- Lỗ thủng lớn nhất của Tử Vong Ma Công chính là ở đây, sau khi tử vong lần thứ hai, thân thể con người trở nên yếu ớt, linh khí trong người tăng lên vô số lần, thân thể nhất địn không cách nào thừa nhận linh khí trùng kích, bảo thể mà chết là cách chết bình thường nhất.
- Thứ hai, sau khi tử vong giai đoạn thứ hai, lúc thức tỉnh thân thể sẽ tồn tại rất nhiều tử vong chi khí, những tử vong chi khí này trải rộng toàn thân, nếu không luyện hóa tử vong chi khí này, không cách nào chữa trị tế bào hoại tử trong người, như vậy khi giao thủ với người ta, chắc chắn sẽ bạo thể mà chết.
- Muốn tu luyện Tử Vong Ma Công, khẳng định phải nghĩ tới điểm này, nhất định phải cho người thí nghiệm tu luyện thể thuật, nhưng mà bọn họ lựa chọn đều là thiên tài kiể xuất, tu luyện Tử Vong Ma Công chưa hẳn cần nhân tài, mà là cần người chịu khổ, chịu tra tấn lớn nhất.
Thiên tài phần lớn đều không làm được điểm này.
Phong Phi Vân bắt đầu sửa chữa Tử Vong Ma Công thành Bất Tử Ma Công, nhưng mà Phong Phi Vân sữa chữa Bất Tử Ma Công cũng chưa phải hoàn thiện, muốn tu luyện nhất định phải tu luyện hoán huyết phượng hoàng bất tử thân.
Đây là biện pháp dự phòng của Phong Phi Vân, dù sao nếu để cho công pháp như Bất Tử Ma Công rơi vào trong tay hoàng tộc, có trời mới biết tương lai sẽ dùng đối phó ngược lại hắn hay không.
- Không tu luyện bất tử phượng hoàng thân để hoán huyết, không thể tu luyện bất tử ma công.
Phong Phi Vân tốn nửa ngày suy tính lỗ thủng, lại tốn hai cả buổi sửa đổi lỗ thủng, tổng cộng tốn hao một ngày.
- Bất... Tử... Ma... Công!
Lão giả áo bào vàng tiếp bản sửa chữa của Phong Phi Vân, hắn vẫn không thật sự tin Phong Phi Vân hoàn thiện Bất Tử Ma Công, đây chính là công pháp mà nhiều tổ tiên hoàng tộc phí mấy trăm năm vẫn không thể hoàn thành.
Bất Tử Ma Công bác đại tinh thâm và áo diệu, mặc dù là lão giả áo bào vàng cũng từng tìm hiểu thời gian dài, sau đó mỗi lĩnh hội được vài phần trong đó, một thiếu niên chưa tới hai mươi tuổi, có thể hiểu thấu đáo huyền bí trong đó, càng sửa chữa Tử Vong Ma Công thành Bất Tử Ma Công.
Lão giả áo bào vàng càng xem càng kinh hãi, cảm giác nguyên lý viết trên đó cũng không phải thêu dệt vô cớ, có rất nhiều nơi hắn nhìn thấy cũng liên tục gật đầu, trong nội tâm rất có cảm ngộ.
- Bất Tử Ma Công thuộc về thần thông cao cấp nhất, mặc dù là ta cũng không biết lỗ thủng của nó ở nơi nào, ta phải mang theo ma công tiến vào hoàng diện, đưa lên cho đệ tam hoàng tổ xem.
Lão giả áo bào vàng kích động nói ra.
- Ta thì sao?
Phong Phi Vân nói.
- Ngươi bây giờ có thể xuống núi, hai ngày sau cần lựa chọn tốt môn nhân chạy về đây.
Lão giả áo bào vàng nhìn qua Phong Phi Vân thật sâu, sau đó mang theo Bất Tử Ma Công hóa thành một đạo cầu vồng kim sắc bay thẳng lên tầng mây, biến mất trong núi cao.
Phong Phi Vân nhanh chóng chà xát ngón tay, hai mắt hóa thành hỏa mang, đứng tren ngọn núi nhìn qua phiến đại lục xa xa, nói thầm:
- Nội tình hoàng cũng đúng là đáng sợ, nhưng mà một tòa đại lục có vài chục đạo khí tượng khủng bố, đều có thiên tư nghịch thiên, hơn nữa còn tu luyện trong hoàn cảnh cực cao.
Phong Phi Vân không nhanh không chậm đi xuống núi, tuy bộ pháp chậm chạp, nhưng mà mỗi bước đi ra lại vượt qua vài trăm thước, không bao lâu đã biến mất ở đỉnh núi.
Đây là tòa đại lục rộng lớn khôn cùng, mênh mông tới mức dùng thần thức dò xét cũng chưa thấy hết.
Phong Phi Vân xuống núi chưa bao lâu, liền đi tới một tòa thôn trang, trong đó phần lớn đều là người bình thường, bọn họ ăn mặc mộc mạc, dựa vào gieo trồng mà sống, trong đó có rất ít tu luyện giả.
- Có lẽ những người này là tu sĩ hoàng tộc, Thần Tấn vương triều mang người bình thường vào nơi này dùng để thử nghiệm những công pháp tu luyện không hoàn thiện.
Phong Phi Vân nói thầm trong lòng.
Mỗi thế lực tu tiên lớn đều có chuyện không thể lộ ra ngoài ánh sáng, đây là chuyện quá bình thường.
- Khó trách đệ tử hoàng tộc sau khi tiến vào thánh địa, nếu không thể trở thành nhân vật thừa kế thần vương, trọn đời sẽ bị nhốt trong nơi này, những bí mật trong đây sẽ không bị truyền đi.
Đúng lúc này trong thôn trang có tiếng kêu rên thê lương, một nhân ảnh cao hơn năm mét chạy trốn từ trong thôn trang, thân thể bành trướng, khi thì thu nhỏ lại, cũng không biết thừa nhận bao nhiêu thống khổ, cuối cùng thân thể không ngăn cản nổi đã nổ tung.
Bành!
Hóa thành máu tươi trên đất.
Đây là người thí nghiệm thất bại.
Sau đó có hai người trẻ tuổi mặc áo bào vàng đi ra khỏi thôn, những thôn dân kia gọi hai người này là sứ giả thiên thần.
Hai người trẻ tuổi mặc áo choàng màu vàng này nói cái gì đó với thôn dân, sau đó mang theo huyết nhục tử thi tàn phá không chịu nổi, mà những thôn dân kia còn quỳ xuống đưa tiễn, đặc biệt thành kín, giống như đang đối mặt thần minh.
Phong Phi Vân lặng lẽ nhìn qua tất cả.
Hai người trẻ tuổi mặc áo choàng màu vàng này thời điểm đi qua Phong Phi Vân, nhìn Phong Phi Vân thật sâu, liền cưỡi hai đầu tê long bay lên không trung.
Phong Phi Vân im lặng nhìn qua, không có dừng lại, tiếp tục đi lên phía trước, đi qua sơn thôn, thị trấn nhỏ, luôn có thể nhìn thấy việc như vậy xảy ra, có người bị công pháp cắn trả khô héo hơn cả cây cối, có người trực tiếp biến thành xương trắng, có người hóa thành huyết nhục lầy lội.
Đây là vật thí nghiệm nghiên cứu công pháp của hoàng gia, những người bình thường này sinh sống trên đại lục vô số đời, trong mắt bọn họ, người hoàng tộc chẳng khác gì thần linh, truyền thụ công pháp cho bọn họ, cũng đạt được thần linh chiếu cố, có thể đạt được lực lượng không tầm thường.
Mà người chết đi chính là bị tà ma phụ thể, cho nên mới phải chết.
Đêm xuống, Phong Phi Vân vẫn không có tìm được hạt giống tu luyện phù hợp.
Muốn tìm được truyền nhân tu luyện Bất Tử Ma Công còn gian nan hơn tìm kiếm đệ tử bình thường.
Phong Phi Vân ngửi mùi tử khí và huyết tinh tới đây, nhìn thấy vùng quê là một núi thây biển máu, trong không khí còn có oan hồn chưa tiêu tán, có gió lạnh thấu xương thổi qua, phát ra âm thanh gào rút như cự thú.
- Nơi này không lâu sinh ra chiến đấu đại quy mô, chỉ cần nơi có người thì sẽ có giết chóc.
Phong Phi Vân an vị trên sườn núi cách đó không xa, bay qua một đóng lửa, đóng lửa chiếu vào mặt Phong Phi Vân, gương mặt không có bất kỳ cảm xúc nào.
Xíu!
Phong Phi Vân ra tay, một đạo kiếm quang bắn ra khỏi ngón tay.
Bành!
Một con hồng tước từ trên trời rơi xuống, rơi xuống bên cạnh Phong Phi Vân.
Sau khi mổ hồng tước ra, sau đó rửa sạch, Phong Phi Vân bắt đầu gác nó lên bếp lửa để nương, không bao lâu mùi thịt cũng lan tràn ra chung quanh, bay được rất xa, hóa tan huyết khí trên chiến trường bay tới.
Sàn sạt!
Trong núi thây biển máu có động tĩnh nhẹ nhàng truyền ra.
Một tiểu nhân ảnh xốc cánh tay người chết lên, chậm rãi leo ra, đây chính là tiểu nữ hài toàn thân đầy máu tươi, bởi vì được một phu nhân che dấu bên dưới thân thể nên nàng vẫn còn sống.
- Lỗ thủng lớn nhất của Tử Vong Ma Công chính là ở đây, sau khi tử vong lần thứ hai, thân thể con người trở nên yếu ớt, linh khí trong người tăng lên vô số lần, thân thể nhất địn không cách nào thừa nhận linh khí trùng kích, bảo thể mà chết là cách chết bình thường nhất.
- Thứ hai, sau khi tử vong giai đoạn thứ hai, lúc thức tỉnh thân thể sẽ tồn tại rất nhiều tử vong chi khí, những tử vong chi khí này trải rộng toàn thân, nếu không luyện hóa tử vong chi khí này, không cách nào chữa trị tế bào hoại tử trong người, như vậy khi giao thủ với người ta, chắc chắn sẽ bạo thể mà chết.
- Muốn tu luyện Tử Vong Ma Công, khẳng định phải nghĩ tới điểm này, nhất định phải cho người thí nghiệm tu luyện thể thuật, nhưng mà bọn họ lựa chọn đều là thiên tài kiể xuất, tu luyện Tử Vong Ma Công chưa hẳn cần nhân tài, mà là cần người chịu khổ, chịu tra tấn lớn nhất.
Thiên tài phần lớn đều không làm được điểm này.
Phong Phi Vân bắt đầu sửa chữa Tử Vong Ma Công thành Bất Tử Ma Công, nhưng mà Phong Phi Vân sữa chữa Bất Tử Ma Công cũng chưa phải hoàn thiện, muốn tu luyện nhất định phải tu luyện hoán huyết phượng hoàng bất tử thân.
Đây là biện pháp dự phòng của Phong Phi Vân, dù sao nếu để cho công pháp như Bất Tử Ma Công rơi vào trong tay hoàng tộc, có trời mới biết tương lai sẽ dùng đối phó ngược lại hắn hay không.
- Không tu luyện bất tử phượng hoàng thân để hoán huyết, không thể tu luyện bất tử ma công.
Phong Phi Vân tốn nửa ngày suy tính lỗ thủng, lại tốn hai cả buổi sửa đổi lỗ thủng, tổng cộng tốn hao một ngày.
- Bất... Tử... Ma... Công!
Lão giả áo bào vàng tiếp bản sửa chữa của Phong Phi Vân, hắn vẫn không thật sự tin Phong Phi Vân hoàn thiện Bất Tử Ma Công, đây chính là công pháp mà nhiều tổ tiên hoàng tộc phí mấy trăm năm vẫn không thể hoàn thành.
Bất Tử Ma Công bác đại tinh thâm và áo diệu, mặc dù là lão giả áo bào vàng cũng từng tìm hiểu thời gian dài, sau đó mỗi lĩnh hội được vài phần trong đó, một thiếu niên chưa tới hai mươi tuổi, có thể hiểu thấu đáo huyền bí trong đó, càng sửa chữa Tử Vong Ma Công thành Bất Tử Ma Công.
Lão giả áo bào vàng càng xem càng kinh hãi, cảm giác nguyên lý viết trên đó cũng không phải thêu dệt vô cớ, có rất nhiều nơi hắn nhìn thấy cũng liên tục gật đầu, trong nội tâm rất có cảm ngộ.
- Bất Tử Ma Công thuộc về thần thông cao cấp nhất, mặc dù là ta cũng không biết lỗ thủng của nó ở nơi nào, ta phải mang theo ma công tiến vào hoàng diện, đưa lên cho đệ tam hoàng tổ xem.
Lão giả áo bào vàng kích động nói ra.
- Ta thì sao?
Phong Phi Vân nói.
- Ngươi bây giờ có thể xuống núi, hai ngày sau cần lựa chọn tốt môn nhân chạy về đây.
Lão giả áo bào vàng nhìn qua Phong Phi Vân thật sâu, sau đó mang theo Bất Tử Ma Công hóa thành một đạo cầu vồng kim sắc bay thẳng lên tầng mây, biến mất trong núi cao.
Phong Phi Vân nhanh chóng chà xát ngón tay, hai mắt hóa thành hỏa mang, đứng tren ngọn núi nhìn qua phiến đại lục xa xa, nói thầm:
- Nội tình hoàng cũng đúng là đáng sợ, nhưng mà một tòa đại lục có vài chục đạo khí tượng khủng bố, đều có thiên tư nghịch thiên, hơn nữa còn tu luyện trong hoàn cảnh cực cao.
Phong Phi Vân không nhanh không chậm đi xuống núi, tuy bộ pháp chậm chạp, nhưng mà mỗi bước đi ra lại vượt qua vài trăm thước, không bao lâu đã biến mất ở đỉnh núi.
Đây là tòa đại lục rộng lớn khôn cùng, mênh mông tới mức dùng thần thức dò xét cũng chưa thấy hết.
Phong Phi Vân xuống núi chưa bao lâu, liền đi tới một tòa thôn trang, trong đó phần lớn đều là người bình thường, bọn họ ăn mặc mộc mạc, dựa vào gieo trồng mà sống, trong đó có rất ít tu luyện giả.
- Có lẽ những người này là tu sĩ hoàng tộc, Thần Tấn vương triều mang người bình thường vào nơi này dùng để thử nghiệm những công pháp tu luyện không hoàn thiện.
Phong Phi Vân nói thầm trong lòng.
Mỗi thế lực tu tiên lớn đều có chuyện không thể lộ ra ngoài ánh sáng, đây là chuyện quá bình thường.
- Khó trách đệ tử hoàng tộc sau khi tiến vào thánh địa, nếu không thể trở thành nhân vật thừa kế thần vương, trọn đời sẽ bị nhốt trong nơi này, những bí mật trong đây sẽ không bị truyền đi.
Đúng lúc này trong thôn trang có tiếng kêu rên thê lương, một nhân ảnh cao hơn năm mét chạy trốn từ trong thôn trang, thân thể bành trướng, khi thì thu nhỏ lại, cũng không biết thừa nhận bao nhiêu thống khổ, cuối cùng thân thể không ngăn cản nổi đã nổ tung.
Bành!
Hóa thành máu tươi trên đất.
Đây là người thí nghiệm thất bại.
Sau đó có hai người trẻ tuổi mặc áo bào vàng đi ra khỏi thôn, những thôn dân kia gọi hai người này là sứ giả thiên thần.
Hai người trẻ tuổi mặc áo choàng màu vàng này nói cái gì đó với thôn dân, sau đó mang theo huyết nhục tử thi tàn phá không chịu nổi, mà những thôn dân kia còn quỳ xuống đưa tiễn, đặc biệt thành kín, giống như đang đối mặt thần minh.
Phong Phi Vân lặng lẽ nhìn qua tất cả.
Hai người trẻ tuổi mặc áo choàng màu vàng này thời điểm đi qua Phong Phi Vân, nhìn Phong Phi Vân thật sâu, liền cưỡi hai đầu tê long bay lên không trung.
Phong Phi Vân im lặng nhìn qua, không có dừng lại, tiếp tục đi lên phía trước, đi qua sơn thôn, thị trấn nhỏ, luôn có thể nhìn thấy việc như vậy xảy ra, có người bị công pháp cắn trả khô héo hơn cả cây cối, có người trực tiếp biến thành xương trắng, có người hóa thành huyết nhục lầy lội.
Đây là vật thí nghiệm nghiên cứu công pháp của hoàng gia, những người bình thường này sinh sống trên đại lục vô số đời, trong mắt bọn họ, người hoàng tộc chẳng khác gì thần linh, truyền thụ công pháp cho bọn họ, cũng đạt được thần linh chiếu cố, có thể đạt được lực lượng không tầm thường.
Mà người chết đi chính là bị tà ma phụ thể, cho nên mới phải chết.
Đêm xuống, Phong Phi Vân vẫn không có tìm được hạt giống tu luyện phù hợp.
Muốn tìm được truyền nhân tu luyện Bất Tử Ma Công còn gian nan hơn tìm kiếm đệ tử bình thường.
Phong Phi Vân ngửi mùi tử khí và huyết tinh tới đây, nhìn thấy vùng quê là một núi thây biển máu, trong không khí còn có oan hồn chưa tiêu tán, có gió lạnh thấu xương thổi qua, phát ra âm thanh gào rút như cự thú.
- Nơi này không lâu sinh ra chiến đấu đại quy mô, chỉ cần nơi có người thì sẽ có giết chóc.
Phong Phi Vân an vị trên sườn núi cách đó không xa, bay qua một đóng lửa, đóng lửa chiếu vào mặt Phong Phi Vân, gương mặt không có bất kỳ cảm xúc nào.
Xíu!
Phong Phi Vân ra tay, một đạo kiếm quang bắn ra khỏi ngón tay.
Bành!
Một con hồng tước từ trên trời rơi xuống, rơi xuống bên cạnh Phong Phi Vân.
Sau khi mổ hồng tước ra, sau đó rửa sạch, Phong Phi Vân bắt đầu gác nó lên bếp lửa để nương, không bao lâu mùi thịt cũng lan tràn ra chung quanh, bay được rất xa, hóa tan huyết khí trên chiến trường bay tới.
Sàn sạt!
Trong núi thây biển máu có động tĩnh nhẹ nhàng truyền ra.
Một tiểu nhân ảnh xốc cánh tay người chết lên, chậm rãi leo ra, đây chính là tiểu nữ hài toàn thân đầy máu tươi, bởi vì được một phu nhân che dấu bên dưới thân thể nên nàng vẫn còn sống.