Lôi điện sấm chớp như đàn trường xà tràn ngập cả không gian, toàn bộ đều đánh về hướng con Kim Nghê bên dưới hắn.
Kim Nghê rống dài một tiếng, nó trợn mắt nhìn trời, trong miệng lại cũng phun ra vạn đạo lôi hà, biến thành một mảnh lôi hải để chặn công kích của Lôi Hỏa Châu.
Tiếng rống thật lớn kia càng là như thiên chung ( quả chuông trời) vang dội, đập cho đôi tai Phong Phi Vân tuôn đầy huyết, thân thể lắc lư mãnh liệt, thiếu chút nữa ngã xuống từ trên lưng Kim Nghê.
- Không hổ có được Thượng Cổ Thánh Thú huyết mạch, lại cường đại như thế, chiến lực quả thực có thể so với tu sĩ Thiên Mệnh Đệ Tam Trọng.
Phong Phi Vân vội vàng lui xa, thu hồi Miểu Quỷ Ban Chỉ và Lôi Hỏa Châu mà bỏ chạy đi thật xa.
Kim Nghê bị chọc giận. Trước kia cũng có học viên trung tâm Vạn Tượng Tháp đến đây rèn luyện, nhưng mà đều tránh né nó từ rất xa, không dám nửa phần đắc tội nó. Học viên này ngược lại, không ngờ chủ động khởi xướng công kích đối với nó, quả thực vô pháp vô thiên.
Nó đuổi theo.
Kim Nghê có hình thể khổng lồ. Nó đi qua nơi nào liền như long trời lở đất, những tảng đá lớn vỡ vụn bay loạn khắp mọi nơi. Từ rất xa nhìn lại thì giống như là một cơn sóng lớn màu vàng đang cuốn đi qua đây.
Tốc độ của Phong Phi Vân mặc dù nhanh chóng, nhưng mà so với hắn thì Kim Nghê cũng không chậm hơn bao nhiêu. Nó đuổi theo không bỏ, trong miệng vẫn còn phun ra từng đạo lôi điện sấm chớp vàng rực, đánh cho Phong Phi Vân chật vật không chịu nổi.
- Xèo xèo!
Phía trước, một mảnh quang ảnh màu lam bay tới, khí lạnh ngút trời, băng tinh bay đầy trời. Đúng là một đàn Băng Vân Thử kia, có chừng trên trăm con.
Toàn bộ đều đằng đằng sát khí, sau khi nhìn thấy Phong Phi Vân thì tốc độ của bọn chúng càng là nhanh hơn, toàn bộ đều rít lên.
- Tới hay lắm!
Phong Phi Vân không chỉ là không sợ hãi, ngược lại trong lòng vui vẻ chạy thẳng về phía trước mặt.
Những con Băng Vân Thử này lúc trước chính là đến đây để truy theo hắn, giờ phút này thấy hắn chủ động nghênh đón thì toàn bộ thân thể đều phát sáng tăng vọt, bắt đầu công kích.
- Xoạt!
Phong Phi Vân mang theo Bạch Thạch Cự Đao, vung lên chém nát bốn năm con Băng Vân Thử chiến hồn, rồi nhanh chóng chạy xuyên qua đàn chuột này. Kim Nghê ở phía sau cũng đuổi kịp, vừa lúc lọt vào trong công kích của Băng Vân Thử.
- Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!
Vô số khí lạnh đều đánh vào trên người Kim Nghê.
Mặc dù một con Băng Vân Thử có lực lượng còn kém rất xa Kim Nghê, nhưng mà trên trăm con Băng Vân Thử đồng thời công kích, đó chính là một chuyện khác hẳn.
Đây là một cỗ lực lượng có tính hủy diệt.
Kim Nghê bị đánh cho trở tay không kịp, trên trăm đạo lực lượng đánh cho ánh vàng rực rỡ trên người nó đều bị tối sầm lại, thân thể bị ngăn chặn, vô phương tiến thêm một bước về phía trước.
Nó càng tức giận, một đám Băng Vân Thử cấp thấp hơn mà cũng dám khởi xướng công kích đối với nó, quả thực không thể tha thứ.
- Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!
Liền tại lúc Kim Nghê bị Băng Vân Thử vây khốn, có một cái thuyền cổ thật lớn màu xanh từ phía trên trấn áp đè xuống. Chiếc thuyền này to lớn như thế nào, nó mang theo lực lượng càng là không gì sánh kịp, trực tiếp đánh cho ánh vàng rực rỡ trên người Kim Nghê bị lờ mờ đi một phần.
- Ùm!
Kim Nghê nổi cơn thịnh nộ rồi, trong đôi mắt bắn ra hai đạo thần hoa vàng chói, lập tức liền có mấy chục con Băng Vân Thử biến thành Hư Vô, bị một cỗ hào quang vàng chói kia chấn vỡ.
- Rầm, rầm, rầm...
Nó chạy ra khỏi vòng chiến của Băng Vân Thử, đánh ra một trảo nện về hướng Thanh Đồng Linh Chu xa xa.
Phong Phi Vân đứng ở trên Thanh Đồng Linh Chu. Hắn vừa khống chế Thanh Đồng Linh Chu trốn thật xa, vừa đánh ra Miểu Quỷ Ban Chỉ. Sáu bức thần đồ chắn trước người, chống đỡ ngăn chặn công kích của Kim Nghê.
- Kim Nghê có lực lượng quá cường đại. Nếu muốn trấn áp nó thật sự quá khó khăn.
Phong Phi Vân lại bắt đầu trốn xa.
Kim Nghê vẫn điên cuồng đuổi theo ở phía sau!
- Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!
Một dòng sông dài từ dị thú chiến hồn xuất hiện ở trước mắt. Mấy ngàn con dị thú chiến hồn nối đuôi nhau đi chung một chỗ. Chúng đang chạy vội về một phương hướng nào đó, dẫn đầu đàn dị thú chiến hồn chính là một con thạch tượng chiến hồn tu vi chín trăm năm.
Thạch tượng chiến hồn có khí tức khổng lồ vô biên vô tận, cuốn lên tận trời cao, có một loại khí thế như thái dương thần thánh giữa trời.
Trong lòng Phong Phi Vân vui vẻ. Hắn nảy ra ý hay liền trực tiếp bay về hướng đàn thú kia. Hắn nâng Luân Hồi Tật Tốc đến mức độ cao nhất, Kim Nghê thì theo đuổi không bỏ, tốc độ của cả hai đều nhanh tới cực điểm.
- Liều mạng!
Chỉ thoáng chớp mắt, Phong Phi Vân cũng đã bay vào giữa dòng sông dài của mấy ngàn con dị thú. Hắn vừa xông đi vào, dị thú chiến hồn bên trong đó đều phát hiện ra người này là từ bên ngoài đến, toàn bộ đều khởi xướng công kích đối với Phong Phi Vân.
Lực lượng đạo chồng chất, biến thành nước lũ.
Mấy ngàn con dị thú chiến hồn đồng thời công kích, đây là sức mạnh khủng bố vo song như thế nào. Không biết bao nhiêu tảng đá lớn trôi nổi bị đánh cho thành phấn vụn.
Phong Phi Vân cước đạp Luân Hồi Tật Tốc, thân thể tựa như con cá trong nước, thân pháp cự kì quỷ dị. Những bước tiến của hắn có cái giống độ cung, cũng có cái giống như vòng tròn, giúp cho hắn né tránh được hơn phân nửa công kích của những dị thú cấp thấp khác. Đương nhiên cũng có lực lượng rơi trên người của hắn, nhưng mà lại đều được thể chất mạnh mẽ của hắn gánh chịu, cứ thế mà hắn xông qua vòng công kích.
Nhưng Kim Nghê không có thân pháp tốt như hắn. Sau khi thấy mấy ngàn con dị thú công kích, nó liền dừng phắt lại, rồi chạy trốn về phía sau. Có điều vẫn có mấy trăm đạo công kích đánh vào trên người nó, khiến chiến hồn của nó đều bị đánh cho trọng thương, ánh sáng vô cùng lờ mờ.
Nếu không phải thoát được nhanh chân, chỉ sợ lúc này đều tan thành tro bụi.
Kim Nghê bị thương, chật vật chạy trốn, không dám đối đầu với đàn những con dị thú chiến hồn này.
Thạch tượng tiếp tục bay về hướng phía trước. Mấy ngàn con dị thú chiến hồn kia cũng bay đi theo, cũng không có đi đuổi giết Kim Nghê.
Nhưng mà Phong Phi Vân lại không bỏ qua Kim Nghê. Hắn cưỡi Thanh Đồng Linh Chu mạnh mẽ giáng xuống, lại lần nữa rơi xuống trên lưng Kim Nghê. Ầm một tiếng, hắn trấn áp được thân thể Kim Nghê phải sa xuống, phát ra một tiếng rên rỉ.
Phong Phi Vân lại lần nữa xuất ra Lôi Hỏa Châu, một mảnh biển lửa lao ra từ trong Lôi Hỏa Châu, bao bọc lấy toàn thân Kim Nghê vào bên trong.
- Lần này đây ta xem ngươi vẫn còn chống lại Linh Khí trấn áp như thế nào.
Phong Phi Vân hành động toàn lực, linh khí toàn thân đều đánh ra. Kim Nghê vốn đang giãy dụa mãnh liệt, nhưng mà lại căn bản không thoát được nổi vòng chiến của Linh Khí.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Miểu Quỷ Ban Chỉ cũng bay ra. Sáu bức thần đồ bay ra, tựa như sáu thế giới lớn trấn áp đè về hướng Kim Nghê, lập tức chúng ép tới Kim Nghê không thể nhúc nhích, thân thể đều trở nên càng ngày càng nhỏ.