Nàng sợ Phong Phi Vân vào lúc gặp nàng sẽ bị kích thích, ảnh hưởng việc tẩy rửa của Ngự Thú Thanh Tâm Chú, cho nên mới rời khỏi Ngự Thú Trai.
Phía dưới, giữa một biển mây bay ra một đám tiên hạc, mỗi một con cũng dài đến năm sáu thước, lông chim trắng nõn không tỳ vết. Ở trên mỗi một con tiên hạc đều có một thiếu nữ mặc phật y đang đứng. Bọn họ đều là đệ tử mới thu hoạch của Ngự Thú Trai, đang luyện tập Ngự Thú Thuật cơ bản nhất.
Tiên hạc nhanh chóng liền bay về phía phương xa, biến mất trong biển mây.
- Ngươi đã đợi một năm trên đỉnh Thái A, cũng nên đi ra ngoài đi một chút.
Đàn Thanh Tố nói.
Phong Phi Vân hỏi:
- Ngươi tính toán cho ta rời khỏi đây?
Đàn Thanh Tố đáp:
- Chỉ là để ngươi đi lại ba ngày trong Ngự Thú Trai, khiến cho trong lòng khoan khoái. Ta sẽ để cho Linh Tê trông nom ngươi. Nếu như ngươi mà muốn chạy trốn khỏi Ngự Thú Trai, nó sẽ đem ngươi trở về. Sau ba ngày, chúng ta lại tiến hành lần tẩy rửa Ngự Thú Thanh Tâm Chú thứ chín.
Đàn Thanh Tố tựa như một cơn gió thoảng, lại quay trở về trong động phủ Bà Sa.
Phong Phi Vân tự nhiên biết trong lòng Đàn Thanh Tố đang suy nghĩ cái gì. Phong Phi Vân hắn tại Tu Tiên Giới có tai tiếng bê bối, giết người vô số, cưỡng đoạt nữ nhân không ít, hiện nay càng là ma tính khó thuần.
Bởi nàng xem ra, Phong Phi Vân quả thực chính là một ác ma kỳ lạ nhất, mà toàn bộ Ngự Thú Trai lại đều là nữ nhân trẻ tuổi xinh đẹp. Nếu như ma đầu đột nhiên nổi giận, như vậy hậu quả đúng là thiết tưởng không chịu nổi.
Nàng muốn cảm hóa một con yêu ma này, nhưng lại sợ hãi bị con yêu ma này cắn trả. Cho nên mặc dù là đã phong ấn tu vi của Phong Phi Vân, nhưng đối với hắn vẫn rất không yên lòng. Nàng đã điều động một con Linh Thú mạnh mẽ dữ dội nhất mà mình đã thu phục để trông nom Phong Phi Vân, không cho yêu ma này có cơ hội làm chuyện xấu.
- Đàn Thanh Tố lại đồng ý thả ta đi ra ngoài giải sầu ba ngày. Xem ra lần tẩy rửa Ngự Thú Thanh Tâm Chú thứ chín này không phải chuyện đùa, cần phải để cho trong lòng thư giãn đến mức tận cùng mới có thể bắt đầu lễ rửa tội.
Trên mặt Phong Phi Vân hiện ra một nụ cười kì quái, cực kì ma tính. Đương nhiên khi hắn đứng lên, đầu khớp xương toàn thân bộc phát ra những tiếng kêu lục cục.
Đàn Thanh Tố mặc dù phong bế đan điền của Phong Phi Vân, khiến cho một vạn con dị thú chiến hồn ngủ say. Nhưng mà nàng cũng không biết Phong Phi Vân cường đại nhất chính là khí lực, "Bất Tử Phượng Hoàng Thân" đã bước chân vào giai đoạn thứ hai, Luyện Cốt,
Khối Phượng Cốt thứ nhất đã sinh ra, vẻn vẹn chỉ là lực lượng thân thể thì cũng không phải tu sĩ bình thường chống cự được rồi.
Phong Phi Vân vừa mới quay người lại, liền vội vàng lại lui về phía sau một bước. Hắn chỉ thấy phía sau mình không biết từ khi nào đã xuất hiện ra một con tê ngưu trắng tinh cao chín thước. Thân thể nó khổng lồ, giống như một quả núi nhỏ. Phong Phi Vân đứng ở trước mặt nó, quả thực chính là một chấm đen nhỏ.
Con tê ngưu này, toàn thân đều có lân phiến nhỏ xíu bao trùm, nó toát ra từng đạo ánh sáng trắng êm dịu, đan xen phật lý thần thánh. Tựa như những phật thú trong miếu thờ Cung Phụng.
Một đôi con ngươi của nó còn phải lớn hơn so với chậu nước rửa mặt. Chúng đang quay tròn chuyển động, nhìn vào Phong Phi Vân,
- Ngươi chính là Linh Tê mà Đàn Thanh Tố phái đến trông coi ta. Không tồi, lại đã tu luyện được một ngàn hai trăm năm.
Trên mặt Phong Phi Vân còn có ma vân nhàn nhạt, bàn tay vỗ vỗ cái chân của Linh Tê còn to hơn cái cột đình.
Mặc dù Phong Phi Vân hiện tại không thể sử dụng thần thức và Phượng Hoàng Thiên Nhãn, nhưng mà nhãn lực vẫn là không người có thể so sánh. Hắn vừa nhìn đã biết rõ tu vi của con Linh Tê này.
Phàm là thú vật đã tu luyện một ngàn năm, đều được xưng là Linh Thú, có được linh tính. Chúng không chỉ có thể nghe hiểu những lời con người đã nói, nếu như thường xuyên ở chung một chỗ cùng nhân loại, thì còn có thể nói ra thành lời như người đời, có Linh Thú mà trí tuệ không thấp hơn nhân loại.
- Tiểu tử, cũng dám gọi thẳng tên huý của Trai Chủ, thật đúng là ma tính khó thuần. Trai Chủ trách trời thương dân, đối với ngươi không xuống tay trừng trị. Nhưng lão ngưu ta sẽ cố gắng giáo huấn ngươi một chút.
Linh Tê đã khó chịu lâu rồi khi nhìn Phong Phi Vân. Nó nhấc lên một cái chân, liền dậm xuống về hướng Phong Phi Vân thải.
Phong Phi Vân động tác nhạy bén, liền lướt ngang một bước mà né tránh. Hắn cười một tiếng đầy tà khí hào hùng, tung ra một quyền nện vào trên bắp đùi Linh Tê.
Linh Tê bị đau, không nghĩ đến tu vi của Phong Phi Vân đều đã bị phong bế, nhưng khí lực vẫn còn lớn như thế.
- Không chơi cùng ngươi nữa.
Phong Phi Vân trực tiếp nhảy xuống khỏi đỉnh Thái A cao mấy ngàn trượng, thân thể bị biển mây nuốt chửng, cứ thế rơi xuống.
Nếu như tu sĩ bình thường, sau khi tu vi bị phong bế mà nhảy xuống từ cao như vậy, nếu không bị rơi tan xương nát thịt không xong. Nhưng mà Phong Phi Vân có thân thể vô cùng dũng mãnh, đầu khớp xương quả thực so sánh thép tinh đều phải cứng cỏi gấp hàng chục lần. Coi như ngã xuống từ giữa không trung thì cũng sẽ không chịu chút xíu tổn thương,
- Tiểu tử, đừng có trốn.
Thân thể cao lớn của Linh Tê cũng nhảy xuống biển mây, đuổi theo về hướng Phong Phi Vân. Trai Chủ chính là dặn đi dặn lại, muốn nó coi giữ ma đầu kia, không thể để cho hắn chạy ra khỏi Ngự Thú Trai, càng không thể để cho hắn làm ác tại Ngự Thú Trai. Nếu như khiến cho ma đầu kia đào tẩu, vậy vẫn còn yên lòng được sao.
"Ngự Thú Trai" chính là một môn phái truyền thừa xa xưa nhất tại Thần Tấn Vương Triều. Nó nằm ở trong dãy núi, tồn tại vô số cổ tích, cũng đã có được rất nhiều cao nhân Phật Môn, từng có uy danh rung động cả Tu Tiên Giới,
- Nơi này chính là Thái Tâm Am của Ngự Thú Trai, có tám quả núi, chính là đệ thất mạch truyền thừa của Ngự Thú Trai. Tám ngàn năm trước, Thái Tâm sư thái đã tự nghĩ ra "Thái Tâm Kinh", khai sáng nhất mạch truyền thừa này.
Linh Tê đi ở phía trước, mang theo Phong Phi Vân du ngoạn mười mạch truyền thừa của Ngự Thú Trai. Nó vừa đi vừa giảng giải.
Mặc dù nó tuyên bố muốn giáo huấn Phong Phi Vân, nhưng mà rồi lại không dám kích thích hắn. Vạn nhất Phong Phi Vân bị nó làm cho ma tính bùng phát quá đáng, như vậy phiền toái của nó liền lớn, vô phương về báo lại cho Đàn Thanh Tố.
- Nơi này chính là Thiên Đảo Đàm, chính là đệ tam mạch truyền thừa của Ngự Thú Trai, đã khai sáng gần ba vạn năm. Hiện nay vẫn là truyền thừa tối cao nhất của Ngự Thú Trai, đệ tử Nội Môn gần ba nghìn. Trải qua mấy vạn năm còn có thể hưng thịnh như thế, nhìn khắp cả Tu Tiên Giới cũng ít thấy.
Tất cả đệ tử Ngự Thú Trai đều là nữ nhân, hơn nữa thu đồ đệ cực kì nghiêm khắc. Ít nhất là xử nữ và nữ nhân có thiên tư tuyệt hảo, tâm tình càng phải Siêu Phàm hơn. Có thể có ba nghìn đệ tử Nội Môn đã là khá phồn hoa cường thịnh,
Nàng sợ Phong Phi Vân vào lúc gặp nàng sẽ bị kích thích, ảnh hưởng việc tẩy rửa của Ngự Thú Thanh Tâm Chú, cho nên mới rời khỏi Ngự Thú Trai.
Phía dưới, giữa một biển mây bay ra một đám tiên hạc, mỗi một con cũng dài đến năm sáu thước, lông chim trắng nõn không tỳ vết. Ở trên mỗi một con tiên hạc đều có một thiếu nữ mặc phật y đang đứng. Bọn họ đều là đệ tử mới thu hoạch của Ngự Thú Trai, đang luyện tập Ngự Thú Thuật cơ bản nhất.
Tiên hạc nhanh chóng liền bay về phía phương xa, biến mất trong biển mây.
- Ngươi đã đợi một năm trên đỉnh Thái A, cũng nên đi ra ngoài đi một chút.
Đàn Thanh Tố nói.
Phong Phi Vân hỏi:
- Ngươi tính toán cho ta rời khỏi đây?
Đàn Thanh Tố đáp:
- Chỉ là để ngươi đi lại ba ngày trong Ngự Thú Trai, khiến cho trong lòng khoan khoái. Ta sẽ để cho Linh Tê trông nom ngươi. Nếu như ngươi mà muốn chạy trốn khỏi Ngự Thú Trai, nó sẽ đem ngươi trở về. Sau ba ngày, chúng ta lại tiến hành lần tẩy rửa Ngự Thú Thanh Tâm Chú thứ chín.
Đàn Thanh Tố tựa như một cơn gió thoảng, lại quay trở về trong động phủ Bà Sa.
Phong Phi Vân tự nhiên biết trong lòng Đàn Thanh Tố đang suy nghĩ cái gì. Phong Phi Vân hắn tại Tu Tiên Giới có tai tiếng bê bối, giết người vô số, cưỡng đoạt nữ nhân không ít, hiện nay càng là ma tính khó thuần.
Bởi nàng xem ra, Phong Phi Vân quả thực chính là một ác ma kỳ lạ nhất, mà toàn bộ Ngự Thú Trai lại đều là nữ nhân trẻ tuổi xinh đẹp. Nếu như ma đầu đột nhiên nổi giận, như vậy hậu quả đúng là thiết tưởng không chịu nổi.
Nàng muốn cảm hóa một con yêu ma này, nhưng lại sợ hãi bị con yêu ma này cắn trả. Cho nên mặc dù là đã phong ấn tu vi của Phong Phi Vân, nhưng đối với hắn vẫn rất không yên lòng. Nàng đã điều động một con Linh Thú mạnh mẽ dữ dội nhất mà mình đã thu phục để trông nom Phong Phi Vân, không cho yêu ma này có cơ hội làm chuyện xấu.
- Đàn Thanh Tố lại đồng ý thả ta đi ra ngoài giải sầu ba ngày. Xem ra lần tẩy rửa Ngự Thú Thanh Tâm Chú thứ chín này không phải chuyện đùa, cần phải để cho trong lòng thư giãn đến mức tận cùng mới có thể bắt đầu lễ rửa tội.
Trên mặt Phong Phi Vân hiện ra một nụ cười kì quái, cực kì ma tính. Đương nhiên khi hắn đứng lên, đầu khớp xương toàn thân bộc phát ra những tiếng kêu lục cục.
Đàn Thanh Tố mặc dù phong bế đan điền của Phong Phi Vân, khiến cho một vạn con dị thú chiến hồn ngủ say. Nhưng mà nàng cũng không biết Phong Phi Vân cường đại nhất chính là khí lực, "Bất Tử Phượng Hoàng Thân" đã bước chân vào giai đoạn thứ hai, Luyện Cốt,
Khối Phượng Cốt thứ nhất đã sinh ra, vẻn vẹn chỉ là lực lượng thân thể thì cũng không phải tu sĩ bình thường chống cự được rồi.
Phong Phi Vân vừa mới quay người lại, liền vội vàng lại lui về phía sau một bước. Hắn chỉ thấy phía sau mình không biết từ khi nào đã xuất hiện ra một con tê ngưu trắng tinh cao chín thước. Thân thể nó khổng lồ, giống như một quả núi nhỏ. Phong Phi Vân đứng ở trước mặt nó, quả thực chính là một chấm đen nhỏ.
Con tê ngưu này, toàn thân đều có lân phiến nhỏ xíu bao trùm, nó toát ra từng đạo ánh sáng trắng êm dịu, đan xen phật lý thần thánh. Tựa như những phật thú trong miếu thờ Cung Phụng.
Một đôi con ngươi của nó còn phải lớn hơn so với chậu nước rửa mặt. Chúng đang quay tròn chuyển động, nhìn vào Phong Phi Vân,
- Ngươi chính là Linh Tê mà Đàn Thanh Tố phái đến trông coi ta. Không tồi, lại đã tu luyện được một ngàn hai trăm năm.
Trên mặt Phong Phi Vân còn có ma vân nhàn nhạt, bàn tay vỗ vỗ cái chân của Linh Tê còn to hơn cái cột đình.
Mặc dù Phong Phi Vân hiện tại không thể sử dụng thần thức và Phượng Hoàng Thiên Nhãn, nhưng mà nhãn lực vẫn là không người có thể so sánh. Hắn vừa nhìn đã biết rõ tu vi của con Linh Tê này.
Phàm là thú vật đã tu luyện một ngàn năm, đều được xưng là Linh Thú, có được linh tính. Chúng không chỉ có thể nghe hiểu những lời con người đã nói, nếu như thường xuyên ở chung một chỗ cùng nhân loại, thì còn có thể nói ra thành lời như người đời, có Linh Thú mà trí tuệ không thấp hơn nhân loại.
- Tiểu tử, cũng dám gọi thẳng tên huý của Trai Chủ, thật đúng là ma tính khó thuần. Trai Chủ trách trời thương dân, đối với ngươi không xuống tay trừng trị. Nhưng lão ngưu ta sẽ cố gắng giáo huấn ngươi một chút.
Linh Tê đã khó chịu lâu rồi khi nhìn Phong Phi Vân. Nó nhấc lên một cái chân, liền dậm xuống về hướng Phong Phi Vân thải.
Phong Phi Vân động tác nhạy bén, liền lướt ngang một bước mà né tránh. Hắn cười một tiếng đầy tà khí hào hùng, tung ra một quyền nện vào trên bắp đùi Linh Tê.
Linh Tê bị đau, không nghĩ đến tu vi của Phong Phi Vân đều đã bị phong bế, nhưng khí lực vẫn còn lớn như thế.
- Không chơi cùng ngươi nữa.
Phong Phi Vân trực tiếp nhảy xuống khỏi đỉnh Thái A cao mấy ngàn trượng, thân thể bị biển mây nuốt chửng, cứ thế rơi xuống.
Nếu như tu sĩ bình thường, sau khi tu vi bị phong bế mà nhảy xuống từ cao như vậy, nếu không bị rơi tan xương nát thịt không xong. Nhưng mà Phong Phi Vân có thân thể vô cùng dũng mãnh, đầu khớp xương quả thực so sánh thép tinh đều phải cứng cỏi gấp hàng chục lần. Coi như ngã xuống từ giữa không trung thì cũng sẽ không chịu chút xíu tổn thương,
- Tiểu tử, đừng có trốn.
Thân thể cao lớn của Linh Tê cũng nhảy xuống biển mây, đuổi theo về hướng Phong Phi Vân. Trai Chủ chính là dặn đi dặn lại, muốn nó coi giữ ma đầu kia, không thể để cho hắn chạy ra khỏi Ngự Thú Trai, càng không thể để cho hắn làm ác tại Ngự Thú Trai. Nếu như khiến cho ma đầu kia đào tẩu, vậy vẫn còn yên lòng được sao.
"Ngự Thú Trai" chính là một môn phái truyền thừa xa xưa nhất tại Thần Tấn Vương Triều. Nó nằm ở trong dãy núi, tồn tại vô số cổ tích, cũng đã có được rất nhiều cao nhân Phật Môn, từng có uy danh rung động cả Tu Tiên Giới,
- Nơi này chính là Thái Tâm Am của Ngự Thú Trai, có tám quả núi, chính là đệ thất mạch truyền thừa của Ngự Thú Trai. Tám ngàn năm trước, Thái Tâm sư thái đã tự nghĩ ra "Thái Tâm Kinh", khai sáng nhất mạch truyền thừa này.
Linh Tê đi ở phía trước, mang theo Phong Phi Vân du ngoạn mười mạch truyền thừa của Ngự Thú Trai. Nó vừa đi vừa giảng giải.
Mặc dù nó tuyên bố muốn giáo huấn Phong Phi Vân, nhưng mà rồi lại không dám kích thích hắn. Vạn nhất Phong Phi Vân bị nó làm cho ma tính bùng phát quá đáng, như vậy phiền toái của nó liền lớn, vô phương về báo lại cho Đàn Thanh Tố.
- Nơi này chính là Thiên Đảo Đàm, chính là đệ tam mạch truyền thừa của Ngự Thú Trai, đã khai sáng gần ba vạn năm. Hiện nay vẫn là truyền thừa tối cao nhất của Ngự Thú Trai, đệ tử Nội Môn gần ba nghìn. Trải qua mấy vạn năm còn có thể hưng thịnh như thế, nhìn khắp cả Tu Tiên Giới cũng ít thấy.
Tất cả đệ tử Ngự Thú Trai đều là nữ nhân, hơn nữa thu đồ đệ cực kì nghiêm khắc. Ít nhất là xử nữ và nữ nhân có thiên tư tuyệt hảo, tâm tình càng phải Siêu Phàm hơn. Có thể có ba nghìn đệ tử Nội Môn đã là khá phồn hoa cường thịnh,