La Phù công chúa nghiến răng nghiến lợi, âm độc nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân, rất muốn ra tay, nhưng cân nhắc lợi hại vẫn thu liễm sát ý của mình, lúc này mới ôn nhu nói:
- La Phù thỉnh an mẫu hậu.
Phong Phi Vân nhìn qua giai nhân tuyệt sắc dưới thân, sắc đẹp như có thể ăn được, như nước như ngọc, nửa người dưới đã cứng rắn như sắt thép, cũng không sợ La Phù công chúa không nghe lời, vì vậy không cố kỵ đưa tay sờ mó thân thể mềm mại của nàng, bắt đầu từ bộ ngực sữa no đủ tuyết trắng, sau đó lại thâm dò phía dưới, cuối cùng mò xuống bãi cỏ thơm um tùm.
Toàn thân La Phù công chúa run lên, thiếu chút nữa nhảy dựng lên, nhưng mà ngực bụng của nàng vừa nâng lên dã bị Phong Phi Vân trấn áp ngoan ngoãn nằm xuống, ngón tay Phong Phi Vân đặt lên môi, làm thủ thế chờ có lên tiếng, sau đó lại đặt tay lên bộ ngực của La Phù công chúa.
Thân thể La Phù công chúa chưa từng bị nam nhân chạm qua, càng đặc biệt mẫn cảm, đôi chân uốn éo quấn vào nhau, giống như bánh quai chèo vậy.
Hoa thần phi đôi mắt mang theo vài phần tức giận, nói
- Thời gian lựa chọn phò mã của ngươi đã định ra, cử hành vào chín ngày sau, phương thức lựa chọn chính là tỷ thí chiến lực ai mạnh hơn thì có thể lấy ngươi làm vợ, dây không phải là lựa chọn phò mã, mà là một trò đùa.
- Ah...
La Phù công chúa thét lên một tiếng.
Hai tay Phong Phi Vân đã tách chân của nàng ra, một tay lúc này tiến nơi tư mật giữa hai đùi của nàng.
Hoa thần phi nhướng mày, nói:
- Ngươi thế nào?
- Không... Không có gì, ta cảm thấy tên khốn Phong Phi Vân quá ác, chọn lựa phò mã lại tùy tiện như vậy.
La Phù công chúa cắn răng, hận ý nồng đậm.
Hoa thần phi thở dài, nói:
- Đây cũng không phải chủ ý của Phong Phi vân, là Nguyệt công chúa và cửu khanh thương lượng có kết quả, xem ra lần này Kỷ Linh Xuân và Bắc Minh lão hồ ly liên thủ, muốn đá chúng ta ra khỏi cạnh tranh thái tử trước tiên.
Phong Phi Vân không nhanh không chậm, kéo một tấm hương thởm lớn lót dưới lưng ngọc La Phù công chúa, hai tay niết eo nhỏ của nàng nằm đúng vị trí, cảm giác xem như không tệ.
Mà toàn thân La Phù công chúa đang run rẩy, toàn thân đổ mồ hôi đầm đìa, cơ hồ muốn sụp đổ, nhưng lại không thể kêu ra tiếng.
Phong Phi Vân thấy nàng thống khổ như vậy, cúi người thấp giọng cười nói bên tai nàng.
- Công chúa điện hạ, ngươi ngàn vạn phải nhịn xuống đấy, nếu như để Hoa thần phi phát hiện chuyện của chúng ta, nàng tất nhiên sẽ xông vào Bát Bộ Long Liễn ra tay với ta, tu vị của ta hiện tại không phải đối thủ HOa thần phi, nhưng mà nếu ta lấy mạng ngươi ra uy hiếp nàng, chỉ sợ Hoa thần phi nương nương ký thac hy vọng lên người của ngươi, nàng chắc chắn không hành động thiếu suy nghĩ.
La Phù công chúa lộ ra hàm răng tuyết trắng, có xúc động cắn chết Phong Phi Vân, nhưng lại không cắn được đầu ngón tay của Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân không sợ chút nào, cười nói:
- Hoa thần phi nương nương có thuật trú nhan, bộ dáng thùy mị vẫn còn, luận mỹ mạo còn có vài phần hàm súc hơn công chúa điện hạ vài phần, chuyện gì cũng làm được, công chúa điện hạ không nên hại thần phi nươn nương a.
Nghe được lời này của Phong Phi Vân, La Phù lập tức hoa dung thất sắc, nghĩ tới hậu quả đáng sợ kia.
La Phù công chúa thân thể như ngọc, nhỏ nhắn xinh xắn lung linh, nàng chưa bao giờ khỏa thân nằm trước mặt nam nhân bao giờ, hiện tại nàng chẳng khác gì con dê nhỏ mặc cho người ta chém giết.
Cái yếm màu xanh nhạt bị ném một bên, da thịt của nàng trắng bóng, tinh tế tỉ mỉ, cũng chỉ có hoàng gia thiên nữ mới có được thân thể như thế này, vừa nhìn thấy khiến thân thể người ta tê dại.
Hai chân La Phù công chúa mở ra, tất cả cảnh xuân lộ ra ngoài, mất đi rụt rè và cao quý ngày xưa.
Toàn thân của nàng đổ mồ hôi rậm rạp, bộ ngực rất tròn và mềm mại, bộ ngực chẳng khác gì núi, trước kia chưa từng có ai leo lên, nhưng giờ phút này Phong Phi Vân vuốt ve thành các hình dạng, hoàn toàn không có chút thương hoa tiếc ngọc gì cả, trên ngực có dấu tay hiện ra.
Thân thể La Phù công chúa không ngừng co rút, mang theo âm thanh cầu xin tha thứ, thấp giọng nói:
- Phong... Phong Phi Vân, ngươi... Thắng, ngươi mới là đệ nhất Hạ Sử Thi Thiên Tài Bảng, chúng ta nên chấm dứt, bằng không bị mẫu hậu ta phát hiện ra ngươi ở trong Bát Bộ Long Liễn, chúng ta không có lợi.
Ngón tay Phong Phi Vân nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc den nhánh của nàng, sau đó cúi đầu xuống bên cạnh vành tay hồng phấn của nàng, thổi một hơi, nói:
- Hoa thần phi ký thác hy vọng vào ngươi, xem ngươi trở thành cố gắng cả đời của nàng, nếu ta cầm tính mạng của ngươi uy hiếp nàng, nàng cả động cũng không dám động, ta muốn làm gì nàng thì nàng cũng cam chịu...
- Ngươi... Vô sỉ...
La Phù công chúa cắn cắn bờ môi, vừa muốn cắn Phong Phi Vân thì bị Phong Phi Vân đè cái trán lại, đầu của nàng dán vào mặt đất.
- Công chúa điện hạ, vì thần phi nương nương, ngươi tốt nhất nên phối hợp một ít.
Phong Phi Vân cười tà, ngón tay cạo cạo mũi ngọc của nàng.
La Phù công chúa chưa bao giờ khuất nhục như thế này, bị người ta dâm nhạc ngay trước mặt mẫu thân, lại còn không thể lên tiếng, thân là hoàng gia thiên nữ, kỳ tài tu tiên, loại cảm giác này làm cho nàng gần sụp đổ.
Cuối cùng La Phù công chúa nhắm mắt lại, lông mi óng ánh, nước mắt chảy ra, thấm ướt má phấn.
Hoa thần phi tự nhiên không biết cảnh bên trong Bát Bộ Long Liễn, không biết con gái đắc ý của mình đang bị người ta cưỡi lên, giống như một con chó cái mặc người chinh phục, thần sắc của nàng nghiêm túc, nói:
- Lần này Bắc Minh lão hồ ly sẽ phái Bắc Minh Phá Thiên ra tay, Bắc Minh Phá Thiên chính là thiên chi kiêu tử, tu luyện trọng kiếm đạo và Bắc Minh Hàn Băng Hải, trọng kiếm đạo lực công kích mạnh mẽ, xưng hùng cùng thế hệ, Bắc Minh Hàn Băng Khải có lực phòng ngực mạnh nhất trong cùng cảnh giới, chuyện này rất bất lợi với chúng ta, La Phù, La Phù, ngươi đang nghe ta nói chứ.
- Tự... Tự nhiên...
La Phù cắn răng ngà, cảm giác có vật gì đó nóng và cứng đang ma sát giữa hai chân nàng, giống như muốn làm ngọc thể của nàng tan chảy ra, mặc nàng tận lực thả nhiên và bình tĩnh cỡ nào, nhưng mà hô hấp vẫn dồn dập như trước, nói ra từng chữ giống như cố hết sức, không cẩn thận sẽ lộ sơ hở.
Hoa thần phi từng là nữ thiên kiêu kiệt xuất của đạo môn, mỹ danh truyền thiên hạ, tuy đã qua mấy trăm năm, nàng vẫn phong hoa tuyệt đại như trước, còn nhiều ra mấy phần thùy mị của nữ tử thành thục, ngưng mắt nói:
- Tuy Bắc Minh Phá Thiên chính là đại địch, nhưng bổn cung băn khoăn chính là Hồng Diệp hoàng tử vừa tới thần đô, người này chính là đệ nhất cao thủ thế hệ trẻ trong Ngọc Kiền vương triều, càng là một trong năm thần đồ của Thần Linh Cung...
- Ah... Ân... A...
Toàn thân La Phù công chúa đổ mồ hôi, thân thể mềm mại không ngừng co rút, vừa rồi thiếu chút nữa đã thét lên, may mắn bị nàng dùng lực khắc chế cường đại nuốt trở về, nhưng mà cổ họng vẫn không kìm được toát ra âm thanh mơ hồ.
La Phù công chúa nghiến răng nghiến lợi, âm độc nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân, rất muốn ra tay, nhưng cân nhắc lợi hại vẫn thu liễm sát ý của mình, lúc này mới ôn nhu nói:
- La Phù thỉnh an mẫu hậu.
Phong Phi Vân nhìn qua giai nhân tuyệt sắc dưới thân, sắc đẹp như có thể ăn được, như nước như ngọc, nửa người dưới đã cứng rắn như sắt thép, cũng không sợ La Phù công chúa không nghe lời, vì vậy không cố kỵ đưa tay sờ mó thân thể mềm mại của nàng, bắt đầu từ bộ ngực sữa no đủ tuyết trắng, sau đó lại thâm dò phía dưới, cuối cùng mò xuống bãi cỏ thơm um tùm.
Toàn thân La Phù công chúa run lên, thiếu chút nữa nhảy dựng lên, nhưng mà ngực bụng của nàng vừa nâng lên dã bị Phong Phi Vân trấn áp ngoan ngoãn nằm xuống, ngón tay Phong Phi Vân đặt lên môi, làm thủ thế chờ có lên tiếng, sau đó lại đặt tay lên bộ ngực của La Phù công chúa.
Thân thể La Phù công chúa chưa từng bị nam nhân chạm qua, càng đặc biệt mẫn cảm, đôi chân uốn éo quấn vào nhau, giống như bánh quai chèo vậy.
Hoa thần phi đôi mắt mang theo vài phần tức giận, nói
- Thời gian lựa chọn phò mã của ngươi đã định ra, cử hành vào chín ngày sau, phương thức lựa chọn chính là tỷ thí chiến lực ai mạnh hơn thì có thể lấy ngươi làm vợ, dây không phải là lựa chọn phò mã, mà là một trò đùa.
- Ah...
La Phù công chúa thét lên một tiếng.
Hai tay Phong Phi Vân đã tách chân của nàng ra, một tay lúc này tiến nơi tư mật giữa hai đùi của nàng.
Hoa thần phi nhướng mày, nói:
- Ngươi thế nào?
- Không... Không có gì, ta cảm thấy tên khốn Phong Phi Vân quá ác, chọn lựa phò mã lại tùy tiện như vậy.
La Phù công chúa cắn răng, hận ý nồng đậm.
Hoa thần phi thở dài, nói:
- Đây cũng không phải chủ ý của Phong Phi vân, là Nguyệt công chúa và cửu khanh thương lượng có kết quả, xem ra lần này Kỷ Linh Xuân và Bắc Minh lão hồ ly liên thủ, muốn đá chúng ta ra khỏi cạnh tranh thái tử trước tiên.
Phong Phi Vân không nhanh không chậm, kéo một tấm hương thởm lớn lót dưới lưng ngọc La Phù công chúa, hai tay niết eo nhỏ của nàng nằm đúng vị trí, cảm giác xem như không tệ.
Mà toàn thân La Phù công chúa đang run rẩy, toàn thân đổ mồ hôi đầm đìa, cơ hồ muốn sụp đổ, nhưng lại không thể kêu ra tiếng.
Phong Phi Vân thấy nàng thống khổ như vậy, cúi người thấp giọng cười nói bên tai nàng.
- Công chúa điện hạ, ngươi ngàn vạn phải nhịn xuống đấy, nếu như để Hoa thần phi phát hiện chuyện của chúng ta, nàng tất nhiên sẽ xông vào Bát Bộ Long Liễn ra tay với ta, tu vị của ta hiện tại không phải đối thủ HOa thần phi, nhưng mà nếu ta lấy mạng ngươi ra uy hiếp nàng, chỉ sợ Hoa thần phi nương nương ký thac hy vọng lên người của ngươi, nàng chắc chắn không hành động thiếu suy nghĩ.
La Phù công chúa lộ ra hàm răng tuyết trắng, có xúc động cắn chết Phong Phi Vân, nhưng lại không cắn được đầu ngón tay của Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân không sợ chút nào, cười nói:
- Hoa thần phi nương nương có thuật trú nhan, bộ dáng thùy mị vẫn còn, luận mỹ mạo còn có vài phần hàm súc hơn công chúa điện hạ vài phần, chuyện gì cũng làm được, công chúa điện hạ không nên hại thần phi nươn nương a.
Nghe được lời này của Phong Phi Vân, La Phù lập tức hoa dung thất sắc, nghĩ tới hậu quả đáng sợ kia.
La Phù công chúa thân thể như ngọc, nhỏ nhắn xinh xắn lung linh, nàng chưa bao giờ khỏa thân nằm trước mặt nam nhân bao giờ, hiện tại nàng chẳng khác gì con dê nhỏ mặc cho người ta chém giết.
Cái yếm màu xanh nhạt bị ném một bên, da thịt của nàng trắng bóng, tinh tế tỉ mỉ, cũng chỉ có hoàng gia thiên nữ mới có được thân thể như thế này, vừa nhìn thấy khiến thân thể người ta tê dại.
Hai chân La Phù công chúa mở ra, tất cả cảnh xuân lộ ra ngoài, mất đi rụt rè và cao quý ngày xưa.
Toàn thân của nàng đổ mồ hôi rậm rạp, bộ ngực rất tròn và mềm mại, bộ ngực chẳng khác gì núi, trước kia chưa từng có ai leo lên, nhưng giờ phút này Phong Phi Vân vuốt ve thành các hình dạng, hoàn toàn không có chút thương hoa tiếc ngọc gì cả, trên ngực có dấu tay hiện ra.
Thân thể La Phù công chúa không ngừng co rút, mang theo âm thanh cầu xin tha thứ, thấp giọng nói:
- Phong... Phong Phi Vân, ngươi... Thắng, ngươi mới là đệ nhất Hạ Sử Thi Thiên Tài Bảng, chúng ta nên chấm dứt, bằng không bị mẫu hậu ta phát hiện ra ngươi ở trong Bát Bộ Long Liễn, chúng ta không có lợi.
Ngón tay Phong Phi Vân nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc den nhánh của nàng, sau đó cúi đầu xuống bên cạnh vành tay hồng phấn của nàng, thổi một hơi, nói:
- Hoa thần phi ký thác hy vọng vào ngươi, xem ngươi trở thành cố gắng cả đời của nàng, nếu ta cầm tính mạng của ngươi uy hiếp nàng, nàng cả động cũng không dám động, ta muốn làm gì nàng thì nàng cũng cam chịu...
- Ngươi... Vô sỉ...
La Phù công chúa cắn cắn bờ môi, vừa muốn cắn Phong Phi Vân thì bị Phong Phi Vân đè cái trán lại, đầu của nàng dán vào mặt đất.
- Công chúa điện hạ, vì thần phi nương nương, ngươi tốt nhất nên phối hợp một ít.
Phong Phi Vân cười tà, ngón tay cạo cạo mũi ngọc của nàng.
La Phù công chúa chưa bao giờ khuất nhục như thế này, bị người ta dâm nhạc ngay trước mặt mẫu thân, lại còn không thể lên tiếng, thân là hoàng gia thiên nữ, kỳ tài tu tiên, loại cảm giác này làm cho nàng gần sụp đổ.
Cuối cùng La Phù công chúa nhắm mắt lại, lông mi óng ánh, nước mắt chảy ra, thấm ướt má phấn.
Hoa thần phi tự nhiên không biết cảnh bên trong Bát Bộ Long Liễn, không biết con gái đắc ý của mình đang bị người ta cưỡi lên, giống như một con chó cái mặc người chinh phục, thần sắc của nàng nghiêm túc, nói:
- Lần này Bắc Minh lão hồ ly sẽ phái Bắc Minh Phá Thiên ra tay, Bắc Minh Phá Thiên chính là thiên chi kiêu tử, tu luyện trọng kiếm đạo và Bắc Minh Hàn Băng Hải, trọng kiếm đạo lực công kích mạnh mẽ, xưng hùng cùng thế hệ, Bắc Minh Hàn Băng Khải có lực phòng ngực mạnh nhất trong cùng cảnh giới, chuyện này rất bất lợi với chúng ta, La Phù, La Phù, ngươi đang nghe ta nói chứ.
- Tự... Tự nhiên...
La Phù cắn răng ngà, cảm giác có vật gì đó nóng và cứng đang ma sát giữa hai chân nàng, giống như muốn làm ngọc thể của nàng tan chảy ra, mặc nàng tận lực thả nhiên và bình tĩnh cỡ nào, nhưng mà hô hấp vẫn dồn dập như trước, nói ra từng chữ giống như cố hết sức, không cẩn thận sẽ lộ sơ hở.
Hoa thần phi từng là nữ thiên kiêu kiệt xuất của đạo môn, mỹ danh truyền thiên hạ, tuy đã qua mấy trăm năm, nàng vẫn phong hoa tuyệt đại như trước, còn nhiều ra mấy phần thùy mị của nữ tử thành thục, ngưng mắt nói:
- Tuy Bắc Minh Phá Thiên chính là đại địch, nhưng bổn cung băn khoăn chính là Hồng Diệp hoàng tử vừa tới thần đô, người này chính là đệ nhất cao thủ thế hệ trẻ trong Ngọc Kiền vương triều, càng là một trong năm thần đồ của Thần Linh Cung...
- Ah... Ân... A...
Toàn thân La Phù công chúa đổ mồ hôi, thân thể mềm mại không ngừng co rút, vừa rồi thiếu chút nữa đã thét lên, may mắn bị nàng dùng lực khắc chế cường đại nuốt trở về, nhưng mà cổ họng vẫn không kìm được toát ra âm thanh mơ hồ.