Thực sự đã cho là gia tộc Bắc Minh ta cũng chỉ có một cường giả Bắc Minh Phá Thiên. Nói cho ngươi biết, ở trong thế hệ trẻ tuổi gia tộc Bắc Minh thì người có thể giết ngươi ít nhất có hàng chục.
Bắc Minh Phong nói.
Bắc Minh Phong tay xách Tam Xoa Lưỡng Nhận Mâu giơ lên. Hắn đâm ra một đạo ô quang, muốn phá tan tường vây quanh dịch quán. Nhưng mà một cái quan tài lại tự động bay đi từ trên mặt đất, trực tiếp đụng vào trên một đạo ô quang kia, khiến cho Tam Xoa Lưỡng Nhận Mâu trong tay Bắc Minh Phong thiếu chút nữa bị đánh bay đi ra ngoài.
Bắc Minh Phong trực tiếp bay ngược ra ngoài, lần lượt đâm xuyên làm cho một loạt kiến trúc cổ đều bị sụp đổ.
- Chết tiệt, những kẻ trong quan tài này đều là người sống sao, lực lượng kiêu ngạo như thế, không ngờ vẫn còn tự mình bay lên.
Vương Mãnh bị dọa đến hoảng sợ, vội vàng trốn vào một góc tường. Nhưng mà lại đụng vào người ông lão quét rác kia khiến cho hắn thiếu chút nữa sợ đến ngồi phịch ở trên mặt đất.
Từ bên ngoài dịch quán lại truyền đến âm thanh của Bắc Minh Phong
- Phong Phi Vân, ngươi cho là sử dụng một chút bàng môn tà đạo là hôm nay có thể bảo vệ tính mạng?
Bắc Minh Phong mang theo Tam Xoa Lưỡng Nhận Mâu định lại xông vào dịch quán.
- Bắc Minh huynh chậm đã, nơi này chính là một chỗ tụ tập của Âm Thi, hãy để cho ta đến đối phó hắn đi!
Một nam nhân mặc áo bào tím từ trên trời giáng xuống. Hắn bồng bềnh bay rơi xuống, phía sau hắn có ba cỗ xác ướp cổ khí tức cường đại đi theo.
Người vừa tới đúng là đệ tử lớp chữ Thiên "Sở Cực Bắc" của Tử Minh Thi Động. Sau khi Sở Cực Bắc bị công tử Vô Hà đánh bại, hắn cũng không đánh mất lòng tin, ngược lại ý chí chiến đấu càng sục sôi hơn, tu vi lại có đột phá.
Người này Đạo Tâm chắc chắn, khó trách có thể trở thành đệ tử lão luyện lớp chữ Thiên của Thi Động.
- Thì ra là Sở huynh. Nghe nói Yêu Ma Chi Tử giết rất nhiều thiên kiêu của Tử Minh Thi Động. Nếu như Sở huynh đã đến, như vậy Yêu Ma Chi Tử xem ra là khó tránh đại họa.
Bắc Minh Phong tránh lui sang một bên.
Lời của hắn tự nhiên là nghĩ một đằng nói một nẻo. Ai cũng đều muốn giết chết Yêu Ma Chi Tử để nổi danh, làm sao Bắc Minh Phong có thể là ngoại lệ?
Nhưng mà một tòa dịch quán này đích xác là cực kì quái dị, vừa rồi hắn liền nếm một thiệt hại nhỏ. Nếu như Sở Cực Bắc muốn tranh giành xông lên phía trước, vậy thì liền lợi dụng hắn đi mở đường là được rồi.
Sở Cực Bắc đứng ở bên ngoài dịch quán, ánh mắt lộ ra vẻ toan tính. Âm Sát Chi Khí ở nơi này so với trong tưởng tượng của hắn thì còn đậm đặc hơn. Nhưng mà đậm đặc thì đã làm sao, chẳng lẽ còn làm khó được người Cản Thi?
Cho dù dạng Thi Tà nào thì cũng chỉ là một bữa ăn sáng thôi.
Trong mắt Sở Cực Bắc tràn đầy vẻ khinh thường, từ trong ống tay áo màu tím có một chùm ánh sáng màu xám quang tuôn ra. Ba con Cản Thi Linh tinh xảo trắng lóa bay ra, chúng tản mát ra hào quang trắng mãnh liệt mà trực tiếp bay vào trong dịch quán.
- Rầm, rầm, rầm!
Ba con Cản Thi Linh biến thành những mảnh nhỏ màu trắng, dùng tốc độ nhanh hơn bay ra từ bên trong cửa, đánh cho Sở Cực Bắc trở tay không kịp. Sắc mặt hắn đại biến, vội vàng lui về, nhưng mà đã muộn.
Tàn phiến bị nghiền nát của Cản Thi Linh trực tiếp bắn cho Sở Cực Bắc bay ra đi, trên người đầy những đốm máu rỉ ra. Nhưng mà lại đều bị hắn chặn ở vị trí guy hiểm nên cũng không có thực chất bị thương nặng.
Bắc Minh Phong đứng ở một bên, cũng không có tiến lên để tương trợ, trên mặt còn hiện ra nụ cười hài hước. Đệ tử lớp chữ Thiên cái quái gì, cũng chỉ đến như vậy.
Sở Cực Bắc đi ra từ trong phế tích, gương mặt bừng bừng tức giận
- Đáng ghét, một cái Âm Thi Sát Địa nho nhỏ, ngay cả Phong Phi Vân cũng có thể xông vào, chẳng lẽ còn có thể làm khó được ta?
Hắn liên tiếp đánh ra ba cỗ Thi Phù, trôi nổi ở tại đỉnh đầu ba xác ướp cổ, ba cỗ xác ướp cổ chiến lực dũng mãnh này liền lọt vào dịch quán.
- Rầm!
Trong dịch quán, nắp một cái quan tài đột nhiên bay lên. Một nữ thi tóc đỏ từ bên trong bay ra, bắt lấy ba cỗ xác ướp cổ rồi trực tiếp kéo vào trong quan tài.
- Rầm!
Nắp quan tài lại đóng lại lần nữa.
Quan tài đang kịch liệt lay động, nó phát ra âm thanh "Bẹp bẹp" rất giống tiếng dã thú đang gặm huyết nhục. Cũng không lâu lắm, nắp quan tài mở ra, tàn cốt của ba cỗ xác ướp cổ bị ném ra, đã hoàn toàn biến thành các đầu khớp xương lẻ loi rơi lả tả. Trên khúc xương vẫn còn dính nước bọt.
Thi Phù vốn trôi nổi trên ba cỗ xác ướp cổ kia lại đều bị nàng ăn mất, quả thực khiến cho Phong Phi Vân và Vương Mãnh trong dịch quán trợn mắt há hốc mồm.
Trong những quan tài này đều là chứa những thứ báu vật gì vậy, mà ngay cả thịt Thi Tà cũng đều ăn?
Phong Phi Vân vội vàng bay xuống từ trên nắp quan tài, hắn đứng cách khá xa. Những Thi Tà trong quan tài này đều rất khủng bố.
- Sư thúc, nơi này rốt cuộc là địa phương nào?
Vương Mãnh lại hỏi lần nữa, nhẹ nhàng đụng đụng cánh tay Phong Phi Vân, trong lòng có hơi phát lạnh.
Phong Phi Vân cười khan nói:
- Chớ có lo, nhà bằng hữu.
Ba cỗ xác ướp cổ bị ăn sống nuốt tươi, Sở Cực Bắc lại đã bị cắn trả, trên ngực xuất hiện một mảng đẫm máu.
- Âm Thi Sát Địa thật đáng sợ, Sở Cực Bắc đều bị thương nặng, nên chăng mời các vị tiền bối lại đây trước hết phá tan Âm Thi Sát Địa ở nơi này?
Lục Ly Vi cũng đi tới bên ngoài dịch quán, thấy Sở Cực Bắc bị cắn trả thì trong đôi mắt nhung hiện lên vẻ lo lắng.
Điện hạ Đệ Thập Điện Sâm La Điện đi theo Lục Ly Vi tới đây, hắn suy tư chỉ chốc lát rồi nói:
- Không phải chỉ là một Phong Phi Vân, cần gì phải các vị tiền bối xuất thủ.
Điện hạ Đệ Thập Điện đứng ở bên ngoài dịch quán, cười nói:
- Đã sớm nghe nói Yêu Ma Chi Tử là vô địch thiên hạ trong cùng cảnh giới, là thiên tài hàng đầu Thần Tấn Vương Triều. Ta lại không thể nào tin được, ngươi có dám ra đây đánh một trận với ta?
- Ngươi là ai?
Phong Phi Vân hỏi.
- Điện hạ Đệ Thập Điện Sâm La Điện !
Phong Phi Vân đứng ở trong phòng, có hơi trầm tư rồi liền vừa cười vừa đáp:
- Vì sao ta phải đánh một trậnvới ngươi ?
Điện hạ Đệ Thập Điện đáp:
- Nếu như ngươi chiến thắng ta, chúng ta liền có khả năng thả cho ngươi một con đường sống.
Phong Phi Vân tự nhiên là không tin chuyện ma quỷ của hắn. Hôm nay bày ra tình thế này há là hắn có khả năng làm chủ được. Nhưng mà Phong Phi Vân vẫn tương kế tựu kế, mà cười nói:
- Hảo, ta đây sẽ tới cùng đánh một trận với ngươi.
Nghe nói như thế, điện hạ Đệ Thập Điện lập tức hé ra một tiếng cười đầy thông thái. Thì ra Yêu Ma Chi Tử cũng chỉ đến như vậy, cũng quá dễ lừa gạt. Hôm nay nhất định phải trừng trị hắn thật tốt một phen.
Điện hạ Đệ Thập Điện một mực đều theo đuổi Lục Ly Vi, Lục Ly Vi chính là hậu duệ quý tộc Phổ Đà Sơn, thân phận không phải chuyện đùa. Chỉ cần ôm được nàng vào trong tay, liền tương đương với là chiếm được sự ủng hộ của cả Phổ Đà Sơn.
Thực sự đã cho là gia tộc Bắc Minh ta cũng chỉ có một cường giả Bắc Minh Phá Thiên. Nói cho ngươi biết, ở trong thế hệ trẻ tuổi gia tộc Bắc Minh thì người có thể giết ngươi ít nhất có hàng chục.
Bắc Minh Phong nói.
Bắc Minh Phong tay xách Tam Xoa Lưỡng Nhận Mâu giơ lên. Hắn đâm ra một đạo ô quang, muốn phá tan tường vây quanh dịch quán. Nhưng mà một cái quan tài lại tự động bay đi từ trên mặt đất, trực tiếp đụng vào trên một đạo ô quang kia, khiến cho Tam Xoa Lưỡng Nhận Mâu trong tay Bắc Minh Phong thiếu chút nữa bị đánh bay đi ra ngoài.
Bắc Minh Phong trực tiếp bay ngược ra ngoài, lần lượt đâm xuyên làm cho một loạt kiến trúc cổ đều bị sụp đổ.
- Chết tiệt, những kẻ trong quan tài này đều là người sống sao, lực lượng kiêu ngạo như thế, không ngờ vẫn còn tự mình bay lên.
Vương Mãnh bị dọa đến hoảng sợ, vội vàng trốn vào một góc tường. Nhưng mà lại đụng vào người ông lão quét rác kia khiến cho hắn thiếu chút nữa sợ đến ngồi phịch ở trên mặt đất.
Từ bên ngoài dịch quán lại truyền đến âm thanh của Bắc Minh Phong
- Phong Phi Vân, ngươi cho là sử dụng một chút bàng môn tà đạo là hôm nay có thể bảo vệ tính mạng?
Bắc Minh Phong mang theo Tam Xoa Lưỡng Nhận Mâu định lại xông vào dịch quán.
- Bắc Minh huynh chậm đã, nơi này chính là một chỗ tụ tập của Âm Thi, hãy để cho ta đến đối phó hắn đi!
Một nam nhân mặc áo bào tím từ trên trời giáng xuống. Hắn bồng bềnh bay rơi xuống, phía sau hắn có ba cỗ xác ướp cổ khí tức cường đại đi theo.
Người vừa tới đúng là đệ tử lớp chữ Thiên "Sở Cực Bắc" của Tử Minh Thi Động. Sau khi Sở Cực Bắc bị công tử Vô Hà đánh bại, hắn cũng không đánh mất lòng tin, ngược lại ý chí chiến đấu càng sục sôi hơn, tu vi lại có đột phá.
Người này Đạo Tâm chắc chắn, khó trách có thể trở thành đệ tử lão luyện lớp chữ Thiên của Thi Động.
- Thì ra là Sở huynh. Nghe nói Yêu Ma Chi Tử giết rất nhiều thiên kiêu của Tử Minh Thi Động. Nếu như Sở huynh đã đến, như vậy Yêu Ma Chi Tử xem ra là khó tránh đại họa.
Bắc Minh Phong tránh lui sang một bên.
Lời của hắn tự nhiên là nghĩ một đằng nói một nẻo. Ai cũng đều muốn giết chết Yêu Ma Chi Tử để nổi danh, làm sao Bắc Minh Phong có thể là ngoại lệ?
Nhưng mà một tòa dịch quán này đích xác là cực kì quái dị, vừa rồi hắn liền nếm một thiệt hại nhỏ. Nếu như Sở Cực Bắc muốn tranh giành xông lên phía trước, vậy thì liền lợi dụng hắn đi mở đường là được rồi.
Sở Cực Bắc đứng ở bên ngoài dịch quán, ánh mắt lộ ra vẻ toan tính. Âm Sát Chi Khí ở nơi này so với trong tưởng tượng của hắn thì còn đậm đặc hơn. Nhưng mà đậm đặc thì đã làm sao, chẳng lẽ còn làm khó được người Cản Thi?
Cho dù dạng Thi Tà nào thì cũng chỉ là một bữa ăn sáng thôi.
Trong mắt Sở Cực Bắc tràn đầy vẻ khinh thường, từ trong ống tay áo màu tím có một chùm ánh sáng màu xám quang tuôn ra. Ba con Cản Thi Linh tinh xảo trắng lóa bay ra, chúng tản mát ra hào quang trắng mãnh liệt mà trực tiếp bay vào trong dịch quán.
- Rầm, rầm, rầm!
Ba con Cản Thi Linh biến thành những mảnh nhỏ màu trắng, dùng tốc độ nhanh hơn bay ra từ bên trong cửa, đánh cho Sở Cực Bắc trở tay không kịp. Sắc mặt hắn đại biến, vội vàng lui về, nhưng mà đã muộn.
Tàn phiến bị nghiền nát của Cản Thi Linh trực tiếp bắn cho Sở Cực Bắc bay ra đi, trên người đầy những đốm máu rỉ ra. Nhưng mà lại đều bị hắn chặn ở vị trí guy hiểm nên cũng không có thực chất bị thương nặng.
Bắc Minh Phong đứng ở một bên, cũng không có tiến lên để tương trợ, trên mặt còn hiện ra nụ cười hài hước. Đệ tử lớp chữ Thiên cái quái gì, cũng chỉ đến như vậy.
Sở Cực Bắc đi ra từ trong phế tích, gương mặt bừng bừng tức giận
- Đáng ghét, một cái Âm Thi Sát Địa nho nhỏ, ngay cả Phong Phi Vân cũng có thể xông vào, chẳng lẽ còn có thể làm khó được ta?
Hắn liên tiếp đánh ra ba cỗ Thi Phù, trôi nổi ở tại đỉnh đầu ba xác ướp cổ, ba cỗ xác ướp cổ chiến lực dũng mãnh này liền lọt vào dịch quán.
- Rầm!
Trong dịch quán, nắp một cái quan tài đột nhiên bay lên. Một nữ thi tóc đỏ từ bên trong bay ra, bắt lấy ba cỗ xác ướp cổ rồi trực tiếp kéo vào trong quan tài.
- Rầm!
Nắp quan tài lại đóng lại lần nữa.
Quan tài đang kịch liệt lay động, nó phát ra âm thanh "Bẹp bẹp" rất giống tiếng dã thú đang gặm huyết nhục. Cũng không lâu lắm, nắp quan tài mở ra, tàn cốt của ba cỗ xác ướp cổ bị ném ra, đã hoàn toàn biến thành các đầu khớp xương lẻ loi rơi lả tả. Trên khúc xương vẫn còn dính nước bọt.
Thi Phù vốn trôi nổi trên ba cỗ xác ướp cổ kia lại đều bị nàng ăn mất, quả thực khiến cho Phong Phi Vân và Vương Mãnh trong dịch quán trợn mắt há hốc mồm.
Trong những quan tài này đều là chứa những thứ báu vật gì vậy, mà ngay cả thịt Thi Tà cũng đều ăn?
Phong Phi Vân vội vàng bay xuống từ trên nắp quan tài, hắn đứng cách khá xa. Những Thi Tà trong quan tài này đều rất khủng bố.
- Sư thúc, nơi này rốt cuộc là địa phương nào?
Vương Mãnh lại hỏi lần nữa, nhẹ nhàng đụng đụng cánh tay Phong Phi Vân, trong lòng có hơi phát lạnh.
Phong Phi Vân cười khan nói:
- Chớ có lo, nhà bằng hữu.
Ba cỗ xác ướp cổ bị ăn sống nuốt tươi, Sở Cực Bắc lại đã bị cắn trả, trên ngực xuất hiện một mảng đẫm máu.
- Âm Thi Sát Địa thật đáng sợ, Sở Cực Bắc đều bị thương nặng, nên chăng mời các vị tiền bối lại đây trước hết phá tan Âm Thi Sát Địa ở nơi này?
Lục Ly Vi cũng đi tới bên ngoài dịch quán, thấy Sở Cực Bắc bị cắn trả thì trong đôi mắt nhung hiện lên vẻ lo lắng.
Điện hạ Đệ Thập Điện Sâm La Điện đi theo Lục Ly Vi tới đây, hắn suy tư chỉ chốc lát rồi nói:
- Không phải chỉ là một Phong Phi Vân, cần gì phải các vị tiền bối xuất thủ.
Điện hạ Đệ Thập Điện đứng ở bên ngoài dịch quán, cười nói:
- Đã sớm nghe nói Yêu Ma Chi Tử là vô địch thiên hạ trong cùng cảnh giới, là thiên tài hàng đầu Thần Tấn Vương Triều. Ta lại không thể nào tin được, ngươi có dám ra đây đánh một trận với ta?
- Ngươi là ai?
Phong Phi Vân hỏi.
- Điện hạ Đệ Thập Điện Sâm La Điện !
Phong Phi Vân đứng ở trong phòng, có hơi trầm tư rồi liền vừa cười vừa đáp:
- Vì sao ta phải đánh một trậnvới ngươi ?
Điện hạ Đệ Thập Điện đáp:
- Nếu như ngươi chiến thắng ta, chúng ta liền có khả năng thả cho ngươi một con đường sống.
Phong Phi Vân tự nhiên là không tin chuyện ma quỷ của hắn. Hôm nay bày ra tình thế này há là hắn có khả năng làm chủ được. Nhưng mà Phong Phi Vân vẫn tương kế tựu kế, mà cười nói:
- Hảo, ta đây sẽ tới cùng đánh một trận với ngươi.
Nghe nói như thế, điện hạ Đệ Thập Điện lập tức hé ra một tiếng cười đầy thông thái. Thì ra Yêu Ma Chi Tử cũng chỉ đến như vậy, cũng quá dễ lừa gạt. Hôm nay nhất định phải trừng trị hắn thật tốt một phen.
Điện hạ Đệ Thập Điện một mực đều theo đuổi Lục Ly Vi, Lục Ly Vi chính là hậu duệ quý tộc Phổ Đà Sơn, thân phận không phải chuyện đùa. Chỉ cần ôm được nàng vào trong tay, liền tương đương với là chiếm được sự ủng hộ của cả Phổ Đà Sơn.