Lệnh Đông Lai tựa như một vị Thượng Thiên sủng nhi, từ nhỏ đến lớn, vận khí đều tuyệt hảo, tùy tiện đào đào trên mặt đất cũng có thể đào ra linh thạch; tùy tiện đi vào một cái sơn động cũng có thể đi vào Thượng Cổ tiên phủ; mà ngay cả uống nước lạnh, cũng có thể trong nước nhặt được vàng.
Hắn đeo trên người sáu kiện linh khí, đều là nhặt được ở ven đường cả.
Số mệnh một người nếu cường đại đến tình trạng như hắn, là một chuyện phi thường đáng sợ, vận khí của hắn tốt như vậy, ai có thể đánh bại hắn đây? Cho dù gặp phải nhân vật cấp bậc cự kình cũng có thể gặp dữ hóa lành.
Một người số mệnh mạnh mẽ như thế, sao có thể bại được?
- Đích thật là đã lâu không gặp. Không nghĩ tới ngươi cũng đã trúng Diêm Vương Hủ Huyết, rõ ràng còn có thể sống lâu như vậy mà không chết.
Lệnh Đông Lai phiền muộn thở dài.
Phong Phi Vân cũng phiền muộn thở dài:
- Hai năm tuổi thọ, hiện giờ đã qua đã hơn một năm, ta đoán chừng mình không sống được bao lâu nữa rồi.
Trong mắt Lệnh Đông Lai mang theo thần hoa sáng ngời, muốn sử dụng Đạo Môn pháp nhãn nhìn thấu Phong Phi Vân, nhưng trên người Phong Phi Vân lại có được một cổ lực lượng thần bí khó lường, giúp hắn che dấu tất cả khí tức trên người, cho dù số mệnh Lệnh Đông Lai cường đại, nhưng cũng nhìn không thấu Phong Phi Vân.
- Phong Phi Vân, ngươi to gan lớn mật, lại dám bắt cóc Dạ đại gia, hôm nay nếu để cho ngươi sống sót, Vương Tam Vương ta liền ghi ngược tên mình lại.
Vương Tam Vương lướt ngang một bước, hóa thành một đạo quang ảnh, thân thể đả nhảy ra ngoài.
Vương Tam Vương chính là nghịch thiên tài tuấn của Ưng Thiên Hầu Phủ, chính là một vị Bá chủ một đời tuổi trẻ, sở dĩ đặt tên là "Tam Vương", đó là bởi vì phụ thân của hắn Vương Phách chính là một Võ tướng, cơ hồ không đi Học Cung học, chỉ nhận thức bốn chữ: Một, hai, ba, còn họ của Vương gia bọn hắn, Vương.
Cho nên, đặt tên cũng phi thường đơn giản, lão đại gọi là "Vương Nhất Vương", lão nhị gọi "Vương Nhị Vương", lão tam gọi "Vương Tam Vương" .
Vị Vương Phách Thiên Hầu này mỗi lần ghi tên mình cũng là một chuyện khó khăn, đặc biệt là chữ "Phách" ở sau kia, đến nay vẫn chưa học được viết như thế nào.
Đương nhiên khiến thế nhân lo lắng nhất chính là vị Vương Phách Thiên Hầu này nếu sinh ra nhi tử thứ tư, đặt tên đoán chừng sẽ càng thêm áp lực
Ưng Thiên Hầu Phủ, Bạo Thiên Hầu Phủ, Thần Tọa Thiên Hầu Phủ, đều là Thiên hầu nhất hệ Thái Tế, cùng Bắc Minh phiệt quan hệ rất là mật thiết, phàm là tuổi trẻ tài tuấn Thiên hầu phủ nhất hệ Thái Tế thì đều nhận được mật lệnh, gặp được Phong Phi Vân liền phải giết chết bất luận tội.
Vương Tam Vương cũng là một vũ si, tu luyện qua "Ưng Vương Luyện Thể Quyết", đã đạt đến tình trạng cổ như thép, làn da như sắt, một cước đạp trên mặt đất, "Oanh" một tiếng, trực tiếp đạp ra trên mặt đất một cái hố to, thân thể tựa như một phát đạn pháo bắn lên cao.
Oanh!
Vương Tam Vương bàn tay bành trướng lên, trực tiếp lớn đến 10m, ngón tay cũng to như cây trụ, đây không phải là chưởng ấn hư ảnh, đây mới thực là thủ ấn khổng lồ, một chưởng này cũng không biết mang theo lực lượng bao nhiêu ngàn cân nữa.
Một chưởng đánh ra khiến trên mặt đất xuất hiện một hố sâu hơn 10m
Mà Phong Phi Vân thì liền vận chuyển Luân Hồi Tật Tốc, trước một bước bay lui ra ngoài, không bị thủ ấn cực lớn kia đánh trúng.
- Vương Tam Vương, đây là 《 Ưng Vương Luyện Thể Quyết 》 tầng thứ sáu, đã có thể súc kinh thân cốt, một chưởng chi uy, có thể so với ba đầu Long Hổ, nếu ta bị hắn đánh trung một chưởng, đoán chừng cũng phải trọng thương.
Một vị Bá chủ một đời tuổi trẻ tán thán nói.
- Tốc độ của Phong Phi Vân trong cùng cảnh giới không ai có thể sánh được.
Lệnh Đông Lai và Phong Phi Vân đã giao thủ, biết rõ Phong Phi Vân cường đại, cũng biết nhược điểm của Phong Phi Vân, cho nên hắn mới Phong Phi Vân thành đối thủ lớn nhất của mình
Trên 《 Hạ Sử Thi Thiên Tài Bảng 》, hắn xếp hạng thứ tư, mà Phong Phi Vân lại xếp hạng thứ ba, chỉ có đánh bại Phong Phi Vân hắn mới có thể chứng minh mình cường đại hơn Phong Phi Vân.
- Thế nhưng hắn đã trúng Diêm Vương Hủ Huyết, tuyệt đối không thể đánh lâu, đánh càng lâu thì huyết khí và lực lượng đều sẽ hạ thấp rất nhanh.
Một vị Vương giả một đời tuổi trẻ nói.
Lệnh Đông Lai cũng nhẹ gật đầu, nhưng dù vậy, hắn cũng sẽ không khinh thị Phong Phi Vân.
- Ha ha! Yêu Ma Chi Tử trong truyền thuyết cũng không gì hơn cái này, Phong Phi Vân, Diêm Vương Hủ Huyết trong thân thể có phải đã khiến ngươi suy yếu đến mức ngay cả một đàn bà cũng không bằng rồi không?
Vương Tam Vương huy động thủ ấn cực lớn, đánh cho Phong Phi Vân liên tiếp lui về sau, trên mặt đất để lại các dấu tay lớn liên tục.
Phong Phi Vân cười mỉa mai, chợt dừng bước chân lại, không hề lui về phía sau nữa, lúc thủ ấn của Vương Tam Vương đánh tới, hắn cũng đồng thời đánh ra một chưởng.
Một thủ ấn mang theo Ngũ Hành lực lượng lộ ra năm loại sắc thái hắc, xích, bạch, thanh, hoàng xuất hiện ở trước bàn tay Phong Phi Vân, cũng lớn đến hơn 10m, cứng rắn va chạm với thủ ấn của Vương Tam Vương.
Oanh!
Thế lực ngang nhau!
Vương Tam Vương có chút lui về phía sau một bước, trên bàn tay còn truyền đến một cổ cảm giác đau đớn, trong cùng cảnh giới, cho tới giờ còn chưa có ai có thể cùng hắn so bì lực lượng, nhưng Phong Phi Vân lại cùng hắn liều mạng một chưởng, lộ ra cục diện thế lực ngang nhau như thế.
- Yêu Ma Chi Tử, ngược lại có chút năng lực, đón thêm ta một cước.
Vương Tam Vương một đầu chân trái nứt vỡ ống quần, bành trướng đến cao hơn ba mươi mét, đường kính bắp chân đạt đến "bốn mươi mét", lỗ chân lông vừa thô vừa to đều có thể thấy được rõ ràng, trên làn da lưu động lấy một tầng sáng bóng như kim loại.
Thân thể của hắn bay lên, sau đó một chân đạp xuống dưới.
Phong Phi Vân cũng không muốn để những người này biết rõ Diêm Vương Hủ Huyết trên người hắn đã hóa giải, cho nên từ đầu đến cuối đều không sử dụng toàn lực, đối một chưởng với Vương Tam Vương lúc trước cũng chỉ sử dụng ba thành lực lượng thôi.
Bất Tử Phượng Hoàng Thân, há "Ưng Vương Luyện Thể Quyết" thì đó có thể sánh bằng chứ?
Sắc mặt Phong Phi Vân trở nên trắng bệch, đổ mồ hôi một trận, giống như thật sự đã bị một cước này của Vương Tam Vương chấn nhiếp vậy.
"Lôi Hỏa Châu! " Phong Phi Vân tế ra kiện nhị phẩm linh khí kia, từ trong lòng bàn tay hắn bay lên, bên trong lao ra một mảnh mây lửa, trong mây lửa có hơn một ngàn đạo điện xà đang cuồng vũ, cổ linh khí thần uy kia trực tiếp đánh cho bàn chân cực lớn của Vương Tam Vương phải da tróc thịt bong.
Uy năng của nhị phẩm linh khí đánh cho vị Bá chủ một đời tuổi trẻ này bay ngược ra ngoài, chấn khiến trong lỗ chân lông toàn thân hắn đều toát ra huyết châu.
Tràng diện đột nhiên chuyển biến!
Bành!
Vương Tam Vương Trực tiếp rớt xuống bên bờ Tấn Hà, trên mặt đất ném ra một cái hố to, ngũ tạng lục phủ đều bị Lôi Hỏa Châu cho chấn tổn thương, làn da thì bị lôi điện đốt đến cháy đen, tóc cũng dựng đứng lên, còn đang phả ra khói xanh.
Lệnh Đông Lai tựa như một vị Thượng Thiên sủng nhi, từ nhỏ đến lớn, vận khí đều tuyệt hảo, tùy tiện đào đào trên mặt đất cũng có thể đào ra linh thạch; tùy tiện đi vào một cái sơn động cũng có thể đi vào Thượng Cổ tiên phủ; mà ngay cả uống nước lạnh, cũng có thể trong nước nhặt được vàng.
Hắn đeo trên người sáu kiện linh khí, đều là nhặt được ở ven đường cả.
Số mệnh một người nếu cường đại đến tình trạng như hắn, là một chuyện phi thường đáng sợ, vận khí của hắn tốt như vậy, ai có thể đánh bại hắn đây? Cho dù gặp phải nhân vật cấp bậc cự kình cũng có thể gặp dữ hóa lành.
Một người số mệnh mạnh mẽ như thế, sao có thể bại được?
- Đích thật là đã lâu không gặp. Không nghĩ tới ngươi cũng đã trúng Diêm Vương Hủ Huyết, rõ ràng còn có thể sống lâu như vậy mà không chết.
Lệnh Đông Lai phiền muộn thở dài.
Phong Phi Vân cũng phiền muộn thở dài:
- Hai năm tuổi thọ, hiện giờ đã qua đã hơn một năm, ta đoán chừng mình không sống được bao lâu nữa rồi.
Trong mắt Lệnh Đông Lai mang theo thần hoa sáng ngời, muốn sử dụng Đạo Môn pháp nhãn nhìn thấu Phong Phi Vân, nhưng trên người Phong Phi Vân lại có được một cổ lực lượng thần bí khó lường, giúp hắn che dấu tất cả khí tức trên người, cho dù số mệnh Lệnh Đông Lai cường đại, nhưng cũng nhìn không thấu Phong Phi Vân.
- Phong Phi Vân, ngươi to gan lớn mật, lại dám bắt cóc Dạ đại gia, hôm nay nếu để cho ngươi sống sót, Vương Tam Vương ta liền ghi ngược tên mình lại.
Vương Tam Vương lướt ngang một bước, hóa thành một đạo quang ảnh, thân thể đả nhảy ra ngoài.
Vương Tam Vương chính là nghịch thiên tài tuấn của Ưng Thiên Hầu Phủ, chính là một vị Bá chủ một đời tuổi trẻ, sở dĩ đặt tên là "Tam Vương", đó là bởi vì phụ thân của hắn Vương Phách chính là một Võ tướng, cơ hồ không đi Học Cung học, chỉ nhận thức bốn chữ: Một, hai, ba, còn họ của Vương gia bọn hắn, Vương.
Cho nên, đặt tên cũng phi thường đơn giản, lão đại gọi là "Vương Nhất Vương", lão nhị gọi "Vương Nhị Vương", lão tam gọi "Vương Tam Vương" .
Vị Vương Phách Thiên Hầu này mỗi lần ghi tên mình cũng là một chuyện khó khăn, đặc biệt là chữ "Phách" ở sau kia, đến nay vẫn chưa học được viết như thế nào.
Đương nhiên khiến thế nhân lo lắng nhất chính là vị Vương Phách Thiên Hầu này nếu sinh ra nhi tử thứ tư, đặt tên đoán chừng sẽ càng thêm áp lực
Ưng Thiên Hầu Phủ, Bạo Thiên Hầu Phủ, Thần Tọa Thiên Hầu Phủ, đều là Thiên hầu nhất hệ Thái Tế, cùng Bắc Minh phiệt quan hệ rất là mật thiết, phàm là tuổi trẻ tài tuấn Thiên hầu phủ nhất hệ Thái Tế thì đều nhận được mật lệnh, gặp được Phong Phi Vân liền phải giết chết bất luận tội.
Vương Tam Vương cũng là một vũ si, tu luyện qua "Ưng Vương Luyện Thể Quyết", đã đạt đến tình trạng cổ như thép, làn da như sắt, một cước đạp trên mặt đất, "Oanh" một tiếng, trực tiếp đạp ra trên mặt đất một cái hố to, thân thể tựa như một phát đạn pháo bắn lên cao.
Oanh!
Vương Tam Vương bàn tay bành trướng lên, trực tiếp lớn đến m, ngón tay cũng to như cây trụ, đây không phải là chưởng ấn hư ảnh, đây mới thực là thủ ấn khổng lồ, một chưởng này cũng không biết mang theo lực lượng bao nhiêu ngàn cân nữa.
Một chưởng đánh ra khiến trên mặt đất xuất hiện một hố sâu hơn m
Mà Phong Phi Vân thì liền vận chuyển Luân Hồi Tật Tốc, trước một bước bay lui ra ngoài, không bị thủ ấn cực lớn kia đánh trúng.
- Vương Tam Vương, đây là 《 Ưng Vương Luyện Thể Quyết 》 tầng thứ sáu, đã có thể súc kinh thân cốt, một chưởng chi uy, có thể so với ba đầu Long Hổ, nếu ta bị hắn đánh trung một chưởng, đoán chừng cũng phải trọng thương.
Một vị Bá chủ một đời tuổi trẻ tán thán nói.
- Tốc độ của Phong Phi Vân trong cùng cảnh giới không ai có thể sánh được.
Lệnh Đông Lai và Phong Phi Vân đã giao thủ, biết rõ Phong Phi Vân cường đại, cũng biết nhược điểm của Phong Phi Vân, cho nên hắn mới Phong Phi Vân thành đối thủ lớn nhất của mình
Trên 《 Hạ Sử Thi Thiên Tài Bảng 》, hắn xếp hạng thứ tư, mà Phong Phi Vân lại xếp hạng thứ ba, chỉ có đánh bại Phong Phi Vân hắn mới có thể chứng minh mình cường đại hơn Phong Phi Vân.
- Thế nhưng hắn đã trúng Diêm Vương Hủ Huyết, tuyệt đối không thể đánh lâu, đánh càng lâu thì huyết khí và lực lượng đều sẽ hạ thấp rất nhanh.
Một vị Vương giả một đời tuổi trẻ nói.
Lệnh Đông Lai cũng nhẹ gật đầu, nhưng dù vậy, hắn cũng sẽ không khinh thị Phong Phi Vân.
- Ha ha! Yêu Ma Chi Tử trong truyền thuyết cũng không gì hơn cái này, Phong Phi Vân, Diêm Vương Hủ Huyết trong thân thể có phải đã khiến ngươi suy yếu đến mức ngay cả một đàn bà cũng không bằng rồi không?
Vương Tam Vương huy động thủ ấn cực lớn, đánh cho Phong Phi Vân liên tiếp lui về sau, trên mặt đất để lại các dấu tay lớn liên tục.
Phong Phi Vân cười mỉa mai, chợt dừng bước chân lại, không hề lui về phía sau nữa, lúc thủ ấn của Vương Tam Vương đánh tới, hắn cũng đồng thời đánh ra một chưởng.
Một thủ ấn mang theo Ngũ Hành lực lượng lộ ra năm loại sắc thái hắc, xích, bạch, thanh, hoàng xuất hiện ở trước bàn tay Phong Phi Vân, cũng lớn đến hơn m, cứng rắn va chạm với thủ ấn của Vương Tam Vương.
Oanh!
Thế lực ngang nhau!
Vương Tam Vương có chút lui về phía sau một bước, trên bàn tay còn truyền đến một cổ cảm giác đau đớn, trong cùng cảnh giới, cho tới giờ còn chưa có ai có thể cùng hắn so bì lực lượng, nhưng Phong Phi Vân lại cùng hắn liều mạng một chưởng, lộ ra cục diện thế lực ngang nhau như thế.
- Yêu Ma Chi Tử, ngược lại có chút năng lực, đón thêm ta một cước.
Vương Tam Vương một đầu chân trái nứt vỡ ống quần, bành trướng đến cao hơn ba mươi mét, đường kính bắp chân đạt đến "bốn mươi mét", lỗ chân lông vừa thô vừa to đều có thể thấy được rõ ràng, trên làn da lưu động lấy một tầng sáng bóng như kim loại.
Thân thể của hắn bay lên, sau đó một chân đạp xuống dưới.
Phong Phi Vân cũng không muốn để những người này biết rõ Diêm Vương Hủ Huyết trên người hắn đã hóa giải, cho nên từ đầu đến cuối đều không sử dụng toàn lực, đối một chưởng với Vương Tam Vương lúc trước cũng chỉ sử dụng ba thành lực lượng thôi.
Bất Tử Phượng Hoàng Thân, há "Ưng Vương Luyện Thể Quyết" thì đó có thể sánh bằng chứ?
Sắc mặt Phong Phi Vân trở nên trắng bệch, đổ mồ hôi một trận, giống như thật sự đã bị một cước này của Vương Tam Vương chấn nhiếp vậy.
"Lôi Hỏa Châu! " Phong Phi Vân tế ra kiện nhị phẩm linh khí kia, từ trong lòng bàn tay hắn bay lên, bên trong lao ra một mảnh mây lửa, trong mây lửa có hơn một ngàn đạo điện xà đang cuồng vũ, cổ linh khí thần uy kia trực tiếp đánh cho bàn chân cực lớn của Vương Tam Vương phải da tróc thịt bong.
Uy năng của nhị phẩm linh khí đánh cho vị Bá chủ một đời tuổi trẻ này bay ngược ra ngoài, chấn khiến trong lỗ chân lông toàn thân hắn đều toát ra huyết châu.
Tràng diện đột nhiên chuyển biến!
Bành!
Vương Tam Vương Trực tiếp rớt xuống bên bờ Tấn Hà, trên mặt đất ném ra một cái hố to, ngũ tạng lục phủ đều bị Lôi Hỏa Châu cho chấn tổn thương, làn da thì bị lôi điện đốt đến cháy đen, tóc cũng dựng đứng lên, còn đang phả ra khói xanh.