- Dám ở phòng đấu giá Ngân Câu Phường sinh sự, tiểu tử, ngươi không đặt Ngân Câu phiệt vào mắt sao?
Việc này đã kinh động cao tầng Ngân Câu Phường, ngay cả chủ sự phong đấu giá cũng chạy tới.
- Yên lặng, các ngươi xem phòng đấu giá Ngân Câu Phường thàn noiwnaof?
Đông Phương chủ sự nâng cái bụng to đi lên đấu giá đài.
Phong Phi Vân nhận ra trung niên mập mạp này, chính là Đông Phương Tiếu "Nấu rượu luận thiên hạ" với hắn ở Nam Thái Phủ Thiên Hoa cổ thành, kiến thức uyên ác, khôn khéo dị thường.
Sớm biết hắn có địa vị không thấp trong Ngân câu phiệt, khong nghĩ tới hắn còn là chủ sự phòng đấu giá Ngân Câu tổng phường, là phòng đấu giá lớn nhất thiên hạ.
- Mập mạp chết bầm này không ngờ có địa vị cao như thế.
Tất Trữ Suất thấp giọng lẩm bẩm nói một câu.
Cả phòng đấu giá yên tĩnh lại, một trưởng lão Trần gia cung kính cúi đầu với Đông Phương Tiếu, nói:
- Đông Phương chủ sự đại nhân, việc này...
- Không cần nói nữa, ta biết rồi1
Đông Phương Tiếu khoác tay bảo hắn dừng, sau đó nói thêm:
- Việc này là các ngươi sai trước, thật sự là cố tình gây sự, kim ti linh đầu phòng đấu giá đã bán cho thiếu chủ Phong gia, như vậy cho dù trong kim ti linh đồng có bảo vật gì, đó cũng là đồ vật của Phong gia thiếu chủ.
Kim ti linh đồng cũng không phải của Ngân Câu Phường, sử lý như thế cũng chẳng ảnh hưởng gì tới Ngân Câu Phường cả.
Thiếu chủ Trần gia ăn linh đan vào, trải qua điều tức, cái mặt bị đánh sưng đã khôi phục lại, đầy giận dữ nói:
- Đông Phương chủ sự, chẳng lẽ ngươi không thấy hắn động thủ đánh người trước sao? Đây là quấy rối trật tự phòng đấu giá, nên bị trừng phạt.
Đông Phương Tiếu nói:
- Hắn không có giết ngươi đã là khắc chế lắm rồi, ngươi có biết hắn là ai không?
Thiếu chủ Trần gia nói:
- Hắn là ai?
- Yêu ma chi tử Phong Phi Vân!
Đông Phương Tiếu cười nhạt nói ra.
Vốn trên mặt thiếu chủ Trần gia còn đầy khinh thường, nhưng mà sau khi nghe xong lại cả kinh, nói:
- Cái gì, hắn... Hắn chính là Phong Phi Vân?
Bốn trưởng lão Trần gia nghe xong cũng biến sắc.
Đám khách nhân trong phòng đấu giá giật mình, khó trách chủ sự phòng dấu giá lại đứng bên thiếu niên này, thì ra là đệ nhất thiên tài Thần Tấn vương triều, không chỉ là thiếu chủ Phong gia Nam Thái Phủ, còn là người thừa kế thần vương, ai dám đắc tội chứ?
Thiếu chủ Trần gia và yêu ma chi tử, Ngân Câu Phường tự nhiên lựa chọn thứ hai rồi.
Trong phòng đấu giá có mấy đại lão vốn có suy nghĩ không tinh khiết, nhưng mà sau khi biết rõ thân phận Phong Phi Vân, đều bỏ qua suy nghĩ cướp đọa, dù sao thần đô có thần vương tọa trấn, tu sĩ thế hệ trước không ai dám động tới Phong Phi Vân.
Trong thế hệ trẻ có thể tranh phong với Phong Phi Vân cũng không có mấy người.
Tuy thiếu chủ Trần gia không cam lòng, nhưng mà vẫn xám xịt rời khỏi phòng đấu giá.
Trần gia bọn họ trong bảng các thế lực lớn cũng không tính là thượng dẳng, mà Phong gia xếp hạng thứ mười chín, nào dám liều mạng với Phong gia.
Trận khôi hài này đã chấm dứt, đấu giá hội tiếp tục tiến hành, kiện bảo vật thứ ba được đưa lên.
Đây là tiểu linh quả nhỏ như nắm đấm, toàn thân màu đỏ thắm, óng ánh sáng long lanh như phỉ thúy.
Tư Mã Chiếu Tuyết lấy ngọc tạp ra, lại thì thầm:
- Bảo vật thứ ba, chính là linh quả không biết tên, trải qua bảo sư chuyên nghiệp của Ngân Câu Phường kiểm tra, phát hiện nước trái cây này có dược lực tương đương linh thảo ngàn năm, bởi vậy có thể chứng minh giá trị của linh quả này giống với linh thảo ngàn năm.
Nhưng mà linh quả này là linh vật độc nhất vô nhị, cho nên giá cả linh quả này định vị hai mươi linh thạch, mỗi lần tăng giá không thấp hơn một linh thạch, hiện tại bắt đầu đấu giá.
Giá trị linh thảo ngàn năm cũng chỉ mười viên linh thạch, phần lớn linh thảo ngàn năm có thể dùng luyện chế linh đan, sở dĩ có rất nhiều người mua sắm chính là vì dược lực linh quả có thể so sánh với linh thảo ngàn năm, nhưng không ai biết dược tính của nó là gì.
Cũng nói đúng hơn, đây là gân gà, rất nhiều người không muốn phí nhiều linh thạch mua thứ mà mình không biết, trong lúc nhất thời không ai động bài.
- Bốn mươi linh thạch!
Tất Trữ Suất lại quá lớn.
Là ghế 323.
Cả phòng đấu giá đều đã quen rồi, bất cứ bảo vật gì mang ra đấu giá, tên này cũng sẽ nâng giá lên gấp đôi.
- Yêu ma chi tử quả nhiên có tiền không chỗ tiêu, để cho bằng hữu của hắn tùy ý tiêu xài.
Có người thấp giọng nói ra.
- Người ta mới kiếm lời một số lớn, đây chính là cự bảo mấy vạn linh thạch, cho bằng hữu xài một chút cũng không có gì lớn.
Người bên cạnh cười nói.
- Nghiệm bảo sư của Ngân Câu Phường đều là nghiệm bảo sư cao cấp nhất của Thần Tấn vương triều, kim ti linh đồng chỉ là một lần ngoài ý muốn, không có khả năng sai lầm lần thứ hai.
Không có ai ra giá, linh quả này bị Phong Phi Vân dùng bốn mươi linh thạch mua được.
Thiếu chủ Trần gia chủ động đứng lên, cười lạnh nói:
- Phong Phi Vân, ngươi tốn hao cái giá cao gấp bốn lần mua linh quả chỉ sánh ngang một cây linh thảo ngàn năm, chẳng lẽ ngươi nắm được huyền cơ của linh quả, thậm chí còn biết nhiều hơn cả nghiệm bảo sư Ngân Câu Phường sao?
Tất cả mọi người biết rõ thiếu chủ Trần gia đang canh cánh trong lòng chuyện vừa rồi, cho nên cố ý nói móc Phong Phi Vân, đang nhìn Phong Phi Vân ứng phó thế nào.
Phong Phi Vân ngồi ở chỗ đó, trầm mặc nửa ngày, lúc này đứng lên nói:
- Phong Phi Vân ta cũng không phải kẻ tùy ý cho bằng hữu xài tiền loạn, dùng giá cao mua linh quả này, bởi vì nó đáng giá tiền như thế.
Mọi người thấy Phong Phi Vân trấn định tới khó tin, cả đám đang yên lặng nhìn hắn, đang sợ mình lại nhìn lầm.
Phong Phi Vân trực tiếp đi lên đấu giá đài, cầm linh quả vào trong tay, nhìn tất cả mọi người bên dưới, nói:
- Đây là Bạn Sinh Chu Quả, mà Chu Quả có giá tới mười vạn linh thạch, nhưng mà Bạn Sinh Chu Quả lại cung cấp chất dinh dưỡng thai ngén phôi thai mà thôi, mọi người nhìn tốt.
Bàn tay Phong Phi Vân bốc cháy, Bạn Sinh Chu Quả nằm trong ngọn lửa chậm rãi biến thành trong suốt, chỉ cần tu tiên giả có chút thị lực hơn người đều nhìn thấy trong linh quả này có "Tiểu tằm" màu vàng nhúc nhích.
"Tiểu tằm" này giống như thai nhi đang ngủ say, hô hấp đều đều, chậm rãi hấp thu linh khí trong linh quả.
- Ông trời ơi, đó là trứng kim tằm.
Một lão giả tiên phong đạo cốt trực tiếp lao ra khỏi ghế chí tôn.
Trên người lão giả này có tiên linh chi khí tinh thuần vờn quanh, trong tay cầm phất trằng màu trắng bạc, đôi mắt già nua mang theo thần hoa chói mắt.
Lão giả này ngồi trong ghế chí tôn số 1, bởi vậy có thể thấy hắn là người có đủ năng lực tiêu phí siêu phàm, thân phận địa vị không thể đo lường.
Ngay cả đại nhân vật như thế còn thất thố như vậy, bởi vậy có thể thấy rõ kim tằm trong linh quả này có lai lịch cỡ nào!
- Trứng kim tằm là thứ gì?
Ngay cả Phong Phi Vân cũng kinh ngạc, hắn vừa rồi chỉ cảm thấy trong linh quả sinh ra tính mạng chấn động cực kỳ yếu ớt, nhưng mà không biết bên trong là kim tằm.