Đệ tử Phong gia có đến ngàn vạn, trải rộng cả phủ Nam Thái. Tất cả được chia làm mười sáu mạch trực hệ, bốn mươi tám mạch chi thứ. Mỗi một hệ đều phồn vinh hưng thịnh, tráng đinh thịnh vượng, tại phủ Nam Thái là một bá chủ tuyệt đối.
Mỗi một đệ tử Phong gia từ nhỏ lại bắt đầu tu luyện, trong đó tự nhiên không thiếu đệ tử thiên tư tuyệt đỉnh. Cứ cách mỗi hai mươi năm đều sẽ xuất hiện mấy vị anh tài nghịch thiên, trở thành trụ cột của gia tộc.
Nhưng mà sau khi Nữ Ma xuất thế, phủ Nam Thái liền sa vào vùng đất chiến loạn. Đại quân Thi Tà đầu tiên là công phá thành Tử Tiêu Phủ, rồi lại chiếm lĩnh hơn phân nửa lãnh thổ khiến cho tu sĩ phủ Nam Thái bị tổn thất nặng nề.
Phong gia tự nhiên cũng không thể là ngoại lệ. Không biết có bao nhiêu đệ tử Phong gia bị mất mạng, cuối cùng chạy trốn tới quận Long Chiết xa xôi. Nơi này chính là một trong sáu quận lớn mà Thi Tà còn chưa xâm lấn.
Phong gia có một chỗ Tổ Địa nằm trong quận Long Chiết. Trên trăm vạn đệ tử Phong gia đều lui về giữ nơi này, cùng tồn tại với các gia tộc tu tiên và tiên môn khác.
Muốn đi vào quận Long Chiết, so sánh tiến vào quận Tam Thánh đều phải gian nan hơn, nơi hiểm yếu rất nhiều, đặc biệt có Tấn Hà nước chảy xiết và dãy núi Ngũ Chiết cao như bức tường thần. Quả thực chính là hai bức chướng ngại vật thiên nhiên. Chúng đã ngăn chặn tu sĩ và Thi Tà muốn đi vào quận Long Chiết ở bên ngoài.
Trên bờ Tấn Hà, gió lạnh thổi vù vù.
Trên bờ sông có một mảnh rừng phong đỏ. Đang giữa mùa thu, lá đỏ đầy trên cành, chúng rơi xuống theo gió tựa như một cơn mưa màu đỏ. Rồi chao liệng rơi xuống dòng nước Tấn Hà trong suốt, như những chiếc thuyền nhỏ phiêu lưu.
Nước sông trong suốt, dòng nước thật sự chảy xiết làm tung lên những đám bọt nước màu trắng.
Liền ở trên dòng sông lớn này có thành lập một tòa quan ải như Thiên Môn ( cổng trời ). Tòa Cổ Thành đứng cao vút soi bóng trên mặt nước, cao gần mười trượng, xung quanh nạm đồng có khắc hoa văn trận pháp.
Trên mặt sông cũng có rất nhiều hoa văn trận pháp, cực kì dày đặc, có lẽ là do Đại Trận Pháp Sư thời Thượng Cổ thiết lập. Nó có uy lực chết chóc ẩn hiện, tựa như một bức thiên đồ trôi nổi giữa không trung. Phàm là tất cả sinh vật muốn bay qua từ trên mặt sông, đều phải bị treo cổ.
Ở dưới Thiên Môn mặt sông kia đang bốc lên một đám khói bếp. Có mười mấy đệ tử Sâm La Điện mặc áo bào đen đang nấu rượu, bọn họ chính là đội phụ trách trông coi một tòa Thiên Môn này, không cho phép bất luận kẻ nào xông qua.
- Ha ha! Phủ Nam Thái dù sao chỉ là một chốn Nam Man xa xôi, là bá chủ Tu Tiên Giới mà quả thực không chịu nổi một kích. Ở trước mặt Đệ Thất Điện Sâm La Điện chúng ta liền như gà đất chó sành.
Một người nam nhân mặc áo giáp màu đen, khoác áo choàng vàng đen ngồi ở bên trong Thiên Môn cao giọng mà cười.
Bốn ngày trước hắn tham gia vào một hồi đại chiến, đệ tử tinh anh của Phong gia ở trong tay hắn tựa như đồ chơi, một chưởng liền đánh nát nửa thân thể. Mà ngay cả đệ Lục trưởng lão Phong gia đều chết ở trong tay của hắn.
- Sâm Lâm lão đại, ngài chính là một trong mấy cường giả cao cấp nhất của thế hệ trẻ tuổi Đệ Thất Điện Sâm La Điện chúng ta. Cũng chỉ có Vạn Hương Sầm điện hạ có khả năng hơn ngài một đầu, đối phó những nhân vật nho nhỏ như Phong gia này, tự nhiên là dễ như trở bàn tay.
Một tên đệ tử áo đen dáng người gầy gò như khỉ nịnh nọt nở nụ cười.
Sâm Lâm lớn tiếng cười một tiếng, cười đến cực kì kiêu ngạo, hắn nói:
- Đệ Thất Điện Sâm La Điện chúng ta đối phó một Phong gia, quả thực chính là dễ như trở bàn tay. Hiện tại chỉ sợ Phong gia có thể có cứu binh chạy tới, phiền toái như vậy liền lớn hơn. Dù sao Phong gia đã thành lập hơn một ngàn năm, cũng có kết giao tình cảm với rất nhiều thế lực tu tiên.
- Chúng ta cứ bảo vệ cho tốt cánh cửa tiến vào quận Long Chiết. Một khi có người dám đi trợ giúp Phong gia, liền lập tức phát tin thông báo cho các Thái Thượng trưởng lão, bọn họ sẽ chạy tới đánh giết kẻ dám ứng cứu này.
Một tên đệ tử áo đen cười nói:
- Đệ Thất Điện Sâm La chúng ta làm việc, người nào dám nhúng tay? Mà ngay cả mấy tu tiên thế lực lớn ở phủ Nam Thái đều vội vàng rút lui, thật giống như chuột thấy mèo, cực kì sợ hãi đối với Tà Tông chúng ta, huống chi là người khác?
- Ha ha!
Một chiếc chiến thuyền dài trăm thước đi từ phương hướng quận Long Chiết lại đây, trên bong thuyền có rất nhiều đệ tử Sâm La Điện đứng, ai nấy đều sát khí bức người, lạnh lùng dữ tợn.
Chiến thuyền rẽ sóng mà đi, chả mấy chốc đã đến được bên ngoài Thiên Môn.
Một người nam nhân khoác áo choàng màu vàng đen đi tới trên boong thuyền, hắn cười cười nói với hơn mười tên đệ tử Sâm La Điện trông coi Thiên Môn
- Sâm Lâm, lần này bạn thân cũng không có quên ngươi. Biết các ngươi ở chỗ này không có khả năng kiếm nước uống, nên đặc biệt đưa mấy thiên kim tiểu thư Phong gia cho các ngươi chơi đùa, toàn bộ làm tiêu khiển.
Sâm Lâm phi thân nhảy lên, liền đứng ở trên một chốn thủy đài tại cửa Thiên Môn, cười vang mà bảo:
- Không hổ là hảo huynh đệ của ta, mau áp giải lại đây cho ta xem, đều là những mặt hàng gì.
- Tuyệt đối là nữ nhân trực hệ Phong gia, mọi người đều sống an nhàn sung sướng, đều thật sự xinh đẹp.
Tiết Ích vung tay áo lên, liền có mấy tên đệ tử Sâm La Điện áp giải bẩy, tám người thiếu nữ từ trên chiến thuyền đi xuống.
Bẩy, tám người thiếu nữ này đều là mười lăm, mười sáu tuổi, da thịt trắng như tuyết, mặc quần áo lộng lẫy, mang theo đồ trang sức, ngang hông còn đeo Lưu Kim ngọc đái. Nó xiết chặt làm đường cong của vòng eo uyển chuyển được vẽ hết ra bên ngoài.
Bọn họ tóc rối tung, trên gương mặt xinh đẹp vẫn còn máu chảy, trên người mang theo gông sắt có rất nhiều vết roi đã làm rách quần áo của bọn họ, để lộ ra những mảng lớn trắng như tuyết, còn có vết máu đo đỏ.
Tiết Ích cao giọng cười dâm đãng:
- Mấy người này là sư huynh đệ chúng ta khi công phá một tòa Cổ Thành Phong gia, bắt được từ phủ Thành Chủ. Đó chính là thiên kim tiểu thư chi thứ ba Phong gia, ngươi nhìn da thịt mịn màng mềm mại kia, thật sự là làm cho người ta thèm nhỏ dãi. Ta chính là phải mất đi bao nhiêu sức lực mới ngăn lại nổi các sư đệ này. Bằng không mấy nàng này đều đã bị chơi đùa tổn hại, làm sao còn có thể để các ngươi thích thú. Hiện tại đều còn chưa có khai bao, lần này ngươi tính toán cám ơn ta như thế nào a? Ha ha!
Một người thiếu nữ đầu đội thoa đỏ ở trong đó vừa khóc vừa mắng:
- Các ngươi là đám cầm thú, đồ tể. Cường giả Phong gia chúng ta nhất định sẽ bầm thây bọn ngươi vạn đoạn.
- Ha ha! Nàng này thật sự là ngây thơ, cường giả Phong gia các ngươi ở trước mặt Đệ Thất Điện Sâm La Điện chúng ta chính là một đám phế vật.
Sâm Lâm tiếng cười hung hăng ngang ngược. Hắn đi tới, liền lấy tay nắm chặt lấy cằm mịn màng của Phong Thanh Dục, nhe răng cười nói:
- Tiểu thư, vóc người làm ta rất không dằn lòng được, hôm nay trước hết bắt ngươi khai bao. Các huynh đệ, hôm nay chúng ta thật có phúc.
Đệ tử Phong gia có đến ngàn vạn, trải rộng cả phủ Nam Thái. Tất cả được chia làm mười sáu mạch trực hệ, bốn mươi tám mạch chi thứ. Mỗi một hệ đều phồn vinh hưng thịnh, tráng đinh thịnh vượng, tại phủ Nam Thái là một bá chủ tuyệt đối.
Mỗi một đệ tử Phong gia từ nhỏ lại bắt đầu tu luyện, trong đó tự nhiên không thiếu đệ tử thiên tư tuyệt đỉnh. Cứ cách mỗi hai mươi năm đều sẽ xuất hiện mấy vị anh tài nghịch thiên, trở thành trụ cột của gia tộc.
Nhưng mà sau khi Nữ Ma xuất thế, phủ Nam Thái liền sa vào vùng đất chiến loạn. Đại quân Thi Tà đầu tiên là công phá thành Tử Tiêu Phủ, rồi lại chiếm lĩnh hơn phân nửa lãnh thổ khiến cho tu sĩ phủ Nam Thái bị tổn thất nặng nề.
Phong gia tự nhiên cũng không thể là ngoại lệ. Không biết có bao nhiêu đệ tử Phong gia bị mất mạng, cuối cùng chạy trốn tới quận Long Chiết xa xôi. Nơi này chính là một trong sáu quận lớn mà Thi Tà còn chưa xâm lấn.
Phong gia có một chỗ Tổ Địa nằm trong quận Long Chiết. Trên trăm vạn đệ tử Phong gia đều lui về giữ nơi này, cùng tồn tại với các gia tộc tu tiên và tiên môn khác.
Muốn đi vào quận Long Chiết, so sánh tiến vào quận Tam Thánh đều phải gian nan hơn, nơi hiểm yếu rất nhiều, đặc biệt có Tấn Hà nước chảy xiết và dãy núi Ngũ Chiết cao như bức tường thần. Quả thực chính là hai bức chướng ngại vật thiên nhiên. Chúng đã ngăn chặn tu sĩ và Thi Tà muốn đi vào quận Long Chiết ở bên ngoài.
Trên bờ Tấn Hà, gió lạnh thổi vù vù.
Trên bờ sông có một mảnh rừng phong đỏ. Đang giữa mùa thu, lá đỏ đầy trên cành, chúng rơi xuống theo gió tựa như một cơn mưa màu đỏ. Rồi chao liệng rơi xuống dòng nước Tấn Hà trong suốt, như những chiếc thuyền nhỏ phiêu lưu.
Nước sông trong suốt, dòng nước thật sự chảy xiết làm tung lên những đám bọt nước màu trắng.
Liền ở trên dòng sông lớn này có thành lập một tòa quan ải như Thiên Môn ( cổng trời ). Tòa Cổ Thành đứng cao vút soi bóng trên mặt nước, cao gần mười trượng, xung quanh nạm đồng có khắc hoa văn trận pháp.
Trên mặt sông cũng có rất nhiều hoa văn trận pháp, cực kì dày đặc, có lẽ là do Đại Trận Pháp Sư thời Thượng Cổ thiết lập. Nó có uy lực chết chóc ẩn hiện, tựa như một bức thiên đồ trôi nổi giữa không trung. Phàm là tất cả sinh vật muốn bay qua từ trên mặt sông, đều phải bị treo cổ.
Ở dưới Thiên Môn mặt sông kia đang bốc lên một đám khói bếp. Có mười mấy đệ tử Sâm La Điện mặc áo bào đen đang nấu rượu, bọn họ chính là đội phụ trách trông coi một tòa Thiên Môn này, không cho phép bất luận kẻ nào xông qua.
- Ha ha! Phủ Nam Thái dù sao chỉ là một chốn Nam Man xa xôi, là bá chủ Tu Tiên Giới mà quả thực không chịu nổi một kích. Ở trước mặt Đệ Thất Điện Sâm La Điện chúng ta liền như gà đất chó sành.
Một người nam nhân mặc áo giáp màu đen, khoác áo choàng vàng đen ngồi ở bên trong Thiên Môn cao giọng mà cười.
Bốn ngày trước hắn tham gia vào một hồi đại chiến, đệ tử tinh anh của Phong gia ở trong tay hắn tựa như đồ chơi, một chưởng liền đánh nát nửa thân thể. Mà ngay cả đệ Lục trưởng lão Phong gia đều chết ở trong tay của hắn.
- Sâm Lâm lão đại, ngài chính là một trong mấy cường giả cao cấp nhất của thế hệ trẻ tuổi Đệ Thất Điện Sâm La Điện chúng ta. Cũng chỉ có Vạn Hương Sầm điện hạ có khả năng hơn ngài một đầu, đối phó những nhân vật nho nhỏ như Phong gia này, tự nhiên là dễ như trở bàn tay.
Một tên đệ tử áo đen dáng người gầy gò như khỉ nịnh nọt nở nụ cười.
Sâm Lâm lớn tiếng cười một tiếng, cười đến cực kì kiêu ngạo, hắn nói:
- Đệ Thất Điện Sâm La Điện chúng ta đối phó một Phong gia, quả thực chính là dễ như trở bàn tay. Hiện tại chỉ sợ Phong gia có thể có cứu binh chạy tới, phiền toái như vậy liền lớn hơn. Dù sao Phong gia đã thành lập hơn một ngàn năm, cũng có kết giao tình cảm với rất nhiều thế lực tu tiên.
- Chúng ta cứ bảo vệ cho tốt cánh cửa tiến vào quận Long Chiết. Một khi có người dám đi trợ giúp Phong gia, liền lập tức phát tin thông báo cho các Thái Thượng trưởng lão, bọn họ sẽ chạy tới đánh giết kẻ dám ứng cứu này.
Một tên đệ tử áo đen cười nói:
- Đệ Thất Điện Sâm La chúng ta làm việc, người nào dám nhúng tay? Mà ngay cả mấy tu tiên thế lực lớn ở phủ Nam Thái đều vội vàng rút lui, thật giống như chuột thấy mèo, cực kì sợ hãi đối với Tà Tông chúng ta, huống chi là người khác?
- Ha ha!
Một chiếc chiến thuyền dài trăm thước đi từ phương hướng quận Long Chiết lại đây, trên bong thuyền có rất nhiều đệ tử Sâm La Điện đứng, ai nấy đều sát khí bức người, lạnh lùng dữ tợn.
Chiến thuyền rẽ sóng mà đi, chả mấy chốc đã đến được bên ngoài Thiên Môn.
Một người nam nhân khoác áo choàng màu vàng đen đi tới trên boong thuyền, hắn cười cười nói với hơn mười tên đệ tử Sâm La Điện trông coi Thiên Môn
- Sâm Lâm, lần này bạn thân cũng không có quên ngươi. Biết các ngươi ở chỗ này không có khả năng kiếm nước uống, nên đặc biệt đưa mấy thiên kim tiểu thư Phong gia cho các ngươi chơi đùa, toàn bộ làm tiêu khiển.
Sâm Lâm phi thân nhảy lên, liền đứng ở trên một chốn thủy đài tại cửa Thiên Môn, cười vang mà bảo:
- Không hổ là hảo huynh đệ của ta, mau áp giải lại đây cho ta xem, đều là những mặt hàng gì.
- Tuyệt đối là nữ nhân trực hệ Phong gia, mọi người đều sống an nhàn sung sướng, đều thật sự xinh đẹp.
Tiết Ích vung tay áo lên, liền có mấy tên đệ tử Sâm La Điện áp giải bẩy, tám người thiếu nữ từ trên chiến thuyền đi xuống.
Bẩy, tám người thiếu nữ này đều là mười lăm, mười sáu tuổi, da thịt trắng như tuyết, mặc quần áo lộng lẫy, mang theo đồ trang sức, ngang hông còn đeo Lưu Kim ngọc đái. Nó xiết chặt làm đường cong của vòng eo uyển chuyển được vẽ hết ra bên ngoài.
Bọn họ tóc rối tung, trên gương mặt xinh đẹp vẫn còn máu chảy, trên người mang theo gông sắt có rất nhiều vết roi đã làm rách quần áo của bọn họ, để lộ ra những mảng lớn trắng như tuyết, còn có vết máu đo đỏ.
Tiết Ích cao giọng cười dâm đãng:
- Mấy người này là sư huynh đệ chúng ta khi công phá một tòa Cổ Thành Phong gia, bắt được từ phủ Thành Chủ. Đó chính là thiên kim tiểu thư chi thứ ba Phong gia, ngươi nhìn da thịt mịn màng mềm mại kia, thật sự là làm cho người ta thèm nhỏ dãi. Ta chính là phải mất đi bao nhiêu sức lực mới ngăn lại nổi các sư đệ này. Bằng không mấy nàng này đều đã bị chơi đùa tổn hại, làm sao còn có thể để các ngươi thích thú. Hiện tại đều còn chưa có khai bao, lần này ngươi tính toán cám ơn ta như thế nào a? Ha ha!
Một người thiếu nữ đầu đội thoa đỏ ở trong đó vừa khóc vừa mắng:
- Các ngươi là đám cầm thú, đồ tể. Cường giả Phong gia chúng ta nhất định sẽ bầm thây bọn ngươi vạn đoạn.
- Ha ha! Nàng này thật sự là ngây thơ, cường giả Phong gia các ngươi ở trước mặt Đệ Thất Điện Sâm La Điện chúng ta chính là một đám phế vật.
Sâm Lâm tiếng cười hung hăng ngang ngược. Hắn đi tới, liền lấy tay nắm chặt lấy cằm mịn màng của Phong Thanh Dục, nhe răng cười nói:
- Tiểu thư, vóc người làm ta rất không dằn lòng được, hôm nay trước hết bắt ngươi khai bao. Các huynh đệ, hôm nay chúng ta thật có phúc.