Tà Tông lần này xuất thế, xem ra thật là đã mưu đồ từ lâu, tất cả đại Tà Điện đều xuất hiện hoàng kim thịnh thế, nghịch thiên quỷ tài thật sự quá nhiều, chỉ sợ không chỉ muốn trấn áp Vạn Tượng Tháp, càng muốn nhúng chàm toàn bộ Thần Tấn vương triều.
Ngay khi tất cả mọi người im lặng, vị Thần Võ Quân Thiên phu trưởng kia lại nói:
- Tà Tông muốn trấn thiên hạ, chẳng lẽ có thể coi trời bằng vung, tùy ý làm bậy sao? Thần Võ Quân chúng ta tiêu chí ở an thiên hạ, Tà Tông các ngươi muốn trấn thiên hạ, các ngươi trấn được ta sao?
Tên Thần Võ Quân Thiên phu trưởng này thật sự quá trâu bò rồi, Nạp Lan Tuyết Táng cũng đã mạnh như thế, hắn lại vẫn dám nhảy ra, chẳng lẽ Thần Võ Quân thật sự không sợ chết? Hay là não hắn thiếu nếp nhăn đây?
- Tà Tông chúng ta thật là coi trời bằng vung đấy!
Nạp Lan Tuyết Táng trên người tà khí trùng thiên, khí thế khinh người, chỉ riêng cổ tà khí kia thôi đã khiến một phiến không gian cũng biến thành đen kịt, tựa như ban ngày biến đêm tối, còn có vô số điện quang xuyên thẳng qua bên trong, tựa như Thiên Địa đã biến thành luyện ngục vậy.
Trong hai mắt hắn thai nghén lấy hai cái ma ảnh, bắn ra hai đạo ánh mắt màu đen, hình dạng cực kỳ giống ma kiếm trong truyền thuyết, đâm ra hơn trăm trượng.
PHỐC PHỐC!
Mục tiêu của hai chuôi Cửu U Ma Đồng Kiếm kia vốn là Phong Phi Vân, nhưng ở trên đường đã có hai tu sĩ Thần Cơ Đại viên mãn bị kiếm quang dính vào một tia, lập tức thân thể bị cắt thành hai nửa, máu chảy đầy đất.
- Bổn tướng quân chuyên đánh coi trời bằng vung!
Phong Phi Vân không sợ kiếm quang khiếp người kia, lỗi lạc dựng dưới cây mai, trong óc, bốn mươi đạo thần thức, dựa theo số lượng Tiểu Diễn, cấp tốc xếp đặt, hóa thành một cái thần chùy hào quang vô cùng từ trong ánh mắt bay ra.
- Tiểu Diễn Thuật chi Tru Thiên Hám Tiên Chùy!
Đây là một cực chùy màu đen do bốn mươi đạo thần thức ngưng tụ, vắt ngang thiên mộ, dài mấy trăm mét, che đậy cả nửa bầu trời!
Cổ lực lượng này quá bưu hãn rồi, tựa như Long Hổ khiếu thanh thiên, có thể quét ngang núi cao!
Ầm ầm!
Một búa đánh xuống, Thiên Địa cũng như bị rung chuyển, hai đạo Cửu U Ma Kiếm trong mắt Nạp Lan Tuyết Táng lập tức bị chấn vỡ, một cổ cực lực đánh cho hắn phải lui về sau ba bước mới đứng vững.
Sau ba bước, thân thể cả người có một nửa đều lâm vào lòng đất, từ phần eo trở xuống đều chui vào trong đất bùn.
Tru Thiên Hám Thiên Chùy!
Đây là một loại thần binh tồn tại ở thời đại thần thoại, nghe đồn từng từ Ngoại Vực bay tới, chấn vỡ một góc đại lục, rung chuyển đại địa, đương thời đã không thể gặp.
Tên Thần Võ Quân Thiên phu trưởng này vậy mà sử dụng nghịch thiên linh thông, ngưng tụ ra hư ảnh Tru Thiên Hám Tiên Chùy, mặc dù ngay cả một phàn ức vạn lực lượng Tru Thiên Hám Tiên Chùy cũng không đến, nhưng uy lực vẫn cực kỳ bất phàm.
Có thể đánh lui cả Cửu U Ma Đồ Nạp Lan Tuyết Táng!
Đây tuyệt đối là lần đầu tiên Nạp Lan Tuyết Táng phải lui về sau trong chiến đấu, trong chiến đấu trước kia, hắn vô luận gặp phải đối thủ cường đại cỡ nào, hắn đều chưa từng lui, có thể đơn giản miểu sát đối phương ngay.
Hí!
Giờ khắc này, tất cả mọi người như đá hóa vậy, bị trước một màn trước mắt này chấn động thật sâu.
Ánh mắt lần nữa dừng ở trên người tên Thiên phu trưởng mặc thiết khải Thần Võ Quân kia, rất nhiều người con mắt cũng như muốn rớt ra:
- Cái này. . . Làm sao có thể?
Mà ngay cả La Phù công chúa trước sau vẫn bình tĩnh như nước giờ phút này cũng bỗng nhiên đứng dậy, Lưu Vân bào màu vàng cũng va chạm ra thanh âm "'Rầm Ào Ào'" .
Những đệ nhất mỹ nhân các điện Tà Tông giờ phút này trong lòng suy nghĩ phức tạp, tên Thần Võ Quân Thiên phu trưởng cuồng vọng công bố muốn bắt các nàng về làm tình phụ này còn cường đại hơn các nàng nghĩ gấp trăm ngàn lần.
Kỷ Phong nhìn thật sâu vào Phong Phi Vân, sau đó im lặng đi xuống chiến pháp cổ đài, thối lui xuống bên dưới, đứng ở một góc, đệ tử Tà Tông cũng không dám đến gần hắn, biết rõ đây là một thiếu niên đáng sợ.
Liễu Thuận Phong bị trọng thương cũng được hai đệ tử Tà Tông giúp đỡ xuống dưới, ngồi ở xa xa, cũng không dưỡng thương, ánh mắt giống như Kỷ Phong nhìn vào người kia. Một tu sĩ có thể đánh lui cả Nạp Lan Tuyết Táng đáng giá hắn mang thương thể mà quan chiến.
- Ha ha! Phong Đại Ngưu, ngươi có tư cách giao thủ với ta.
Nạp Lan Tuyết Táng trên thân linh quang xoay chuyển, thân thể liền lăng không bay lên, lơ lửng ở trên cao ba trượng.
Một chiêu vừa rồi, chiến uy của Tru Thiên Hám Tiên Chùy đã được Nạp Lan Tuyết Táng khẳng định, hiện giờ bắt đầu nhìn thẳng vào đối thủ trước mắt nàng.
Nạp Lan Tuyết Táng ở trong Tà Tông xưng hùng vài năm, địch nhân có thể được hắn nhìn thẳng vào, tăng thêm Phong Phi Vân và Kỷ Phong, cũng chưa tới năm người.
Phong Phi Vân đứng dưới cây mai, nói:
- Bổn tướng quân hôm nay tất nhiên sẽ mang đám tà ma ngoại đạo các ngươi ra thi pháp tại đây.
Có một cổ chiến uy từ trong thân thể Phong Phi Vân tóe phát ra, hai tia ánh mắt từ trong khải giáp xuyên ra, nhưng phương hướng lại không phải Nạp Lan Tuyết Táng, mà là cô gái áo trắng che mặt ngồi cạnh La Phù công chúa trong phong đình ở xa xa, nàng ôm đàn tranh Tử Mộc, ống tay áo phiêu diêu, quay người rời đi, chỉ lưu lại một bóng lưng tuyệt mỹ động lòng người
Phong Phi Vân rất muốn đuổi theo, lưu nàng lại, nhưng giờ lại không thoát thân được.
Cái này là một loại bất đắc dĩ muốn gặp không thể gặp, thật vất vả tương kiến trong hồng trận, rồi lại chỉ gặp thoáng qua, lần nữa gặp nhau lại không biết phải chờ tới năm nào tháng nào đây ?
Bóng lưng yểu điệu khuynh thành của Nam Cung Hồng Nhan đi xa trong gió, cuối cùng triệt để biến mất trong tuyết rơi trắng xóa.
Nàng lại đi rồi!
Một tiếng hét to, khiến suy nghĩ Phong Phi Vân thu lại.
Nạp Lan Tuyết Táng còn chưa ra tay, Sâm La Điện đệ thập điện liền có một đầu hắc ảnh giết ra:
- Chu Long, phụng mệnh điện hạ thay Nạp Lan thiếu gia đánh trước một hồi.
Điện hạ Sâm La Điện đệ thấp điện tự nhiên nhìn ra sự cường đại của tên Thần Võ Quân Thiên phu trưởng này, sợ Nạp Lan Tuyết Táng sẽ thất thủ, vì vậy mới điều động Chu Long ra trước dò xét hư thật của đối phương.
Chỉ cần có thể bức tên Phong Đại Ngưu này dùng ra linh thông thần pháp chính thức, vậy thì Nạp Lan Tuyết Táng ở bên có thể sớm lưu tâm, sẽ không bị đánh cho vội vàng không kịp chuẩn bị, thậm chí nghĩ ra cả cách hóa giải cũng nên.
Liễu Thuận Phong đối chiến Kỷ Phong, sử dụng chính là chiến thuật như vậy.
- Người Tà Tông thật sự quá thiếu đạo đức, loại chiến thuật này quá không công bình.
Tất cả mọi người cảm thấy bất mãn, tức giận không thôi, cảm thấy vị Thần Võ Quân Thiên phu trưởng này cực kỳ thua thiệt.
Chu Long đã bay đến trên đỉnh đầu Phong Phi Vân, tóc đỏ như lửa, làn da như hồng thép, thân cao chín xích, đã mở ra 250 tòa mệnh huyệt, thân thể tựa như một con quay, cấp tốc chuyển động trong không khí, dẫn xuất một đầu vòi rồng đường kính trăm mét.
Phong nhãn mang theo lực xé rách cường đại trực chỉ Phong Phi Vân phía dưới.
Tà Tông lần này xuất thế, xem ra thật là đã mưu đồ từ lâu, tất cả đại Tà Điện đều xuất hiện hoàng kim thịnh thế, nghịch thiên quỷ tài thật sự quá nhiều, chỉ sợ không chỉ muốn trấn áp Vạn Tượng Tháp, càng muốn nhúng chàm toàn bộ Thần Tấn vương triều.
Ngay khi tất cả mọi người im lặng, vị Thần Võ Quân Thiên phu trưởng kia lại nói:
- Tà Tông muốn trấn thiên hạ, chẳng lẽ có thể coi trời bằng vung, tùy ý làm bậy sao? Thần Võ Quân chúng ta tiêu chí ở an thiên hạ, Tà Tông các ngươi muốn trấn thiên hạ, các ngươi trấn được ta sao?
Tên Thần Võ Quân Thiên phu trưởng này thật sự quá trâu bò rồi, Nạp Lan Tuyết Táng cũng đã mạnh như thế, hắn lại vẫn dám nhảy ra, chẳng lẽ Thần Võ Quân thật sự không sợ chết? Hay là não hắn thiếu nếp nhăn đây?
- Tà Tông chúng ta thật là coi trời bằng vung đấy!
Nạp Lan Tuyết Táng trên người tà khí trùng thiên, khí thế khinh người, chỉ riêng cổ tà khí kia thôi đã khiến một phiến không gian cũng biến thành đen kịt, tựa như ban ngày biến đêm tối, còn có vô số điện quang xuyên thẳng qua bên trong, tựa như Thiên Địa đã biến thành luyện ngục vậy.
Trong hai mắt hắn thai nghén lấy hai cái ma ảnh, bắn ra hai đạo ánh mắt màu đen, hình dạng cực kỳ giống ma kiếm trong truyền thuyết, đâm ra hơn trăm trượng.
PHỐC PHỐC!
Mục tiêu của hai chuôi Cửu U Ma Đồng Kiếm kia vốn là Phong Phi Vân, nhưng ở trên đường đã có hai tu sĩ Thần Cơ Đại viên mãn bị kiếm quang dính vào một tia, lập tức thân thể bị cắt thành hai nửa, máu chảy đầy đất.
- Bổn tướng quân chuyên đánh coi trời bằng vung!
Phong Phi Vân không sợ kiếm quang khiếp người kia, lỗi lạc dựng dưới cây mai, trong óc, bốn mươi đạo thần thức, dựa theo số lượng Tiểu Diễn, cấp tốc xếp đặt, hóa thành một cái thần chùy hào quang vô cùng từ trong ánh mắt bay ra.
- Tiểu Diễn Thuật chi Tru Thiên Hám Tiên Chùy!
Đây là một cực chùy màu đen do bốn mươi đạo thần thức ngưng tụ, vắt ngang thiên mộ, dài mấy trăm mét, che đậy cả nửa bầu trời!
Cổ lực lượng này quá bưu hãn rồi, tựa như Long Hổ khiếu thanh thiên, có thể quét ngang núi cao!
Ầm ầm!
Một búa đánh xuống, Thiên Địa cũng như bị rung chuyển, hai đạo Cửu U Ma Kiếm trong mắt Nạp Lan Tuyết Táng lập tức bị chấn vỡ, một cổ cực lực đánh cho hắn phải lui về sau ba bước mới đứng vững.
Sau ba bước, thân thể cả người có một nửa đều lâm vào lòng đất, từ phần eo trở xuống đều chui vào trong đất bùn.
Tru Thiên Hám Thiên Chùy!
Đây là một loại thần binh tồn tại ở thời đại thần thoại, nghe đồn từng từ Ngoại Vực bay tới, chấn vỡ một góc đại lục, rung chuyển đại địa, đương thời đã không thể gặp.
Tên Thần Võ Quân Thiên phu trưởng này vậy mà sử dụng nghịch thiên linh thông, ngưng tụ ra hư ảnh Tru Thiên Hám Tiên Chùy, mặc dù ngay cả một phàn ức vạn lực lượng Tru Thiên Hám Tiên Chùy cũng không đến, nhưng uy lực vẫn cực kỳ bất phàm.
Có thể đánh lui cả Cửu U Ma Đồ Nạp Lan Tuyết Táng!
Đây tuyệt đối là lần đầu tiên Nạp Lan Tuyết Táng phải lui về sau trong chiến đấu, trong chiến đấu trước kia, hắn vô luận gặp phải đối thủ cường đại cỡ nào, hắn đều chưa từng lui, có thể đơn giản miểu sát đối phương ngay.
Hí!
Giờ khắc này, tất cả mọi người như đá hóa vậy, bị trước một màn trước mắt này chấn động thật sâu.
Ánh mắt lần nữa dừng ở trên người tên Thiên phu trưởng mặc thiết khải Thần Võ Quân kia, rất nhiều người con mắt cũng như muốn rớt ra:
- Cái này. . . Làm sao có thể?
Mà ngay cả La Phù công chúa trước sau vẫn bình tĩnh như nước giờ phút này cũng bỗng nhiên đứng dậy, Lưu Vân bào màu vàng cũng va chạm ra thanh âm "'Rầm Ào Ào'" .
Những đệ nhất mỹ nhân các điện Tà Tông giờ phút này trong lòng suy nghĩ phức tạp, tên Thần Võ Quân Thiên phu trưởng cuồng vọng công bố muốn bắt các nàng về làm tình phụ này còn cường đại hơn các nàng nghĩ gấp trăm ngàn lần.
Kỷ Phong nhìn thật sâu vào Phong Phi Vân, sau đó im lặng đi xuống chiến pháp cổ đài, thối lui xuống bên dưới, đứng ở một góc, đệ tử Tà Tông cũng không dám đến gần hắn, biết rõ đây là một thiếu niên đáng sợ.
Liễu Thuận Phong bị trọng thương cũng được hai đệ tử Tà Tông giúp đỡ xuống dưới, ngồi ở xa xa, cũng không dưỡng thương, ánh mắt giống như Kỷ Phong nhìn vào người kia. Một tu sĩ có thể đánh lui cả Nạp Lan Tuyết Táng đáng giá hắn mang thương thể mà quan chiến.
- Ha ha! Phong Đại Ngưu, ngươi có tư cách giao thủ với ta.
Nạp Lan Tuyết Táng trên thân linh quang xoay chuyển, thân thể liền lăng không bay lên, lơ lửng ở trên cao ba trượng.
Một chiêu vừa rồi, chiến uy của Tru Thiên Hám Tiên Chùy đã được Nạp Lan Tuyết Táng khẳng định, hiện giờ bắt đầu nhìn thẳng vào đối thủ trước mắt nàng.
Nạp Lan Tuyết Táng ở trong Tà Tông xưng hùng vài năm, địch nhân có thể được hắn nhìn thẳng vào, tăng thêm Phong Phi Vân và Kỷ Phong, cũng chưa tới năm người.
Phong Phi Vân đứng dưới cây mai, nói:
- Bổn tướng quân hôm nay tất nhiên sẽ mang đám tà ma ngoại đạo các ngươi ra thi pháp tại đây.
Có một cổ chiến uy từ trong thân thể Phong Phi Vân tóe phát ra, hai tia ánh mắt từ trong khải giáp xuyên ra, nhưng phương hướng lại không phải Nạp Lan Tuyết Táng, mà là cô gái áo trắng che mặt ngồi cạnh La Phù công chúa trong phong đình ở xa xa, nàng ôm đàn tranh Tử Mộc, ống tay áo phiêu diêu, quay người rời đi, chỉ lưu lại một bóng lưng tuyệt mỹ động lòng người
Phong Phi Vân rất muốn đuổi theo, lưu nàng lại, nhưng giờ lại không thoát thân được.
Cái này là một loại bất đắc dĩ muốn gặp không thể gặp, thật vất vả tương kiến trong hồng trận, rồi lại chỉ gặp thoáng qua, lần nữa gặp nhau lại không biết phải chờ tới năm nào tháng nào đây ?
Bóng lưng yểu điệu khuynh thành của Nam Cung Hồng Nhan đi xa trong gió, cuối cùng triệt để biến mất trong tuyết rơi trắng xóa.
Nàng lại đi rồi!
Một tiếng hét to, khiến suy nghĩ Phong Phi Vân thu lại.
Nạp Lan Tuyết Táng còn chưa ra tay, Sâm La Điện đệ thập điện liền có một đầu hắc ảnh giết ra:
- Chu Long, phụng mệnh điện hạ thay Nạp Lan thiếu gia đánh trước một hồi.
Điện hạ Sâm La Điện đệ thấp điện tự nhiên nhìn ra sự cường đại của tên Thần Võ Quân Thiên phu trưởng này, sợ Nạp Lan Tuyết Táng sẽ thất thủ, vì vậy mới điều động Chu Long ra trước dò xét hư thật của đối phương.
Chỉ cần có thể bức tên Phong Đại Ngưu này dùng ra linh thông thần pháp chính thức, vậy thì Nạp Lan Tuyết Táng ở bên có thể sớm lưu tâm, sẽ không bị đánh cho vội vàng không kịp chuẩn bị, thậm chí nghĩ ra cả cách hóa giải cũng nên.
Liễu Thuận Phong đối chiến Kỷ Phong, sử dụng chính là chiến thuật như vậy.
- Người Tà Tông thật sự quá thiếu đạo đức, loại chiến thuật này quá không công bình.
Tất cả mọi người cảm thấy bất mãn, tức giận không thôi, cảm thấy vị Thần Võ Quân Thiên phu trưởng này cực kỳ thua thiệt.
Chu Long đã bay đến trên đỉnh đầu Phong Phi Vân, tóc đỏ như lửa, làn da như hồng thép, thân cao chín xích, đã mở ra tòa mệnh huyệt, thân thể tựa như một con quay, cấp tốc chuyển động trong không khí, dẫn xuất một đầu vòi rồng đường kính trăm mét.
Phong nhãn mang theo lực xé rách cường đại trực chỉ Phong Phi Vân phía dưới.