Người tham chiến này tên là ‘ Nê Nhân Mộc ’, từng một chưởng đánh một tu sĩ thế hệ trước tu vị Thiên Mệnh ngũ trọng chia năm xẻ bảy, thân thể hóa thành bùn nhão.
- Đây là một môn thần thông cổ xưa, đã thật lâu không xuất hiện trên thế gian, hiển nhiên Nê Nhân Mộc này lai lịch phi phàm, tuyệt đối không đơn giản.
Tuy Tất Trữ Suất nhiều khi không đáng tin cậy, nhưng mà kiến thức rất rộng, nói:
- Nê Nhân Mộc có thể một chưởng chụp chết tu sĩ Thiên Mệnh ngũ trọng, lực công kích không phải chuyện đùa, lực công kích xếp top mười trong thế hệ trẻ, nhưng lại không cách nào công phá hàn băng khải của Bắc Minh Phá Thiên.
Tuy Bắc Minh Phá Thiên tu luyện trọng kiếm đạo, nhưng mà công kích lực cũng không phải thứ hắn am hiểu nhất, điểm cường đại chính thức của hắn chính là phòng ngự, phòng ngự vô định trong cùng cảnh giới.
Nếu như không thể công pháp lực phòng ngự của hắn, hắn có thể đứng ở thế bất bại.
Phong Phi Vân am hiểu tốc độ nhất, tiếp theo là công kích, cuối cùng là phòng ngự.
Nếu nói Bắc Minh Phá Thiên phòng ngự là mạnh nhất thế hệ trẻ, như vậy Phong Phi Vân tốc độ là mạnh nhất thế hệ trẻ.
- Ngươi có mấy thành nắm chắc phá vỡ hàn băng khải của Bắc Minh Phá Thiên?
Tất Trữ Suất hỏi.
Phong Phi Vân lắc đầu, nói:
- Không có chính thức giao thủ, ta cũng không biết Bắc Minh Phá Thiên phòng ngự mạnh tới mức độ nào.
- Cũng phải, tu vị đạt tới cấp bậc như các ngươi, nhiều thứ ảnh hưởng tới thắng bại nhiều lắm, không đánh thì không biết được.
Trên chiến đài, chiến pháp làm cho người ta sợ hãi, hai đều là thiên kiêu trẻ tuổi cao cấp nhất, mỗi một đạo thuật pháp đều thần dị không hiểu, uy lực như sóng to gió lớn.
Bắc Minh Phá Thiên phòng ngự thiên hạ vô song, hành tẩu trên chiến đài như vào chỗ không người, dần dần bức Nê Nhân Mộc lâm vào hạ phong.
Luận chiến lực Nê Nhân Mộc không có yếu hơn Bắc Minh Phá Thiên, nhưng mà luận phòng ngự lại kém hơn vài đẳng cấp, hắn đánh Bắc Minh Phá Thiên một chưởng cũng chỉ đẩy lùi Bắc Minh Phá Thiên mà thôi, nhưng mà Bắc Minh Phá Thiên chém hắn một kiếm, hắn lại bị thương, đây là chệch lệch rõ ràng.
- Trong vòng mười chiêu Nê Nhân Mộc phải thua không nghi ngờ.
Phong Phi Vân ngắt lời nói.
Quả nhiên vào chiêu thứ chín, Bắc Minh Phá Thiên đánh ra một đám kiếm quyết, trọng kiếm như núi trấn áp, đánh Nê Nhân Mộc bay ra khỏi chiến đài, bùn đất trên người rơi xuống, trong bùn có máu tươi chảy ra, nằm rạp trên mặt đất, không cách nào đứng dậy.
Trên hoàng thành có thần vân bay xuống, bên trong ánh sáng vạn trượng có bóng dáng tượng thần to lớn.
Bóng dáng tượng thần này cực kỳ bàng bạc, giống như hóa thân thần linh, duỗi một tay nâng Nê Nhân Mộc lên, sau đó lại bay lên trời.
Phàm là siêu cấp thiên tài, sau lưng đều có cường giả hộ đạo đi theo.
Bắc Minh Phá Thiên mặc dù trải qua chiến đấu ác liệt, hắn vẫn khí vũ hiên ngang như trước, trên người không nhiễm hạt bụi nào, vô cùng ngạo nghễ.
Hắn đi xuống chiến đài, có một đám nô bộc Bắc Minh phiệt chờ hắn, nhưng mà hắn lại đi tới trước mặt Phong Phi Vân, đứng trước mặt Phong Phi Vân, ánh mắt của hắn sáng ngời, nói:
- Ba lượt rút thăm ngươi đều luân không, vận khí cũng quá tốt, La Phù công chúa ưu ái với ngươi không phải tầm thường. Ta hiện tại đã có bảy thành nắm chắc ngươi là kẻ đã chết kia.
Phong Phi Vân đứng ở nơi đó, hắn cười thản nhiên, nói:
- Ta cũng không biết Bắc Minh huynh đang nói cái gì.
- Hừ! Chuyện giữa ngươi và La Phù công chúa có thể dấu diếm được kẻ khác, nhưng mà không thể nào dấu được Bắc Minh phiệt chúng ta. Cho dù ngươi có thể tiến vào top bốn, ở trong chiến đấu chúng ta sẽ gặp nhau, đến lúc đó ta sẽ đánh ngươi lộ nguyên hình.
Bắc Minh Phá Thiên mang theo tự tin mãnh liệt.
- Hắc hắc! Vậy thừa cát ngôn của Bắc Minh huynh, có lẽ ta thật sự có thể luân không thẳng đến khi tiến vào top bốn.
Phong Phi Vân cười cười, tranh phong khí thế với Bắc Minh Phá Thiên.
Hai thiên tài tuyệt đỉnh đối nghịch, trong lời nói dấu diếm sát cơ, đưa tới rất nhiều người chú mục.
- Hy vọng đến lúc đó ngươi không bại quá thảm, bằng không thì La Phù công chúa chính là nữ nhân trên giường của ta.
Bắc Minh Phá Thiên quay người rời đi, lưng cõng một thanh trọng kiếm, cưỡi một con xích lộc đi vào cung điện nghỉ ngơi.
- Hắn nói có ý gì?
Tất Trữ Suất nhìn chằm chằm vào bóng lưng to lớn cao ngạo của Bắc Minh Phá Thiên, mang theo ánh mắt hiếu kỳ hỏi thăm Phong Phi Vân, nói:
- Ngươi cùng La Phù công chúa có quan hệ gì?
- Quan hệ bằng hữu.
Phong Phi Vân nói.
Bắc Minh Phá Thiên quả nhiên lợi hại, tâm trí siêu phàm, rõ ràng bị hắn nhìn ra mánh khóe, xem ra người nọ giữ không được.
Phong Phi Vân ba lượt luân không chẳng phải ngẫu nhiên, thực tế là La Phù công chúa cố ý làm nên.
Chuyện này phải nói lại tối hôm qua.
Phong Phi Vân sau khi biết được tin tức Bắc Minh phiệt tập trung lực lượng vây quanh hoàng thành, hắn viết bảy phong thư mật, trong đó một phong thư đưa cho La Phù công chúa, cho nên La Phù công chúa tự nhiên cũng đã biết rõ thân phận Phong Phi Vân, hôm nay làm tất cả cũng là do hai người thương lượng tốt.
Ví dụ như có chín mươi chín người tham gia chiến đấu, nhưng có hai người không tới được, loại này không hợp với lẽ thường, tự nhiên là Phong Phi Vân đang âm thầm bố trí, một người trong đó bị Thần Hà cấm vệ ám sát, tên còn lại bị đánh trọng thương, không thể tham chiến, cố ý làm cho người dự thi còn chín mươi bảy người.
Bởi vì nếu là chín mươi chín người thi đấu, vòng thứ nhất Phong Phi Vân có lẽ ăn gian mà luân không, nhưng mà trận thứ hai thì có bốn mươi chín người tấn cấp, tăng thêm hắn chính là năm mươi người, căn bản không có biện pháp luân không.
Chỉ có thể luân không một hồi, chuyện này không có ý nghĩa quá lớn.
Nhưng nếu có chín mươi bảy người thi đấu, như vậy mỗi khi vượt qua một vòng, mãi cho đến khi còn bốn người cuối cùng Phong Phi Vân mới gặp được đối thủ, như vậy Phong Phi Vân cũng có đủ thời gian cân nhắc tuyệt học thần thông của những người này, sớm làm tốt đối sách ứng phó.
Đây là thứ nhất.
Thứ hai, La Phù công chúa có một danh ngạch hậu tuyển phò mã, nhưng mà danh ngạch này tuyệt đối không thể đưa cho Phong Phi Vân, như vậy sẽ bạo lộ thân phận của hắn, hơn nữa cũng chỉ giao danh ngạch này cho Đông Phương Kính Thủy, bởi vì Phong Phi Vân đoán ra Đông Phương Kính Thủy tuyệt đối sẽ cự tuyệt, cũng chỉ có hắn mới cự tuyệt.
Thứ ba, những quả bóng trong đỉnh đồng kia, La Phù công chúa tự nhiên nhìn không thấu, nhưng mà Phong Phi Vân có được phượng hoàng thiên nhãn, có thể nhìn thấu bình chướng hỏa diễm, sớm nói cho La Phù công chúa quả bóng nào là của mình, như vậy La Phù công chúa có thể tránh đi quả bóng đó, làm cho Phong Phi Vân có thể luân không.
Đương nhiên muốn đùa nghịch thủ đoạn trước mặt "Tam công" , Phong Phi Vân cũng thập phần cẩn thận, không dám âm thầm truyền âm, cũng có thể dùng tiếng lòng thông tri La Phù công chúa ghi chép tên quả bóng tên hắn, cũng chính bởi vì như thế, Phong Phi Vân cũng không cách nào quyết định ai sẽ đấu với ai, bằng không đã sớm làm cho Bắc Minh Phá Thiên cùng Lý Tiêu Nam liều ngươi chết ta sống.
Người tham chiến này tên là ‘ Nê Nhân Mộc ’, từng một chưởng đánh một tu sĩ thế hệ trước tu vị Thiên Mệnh ngũ trọng chia năm xẻ bảy, thân thể hóa thành bùn nhão.
- Đây là một môn thần thông cổ xưa, đã thật lâu không xuất hiện trên thế gian, hiển nhiên Nê Nhân Mộc này lai lịch phi phàm, tuyệt đối không đơn giản.
Tuy Tất Trữ Suất nhiều khi không đáng tin cậy, nhưng mà kiến thức rất rộng, nói:
- Nê Nhân Mộc có thể một chưởng chụp chết tu sĩ Thiên Mệnh ngũ trọng, lực công kích không phải chuyện đùa, lực công kích xếp top mười trong thế hệ trẻ, nhưng lại không cách nào công phá hàn băng khải của Bắc Minh Phá Thiên.
Tuy Bắc Minh Phá Thiên tu luyện trọng kiếm đạo, nhưng mà công kích lực cũng không phải thứ hắn am hiểu nhất, điểm cường đại chính thức của hắn chính là phòng ngự, phòng ngự vô định trong cùng cảnh giới.
Nếu như không thể công pháp lực phòng ngự của hắn, hắn có thể đứng ở thế bất bại.
Phong Phi Vân am hiểu tốc độ nhất, tiếp theo là công kích, cuối cùng là phòng ngự.
Nếu nói Bắc Minh Phá Thiên phòng ngự là mạnh nhất thế hệ trẻ, như vậy Phong Phi Vân tốc độ là mạnh nhất thế hệ trẻ.
- Ngươi có mấy thành nắm chắc phá vỡ hàn băng khải của Bắc Minh Phá Thiên?
Tất Trữ Suất hỏi.
Phong Phi Vân lắc đầu, nói:
- Không có chính thức giao thủ, ta cũng không biết Bắc Minh Phá Thiên phòng ngự mạnh tới mức độ nào.
- Cũng phải, tu vị đạt tới cấp bậc như các ngươi, nhiều thứ ảnh hưởng tới thắng bại nhiều lắm, không đánh thì không biết được.
Trên chiến đài, chiến pháp làm cho người ta sợ hãi, hai đều là thiên kiêu trẻ tuổi cao cấp nhất, mỗi một đạo thuật pháp đều thần dị không hiểu, uy lực như sóng to gió lớn.
Bắc Minh Phá Thiên phòng ngự thiên hạ vô song, hành tẩu trên chiến đài như vào chỗ không người, dần dần bức Nê Nhân Mộc lâm vào hạ phong.
Luận chiến lực Nê Nhân Mộc không có yếu hơn Bắc Minh Phá Thiên, nhưng mà luận phòng ngự lại kém hơn vài đẳng cấp, hắn đánh Bắc Minh Phá Thiên một chưởng cũng chỉ đẩy lùi Bắc Minh Phá Thiên mà thôi, nhưng mà Bắc Minh Phá Thiên chém hắn một kiếm, hắn lại bị thương, đây là chệch lệch rõ ràng.
- Trong vòng mười chiêu Nê Nhân Mộc phải thua không nghi ngờ.
Phong Phi Vân ngắt lời nói.
Quả nhiên vào chiêu thứ chín, Bắc Minh Phá Thiên đánh ra một đám kiếm quyết, trọng kiếm như núi trấn áp, đánh Nê Nhân Mộc bay ra khỏi chiến đài, bùn đất trên người rơi xuống, trong bùn có máu tươi chảy ra, nằm rạp trên mặt đất, không cách nào đứng dậy.
Trên hoàng thành có thần vân bay xuống, bên trong ánh sáng vạn trượng có bóng dáng tượng thần to lớn.
Bóng dáng tượng thần này cực kỳ bàng bạc, giống như hóa thân thần linh, duỗi một tay nâng Nê Nhân Mộc lên, sau đó lại bay lên trời.
Phàm là siêu cấp thiên tài, sau lưng đều có cường giả hộ đạo đi theo.
Bắc Minh Phá Thiên mặc dù trải qua chiến đấu ác liệt, hắn vẫn khí vũ hiên ngang như trước, trên người không nhiễm hạt bụi nào, vô cùng ngạo nghễ.
Hắn đi xuống chiến đài, có một đám nô bộc Bắc Minh phiệt chờ hắn, nhưng mà hắn lại đi tới trước mặt Phong Phi Vân, đứng trước mặt Phong Phi Vân, ánh mắt của hắn sáng ngời, nói:
- Ba lượt rút thăm ngươi đều luân không, vận khí cũng quá tốt, La Phù công chúa ưu ái với ngươi không phải tầm thường. Ta hiện tại đã có bảy thành nắm chắc ngươi là kẻ đã chết kia.
Phong Phi Vân đứng ở nơi đó, hắn cười thản nhiên, nói:
- Ta cũng không biết Bắc Minh huynh đang nói cái gì.
- Hừ! Chuyện giữa ngươi và La Phù công chúa có thể dấu diếm được kẻ khác, nhưng mà không thể nào dấu được Bắc Minh phiệt chúng ta. Cho dù ngươi có thể tiến vào top bốn, ở trong chiến đấu chúng ta sẽ gặp nhau, đến lúc đó ta sẽ đánh ngươi lộ nguyên hình.
Bắc Minh Phá Thiên mang theo tự tin mãnh liệt.
- Hắc hắc! Vậy thừa cát ngôn của Bắc Minh huynh, có lẽ ta thật sự có thể luân không thẳng đến khi tiến vào top bốn.
Phong Phi Vân cười cười, tranh phong khí thế với Bắc Minh Phá Thiên.
Hai thiên tài tuyệt đỉnh đối nghịch, trong lời nói dấu diếm sát cơ, đưa tới rất nhiều người chú mục.
- Hy vọng đến lúc đó ngươi không bại quá thảm, bằng không thì La Phù công chúa chính là nữ nhân trên giường của ta.
Bắc Minh Phá Thiên quay người rời đi, lưng cõng một thanh trọng kiếm, cưỡi một con xích lộc đi vào cung điện nghỉ ngơi.
- Hắn nói có ý gì?
Tất Trữ Suất nhìn chằm chằm vào bóng lưng to lớn cao ngạo của Bắc Minh Phá Thiên, mang theo ánh mắt hiếu kỳ hỏi thăm Phong Phi Vân, nói:
- Ngươi cùng La Phù công chúa có quan hệ gì?
- Quan hệ bằng hữu.
Phong Phi Vân nói.
Bắc Minh Phá Thiên quả nhiên lợi hại, tâm trí siêu phàm, rõ ràng bị hắn nhìn ra mánh khóe, xem ra người nọ giữ không được.
Phong Phi Vân ba lượt luân không chẳng phải ngẫu nhiên, thực tế là La Phù công chúa cố ý làm nên.
Chuyện này phải nói lại tối hôm qua.
Phong Phi Vân sau khi biết được tin tức Bắc Minh phiệt tập trung lực lượng vây quanh hoàng thành, hắn viết bảy phong thư mật, trong đó một phong thư đưa cho La Phù công chúa, cho nên La Phù công chúa tự nhiên cũng đã biết rõ thân phận Phong Phi Vân, hôm nay làm tất cả cũng là do hai người thương lượng tốt.
Ví dụ như có chín mươi chín người tham gia chiến đấu, nhưng có hai người không tới được, loại này không hợp với lẽ thường, tự nhiên là Phong Phi Vân đang âm thầm bố trí, một người trong đó bị Thần Hà cấm vệ ám sát, tên còn lại bị đánh trọng thương, không thể tham chiến, cố ý làm cho người dự thi còn chín mươi bảy người.
Bởi vì nếu là chín mươi chín người thi đấu, vòng thứ nhất Phong Phi Vân có lẽ ăn gian mà luân không, nhưng mà trận thứ hai thì có bốn mươi chín người tấn cấp, tăng thêm hắn chính là năm mươi người, căn bản không có biện pháp luân không.
Chỉ có thể luân không một hồi, chuyện này không có ý nghĩa quá lớn.
Nhưng nếu có chín mươi bảy người thi đấu, như vậy mỗi khi vượt qua một vòng, mãi cho đến khi còn bốn người cuối cùng Phong Phi Vân mới gặp được đối thủ, như vậy Phong Phi Vân cũng có đủ thời gian cân nhắc tuyệt học thần thông của những người này, sớm làm tốt đối sách ứng phó.
Đây là thứ nhất.
Thứ hai, La Phù công chúa có một danh ngạch hậu tuyển phò mã, nhưng mà danh ngạch này tuyệt đối không thể đưa cho Phong Phi Vân, như vậy sẽ bạo lộ thân phận của hắn, hơn nữa cũng chỉ giao danh ngạch này cho Đông Phương Kính Thủy, bởi vì Phong Phi Vân đoán ra Đông Phương Kính Thủy tuyệt đối sẽ cự tuyệt, cũng chỉ có hắn mới cự tuyệt.
Thứ ba, những quả bóng trong đỉnh đồng kia, La Phù công chúa tự nhiên nhìn không thấu, nhưng mà Phong Phi Vân có được phượng hoàng thiên nhãn, có thể nhìn thấu bình chướng hỏa diễm, sớm nói cho La Phù công chúa quả bóng nào là của mình, như vậy La Phù công chúa có thể tránh đi quả bóng đó, làm cho Phong Phi Vân có thể luân không.
Đương nhiên muốn đùa nghịch thủ đoạn trước mặt "Tam công" , Phong Phi Vân cũng thập phần cẩn thận, không dám âm thầm truyền âm, cũng có thể dùng tiếng lòng thông tri La Phù công chúa ghi chép tên quả bóng tên hắn, cũng chính bởi vì như thế, Phong Phi Vân cũng không cách nào quyết định ai sẽ đấu với ai, bằng không đã sớm làm cho Bắc Minh Phá Thiên cùng Lý Tiêu Nam liều ngươi chết ta sống.