Nàng càng như thế, Phong Phi Vân càng cảm thấy nàng trở nên đáng sợ hinw trước kia, trong lòng sinh ra dự cảm không tốt.
Phong Phi Vân tay cầm hộp sắt, dương dương đắc ý cười nói:
- Ta vừa rồi xem Nữ Đế Liệt Truyện, cẩn thận nghiên cứu cả đời nữ đế.
Trong lịch sử Thần Tấn vương triều chỉ có một nữ đế, đó chính là Long Khương Linh, thiên tư tuyệt diễm, từng vô địch một thời đại.
La Phù công chúa nói:
- Bản thân nữ đế tràn ngập sắc thái truyền kỳ, phế thái tử, đoạt đế vị, trấn áp loạn thế, trong thời đại đó thiên hạ anh tài phải cúi đầu.
- Cuối cùng vẫn chết, tại vị hai trăm năm mươi năm, đột nhiên băng hà trong nội cung, huyết nhuộm trời cao, tiếng chuông buồn bã vang vọng cả Thần Tấn vương triều.
La Phù công chúa im lặng.
Phong Phi Vân từ từ nói:
- Dùng tu vị nữ đế, trong thời đại đó không ai có thể giết nàng, nhưng vì sao sống hơn hai trăm năm thì chết oan chết uổng?
- Người sẽ luôn chết, có gì kỳ quái chứ?
La Phù công chúa vẫn xem nữ đế là thần tượng và là mục tiêu cố gắng.
Phong Phi vân lắc đầu, nói:
- Vì cởi bỏ nghi hoặc trong lòng, ta đi thăm dò rất nhiều dã sử và bí điển lẫn lời đồn trong tu tiên giới, cuối cùng ta đúc kết ra kết luận... Nữ đế chưa hẳn đã chết.
Tuy La Phù công chúa không biết tại sao Phong Phi Vân đột nhiên nói tới chuyện nữ đế, nhưng mà vẫn bị lời Phong Phi Vân hấp dẫn.
- Ngươi có chứng cớ gì?
- Không có chứng cớ!
Phong Phi Vân lại nói:
- Nhưng mà có thể suy đoán ra một ít thứ gì đó, chúng ta cũng biết, không đạt tới cảnh giới chân nhân, vậy thì không có khả năng sống đến một ngàn năm, nhưng mà một khi đạt tới chân nhân cảnh, đừng nói một ngàn năm, cho dù sống hai ngàn năm, ba ngàn năm cũng không phải không được.
- Thời gian nữ đế tồn tại là ai ngàn năm trước, dùng tu vị vô song của nữ đế sống hai ngàn năm không chết cũng không phải chuyện khó, nếu ta đoán không sai, nếu nữ đế vẫn còn sống trên đời, nàng chắc chắn vẫn còn tồn tại.
La Phù công chúa cười lạnh, nói:
- Không có khả năng này, nữ đế đã chết hai ngàn năm trước, thời điểm băng hà trời giáng huyết vũ, mặt đất thần đô sinh ra huyết tuyền, chính là thần vương đời thứ năm tự mình thu xác nàng, cất vào trong cửu thanh quan, mang tới thánh đọa hoàng tộc cho rất nhiều lão tổ hoàng tộc tận mắt nhìn thấy nữ đế hạ táng, đế lăng bị núi vạn trượng trấn áp, đánh vào sâu trong lòng đất, căn bản không có khả năng lại mở nó ra.
Long Xuyên Phượng là thần vương đời thứ bảy, Phong Phi Vân là đời thứ tá, việc này đã cách mấy đời.
- Ta đương nhiên biết rõ vì nó có ghi lại trong Nữ Đế Liệt Truyện, nhưng mà ngươi không cảm thấy chuyện này quỷ dị hay sao?
Phong Phi vân tiếp tục nói.
- Không có chỗ nào quỷ dị cả!
La Phù công chúa quả quyết nói ra.
Nữ đế chết tự nhiên là có nội tình, chỉ có lão tổ hoàng tộc mới chính thức biết một ít, nhưng mà việc này liên quan tới truyền kỳ của nữ đế, tất cả mọi người đều ngậm miệng không nói.
Phong Phi Vân nói:
- Sau nữ đế, Thần Tấn vương triều xảy ra nhiều lần nguy cơ, cứ cách mấy trăm năm lại rung chuyển không nhỏ, nhưng mà mỗi lần rung chuyển tuy có thể biến nguy thành an, sau lưng như có bàn tay vô hình trợ giúp, giúp Thần Tấn vương triều vượt qua nguy cơ.
- Muonj chuyện quần long phệ thiên là loạn thế xưa hai chưa từng có mà nói, dưới tình huống này nhưng thần vương và Tấn đế đồng loạt tuyên bố thoái vị, lý do của thần vương là muốn bế quan trùng kích cảnh giới, lý do Tấn đế là tham gia cuộc chiến đế vương, nhìn thì hợp tình hợp lý, nhưng mà quá mức gượng ép.
- Dùng tu vị thần vương, tăng thêm linh dược, dù sống thêm trăm năm cũng hoàn toàn có thể chống lại tới khi vượt qua loạn thế, sau đó lại tuyên bố thoái vị.
- Vì điều tra nguyên nhân thật sự để Tấn đế thoái vị, ta chuyên môn phái người thu thập tu vị ước định của bốn đế vương bốn vương triều khác, cuối cùng đưa ra đáp án là... Tu vị Tấn đế cho dù không phải tồn tại đỉnh phong trong năm đế vương, nhưng mà tuyệt đối có tư cách vấn đỉnh đỉnh phong, không có khả năng kế cuối trong năm đế vương.
Nội tâm La Phù công chúa chỉ muốn leo lên vị trí đế vương, bày ra các loại mưu đồ, nghe Phong Phi Vân nói thế, trong mắt sinh ra suy nghĩ xuất thần.
- Ý của ngươi là gì?
Phong Phi Vân nói:
- Thần vương và Tấn đế dám không cố kỵ thoái vị, giao thiên hạ loạn thế cho đám người trẻ tuổi các ngươi, không sợ vương triều suy sụp, nhất định là có chỗ dựa.
- Cho nên ngươi suy đoán nữ đế chưa chết.
Phong Phi Vân từ chối cho ý kiến, tiếp theo lại nói:
- Ngươi cũng đã sớm biết tà đạo đệ nhất thánh địa hôm nay chính là Phổ Đà Sơn chứ?
La Phù công chúa gật đầu, nói:
- Hai ngàn năm trước Sâm La điện chủ Phong Hoàng sau khi mất tích, Sâm La điện phân liệt thành mười điện, địa vị trong tà đạo rơi xuống nfanf trương, Phổ Đà Sơn thuận thế mà lên, lực áp Sâm la mười đinẹ, âm Dương Lưỡng Giới Sơn và tam đại tà vực, trở thành tà đạo đệ nhất thánh địa.
Phong Hoàng được xưng là Tà Hoàng, là người duy nhất trong thời đại đó có tư cách phân cao thấp với nữ đế, nhưng mà sinh ra muộn hơn nữ đế trăm năm, sau đó nữ đế băng hà, gần tám mươi năm sau Phong Hoàng mất tích.
- Chuyện này ngươi biết vì cái gì không?
Phong Phi Vân tiếp tục nói.
La Phù công chúa nói:
- Bởi vì Phổ Đà Sơn có tồn tại khủng bố, tu vị vô cùng cường đại, lực áp các tà đạo khác.
Phong Phi Vân bỗng nhiên đứng lên, nói:
- Đã từng có người nói với ta rằng, lão thần vương và tồn tại khủng bố của Phổ Đà Sơn có sâu xa lớn lao.
Việc này chính là Thiên Toán thư sinh nói cho Phong Phi Vân biết.
La Phù công chúa rất thông minh, lập tức hiểu Phong Phi Vân muốn biểu đạt cái gì, giọng mỉa mai nói:
- Cho nên ngươi suy đoán tồn tại trên Phổ Đà Sơn chính là nữ đế đã băng hà hai ngàn năm trước?
- Cho dù không phải nữ đế, nhưng mà ta khẳng định có liên hệ lớn lao với nữ đế.
Phong Phi Vân nói ra.
La Phù công chúa nói:
- Tuyệt đối không phải là nữ đế, trước từng nói đế lăng chôn nữ đế, cho dù vị đó của Phổ Đà Sơn thật sự là nữ đế, ngươi nghĩ lại đi, ngươi dẫn đầu Thần Vũ quân san bằng Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu, nữ đế sẽ khoanh tay đứng nhìn sao? Tu vị nữ đế hai ngàn năm trước đã vô địch đương thời, hai ngàn năm sau thiên hạ to lớn, ai là đối thủ của nàng, nếu nàng ra tay, người phương nào có thể ngăn cản được?
Phong Phi Vân nhướng mày, gật đầu, nói:
- Dường như có một chút đạo lý, chẳng lẽ là ta nghĩ nhiều?
- Tự nhiên là ngơi nghĩ nhiều, hoàng tộc thật ra có rất nhiều thủ đoạn và nội tình, không đơn giản như ngươi thấy mặt ngoài đâu, cho dù loạn thế tước mắt, cũng không đủ làm hoàng tộc loạn tuyến đầu, nhưng tuyệt đối không phải nữ đế.
Đối với hoàng tộc, La Phù công chúa hiểu rõ hơn Phong Phi Vân.
Nàng càng như thế, Phong Phi Vân càng cảm thấy nàng trở nên đáng sợ hinw trước kia, trong lòng sinh ra dự cảm không tốt.
Phong Phi Vân tay cầm hộp sắt, dương dương đắc ý cười nói:
- Ta vừa rồi xem Nữ Đế Liệt Truyện, cẩn thận nghiên cứu cả đời nữ đế.
Trong lịch sử Thần Tấn vương triều chỉ có một nữ đế, đó chính là Long Khương Linh, thiên tư tuyệt diễm, từng vô địch một thời đại.
La Phù công chúa nói:
- Bản thân nữ đế tràn ngập sắc thái truyền kỳ, phế thái tử, đoạt đế vị, trấn áp loạn thế, trong thời đại đó thiên hạ anh tài phải cúi đầu.
- Cuối cùng vẫn chết, tại vị hai trăm năm mươi năm, đột nhiên băng hà trong nội cung, huyết nhuộm trời cao, tiếng chuông buồn bã vang vọng cả Thần Tấn vương triều.
La Phù công chúa im lặng.
Phong Phi Vân từ từ nói:
- Dùng tu vị nữ đế, trong thời đại đó không ai có thể giết nàng, nhưng vì sao sống hơn hai trăm năm thì chết oan chết uổng?
- Người sẽ luôn chết, có gì kỳ quái chứ?
La Phù công chúa vẫn xem nữ đế là thần tượng và là mục tiêu cố gắng.
Phong Phi vân lắc đầu, nói:
- Vì cởi bỏ nghi hoặc trong lòng, ta đi thăm dò rất nhiều dã sử và bí điển lẫn lời đồn trong tu tiên giới, cuối cùng ta đúc kết ra kết luận... Nữ đế chưa hẳn đã chết.
Tuy La Phù công chúa không biết tại sao Phong Phi Vân đột nhiên nói tới chuyện nữ đế, nhưng mà vẫn bị lời Phong Phi Vân hấp dẫn.
- Ngươi có chứng cớ gì?
- Không có chứng cớ!
Phong Phi Vân lại nói:
- Nhưng mà có thể suy đoán ra một ít thứ gì đó, chúng ta cũng biết, không đạt tới cảnh giới chân nhân, vậy thì không có khả năng sống đến một ngàn năm, nhưng mà một khi đạt tới chân nhân cảnh, đừng nói một ngàn năm, cho dù sống hai ngàn năm, ba ngàn năm cũng không phải không được.
- Thời gian nữ đế tồn tại là ai ngàn năm trước, dùng tu vị vô song của nữ đế sống hai ngàn năm không chết cũng không phải chuyện khó, nếu ta đoán không sai, nếu nữ đế vẫn còn sống trên đời, nàng chắc chắn vẫn còn tồn tại.
La Phù công chúa cười lạnh, nói:
- Không có khả năng này, nữ đế đã chết hai ngàn năm trước, thời điểm băng hà trời giáng huyết vũ, mặt đất thần đô sinh ra huyết tuyền, chính là thần vương đời thứ năm tự mình thu xác nàng, cất vào trong cửu thanh quan, mang tới thánh đọa hoàng tộc cho rất nhiều lão tổ hoàng tộc tận mắt nhìn thấy nữ đế hạ táng, đế lăng bị núi vạn trượng trấn áp, đánh vào sâu trong lòng đất, căn bản không có khả năng lại mở nó ra.
Long Xuyên Phượng là thần vương đời thứ bảy, Phong Phi Vân là đời thứ tá, việc này đã cách mấy đời.
- Ta đương nhiên biết rõ vì nó có ghi lại trong Nữ Đế Liệt Truyện, nhưng mà ngươi không cảm thấy chuyện này quỷ dị hay sao?
Phong Phi vân tiếp tục nói.
- Không có chỗ nào quỷ dị cả!
La Phù công chúa quả quyết nói ra.
Nữ đế chết tự nhiên là có nội tình, chỉ có lão tổ hoàng tộc mới chính thức biết một ít, nhưng mà việc này liên quan tới truyền kỳ của nữ đế, tất cả mọi người đều ngậm miệng không nói.
Phong Phi Vân nói:
- Sau nữ đế, Thần Tấn vương triều xảy ra nhiều lần nguy cơ, cứ cách mấy trăm năm lại rung chuyển không nhỏ, nhưng mà mỗi lần rung chuyển tuy có thể biến nguy thành an, sau lưng như có bàn tay vô hình trợ giúp, giúp Thần Tấn vương triều vượt qua nguy cơ.
- Muonj chuyện quần long phệ thiên là loạn thế xưa hai chưa từng có mà nói, dưới tình huống này nhưng thần vương và Tấn đế đồng loạt tuyên bố thoái vị, lý do của thần vương là muốn bế quan trùng kích cảnh giới, lý do Tấn đế là tham gia cuộc chiến đế vương, nhìn thì hợp tình hợp lý, nhưng mà quá mức gượng ép.
- Dùng tu vị thần vương, tăng thêm linh dược, dù sống thêm trăm năm cũng hoàn toàn có thể chống lại tới khi vượt qua loạn thế, sau đó lại tuyên bố thoái vị.
- Vì điều tra nguyên nhân thật sự để Tấn đế thoái vị, ta chuyên môn phái người thu thập tu vị ước định của bốn đế vương bốn vương triều khác, cuối cùng đưa ra đáp án là... Tu vị Tấn đế cho dù không phải tồn tại đỉnh phong trong năm đế vương, nhưng mà tuyệt đối có tư cách vấn đỉnh đỉnh phong, không có khả năng kế cuối trong năm đế vương.
Nội tâm La Phù công chúa chỉ muốn leo lên vị trí đế vương, bày ra các loại mưu đồ, nghe Phong Phi Vân nói thế, trong mắt sinh ra suy nghĩ xuất thần.
- Ý của ngươi là gì?
Phong Phi Vân nói:
- Thần vương và Tấn đế dám không cố kỵ thoái vị, giao thiên hạ loạn thế cho đám người trẻ tuổi các ngươi, không sợ vương triều suy sụp, nhất định là có chỗ dựa.
- Cho nên ngươi suy đoán nữ đế chưa chết.
Phong Phi Vân từ chối cho ý kiến, tiếp theo lại nói:
- Ngươi cũng đã sớm biết tà đạo đệ nhất thánh địa hôm nay chính là Phổ Đà Sơn chứ?
La Phù công chúa gật đầu, nói:
- Hai ngàn năm trước Sâm La điện chủ Phong Hoàng sau khi mất tích, Sâm La điện phân liệt thành mười điện, địa vị trong tà đạo rơi xuống nfanf trương, Phổ Đà Sơn thuận thế mà lên, lực áp Sâm la mười đinẹ, âm Dương Lưỡng Giới Sơn và tam đại tà vực, trở thành tà đạo đệ nhất thánh địa.
Phong Hoàng được xưng là Tà Hoàng, là người duy nhất trong thời đại đó có tư cách phân cao thấp với nữ đế, nhưng mà sinh ra muộn hơn nữ đế trăm năm, sau đó nữ đế băng hà, gần tám mươi năm sau Phong Hoàng mất tích.
- Chuyện này ngươi biết vì cái gì không?
Phong Phi Vân tiếp tục nói.
La Phù công chúa nói:
- Bởi vì Phổ Đà Sơn có tồn tại khủng bố, tu vị vô cùng cường đại, lực áp các tà đạo khác.
Phong Phi Vân bỗng nhiên đứng lên, nói:
- Đã từng có người nói với ta rằng, lão thần vương và tồn tại khủng bố của Phổ Đà Sơn có sâu xa lớn lao.
Việc này chính là Thiên Toán thư sinh nói cho Phong Phi Vân biết.
La Phù công chúa rất thông minh, lập tức hiểu Phong Phi Vân muốn biểu đạt cái gì, giọng mỉa mai nói:
- Cho nên ngươi suy đoán tồn tại trên Phổ Đà Sơn chính là nữ đế đã băng hà hai ngàn năm trước?
- Cho dù không phải nữ đế, nhưng mà ta khẳng định có liên hệ lớn lao với nữ đế.
Phong Phi Vân nói ra.
La Phù công chúa nói:
- Tuyệt đối không phải là nữ đế, trước từng nói đế lăng chôn nữ đế, cho dù vị đó của Phổ Đà Sơn thật sự là nữ đế, ngươi nghĩ lại đi, ngươi dẫn đầu Thần Vũ quân san bằng Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu, nữ đế sẽ khoanh tay đứng nhìn sao? Tu vị nữ đế hai ngàn năm trước đã vô địch đương thời, hai ngàn năm sau thiên hạ to lớn, ai là đối thủ của nàng, nếu nàng ra tay, người phương nào có thể ngăn cản được?
Phong Phi Vân nhướng mày, gật đầu, nói:
- Dường như có một chút đạo lý, chẳng lẽ là ta nghĩ nhiều?
- Tự nhiên là ngơi nghĩ nhiều, hoàng tộc thật ra có rất nhiều thủ đoạn và nội tình, không đơn giản như ngươi thấy mặt ngoài đâu, cho dù loạn thế tước mắt, cũng không đủ làm hoàng tộc loạn tuyến đầu, nhưng tuyệt đối không phải nữ đế.
Đối với hoàng tộc, La Phù công chúa hiểu rõ hơn Phong Phi Vân.