La Phù công chúa cười lạnh, đánh ra hơn sáu mươi ấn quyết, điều động Bát Bộ Long Liễn, trấn áp Phong Phi Vân, vô số điện quang đánh ra, bổ vào người Phong Phi Vân.
Những điện quang này lưu chuyển trên người của hắn, rất nhanh biến mất không thấy gì cả.
- Tại sao có thể như vậy, vì sao thân thể ngươi mạnh như thế?
La Phù công chúa kinh người.
Thân thể Phong Phi Vân ngạnh kháng ba kích của cự phách mà không chết, tuy lực lượng điện quang này đáng sợ, nhưng còn chưa tới mức lấy mạng Phong Phi Vân.
- Nếu công chúa điện hạ đã muốn phân thắng bại, Phong Phi Vân hôm nay cũng phụng bồi tới cùng.
Thân ảnh Phong Phi Vân trực tiếp biến mất tại chỗ, sau đó đứng sau lưng La Phù công chúa, ngón tay hóa thành móng tay trảo qua.
Tốc độ Phong Phi Vân quá nhanh, La Phù công chúa phát giác không ổn, vội vàng chạy về phía trước.
Xoẹt xoẹt!
Trường bào trên người La Phù công chúa bị xé nát, rơi xuống mặt đất, bên trong là lụa rắng dán chặt vào thân ngọc của nàng.
- Vô sỉ!
Áo bào màu vàng bên ngoài La Phù công chúa bị xé nát, cánh tay ngọc tinh tế lộ ra một đoạn, đặc biệt hương diễm, làm cho người ta miên man bất định.
- Không liên quan tới ta, la chính ngươi xé toang.
Phong Phi Vân cười nói.
Áo bào màu vàn bên ngoài La Phù công chúa chấm đất, rất giống phượng hoàng khoác bên ngoài thân thể, vừa rồi Phong Phi Vân tới sau lưng nàng, đạp lên trường bào màu vàng chấm đất, cố ý ra tay làm cho nàng tránh né.
La Phù công chúa vọt tới trước, tự nhiên trường bào cũng bị xé rách.
Ngay vào thời điểm La Phù công chúa không chú ý, Phong Phi Vân ra tay lần nữa, chín ngàn chín trăm sáu mươi chín đạo dị thú chiến hồn ngưng tụ trên bàn tay, đánh ra một chưởng vào ngực nàng.
La Phù công chúa vận dụng thánh pháp hoàng tộc ngăn cản một kích này, thân thể lui ra phía sau hai bước, Phong Phi Vân thừa cơ ra tay lần nữa, liên tục đánh ra mười hai chưởng ấn, bức La Phù công chúa vào góc.
- Hậu lênh!
La Phù công chúa vận dụng hậu lệnh, nhưng mà hậu lệnh của nàng còn chưa có đánh ra đã bị Phong Phi Vân sử dụng thần vương lệnh đánh bay ra ngoài, sau đó rơi xuống mặt đất.
Năm ngón tay La Phù công chúa đau đớn như nứt ra, tốc độ Phong Phi Vân vượt qua nàng tưởng tượng, áp nàng lâm vào hạ phong tuyệt đối.
- Phong Phi Vân, ngươi thắng rồi, ngươi là đệ nhất Hạ Sử Thi Thiên Tài Bảng.
La Phù công chúa vẫn ưỡn ngực ra, gương mặt tú lệ lườm qua nơi khác, không nhìn Phong Phi vân.
Quả nhiên là hoàng gia thiên nữ, cho dù thua vẫn cao ngạo như thế.
- Biết rõ là tốt rồi, thu hồi ngạo khí của ngươi đi, đương kim đại thế quần long phệ thiên, trong loạn thế chư hùng cũng lên, nếu ngươi không hiểu giấu tài, xử sự mượt mà, cho dù cho ngươi làm nữ đế Thần Tấn vương triều thì cũng cả Thần Tấn vương triều sẽ bại vong trong tay của ngươi.
Phong Phi Vân tay mang theo thần vương lệnh, dùng lệnh bài lạnh như băng vuốt cằm La Phù công chúa, để nàng nhìn thẳng vào mình.
Phong Phi Vân đối với Thần Tấn vương triều cũng không có bao nhiêu cảm tình, nếu không phải Long Xuyên Phượng có ân với hắn, hắn đã sớm không đi làm cái gì thần vương chó má đó, tính toán qua lại với người khác, chậm trễ thời gian tu hành.
La Phù công chúa mắt ngọc mày ngài, ngọc trạch thanh tú, giống như thiếu nữ nhà bên, vô cùng mê người, gật đầu khấu tạ, ôn nhu nói:
- Đa tạ thần vương chỉ điểm.
Con thiên nga cao ngạo lúc này biến thành con chim nhỏ ôn nhu, làm cho Phong Phi Vân phản ứng khác lạ, nữ nhân này trở mặt quá nhanh.
Phong Phi Vân ho khan hai tiếng, cười nói:
- Không khách khí, không khách khí. . .
Nói xong liền thu hồi thần vương lệnh, ý định rời khỏi Bát Bộ Long Liễn.
Nhưng vào lúc này hai mắt La Phù công chúa phát lạnh, đột nhiên ra tay, đánh ra bổn mạng linh khí, đánh vào lưng Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân đã ngờ tới chuyện vì sao con báo mẹ lại biến thành con chim cút, do không kịp quay người nên đã vận dụng thần vương lệnh.
Oanh!
Lực lượng thần vương lệnh kích phát ra, bị bổn mạng linh khí của La Phù công chúa đánh rơi xuống đất, Phong Phi Vân cảm thấy hổ khẩu đau đớn, nhỏ máu tươi.
- CÒn có một chiêu uốn mình theo người, sau khi yếu thế thì ngầm hạ sát thủ.
Mặt Phong Phi Vân phát lạnh, vừa rồi nếu hắn không phản ứng nhah, nói không chừng đã bị đánh chết, phơi thây đầu đường.
- Ngươi vừa dạy ta!
Trong lòng bàn tay La Phù công chúa nâng một thanh đao tròn, phía trên có kim quang lượn lờ, đường vân như ẩn như hiện.
- Ngươi học thật nhanh!
Phong Phi Vân vung ống tay áo lên, thu hồi thần vương lệnh trên đất, La Phù công chúa cũng ra tay, trong Bát Bộ Long Liễn có tám con hỏa long bay ra, nhiệt độ cực cao, chính là hai minh hỏa ngưng tụ mà thành, một khi bị hỏa diễm dính vào, ngay cả nửa bước cự phách cũng bị trấn áp.
Phong Phi Vân thu hồi cánh tay, vận dụng Luân Hồi Tật Tốc, né tránh tám con hỏa long này, nhưng mà không gian trong Bát Bộ Long Liễn quá nhỏ, bị một đầu hỏa long sạt qua làn da, làn da trên cánh tay bị đốt trụi.
Oanh!
Bổn mạng linh khí trong tay La Phù công chúa bay ra, xoay tròn trong không khí, vô cùng sắc bén, uy lực linh khí quét qua không khí, tia lửa hiện ra.
Phong Phi Vân cũng vận dụng bổn mạng linh khí Vũ Hóa Đài, hình dáng giống như khối bia, đánh thanh đao tròn quay trở về.
Vũ Hóa Đài vừa ra, linh hồn La Phù công chúa chấn động, trong đầu ngây ngốc, ấn quyết đang vận dụng cũng chậm lại.
Phong Phi Vân bắt lấy thời gian chậm chạp này, lợi dụng Vũ Hóa Đài dẫn tám đầu hỏa long về phía La Phù công chúa.
Đây là hỏa long do minh hỏa ngưng tụ thành, có thể đốt chết nửa bước cự phách, sóng nhiệt quét qua La Phù công chúa, hoa lửa như biển, giống như muốn hòa tan nàng ra, nàng vội vàng bừng tỉnh, đánh ra ấn quyết, thu hồi tám đầu hỏa long vào trong Bát Bộ Long Liễn.
Nhiệt độ minh hỏa quá cao, lực phá hoại không gì sánh kịp, tuy tám con hỏa long không có chạm vào người La Phù công chúa, nhưng mà áo bào trên người nàng đã bị đốt không còn lại gì.
Nàng có linh quang hộ thể, đánh tan hỏa diễm, ngọn lửa rơi xuống đấ, quần áo của nàng bị đốt thành tro bụi.
Thân thể hoàn mỹ không tỳ vết của La Phù công chúa bộc lộ ra, chỉ còn lại có yếm thiếp thân có hào quang lưu động, hiển nhiên không phải phàm phẩm, không có bị hỏa diễm thiêu đốt, cái yến nào bao phủ hai ngọn núi đôi của nàng như ẩn như hiện, như muốn vỡ tung cái yếm ra.
Vòng eo trơn bóng nhỏ bé, không cách nào che phủ hết được, hiện ra đường cong ôn nhu.
Phần đuôi cái yếm có hình tam giác, che khuất bộ phận tư mật giữa hai chân, nhưng mà càng bạc nhược yếu kém, nếu nàng khẽ động, mảnh vải nhỏ nhất định lắc lư, khi đó sẽ tiết xuân quang ra ngoài.
Mà Phong Phi Vân hiện tại đứng trước mặt, làm cho La Phù công chúa không dám nhúc nhích, giọng lạnh lùng nói:
- Hôm nay bị ngươi chiếm nhiều tiện nghi như thế, ngươi còn không biết dừng, còn không mau xoay người sáng chỗ khác.
Phong Phi Vân làm sao quay người chứ, nâng cằm lên, hứng thú nhìn vào La Phù công chúa, cười nói:
- Nam nhân thấy đủ luôn bỏ qua rất nhiều phong cảnh, ồ, công chúa điện hạ, cái yếm của ngươi thật gợi cảm, thêu ba cánh hoa đào hồng phấn, thật đáng yêu.
La Phù công chúa cười lạnh, đánh ra hơn sáu mươi ấn quyết, điều động Bát Bộ Long Liễn, trấn áp Phong Phi Vân, vô số điện quang đánh ra, bổ vào người Phong Phi Vân.
Những điện quang này lưu chuyển trên người của hắn, rất nhanh biến mất không thấy gì cả.
- Tại sao có thể như vậy, vì sao thân thể ngươi mạnh như thế?
La Phù công chúa kinh người.
Thân thể Phong Phi Vân ngạnh kháng ba kích của cự phách mà không chết, tuy lực lượng điện quang này đáng sợ, nhưng còn chưa tới mức lấy mạng Phong Phi Vân.
- Nếu công chúa điện hạ đã muốn phân thắng bại, Phong Phi Vân hôm nay cũng phụng bồi tới cùng.
Thân ảnh Phong Phi Vân trực tiếp biến mất tại chỗ, sau đó đứng sau lưng La Phù công chúa, ngón tay hóa thành móng tay trảo qua.
Tốc độ Phong Phi Vân quá nhanh, La Phù công chúa phát giác không ổn, vội vàng chạy về phía trước.
Xoẹt xoẹt!
Trường bào trên người La Phù công chúa bị xé nát, rơi xuống mặt đất, bên trong là lụa rắng dán chặt vào thân ngọc của nàng.
- Vô sỉ!
Áo bào màu vàng bên ngoài La Phù công chúa bị xé nát, cánh tay ngọc tinh tế lộ ra một đoạn, đặc biệt hương diễm, làm cho người ta miên man bất định.
- Không liên quan tới ta, la chính ngươi xé toang.
Phong Phi Vân cười nói.
Áo bào màu vàn bên ngoài La Phù công chúa chấm đất, rất giống phượng hoàng khoác bên ngoài thân thể, vừa rồi Phong Phi Vân tới sau lưng nàng, đạp lên trường bào màu vàng chấm đất, cố ý ra tay làm cho nàng tránh né.
La Phù công chúa vọt tới trước, tự nhiên trường bào cũng bị xé rách.
Ngay vào thời điểm La Phù công chúa không chú ý, Phong Phi Vân ra tay lần nữa, chín ngàn chín trăm sáu mươi chín đạo dị thú chiến hồn ngưng tụ trên bàn tay, đánh ra một chưởng vào ngực nàng.
La Phù công chúa vận dụng thánh pháp hoàng tộc ngăn cản một kích này, thân thể lui ra phía sau hai bước, Phong Phi Vân thừa cơ ra tay lần nữa, liên tục đánh ra mười hai chưởng ấn, bức La Phù công chúa vào góc.
- Hậu lênh!
La Phù công chúa vận dụng hậu lệnh, nhưng mà hậu lệnh của nàng còn chưa có đánh ra đã bị Phong Phi Vân sử dụng thần vương lệnh đánh bay ra ngoài, sau đó rơi xuống mặt đất.
Năm ngón tay La Phù công chúa đau đớn như nứt ra, tốc độ Phong Phi Vân vượt qua nàng tưởng tượng, áp nàng lâm vào hạ phong tuyệt đối.
- Phong Phi Vân, ngươi thắng rồi, ngươi là đệ nhất Hạ Sử Thi Thiên Tài Bảng.
La Phù công chúa vẫn ưỡn ngực ra, gương mặt tú lệ lườm qua nơi khác, không nhìn Phong Phi vân.
Quả nhiên là hoàng gia thiên nữ, cho dù thua vẫn cao ngạo như thế.
- Biết rõ là tốt rồi, thu hồi ngạo khí của ngươi đi, đương kim đại thế quần long phệ thiên, trong loạn thế chư hùng cũng lên, nếu ngươi không hiểu giấu tài, xử sự mượt mà, cho dù cho ngươi làm nữ đế Thần Tấn vương triều thì cũng cả Thần Tấn vương triều sẽ bại vong trong tay của ngươi.
Phong Phi Vân tay mang theo thần vương lệnh, dùng lệnh bài lạnh như băng vuốt cằm La Phù công chúa, để nàng nhìn thẳng vào mình.
Phong Phi Vân đối với Thần Tấn vương triều cũng không có bao nhiêu cảm tình, nếu không phải Long Xuyên Phượng có ân với hắn, hắn đã sớm không đi làm cái gì thần vương chó má đó, tính toán qua lại với người khác, chậm trễ thời gian tu hành.
La Phù công chúa mắt ngọc mày ngài, ngọc trạch thanh tú, giống như thiếu nữ nhà bên, vô cùng mê người, gật đầu khấu tạ, ôn nhu nói:
- Đa tạ thần vương chỉ điểm.
Con thiên nga cao ngạo lúc này biến thành con chim nhỏ ôn nhu, làm cho Phong Phi Vân phản ứng khác lạ, nữ nhân này trở mặt quá nhanh.
Phong Phi Vân ho khan hai tiếng, cười nói:
- Không khách khí, không khách khí. . .
Nói xong liền thu hồi thần vương lệnh, ý định rời khỏi Bát Bộ Long Liễn.
Nhưng vào lúc này hai mắt La Phù công chúa phát lạnh, đột nhiên ra tay, đánh ra bổn mạng linh khí, đánh vào lưng Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân đã ngờ tới chuyện vì sao con báo mẹ lại biến thành con chim cút, do không kịp quay người nên đã vận dụng thần vương lệnh.
Oanh!
Lực lượng thần vương lệnh kích phát ra, bị bổn mạng linh khí của La Phù công chúa đánh rơi xuống đất, Phong Phi Vân cảm thấy hổ khẩu đau đớn, nhỏ máu tươi.
- CÒn có một chiêu uốn mình theo người, sau khi yếu thế thì ngầm hạ sát thủ.
Mặt Phong Phi Vân phát lạnh, vừa rồi nếu hắn không phản ứng nhah, nói không chừng đã bị đánh chết, phơi thây đầu đường.
- Ngươi vừa dạy ta!
Trong lòng bàn tay La Phù công chúa nâng một thanh đao tròn, phía trên có kim quang lượn lờ, đường vân như ẩn như hiện.
- Ngươi học thật nhanh!
Phong Phi Vân vung ống tay áo lên, thu hồi thần vương lệnh trên đất, La Phù công chúa cũng ra tay, trong Bát Bộ Long Liễn có tám con hỏa long bay ra, nhiệt độ cực cao, chính là hai minh hỏa ngưng tụ mà thành, một khi bị hỏa diễm dính vào, ngay cả nửa bước cự phách cũng bị trấn áp.
Phong Phi Vân thu hồi cánh tay, vận dụng Luân Hồi Tật Tốc, né tránh tám con hỏa long này, nhưng mà không gian trong Bát Bộ Long Liễn quá nhỏ, bị một đầu hỏa long sạt qua làn da, làn da trên cánh tay bị đốt trụi.
Oanh!
Bổn mạng linh khí trong tay La Phù công chúa bay ra, xoay tròn trong không khí, vô cùng sắc bén, uy lực linh khí quét qua không khí, tia lửa hiện ra.
Phong Phi Vân cũng vận dụng bổn mạng linh khí Vũ Hóa Đài, hình dáng giống như khối bia, đánh thanh đao tròn quay trở về.
Vũ Hóa Đài vừa ra, linh hồn La Phù công chúa chấn động, trong đầu ngây ngốc, ấn quyết đang vận dụng cũng chậm lại.
Phong Phi Vân bắt lấy thời gian chậm chạp này, lợi dụng Vũ Hóa Đài dẫn tám đầu hỏa long về phía La Phù công chúa.
Đây là hỏa long do minh hỏa ngưng tụ thành, có thể đốt chết nửa bước cự phách, sóng nhiệt quét qua La Phù công chúa, hoa lửa như biển, giống như muốn hòa tan nàng ra, nàng vội vàng bừng tỉnh, đánh ra ấn quyết, thu hồi tám đầu hỏa long vào trong Bát Bộ Long Liễn.
Nhiệt độ minh hỏa quá cao, lực phá hoại không gì sánh kịp, tuy tám con hỏa long không có chạm vào người La Phù công chúa, nhưng mà áo bào trên người nàng đã bị đốt không còn lại gì.
Nàng có linh quang hộ thể, đánh tan hỏa diễm, ngọn lửa rơi xuống đấ, quần áo của nàng bị đốt thành tro bụi.
Thân thể hoàn mỹ không tỳ vết của La Phù công chúa bộc lộ ra, chỉ còn lại có yếm thiếp thân có hào quang lưu động, hiển nhiên không phải phàm phẩm, không có bị hỏa diễm thiêu đốt, cái yến nào bao phủ hai ngọn núi đôi của nàng như ẩn như hiện, như muốn vỡ tung cái yếm ra.
Vòng eo trơn bóng nhỏ bé, không cách nào che phủ hết được, hiện ra đường cong ôn nhu.
Phần đuôi cái yếm có hình tam giác, che khuất bộ phận tư mật giữa hai chân, nhưng mà càng bạc nhược yếu kém, nếu nàng khẽ động, mảnh vải nhỏ nhất định lắc lư, khi đó sẽ tiết xuân quang ra ngoài.
Mà Phong Phi Vân hiện tại đứng trước mặt, làm cho La Phù công chúa không dám nhúc nhích, giọng lạnh lùng nói:
- Hôm nay bị ngươi chiếm nhiều tiện nghi như thế, ngươi còn không biết dừng, còn không mau xoay người sáng chỗ khác.
Phong Phi Vân làm sao quay người chứ, nâng cằm lên, hứng thú nhìn vào La Phù công chúa, cười nói:
- Nam nhân thấy đủ luôn bỏ qua rất nhiều phong cảnh, ồ, công chúa điện hạ, cái yếm của ngươi thật gợi cảm, thêu ba cánh hoa đào hồng phấn, thật đáng yêu.