái Thanh Bát Trận Đồ, chính là truyền thế thần pháp của một trong Đạo Môn Tam đại tán nhân "Phù Trần Tử", nhưng tử ba trăm năm trước, sau khi Phù Trần Tử giá hạc nam hành thì môn thần thông này cũng chưa từng hiện thế trên thế gian.
Chẳng lẽ thiếu niên thiên tư tuyệt đỉnh này chính là truyền nhân của Phù Trần Tử sao, thân phận này quả thực quá dọa người, bối phận ở Tu Tiên Giới quả thực có thể sánh vai với một ít cự kình.
Vô Lượng Ngũ Chỉ Sơn và Thái Thanh Bát Trận Đồ đánh nhau, tựa như một mảnh biển cát cùng thần nhạc đang tranh phong, cuối cùng nhất hai loại thần thông đều phai mờ, bạo liệt ra trong không khí một mảnh khí lãng màu vàng cực lớn.
Rất nhiều tu sĩ vào thời khắc này, đều bị cổ lực lượng này trùng kích khiến té trên mặt đất, đầu một ít người như bị cự chung va chạm, ngất đi.
Liễu Thuận Phong mãnh liệt lui về phía sau một bước, bàn tay đau đớn muốn nứt, phảng phất như xương cốt đều đứt gãy.
BA~!
Tường vân dưới chân Kỷ Phong bị đánh xơ xác, hai chân chìm vào mặt đất, xương nơi hai đùi đều phát ra thanh âm "Khanh khách", phảng phất như muốn vỡ vụn vậy.
Một kích thật cường đại!
Liễu Thuận Phong chính là thiên tài cao cấp nhất Tà Tông, chiến lực cao hơn Hồng Ma Phương gấp đôi, chính là nhân vật đứng ở đỉnh cao nhất.
Tất cả Tà Tông đệ tử đều cho rằng Liễu Thuận Phong có thể một chiêu trần áp tuyệt đại thiên tài của Vạn Tượng Tháp này, nhưng "Vô Lượng Ngũ Chỉ Sơn" cũng đã đánh ra, mà Kỷ Phong vẫn đứng ở đó, thân thể thẳng tắp như tùng.
Lại có thể đánh ngang tay với Liễu Thuận Phong, thiên niên gọi là Kỷ Phong này quả thực quá cường đại, Vạn Tượng Tháp có hắn ở đây thì cũng không tính là quá suy sụp.
Đây mới thực sự là làm vẻ vang cho Vạn Tượng Tháp.
- Tốt!
La Phù công chúa cũng nhịn không được nhẹ nhàng hô lên, phân phó Ngọc công công đứng bên cạnh một câu, Ngọc công công gật đầu cười, sau đó đi về phía chiến pháp cổ đài.
- Chúc mừng Kỷ công tử, công chúa điện hạ rất coi trọng ngươi, ngươi cũng đừng khiến cho nàng thất vọng ah!
Ngọc công công cười tủm tỉm nói.
- Kỷ Phong cho dù liều chết, cũng không dám khiến công chúa điện hạ thất vọng.
Kỷ Phong có chút khẽ khom người.
La Phù công chúa có bao nhiêu năng lượng, Kỷ Phong rõ ràng hơn ai hết, ngay cả thiên tài cấp bậc sử thi như Thích Dạ Lai cũng cam tâm làm môn khách của nàng.
Có thể được nàng nhìn trúng, đích thật là một vinh hạnh đặc biệt lớn lao.
Ngọc công công nhẹ gật đầu, cười nói:
- Hồng Ma Phương đã bị chết, chỉ cần ngươi có thể chiến thắng Liễu Thuận Phong thì coi như đã chiến thắng đệ tứ điện và đệ tam điện, như vậy coi như đã vãn hồi được thể diện cho Vạn Tượng Tháp chúng ta rồi.
Ngọc công công cũng không nói tiếp, liền xoay người rời đi.
Tuyệt thế thiên tài của Tà Tông thật sự quá nhiều, tàng long ngọa hổ, Kỷ Phong tuy rằng cường đại, nhưng muốn chiến hết tất cả nhân kiệt Tà Tông thì vẫn là chuyện không thể nào.
Có thể đánh bại hai vị đỉnh tiêm thiên tài của đệ tứ điện và đệ tam điện cũng đã là chuyện rất giỏi rồi.
Trong lòng đệ tử Vạn Tượng Tháp ở đây cũng nghĩ vậy, không dám nghĩ có thể đánh bại hết nghịch thiên nhân kiệt của Tà Tông, đó quả thật là chuyện không thể nào.
Liễu Thuận Phong cũng đã khủng bố như thế, trong Tà Tông còn có mấy điện hiện giờ còn chưa có thiên tài tới, nói không chừng trong đó có che dấu người còn cường đại hơn cả Liễu Thuận Phong.
- Hôm nay Vạn Tượng Tháp quyết không thể bại!
Kỷ Phong trong lòng có một cổ ngạo khí, ngạo khí bách chiến bách thắng .
- Không thể bại, cũng phải bại!
Liễu Thuận Phong ống tay áo phồng lên, không ngừng tăng lớn trong không khí, tựa như biến thành hai mảnh mây xanh, có vô số Thiên Địa đạo tắc đang ngưng tụ.
- Liễu huynh, điện hạ phân phó, để cho ta tới thay ngươi đánh một trận.
Hứa Cao bước ra, bay qua bên người Liễu Thuận Phong, thanh âm nhanh đến tựa như một đạo quỷ ảnh tử, tàn ảnh không dứt, giống như một đạo Long Ảnh màu đen vậy.
Liễu Thuận Phong chính là đệ nhất thiên kiêu của Sâm La Điện đệ tam điện, nếu hắn thất bại, vậy thì chẳng khác nào Sâm La Điện đệ tam điện thất bại, điện hạ đệ tam điện không muốn hắn thất bại cho nên liền điều động nhân vật tuyệt đỉnh khác ra tay.
Hứa Cao đã ra tay, Liễu Thuận Phong lập tức lui trở về.
Hứa Cao và Liễu Thừa Phong đều là Hộ Điện Giả của đệ tam điện hạ, tu vị không yếu hơn Liễu Thuận Phong bao nhiêu.
Hứa Cao tế ra một chỉ cái bình sắt màu trắng, hình dạng tựa như bình hoa, trên đó ấn lấy thú đồ, một chưởng đập lên bình sắt, một đầu hỏa lân khổng lồ từ bên trong bay ra.
NGAO!
Hỏa lân cao chừng núi nhỏ, lân phiến trên người tựa như từng khối thiết thạch, đây là một đầu dị thú chiến hồn sáu trăm năm, dùng tu vị của Hứa Cao cũng không thể luyện nhập nó vào trong thân thể, chỉ có thể để nó vào ngự thú bảo bình.
Dị thú chiến hồn sáu trăm năm sức chiến đấu đã là cao cấp nhất trong Thần Cơ Đại viên mãn, một khi bước vào bảy trăm năm năm liền có thể chém giết tu sĩ Thiên Mệnh đệ nhất trọng.
PHỐC!
Kỷ Phong mở rộng Nguyệt Luân Thiên Nhãn, ban ngày trên Thiên Mạc có một mảnh ánh trăng nhìn không thấy nhảy vào trong mắt của hắn, một đạo ánh mắt khủng bố vô biên bắn ra ngoài, đánh cho hỏa lân tinh hồn phải xơ xác.
Ánh mắt như kiếm, hình như thực chất.
Oanh!
Thân thể Hứa Cao ầm ầm té xuống, thân thể chia năm xẻ bảy, máu tươi quả thực còn đỏ hơn cả hoa mai.
Chỉ một chiêu, Hộ Điện Giả của đệ tam điện đã chết rồi.
Bị chết vô thanh vô tức.
Hứa Cao ngã xuống, lại một vị tuyệt đại anh kiệt của Tà Tông bị mất mạng!
Hai tiếng hừ lạnh vang lên!
Trong Sâm La Điện đệ tam điện, có hai vị đệ tử Thần Cơ Đại viên mãn giết ra, đều là tuyệt đỉnh thiên kiệt, một người mở ra 210 tòa mệnh huyệt, một người mở ra 230 tòa mệnh huyệt.
Hai tên đệ tử thân mặc hắc bào này lớn lên giống như đúc, đôi má hẹp dài, lông mày cung nhô lên, hai mắt hẹp dài tựa như cá chuối.
Bọn hắn đều cầm một cây ma thương, bay thẳng mà ra, thân thể cơ hồ dung hợp với trường thương, tựa như biến thành hai tòa núi vậy.
Liễu Thuận Phong vậy mà tu luyện thành loại tà công này, chỉ trở tay một chưởng đã đánh ra một tòa núi cao thiêu đốt ma diễm.
Tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy một cổ ma uy đáng sợ, thật giống như một mảnh thiên không sụp xuống, mọi người nhao nhao tế ra thần pháp hộ thể, sợ bị tòa núi cao trên bầu trời kia chấn chết.
Kỷ Phong ánh mắt kiên định, phất trần trong tay bắt đầu chuyển động, vẽ ra trong không khí một vòng xoáy, tạo thành một bức Thái Cực Thần Đồ.
- Thái Thanh Bát Trận Đồ.
Đây là một chiêu thần thông Đạo Môn cổ xưa, nghe đồn chính là chiêu số trong "Tam Tắc Đạo Ngôn" do Đạo Tổ truyền xuống, tư trong đệ nhất tắc đạo ngôn "Thái Thanh Minh Kính" diễn hóa ra.
Đây là một chiêu Đạo Môn thần thông đã thất truyền năm, khiến mấy vị Đạo Môn tiên tử mặc đạo bào màu xanh ở trong tràng đều phải khiếp sợ, các nàng tiên tâm đo cốt, tựa như Thanh Liên tọa thần hồ, nhưng giờ phút này lại không thể bình tĩnh được nữa.
Thái Thanh Bát Trận Đồ, chính là truyền thế thần pháp của một trong Đạo Môn Tam đại tán nhân "Phù Trần Tử", nhưng tử ba trăm năm trước, sau khi Phù Trần Tử giá hạc nam hành thì môn thần thông này cũng chưa từng hiện thế trên thế gian.
Chẳng lẽ thiếu niên thiên tư tuyệt đỉnh này chính là truyền nhân của Phù Trần Tử sao, thân phận này quả thực quá dọa người, bối phận ở Tu Tiên Giới quả thực có thể sánh vai với một ít cự kình.
Vô Lượng Ngũ Chỉ Sơn và Thái Thanh Bát Trận Đồ đánh nhau, tựa như một mảnh biển cát cùng thần nhạc đang tranh phong, cuối cùng nhất hai loại thần thông đều phai mờ, bạo liệt ra trong không khí một mảnh khí lãng màu vàng cực lớn.
Rất nhiều tu sĩ vào thời khắc này, đều bị cổ lực lượng này trùng kích khiến té trên mặt đất, đầu một ít người như bị cự chung va chạm, ngất đi.
Liễu Thuận Phong mãnh liệt lui về phía sau một bước, bàn tay đau đớn muốn nứt, phảng phất như xương cốt đều đứt gãy.
BA~!
Tường vân dưới chân Kỷ Phong bị đánh xơ xác, hai chân chìm vào mặt đất, xương nơi hai đùi đều phát ra thanh âm "Khanh khách", phảng phất như muốn vỡ vụn vậy.
Một kích thật cường đại!
Liễu Thuận Phong chính là thiên tài cao cấp nhất Tà Tông, chiến lực cao hơn Hồng Ma Phương gấp đôi, chính là nhân vật đứng ở đỉnh cao nhất.
Tất cả Tà Tông đệ tử đều cho rằng Liễu Thuận Phong có thể một chiêu trần áp tuyệt đại thiên tài của Vạn Tượng Tháp này, nhưng "Vô Lượng Ngũ Chỉ Sơn" cũng đã đánh ra, mà Kỷ Phong vẫn đứng ở đó, thân thể thẳng tắp như tùng.
Lại có thể đánh ngang tay với Liễu Thuận Phong, thiên niên gọi là Kỷ Phong này quả thực quá cường đại, Vạn Tượng Tháp có hắn ở đây thì cũng không tính là quá suy sụp.
Đây mới thực sự là làm vẻ vang cho Vạn Tượng Tháp.
- Tốt!
La Phù công chúa cũng nhịn không được nhẹ nhàng hô lên, phân phó Ngọc công công đứng bên cạnh một câu, Ngọc công công gật đầu cười, sau đó đi về phía chiến pháp cổ đài.
- Chúc mừng Kỷ công tử, công chúa điện hạ rất coi trọng ngươi, ngươi cũng đừng khiến cho nàng thất vọng ah!
Ngọc công công cười tủm tỉm nói.
- Kỷ Phong cho dù liều chết, cũng không dám khiến công chúa điện hạ thất vọng.
Kỷ Phong có chút khẽ khom người.
La Phù công chúa có bao nhiêu năng lượng, Kỷ Phong rõ ràng hơn ai hết, ngay cả thiên tài cấp bậc sử thi như Thích Dạ Lai cũng cam tâm làm môn khách của nàng.
Có thể được nàng nhìn trúng, đích thật là một vinh hạnh đặc biệt lớn lao.
Ngọc công công nhẹ gật đầu, cười nói:
- Hồng Ma Phương đã bị chết, chỉ cần ngươi có thể chiến thắng Liễu Thuận Phong thì coi như đã chiến thắng đệ tứ điện và đệ tam điện, như vậy coi như đã vãn hồi được thể diện cho Vạn Tượng Tháp chúng ta rồi.
Ngọc công công cũng không nói tiếp, liền xoay người rời đi.
Tuyệt thế thiên tài của Tà Tông thật sự quá nhiều, tàng long ngọa hổ, Kỷ Phong tuy rằng cường đại, nhưng muốn chiến hết tất cả nhân kiệt Tà Tông thì vẫn là chuyện không thể nào.
Có thể đánh bại hai vị đỉnh tiêm thiên tài của đệ tứ điện và đệ tam điện cũng đã là chuyện rất giỏi rồi.
Trong lòng đệ tử Vạn Tượng Tháp ở đây cũng nghĩ vậy, không dám nghĩ có thể đánh bại hết nghịch thiên nhân kiệt của Tà Tông, đó quả thật là chuyện không thể nào.
Liễu Thuận Phong cũng đã khủng bố như thế, trong Tà Tông còn có mấy điện hiện giờ còn chưa có thiên tài tới, nói không chừng trong đó có che dấu người còn cường đại hơn cả Liễu Thuận Phong.
- Hôm nay Vạn Tượng Tháp quyết không thể bại!
Kỷ Phong trong lòng có một cổ ngạo khí, ngạo khí bách chiến bách thắng .
- Không thể bại, cũng phải bại!
Liễu Thuận Phong ống tay áo phồng lên, không ngừng tăng lớn trong không khí, tựa như biến thành hai mảnh mây xanh, có vô số Thiên Địa đạo tắc đang ngưng tụ.
- Liễu huynh, điện hạ phân phó, để cho ta tới thay ngươi đánh một trận.
Hứa Cao bước ra, bay qua bên người Liễu Thuận Phong, thanh âm nhanh đến tựa như một đạo quỷ ảnh tử, tàn ảnh không dứt, giống như một đạo Long Ảnh màu đen vậy.
Liễu Thuận Phong chính là đệ nhất thiên kiêu của Sâm La Điện đệ tam điện, nếu hắn thất bại, vậy thì chẳng khác nào Sâm La Điện đệ tam điện thất bại, điện hạ đệ tam điện không muốn hắn thất bại cho nên liền điều động nhân vật tuyệt đỉnh khác ra tay.
Hứa Cao đã ra tay, Liễu Thuận Phong lập tức lui trở về.
Hứa Cao và Liễu Thừa Phong đều là Hộ Điện Giả của đệ tam điện hạ, tu vị không yếu hơn Liễu Thuận Phong bao nhiêu.
Hứa Cao tế ra một chỉ cái bình sắt màu trắng, hình dạng tựa như bình hoa, trên đó ấn lấy thú đồ, một chưởng đập lên bình sắt, một đầu hỏa lân khổng lồ từ bên trong bay ra.
NGAO!
Hỏa lân cao chừng núi nhỏ, lân phiến trên người tựa như từng khối thiết thạch, đây là một đầu dị thú chiến hồn sáu trăm năm, dùng tu vị của Hứa Cao cũng không thể luyện nhập nó vào trong thân thể, chỉ có thể để nó vào ngự thú bảo bình.
Dị thú chiến hồn sáu trăm năm sức chiến đấu đã là cao cấp nhất trong Thần Cơ Đại viên mãn, một khi bước vào bảy trăm năm năm liền có thể chém giết tu sĩ Thiên Mệnh đệ nhất trọng.
PHỐC!
Kỷ Phong mở rộng Nguyệt Luân Thiên Nhãn, ban ngày trên Thiên Mạc có một mảnh ánh trăng nhìn không thấy nhảy vào trong mắt của hắn, một đạo ánh mắt khủng bố vô biên bắn ra ngoài, đánh cho hỏa lân tinh hồn phải xơ xác.
Ánh mắt như kiếm, hình như thực chất.
Oanh!
Thân thể Hứa Cao ầm ầm té xuống, thân thể chia năm xẻ bảy, máu tươi quả thực còn đỏ hơn cả hoa mai.
Chỉ một chiêu, Hộ Điện Giả của đệ tam điện đã chết rồi.
Bị chết vô thanh vô tức.
Hứa Cao ngã xuống, lại một vị tuyệt đại anh kiệt của Tà Tông bị mất mạng!
Hai tiếng hừ lạnh vang lên!
Trong Sâm La Điện đệ tam điện, có hai vị đệ tử Thần Cơ Đại viên mãn giết ra, đều là tuyệt đỉnh thiên kiệt, một người mở ra tòa mệnh huyệt, một người mở ra tòa mệnh huyệt.
Hai tên đệ tử thân mặc hắc bào này lớn lên giống như đúc, đôi má hẹp dài, lông mày cung nhô lên, hai mắt hẹp dài tựa như cá chuối.
Bọn hắn đều cầm một cây ma thương, bay thẳng mà ra, thân thể cơ hồ dung hợp với trường thương, tựa như biến thành hai tòa núi vậy.