Một khắc này tuyệt đối là có tính lịch sử, sẽ được ghi nhớ vào trong sách cổ. Ba chữ "Phong Phi Vân" này sẽ giống như đám người Nữ Đế và Phật Tàm Tử, muôn đời bất diệt.
Lúc này đã là giữa trưa ngày hôm sau, tu sĩ đến càng ngày càng nhiều. Ráng lành chiếu khắp nơi, dị thú rít gào, hình như đã biến nơi đây thành một chốn thánh địa tu tiên phồn vinh.
Một cỗ khí tức mênh mông cuồn cuộn không sao diễn tả nổi từ bầu trời phía nam thổi lại đây. Trên nửa bầu trời đều ngưng tụ những vòng xoáy linh khí, một bóng người mặc hắc bào hiện ra trên màn trời bên ngoài.
Tô Quân, Yến Tử Vũ và Tiểu Tà Ma đều đã sớm phát giác ra người này. Có thể cảm nhận được trên người đối phương uy thế hào hùng, quả nhiên là một vị Bán Bộ Cự Kình. Cũng chỉ có Bán Bộ Cự Kình mới có được uy năng như thế.
- Đây sẽ là vị Bán Bộ Cự Kình nào của Sâm La Điện, chẳng lẽ đại nhân vật thế hệ trước cũng muốn xuất thủ?
- Tà khí trên người quá nồng nặc, nhất định là một vị lợi hại nào đó của Sâm La Điện, nhưng mà sợ hãi lọt vào sự trả thù của Thần Vương, nên căn bản hắn không dám xuất hiện ra chân thân.
- Cũng không biết công tử Vô Hà, Yến Tử Vũ bọn họ, có thể ngăn cản công kích của cấp bậc Bán Bộ Cự Kình hay không.
- Khó khăn a! Có thể tu luyện tới cảnh giới Bán Bộ Cự Kình, người nào không phải anh tài trong thế hệ, có trên trăm năm khổ tu, chỉ trong nháy mắt là có thể phá hủy thành trì.
...
Một vị Bán Bộ Cự Kình của Sâm La Điện đã tìm đến, đứng ở trời cao ngoài mấy chục dặm. Một đôi mắt lạnh lẽo xuyên thấu qua màn sương mù, hắn phát giác ra dị tượng trên miếu cổ. Tu vi của Phong Phi Vân trở nên càng cường đại hơn.
Hắn liền không hề nửa phần chần chờ nữa, một đạo Hủy Diệt Chi Quang đen nhánh được đánh ra.
Đây là đại nhân vật cấp bậc Bán Bộ Cự Kình đang ra tay, không phải chuyện đùa. Nó làm cho người ta có một loại cảm giác trận hồng thủy vỗ vào làm vỡ đê, vẻn vẹn chỉ là một đạo Hủy Diệt Chi Quang mà đã có lực lượng hủy diệt tất cả.
Yến Tử Vũ và Tô Quân cơ hồ đồng thời xuất thủ, hai người đều xuất ra pháp khí bổn mạng của mình, hai luồng Linh Mang bay thẳng về hướng lên bầu trời.
Pháp khí bổn mạng của Tô Quân chính là một cái cung Thất Thải Lưu Ly, nó tản ra Thất Thải hào quang. Cây cung lớn tự động bị trương ra thành hình trăng tròn, phát ra âm thanh rộp rộp. Một mũi tên Thất Thải tự động sinh ra trên dây cung, nó kéo theo một cái đuôi dài hơn mười trượng mà bay đi ra ngoài.
- Xoạt!
Thất Thải mũi tên bắn ra Hủy Diệt Chi Quang!
Pháp khí bổn mạng của Yến Tử Vũ đích xác là một khối ngọc thô trắng toát, hình dáng mũi dùi giống như một quả núi trắng nho nhỏ có ba đỉnh núi.
Hai người đều là anh tài đứng đầu thế hệ trẻ tuổi, hợp lực của hai người mới đủ sức chặn một đạo quầng sáng sát khí của Bán Bộ Cự Kình.
- Thật đúng là hậu sanh khả úy, lại có thể ngăn cản một kích của ta. Nhưng mà các ngươi vẫn còn rất trẻ tuổi.
Vị Bán Bộ Cự Kình cưỡi trên đám mây đen mênh mông chợt quát lớn:
- Các ngươi không ngăn được ta, tốt nhất hãy tránh sang một bên, nếu không hẳn phải chết không nghi ngờ.
Bán Bộ Cự Kình chợt quát một tiếng, âm thanh tựa như Thiên Lôi nổ vang ở trong không khí, nện cho rất nhiều tu sĩ đều bị chấn động mà ngã xuống đất.
- Tu sĩ thế hệ trước lại ra tay đối với thiên tài thế hệ trẻ tuổi, chẳng lẽ cũng không sợ Vạn Tượng Tháp trả thù?
Yến Tử Vũ đứng nổi bật không sợ hãi, nhìn chăm chú vị Bán Bộ Cự Kình trên trời cao.
- Hừ, các ngươi quá ngây thơ rồi. Phong Phi Vân hiện tại có giá trị đã vượt qua một vị Cự Kình. Chỉ cần có thể giết chết hắn, coi như bồi thượng tính mạng một vị Cự Kình đều là đáng giá.
Vị Bán Bộ Cự Kình nói với giọng mỉa mai.
Vị Bán Bộ Cự Kình nói những lời cũng không có nửa phần giả dối. Thiên phú bẩm sinh của Phong Phi Vân thật sự rất đáng sợ, rất có thể đã cao hơn Nạp Lan Hồng Đào một vạn năm, thành tựu trong tương lai quả thực vô phương lường được.
Nhất định phải loại trừ hắn từ trong nôi. Nếu không mấy chục năm sau, một vị cao thủ vô địch sẽ xưng vương một thời đại, không ai có thể đủ sức ngẩng đầu lên ở trước mặt của hắn.
Rất nhiều thế lực tu tiên cũng không nguyện thấy phát sinh chuyện như vậy.
- Rầm, rầm, rầm!
Ở trong miếu cổ, trên người Phong Phi Vân lại có thêm ba tòa mệnh huyệt được đột phá vào. Đột ngột xuất hiện thêm ba đạo hào quang, khí tức trên người càng cường thịnh hơn.
Đã mở ra ba trăm ba mươi lăm tòa mệnh huyệt. Khi đi bước một rảo bước tiến lên về hướng đỉnh núi, mỗi một bước đều đi khá gian nan.
Không đủ sức cũng phải cố.
Vị Bán Bộ Cự Kình này xuất ra một cây Thanh Đồng Bán Nguyệt Nha dài chừng hơn mười trượng. Nó quay tít ở trong không khí đánh bay Thất Thải Lưu Ly Cung và ngọc thô Linh Sơn. Yến Tử Vũ và Tô Quân đều bị đánh đến bay ngược trở về, sắc mặt trở nên trắng bệch.
Bán Bộ Cự Kình lại xuất thêm ngay cả Linh Khí, căn bản không phải tu sĩ thế hệ trẻ tuổi bọn họ có khả năng chống đỡ được.
Thanh Đồng Bán Nguyệt Nha bay qua bên người bọn họ, phóng về hướng miếu cổ.
Tiểu Tà Ma muốn lấy Trích Tinh Thuật đoạt lại đây, nhưng mà lực lượng trên Thanh Đồng Bán Nguyệt Nha thật sự quá mạnh mẽ, khiến cho trên tay nàng bị cắt ra một vết rách chảy máu, đau đến mức nàng ngồi trên mặt đất, nước mắt chảy ra ròng ròng.
- Xoạt!
Công chúa La Phù bay ra từ trong Bát Bộ Long Xa. Nàng đứng ở trước cửa miếu cổ, cầm trong tay Hậu Lệnh. Người mặc kim y giống như một vị Nữ Đế, hồi lâu bất động. Rồi nàng vung tay lên, Hậu Lệnh bộc phát ra một cơn gió giật màu vàng, nó đánh bay Thanh Đồng Bán Nguyệt Nha đi ra ngoài.
- Rầm!
Lực lượng của Thanh Đồng Bán Nguyệt Nha đều đã bị ba người phía trước triệt tiêu hơn phân nửa, nên công chúa La Phù mới có thể ngăn cản nó. Bằng không cho dù có Hậu Lệnh trong tay thì nàng cũng chưa chắc có thể chống đỡ được một kích của Bán Bộ Cự Kình.
- Công chúa La Phù, làm như vậy đối với ngươi không có lợi.
Bán Bộ Cự Kình lên tiếng có hơi kiêng kỵ.
Thân phận của công chúa La Phù thật sự rất cao, coi như là nhân vật cấp bậc Bán Bộ Cự Kình đều không muốn đắc tội nàng. Đắc tội nàng chính là đắc tội Tấn Đế, thử hỏi tại Thần Tấn Vương Triều lại có mấy người dám đắc tội Tấn Đế?
- Ai nói cho ngươi đối với ta không có lợi?
Công chúa La Phù khí thế ép người. Nàng vốn có Long Hoàng khí, quả thực so sánh khí thế Bán Bộ Cự Kình thì còn muốn bá đạo hơn.
Công chúa La Phù đứng ở trước miếu cổ, làm cho người ta e sợ ném chuột vỡ đồ.
Giết Phong Phi Vân thì có khả năng, nhưng mà nếu như đả thương công chúa La Phù, trách nhiệm này là quá lớn. Ngay cả Điện Chủ Sâm La Điện đến đây thì đều phải cẩn thận suy nghĩ một phen.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Một quả ấn hình bàn chân thật lớn từ phía trên tầng mây hạ xuống, bóng đen khổng lồ tựa như một quả núi cao.
Một khắc này tuyệt đối là có tính lịch sử, sẽ được ghi nhớ vào trong sách cổ. Ba chữ "Phong Phi Vân" này sẽ giống như đám người Nữ Đế và Phật Tàm Tử, muôn đời bất diệt.
Lúc này đã là giữa trưa ngày hôm sau, tu sĩ đến càng ngày càng nhiều. Ráng lành chiếu khắp nơi, dị thú rít gào, hình như đã biến nơi đây thành một chốn thánh địa tu tiên phồn vinh.
Một cỗ khí tức mênh mông cuồn cuộn không sao diễn tả nổi từ bầu trời phía nam thổi lại đây. Trên nửa bầu trời đều ngưng tụ những vòng xoáy linh khí, một bóng người mặc hắc bào hiện ra trên màn trời bên ngoài.
Tô Quân, Yến Tử Vũ và Tiểu Tà Ma đều đã sớm phát giác ra người này. Có thể cảm nhận được trên người đối phương uy thế hào hùng, quả nhiên là một vị Bán Bộ Cự Kình. Cũng chỉ có Bán Bộ Cự Kình mới có được uy năng như thế.
- Đây sẽ là vị Bán Bộ Cự Kình nào của Sâm La Điện, chẳng lẽ đại nhân vật thế hệ trước cũng muốn xuất thủ?
- Tà khí trên người quá nồng nặc, nhất định là một vị lợi hại nào đó của Sâm La Điện, nhưng mà sợ hãi lọt vào sự trả thù của Thần Vương, nên căn bản hắn không dám xuất hiện ra chân thân.
- Cũng không biết công tử Vô Hà, Yến Tử Vũ bọn họ, có thể ngăn cản công kích của cấp bậc Bán Bộ Cự Kình hay không.
- Khó khăn a! Có thể tu luyện tới cảnh giới Bán Bộ Cự Kình, người nào không phải anh tài trong thế hệ, có trên trăm năm khổ tu, chỉ trong nháy mắt là có thể phá hủy thành trì.
...
Một vị Bán Bộ Cự Kình của Sâm La Điện đã tìm đến, đứng ở trời cao ngoài mấy chục dặm. Một đôi mắt lạnh lẽo xuyên thấu qua màn sương mù, hắn phát giác ra dị tượng trên miếu cổ. Tu vi của Phong Phi Vân trở nên càng cường đại hơn.
Hắn liền không hề nửa phần chần chờ nữa, một đạo Hủy Diệt Chi Quang đen nhánh được đánh ra.
Đây là đại nhân vật cấp bậc Bán Bộ Cự Kình đang ra tay, không phải chuyện đùa. Nó làm cho người ta có một loại cảm giác trận hồng thủy vỗ vào làm vỡ đê, vẻn vẹn chỉ là một đạo Hủy Diệt Chi Quang mà đã có lực lượng hủy diệt tất cả.
Yến Tử Vũ và Tô Quân cơ hồ đồng thời xuất thủ, hai người đều xuất ra pháp khí bổn mạng của mình, hai luồng Linh Mang bay thẳng về hướng lên bầu trời.
Pháp khí bổn mạng của Tô Quân chính là một cái cung Thất Thải Lưu Ly, nó tản ra Thất Thải hào quang. Cây cung lớn tự động bị trương ra thành hình trăng tròn, phát ra âm thanh rộp rộp. Một mũi tên Thất Thải tự động sinh ra trên dây cung, nó kéo theo một cái đuôi dài hơn mười trượng mà bay đi ra ngoài.
- Xoạt!
Thất Thải mũi tên bắn ra Hủy Diệt Chi Quang!
Pháp khí bổn mạng của Yến Tử Vũ đích xác là một khối ngọc thô trắng toát, hình dáng mũi dùi giống như một quả núi trắng nho nhỏ có ba đỉnh núi.
Hai người đều là anh tài đứng đầu thế hệ trẻ tuổi, hợp lực của hai người mới đủ sức chặn một đạo quầng sáng sát khí của Bán Bộ Cự Kình.
- Thật đúng là hậu sanh khả úy, lại có thể ngăn cản một kích của ta. Nhưng mà các ngươi vẫn còn rất trẻ tuổi.
Vị Bán Bộ Cự Kình cưỡi trên đám mây đen mênh mông chợt quát lớn:
- Các ngươi không ngăn được ta, tốt nhất hãy tránh sang một bên, nếu không hẳn phải chết không nghi ngờ.
Bán Bộ Cự Kình chợt quát một tiếng, âm thanh tựa như Thiên Lôi nổ vang ở trong không khí, nện cho rất nhiều tu sĩ đều bị chấn động mà ngã xuống đất.
- Tu sĩ thế hệ trước lại ra tay đối với thiên tài thế hệ trẻ tuổi, chẳng lẽ cũng không sợ Vạn Tượng Tháp trả thù?
Yến Tử Vũ đứng nổi bật không sợ hãi, nhìn chăm chú vị Bán Bộ Cự Kình trên trời cao.
- Hừ, các ngươi quá ngây thơ rồi. Phong Phi Vân hiện tại có giá trị đã vượt qua một vị Cự Kình. Chỉ cần có thể giết chết hắn, coi như bồi thượng tính mạng một vị Cự Kình đều là đáng giá.
Vị Bán Bộ Cự Kình nói với giọng mỉa mai.
Vị Bán Bộ Cự Kình nói những lời cũng không có nửa phần giả dối. Thiên phú bẩm sinh của Phong Phi Vân thật sự rất đáng sợ, rất có thể đã cao hơn Nạp Lan Hồng Đào một vạn năm, thành tựu trong tương lai quả thực vô phương lường được.
Nhất định phải loại trừ hắn từ trong nôi. Nếu không mấy chục năm sau, một vị cao thủ vô địch sẽ xưng vương một thời đại, không ai có thể đủ sức ngẩng đầu lên ở trước mặt của hắn.
Rất nhiều thế lực tu tiên cũng không nguyện thấy phát sinh chuyện như vậy.
- Rầm, rầm, rầm!
Ở trong miếu cổ, trên người Phong Phi Vân lại có thêm ba tòa mệnh huyệt được đột phá vào. Đột ngột xuất hiện thêm ba đạo hào quang, khí tức trên người càng cường thịnh hơn.
Đã mở ra ba trăm ba mươi lăm tòa mệnh huyệt. Khi đi bước một rảo bước tiến lên về hướng đỉnh núi, mỗi một bước đều đi khá gian nan.
Không đủ sức cũng phải cố.
Vị Bán Bộ Cự Kình này xuất ra một cây Thanh Đồng Bán Nguyệt Nha dài chừng hơn mười trượng. Nó quay tít ở trong không khí đánh bay Thất Thải Lưu Ly Cung và ngọc thô Linh Sơn. Yến Tử Vũ và Tô Quân đều bị đánh đến bay ngược trở về, sắc mặt trở nên trắng bệch.
Bán Bộ Cự Kình lại xuất thêm ngay cả Linh Khí, căn bản không phải tu sĩ thế hệ trẻ tuổi bọn họ có khả năng chống đỡ được.
Thanh Đồng Bán Nguyệt Nha bay qua bên người bọn họ, phóng về hướng miếu cổ.
Tiểu Tà Ma muốn lấy Trích Tinh Thuật đoạt lại đây, nhưng mà lực lượng trên Thanh Đồng Bán Nguyệt Nha thật sự quá mạnh mẽ, khiến cho trên tay nàng bị cắt ra một vết rách chảy máu, đau đến mức nàng ngồi trên mặt đất, nước mắt chảy ra ròng ròng.
- Xoạt!
Công chúa La Phù bay ra từ trong Bát Bộ Long Xa. Nàng đứng ở trước cửa miếu cổ, cầm trong tay Hậu Lệnh. Người mặc kim y giống như một vị Nữ Đế, hồi lâu bất động. Rồi nàng vung tay lên, Hậu Lệnh bộc phát ra một cơn gió giật màu vàng, nó đánh bay Thanh Đồng Bán Nguyệt Nha đi ra ngoài.
- Rầm!
Lực lượng của Thanh Đồng Bán Nguyệt Nha đều đã bị ba người phía trước triệt tiêu hơn phân nửa, nên công chúa La Phù mới có thể ngăn cản nó. Bằng không cho dù có Hậu Lệnh trong tay thì nàng cũng chưa chắc có thể chống đỡ được một kích của Bán Bộ Cự Kình.
- Công chúa La Phù, làm như vậy đối với ngươi không có lợi.
Bán Bộ Cự Kình lên tiếng có hơi kiêng kỵ.
Thân phận của công chúa La Phù thật sự rất cao, coi như là nhân vật cấp bậc Bán Bộ Cự Kình đều không muốn đắc tội nàng. Đắc tội nàng chính là đắc tội Tấn Đế, thử hỏi tại Thần Tấn Vương Triều lại có mấy người dám đắc tội Tấn Đế?
- Ai nói cho ngươi đối với ta không có lợi?
Công chúa La Phù khí thế ép người. Nàng vốn có Long Hoàng khí, quả thực so sánh khí thế Bán Bộ Cự Kình thì còn muốn bá đạo hơn.
Công chúa La Phù đứng ở trước miếu cổ, làm cho người ta e sợ ném chuột vỡ đồ.
Giết Phong Phi Vân thì có khả năng, nhưng mà nếu như đả thương công chúa La Phù, trách nhiệm này là quá lớn. Ngay cả Điện Chủ Sâm La Điện đến đây thì đều phải cẩn thận suy nghĩ một phen.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Một quả ấn hình bàn chân thật lớn từ phía trên tầng mây hạ xuống, bóng đen khổng lồ tựa như một quả núi cao.