Phong Phi Vân lấy ra Yêu Ma Chiến Y "Cưu Cửu Quái Bào" và "Ẩn Tàm Sa La" rồi mặc ở trên người. Hắn đứng ở trên trời cao, đôi mắt trở nên đỏ tươi, ma vân trên mặt lại xuất hiện lần nữa, huyết dịch trong thân thể sôi sùng sục. Ba trăm sáu mươi tòa mệnh huyệt đã mở ra toàn bộ, linh khí khắp trời đều chảy về hướng vào trong thân thể của hắn.
Dưới cơn cực nộ, hắn lại đã phá tan một chút chướng ngại vật cuối cùng, tìm được cơ hội đột phá cảnh giới.
...
Phong Phi Vân lúc trước không mặc hai món thần y "Cưu Cửu Quái Bào" và "Ẩn Tàm Sa La" này, đó là bởi vì hắn đối mặt với đối thủ chỉ là Bổ Thiên. Hắn muốn mượn tay Bổ Thiên để kích thích giới hạn thân thể của mình, từ đó bước vào cánh cửa Thiên Mệnh Đệ Ngũ Trọng.
Nhưng mà hiện tại cũng không giống nữa. Kẻ địch mà hắn phải đối mặt chính là Bắc Minh Thần Phi, một vị cường giả Cự Phách trung kỳ.
Sau khi mặc Cưu Cửu Quái Bào trên người, khí tức trên người Phong Phi Vân lập tức trở nên vô cùng hung hãn. Quẻ bào trên chín quẻ văn, tựa như con "Thần cưu" còn sống, sắp xếp ở chín phương vị.
Ẩn Tàm Sa La cũng được hắn mặc ở trên người, thân thể chợt biến mất từ trong không khí.
- Không thấy Phong Phi Vân đâu nữa, vừa rồi ta mới nhìn thấy hắn mặc Cưu Cửu Quái Bào ở trên người, chẳng lẽ Ẩn Tàm Sa La đã ở trong tay của hắn.
- Sau khi Nam Cung Hồng Nhan chết, Ẩn Tàm Sa La liền rơi vào trong tay Phong Phi Vân. Đây chính là một món bảo y tuyệt thế vô song, một khi mặc ở trên người, coi như là Cự Phách đều không thể nhận thấy được bất cứ khí tức gì của hắn.
Trên mặt Bổ Thiên và Bắc Minh Thần Phi mặc hắc bào đều lộ ra vẻ lo ngại. Bọn họ triển khai thần thức đến trình độ cao nhất, lại xuất ra Linh Khí bổn mạng để bảo vệ bản thân, sợ hãi bị Phong Phi Vân đánh lén.
Bổ Thiên gọi Thi Vương trở về, từ trong ống tay áo lao ra mấy chục đạo Thi Phù màu tím. Chúng biến thành mấy chục Chiến Thi mặt mày thối rữa, vây quanh hắn vào chính giữa.
- Linh khí trong thiên địa đang lưu động, Phong Phi Vân khẳng định là tìm được cơ hội đột phá cảnh giới, đang hấp thu lượng lớn linh khí. Tìm được vòng xoáy trung tâm linh khí, là có thể tìm được hắn.
Hắc bào trên người Bắc Minh Thần Phi tung bay. Hai cánh tay ngọc sâu trong trong hắc bào kết ra ấn quyết làm lóe ra tia chớp, nhằm về một phương hướng nào đó bổ đi ra ngoài.
- Ba.
Trong hư không, xuất hiện một làn khói nho nhỏ.
Một đám sợi tóc, từ trong hư không trống rỗng bay xuống.
Đúng là tóc của Phong Phi Vân, bị tia chớp lướt qua một tia, cắt đứt một núm tóc.
- Không hổ là cường giả cấp bậc Cự Phách, khả năng cảm nhận lại mạnh như thế.
Phong Phi Vân giờ phút này không muốn xung đột chính diện cùng bọn họ. Hắn đang toàn lực hấp thu linh khí, dự định trước hết đột phá cảnh giới đã. Dù sao nếu như bỏ lỡ tối nay, liền không biết đến lúc nào mới có thể lại lần nữa tìm được cơ hội đột phá.
Cơ hội này, vô luận như thế nào cũng không thể bỏ qua.
Phong Phi Vân đưa một viên Thiên Tủy Linh Đan vào trong miệng, sau đó lại lấy ra Linh Thú linh hạch, điên cuồng hấp thu linh khí thuần khiết ở bên trong. Hắn quấn Ẩn Tàm Sa La vào sát người, sau đó liền lao xuống, nhằm về hướng dưới đáy vực thẳm sâu không thấy đáy mà bay đi.
Linh khí ẩn chứa trong linh hạch Linh Thú mặc dù thuần khiết, hơn nữa còn là linh khí đậm đặc. Nhưng mà tốc độ phát ra linh khí quá chậm. Nếu như Phong Phi Vân vẻn vẹn chỉ là mượn linh khí trong linh hạch Linh Thú để đột phá cảnh giới, thì ít nhất hắn cần phải có thời gian ba ngày, nhưng lại là trong tình huống không người quấy rầy bế quan.
Rất hiển nhiên Phong Phi Vân không chờ được lâu như vậy, Bắc Minh Thần Phi và Bổ Thiên cũng sẽ không cho hắn nhiều thời gian như vậy. Hắn chỉ có thể đi mượn Tử Hà linh mạch dưới lòng đất, hấp thu Tử Hà linh khí đậm đặc để có thể khiến cho tốc độ hấp thu linh khí gia tăng gấp hàng chục lần, chỉ mấy canh giờ là có thể phá tan cửa ải Thiên Mệnh Đệ Ngũ Trọng.
- Phong Phi Vân đang bay về hướng dưới đáy vực sâu.
Bắc Minh Thần Phi cảm nhận được phương hướng linh khí chuyển động trong thiên địa, ngọc thể thướt tha xoay lại. Nàng như một con Mỹ Nữ Xà đẹp đẽ đuổi theo về hướng đáy vực thẳm chướng khí dày đặc.
- Phong Phi Vân, ngươi không trốn thoát đâu.
Bổ Thiên hai chân đạp trên lưng Thi Vương, cũng lao đi về hướng dưới đáy vực thẳm.
Vực thẳm này nằm cách khách sạn Linh Vực hơn mười dặm, nhìn xuống phía dưới đúng là sâu không thấy đáy, quanh năm đều bị chướng khí đen ngòm phủ kín. Bình thường các loại dị cầm khi bay đến phía trên vực thẳm, sau khi hít vào chướng khí thì chỉ trong thời gian rất ngắn, toàn thân hư thối rồi rơi xuống chốn hoang dã.
Phong Phi Vân tự nhiên không sợ hãi những chướng khí này, chả mấy chốc liền rơi xuống đáy vực. Mặt đất và các tảng đá dưới đáy vực đều có chứa một lớp màu tím nhạt. Hắn không hề có bất cứ dừng lại nào, lập tức xuất ra Thiên Tủy Binh Đảm, ngưng tụ thành một cây thương lớn xuyên phá lòng đất, tiếp tục chui sâu về hướng tầng đất đá bên dưới.
- Xoạt.
Bắc Minh Thần Phi đuổi tới đáy vực, trên người của nàng có Linh Khí hộ thể nên những chướng khí này căn bản là không thể gây thương tổn được nàng.
- Bỏ chạy về hướng chui sâu vào lòng đất.
Bắc Minh Thần Phi không có bất cứ do dự gì, từ trong đôi mắt bay ra hai thanh Chiến Kiếm màu xanh giống nhau như đúc. Chúng đều là Linh Khí bảo binh.
Ngón tay thon thả kết xuất ra Kiếm Quyết. Nhờ hai thanh Chiến Kiếm mở đường, nàng dọc theo dấu vết Phong Phi Vân bỏ chạy lưu lại mà một mạch truy đuổi.
Bổ Thiên cũng lao xuống theo. Quanh năm hắn thường lui tới các cổ mộ và nghĩa địa, những chướng khí này cũng không làm gì được hắn.
- Truy theo.
Bổ Thiên chính là người Cản Thi, có ưu thế rất lớn trong lòng đất, tinh thông rất nhiều thần thông bí thuật dưới đất. Thậm chí có thể điều khiển thi hài chôn ở sâu dưới lòng đất mấy vạn năm chiến đấu cho hắn.
Lớp đất trong lòng đất trở nên càng lúc càng tím, sau khi xuyên qua một tầng cát tím, thân thể Phong Phi Vân rơi vào trong một con sông dài màu tím dưới đất. Linh khí nơi này cực kỳ đặc thù, tốc độ chảy đi cũng cực nhanh.
"Tử Hà linh mạch" chỉ to bằng khoảng một phần mười "Thần Đô long mạch", dài không đến vạn dặm. Nhưng mà tốc độ chảy của linh khí trong Tử Hà, so với tốc độ linh khí chảy trong long mạch đều phải nhanh gấp ba.
Đây là một linh mạch dị chủng, cực kì hiếm thấy.
Một mảnh đất đai mấy chục vạn dặm này của Thần Tấn Vương Triều, Phong Phi Vân phỏng đoán sơ lược một lần, linh mạch lớn nhỏ đại khái có gần ba mươi cái, đều đã bị mỗi đại tiên môn, môn phiệt tối cao nhất chiếm lấy, trở thành căn cơ tiên môn trường thịnh không suy.
Tử Hà linh mạch có thể xuất hiện ở Thần Tấn Vương Triều quả thực không dễ. Rất có khả năng có người lấy đại thần thông dẫn về từ nơi khác, rồi cố định ở dưới lòng đất chỗ này.
Phong Phi Vân lấy ra Yêu Ma Chiến Y "Cưu Cửu Quái Bào" và "Ẩn Tàm Sa La" rồi mặc ở trên người. Hắn đứng ở trên trời cao, đôi mắt trở nên đỏ tươi, ma vân trên mặt lại xuất hiện lần nữa, huyết dịch trong thân thể sôi sùng sục. Ba trăm sáu mươi tòa mệnh huyệt đã mở ra toàn bộ, linh khí khắp trời đều chảy về hướng vào trong thân thể của hắn.
Dưới cơn cực nộ, hắn lại đã phá tan một chút chướng ngại vật cuối cùng, tìm được cơ hội đột phá cảnh giới.
...
Phong Phi Vân lúc trước không mặc hai món thần y "Cưu Cửu Quái Bào" và "Ẩn Tàm Sa La" này, đó là bởi vì hắn đối mặt với đối thủ chỉ là Bổ Thiên. Hắn muốn mượn tay Bổ Thiên để kích thích giới hạn thân thể của mình, từ đó bước vào cánh cửa Thiên Mệnh Đệ Ngũ Trọng.
Nhưng mà hiện tại cũng không giống nữa. Kẻ địch mà hắn phải đối mặt chính là Bắc Minh Thần Phi, một vị cường giả Cự Phách trung kỳ.
Sau khi mặc Cưu Cửu Quái Bào trên người, khí tức trên người Phong Phi Vân lập tức trở nên vô cùng hung hãn. Quẻ bào trên chín quẻ văn, tựa như con "Thần cưu" còn sống, sắp xếp ở chín phương vị.
Ẩn Tàm Sa La cũng được hắn mặc ở trên người, thân thể chợt biến mất từ trong không khí.
- Không thấy Phong Phi Vân đâu nữa, vừa rồi ta mới nhìn thấy hắn mặc Cưu Cửu Quái Bào ở trên người, chẳng lẽ Ẩn Tàm Sa La đã ở trong tay của hắn.
- Sau khi Nam Cung Hồng Nhan chết, Ẩn Tàm Sa La liền rơi vào trong tay Phong Phi Vân. Đây chính là một món bảo y tuyệt thế vô song, một khi mặc ở trên người, coi như là Cự Phách đều không thể nhận thấy được bất cứ khí tức gì của hắn.
Trên mặt Bổ Thiên và Bắc Minh Thần Phi mặc hắc bào đều lộ ra vẻ lo ngại. Bọn họ triển khai thần thức đến trình độ cao nhất, lại xuất ra Linh Khí bổn mạng để bảo vệ bản thân, sợ hãi bị Phong Phi Vân đánh lén.
Bổ Thiên gọi Thi Vương trở về, từ trong ống tay áo lao ra mấy chục đạo Thi Phù màu tím. Chúng biến thành mấy chục Chiến Thi mặt mày thối rữa, vây quanh hắn vào chính giữa.
- Linh khí trong thiên địa đang lưu động, Phong Phi Vân khẳng định là tìm được cơ hội đột phá cảnh giới, đang hấp thu lượng lớn linh khí. Tìm được vòng xoáy trung tâm linh khí, là có thể tìm được hắn.
Hắc bào trên người Bắc Minh Thần Phi tung bay. Hai cánh tay ngọc sâu trong trong hắc bào kết ra ấn quyết làm lóe ra tia chớp, nhằm về một phương hướng nào đó bổ đi ra ngoài.
- Ba.
Trong hư không, xuất hiện một làn khói nho nhỏ.
Một đám sợi tóc, từ trong hư không trống rỗng bay xuống.
Đúng là tóc của Phong Phi Vân, bị tia chớp lướt qua một tia, cắt đứt một núm tóc.
- Không hổ là cường giả cấp bậc Cự Phách, khả năng cảm nhận lại mạnh như thế.
Phong Phi Vân giờ phút này không muốn xung đột chính diện cùng bọn họ. Hắn đang toàn lực hấp thu linh khí, dự định trước hết đột phá cảnh giới đã. Dù sao nếu như bỏ lỡ tối nay, liền không biết đến lúc nào mới có thể lại lần nữa tìm được cơ hội đột phá.
Cơ hội này, vô luận như thế nào cũng không thể bỏ qua.
Phong Phi Vân đưa một viên Thiên Tủy Linh Đan vào trong miệng, sau đó lại lấy ra Linh Thú linh hạch, điên cuồng hấp thu linh khí thuần khiết ở bên trong. Hắn quấn Ẩn Tàm Sa La vào sát người, sau đó liền lao xuống, nhằm về hướng dưới đáy vực thẳm sâu không thấy đáy mà bay đi.
Linh khí ẩn chứa trong linh hạch Linh Thú mặc dù thuần khiết, hơn nữa còn là linh khí đậm đặc. Nhưng mà tốc độ phát ra linh khí quá chậm. Nếu như Phong Phi Vân vẻn vẹn chỉ là mượn linh khí trong linh hạch Linh Thú để đột phá cảnh giới, thì ít nhất hắn cần phải có thời gian ba ngày, nhưng lại là trong tình huống không người quấy rầy bế quan.
Rất hiển nhiên Phong Phi Vân không chờ được lâu như vậy, Bắc Minh Thần Phi và Bổ Thiên cũng sẽ không cho hắn nhiều thời gian như vậy. Hắn chỉ có thể đi mượn Tử Hà linh mạch dưới lòng đất, hấp thu Tử Hà linh khí đậm đặc để có thể khiến cho tốc độ hấp thu linh khí gia tăng gấp hàng chục lần, chỉ mấy canh giờ là có thể phá tan cửa ải Thiên Mệnh Đệ Ngũ Trọng.
- Phong Phi Vân đang bay về hướng dưới đáy vực sâu.
Bắc Minh Thần Phi cảm nhận được phương hướng linh khí chuyển động trong thiên địa, ngọc thể thướt tha xoay lại. Nàng như một con Mỹ Nữ Xà đẹp đẽ đuổi theo về hướng đáy vực thẳm chướng khí dày đặc.
- Phong Phi Vân, ngươi không trốn thoát đâu.
Bổ Thiên hai chân đạp trên lưng Thi Vương, cũng lao đi về hướng dưới đáy vực thẳm.
Vực thẳm này nằm cách khách sạn Linh Vực hơn mười dặm, nhìn xuống phía dưới đúng là sâu không thấy đáy, quanh năm đều bị chướng khí đen ngòm phủ kín. Bình thường các loại dị cầm khi bay đến phía trên vực thẳm, sau khi hít vào chướng khí thì chỉ trong thời gian rất ngắn, toàn thân hư thối rồi rơi xuống chốn hoang dã.
Phong Phi Vân tự nhiên không sợ hãi những chướng khí này, chả mấy chốc liền rơi xuống đáy vực. Mặt đất và các tảng đá dưới đáy vực đều có chứa một lớp màu tím nhạt. Hắn không hề có bất cứ dừng lại nào, lập tức xuất ra Thiên Tủy Binh Đảm, ngưng tụ thành một cây thương lớn xuyên phá lòng đất, tiếp tục chui sâu về hướng tầng đất đá bên dưới.
- Xoạt.
Bắc Minh Thần Phi đuổi tới đáy vực, trên người của nàng có Linh Khí hộ thể nên những chướng khí này căn bản là không thể gây thương tổn được nàng.
- Bỏ chạy về hướng chui sâu vào lòng đất.
Bắc Minh Thần Phi không có bất cứ do dự gì, từ trong đôi mắt bay ra hai thanh Chiến Kiếm màu xanh giống nhau như đúc. Chúng đều là Linh Khí bảo binh.
Ngón tay thon thả kết xuất ra Kiếm Quyết. Nhờ hai thanh Chiến Kiếm mở đường, nàng dọc theo dấu vết Phong Phi Vân bỏ chạy lưu lại mà một mạch truy đuổi.
Bổ Thiên cũng lao xuống theo. Quanh năm hắn thường lui tới các cổ mộ và nghĩa địa, những chướng khí này cũng không làm gì được hắn.
- Truy theo.
Bổ Thiên chính là người Cản Thi, có ưu thế rất lớn trong lòng đất, tinh thông rất nhiều thần thông bí thuật dưới đất. Thậm chí có thể điều khiển thi hài chôn ở sâu dưới lòng đất mấy vạn năm chiến đấu cho hắn.
Lớp đất trong lòng đất trở nên càng lúc càng tím, sau khi xuyên qua một tầng cát tím, thân thể Phong Phi Vân rơi vào trong một con sông dài màu tím dưới đất. Linh khí nơi này cực kỳ đặc thù, tốc độ chảy đi cũng cực nhanh.
"Tử Hà linh mạch" chỉ to bằng khoảng một phần mười "Thần Đô long mạch", dài không đến vạn dặm. Nhưng mà tốc độ chảy của linh khí trong Tử Hà, so với tốc độ linh khí chảy trong long mạch đều phải nhanh gấp ba.
Đây là một linh mạch dị chủng, cực kì hiếm thấy.
Một mảnh đất đai mấy chục vạn dặm này của Thần Tấn Vương Triều, Phong Phi Vân phỏng đoán sơ lược một lần, linh mạch lớn nhỏ đại khái có gần ba mươi cái, đều đã bị mỗi đại tiên môn, môn phiệt tối cao nhất chiếm lấy, trở thành căn cơ tiên môn trường thịnh không suy.
Tử Hà linh mạch có thể xuất hiện ở Thần Tấn Vương Triều quả thực không dễ. Rất có khả năng có người lấy đại thần thông dẫn về từ nơi khác, rồi cố định ở dưới lòng đất chỗ này.