Đông Phương Kính Nguyệt bước liên tục, một làn gió thơm đi tới bên Long hồ, chính là ghế của Phong Phi Vân, Tô Quân, Thiên Toán thư sinh, nói:
- Hồng Diệp hoàng tử chính là đệ nhất cao thủ thế hệ trẻ của Ngọc Kiền vương triều, thần vương đại nhân có đánh lui hắn xem như tranh giành một hơi cho tu tiên giới Thần Tấn vương triều, tiểu nữ tử kính thần vương đại nhân một ly.
Ánh mắ Đông Phương Kính Nguyệt đảo qua nữ tử ngồi bên cạnh Phong Phi Vân, nàng nhận ra nữ ma và không nói gì.
Phong Phi Vân đang điều tức dưỡng thương, không nghĩ đến Đông Phương Kính Nguyệt lại chủ động mời rượu, như vậy nàng nhất định đã nhận ra nữ ma, bưng chén rượu lên, đứng lên, cười nói:
- Tứ tiểu thư khách khí, Hồng Diệp hoàng tử quả thực quá không xem thiên kieu của Thần Tấn vương triều chúng ta để vào mắt, bổn vương đã sớm quen nhìn hắn, đi ra giáo huấn cũng là chuyện phải làm.
Lệnh Đông Lai đứng một bờ, rất không quen nhìn Phong Phi Vân, vừa rồi hắn hành lễ với Đông Phương Kính Nguyệt, Đông Phương Kính Nguyệt cung chỉ gật đầu mà thôi, nhưng mà giờ phút này Đông Phương Kính Nguyệt lại chủ động tiến lên mời rượu Phong Phi Vân.
Đãi ngộ chênh lệch lớn như vậy, làm cho Lệnh Đông Lai trong lòng cảm giác thập phần không thoải mái, cầm theo ly rượu và nhanh chóng đi qua.
- Chậm đã, tại hạ cũng có một chén rượu muốn kính thần vương đại nhân.
Ly rượu trong tay Phong Phi Vân cùng Đông Phương Kính Nguyệt đưa lên bờ môi lại bị Lệnh Đông Lai chặn ngang một cước, chợt dừng lại.
Phong Phi Vân vuốt vuốt chén rượu trong tay, cười nói:
- Lệnh thần tướng, không ngờ cũng muốn kính rượu bổn vương .
Lệnh Đông Lai đã đi tới, đứng bên cạnh Đông Phương Kính Nguyệt, nói:
- Vừa rồi thấy thần vương đại nhân giao thủ với Hồng Diệp hoàng tử, tư thái oai hùng bức người, làm cho người ta sinh lòng hâm mộ, tại hạ giờ phút này cũng có chút ngứa tay, không biết thần vương đại nhân có nguyện ý chỉ giáo cho mấy chiêu hay không?
Người khác không có nhìn ra Phong Phi Vân vừa rồi giao thủ với Hồng Diệp hoàng tử bị thương, nhưng mà Lệnh Đông Lai tu luyện Đạo Tổ Tam Tắc Thì Chân Ngôn lại phát hiện Phong Phi Vân đã thụ nội thương.
Phong Phi Vân sở dĩ mạnh như vậy chỉ là dọa người mà thôi.
Hổ giấy, trông thì ngon mà không dùng được.
Cũng đúng bởi vì như thế Lệnh Đông Lai mới dám thời điểm thế của Phong Phi Vân mạnh mẽ đứng ra hạ chiến thư với Phong Phi Vân.
Nếu như có thể vào thời điểm này đánh bại Phong Phi Vân, như vậy có thể cướp thành quả chiến thắng của Phong Phi Vân trước Hồng Diệp hoàng tử, có thể nói là nắm chuẩn thời cơ nổi danh tốt nhất, trở thành nhân vật chạm vào là có thể bỏng tay.
Người khác sẽ nói, Phong Phi Vân đánh lui Hồng Diệp hoàng tử thì như thế nào, còn không phải thua trong tay Lệnh Đông Lai hay sao.
- Đến lúc đó, Kính Nguyệt nhất định sẽ lau mắt mà nhìn với ta, ta lại thuận thế cầu hôn với Ngân Câu phiệt chủ, có thể lấy Kính Nguyệt làm vợ.
Lệnh Đông Lai chỉ nghĩ tới mục đích của mình, cũng đã sướng tới mức ăn đường mật, sắc mặt vui vẻ hơn trước.
Phong Phi Vân nhẹ nhàng vuốt cái ly, cố ý chứa khó hiểu nói:
- Lệnh thần tướng đây là ý gì?
Lệnh Đông Lai khí thế bức người, nói:
- Ta có ý tứ gì chẳng lẽ thần vương không biết, cả Thần Tấn vương triều đều biết thần vương bài danh thứ ba trên Hạ Sử Thi Thiên Tài Bảng, mà ta lại chỉ xếp hạng thứ tư, tại hạ đã sớm muốn tranh tài một hồi với thần vương đại nhân rồi.
Lệnh Đông Lai tìm lý do thích hợp mười phần, làm cho Phong Phi Vân không cách nào cự tuyệt, một khi cự tuyệt, chính là e sợ chiến.
Lệnh Đông Lai từng bước ép sát, nói:
- Vừa vặn Thiên Toán thư sinh cũng ở nơi đây, Hạ Sử Thi Thiên Tài Bảng chính là các hạ saonj ra, hôm nay ta cảm thấy Hạ Sử Thi Thiên Tài Bảng có lẽ nên thay đổi rồi.
Lệnh Đông Lai vốn là một người lòng dạ sâu đậm, rất ít bày ra cường thế như vậy, kém quá xa tác phong thường ngày của hắn.
Rất nhiều người đều cảm giác khó hiểu, Lệnh Đông Lai chẳng lẽ điên rồi sao, Phong Phi Vân đánh lui cả Hồng Diệp hoàng tử, hắn rõ ràng còn dám đứng ra khiêu chiến Phong Phi Vân.
Chỉ có Lệnh Đông Lai thập phần rõ ràng chính mình đang làm cái gì, Phong Phi Vân căn bản không phải đối thủ của Hồng Diệp hoàng tử, hắn đang bị thương, thời điểm này đánh bại Phong Phi Vân là thời cơ tốt nhất.
Thiên Toán thư sinh sắc mặt vui vẻ, nói:
- Nếu như đã tìm ra chân tướng, thậ có thể đánh bại thần vương, như vậy cũng chỉ có thể chứng minh ánh mát tại hạ vụng về, nhất định sửa chữa bài danh trên Hạ Sử Thi Thiên Tài Bảng.
Lệnh Đông Lai trong lòng cười lạnh, nói:
- Thần Vương đại nhân, có dám thỏa mãn nguyện vọng trong lòng tại hạ hay không, chiến một trận công bằng với ta, nếu ta bại càng tâm phục khẩu phục.
Phong Phi Vân cười nói:
- Hôm nay là sinh nhật của tứ tiểu thư, chúng ta cần phải cho tứ tiểu thư một ít mặt mũi, không nên ồn ào quá phận, nên nên ngày khác chiến đấu đi.
Phong Phi Vân càng nói như thế, Lệnh Đông Lai liền càng khẳng định, Phong Phi Vân đã thụ thương không nhẹ, không dám chiến với hắn, vì vậy càng buộc chặt hơn, nói:
- Sinh nhật tứ tiểu thư là tiệc rượu, tự nhiên phải có người trợ hứng, khó có gì bằng trận chiến giữa tại hạ và thần vương đại nhân a.
Ánh mắt tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân cười lạnh trong lòng, Lệnh Đông Lai quả nhiên không đơn giản, hiển nhiên là nhìn ra hắn giao thủ với Hồng Diệp hoàng tử bị một ít nội thượng, cho nên mới vào lúc mấu chốt này đứng ra khiêu chiến ta, ỷ ôi bức bách.
Hắn lại không biết thân thể Hồng Diệp hoàng tử cường đại, Bất Tử Phượng Hoàng Thân của ta càng cao hơn minh, cũng không có bị tổn thương nhiều, hơn nữa thương thế này vừa rồi điều tức cũng đã khỏi hẳn.
Hắn đã muốn chiến, ta tự nhiên cũng vui v phụng bồi.
Phong Phi Vân vừa vặn mới đột phá lên Thiên Mệnh tam trọng, muốn kiểm nghiệm sức mạnh của mình như thế nào, Lệnh Đông Lai đã muốn chiến với mình một trận, Phong Phi Vân tự nhiên cũng không khách khí chút nào cả.
Hiện tại chiến lực của Phong Phi Vân không bằng Hồng Diệp hoàng tử, đó là bởi vì Hồng Diệp hoàng tử đã đạt tới Thiên Mệnh ngũ trọng, xác thực chính là thiên tài cao cấp nhất trong thế hệ trẻ, nhưng mà không có nghĩa là Phong Phi Vân yếu.
Mười thiên tài cấp sử thi trên Thượng Sử Thi Thiên Tài Bảng đại đa số đều là Thiên Mệnh tam trọng, tứ trọng, chỉ có xếp hạng thứ hai "Lý Tiêu Nam" vững vàng đạt tới Thiên Mệnh ngũ trọng, về phần bài danh đệ tam "Đông Phương Kính Thủy ", thứ tư "Bắc Minh Phá Thiên ", đệ ngũ "Tô Quân ", ba người này cảnh giới cũng cực cao, còn chưa có đột phá lên Thiên Mệnh ngũ trọng nhưng cũng không kém bao nhiêu.
Ba người bọn họ đã đạt tới Thiên Mệnh tứ trọng đỉnh phong thật lâu, nói không chừng đã có người đột phá Thiên Mệnh ngũ trọng, chỉ là không có công bố mà thôi, một khi bọn họ đột phá Thiên Mệnh ngũ trọng sẽ cùng cấp bậc với Hồng Diệp hoàng tử, sẽ không yếu hơn Hồng Diệp hoàng tử đâu.
Chiến lực của Phong Phi Vân hiện tại có lẽ lọt vào top 5 thiên kiêu Thượng Sử Thi Thiên Tài Bảng, nhưng mà còn có thực lực phân cao thấp với "Long Thần Nhai ", "Yến Tử Vũ".
Đông Phương Kính Nguyệt bước liên tục, một làn gió thơm đi tới bên Long hồ, chính là ghế của Phong Phi Vân, Tô Quân, Thiên Toán thư sinh, nói:
- Hồng Diệp hoàng tử chính là đệ nhất cao thủ thế hệ trẻ của Ngọc Kiền vương triều, thần vương đại nhân có đánh lui hắn xem như tranh giành một hơi cho tu tiên giới Thần Tấn vương triều, tiểu nữ tử kính thần vương đại nhân một ly.
Ánh mắ Đông Phương Kính Nguyệt đảo qua nữ tử ngồi bên cạnh Phong Phi Vân, nàng nhận ra nữ ma và không nói gì.
Phong Phi Vân đang điều tức dưỡng thương, không nghĩ đến Đông Phương Kính Nguyệt lại chủ động mời rượu, như vậy nàng nhất định đã nhận ra nữ ma, bưng chén rượu lên, đứng lên, cười nói:
- Tứ tiểu thư khách khí, Hồng Diệp hoàng tử quả thực quá không xem thiên kieu của Thần Tấn vương triều chúng ta để vào mắt, bổn vương đã sớm quen nhìn hắn, đi ra giáo huấn cũng là chuyện phải làm.
Lệnh Đông Lai đứng một bờ, rất không quen nhìn Phong Phi Vân, vừa rồi hắn hành lễ với Đông Phương Kính Nguyệt, Đông Phương Kính Nguyệt cung chỉ gật đầu mà thôi, nhưng mà giờ phút này Đông Phương Kính Nguyệt lại chủ động tiến lên mời rượu Phong Phi Vân.
Đãi ngộ chênh lệch lớn như vậy, làm cho Lệnh Đông Lai trong lòng cảm giác thập phần không thoải mái, cầm theo ly rượu và nhanh chóng đi qua.
- Chậm đã, tại hạ cũng có một chén rượu muốn kính thần vương đại nhân.
Ly rượu trong tay Phong Phi Vân cùng Đông Phương Kính Nguyệt đưa lên bờ môi lại bị Lệnh Đông Lai chặn ngang một cước, chợt dừng lại.
Phong Phi Vân vuốt vuốt chén rượu trong tay, cười nói:
- Lệnh thần tướng, không ngờ cũng muốn kính rượu bổn vương .
Lệnh Đông Lai đã đi tới, đứng bên cạnh Đông Phương Kính Nguyệt, nói:
- Vừa rồi thấy thần vương đại nhân giao thủ với Hồng Diệp hoàng tử, tư thái oai hùng bức người, làm cho người ta sinh lòng hâm mộ, tại hạ giờ phút này cũng có chút ngứa tay, không biết thần vương đại nhân có nguyện ý chỉ giáo cho mấy chiêu hay không?
Người khác không có nhìn ra Phong Phi Vân vừa rồi giao thủ với Hồng Diệp hoàng tử bị thương, nhưng mà Lệnh Đông Lai tu luyện Đạo Tổ Tam Tắc Thì Chân Ngôn lại phát hiện Phong Phi Vân đã thụ nội thương.
Phong Phi Vân sở dĩ mạnh như vậy chỉ là dọa người mà thôi.
Hổ giấy, trông thì ngon mà không dùng được.
Cũng đúng bởi vì như thế Lệnh Đông Lai mới dám thời điểm thế của Phong Phi Vân mạnh mẽ đứng ra hạ chiến thư với Phong Phi Vân.
Nếu như có thể vào thời điểm này đánh bại Phong Phi Vân, như vậy có thể cướp thành quả chiến thắng của Phong Phi Vân trước Hồng Diệp hoàng tử, có thể nói là nắm chuẩn thời cơ nổi danh tốt nhất, trở thành nhân vật chạm vào là có thể bỏng tay.
Người khác sẽ nói, Phong Phi Vân đánh lui Hồng Diệp hoàng tử thì như thế nào, còn không phải thua trong tay Lệnh Đông Lai hay sao.
- Đến lúc đó, Kính Nguyệt nhất định sẽ lau mắt mà nhìn với ta, ta lại thuận thế cầu hôn với Ngân Câu phiệt chủ, có thể lấy Kính Nguyệt làm vợ.
Lệnh Đông Lai chỉ nghĩ tới mục đích của mình, cũng đã sướng tới mức ăn đường mật, sắc mặt vui vẻ hơn trước.
Phong Phi Vân nhẹ nhàng vuốt cái ly, cố ý chứa khó hiểu nói:
- Lệnh thần tướng đây là ý gì?
Lệnh Đông Lai khí thế bức người, nói:
- Ta có ý tứ gì chẳng lẽ thần vương không biết, cả Thần Tấn vương triều đều biết thần vương bài danh thứ ba trên Hạ Sử Thi Thiên Tài Bảng, mà ta lại chỉ xếp hạng thứ tư, tại hạ đã sớm muốn tranh tài một hồi với thần vương đại nhân rồi.
Lệnh Đông Lai tìm lý do thích hợp mười phần, làm cho Phong Phi Vân không cách nào cự tuyệt, một khi cự tuyệt, chính là e sợ chiến.
Lệnh Đông Lai từng bước ép sát, nói:
- Vừa vặn Thiên Toán thư sinh cũng ở nơi đây, Hạ Sử Thi Thiên Tài Bảng chính là các hạ saonj ra, hôm nay ta cảm thấy Hạ Sử Thi Thiên Tài Bảng có lẽ nên thay đổi rồi.
Lệnh Đông Lai vốn là một người lòng dạ sâu đậm, rất ít bày ra cường thế như vậy, kém quá xa tác phong thường ngày của hắn.
Rất nhiều người đều cảm giác khó hiểu, Lệnh Đông Lai chẳng lẽ điên rồi sao, Phong Phi Vân đánh lui cả Hồng Diệp hoàng tử, hắn rõ ràng còn dám đứng ra khiêu chiến Phong Phi Vân.
Chỉ có Lệnh Đông Lai thập phần rõ ràng chính mình đang làm cái gì, Phong Phi Vân căn bản không phải đối thủ của Hồng Diệp hoàng tử, hắn đang bị thương, thời điểm này đánh bại Phong Phi Vân là thời cơ tốt nhất.
Thiên Toán thư sinh sắc mặt vui vẻ, nói:
- Nếu như đã tìm ra chân tướng, thậ có thể đánh bại thần vương, như vậy cũng chỉ có thể chứng minh ánh mát tại hạ vụng về, nhất định sửa chữa bài danh trên Hạ Sử Thi Thiên Tài Bảng.
Lệnh Đông Lai trong lòng cười lạnh, nói:
- Thần Vương đại nhân, có dám thỏa mãn nguyện vọng trong lòng tại hạ hay không, chiến một trận công bằng với ta, nếu ta bại càng tâm phục khẩu phục.
Phong Phi Vân cười nói:
- Hôm nay là sinh nhật của tứ tiểu thư, chúng ta cần phải cho tứ tiểu thư một ít mặt mũi, không nên ồn ào quá phận, nên nên ngày khác chiến đấu đi.
Phong Phi Vân càng nói như thế, Lệnh Đông Lai liền càng khẳng định, Phong Phi Vân đã thụ thương không nhẹ, không dám chiến với hắn, vì vậy càng buộc chặt hơn, nói:
- Sinh nhật tứ tiểu thư là tiệc rượu, tự nhiên phải có người trợ hứng, khó có gì bằng trận chiến giữa tại hạ và thần vương đại nhân a.
Ánh mắt tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân cười lạnh trong lòng, Lệnh Đông Lai quả nhiên không đơn giản, hiển nhiên là nhìn ra hắn giao thủ với Hồng Diệp hoàng tử bị một ít nội thượng, cho nên mới vào lúc mấu chốt này đứng ra khiêu chiến ta, ỷ ôi bức bách.
Hắn lại không biết thân thể Hồng Diệp hoàng tử cường đại, Bất Tử Phượng Hoàng Thân của ta càng cao hơn minh, cũng không có bị tổn thương nhiều, hơn nữa thương thế này vừa rồi điều tức cũng đã khỏi hẳn.
Hắn đã muốn chiến, ta tự nhiên cũng vui v phụng bồi.
Phong Phi Vân vừa vặn mới đột phá lên Thiên Mệnh tam trọng, muốn kiểm nghiệm sức mạnh của mình như thế nào, Lệnh Đông Lai đã muốn chiến với mình một trận, Phong Phi Vân tự nhiên cũng không khách khí chút nào cả.
Hiện tại chiến lực của Phong Phi Vân không bằng Hồng Diệp hoàng tử, đó là bởi vì Hồng Diệp hoàng tử đã đạt tới Thiên Mệnh ngũ trọng, xác thực chính là thiên tài cao cấp nhất trong thế hệ trẻ, nhưng mà không có nghĩa là Phong Phi Vân yếu.
Mười thiên tài cấp sử thi trên Thượng Sử Thi Thiên Tài Bảng đại đa số đều là Thiên Mệnh tam trọng, tứ trọng, chỉ có xếp hạng thứ hai "Lý Tiêu Nam" vững vàng đạt tới Thiên Mệnh ngũ trọng, về phần bài danh đệ tam "Đông Phương Kính Thủy ", thứ tư "Bắc Minh Phá Thiên ", đệ ngũ "Tô Quân ", ba người này cảnh giới cũng cực cao, còn chưa có đột phá lên Thiên Mệnh ngũ trọng nhưng cũng không kém bao nhiêu.
Ba người bọn họ đã đạt tới Thiên Mệnh tứ trọng đỉnh phong thật lâu, nói không chừng đã có người đột phá Thiên Mệnh ngũ trọng, chỉ là không có công bố mà thôi, một khi bọn họ đột phá Thiên Mệnh ngũ trọng sẽ cùng cấp bậc với Hồng Diệp hoàng tử, sẽ không yếu hơn Hồng Diệp hoàng tử đâu.
Chiến lực của Phong Phi Vân hiện tại có lẽ lọt vào top thiên kiêu Thượng Sử Thi Thiên Tài Bảng, nhưng mà còn có thực lực phân cao thấp với "Long Thần Nhai ", "Yến Tử Vũ".