Một nam tử mặc áo tím đứng trên người con cọp này, nửa bên trái tóc bạc, nửa bên phải chính là tóc đen, mũi cao thẳng, ánh mắt thâm thúy, nhảy xuống đất, thân thể phiêu dật giống như lá cây trong tuyết.
Hắn chính là đệ tử chữ thiên của Tử Minh thi động, Sở Cực Bắc!
Sở Cực Bắc vừa đến, đám đệ tử áo bào tím bái hắn, đặc biệt cung kính, tránh ra một con đường cho hắn đi qua.
- Xảy ra chuyện gì?
Sở Cực Bắc nhíu mày, ánh mắt nhìn qua cổ miếu.
Trước cổ miếu có hai thi thể ngang dọc, chính là thân hình Diêu Kính Việt, hắn bị chém thành hai đoạn, bị băng tuyết đông cứng.
La Hoành tiến lên, nói:
- Là yêu ma chi tử Phong Phi Vân, hắn ăn gan hùm mật gấu, giết Diêu sư huynh, còn có gần hai mươi đệ tử chữ huyền bị hắn đồ sát, chết không toàn thây.
Ánh mắt đám đệ tử chữ địa trở nên băng lãnh, cũng dám giết đệ tử Tử Minh thi động, đúng là không biết chữ chết viết thế nào.
- Hắn còn làm tổn hại huyết thi và băng thi.
Đàm Thiên mở miệng nói.
- Cái gì? Yêu ma chi tử cũng dám tổn hại chiến thi Thiên Mệnh Cảnh của Tử Minh thi động?
Một đệ tử chữ địa đằng đằng sát khí, trong mắt hung quang tỏa ra.
- La Hoành, Đàm Thiên, hai người các ngươi cũng quá vô dụng, thậm chí ngay cả một Thần Cơ đại viên mãn Phong Phi Vân cũng không thu thập được, quả thực làm mất mặt Tử Minh thi động của chúng ta.
- Lần này quá mất mặt, Tử Minh thi động chúng ta vừa đi vào tu tiên giới, không ngờ bị yêu ma chi tử áp mặt mũi.
- Hừ, xem ra chỉ có thể làm thịt yêu ma chi tử, sau đó tế luyện hắn thành thi nô, mới có thể giết một người răn trăm người, răn đe.
...
Đám đệ tử chữ địa đều mang tuyệt học, là bốn người cường đại nhất dưới đệ tử chữ thiên, còn cường đại hơn "La Hoành" cùng "Đàm Thiên" là hai tên đệ tử lót đáy trong hàng chữ địa.
Sở Cực Bắc mặc áo tím, eo quấn kim mang, thân cao tám thước, khí độ bất phàm, nhìn vào trong cổ miếu, nói:
- Phong Phi Vân, ngươi giết đệ tử Tử Minh thi động của ta, lại tổn hại chiến thi, trốn ở trong miếu, định làm hòa thượng sao?
Giọng nói của hắn mang theo sóng âm cường thế, mang theo khí lãng hóa thành thực chất, rót vào trong cổ miếu, âm thanh này bành trướng muốn nghiền nát cổ miếu.
- Cho dù ta làm hòa thượng, cũng tốt hơn đám Tử Minh thi động làm tặc!
Giọng của Phong Phi Vân truyền ra.
Một đạo khí lẵng cường đại từ trong bắn ra ngoài, cuồng phong quét qua tất cả, vô số chiến thi ngã xuống đất.
Sở Cực Bắc và sáu tên đệ tử hàng chữ địa không chút sứt mẻ đứng đó, trong đó một đệ tửu áo tím phẫn nộ quát:
- Phong Phi Vân, ngươi mắng ai là tặc?
- Đệ tử Tử Minh thi động các ngươi ban ngày ban mặt, ức hiếp phụ nữ, còn nói không phải tặc? Ngươi giẫm chân ta làm gì vậy?
Trong cổ miếu có tiếng chưởng phong và kiếm khí va chạm, sau nửa ngày mới dừng lại, yên lặng xuống.
Trong cổ miếu trừ Phong Phi Vân, còn có người khác, hơn nữa người này rất bất mãn với lời của Phong Phi Vân.
Sở Cực Bắc lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Đàm Thiên cùng La Hoành, hai người này lập tức xấu hổ cúi đầu xuống, nhưng mà trong mắt bọn họ sát ý càng đậm.
Xa xa, trên tầng mây có một cổ mộ khổng lồ, dùng Thiên Cân Thạch xây thành, hình dạng như núi nhỏ lơ lửng giữa không trung.
Trong cổ mộ này có vô số thi tà xinh đẹp, đều là thi tà tuyệt sắc, trong đó có không ít những mỹ nhân tuyệt diễm mẫy trăm năm trước, các nàng đều là hồng nhan bị cắn xé, bị người ta ám sát, thi thể cũng bị trộm đi, bị tế luyện thành diễm thi.
Các nàng sắc mặt tái nhợt, ăn mặc cung trang, cứng ngắt đứng trên cổ mộ, có hơn bảy mươi thi tà.
Trên cổ mộ có một khối mộ bia, trên bia mộ có khắc bốn chữ lớn "Âm Hư thi động" .
Diêu Cát tư thái khuynh thành đứng trên đỉnh cổ mộ, mặc cản thi bào, tay vuốt lọn tóc, tươi cười nhìn chằm chằm vào đỉnh núi, đang xem trò hay.
- Tử Minh thi động lần này xem như ném mặt mũi, tại Bắc Cương phủ hoành hành không sợ, một bộ dáng thiên hạ vô đối, nhưng mà vừa tới quận Tam Thánh lại té ngã hai lần.
Thiếu nữ tết tóc đuôi ngựa cười nói.
- Sở Cực Bắc mang theo sáu đệ tử chữ địa đi tới đây, chỉ sợ yêu ma chi tử hôm nay khó tránh khỏi tai nạn.
Một nữ cản thi nhân cười như chuông bạc.
- Sở Cực Bắc tu vị xưng vương trong thế hệ trẻ ở Bắc Cương, từng tuyên bố muốn khiêu chiến thiên tài cấp sử thi uy tín lâu năm, lần này cũng không biết hắn có thể tự mình ra tay hay không.
- Diêu sư tỷ, lúc trọng yếu chúng ta có nên trộn lẫn vào không?
Một thiếu nữ cản thi nhân ít tuổi nhất cười nói.
- Gấp cái gì, trước xem kịch vui!
Diêu Cát đứng ở vị trí cao nhất, da thịt trắng noãn, thân thể thon dài, giống như tiên hạc giữa bầy gà.
Bên kia thánh hồ chính là Triều Mộ Phong, trong đạo quan ngói đỏ trên đỉnh núi.
- Phong Phi Vân này đúng là kẻ gây chuyện, vừa đắc tội Sâm La Điện, hiện tại lại xung đột với Tử Minh thi động, chẳng lẽ tên này không học yên tĩnh được hay sao?
Mộc Đàm Thiên đứng ở cửa lớn đạo quan, hai mắt bắn ra tinh quang, nhìn về phương xa.
- Công chúa điện hạ, lần này tốt rồi, có người Tử Minh thi động ra tay hả giận cho ngươi, Phong Phi Vân hôm nay rất khó còn sống đi ra khỏi Tịch Thần Phong.
Một thân mặc đồ trắng sắc nho y thiếu nữ đứng tại Bát Bộ Long Liễn đằng sau cười nói.
La Phù công chúa ở trong Bát Bộ Long Liễn nói vọng ra, nói:
- Hắn đang gieo gió gặt bảo, đối nghịch với bổn cung chỉ có đường chết.
La Phù công chúa vốn hết sức coi trọng Phong Phi Vân, rất muốn mời chào hắn dưới trướng mình, nhưng mà Phong Phi Vân rõ ràng dám động đao với nàng, thiên nữ hoàng gia cao ngạo đã tức giận thật sự.
Bên ngoài cổ miếu Tịch Thần Phong đã tụ tập hơn một ngàn thi tà, trong đó tuyệt đại đa số đều là đệ tử Tử Minh thi động dùng bí pháp gọi tới, chỉ có số ít là chiến thi mang tới từ Bắc Cương.
Điểm khác nhau lớn nhất giữa chiến thi và thi tà, chiến thi chiến lực càng thêm đáng sợ, thi thể càng mạnh hơn nữa, khống chế càng tự nhiên.
Sở Cực Bắc tự nhiên biết rõ Đàm Thiên cùng La Hoành là mặt hàng gì, cũng không có ở ngay lúc này xử phạt bọn họ, dù sao đêm nay chính là nhật thực, chung quanh tụ tập rất nhiều tu sĩ, tất cả thế lực lớn đều có, trong đó có người tới từ Bắc Cương, những người này hiện tại khẳng định đang ở xa nhìn qua nơi này, đang xem kịch vui.
Làm không tốt uy danh của Tử Minh thi động sẽ bị hủy hoại trong chốc lát.
- Chuyện của Tử Minh thi động ta há để người ngoài xen vào? Phong Phi Vân, giết người thì đền mạng, thiên kinh địa nghĩa, ngươi muốn tự mình động thủ hay ta tới giúp ngươi?
Sở Cực Bắc cường thế nói ra.
- Người quấn đai lưng vàng kim, ngươi là người nào?
Phong Phi Vân xuyên thấu qua cửa sổ nhìn qua bên ngoài, đúng là khiến người ta sợ hãi, thi vân đầy trời bao phủ tầm mắt, đại kỳ phần phật, có cảm giác áp bách binh lâm thành hạ.
- Sở Cực Bắc!
Sở Cực Bắc thong dong nói.
Một nam tử mặc áo tím đứng trên người con cọp này, nửa bên trái tóc bạc, nửa bên phải chính là tóc đen, mũi cao thẳng, ánh mắt thâm thúy, nhảy xuống đất, thân thể phiêu dật giống như lá cây trong tuyết.
Hắn chính là đệ tử chữ thiên của Tử Minh thi động, Sở Cực Bắc!
Sở Cực Bắc vừa đến, đám đệ tử áo bào tím bái hắn, đặc biệt cung kính, tránh ra một con đường cho hắn đi qua.
- Xảy ra chuyện gì?
Sở Cực Bắc nhíu mày, ánh mắt nhìn qua cổ miếu.
Trước cổ miếu có hai thi thể ngang dọc, chính là thân hình Diêu Kính Việt, hắn bị chém thành hai đoạn, bị băng tuyết đông cứng.
La Hoành tiến lên, nói:
- Là yêu ma chi tử Phong Phi Vân, hắn ăn gan hùm mật gấu, giết Diêu sư huynh, còn có gần hai mươi đệ tử chữ huyền bị hắn đồ sát, chết không toàn thây.
Ánh mắt đám đệ tử chữ địa trở nên băng lãnh, cũng dám giết đệ tử Tử Minh thi động, đúng là không biết chữ chết viết thế nào.
- Hắn còn làm tổn hại huyết thi và băng thi.
Đàm Thiên mở miệng nói.
- Cái gì? Yêu ma chi tử cũng dám tổn hại chiến thi Thiên Mệnh Cảnh của Tử Minh thi động?
Một đệ tử chữ địa đằng đằng sát khí, trong mắt hung quang tỏa ra.
- La Hoành, Đàm Thiên, hai người các ngươi cũng quá vô dụng, thậm chí ngay cả một Thần Cơ đại viên mãn Phong Phi Vân cũng không thu thập được, quả thực làm mất mặt Tử Minh thi động của chúng ta.
- Lần này quá mất mặt, Tử Minh thi động chúng ta vừa đi vào tu tiên giới, không ngờ bị yêu ma chi tử áp mặt mũi.
- Hừ, xem ra chỉ có thể làm thịt yêu ma chi tử, sau đó tế luyện hắn thành thi nô, mới có thể giết một người răn trăm người, răn đe.
...
Đám đệ tử chữ địa đều mang tuyệt học, là bốn người cường đại nhất dưới đệ tử chữ thiên, còn cường đại hơn "La Hoành" cùng "Đàm Thiên" là hai tên đệ tử lót đáy trong hàng chữ địa.
Sở Cực Bắc mặc áo tím, eo quấn kim mang, thân cao tám thước, khí độ bất phàm, nhìn vào trong cổ miếu, nói:
- Phong Phi Vân, ngươi giết đệ tử Tử Minh thi động của ta, lại tổn hại chiến thi, trốn ở trong miếu, định làm hòa thượng sao?
Giọng nói của hắn mang theo sóng âm cường thế, mang theo khí lãng hóa thành thực chất, rót vào trong cổ miếu, âm thanh này bành trướng muốn nghiền nát cổ miếu.
- Cho dù ta làm hòa thượng, cũng tốt hơn đám Tử Minh thi động làm tặc!
Giọng của Phong Phi Vân truyền ra.
Một đạo khí lẵng cường đại từ trong bắn ra ngoài, cuồng phong quét qua tất cả, vô số chiến thi ngã xuống đất.
Sở Cực Bắc và sáu tên đệ tử hàng chữ địa không chút sứt mẻ đứng đó, trong đó một đệ tửu áo tím phẫn nộ quát:
- Phong Phi Vân, ngươi mắng ai là tặc?
- Đệ tử Tử Minh thi động các ngươi ban ngày ban mặt, ức hiếp phụ nữ, còn nói không phải tặc? Ngươi giẫm chân ta làm gì vậy?
Trong cổ miếu có tiếng chưởng phong và kiếm khí va chạm, sau nửa ngày mới dừng lại, yên lặng xuống.
Trong cổ miếu trừ Phong Phi Vân, còn có người khác, hơn nữa người này rất bất mãn với lời của Phong Phi Vân.
Sở Cực Bắc lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Đàm Thiên cùng La Hoành, hai người này lập tức xấu hổ cúi đầu xuống, nhưng mà trong mắt bọn họ sát ý càng đậm.
Xa xa, trên tầng mây có một cổ mộ khổng lồ, dùng Thiên Cân Thạch xây thành, hình dạng như núi nhỏ lơ lửng giữa không trung.
Trong cổ mộ này có vô số thi tà xinh đẹp, đều là thi tà tuyệt sắc, trong đó có không ít những mỹ nhân tuyệt diễm mẫy trăm năm trước, các nàng đều là hồng nhan bị cắn xé, bị người ta ám sát, thi thể cũng bị trộm đi, bị tế luyện thành diễm thi.
Các nàng sắc mặt tái nhợt, ăn mặc cung trang, cứng ngắt đứng trên cổ mộ, có hơn bảy mươi thi tà.
Trên cổ mộ có một khối mộ bia, trên bia mộ có khắc bốn chữ lớn "Âm Hư thi động" .
Diêu Cát tư thái khuynh thành đứng trên đỉnh cổ mộ, mặc cản thi bào, tay vuốt lọn tóc, tươi cười nhìn chằm chằm vào đỉnh núi, đang xem trò hay.
- Tử Minh thi động lần này xem như ném mặt mũi, tại Bắc Cương phủ hoành hành không sợ, một bộ dáng thiên hạ vô đối, nhưng mà vừa tới quận Tam Thánh lại té ngã hai lần.
Thiếu nữ tết tóc đuôi ngựa cười nói.
- Sở Cực Bắc mang theo sáu đệ tử chữ địa đi tới đây, chỉ sợ yêu ma chi tử hôm nay khó tránh khỏi tai nạn.
Một nữ cản thi nhân cười như chuông bạc.
- Sở Cực Bắc tu vị xưng vương trong thế hệ trẻ ở Bắc Cương, từng tuyên bố muốn khiêu chiến thiên tài cấp sử thi uy tín lâu năm, lần này cũng không biết hắn có thể tự mình ra tay hay không.
- Diêu sư tỷ, lúc trọng yếu chúng ta có nên trộn lẫn vào không?
Một thiếu nữ cản thi nhân ít tuổi nhất cười nói.
- Gấp cái gì, trước xem kịch vui!
Diêu Cát đứng ở vị trí cao nhất, da thịt trắng noãn, thân thể thon dài, giống như tiên hạc giữa bầy gà.
Bên kia thánh hồ chính là Triều Mộ Phong, trong đạo quan ngói đỏ trên đỉnh núi.
- Phong Phi Vân này đúng là kẻ gây chuyện, vừa đắc tội Sâm La Điện, hiện tại lại xung đột với Tử Minh thi động, chẳng lẽ tên này không học yên tĩnh được hay sao?
Mộc Đàm Thiên đứng ở cửa lớn đạo quan, hai mắt bắn ra tinh quang, nhìn về phương xa.
- Công chúa điện hạ, lần này tốt rồi, có người Tử Minh thi động ra tay hả giận cho ngươi, Phong Phi Vân hôm nay rất khó còn sống đi ra khỏi Tịch Thần Phong.
Một thân mặc đồ trắng sắc nho y thiếu nữ đứng tại Bát Bộ Long Liễn đằng sau cười nói.
La Phù công chúa ở trong Bát Bộ Long Liễn nói vọng ra, nói:
- Hắn đang gieo gió gặt bảo, đối nghịch với bổn cung chỉ có đường chết.
La Phù công chúa vốn hết sức coi trọng Phong Phi Vân, rất muốn mời chào hắn dưới trướng mình, nhưng mà Phong Phi Vân rõ ràng dám động đao với nàng, thiên nữ hoàng gia cao ngạo đã tức giận thật sự.
Bên ngoài cổ miếu Tịch Thần Phong đã tụ tập hơn một ngàn thi tà, trong đó tuyệt đại đa số đều là đệ tử Tử Minh thi động dùng bí pháp gọi tới, chỉ có số ít là chiến thi mang tới từ Bắc Cương.
Điểm khác nhau lớn nhất giữa chiến thi và thi tà, chiến thi chiến lực càng thêm đáng sợ, thi thể càng mạnh hơn nữa, khống chế càng tự nhiên.
Sở Cực Bắc tự nhiên biết rõ Đàm Thiên cùng La Hoành là mặt hàng gì, cũng không có ở ngay lúc này xử phạt bọn họ, dù sao đêm nay chính là nhật thực, chung quanh tụ tập rất nhiều tu sĩ, tất cả thế lực lớn đều có, trong đó có người tới từ Bắc Cương, những người này hiện tại khẳng định đang ở xa nhìn qua nơi này, đang xem kịch vui.
Làm không tốt uy danh của Tử Minh thi động sẽ bị hủy hoại trong chốc lát.
- Chuyện của Tử Minh thi động ta há để người ngoài xen vào? Phong Phi Vân, giết người thì đền mạng, thiên kinh địa nghĩa, ngươi muốn tự mình động thủ hay ta tới giúp ngươi?
Sở Cực Bắc cường thế nói ra.
- Người quấn đai lưng vàng kim, ngươi là người nào?
Phong Phi Vân xuyên thấu qua cửa sổ nhìn qua bên ngoài, đúng là khiến người ta sợ hãi, thi vân đầy trời bao phủ tầm mắt, đại kỳ phần phật, có cảm giác áp bách binh lâm thành hạ.
- Sở Cực Bắc!
Sở Cực Bắc thong dong nói.