Không ngờ Yêu Ma Chi Tử lại muốn đánh nhau với Nạp Lan Hồng Đào trong thời kỳ toàn thịnh?
Tất cả mọi người không thể bình tĩnh, có người cảm giác Phong Phi Vân quá mức mơ tưởng ngông cuồng, cũng có người cảm giác được hắn can đảm và quyết đoán hơn người.
Lệnh Đông Lai đứng ở bờ Thánh Hồ, gắt gao nhìn chăm chú hồ Thánh Bia ở trung tâm hồ. Không ngờ ngay cả phục hồi chỗ bị thương đều quăng sang một bên, hắn muốn trước hết được xem cuộc chiến.
- Khá lắm Phong Phi Vân!
Kỷ Phong cũng đứng ở bờ Thánh Hồ, mới rồi hắn cũng xuất thủ nhưng mà cũng vẫn kết thúc bằng thất bại.
Thiếu nữ Phật Môn Ngự Thú Trai đứng ở trên đỉnh đầu Ngân Lang, dáng người uyển chuyển, thánh khiết trang nghiêm, quanh thân có phật quang, sau lưng có vô số dị thú bảo vệ. Còn đám Thao Thiết, Kỳ Ngưu, Kim Sư....v..v..., giờ phút này trái lại đều đang ngồi chồm hổm trên mặt đất mà nhìn về phía trung tâm Thánh Hồ.
Còn một vị Thiếu chủ Tiên Giáo kia đang ngồi ở trên một chiếc Thần Thuyền, ánh mắt khẽ nhướn lên, khóe miệng thấp thoáng nụ cười.
Cản Thi nữ của Âm Hư Thi Động, ai nấy đều mắt nhung không ngừng ràn rụa, con ngươi phóng ra ánh sáng khác thường mà cũng cảm thấy khá hứng thú nhìn một màn này.
- Đây là giao chiến vượt qua vạn năm, thiên tư của Phong Phi Vân thì đúng là lão phu xưa nay mới thấy, có lẽ có thực lực chống lại Nạp Lan Hồng Đào năm đó.
Ngọc công công lão mắt nhíu lại, nhẹ nhàng gật đầu.
- Hừ, một tiểu tử thúi không biết trời cao đất rộng cũng dám khiêu chiến Nạp Lan Hồng Đào thời kỳ toàn thịnh, quả thực chính là đang tìm chết.
Diêu Cát đứng ở bên cạnh Bát Bộ Long Xa, mắt nhung mỉm cười, có hơi liếc nhìn công chúa La Phù sau bức màn xe.
Công chúa La Phù không nói một lời, lần đầu tiên không có chê bai Phong Phi Vân, cũng không biết trong lòng nghĩ đến cái gì.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Phong Phi Vân rốt cục khởi xướng công kích.
Hắn vừa công kích một cái, Nạp Lan Hồng Đào liền bành trướng khí thế. So với hắn thì ra tay xuất thủ còn nhanh hơn, liền quấn lấy hắn vào trong vòng xoáy. Đây là do vòng xoáy do chiến uy tạo thành, căn bản vô phương bỏ chạy.
Tại cùng cảnh giới, Nạp Lan Hồng Đào so sánh bất kì đối thủ nào mà Phong Phi Vân từng gặp phải trong dĩ vãng thì đều đáng sợ hơn. Đây là đại biểu của một thời đại thần thoại, chưa từng có bị bại.
Phong Phi Vân vừa ra tay, nương theo đó đánh ra tất cả thủ đoạn. Miểu Quỷ Ban Chỉ, Bạch Thạch Cự Đao, thậm chí cả Thanh Đồng Linh Chu đều xuất ra hết. Giao chiến cùng đối thủ như Nạp Lan Hồng Đào, căn bản cũng không thể giữ lại nửa phần.
- Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!
Uy lực của Linh Khí mặc dù bị lực lượng Thánh Bia áp chế, nhưng mà lại vẫn không thể coi thường. Sáu bức thần đồ trên Miểu Quỷ Ban Chỉ triển khai toàn bộ, mỗi một bức thần đồ đều giống như một tiểu thế giới.
Bạch Thạch Cự Đao khai triển Hóa Long Hoàng Đao Quyết, lúc nào cũng đều có trên trăm con Bạch Long được chém ra.Chúng dài chừng mấy chục trượng chiếm cứ cả Thánh Hồ, có khí thế quần long công thành, không ngừng phát ra âm thanh long ngâm.
Thanh Đồng Linh Chu dài đến trăm thước, mang phong cách tang thương cổ xưa với uy năng không lường được. Mặc dù nó không hề dẫn động lực lượng nguồn gốc Bản Nguyên cao nhất, nhưng mà vẫn khá đáng sợ, nên đánh cho thành Thánh Hồ đều phải tan vỡ.
Thần kinh Phong Phi Vân đều đã hoàn toàn căng thẳng, không dám buông lỏng nửa phần. Chỉ mỗi một sai lầm nhỏ nhất, đều có thể dẫn đến kết cục bỏ mạng đạo tiêu.
Nạp Lan Hồng Đào vào lúc lưu danh Thánh Bia cũng là cảnh giới Thần Cơ đại viên mãn, nhưng mà cũng đã tu luyện ra rất nhiều Linh Thông nghịch thiên. Trong đó còn có bí pháp do hắn tự nghĩ ra, trở thành nền tảng để Nạp Lan gia tộc sau này xưng hùng thiên hạ.
Một dòng nước lũ đánh ra từ trong tay Nạp Lan Hồng Đào, cuốn cho sáu bức thần đồ trên Miểu Quỷ Ban Chỉ đều bị trôi mất đi, biến thành sáu chữ cổ mà rơi xuống trên Miểu Quỷ Ban Chỉ.
Nhưng mà Phong Phi Vân lại mạnh mẽ dẫn động Miểu Quỷ Ban Chỉ, lại lần nữa nện ầm ầm ra ngoài.
Bạch Thạch Cự Đao và Thanh Đồng Linh Chu đều bị đánh bay mấy lần. Nhưng mà lại đều trong vòng thời gian cực kì ngắn ngủi được Phong Phi Vân triệu hoán trở về, lại lần nữa khởi xướng công kích.
Đây là một hồi cuộc chiến vô cùng sôi nổi, ra ngoài dự liệu tất cả ở đây.
Dù sao Nạp Lan Hồng Đào chính là thời kỳ toàn thịnh. Bọn họ đều cho là, Phong Phi Vân sẽ bị Nạp Lan Hồng Đào xuất một chiêu giết chết. Coi như không bị Nạp Lan Hồng Đào xuất một chiêu giết chết, cũng tuyệt đối sẽ nhanh chóng bị bại.
- Không ngờ... không ngờ đã đánh nhau hơn bốn mươi chiêu, tên... Cái...tên Yêu Ma Chi Tử này...
Một vị tu sĩ Thiên Mệnh thế hệ trước vốn ẩn náu trong bóng tối, giờ phút này cũng không nhịn được đi ra, trên mặt hiện lên sự kinh ngạc nói không ra lời, mở miệng cũng có chút phát run.
Điều này đích thật là rất kinh ngạc, đây chính là Nạp Lan Hồng Đào thời kỳ toàn thịnh a!
Phong Phi Vân tự nhiên cũng không dễ dàng, có bảy lần đều thiếu chút nữa sẽ chết ở trong tay Nạp Lan Hồng Đào. May là hắn có Luân Hồi Tật Tốc nên mới tránh né được trong đường tơ kẽ tóc, tránh được tử kiếp.
Mặc dù là Nạp Lan Hồng Đào sức mạnh vô song, tu vi đạt cảnh giới Thần Cơ đại viên mãn. Nhưng tốc độ của hắn cũng không có khả năng theo kịp Phong Phi Vân.
- Tiểu Diễn Thuật Tru Thiên Hám Tiên Chùy!
Phong Phi Vân ngừng lại, lấy Thanh Đồng Linh Chu, Bạch Thạch Cự Đao, Miểu Quỷ Ban Chỉ bảo vệ bản thân. Hắn ngưng tụ bốn mươi đạo thần thức, khai triển Tiểu Diễn Thuật mà ngưng tụ thành một thanh cự chuỳ đen nhánh.
Đây là Tru Thiên Hám Tiên Chùy thần thoại trong truyền thuyết. Trong rất nhiều sách cổ cũng có ghi chép, Phong Phi Vân lại lần nữa triệu hoán ra hư ảnh của nó, hung hãn nện về hướng trên Thánh Bia.
Cùng lúc đó, Thanh Đồng Linh Chu nối đuôi bay theo ở phía sau, Bạch Thạch Cự Đao, Miểu Quỷ Ban Chỉ cũng hợp thành một chuỗi, Phong Phi Vân đi theo cuối cùng. Đây là hắn muốn khởi xướng một kích mạnh mẽ dữ dội nhất.
Có thể đánh bại Nạp Lan Hồng Đào hay không, liền nhìn một kích này.
Các tu sĩ chung quanh Thánh Hồ đều đã giống như hóa đá, ánh mắt cũng không dám chớp một cái mà đều nhìn một màn này. Cảnh tượng này nhất định sẽ là một màn ghi vào sử sách.
Phong Phi Vân truy theo phía sau Miểu Quỷ Ban Chỉ, trong lòng vô cùng bình tĩnh, trong mắt chỉ có một đối thủ Nạp Lan Hồng Đào này. Cả thế giới đều tựa hồ biến thành bóng tối hắc ám, chỉ có trên người Nạp Lan Hồng Đào vẫn còn tỏa ra ánh sáng. Hiện tại hắn sẽ đi đánh nát vầng ánh sáng này.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Tru Thiên Hám Tiên Chùy nện xuống trước hết, đánh cho Thánh Bia đều run lên. Nhưng cuối cùng vẫn còn bị Nạp Lan Hồng Đào nện một quyền đánh nát, biến thành khói đen.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Thanh Đồng Linh Chu ngay sau đó đã đâm tới, nhưng mà cũng bị đánh cho bay ngang.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Bạch Thạch Cự Đao phát ra một tràng đao reo, Long Hoàng bay lên chín tầng trời, liên tiếp chín đao hạ xuống, nhưng đều bị phá vỡ.
Không ngờ Yêu Ma Chi Tử lại muốn đánh nhau với Nạp Lan Hồng Đào trong thời kỳ toàn thịnh?
Tất cả mọi người không thể bình tĩnh, có người cảm giác Phong Phi Vân quá mức mơ tưởng ngông cuồng, cũng có người cảm giác được hắn can đảm và quyết đoán hơn người.
Lệnh Đông Lai đứng ở bờ Thánh Hồ, gắt gao nhìn chăm chú hồ Thánh Bia ở trung tâm hồ. Không ngờ ngay cả phục hồi chỗ bị thương đều quăng sang một bên, hắn muốn trước hết được xem cuộc chiến.
- Khá lắm Phong Phi Vân!
Kỷ Phong cũng đứng ở bờ Thánh Hồ, mới rồi hắn cũng xuất thủ nhưng mà cũng vẫn kết thúc bằng thất bại.
Thiếu nữ Phật Môn Ngự Thú Trai đứng ở trên đỉnh đầu Ngân Lang, dáng người uyển chuyển, thánh khiết trang nghiêm, quanh thân có phật quang, sau lưng có vô số dị thú bảo vệ. Còn đám Thao Thiết, Kỳ Ngưu, Kim Sư....v..v..., giờ phút này trái lại đều đang ngồi chồm hổm trên mặt đất mà nhìn về phía trung tâm Thánh Hồ.
Còn một vị Thiếu chủ Tiên Giáo kia đang ngồi ở trên một chiếc Thần Thuyền, ánh mắt khẽ nhướn lên, khóe miệng thấp thoáng nụ cười.
Cản Thi nữ của Âm Hư Thi Động, ai nấy đều mắt nhung không ngừng ràn rụa, con ngươi phóng ra ánh sáng khác thường mà cũng cảm thấy khá hứng thú nhìn một màn này.
- Đây là giao chiến vượt qua vạn năm, thiên tư của Phong Phi Vân thì đúng là lão phu xưa nay mới thấy, có lẽ có thực lực chống lại Nạp Lan Hồng Đào năm đó.
Ngọc công công lão mắt nhíu lại, nhẹ nhàng gật đầu.
- Hừ, một tiểu tử thúi không biết trời cao đất rộng cũng dám khiêu chiến Nạp Lan Hồng Đào thời kỳ toàn thịnh, quả thực chính là đang tìm chết.
Diêu Cát đứng ở bên cạnh Bát Bộ Long Xa, mắt nhung mỉm cười, có hơi liếc nhìn công chúa La Phù sau bức màn xe.
Công chúa La Phù không nói một lời, lần đầu tiên không có chê bai Phong Phi Vân, cũng không biết trong lòng nghĩ đến cái gì.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Phong Phi Vân rốt cục khởi xướng công kích.
Hắn vừa công kích một cái, Nạp Lan Hồng Đào liền bành trướng khí thế. So với hắn thì ra tay xuất thủ còn nhanh hơn, liền quấn lấy hắn vào trong vòng xoáy. Đây là do vòng xoáy do chiến uy tạo thành, căn bản vô phương bỏ chạy.
Tại cùng cảnh giới, Nạp Lan Hồng Đào so sánh bất kì đối thủ nào mà Phong Phi Vân từng gặp phải trong dĩ vãng thì đều đáng sợ hơn. Đây là đại biểu của một thời đại thần thoại, chưa từng có bị bại.
Phong Phi Vân vừa ra tay, nương theo đó đánh ra tất cả thủ đoạn. Miểu Quỷ Ban Chỉ, Bạch Thạch Cự Đao, thậm chí cả Thanh Đồng Linh Chu đều xuất ra hết. Giao chiến cùng đối thủ như Nạp Lan Hồng Đào, căn bản cũng không thể giữ lại nửa phần.
- Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!
Uy lực của Linh Khí mặc dù bị lực lượng Thánh Bia áp chế, nhưng mà lại vẫn không thể coi thường. Sáu bức thần đồ trên Miểu Quỷ Ban Chỉ triển khai toàn bộ, mỗi một bức thần đồ đều giống như một tiểu thế giới.
Bạch Thạch Cự Đao khai triển Hóa Long Hoàng Đao Quyết, lúc nào cũng đều có trên trăm con Bạch Long được chém ra.Chúng dài chừng mấy chục trượng chiếm cứ cả Thánh Hồ, có khí thế quần long công thành, không ngừng phát ra âm thanh long ngâm.
Thanh Đồng Linh Chu dài đến trăm thước, mang phong cách tang thương cổ xưa với uy năng không lường được. Mặc dù nó không hề dẫn động lực lượng nguồn gốc Bản Nguyên cao nhất, nhưng mà vẫn khá đáng sợ, nên đánh cho thành Thánh Hồ đều phải tan vỡ.
Thần kinh Phong Phi Vân đều đã hoàn toàn căng thẳng, không dám buông lỏng nửa phần. Chỉ mỗi một sai lầm nhỏ nhất, đều có thể dẫn đến kết cục bỏ mạng đạo tiêu.
Nạp Lan Hồng Đào vào lúc lưu danh Thánh Bia cũng là cảnh giới Thần Cơ đại viên mãn, nhưng mà cũng đã tu luyện ra rất nhiều Linh Thông nghịch thiên. Trong đó còn có bí pháp do hắn tự nghĩ ra, trở thành nền tảng để Nạp Lan gia tộc sau này xưng hùng thiên hạ.
Một dòng nước lũ đánh ra từ trong tay Nạp Lan Hồng Đào, cuốn cho sáu bức thần đồ trên Miểu Quỷ Ban Chỉ đều bị trôi mất đi, biến thành sáu chữ cổ mà rơi xuống trên Miểu Quỷ Ban Chỉ.
Nhưng mà Phong Phi Vân lại mạnh mẽ dẫn động Miểu Quỷ Ban Chỉ, lại lần nữa nện ầm ầm ra ngoài.
Bạch Thạch Cự Đao và Thanh Đồng Linh Chu đều bị đánh bay mấy lần. Nhưng mà lại đều trong vòng thời gian cực kì ngắn ngủi được Phong Phi Vân triệu hoán trở về, lại lần nữa khởi xướng công kích.
Đây là một hồi cuộc chiến vô cùng sôi nổi, ra ngoài dự liệu tất cả ở đây.
Dù sao Nạp Lan Hồng Đào chính là thời kỳ toàn thịnh. Bọn họ đều cho là, Phong Phi Vân sẽ bị Nạp Lan Hồng Đào xuất một chiêu giết chết. Coi như không bị Nạp Lan Hồng Đào xuất một chiêu giết chết, cũng tuyệt đối sẽ nhanh chóng bị bại.
- Không ngờ... không ngờ đã đánh nhau hơn bốn mươi chiêu, tên... Cái...tên Yêu Ma Chi Tử này...
Một vị tu sĩ Thiên Mệnh thế hệ trước vốn ẩn náu trong bóng tối, giờ phút này cũng không nhịn được đi ra, trên mặt hiện lên sự kinh ngạc nói không ra lời, mở miệng cũng có chút phát run.
Điều này đích thật là rất kinh ngạc, đây chính là Nạp Lan Hồng Đào thời kỳ toàn thịnh a!
Phong Phi Vân tự nhiên cũng không dễ dàng, có bảy lần đều thiếu chút nữa sẽ chết ở trong tay Nạp Lan Hồng Đào. May là hắn có Luân Hồi Tật Tốc nên mới tránh né được trong đường tơ kẽ tóc, tránh được tử kiếp.
Mặc dù là Nạp Lan Hồng Đào sức mạnh vô song, tu vi đạt cảnh giới Thần Cơ đại viên mãn. Nhưng tốc độ của hắn cũng không có khả năng theo kịp Phong Phi Vân.
- Tiểu Diễn Thuật Tru Thiên Hám Tiên Chùy!
Phong Phi Vân ngừng lại, lấy Thanh Đồng Linh Chu, Bạch Thạch Cự Đao, Miểu Quỷ Ban Chỉ bảo vệ bản thân. Hắn ngưng tụ bốn mươi đạo thần thức, khai triển Tiểu Diễn Thuật mà ngưng tụ thành một thanh cự chuỳ đen nhánh.
Đây là Tru Thiên Hám Tiên Chùy thần thoại trong truyền thuyết. Trong rất nhiều sách cổ cũng có ghi chép, Phong Phi Vân lại lần nữa triệu hoán ra hư ảnh của nó, hung hãn nện về hướng trên Thánh Bia.
Cùng lúc đó, Thanh Đồng Linh Chu nối đuôi bay theo ở phía sau, Bạch Thạch Cự Đao, Miểu Quỷ Ban Chỉ cũng hợp thành một chuỗi, Phong Phi Vân đi theo cuối cùng. Đây là hắn muốn khởi xướng một kích mạnh mẽ dữ dội nhất.
Có thể đánh bại Nạp Lan Hồng Đào hay không, liền nhìn một kích này.
Các tu sĩ chung quanh Thánh Hồ đều đã giống như hóa đá, ánh mắt cũng không dám chớp một cái mà đều nhìn một màn này. Cảnh tượng này nhất định sẽ là một màn ghi vào sử sách.
Phong Phi Vân truy theo phía sau Miểu Quỷ Ban Chỉ, trong lòng vô cùng bình tĩnh, trong mắt chỉ có một đối thủ Nạp Lan Hồng Đào này. Cả thế giới đều tựa hồ biến thành bóng tối hắc ám, chỉ có trên người Nạp Lan Hồng Đào vẫn còn tỏa ra ánh sáng. Hiện tại hắn sẽ đi đánh nát vầng ánh sáng này.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Tru Thiên Hám Tiên Chùy nện xuống trước hết, đánh cho Thánh Bia đều run lên. Nhưng cuối cùng vẫn còn bị Nạp Lan Hồng Đào nện một quyền đánh nát, biến thành khói đen.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Thanh Đồng Linh Chu ngay sau đó đã đâm tới, nhưng mà cũng bị đánh cho bay ngang.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Bạch Thạch Cự Đao phát ra một tràng đao reo, Long Hoàng bay lên chín tầng trời, liên tiếp chín đao hạ xuống, nhưng đều bị phá vỡ.