Vạn Hương Sầm đã đạt tới cảnh giới Thiên Mệnh Đệ Tam Trọng, thiên tư tuyệt đỉnh, chính là điện hạ một điện, tương lai có khả năng kế thừa vị trí Điện Chủ
Với tu vi này căn bản là nàng không sợ hãi Phong Phi Vân, coi như Phong Phi Vân không có trúng Diêm Vương Hủ Huyết, muốn tại cảnh giới Thiên Mệnh Đệ Nhất Trọng mà đánh bại nàng thì đó cũng là chuyện không có khả năng.
Có thể trở thành điện hạ một điện, đó đều là thiên kiêu không tầm thường, ai cũng đều không phải dễ chọc.
- Rầm!
Phong Phi Vân đánh ra nhị phẩm linh khí Lôi Hỏa Châu, dẫn động Lôi Kiếp tứ phương, một mảnh lôi hải ngưng tụ ra trên đỉnh đầu Vạn Hương Sầm rồi giáng xuống.
Vạn Hương Sầm ngồi xếp bằng yên tĩnh, trôi nổi trên Thất Phẩm Liên Thai. Ống tay áo xanh bằng lụa mỏng vung lên, một đám mây màu xanh cuốn tới liền trực tiếp phá vỡ lôi hải.Nàng vươn tay ngọc thon thả, muốn cướp lấy Lôi Hỏa Châu.
- Một kiện Nhị Phẩm Linh Khí nắm giữ ở trong tay kẻ sắp chết như ngươi thì thật sự rất đáng tiếc, hãy để cho ta đến thay ngươi bảo quản đi!
Vạn Hương Sầm đôi mắt mơ màng, hàng lông mi dài đang chớp chớp, có vẻ hơi cười khẽ.
Đây chính là một kiện Nhị Phẩm Linh Khí, giá trị phi phàm, coi như là cường giả cấp bậc Cự Phách đều sẽ phải động tâm.
- Cái đó thì còn phải xem ngươi có bản lĩnh kia hay không.
Âm thanh của Phong Phi Vân vang lên trong gió lạnh.
Một đạo gió xoáy lướt qua bên cạnh Vạn Hương Sầm, một đạo chưởng ấn thật lớn đánh ra từ trong gió xoáy, ngay sau đó bóng người Phong Phi Vân cũng bay ra từ trong gió xoáy.
Tốc độ thật nhanh.
Vạn Hương Sầm hơi kinh hãi, tốc độ của Phong Phi Vân cũng thật là đáng sợ, quả thực có thể so với Bán Bộ Cự Phách, tu sĩ dưới cấp Bán Bộ Cự Phách, không người có thể so sánh tốc độ cùng hắn.
Một chưởng này giống như tia chớp bay tới gần.
Vạn Hương Sầm mặc dù gặp nguy không loạn, vươn một cánh tay trắng nõn, năm ngón tay mảnh dẻ tựa như con rắn trắng nhỏ. Một mảnh cánh hoa xanh ngọc lấp lánh bay ra từ lòng bàn tay nàng, xé nát một chưởng này của Phong Phi Vân.
- Hưu!
Thất Phẩm Liên Thai dưới trướng nàng biến thành một đạo ánh sáng lung linh bay đi ra ngoài. Tu vi của Phong Phi Vân mặc dù không bằng nàng, nhưng mà tốc độ lại nhanh đến đáng sợ, khiến cho nàng cảm giác được một tia nguy hiểm.
Nàng không muốn mạo hiểm. Dù sao nữ nhân rơi vào trong tay Phong Phi Vân cũng không có kết cục tốt. Quả thật là nàng không muốn không cẩn thận để rơi vào trong tay Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân sao lại để cho nàng toại nguyện. Hắn vốn chính là vì muốn bắt Vạn Hương Sầm, nên mới có thể hiện thân, đương nhiên không có khả năng để cho nàng đào tẩu.
Vạn Hương Sầm chính là một con riêng của Thi Động động chủ truyền thừa từ thuở xa xưa ở phủ Bắc Cương, có được thân phận không phải tầm thường. Cho dù là những Thái Thượng trưởng lão Đệ Thất Điện đều phải kiêng kỵ nàng ba phần.
Chỉ cần bắt được nàng, như vậy liền có được lợi thế đàm phán với tu sĩ tà đạo Đệ Thất Điện. Cho dù Cưu Cửu Quái Bào bị tu sĩ tà đạo Đệ Thất Điện đoạt đi, Phong Phi Vân cũng có thể lấy Vạn Hương Sầm làm con tin, đổi lại Cưu Cửu Quái Bào.
Đây là xuất một nước cờ hiểm, dù sao tu vi Vạn Hương Sầm so với hắn cao hơn năm lần trở lên, huống chi còn có bốn vị nữ hộ điện tu vi không thấp hơn so với Phong Phi Vân và mười hai ông lão cảnh giới Thiên Mệnh.
Nếu muốn bắt nàng, nhất định phải phối hợp thiên thời địa lợi, nhưng lại nhất định phải trong thời gian ngắn ngủi nhất là đã bắt được nàng. Bằng không nếu như kinh động đến Cự Phách của Đệ Thất Điện, như vậy tất cả bố trí đều sẽ thất bại trong gang tấc.
Mặc dù tỷ lệ thành công rất thấp, hơn nữa một khi thất bại vẫn còn có thể chết không toàn thây, nhưng mà Phong Phi Vân đều không sợ hãi chút nào.Hắn cảm giác được đáng giá mạo hiểm, nếu muốn cướp thịt miệng hùm, tự nhiên phải mạo hiểm.
- Xoạt!
Phong Phi Vân chân đạp Luân Hồi Tật Tốc, thân thể giống như gió xoáy, trực tiếp đuổi theo về hướng Vạn Hương Sầm. Nếu như để cho nàng bay trở về trong trận doanh Đệ Thất Điện, như vậy liền không còn có cơ hội.
- Phong Phi Vân, lá gan của ngươi thật sự quá lớn, chỉ bằng ngươi cũng muốn đánh nhau với điện hạ ?
- Trước qua cửa ải này của chúng ta rồi hãy nói sau.
- Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!
Bốn vị nữ hộ điện đồng thời vươn cánh tay ngọc mảnh khảnh, trên cổ tay chảy ra một vết máu, tràn ra một mảnh huyết vụ rồi nhập vào trong bốn đóa Hắc Liên.
Bốn đóa Hắc Liên xoay quanh lẫn nhau, rồi nhập vào chung một chỗ hình thành một đóa ma hoa thật lớn. Nó bộc phát ra lực lượng có tính hủy diệt, tựa như cơn lốc xoáy xoay tròn bay ra.
Ma hoa dẫn tới gió lạnh Hóa Long, lực lượng có tính xé rách cuốn tận trời cao, làm cho thể xác và tinh thần của người ta đều sợ run.
Bốn vị nữ hộ điện này đều chính là nhân vật không thể coi thường, mỗi một nàng đều tài hoa hơn người, thuộc về cấp bậc anh tài nghịch thiên, chiến lực so với Phong Phi Vân không kém bao nhiêu.
Bọn họ liên thủ xuất một chiêu, một cỗ khí thế hào hùng khiến cho chín ông lão còn sống kia đều phải né tránh, sợ bị lực lượng của ma hoa làm tổn thương đến.
Phong Phi Vân cũng ngừng bước chân lại, điều động ra "Vũ Hóa Đài" trong đan điền.
Thần đài màu đen chỉ cao có ba mươi ba trượng, tựa như một mặt Thánh Bia mang theo linh khí của Tử Phủ từ trên trời hạ xuống.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Trên Vũ Hóa Đài ngưng tụ linh hồn của mười tám vị nhâ tài chí cao vô thượng, uy thế đáng sợ như thế nào. Nó xuất ra một chiêu, từ trên vòm trời cũng có Lôi Đình giáng xuống, trực tiếp đánh bay ma hoa màu đen đi ra ngoài.
Phong Phi Vân mượn một cỗ lực lượng phản xung này, đạp lên Vũ Hóa Đài mà trực tiếp bay đến phía trên Vạn Hương Sầm, từ trên trời áp xuống.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Tiên nhan Vạn Hương Sầm mang theo vài phần châm chọc, Thất Phẩm Liên Thai dưới thân đã bay đến phía trên một con sông lớn thì ngừng lại. Vòng ngực vểnh lên kiêu ngạo với người, vóc dáng xinh đẹp khuynh thành đứng ở trên đài sen xanh, như tiên nữ băng qua biển xanh, thanh nhã vượt khỏi đời thường.Nàng chậm rãi vươn một cánh tay ngọc.
Cánh tay của nàng nhỏ như thanh ngọc, làm tung bay những cánh hoa đỏ rực, không ngờ lấy tay ngăn cản được Vũ Hóa Đài khổng lồ.
Phong Phi Vân đứng ở trên Vũ Hóa Đài, đánh ra kình lực toàn thân, trong thân thể có tiếng thú gầm không dứt. Hơn tám nghìn con dị thú chiến hồn bay ra, có con như sư tử, có con như mãng xà, có con thân người với bốn đôi cánh, có con lân phiến bao trùm toàn thân...
Lực lượng của dị thú chiến hồn đột phá xuống phía dưới, khiến cho Vũ Hóa Đài biến thành Phiên Thiên Ấn, phát ra lực lượng rung trời chuyển đất.
- Lực lượng của Phong Phi Vân lại đáng sợ như thế, khó trách có thể được xưng là chiến lực đệ nhất nhân trong cùng cảnh giới.
Vạn Hương Sầm dù sao cũng là nữ nhân đã trải qua sóng to gió lớn, cũng không phải những thiên kim tiểu thư quanh hàng năm sống trong khuê phòng có khả năng bằng được.
Vạn Hương Sầm đã đạt tới cảnh giới Thiên Mệnh Đệ Tam Trọng, thiên tư tuyệt đỉnh, chính là điện hạ một điện, tương lai có khả năng kế thừa vị trí Điện Chủ
Với tu vi này căn bản là nàng không sợ hãi Phong Phi Vân, coi như Phong Phi Vân không có trúng Diêm Vương Hủ Huyết, muốn tại cảnh giới Thiên Mệnh Đệ Nhất Trọng mà đánh bại nàng thì đó cũng là chuyện không có khả năng.
Có thể trở thành điện hạ một điện, đó đều là thiên kiêu không tầm thường, ai cũng đều không phải dễ chọc.
- Rầm!
Phong Phi Vân đánh ra nhị phẩm linh khí Lôi Hỏa Châu, dẫn động Lôi Kiếp tứ phương, một mảnh lôi hải ngưng tụ ra trên đỉnh đầu Vạn Hương Sầm rồi giáng xuống.
Vạn Hương Sầm ngồi xếp bằng yên tĩnh, trôi nổi trên Thất Phẩm Liên Thai. Ống tay áo xanh bằng lụa mỏng vung lên, một đám mây màu xanh cuốn tới liền trực tiếp phá vỡ lôi hải.Nàng vươn tay ngọc thon thả, muốn cướp lấy Lôi Hỏa Châu.
- Một kiện Nhị Phẩm Linh Khí nắm giữ ở trong tay kẻ sắp chết như ngươi thì thật sự rất đáng tiếc, hãy để cho ta đến thay ngươi bảo quản đi!
Vạn Hương Sầm đôi mắt mơ màng, hàng lông mi dài đang chớp chớp, có vẻ hơi cười khẽ.
Đây chính là một kiện Nhị Phẩm Linh Khí, giá trị phi phàm, coi như là cường giả cấp bậc Cự Phách đều sẽ phải động tâm.
- Cái đó thì còn phải xem ngươi có bản lĩnh kia hay không.
Âm thanh của Phong Phi Vân vang lên trong gió lạnh.
Một đạo gió xoáy lướt qua bên cạnh Vạn Hương Sầm, một đạo chưởng ấn thật lớn đánh ra từ trong gió xoáy, ngay sau đó bóng người Phong Phi Vân cũng bay ra từ trong gió xoáy.
Tốc độ thật nhanh.
Vạn Hương Sầm hơi kinh hãi, tốc độ của Phong Phi Vân cũng thật là đáng sợ, quả thực có thể so với Bán Bộ Cự Phách, tu sĩ dưới cấp Bán Bộ Cự Phách, không người có thể so sánh tốc độ cùng hắn.
Một chưởng này giống như tia chớp bay tới gần.
Vạn Hương Sầm mặc dù gặp nguy không loạn, vươn một cánh tay trắng nõn, năm ngón tay mảnh dẻ tựa như con rắn trắng nhỏ. Một mảnh cánh hoa xanh ngọc lấp lánh bay ra từ lòng bàn tay nàng, xé nát một chưởng này của Phong Phi Vân.
- Hưu!
Thất Phẩm Liên Thai dưới trướng nàng biến thành một đạo ánh sáng lung linh bay đi ra ngoài. Tu vi của Phong Phi Vân mặc dù không bằng nàng, nhưng mà tốc độ lại nhanh đến đáng sợ, khiến cho nàng cảm giác được một tia nguy hiểm.
Nàng không muốn mạo hiểm. Dù sao nữ nhân rơi vào trong tay Phong Phi Vân cũng không có kết cục tốt. Quả thật là nàng không muốn không cẩn thận để rơi vào trong tay Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân sao lại để cho nàng toại nguyện. Hắn vốn chính là vì muốn bắt Vạn Hương Sầm, nên mới có thể hiện thân, đương nhiên không có khả năng để cho nàng đào tẩu.
Vạn Hương Sầm chính là một con riêng của Thi Động động chủ truyền thừa từ thuở xa xưa ở phủ Bắc Cương, có được thân phận không phải tầm thường. Cho dù là những Thái Thượng trưởng lão Đệ Thất Điện đều phải kiêng kỵ nàng ba phần.
Chỉ cần bắt được nàng, như vậy liền có được lợi thế đàm phán với tu sĩ tà đạo Đệ Thất Điện. Cho dù Cưu Cửu Quái Bào bị tu sĩ tà đạo Đệ Thất Điện đoạt đi, Phong Phi Vân cũng có thể lấy Vạn Hương Sầm làm con tin, đổi lại Cưu Cửu Quái Bào.
Đây là xuất một nước cờ hiểm, dù sao tu vi Vạn Hương Sầm so với hắn cao hơn năm lần trở lên, huống chi còn có bốn vị nữ hộ điện tu vi không thấp hơn so với Phong Phi Vân và mười hai ông lão cảnh giới Thiên Mệnh.
Nếu muốn bắt nàng, nhất định phải phối hợp thiên thời địa lợi, nhưng lại nhất định phải trong thời gian ngắn ngủi nhất là đã bắt được nàng. Bằng không nếu như kinh động đến Cự Phách của Đệ Thất Điện, như vậy tất cả bố trí đều sẽ thất bại trong gang tấc.
Mặc dù tỷ lệ thành công rất thấp, hơn nữa một khi thất bại vẫn còn có thể chết không toàn thây, nhưng mà Phong Phi Vân đều không sợ hãi chút nào.Hắn cảm giác được đáng giá mạo hiểm, nếu muốn cướp thịt miệng hùm, tự nhiên phải mạo hiểm.
- Xoạt!
Phong Phi Vân chân đạp Luân Hồi Tật Tốc, thân thể giống như gió xoáy, trực tiếp đuổi theo về hướng Vạn Hương Sầm. Nếu như để cho nàng bay trở về trong trận doanh Đệ Thất Điện, như vậy liền không còn có cơ hội.
- Phong Phi Vân, lá gan của ngươi thật sự quá lớn, chỉ bằng ngươi cũng muốn đánh nhau với điện hạ ?
- Trước qua cửa ải này của chúng ta rồi hãy nói sau.
- Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!
Bốn vị nữ hộ điện đồng thời vươn cánh tay ngọc mảnh khảnh, trên cổ tay chảy ra một vết máu, tràn ra một mảnh huyết vụ rồi nhập vào trong bốn đóa Hắc Liên.
Bốn đóa Hắc Liên xoay quanh lẫn nhau, rồi nhập vào chung một chỗ hình thành một đóa ma hoa thật lớn. Nó bộc phát ra lực lượng có tính hủy diệt, tựa như cơn lốc xoáy xoay tròn bay ra.
Ma hoa dẫn tới gió lạnh Hóa Long, lực lượng có tính xé rách cuốn tận trời cao, làm cho thể xác và tinh thần của người ta đều sợ run.
Bốn vị nữ hộ điện này đều chính là nhân vật không thể coi thường, mỗi một nàng đều tài hoa hơn người, thuộc về cấp bậc anh tài nghịch thiên, chiến lực so với Phong Phi Vân không kém bao nhiêu.
Bọn họ liên thủ xuất một chiêu, một cỗ khí thế hào hùng khiến cho chín ông lão còn sống kia đều phải né tránh, sợ bị lực lượng của ma hoa làm tổn thương đến.
Phong Phi Vân cũng ngừng bước chân lại, điều động ra "Vũ Hóa Đài" trong đan điền.
Thần đài màu đen chỉ cao có ba mươi ba trượng, tựa như một mặt Thánh Bia mang theo linh khí của Tử Phủ từ trên trời hạ xuống.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Trên Vũ Hóa Đài ngưng tụ linh hồn của mười tám vị nhâ tài chí cao vô thượng, uy thế đáng sợ như thế nào. Nó xuất ra một chiêu, từ trên vòm trời cũng có Lôi Đình giáng xuống, trực tiếp đánh bay ma hoa màu đen đi ra ngoài.
Phong Phi Vân mượn một cỗ lực lượng phản xung này, đạp lên Vũ Hóa Đài mà trực tiếp bay đến phía trên Vạn Hương Sầm, từ trên trời áp xuống.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Tiên nhan Vạn Hương Sầm mang theo vài phần châm chọc, Thất Phẩm Liên Thai dưới thân đã bay đến phía trên một con sông lớn thì ngừng lại. Vòng ngực vểnh lên kiêu ngạo với người, vóc dáng xinh đẹp khuynh thành đứng ở trên đài sen xanh, như tiên nữ băng qua biển xanh, thanh nhã vượt khỏi đời thường.Nàng chậm rãi vươn một cánh tay ngọc.
Cánh tay của nàng nhỏ như thanh ngọc, làm tung bay những cánh hoa đỏ rực, không ngờ lấy tay ngăn cản được Vũ Hóa Đài khổng lồ.
Phong Phi Vân đứng ở trên Vũ Hóa Đài, đánh ra kình lực toàn thân, trong thân thể có tiếng thú gầm không dứt. Hơn tám nghìn con dị thú chiến hồn bay ra, có con như sư tử, có con như mãng xà, có con thân người với bốn đôi cánh, có con lân phiến bao trùm toàn thân...
Lực lượng của dị thú chiến hồn đột phá xuống phía dưới, khiến cho Vũ Hóa Đài biến thành Phiên Thiên Ấn, phát ra lực lượng rung trời chuyển đất.
- Lực lượng của Phong Phi Vân lại đáng sợ như thế, khó trách có thể được xưng là chiến lực đệ nhất nhân trong cùng cảnh giới.
Vạn Hương Sầm dù sao cũng là nữ nhân đã trải qua sóng to gió lớn, cũng không phải những thiên kim tiểu thư quanh hàng năm sống trong khuê phòng có khả năng bằng được.