Dù sao Thần Tấn vương triều vẫn vững vàng như trước, muốn bị người bị diệt, nói dễ vậy sao, hiện giờ tất cả đại tu tiên thế lực kỳ thật vẫn là lấy Thần Tấn vương triều làm trung tâm, có thể leo lên, dĩ nhiên sẽ tận lực leo lên rồi.
- Ai cũng không thể cam đoan Long La Phù không phải là Long Khương Linh tiếp theo.
Phong Phi Vân nói.
- Cho nên, mỗi một vị thiên kiêu, coi như là tranh đến bể đầu, cũng muốn lấy La Phù công chúa về nhà.
Phong Mặc hai mắt nhíu lại, nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân nói:
- Lão tổ muốn ta đi Thần Đô?
- Thần Đô ngươi tự nhiên nhất định phải đi, nhưng ta sẽ không bức ngươi đi cạnh tranh phò mã, mà có một kiện khác muốn ngươi đi làm.
Phong Mặc nói.
Gánh nặng trong lòng Phong Phi Vân liền được giải khai, nói:
- Chuyện gì?
Lúc này Vạn Hương Sầm từ bên ngoài đi đến, uyển chuyển động lòng người, khuynh thành tuyệt mỹ, một bộ váy xanh đứng ở bên cạnh Phong Phi Vân.
Phong Mặc vân vê ngón taym một đạo linh mang theo đầu ngón tay bay ra, trong linh mang bao vây lấy một cái hộp huyền ngọc màu đen dài 1 thước, tựa như một cỗ quan tài cỡ nhỏ, ầm ầm rơi vào trước mặt Phong Phi Vân.
Trên hộp Huyền Ngọc này khắc đầy lấy cấm vân, còn vẻ hai cái quỷ tượng, tuy rằng nắp đóng chặt, nhưng là Phong Phi Vân linh giác hơn người, vẫn có thể mơ hồ cảm nhận được một tà khí khổng lồ từ bên trong truyền ra, khiến người phải run sợ.
Phong Mặc nói:
- Mang theo kiện lễ vật này, đi Thần Đô gặp mặt với truyền nhân kiệt xuất nhất Binh Tiển thi động, Ngọa Long Sinh, thương thảo chuyện Phong gia kết minh với Binh Tiển thi động.
"Binh Tiển thi động" và "Tử Minh thi động", "Âm Hư thi động", đều là một trong mấy thi động truyền thừa xa xưa nhất Bắc Cương Phủ, nội tình cường đại đáng sợ, bị người trong thiên hạ đố kỵ kiêng kị.
- Gặp mặt ở nơi nào?
Phong Phi Vân nói.
Rất hiển nhiên Phong gia và Binh Tiển thi động khẳng định đã đạt thành nhận thức chung nào đó, cũng sớm đã trao đổi thỏa đáng, Phong Phi Vân lần này đi, cũng chỉ là đại biểu cho một đời tuổi trẻ gặp mặt, ký kết hiệp nghị nào đó, trao đổi tín vật kết minh.
Phong Mặc nói:
- Việc này Hương Sầm sẽ thay ngươi an bài.
Phong Phi Vân có chút chau mày, đã sớm nghe nói Vạn Hương Sầm chính là con gái tư sinh của một động chủ Thượng Cổ thi động nào đó, xem ra chính là Binh Tiển thi động rồi.
Chỉ là trong lòng Phong Phi Vân còn có chút nghi kị, Phong gia ở phía nam Nam Thái Phủ, Binh Tiển thi động ở phía bắc Nam Thái Phủ, hoàn toàn là hai cực đoan, liên minh giữa hai bên dường như ẩn chứa chút sâu xa nào đó.
Nếu hắn đã không nói thêm gì, vậy Phong Phi Vân cũng không hỏi, hắn thu cái hộp Huyền Ngọc kia vào Giới Linh Thạch, liền quay người ra khỏi Thiên Luân Cung.
Suốt một năm, rốt cục có thể rời khỏi đây rồi, trong lòng Phong Phi Vân tràn đầy chờ mong, thiên hạ anh kiệt khẳng định đều tề tụ ở Thần Đô, đây tuyệt đối là một hồi phong vân tế hội.
Bằng hữu và địch nhân tề tụ, lại sẽ va chạm ra hỏa hoa thế nào đây?
Bằng hữu... Phong Phi Vân nghĩ tới Vô Hà công tử, Tất Ninh Suất, cũng không biết bọn hắn có đi hay không.
- Tất Ninh Suất nếu thoát khỏi tay vị hôn thê của hắn thì nhất định sẽ đi tham gia náo nhiệt, loại thịnh hội này sao có thể thiểu một kẻ cắp như hắn chứ?
Phong Phi Vân lại nghĩ tới Nam Cung Hồng Nhan, nàng có lẽ cũng sẽ đi!
Từ Nam Thái Phủ tiến đến Thần Đô, đường xá xa xôi, phải vượt qua mấy mười vạn dặm, coi như là đi xa nhà rồi, Phong Phi Vân đi tới chỗ gia gia và đại bá, nhị bá cáo biệt về sau, mới lên đường rời khỏi Huyền Tinh Phúc Địa.
Phong Phi Vân gặp được Tam đương gia, rốt cuộc cũng biết được lão này rõ ràng lại là gia gia của gia gia mình.
Trước lúc trời tối, Phong Phi Vân rốt cục ra khỏi Huyền Tinh Phúc Địa, đi theo chỉ có Vạn Hương Sầm, hai nha hoàn, bốn tên hộ vệ mặc thiết khải.
Nha hoàn và hộ vệ cũng không phải nhân vật tầm thường.
Hai nha hoàn chính là nữ truyền nhân kiệt xuất Tử Vân Động Thiên, chính là hai song bào thai, đều là cảnh giới Thần cấp Đại viên mãn, tên là Tử La Lan và Tử La Tâm.
Bốn hộ vệ kia chính là từ trong đệ tử hạch tâm Phong gia chọn lựa ra, đều là cảnh giới Thiên Mệnh đệ nhất trọng.
Tuy rằng, Phong gia của cải mỏng, nhưng công phủ mặt mũi vẫn phải làm tốt, dù sao lần này chính là đi Thần Đô, nếu quá khó coi chẳng phải sẽ ném đi thể diện Phong gia sao? Thế lực tu tiên xếp hạng thứ 19 ở Thần Tấn vương triều, không thể bị người xem thường được.
Đầu đầu đại đạo thông Thần Đô.
Thần Đô ở vào trung tâm Thần Tấn vương triều, chiếm cứ số mệnh, đứng trên thiên vận, là thiên hạ chung chủ chi địa, tích thiên hạ Long Mạch chi thủ.
Trung Hoàng Phủ, bên bờ Tấn Hà.
Đã từng tên là "Tấn Đô", sở dĩ đổi thành "Thần Đô" đó là vì hơn bốn ngàn năm trước, có người ở bên bờ Tấn Hà đào ra một cái tượng thần cao một ngàn tám trăm bảy mươi bốn trượng, thần tượng xuất thế, thiên hạ chấn động, lập tức liền đổi "Tấn Đô" thành "Thần Đô", dùng hợp Thiên Ý.
Thần tượng đứng ở bên bờ sông lớn, nguy nga mà nước cuộn trào, bao quát thiên hạ, khinh thường thương khung, lúc trước có một vị công chúa hoàng tộc cắt tóc làm ni, ở quanh thần tượng xây ra một am ni cô, tên là "Khâu Am" .
Bốn ngàn năm trước Khâu Am chỉ là một gian nhà tranh, hôm nay Khâu Am đã phát triển lớn mạnh thành một tòa Phật môn thánh địa.
Những điều này đều là Phong Phi Vân nghe Vạn Hương Sầm nói!
- Có lẽ còn một ngày nữa là sẽ đến Khâu Am, đến Khâu Am rồi thì cách Thần Đô chỉ còn nửa ngày đường thủy thôi.
Vạn Hương Sầm ngồi ở dưới đèn, khuôn mặt như ngọc, một đôi mắt đẹp lộ ra đặc biệt thanh tịnh, như hai khỏa thủy tinh.
Ngoài khoang thuyền, vang lên tiếng sóng nước vỗ tới, có dạ vụ từ chỗ cửa sổ dật tán đến, làn khói như sợi thô.
Hiện giờ đang ở trên Hồng Nha Phi Hạm tiến về Thần Đô, đi thuyền trên Tấn Hà, ra khỏi Nam Thái Phủ đã được chừng nửa tháng, đã tiến vào địa vực Trung Hoàng Phủ.
Hồng Nha Phi Hạm có thể ngày đi ba vạn dặm, so với tốc độ phi hành của tu sĩ cảnh giới Thiên Mệnh còn nhanh hơn, Đại Luyện Khí Sư hao phí mấy trăm năm, dùng ngàn vạn cân linh tài mới có thể luyện ra được một chiếc như thế.
Người tu hành vượt qua phủ đi xa thì nhất định phải nhờ vào Hồng Nha Phi Hạm.
Hồng Nha Phi Hạm hấp thụ huyền dương tinh hoa của mặt trời làm năng lượng, ban ngày tốc độ đi sẽ nhanh nhất, mà ban đêm thì tốc độ sẽ chậm đi rất nhiều, giờ phút này vừa tiến vào đêm không lâu, tu sĩ trên Hồng Nha Phi Hạm đều đã tiến vào tu luyện, chỉ có số ít tu sĩ trẻ tuổi chưa từng xa nhà còn đứng ở trên boong thuyền cao trăm mét ngắm trăng rằm.
Phong Phi Vân nói:
- Thần tượng cao một ngàn tám trăm bảy mươi bốn trượng, còn là ở bên bờ sông đào ra, cái này nhất định phải đi xem một chút mới được.
Dù sao Thần Tấn vương triều vẫn vững vàng như trước, muốn bị người bị diệt, nói dễ vậy sao, hiện giờ tất cả đại tu tiên thế lực kỳ thật vẫn là lấy Thần Tấn vương triều làm trung tâm, có thể leo lên, dĩ nhiên sẽ tận lực leo lên rồi.
- Ai cũng không thể cam đoan Long La Phù không phải là Long Khương Linh tiếp theo.
Phong Phi Vân nói.
- Cho nên, mỗi một vị thiên kiêu, coi như là tranh đến bể đầu, cũng muốn lấy La Phù công chúa về nhà.
Phong Mặc hai mắt nhíu lại, nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân nói:
- Lão tổ muốn ta đi Thần Đô?
- Thần Đô ngươi tự nhiên nhất định phải đi, nhưng ta sẽ không bức ngươi đi cạnh tranh phò mã, mà có một kiện khác muốn ngươi đi làm.
Phong Mặc nói.
Gánh nặng trong lòng Phong Phi Vân liền được giải khai, nói:
- Chuyện gì?
Lúc này Vạn Hương Sầm từ bên ngoài đi đến, uyển chuyển động lòng người, khuynh thành tuyệt mỹ, một bộ váy xanh đứng ở bên cạnh Phong Phi Vân.
Phong Mặc vân vê ngón taym một đạo linh mang theo đầu ngón tay bay ra, trong linh mang bao vây lấy một cái hộp huyền ngọc màu đen dài thước, tựa như một cỗ quan tài cỡ nhỏ, ầm ầm rơi vào trước mặt Phong Phi Vân.
Trên hộp Huyền Ngọc này khắc đầy lấy cấm vân, còn vẻ hai cái quỷ tượng, tuy rằng nắp đóng chặt, nhưng là Phong Phi Vân linh giác hơn người, vẫn có thể mơ hồ cảm nhận được một tà khí khổng lồ từ bên trong truyền ra, khiến người phải run sợ.
Phong Mặc nói:
- Mang theo kiện lễ vật này, đi Thần Đô gặp mặt với truyền nhân kiệt xuất nhất Binh Tiển thi động, Ngọa Long Sinh, thương thảo chuyện Phong gia kết minh với Binh Tiển thi động.
"Binh Tiển thi động" và "Tử Minh thi động", "Âm Hư thi động", đều là một trong mấy thi động truyền thừa xa xưa nhất Bắc Cương Phủ, nội tình cường đại đáng sợ, bị người trong thiên hạ đố kỵ kiêng kị.
- Gặp mặt ở nơi nào?
Phong Phi Vân nói.
Rất hiển nhiên Phong gia và Binh Tiển thi động khẳng định đã đạt thành nhận thức chung nào đó, cũng sớm đã trao đổi thỏa đáng, Phong Phi Vân lần này đi, cũng chỉ là đại biểu cho một đời tuổi trẻ gặp mặt, ký kết hiệp nghị nào đó, trao đổi tín vật kết minh.
Phong Mặc nói:
- Việc này Hương Sầm sẽ thay ngươi an bài.
Phong Phi Vân có chút chau mày, đã sớm nghe nói Vạn Hương Sầm chính là con gái tư sinh của một động chủ Thượng Cổ thi động nào đó, xem ra chính là Binh Tiển thi động rồi.
Chỉ là trong lòng Phong Phi Vân còn có chút nghi kị, Phong gia ở phía nam Nam Thái Phủ, Binh Tiển thi động ở phía bắc Nam Thái Phủ, hoàn toàn là hai cực đoan, liên minh giữa hai bên dường như ẩn chứa chút sâu xa nào đó.
Nếu hắn đã không nói thêm gì, vậy Phong Phi Vân cũng không hỏi, hắn thu cái hộp Huyền Ngọc kia vào Giới Linh Thạch, liền quay người ra khỏi Thiên Luân Cung.
Suốt một năm, rốt cục có thể rời khỏi đây rồi, trong lòng Phong Phi Vân tràn đầy chờ mong, thiên hạ anh kiệt khẳng định đều tề tụ ở Thần Đô, đây tuyệt đối là một hồi phong vân tế hội.
Bằng hữu và địch nhân tề tụ, lại sẽ va chạm ra hỏa hoa thế nào đây?
Bằng hữu... Phong Phi Vân nghĩ tới Vô Hà công tử, Tất Ninh Suất, cũng không biết bọn hắn có đi hay không.
- Tất Ninh Suất nếu thoát khỏi tay vị hôn thê của hắn thì nhất định sẽ đi tham gia náo nhiệt, loại thịnh hội này sao có thể thiểu một kẻ cắp như hắn chứ?
Phong Phi Vân lại nghĩ tới Nam Cung Hồng Nhan, nàng có lẽ cũng sẽ đi!
Từ Nam Thái Phủ tiến đến Thần Đô, đường xá xa xôi, phải vượt qua mấy mười vạn dặm, coi như là đi xa nhà rồi, Phong Phi Vân đi tới chỗ gia gia và đại bá, nhị bá cáo biệt về sau, mới lên đường rời khỏi Huyền Tinh Phúc Địa.
Phong Phi Vân gặp được Tam đương gia, rốt cuộc cũng biết được lão này rõ ràng lại là gia gia của gia gia mình.
Trước lúc trời tối, Phong Phi Vân rốt cục ra khỏi Huyền Tinh Phúc Địa, đi theo chỉ có Vạn Hương Sầm, hai nha hoàn, bốn tên hộ vệ mặc thiết khải.
Nha hoàn và hộ vệ cũng không phải nhân vật tầm thường.
Hai nha hoàn chính là nữ truyền nhân kiệt xuất Tử Vân Động Thiên, chính là hai song bào thai, đều là cảnh giới Thần cấp Đại viên mãn, tên là Tử La Lan và Tử La Tâm.
Bốn hộ vệ kia chính là từ trong đệ tử hạch tâm Phong gia chọn lựa ra, đều là cảnh giới Thiên Mệnh đệ nhất trọng.
Tuy rằng, Phong gia của cải mỏng, nhưng công phủ mặt mũi vẫn phải làm tốt, dù sao lần này chính là đi Thần Đô, nếu quá khó coi chẳng phải sẽ ném đi thể diện Phong gia sao? Thế lực tu tiên xếp hạng thứ ở Thần Tấn vương triều, không thể bị người xem thường được.
Đầu đầu đại đạo thông Thần Đô.
Thần Đô ở vào trung tâm Thần Tấn vương triều, chiếm cứ số mệnh, đứng trên thiên vận, là thiên hạ chung chủ chi địa, tích thiên hạ Long Mạch chi thủ.
Trung Hoàng Phủ, bên bờ Tấn Hà.
Đã từng tên là "Tấn Đô", sở dĩ đổi thành "Thần Đô" đó là vì hơn bốn ngàn năm trước, có người ở bên bờ Tấn Hà đào ra một cái tượng thần cao một ngàn tám trăm bảy mươi bốn trượng, thần tượng xuất thế, thiên hạ chấn động, lập tức liền đổi "Tấn Đô" thành "Thần Đô", dùng hợp Thiên Ý.
Thần tượng đứng ở bên bờ sông lớn, nguy nga mà nước cuộn trào, bao quát thiên hạ, khinh thường thương khung, lúc trước có một vị công chúa hoàng tộc cắt tóc làm ni, ở quanh thần tượng xây ra một am ni cô, tên là "Khâu Am" .
Bốn ngàn năm trước Khâu Am chỉ là một gian nhà tranh, hôm nay Khâu Am đã phát triển lớn mạnh thành một tòa Phật môn thánh địa.
Những điều này đều là Phong Phi Vân nghe Vạn Hương Sầm nói!
- Có lẽ còn một ngày nữa là sẽ đến Khâu Am, đến Khâu Am rồi thì cách Thần Đô chỉ còn nửa ngày đường thủy thôi.
Vạn Hương Sầm ngồi ở dưới đèn, khuôn mặt như ngọc, một đôi mắt đẹp lộ ra đặc biệt thanh tịnh, như hai khỏa thủy tinh.
Ngoài khoang thuyền, vang lên tiếng sóng nước vỗ tới, có dạ vụ từ chỗ cửa sổ dật tán đến, làn khói như sợi thô.
Hiện giờ đang ở trên Hồng Nha Phi Hạm tiến về Thần Đô, đi thuyền trên Tấn Hà, ra khỏi Nam Thái Phủ đã được chừng nửa tháng, đã tiến vào địa vực Trung Hoàng Phủ.
Hồng Nha Phi Hạm có thể ngày đi ba vạn dặm, so với tốc độ phi hành của tu sĩ cảnh giới Thiên Mệnh còn nhanh hơn, Đại Luyện Khí Sư hao phí mấy trăm năm, dùng ngàn vạn cân linh tài mới có thể luyện ra được một chiếc như thế.
Người tu hành vượt qua phủ đi xa thì nhất định phải nhờ vào Hồng Nha Phi Hạm.
Hồng Nha Phi Hạm hấp thụ huyền dương tinh hoa của mặt trời làm năng lượng, ban ngày tốc độ đi sẽ nhanh nhất, mà ban đêm thì tốc độ sẽ chậm đi rất nhiều, giờ phút này vừa tiến vào đêm không lâu, tu sĩ trên Hồng Nha Phi Hạm đều đã tiến vào tu luyện, chỉ có số ít tu sĩ trẻ tuổi chưa từng xa nhà còn đứng ở trên boong thuyền cao trăm mét ngắm trăng rằm.
Phong Phi Vân nói:
- Thần tượng cao một ngàn tám trăm bảy mươi bốn trượng, còn là ở bên bờ sông đào ra, cái này nhất định phải đi xem một chút mới được.