Ba tràng đều luân không là khí vận cường đại cỡ nào, Phong Phi Vân vốn cũng không phải là người dựa vào vận khí mà ăn cơm, nếu không phải đùa nghịch thủ đoạn, giờ phút này hắn đã đau khổ chiến mấy trận rồi.
Cũng chính vì Phong Phi Vân ba lượt luân không, Bắc Minh Phá Thiên mới càng hoài nghi thân phận của Phong Phi Vân.
Trận chiến thứ mười hai hoàn tất, lại có mười hai người tấn cấp vòng tiếp theo, tăng thêm Phong Phi Vân luân không là mười ba người.
Tất Trữ Suất bị loại bỏ, Long Thanh Dương trở thành một trong người ba người.
Trong mười ba người này, tính cả Phong Phi Vân, Bắc Minh Phá Thiên, Đông Phương Kính Thủy, Lý Tiêu Nam, Hồng Diệp hoàng tử, Long Thanh Dương, Mục Tinh Tử, Cổ Thố, Kỷ Phong, Yến Tử Vũ, còn có ba người mà Phong Phi Vân không biết, chưa từng nghe tên qua, nhưng lại vô cùng cường đại.
Trải qua mấy lần chiến đấu trước, một đời trẻ tuổi ít có người trọng thương hoặc chết, giống như trong tối tăm có người sai khiến bọn họ, đây chính là số mệnh lực cường đại, có thể giúp bọn hpj xu cát tị hung.
Có thể được xưng là "Thiên tài ", tự nhiên chính là người được ông trời chiếu cố.
Có thể tiến vào top mười ba đều là nhân kiệt cao cấp nhất, tu vị vô cùng cường đại, chiến đấu tiếp theo sẽ vô cùng cường đại, sẽ có một ít thiên tài chưa bao giờ bại ngã xuống, hai hổ đánh nhau tất có một tổn thương, ai có thể đứng tới cuối cùng, chắc chắn là nhờ vào thực lực nói chuyện.
Trận này, chia làm sáu tổ, không có bất kỳ lo lắng nào, Phong Phi Vân luân không lần nữa.
Đây là chiến đấu thảm thiết nên hấp dẫn nhiều người, cuộc chiến phò mã tiến vào lúc gay cấn, sáu chiến đài kín hết người, mỗi một thiên kiêu vô cùng tự tin và cao ngạo.
Đại chiến lớn nhất không ai qua được "Lý Tiêu Nam" đấu với "Long Thanh Dương", một là đệ nhất nhân được thế hệ trẻ Thần Tấn vương triều công nhận, một là Thiên Long vương triều "Mỹ" nam tử, hai người này giao thủ tuyệt đối là hấp dẫn mười phần, vô cùng đáng chờ mong.
Hai người bọn họ còn chưa lên đài chiến đấu, dưới chiến đài tụ tập ngàn vạn tu sĩ, quả thực vây chật như nêm cối, trong hoàng thành có một phần ba tu sĩ chạy tới đây.
Nhưng mà Phong Phi Vân không có bao nhiêu hứng thú cả, ngược lại đi tới chiến đài chữ địa, "Hồng Diệp hoàng tử" cùng "Yến Tử Vũ" đang đánh nhau.
Hai người này tại Ngân Câu phiệt đã giao thủ qua một lần, lần đó Yến Tử Vũ thảm bại trong tay Hồng Diệp hoàng tử, cũng chỉ tiếp được Hồng Diệp hoàng tử mười ba chiêu, đây trở thành thất bại đau khổ nhất của Yến Tử Vũ từ khi tu luyện tới nay.
- Ngươi nói lần này Yến Tử Vũ có thể tiếp Hồng Diệp hoàng tử bao nhiêu chiêu?
Tất Trữ Suất cũng đi theo Phong Phi Vân tới dưới chiến đài chữ địa.
- Yến Tử Vũ đã từng là đệ nhất nhân trẻ tuổi của Vạn Tượng Tháp, xông qua Vô Lượng Tháp tầng thứ tám, tấn thăng làm thiên tài cấp sử thi, luận chiến lực cùng tâm trí đều là đỉnh cấp trong cùng thế hệ, cũng không thể kém hơn đám người Bắc Minh Phá Thiên bao nhiêu, tại Ngân Câu phiệt sở dĩ bại thảm như thế, có một nguyên nhân phi thường trọng yếu.
Phong Phi Vân phân tích.
- Nguyên nhân gì?
Tất Trữ Suất nói.
- Binh khí.
Phong Phi Vân nói.
Sắc mặt Tất Trữ Suất trở nên vô cùng cổ quái, rất mất tự nhiên.
Phong Phi Vân nói:
- Đối với tu tiên giả mà nói, sử dụng linh khí phẩm cấp cao thấp ảnh hưởng rất lớn tới chiến lực của bản thân, đặc biệt là đối với tu sĩ cảnh giới cao, loại này ảnh hưởng này cực lớn, trong trận chiến ở Ngân Câu phiệt lúc trước, Hồng Diệp hoàng tử kiềm giữ chính là tam phẩm linh khí Kình Thiên Côn, mà Yến Tử Vũ từ trước tới nay phù hợp là linh khí Bạch Yến Đà Thương, lại bị ngươi trộm đi, cho nên Yến Tử Vũ thảm bại là đương nhiên.
- Khục khục, chuyện này... Ta đã trả Bạch Yến Đà Thương cho hắn rồi, lúc ấy... Ta chỉ.. Mượn chơi đùa.
Tất Trữ Suất rất xấu hổ, lần đó hắn hại Yến Tử Vũ rất thảm, ở trước mặt mọi người bị bại rất khuất nhục, trong lòng của hắn vẫn có áy náy.
Phong Phi Vân nói:
- Hắn không có giết ngươi.
- Là Thiên Toán thư sinh thay ta trả lại cho hắn.
Tất Trữ Suất đã từng trộm qua một cây linh dược mấy ngàn năm của Yến Tử Vũ, bị Yến Tử Vũ đuổi giết vạn dặm, lúc này trộm đi là Bạch Yến Đà Thương, làm hại hắn thảm bại, nếu như Tất Trữ Suất thật sự xuất hiện trước mặt của hắn, có thể nguy hiểm tới tính mạng.
Phong Phi Vân lại giấu Thiên Tủy Binh Đảm thật kỹ, nếu bị kẻ trộm này sờ đi, Phong Phi Vân đoán chừng cũng sẽ đuổi giết hắn mấy vạn dặm.
Yến Tử Vũ chính là đệ nhất cao thủ trẻ tuổi của Vạn Tượng Tháp, Bách Tháp Bảng đệ nhất nhân, đại biểu vinh dự đệ nhất thánh địa của Vạn Tượng Tháp tại Thần Tấn vương triều, trong nhiều anh kiệt của Vạn Tượng Tháp, chỉ có hắn và Kỷ Phong tiến vào top mười ba, Vạn Tượng Tháp thế hệ trẻ rất nhiều tuấn tài tới đây trợ uy cho hắn, đương nhiên Phong Phi Vân cũng xem như trong số đó, dù sao từng tu luyện trong Vạn Tượng Tháp.
Phong Phi Vân đứng xem dưới chiến đài, liền gặp được vài gương mặt quen, đã từng gặp qua tại Vạn Tượng Tháp.
- Yến Tử Vũ, ta xem trọng ngươi, làm nên vẻ vang cho Vạn Tượng Tháp chúng ta đi.
Một nữ tử mang theo một đám đệ tử đi tới đây có tổ chức, có hò hét trợ uy.
Vương Mãnh cũng ở trong đó, mang theo một đám tiểu đệ trong Vũ tháp chen vào nơi gần chiến đài nhất, cắm hai cây trường thương xích đồng xuóng, kéo một tấm hoành phi đỏ cổ vũ.
Vương Mãnh giọng thô cuồng, tóc dựng ngược, đứng ở phía trước hò hét:
Chim én, chim én, I love you, một thương rất ra máu tươi tung tóe, Hồng Diệp hoàng tử thẳng kêu to."
- Yến tử, Yến tử, I love you, một thương là máu tươi tung tóe, Hồng Diệp hoàng tử thẳng kêu to.
...
Nghe tiếng thét này nội tâm Phong Phi Vân trong đổ mồ hôi, loại ngữ điệu này cũng có thể kêu lên, thực mẹ nó nhân tài, Tất Trữ Suất cũng lắc đầu liên tục, nhìn xuống đất xem có kẽ đất nào để chui vào hay không.
Đều là đệ tử ưu tú của Vạn Tượng Tháp, "Thiên Toán thư sinh" an vị ở dưới chiến đài, áo trắng nho bào, quạt lông khăn chít đầu, hai tay giấu ở trong ống tay, thập phần lạnh nhạt, trên mặt còn mang theo nụ cười nhàn nhạt.
Tô Quân cũng ngồi dưới chiến đài, ngẫu nhiên nói chuyện với Thiên Toán thư sinh, lộ ra vẻ phiêu nhiên, nếu ánh mắt của hắn không mù, nếu còn là Vô Hà công tử phong lưu như lúc trước, cuộc chiến phò mã này chắc chắn có một vị trí của hắn, nhưng mà hiện tại hắn đã nhìn thấu điểm này, bên người có một giai nhân làm bạn, vượt qua thời gian thần tiên không tranh quyền thế.
Bá, bá.
Lúc này dưới đài có hai đạo nhân ảnh lao lên chiến đài.
Hồng Diệp hoàng tử thân cao gần bốn mét, hai chân giống như hai cây cột, hai tay tráng kiện như thép đúc, người mặc chiến bào, lồng ngực cơ bắp cuồn cuộn, mọc lông ngực màu đen, lực lượng tràn ngập tính bạo tạc.
Hắn giống như quái thú hình người, một quyền đánh ra có thể đánh sập núi.
Yến Tử Vũ so sánh với hắn thì nhỏ hơn rất nhiều, nho y màu trắng, trên đầu đội khăn chít, trong tay hắn cầm chặc Bạch Yến Đà Thương, thân thể như dung hợp làm một với thương, vô cùng kinh người.
Ba tràng đều luân không là khí vận cường đại cỡ nào, Phong Phi Vân vốn cũng không phải là người dựa vào vận khí mà ăn cơm, nếu không phải đùa nghịch thủ đoạn, giờ phút này hắn đã đau khổ chiến mấy trận rồi.
Cũng chính vì Phong Phi Vân ba lượt luân không, Bắc Minh Phá Thiên mới càng hoài nghi thân phận của Phong Phi Vân.
Trận chiến thứ mười hai hoàn tất, lại có mười hai người tấn cấp vòng tiếp theo, tăng thêm Phong Phi Vân luân không là mười ba người.
Tất Trữ Suất bị loại bỏ, Long Thanh Dương trở thành một trong người ba người.
Trong mười ba người này, tính cả Phong Phi Vân, Bắc Minh Phá Thiên, Đông Phương Kính Thủy, Lý Tiêu Nam, Hồng Diệp hoàng tử, Long Thanh Dương, Mục Tinh Tử, Cổ Thố, Kỷ Phong, Yến Tử Vũ, còn có ba người mà Phong Phi Vân không biết, chưa từng nghe tên qua, nhưng lại vô cùng cường đại.
Trải qua mấy lần chiến đấu trước, một đời trẻ tuổi ít có người trọng thương hoặc chết, giống như trong tối tăm có người sai khiến bọn họ, đây chính là số mệnh lực cường đại, có thể giúp bọn hpj xu cát tị hung.
Có thể được xưng là "Thiên tài ", tự nhiên chính là người được ông trời chiếu cố.
Có thể tiến vào top mười ba đều là nhân kiệt cao cấp nhất, tu vị vô cùng cường đại, chiến đấu tiếp theo sẽ vô cùng cường đại, sẽ có một ít thiên tài chưa bao giờ bại ngã xuống, hai hổ đánh nhau tất có một tổn thương, ai có thể đứng tới cuối cùng, chắc chắn là nhờ vào thực lực nói chuyện.
Trận này, chia làm sáu tổ, không có bất kỳ lo lắng nào, Phong Phi Vân luân không lần nữa.
Đây là chiến đấu thảm thiết nên hấp dẫn nhiều người, cuộc chiến phò mã tiến vào lúc gay cấn, sáu chiến đài kín hết người, mỗi một thiên kiêu vô cùng tự tin và cao ngạo.
Đại chiến lớn nhất không ai qua được "Lý Tiêu Nam" đấu với "Long Thanh Dương", một là đệ nhất nhân được thế hệ trẻ Thần Tấn vương triều công nhận, một là Thiên Long vương triều "Mỹ" nam tử, hai người này giao thủ tuyệt đối là hấp dẫn mười phần, vô cùng đáng chờ mong.
Hai người bọn họ còn chưa lên đài chiến đấu, dưới chiến đài tụ tập ngàn vạn tu sĩ, quả thực vây chật như nêm cối, trong hoàng thành có một phần ba tu sĩ chạy tới đây.
Nhưng mà Phong Phi Vân không có bao nhiêu hứng thú cả, ngược lại đi tới chiến đài chữ địa, "Hồng Diệp hoàng tử" cùng "Yến Tử Vũ" đang đánh nhau.
Hai người này tại Ngân Câu phiệt đã giao thủ qua một lần, lần đó Yến Tử Vũ thảm bại trong tay Hồng Diệp hoàng tử, cũng chỉ tiếp được Hồng Diệp hoàng tử mười ba chiêu, đây trở thành thất bại đau khổ nhất của Yến Tử Vũ từ khi tu luyện tới nay.
- Ngươi nói lần này Yến Tử Vũ có thể tiếp Hồng Diệp hoàng tử bao nhiêu chiêu?
Tất Trữ Suất cũng đi theo Phong Phi Vân tới dưới chiến đài chữ địa.
- Yến Tử Vũ đã từng là đệ nhất nhân trẻ tuổi của Vạn Tượng Tháp, xông qua Vô Lượng Tháp tầng thứ tám, tấn thăng làm thiên tài cấp sử thi, luận chiến lực cùng tâm trí đều là đỉnh cấp trong cùng thế hệ, cũng không thể kém hơn đám người Bắc Minh Phá Thiên bao nhiêu, tại Ngân Câu phiệt sở dĩ bại thảm như thế, có một nguyên nhân phi thường trọng yếu.
Phong Phi Vân phân tích.
- Nguyên nhân gì?
Tất Trữ Suất nói.
- Binh khí.
Phong Phi Vân nói.
Sắc mặt Tất Trữ Suất trở nên vô cùng cổ quái, rất mất tự nhiên.
Phong Phi Vân nói:
- Đối với tu tiên giả mà nói, sử dụng linh khí phẩm cấp cao thấp ảnh hưởng rất lớn tới chiến lực của bản thân, đặc biệt là đối với tu sĩ cảnh giới cao, loại này ảnh hưởng này cực lớn, trong trận chiến ở Ngân Câu phiệt lúc trước, Hồng Diệp hoàng tử kiềm giữ chính là tam phẩm linh khí Kình Thiên Côn, mà Yến Tử Vũ từ trước tới nay phù hợp là linh khí Bạch Yến Đà Thương, lại bị ngươi trộm đi, cho nên Yến Tử Vũ thảm bại là đương nhiên.
- Khục khục, chuyện này... Ta đã trả Bạch Yến Đà Thương cho hắn rồi, lúc ấy... Ta chỉ.. Mượn chơi đùa.
Tất Trữ Suất rất xấu hổ, lần đó hắn hại Yến Tử Vũ rất thảm, ở trước mặt mọi người bị bại rất khuất nhục, trong lòng của hắn vẫn có áy náy.
Phong Phi Vân nói:
- Hắn không có giết ngươi.
- Là Thiên Toán thư sinh thay ta trả lại cho hắn.
Tất Trữ Suất đã từng trộm qua một cây linh dược mấy ngàn năm của Yến Tử Vũ, bị Yến Tử Vũ đuổi giết vạn dặm, lúc này trộm đi là Bạch Yến Đà Thương, làm hại hắn thảm bại, nếu như Tất Trữ Suất thật sự xuất hiện trước mặt của hắn, có thể nguy hiểm tới tính mạng.
Phong Phi Vân lại giấu Thiên Tủy Binh Đảm thật kỹ, nếu bị kẻ trộm này sờ đi, Phong Phi Vân đoán chừng cũng sẽ đuổi giết hắn mấy vạn dặm.
Yến Tử Vũ chính là đệ nhất cao thủ trẻ tuổi của Vạn Tượng Tháp, Bách Tháp Bảng đệ nhất nhân, đại biểu vinh dự đệ nhất thánh địa của Vạn Tượng Tháp tại Thần Tấn vương triều, trong nhiều anh kiệt của Vạn Tượng Tháp, chỉ có hắn và Kỷ Phong tiến vào top mười ba, Vạn Tượng Tháp thế hệ trẻ rất nhiều tuấn tài tới đây trợ uy cho hắn, đương nhiên Phong Phi Vân cũng xem như trong số đó, dù sao từng tu luyện trong Vạn Tượng Tháp.
Phong Phi Vân đứng xem dưới chiến đài, liền gặp được vài gương mặt quen, đã từng gặp qua tại Vạn Tượng Tháp.
- Yến Tử Vũ, ta xem trọng ngươi, làm nên vẻ vang cho Vạn Tượng Tháp chúng ta đi.
Một nữ tử mang theo một đám đệ tử đi tới đây có tổ chức, có hò hét trợ uy.
Vương Mãnh cũng ở trong đó, mang theo một đám tiểu đệ trong Vũ tháp chen vào nơi gần chiến đài nhất, cắm hai cây trường thương xích đồng xuóng, kéo một tấm hoành phi đỏ cổ vũ.
Vương Mãnh giọng thô cuồng, tóc dựng ngược, đứng ở phía trước hò hét:
Chim én, chim én, I love you, một thương rất ra máu tươi tung tóe, Hồng Diệp hoàng tử thẳng kêu to."
- Yến tử, Yến tử, I love you, một thương là máu tươi tung tóe, Hồng Diệp hoàng tử thẳng kêu to.
...
Nghe tiếng thét này nội tâm Phong Phi Vân trong đổ mồ hôi, loại ngữ điệu này cũng có thể kêu lên, thực mẹ nó nhân tài, Tất Trữ Suất cũng lắc đầu liên tục, nhìn xuống đất xem có kẽ đất nào để chui vào hay không.
Đều là đệ tử ưu tú của Vạn Tượng Tháp, "Thiên Toán thư sinh" an vị ở dưới chiến đài, áo trắng nho bào, quạt lông khăn chít đầu, hai tay giấu ở trong ống tay, thập phần lạnh nhạt, trên mặt còn mang theo nụ cười nhàn nhạt.
Tô Quân cũng ngồi dưới chiến đài, ngẫu nhiên nói chuyện với Thiên Toán thư sinh, lộ ra vẻ phiêu nhiên, nếu ánh mắt của hắn không mù, nếu còn là Vô Hà công tử phong lưu như lúc trước, cuộc chiến phò mã này chắc chắn có một vị trí của hắn, nhưng mà hiện tại hắn đã nhìn thấu điểm này, bên người có một giai nhân làm bạn, vượt qua thời gian thần tiên không tranh quyền thế.
Bá, bá.
Lúc này dưới đài có hai đạo nhân ảnh lao lên chiến đài.
Hồng Diệp hoàng tử thân cao gần bốn mét, hai chân giống như hai cây cột, hai tay tráng kiện như thép đúc, người mặc chiến bào, lồng ngực cơ bắp cuồn cuộn, mọc lông ngực màu đen, lực lượng tràn ngập tính bạo tạc.
Hắn giống như quái thú hình người, một quyền đánh ra có thể đánh sập núi.
Yến Tử Vũ so sánh với hắn thì nhỏ hơn rất nhiều, nho y màu trắng, trên đầu đội khăn chít, trong tay hắn cầm chặc Bạch Yến Đà Thương, thân thể như dung hợp làm một với thương, vô cùng kinh người.