Hư ảnh phượng hoàng lao ra khỏi thân thể Phong Phi Vân, bao phủ toàn thân, thân hình khổng lồ, toàn thân có hỏa diễm thiêu đốt, uy lâm thiên hạ, thần điểu kích trời cao.
Phong Phi Vân đánh ra một quyền kinh thiên động địa, quyền mang lập loè, một phượng hoàng khổng lồ trùng kích qua, trực tiếp đánh bay Lệnh Đông Lai, phát ra ba tiếng "Lộp bộp" vang vọng, xương cốt đứt gãy ba cây.
Phốc.
Mũ trên đầu Lệnh Đông Lai nghiền nát, tóc dài màu đen bay loạn.
- Ma căn phá cảnh, Thiên Mệnh tứ trọng.
Vô số huyết vụ nổ tung trên người hắn, làn da nghiền nát, huyết nhục tan vỡ, ma tính ngưng tụ thành thực chất, lực lượng rót vào trong đan điền.
Đùng đùng (*không dứt).
Vô số điện mang lượn lờ trên người, đan vào nhau, toát ra từng sợi khói đen.
Trong đan điền Lệnh Đông Lai, "Tiên căn" cùng "Ma căn" cùng tồn tại, có hai chủng thần cơ, mở hai tòa tử phủ trung cung, cùng tồn tại và tỏa ra hào quang đen trắng.
Tu sĩ trẻ tuổi ở đây nhìn thấy cảnh này, cả đám nghẹn họng nhìn trân trối, không ngờ có hai tử phủ trung cung, nếu không tận mắt nhìn thấy, quả thực khiến người ta không tin nổi.
- Hai tòa tử phủ trong cung, đồng thời tu luyện hai chủng đạo tắc, đây mới là chuyện tuyệt đỉnh nhân kiệt mới có thể làm được, trong cùng cảnh giới bộc phát mạnh mẽ hơn chúng ta nhiều.
- Là tiêu chí tu sĩ ma đạo, đương thời hiếm thấy.
- Không cái gì thật kỳ quái, Đông Phương Kính Thủy chính là tu sĩ ma đạo song, cũng có được hai tòa tử phủ trung cung, trong thân thể có tiên căn và ma căn.
- Trong đan điền Vô Hà công tử Tô Quân có tiên liên bảy màu, sinh ra bảy màu khác nhau, tử phủ trung cung hóa thành bảy vực.
- Chính thức thiên tài tuyệt đỉnh, tử phủ trung cung cũng khác người thường, đây cũng là nguyên nhân thể chất bọn họ cường đại.
Ma căn trong thân thể Lệnh Đông Lai bộc phát màu đen kịt và quỷ dị, máu tươi trong người không ngừng chảy vào ma căn, kích phát "Ma Căn Phá Cảnh Đại Pháp", huyết nhục lại được rèn luyện, linh khí tăng lên như bay.
Đây là dấu hiệu đột phá Thiên Mệnh tứ trọng.
Phong Phi Vân thu hồi Thiên Tủy Binh Đảm, đứng ở xa xa, không có ra tay.
Giờ phút này ra tay, cho dù đánh bại đối thủ cũng không thể đả kích lòng tin của đối thủ lớn nhất, nhất định phải đợi đến lúc hắn sắp đột phá thì ra tay trấn áp hắn, loại cảm giác thất bại trong gang tất này mới to lớn, mới cả thấy mình thật thảm hại.
Cách đả kích tàn khốc với đối thủ, không phải giết hắn, mà là làm cho hắn tuyệt vọng.
- Lệnh Đông Lai sắp đột phá Thiên Mệnh tứ trọng, vì sao Phong Phi Vân còn không ra tay, hắn chẳng lẽ không biết, một khi Lệnh Đông Lai đột phá Thiên Mệnh tứ trọng, chiến lực sẽ tăng vọt mấy lần.
- Phong Phi Vân nhãn lực cũng quá kém, khẳng định không biết Lệnh Đông Lai đang đột phá cảnh giới, thời điểm là thời cơ ra tay ngàn năm có một với hắn đấy.
Rất nhiều người đang sốt ruột, cảm thấy Phong Phi Vân một khi bỏ qua thời cơ ra tay tốt nhất thì sẽ thua.
Đám tu sĩ thế hệ trước ở sâu trong Ngân Câu phiệt thần thái khó hiểu, cảm thấy thất vọng với Phong Phi Vân, cảm thấy Phong Phi Vân có lẽ nên nhất cổ tác khí đánh bại Lệnh Đông Lai triệt để, không có lẽ cho hắn cơ hội thở dốc.
Lệnh Đông Lai sắp tới thời khắc đột phá mấu chốt, lực lượng toàn thân thu hồi vào trong đan điền, ánh mắt của hắn đầy thần thái mỉa mai.
- Phong Phi Vân ah, Phong Phi Vân, một khi ta đột phá Thiên Mệnh tứ trọng, chính là ngày chết của ngươi, ai cũng không thể ngăn cản được.
Nhưng vào lúc này, Phong Phi Vân đột nhiên biến mất trong tầm mắt của hắn.
- Đã biết rõ ngươi sẽ ra tay mà, nhưng đáng tiếc, đã trễ rồi...
Lệnh Đông Lai đã đến biên giới đột phá, lực lượng trong người tăng lên rất lớn, khóe miệng nhếch lên, vừa rồi giao thủ với Phong Phi Vân, hắn đã thăm dò ra thực lực Phong Phi Vân mạnh yếu thế nào, căn bản không đủ gây sợ.
Chỉ cần có thể ngăn cản một chiêu này của hắn, có thể đột phá Thiên Mệnh tứ trọng, căn cứ tu vị của mình tăng lên, muốn ngăn cản một chiêu này quả thật dễ dàng.
Đột nhiên Lệnh Đông Lai biến sắc, sắc mặt tái nhợt, nói:
- Hắn... Hắn rõ ràng tế ra thần vương lệnh...
Oanh.
Phong Phi Vân mang theo thần vương lệnh, kích phát lực lượng của thần vương lệnh, bảy đạo hào quang bay lên cao, ép Lệnh Đông Lai quỳ rạp trên đất.
Lệnh bài đánh xuống, trực tiếp đánh tan toàn bộ lực lượng Lệnh Đông Lai đau khổ ngưng tụ được, tu vị lại quay ngược trở về Thiên Mệnh tam trọng.
Ngay cả hai tử phủ trung cung cũng sinh ra vết rạn khắp nơi, giống như gốm sứ sắp nghiền nát.
Lệnh Đông Lai nằm rạp trên mặt đất, sọ của hắn vỡ ra, thất khiếu chảy máu, nói:
- Ngươi... Ngươi... Ngươi rõ ràng.. . Khiến dùng thần vương lệnh.
Thần vương lệnh chính là biểu tượng thân phận của thần vương, là tôn quý mà thần thánh, giống như "Thần tỉ" trong tay Tấn đế, chính là căn cơ lập quốc của Thần Tấn vương triều, trấn quốc thần khí, dưới tình huống bình thường sẽ không thể tùy ý sử dụng tới nó.
Chỉ có thời điểm thần vương chấp pháp hoặc là nguy hiểm tính mạng mới có thể sử dụng thần vương lệnh, dưới tình huống bình thường khi tỷ thí cùng quyết đấu, thần vương sẽ không sử dụng thần vương lệnh.
Lệnh Đông Lai cũng không có nghĩ đến Phong Phi Vân vô sỉ như vậy, quả thực một chút mặt mũi thần vương cũng không cần, không ngờ vận dụng thần vương lệnh ra tay.
Phong Phi Vân cầm theo thần vương lệnh, nói:
- Không nên không cam lòng như thế, ngươi có được đại khí vận, đó là một bộ phận lực lượng của ngươi, mà thần vương lệnh chính là biểu tượng thân phận của ta, cũng là một bộ phận lực lượng của ta, nói cho cùng, ngươi không bằng ta, luận chiến lực trong cùng cảnh giới, ngươi kém ta quá xa.
Phốc.
Lệnh Đông Lai tiếp tục phun máu, hắn chưa từng thất bại, càng không có bị bại thảm như thế, chính yếu nhất còn bại trước mặt nữ nhân mình thích, bại trong tay người mình ghét nhất.
- Ngươi kiêu ngạo ở trước mặt ta nhưng không chịu nổi một kích, ngươi vĩnh viễn sẽ không bằng ta.
Phong Phi Vân cố ý muốn chọc Lệnh Đông Lai tức chết, nghiêng đầu, hỏi:
- Đông Phương cô nương, ngươi nói ta cùng Lệnh Đông Lai, ai càng mạnh hơn nữa.
Đông Phương Kính Nguyệt đứng ở đàng xa, như hoa nhường nguyệt thẹn, đôi mắt dễ thương ẩn ẩn có sương khói, ôn nhu nói:
- Mặc dù không sử dụng thần vương lệnh, ngươi cũng muốn mạnh hơn một bậc, đương nhiên, Lệnh Đông Lai...
Phong Phi Vân căn bản không để cho nàng nói tiếp, liền cười lớn một tiếng, nói:
- Nhìn thấy không, ngay cả Đông Phương cô cũng nói ta mạnh hơn ngươi, cho dù không sử dụng thần vương lệnh, ngươi cũng không phải đối thủ của ta, ta nói ngươi còn không tin, Đông Phương cô nương nói thì ngươi sẽ tin thôi.
- Ta...
Tâm linh Lệnh Đông Lai chấn động, như là tao ngộ sét đánh, mất hết can đảm, chiến ý trên người từ từ phai mờ, trực tiếp mềm nhũn nằm trên mặt đất.
Ngươi làm người quá thuận lợi, luôn không coi ai ra gì, sẽ luôn tự đắc và kiêu ngạo, một khi tao ngộ ngăn cản thì vĩnh viễn không thể bò dậy.
Sau khi Phong Phi Vân tao ngộ sinh tử đại kiếp nạn, tâm linh rèn luyện, cho dù tao ngộ nghịch cảnh tàn khốc nhất cũng có thể lần nữa bò lên, cho địch nhân đả kích thống khổ nhất.
Hư ảnh phượng hoàng lao ra khỏi thân thể Phong Phi Vân, bao phủ toàn thân, thân hình khổng lồ, toàn thân có hỏa diễm thiêu đốt, uy lâm thiên hạ, thần điểu kích trời cao.
Phong Phi Vân đánh ra một quyền kinh thiên động địa, quyền mang lập loè, một phượng hoàng khổng lồ trùng kích qua, trực tiếp đánh bay Lệnh Đông Lai, phát ra ba tiếng "Lộp bộp" vang vọng, xương cốt đứt gãy ba cây.
Phốc.
Mũ trên đầu Lệnh Đông Lai nghiền nát, tóc dài màu đen bay loạn.
- Ma căn phá cảnh, Thiên Mệnh tứ trọng.
Vô số huyết vụ nổ tung trên người hắn, làn da nghiền nát, huyết nhục tan vỡ, ma tính ngưng tụ thành thực chất, lực lượng rót vào trong đan điền.
Đùng đùng (không dứt).
Vô số điện mang lượn lờ trên người, đan vào nhau, toát ra từng sợi khói đen.
Trong đan điền Lệnh Đông Lai, "Tiên căn" cùng "Ma căn" cùng tồn tại, có hai chủng thần cơ, mở hai tòa tử phủ trung cung, cùng tồn tại và tỏa ra hào quang đen trắng.
Tu sĩ trẻ tuổi ở đây nhìn thấy cảnh này, cả đám nghẹn họng nhìn trân trối, không ngờ có hai tử phủ trung cung, nếu không tận mắt nhìn thấy, quả thực khiến người ta không tin nổi.
- Hai tòa tử phủ trong cung, đồng thời tu luyện hai chủng đạo tắc, đây mới là chuyện tuyệt đỉnh nhân kiệt mới có thể làm được, trong cùng cảnh giới bộc phát mạnh mẽ hơn chúng ta nhiều.
- Là tiêu chí tu sĩ ma đạo, đương thời hiếm thấy.
- Không cái gì thật kỳ quái, Đông Phương Kính Thủy chính là tu sĩ ma đạo song, cũng có được hai tòa tử phủ trung cung, trong thân thể có tiên căn và ma căn.
- Trong đan điền Vô Hà công tử Tô Quân có tiên liên bảy màu, sinh ra bảy màu khác nhau, tử phủ trung cung hóa thành bảy vực.
- Chính thức thiên tài tuyệt đỉnh, tử phủ trung cung cũng khác người thường, đây cũng là nguyên nhân thể chất bọn họ cường đại.
Ma căn trong thân thể Lệnh Đông Lai bộc phát màu đen kịt và quỷ dị, máu tươi trong người không ngừng chảy vào ma căn, kích phát "Ma Căn Phá Cảnh Đại Pháp", huyết nhục lại được rèn luyện, linh khí tăng lên như bay.
Đây là dấu hiệu đột phá Thiên Mệnh tứ trọng.
Phong Phi Vân thu hồi Thiên Tủy Binh Đảm, đứng ở xa xa, không có ra tay.
Giờ phút này ra tay, cho dù đánh bại đối thủ cũng không thể đả kích lòng tin của đối thủ lớn nhất, nhất định phải đợi đến lúc hắn sắp đột phá thì ra tay trấn áp hắn, loại cảm giác thất bại trong gang tất này mới to lớn, mới cả thấy mình thật thảm hại.
Cách đả kích tàn khốc với đối thủ, không phải giết hắn, mà là làm cho hắn tuyệt vọng.
- Lệnh Đông Lai sắp đột phá Thiên Mệnh tứ trọng, vì sao Phong Phi Vân còn không ra tay, hắn chẳng lẽ không biết, một khi Lệnh Đông Lai đột phá Thiên Mệnh tứ trọng, chiến lực sẽ tăng vọt mấy lần.
- Phong Phi Vân nhãn lực cũng quá kém, khẳng định không biết Lệnh Đông Lai đang đột phá cảnh giới, thời điểm là thời cơ ra tay ngàn năm có một với hắn đấy.
Rất nhiều người đang sốt ruột, cảm thấy Phong Phi Vân một khi bỏ qua thời cơ ra tay tốt nhất thì sẽ thua.
Đám tu sĩ thế hệ trước ở sâu trong Ngân Câu phiệt thần thái khó hiểu, cảm thấy thất vọng với Phong Phi Vân, cảm thấy Phong Phi Vân có lẽ nên nhất cổ tác khí đánh bại Lệnh Đông Lai triệt để, không có lẽ cho hắn cơ hội thở dốc.
Lệnh Đông Lai sắp tới thời khắc đột phá mấu chốt, lực lượng toàn thân thu hồi vào trong đan điền, ánh mắt của hắn đầy thần thái mỉa mai.
- Phong Phi Vân ah, Phong Phi Vân, một khi ta đột phá Thiên Mệnh tứ trọng, chính là ngày chết của ngươi, ai cũng không thể ngăn cản được.
Nhưng vào lúc này, Phong Phi Vân đột nhiên biến mất trong tầm mắt của hắn.
- Đã biết rõ ngươi sẽ ra tay mà, nhưng đáng tiếc, đã trễ rồi...
Lệnh Đông Lai đã đến biên giới đột phá, lực lượng trong người tăng lên rất lớn, khóe miệng nhếch lên, vừa rồi giao thủ với Phong Phi Vân, hắn đã thăm dò ra thực lực Phong Phi Vân mạnh yếu thế nào, căn bản không đủ gây sợ.
Chỉ cần có thể ngăn cản một chiêu này của hắn, có thể đột phá Thiên Mệnh tứ trọng, căn cứ tu vị của mình tăng lên, muốn ngăn cản một chiêu này quả thật dễ dàng.
Đột nhiên Lệnh Đông Lai biến sắc, sắc mặt tái nhợt, nói:
- Hắn... Hắn rõ ràng tế ra thần vương lệnh...
Oanh.
Phong Phi Vân mang theo thần vương lệnh, kích phát lực lượng của thần vương lệnh, bảy đạo hào quang bay lên cao, ép Lệnh Đông Lai quỳ rạp trên đất.
Lệnh bài đánh xuống, trực tiếp đánh tan toàn bộ lực lượng Lệnh Đông Lai đau khổ ngưng tụ được, tu vị lại quay ngược trở về Thiên Mệnh tam trọng.
Ngay cả hai tử phủ trung cung cũng sinh ra vết rạn khắp nơi, giống như gốm sứ sắp nghiền nát.
Lệnh Đông Lai nằm rạp trên mặt đất, sọ của hắn vỡ ra, thất khiếu chảy máu, nói:
- Ngươi... Ngươi... Ngươi rõ ràng.. . Khiến dùng thần vương lệnh.
Thần vương lệnh chính là biểu tượng thân phận của thần vương, là tôn quý mà thần thánh, giống như "Thần tỉ" trong tay Tấn đế, chính là căn cơ lập quốc của Thần Tấn vương triều, trấn quốc thần khí, dưới tình huống bình thường sẽ không thể tùy ý sử dụng tới nó.
Chỉ có thời điểm thần vương chấp pháp hoặc là nguy hiểm tính mạng mới có thể sử dụng thần vương lệnh, dưới tình huống bình thường khi tỷ thí cùng quyết đấu, thần vương sẽ không sử dụng thần vương lệnh.
Lệnh Đông Lai cũng không có nghĩ đến Phong Phi Vân vô sỉ như vậy, quả thực một chút mặt mũi thần vương cũng không cần, không ngờ vận dụng thần vương lệnh ra tay.
Phong Phi Vân cầm theo thần vương lệnh, nói:
- Không nên không cam lòng như thế, ngươi có được đại khí vận, đó là một bộ phận lực lượng của ngươi, mà thần vương lệnh chính là biểu tượng thân phận của ta, cũng là một bộ phận lực lượng của ta, nói cho cùng, ngươi không bằng ta, luận chiến lực trong cùng cảnh giới, ngươi kém ta quá xa.
Phốc.
Lệnh Đông Lai tiếp tục phun máu, hắn chưa từng thất bại, càng không có bị bại thảm như thế, chính yếu nhất còn bại trước mặt nữ nhân mình thích, bại trong tay người mình ghét nhất.
- Ngươi kiêu ngạo ở trước mặt ta nhưng không chịu nổi một kích, ngươi vĩnh viễn sẽ không bằng ta.
Phong Phi Vân cố ý muốn chọc Lệnh Đông Lai tức chết, nghiêng đầu, hỏi:
- Đông Phương cô nương, ngươi nói ta cùng Lệnh Đông Lai, ai càng mạnh hơn nữa.
Đông Phương Kính Nguyệt đứng ở đàng xa, như hoa nhường nguyệt thẹn, đôi mắt dễ thương ẩn ẩn có sương khói, ôn nhu nói:
- Mặc dù không sử dụng thần vương lệnh, ngươi cũng muốn mạnh hơn một bậc, đương nhiên, Lệnh Đông Lai...
Phong Phi Vân căn bản không để cho nàng nói tiếp, liền cười lớn một tiếng, nói:
- Nhìn thấy không, ngay cả Đông Phương cô cũng nói ta mạnh hơn ngươi, cho dù không sử dụng thần vương lệnh, ngươi cũng không phải đối thủ của ta, ta nói ngươi còn không tin, Đông Phương cô nương nói thì ngươi sẽ tin thôi.
- Ta...
Tâm linh Lệnh Đông Lai chấn động, như là tao ngộ sét đánh, mất hết can đảm, chiến ý trên người từ từ phai mờ, trực tiếp mềm nhũn nằm trên mặt đất.
Ngươi làm người quá thuận lợi, luôn không coi ai ra gì, sẽ luôn tự đắc và kiêu ngạo, một khi tao ngộ ngăn cản thì vĩnh viễn không thể bò dậy.
Sau khi Phong Phi Vân tao ngộ sinh tử đại kiếp nạn, tâm linh rèn luyện, cho dù tao ngộ nghịch cảnh tàn khốc nhất cũng có thể lần nữa bò lên, cho địch nhân đả kích thống khổ nhất.