Nữ tử này nhìn Phong Phi Vân giống như nhìn quái vật, sững sờ nửa ngày sau mới nhận ra kẻ này là người nào, xem xét là tới từ nơi nhỏ bé, rốt cuộc xem Ngân Câu Phường là nơi nào, là gánh xiếc sao?
Nàng gặp qua rất nhiều trẻ tuổi tuấn tài ở thần đô, tự nhiên cũng có vài phần bổn sự, kỳ thật cũng chỉ là kẻ xưng vương xưng bá ở nơi nhỏ bé mà thôi, đi tới thần đô ngay cả cái rắm cũng không bằng.
Loại người này thiếu nữ mấy ngày nay gặp nhiều, chỉ là không có đáng tin cậy như hôm nay, múa một bộ đao pháp, ngươi cho rằng ngươi là ai, một bộ đao pháp của thể nhận ra thân phận của ngươi, ngươi thật cho rằng mình là đệ nhất thiên tài của Thần Tấn vương triều sao.
Đương nhiên những lời này nữ tử sẽ không nói ra, hàm dưỡng này nàng vẫn có, nàng đã tha thứ cho Phong Phi Vân liều lĩnh, dù sao cũng tới từ nông thôn.
Nàng sững sờ nửa ngày, mới nói:
- Ngươi... Nếu ngươi không có biện pháp chứng minh thân phận, như vậy đi võ tràng khảo thí tu vị đi, chỉ cần tu vị đạt tới cảnh giới nhất định, xem như một loại chứng minh thân phận.
Phong Phi Vân thả lỏng một hơi, nói:
- Võ tràng ở nơi nào, nếu không cô nương dẫn ta đi đi, ta lần đầu đi tới Ngân Câu tổng phường, rất nhiều thứ không hiểu, cô nương chỉ giáo nhiều.
Phong Phi Vân thật tâm thỉnh giáo, dù sao hắn thời gian đang gấp, lần này tới Ngân CÂu Phường hắn có nhiều việc cần hoàn thành, nếu không có ai dẫn đường, chỉ sợ sẽ lạc đường mất.
- Thế nhưng mà... Ta còn phải xét duyệt khách nhân.
Thiếu nữ trẻ tuổi này quả thật sắp điên rồi, làm sao lại có kẻ như thế chứ?
Phong Phi Vân nói:
- Nơi này không phải còn có nhân viên xét duyệt sao, cũng không thiếu mình ngươi, ta có thể trả cho ngươi thù lao phong phú.
Mỗi ngày khách nhân tới Ngân Câu Phường quá nhiều, một cung điện này là nơi xét duyệt thân phận của khách nhân, tổng cộng có năm mươi nhân viên, đều là nữ tử tướng mạo thượng giai, Phong Phi Vân gặp được thiếu nữ này chỉ là một trong số đó.
Thiếu nữ trẻ tuổi này thật sự không chịu được hắn, nhưng mà không thể đắc tội khách nhân, cuối cùng đành đáp ứng dẫn Phong Phi Vân đi võ tràng.
Phong Phi Vân đi theo sau lưng cô gái này, cười nói:
- Cô nương tên là gì?
Thiếu nữ trẻ tuổi này rất không kiên nhẫn.
Có thể làm nữ tử tiếp đãi ở Ngân Câu Phường đều là mỹ nữ vạn chúng chọn một, dù sao cũng chỉ có nữ tử xinh đẹp mới có thể làm nam nhân ngoan ngoãn móc tiền ra nhanh nhất.
Thiếu nữ trẻ tuổi này trong mắt mang theo thần thái chán ghét, loại người này nàng gặp quá nhiều, tự cho rằng có mấy đồng tiền dơ bẩn thì có thể câu dẫn nữ nhân vào tay.
Quả nhiên tên này hiện tại bắt đầu tới gần, tuy trong lòng thiếu nữ chán ghét Phong Phi Vân, mặt vẫn không đổi sắc, nói:
- Ta là San Di!
- San... Di!
Phong Phi Vân niệm một câu, chợt cảm giác không đúng, nghĩ thầm.
- Nữ nhân này nói rõ đang chiếm tiện nghi của ta ah, bất kể nàng ta đẹp thế nào, ta tới Ngân Câu phường là mua dị thú chiến hồn, tu luyện đại thừa vạn thú chiến thể, cũng không phải tới mua nữ nhân.
Phong Phi Vân tu luyện vạn thú chiến thể chưa tới đại thừa, muốn trước khi tham gia thánh địa hoàng tộc tìm đủ dị thú chiến hồn, nhưng cũng chỉ có Ngân Câu Phường mới có năng lực làm được.
San Di dẫn thep Phong Phi Vân tới trước sân bãi rộng, nơi này là bên ngoài Ngân Câu Phường, cũng là cung điện khảo thí thân phận.
Có rất nhiều tu sĩ tới nơi này, sau khi khảo thí tu vị, nghiệm chứng thân phận, quả thật là nối liền không dứt.
Tuy Ngân Câu Phường đi theo con đường cao cấp, nhưng mà lưu lượng khách rất lớn, vẫn có một không hai ở thần đô.
- Làm thế nào?
Phong Phi Vân hỏi.
- Chỉ cần ngươi sử dụng lực lượng cường đại nhất, một kích đánh vào khải thí đài là được.
Nhân viên khảo thí nói.
Dù sao tu vị đối phương cao thấp thế nào, phải nhìn thấy mới biết rõ.
Người có năng lực đi Ngân Câu Phường tiêu phí, tu vị sẽ không quá yếu, trong đó có nhiều tu sĩ Thiên Mệnh Cảnh, những nhân viên kiểm tra này muốn nhìn thấu tu vị đối phương phải nhờ vào khảo thí đài.
Huống chi những hậu duệ quý tộc và đại gia tộc đều có bảo vật che dấu tu vị, cho dù tu vi hắn rất cao cũng chưa chắc nhìn ra được.
Phong Phi Vân nhìn qua bệ đá cao mười mét, giống như một vách đá, nói:
- Đánh vào đây sao?
- Vâng!
Nhân viên khảo thí nói.
Phong Phi Vân lại nói:
- Ngươi xác định là một kích toàn lực?
- Khách nhân này khảo thí nhanh một chút, đằng sau có rất nhiều người xếp hàng đấy.
Nhân viên khảo thí không kiên nhẫn.
Ngay cả khảo thí đài còn chưa nhìn thấy, thật sự là đồ nhà quê tới từ nơi nhỏ bé, San Di trợn trắng mắt, cảm giác đứng gần với Phong Phi Vân sẽ bị lây một chút quê mùa của hắn.
- Vậy được rồi!
Phong Phi Vân đi lên khảo thí đài, ngón tay nhẹ nhàng sờ lên một cái, phát hiện mặt ngoài khảo thí đài có hào quang lưu động, ngón tay sờ lên có thể sinh ra rung động, hẳn là một trận vân.
Phong Phi Vân cũng muốn kiểm tra thực lực của mình mạnh bao nhiê, điều động toàn bộ linh khí tử phủ, vận chuyển lên cánh tay, trong lòng bàn tay có bốn đầu long hổ hiện ra.
Bốn hổ chi lực.
Hổ ảnh hung mãnh, lực lượng tụ toàn bộ.
Oanh!
Đánh ra một chưởng này, linh quang trên khảo thí đài sụp đổ, cả khảo thí đài bị đánh thành bột mịn.
Lực lượng này cực kỳ cuồng bạo, quét qua hơn phân nửa võ tràng, may mắn trong nơi này bố trí rất nhiều trận pháp, tầng tầng ngăn cách, bằng không cả võ tràng bị một chưởng này san bằng thành bình địa.
Tay của Phong Phi Vân vươn về phía trước, nói:
- Khảo thí đài này sao dễ nát như thế chứ?
Ngân Câu Phường dù thế nào cũng đi lộ tuyến cao cấp, bình thường có rất nhiều cự phách tới nơi này mua sắm tài liệu và linh vật, Phong Phi Vân vốn cho rằng những khảo thí đài này phải thừa nhận được một kích của cự phách, nhưng không ngờ một chưởng của hắn đã đánh nát rồi.
Phong Phi Vân không biết người cường đại chính thức trực tiếp báo tên của mình ra, xuất lệnh bài chứng minh thân phận là có thể tiến vào Ngân Câu Phường, cần gì đi trách thí đài cơ chứ.
Nhân viên khảo thí và San Di trợn mắt há hốc mồm, cái cằm như rớt ra ngoài, rõ ràng một chưởng đánh nát khảo thí đài, tu vị này ít nhất cũng là nhân vật bá chủ.
Nếu không phải nhìn thấy bộ dáng Phong Phi Vân mờ mịt, bọn họ thật sự cho rằng Phong Phi Vân tới phá quán.
Động tĩnh lớn như thế đã kinh động cao tầng Ngân Câu Phường.
Người phụ trách đi tới võ tràng, đây là lão giả tu vị Thiên Mệnh nhị trọng, hỏi thăm nơi này xảy ra chuyện gì, lúc này mới thả lỏng một hơi, không phải phá quán là được.
Lão giả này cung kính mời Phong Phi Vân tới cung điện xét duyệt thân phận lần nữa, quát lớn với San Di.
- Ánh mắt của ngươi thế nào vậy, ngay cả cường giả như công tử này cũng bỏ qua, ngươi đắc tội nổi sao?
Nữ tử trẻ tuổi San Di này bị dọa quỳ rạp xuống đất, nàng chỉ là hạ nhân, ở trước mặt đại nhân vật, nàng hèn mọn như cọng rơm cái rác, một khi chọc giận một ít khách nhân thân phận cao quý, thậm chí đầu nàng khó giữ.
Nữ tử này nhìn Phong Phi Vân giống như nhìn quái vật, sững sờ nửa ngày sau mới nhận ra kẻ này là người nào, xem xét là tới từ nơi nhỏ bé, rốt cuộc xem Ngân Câu Phường là nơi nào, là gánh xiếc sao?
Nàng gặp qua rất nhiều trẻ tuổi tuấn tài ở thần đô, tự nhiên cũng có vài phần bổn sự, kỳ thật cũng chỉ là kẻ xưng vương xưng bá ở nơi nhỏ bé mà thôi, đi tới thần đô ngay cả cái rắm cũng không bằng.
Loại người này thiếu nữ mấy ngày nay gặp nhiều, chỉ là không có đáng tin cậy như hôm nay, múa một bộ đao pháp, ngươi cho rằng ngươi là ai, một bộ đao pháp của thể nhận ra thân phận của ngươi, ngươi thật cho rằng mình là đệ nhất thiên tài của Thần Tấn vương triều sao.
Đương nhiên những lời này nữ tử sẽ không nói ra, hàm dưỡng này nàng vẫn có, nàng đã tha thứ cho Phong Phi Vân liều lĩnh, dù sao cũng tới từ nông thôn.
Nàng sững sờ nửa ngày, mới nói:
- Ngươi... Nếu ngươi không có biện pháp chứng minh thân phận, như vậy đi võ tràng khảo thí tu vị đi, chỉ cần tu vị đạt tới cảnh giới nhất định, xem như một loại chứng minh thân phận.
Phong Phi Vân thả lỏng một hơi, nói:
- Võ tràng ở nơi nào, nếu không cô nương dẫn ta đi đi, ta lần đầu đi tới Ngân Câu tổng phường, rất nhiều thứ không hiểu, cô nương chỉ giáo nhiều.
Phong Phi Vân thật tâm thỉnh giáo, dù sao hắn thời gian đang gấp, lần này tới Ngân CÂu Phường hắn có nhiều việc cần hoàn thành, nếu không có ai dẫn đường, chỉ sợ sẽ lạc đường mất.
- Thế nhưng mà... Ta còn phải xét duyệt khách nhân.
Thiếu nữ trẻ tuổi này quả thật sắp điên rồi, làm sao lại có kẻ như thế chứ?
Phong Phi Vân nói:
- Nơi này không phải còn có nhân viên xét duyệt sao, cũng không thiếu mình ngươi, ta có thể trả cho ngươi thù lao phong phú.
Mỗi ngày khách nhân tới Ngân Câu Phường quá nhiều, một cung điện này là nơi xét duyệt thân phận của khách nhân, tổng cộng có năm mươi nhân viên, đều là nữ tử tướng mạo thượng giai, Phong Phi Vân gặp được thiếu nữ này chỉ là một trong số đó.
Thiếu nữ trẻ tuổi này thật sự không chịu được hắn, nhưng mà không thể đắc tội khách nhân, cuối cùng đành đáp ứng dẫn Phong Phi Vân đi võ tràng.
Phong Phi Vân đi theo sau lưng cô gái này, cười nói:
- Cô nương tên là gì?
Thiếu nữ trẻ tuổi này rất không kiên nhẫn.
Có thể làm nữ tử tiếp đãi ở Ngân Câu Phường đều là mỹ nữ vạn chúng chọn một, dù sao cũng chỉ có nữ tử xinh đẹp mới có thể làm nam nhân ngoan ngoãn móc tiền ra nhanh nhất.
Thiếu nữ trẻ tuổi này trong mắt mang theo thần thái chán ghét, loại người này nàng gặp quá nhiều, tự cho rằng có mấy đồng tiền dơ bẩn thì có thể câu dẫn nữ nhân vào tay.
Quả nhiên tên này hiện tại bắt đầu tới gần, tuy trong lòng thiếu nữ chán ghét Phong Phi Vân, mặt vẫn không đổi sắc, nói:
- Ta là San Di!
- San... Di!
Phong Phi Vân niệm một câu, chợt cảm giác không đúng, nghĩ thầm.
- Nữ nhân này nói rõ đang chiếm tiện nghi của ta ah, bất kể nàng ta đẹp thế nào, ta tới Ngân Câu phường là mua dị thú chiến hồn, tu luyện đại thừa vạn thú chiến thể, cũng không phải tới mua nữ nhân.
Phong Phi Vân tu luyện vạn thú chiến thể chưa tới đại thừa, muốn trước khi tham gia thánh địa hoàng tộc tìm đủ dị thú chiến hồn, nhưng cũng chỉ có Ngân Câu Phường mới có năng lực làm được.
San Di dẫn thep Phong Phi Vân tới trước sân bãi rộng, nơi này là bên ngoài Ngân Câu Phường, cũng là cung điện khảo thí thân phận.
Có rất nhiều tu sĩ tới nơi này, sau khi khảo thí tu vị, nghiệm chứng thân phận, quả thật là nối liền không dứt.
Tuy Ngân Câu Phường đi theo con đường cao cấp, nhưng mà lưu lượng khách rất lớn, vẫn có một không hai ở thần đô.
- Làm thế nào?
Phong Phi Vân hỏi.
- Chỉ cần ngươi sử dụng lực lượng cường đại nhất, một kích đánh vào khải thí đài là được.
Nhân viên khảo thí nói.
Dù sao tu vị đối phương cao thấp thế nào, phải nhìn thấy mới biết rõ.
Người có năng lực đi Ngân Câu Phường tiêu phí, tu vị sẽ không quá yếu, trong đó có nhiều tu sĩ Thiên Mệnh Cảnh, những nhân viên kiểm tra này muốn nhìn thấu tu vị đối phương phải nhờ vào khảo thí đài.
Huống chi những hậu duệ quý tộc và đại gia tộc đều có bảo vật che dấu tu vị, cho dù tu vi hắn rất cao cũng chưa chắc nhìn ra được.
Phong Phi Vân nhìn qua bệ đá cao mười mét, giống như một vách đá, nói:
- Đánh vào đây sao?
- Vâng!
Nhân viên khảo thí nói.
Phong Phi Vân lại nói:
- Ngươi xác định là một kích toàn lực?
- Khách nhân này khảo thí nhanh một chút, đằng sau có rất nhiều người xếp hàng đấy.
Nhân viên khảo thí không kiên nhẫn.
Ngay cả khảo thí đài còn chưa nhìn thấy, thật sự là đồ nhà quê tới từ nơi nhỏ bé, San Di trợn trắng mắt, cảm giác đứng gần với Phong Phi Vân sẽ bị lây một chút quê mùa của hắn.
- Vậy được rồi!
Phong Phi Vân đi lên khảo thí đài, ngón tay nhẹ nhàng sờ lên một cái, phát hiện mặt ngoài khảo thí đài có hào quang lưu động, ngón tay sờ lên có thể sinh ra rung động, hẳn là một trận vân.
Phong Phi Vân cũng muốn kiểm tra thực lực của mình mạnh bao nhiê, điều động toàn bộ linh khí tử phủ, vận chuyển lên cánh tay, trong lòng bàn tay có bốn đầu long hổ hiện ra.
Bốn hổ chi lực.
Hổ ảnh hung mãnh, lực lượng tụ toàn bộ.
Oanh!
Đánh ra một chưởng này, linh quang trên khảo thí đài sụp đổ, cả khảo thí đài bị đánh thành bột mịn.
Lực lượng này cực kỳ cuồng bạo, quét qua hơn phân nửa võ tràng, may mắn trong nơi này bố trí rất nhiều trận pháp, tầng tầng ngăn cách, bằng không cả võ tràng bị một chưởng này san bằng thành bình địa.
Tay của Phong Phi Vân vươn về phía trước, nói:
- Khảo thí đài này sao dễ nát như thế chứ?
Ngân Câu Phường dù thế nào cũng đi lộ tuyến cao cấp, bình thường có rất nhiều cự phách tới nơi này mua sắm tài liệu và linh vật, Phong Phi Vân vốn cho rằng những khảo thí đài này phải thừa nhận được một kích của cự phách, nhưng không ngờ một chưởng của hắn đã đánh nát rồi.
Phong Phi Vân không biết người cường đại chính thức trực tiếp báo tên của mình ra, xuất lệnh bài chứng minh thân phận là có thể tiến vào Ngân Câu Phường, cần gì đi trách thí đài cơ chứ.
Nhân viên khảo thí và San Di trợn mắt há hốc mồm, cái cằm như rớt ra ngoài, rõ ràng một chưởng đánh nát khảo thí đài, tu vị này ít nhất cũng là nhân vật bá chủ.
Nếu không phải nhìn thấy bộ dáng Phong Phi Vân mờ mịt, bọn họ thật sự cho rằng Phong Phi Vân tới phá quán.
Động tĩnh lớn như thế đã kinh động cao tầng Ngân Câu Phường.
Người phụ trách đi tới võ tràng, đây là lão giả tu vị Thiên Mệnh nhị trọng, hỏi thăm nơi này xảy ra chuyện gì, lúc này mới thả lỏng một hơi, không phải phá quán là được.
Lão giả này cung kính mời Phong Phi Vân tới cung điện xét duyệt thân phận lần nữa, quát lớn với San Di.
- Ánh mắt của ngươi thế nào vậy, ngay cả cường giả như công tử này cũng bỏ qua, ngươi đắc tội nổi sao?
Nữ tử trẻ tuổi San Di này bị dọa quỳ rạp xuống đất, nàng chỉ là hạ nhân, ở trước mặt đại nhân vật, nàng hèn mọn như cọng rơm cái rác, một khi chọc giận một ít khách nhân thân phận cao quý, thậm chí đầu nàng khó giữ.