Ở chỗ sâu trong cốt tủy của lưng bộc phát ra một tiếng gầm rống khàn khàn mà nặng trịch, lập tức làm cho quan tài Hoàng Thạch trong tay Phong Phi Vân bị chấn động mà trở nên an phận.
Bản thân Phong Phi Vân đã là một người thông minh cơ trí, thân thể vốn đã nửa tê dại chỉ trong nháy mắt liền khôi phục lại. Vừa rồi hắn rõ ràng cảm giác được từ trong lưng của Diêm vương bộc phát ra một cỗ khí tức mạnh mẽ.
Phong Phi Vân trước kia cảm giác nếu như "Diêm vương" còn sống, tu vi nhiều nhất cũng chỉ là Niết Bàn đỉnh cao. Nhưng mà giờ phút này hắn lại không cho là như vậy.
Trước kia hắn vận dụng lực lượng từ lưng của Diêm vương đều vẻn vẹn chỉ là lực lượng bề ngoài. Mà mới rồi ở chỗ sâu trong cốt tủy lưng của Diêm vương rõ ràng có một khí tức vô cùng khổng lồ, vẻn vẹn chỉ xuất hiện trong tích tắc rồi liền lại lui trở về như nước thủy triều xuống.
Trong quá khứ xa xôi trước đây của Diêm vương, khẳng định đó là một cường giả tuyệt đỉnh. Mặc dù đã biến thành một khối hủ thi, ngay cả xác chết đều bị vài thế lực lớn xẻ ra chia nhau, nhưng mà hắn tựa hồ cũng không có hoàn toàn bị chết, còn có một tia khí tức ẩn náu ở chỗ sâu trong lưng.
Đối đầu kẻ địch mạnh, Phong Phi Vân cũng không có thời gian tiếp tục đi suy tư về lai lịch Diêm vương. Vừa rồi thật sự mạo hiểm, thiếu chút nữa liền bị một cỗ lực lượng kia ở trong quan tài Hoàng Thạch, kéo tuột vào trong quan tài. May là nó bị khí tức của Diêm vương hù dọa mà quay trở về, nên mới giữ được một mạng.
Hắn vội vàng đặt quan tài Hoàng Thạch ở trên mặt đất. Ở nắp quan tài có một khe hở rộng chừng một ngón tay, bên trong có sương mù mờ nhạt tuôn ra. Ở trên thành quan tài chung quanh chỗ khe hở quan tài đá có rất nhiều vết máu, còn có một đám Thiết Lân rơi xuống.
Còn con Thi Vương toàn thân bao trùm Thiết Lân thì không biết tung tích.
- Chẳng lẽ con Thi Vương kia đã bị vật gì đó trong quan tài Hoàng Thạch kéo vào ?
Trong lòng Phong Phi Vân nghĩ tới những gì chính mình mới rồi đã gặp, vì vậy càng khẳng định hơn suy nghĩ ở trong lòng mình. Hắn vội vàng dè dặt khép lại nắp của quan tài Hoàng Thạch, sau đó thu nó vào trong Giới Linh Thạch. Trước khi tu vi đạt tới cảnh giới nhất định, Phong Phi Vân cũng không dám lại mở nó ra, để tránh chính mình bị cắn trả tương tự như vậy.
Đây là một cái tà quan, tuyệt đối không chỉ đơn giản như Ngọa Long Sinh đã giảng giải. Nói không chừng thật sự là có một người nửa chết nửa sống nằm ở bên trong.
Phong Phi Vân dùng thần niệm quét nhanh một lượt. Hắn phát hiện Bổ Thiên đang chạy trốn, hắn đã chạy trốn tới trên mặt đất. Hiển nhiên vừa rồi hắn cũng bị khí tức trong quan tài Hoàng Thạch hù dọa. Bởi vì hắn ở cách khá xa nên mới may mắn chạy thoát được.
Phong Phi Vân cũng không tiếp tục đuổi theo. Dù sao Bổ Thiên cũng là tu vi Bán Bộ Cự Phách hậu kỳ, mặc dù bị lực lượng trong quan tài Hoàng Thạch hù dọa nên phải lui, nhưng mà với tu vi hiện tại của Phong Phi Vân, nếu muốn chống lại hắn thì vẫn rất gian nan.
- Trước hết cứ đột phá cảnh giới rồi hãy nói sau.
Phong Phi Vân ngồi xếp bằng trong Tử Hà linh mạch, Thiên Tủy Binh Đảm biến thành một mảnh kiếm vũ để bảo vệ chung quanh thân thể của hắn. Hai tay nâng linh hạch Linh Thú, hắn bắt đầu toàn lực tiến vào cảnh giới Thiên Mệnh Đệ Ngũ Trọng.
Bổ Thiên thất kinh, rốt cục trốn ra khỏi vực thẳm, lao ra từ trong chướng khí. Trong lòng vẫn không thể bình tĩnh. Trong khoảnh khắc quan tài Hoàng Thạch kia mở ra, mặc dù hắn ở cách thật sự khá xa, nhưng mà lại vẫn cảm giác được một cỗ lực lượng khổng lồ đang kéo hắn về hướng vào trong quan tài. Nếu không phải hắn nhanh chân bỏ chạy, chỉ sợ giờ phút này cũng bị kéo vào trong quan tài cùng Thi Vương kia.
Mọi người nhìn thấy Bổ Thiên chạy thoát đi ra từ đáy vực thẳm, đều muốn biết kết quả chiến đấu nên xúm lại vây quanh.
- Vị công tử này, phu nhân của chúng ta hiện ở nơi nào.
Bắc Minh Cống rất là căng thẳng, lão là người thứ nhất bay xuống bên cạnh Bổ Thiên.
Bổ Thiên tự nhiên không có khả năng nói cho lão, Hắc Bào Nữ Tử bị hắn điều động địa thế đã trấn áp đè sâu dưới lòng đất, sinh tử không biết. Nên hắn chỉ nói với âm thanh lạnh lùng:
- Phu nhân nhà các ngươi, đã chết ở trong tay Phong Phi Vân.
Tất cả mọi người ồ lên.
Nghe nói như thế, Bắc Minh Cống liền biến sắc mặt, hắn nói:
- Điều đó không có khả năng, phu nhân của chúng ta chính là tu vi Thiên Mệnh Đệ Thất Trọng. Phong Phi Vân mới Thiên Mệnh Đệ Tứ Trọng, coi như thể chất của hắn là Đệ Nhất Thiên Hạ, cũng không có khả năng làm đối thủ phu nhân của chúng ta.
Bổ Thiên đứng ở bên trên vực thẳm. Hắn chỉ chỉ về phía xa xa, nơi các đỉnh của những dãy núi non bị chìm vào lòng đất. Hình dáng thế núi của mấy dãy núi xa xa đó đã xảy ra biến hóa rất lớn, hớn nói:
- Phong Phi Vân có đầy rẫy kế giết người, vô cùng xảo trá. Hơn nữa hắn tu luyện tầm bảo thuật, có thể điều động xu thế sông núi. Chính là hắn lấy âm mưu thủ đoạn, dụ dỗ phu nhân nhà các ngươi tiến vào trong bẫy rập do hắn bố trí. Sau đó lấy tầm bảo thuật làm cho đất đá sụp đổ, đè chết phu nhân bọn ngươi ở trong lòng đất.
- Nếu không phải ta nhanh chân chạy thoát được, nói không chừng cũng chết ở trong lòng đất. Mặc dù ta chạy ra được, nhưng mà Thi Vương cũng phải bỏ mạng thay ta. Phong Phi Vân này quả thực chính là một tai họa. Nếu như để cho hắn trưởng thành, đạt tới cảnh giới Cự Phách, nhất định có rất nhiều người đều sẽ không may.
Ngay cả Thi Vương cũng đều chết.
Mọi người càng tin tưởng hơn những điều Bổ Thiên đã nói, sắc mặt rất nhiều người đều thay đổi mạnh mẽ.
Phong Phi Vân lấy tu vi Thiên Mệnh Đệ Tứ Trọng mà có thể giết chết Cự Phách và Thi Vương, điều này quả thực chính là muốn nghịch thiên.
Có không ít người đều gật đầu
- Phong Phi Vân đích xác quỷ kế đa đoan. Ngay cả chủ nhân thế gia của thế gia Bắc Minh vốn mưu trí nổi tiếng thiên hạ đều chết ở trong tay của hắn. Có thể lừa chết một vị Cự Phách, đã ở trong tình lý.
Bổ Thiên lại nói:
- Trong lòng đất có một Tử Hà linh mạch, hiện tại hắn đang ở trong linh mạch đột phá cảnh giới. Nếu như để cho hắn đột phá cảnh giới Thiên Mệnh Đệ Ngũ Trọng, với tính cách giết chóc của hắn, sợ là ở đây không ai có thể giữ được mạng sống.
- Hắn không đột phá cảnh giới được.
Sắc mặt Bắc Minh Cống càng khó nhìn, lão mang theo một đám cường giả thế gia Bắc Minh lao xuống đáy vực thẳm, muốn liều mạng ngươi chết ta sống cùng Phong Phi Vân.
Khóe miệng Bổ Thiên nhếch lên nụ cười giết người.
- Dưới lòng đất thật sự có một Tử Hà linh mạch ?
Một cường giả tu vi đạt tới cảnh giới Bán Bộ Cự Phách dò hỏi
Bổ Thiên đáp:
- Không giả chút nào.
Lời này vừa dứt, lại có hơn mười đạo nhân ảnh bay xuống vực thẳm.
Trong Tử Hà linh mạch, linh khí tím ngắt bắt đầu nhanh chóng khởi động, tụ tập thành một vòng xoáy chảy về hướng vào trong thân thể Phong Phi Vân. Linh khí trong đan điền dần dần đạt tới mức bão hòa, cách thời điểm đột phá Thiên Mệnh Đệ Ngũ Trọng chỉ có một bước nhỏ.
Ở chỗ sâu trong cốt tủy của lưng bộc phát ra một tiếng gầm rống khàn khàn mà nặng trịch, lập tức làm cho quan tài Hoàng Thạch trong tay Phong Phi Vân bị chấn động mà trở nên an phận.
Bản thân Phong Phi Vân đã là một người thông minh cơ trí, thân thể vốn đã nửa tê dại chỉ trong nháy mắt liền khôi phục lại. Vừa rồi hắn rõ ràng cảm giác được từ trong lưng của Diêm vương bộc phát ra một cỗ khí tức mạnh mẽ.
Phong Phi Vân trước kia cảm giác nếu như "Diêm vương" còn sống, tu vi nhiều nhất cũng chỉ là Niết Bàn đỉnh cao. Nhưng mà giờ phút này hắn lại không cho là như vậy.
Trước kia hắn vận dụng lực lượng từ lưng của Diêm vương đều vẻn vẹn chỉ là lực lượng bề ngoài. Mà mới rồi ở chỗ sâu trong cốt tủy lưng của Diêm vương rõ ràng có một khí tức vô cùng khổng lồ, vẻn vẹn chỉ xuất hiện trong tích tắc rồi liền lại lui trở về như nước thủy triều xuống.
Trong quá khứ xa xôi trước đây của Diêm vương, khẳng định đó là một cường giả tuyệt đỉnh. Mặc dù đã biến thành một khối hủ thi, ngay cả xác chết đều bị vài thế lực lớn xẻ ra chia nhau, nhưng mà hắn tựa hồ cũng không có hoàn toàn bị chết, còn có một tia khí tức ẩn náu ở chỗ sâu trong lưng.
Đối đầu kẻ địch mạnh, Phong Phi Vân cũng không có thời gian tiếp tục đi suy tư về lai lịch Diêm vương. Vừa rồi thật sự mạo hiểm, thiếu chút nữa liền bị một cỗ lực lượng kia ở trong quan tài Hoàng Thạch, kéo tuột vào trong quan tài. May là nó bị khí tức của Diêm vương hù dọa mà quay trở về, nên mới giữ được một mạng.
Hắn vội vàng đặt quan tài Hoàng Thạch ở trên mặt đất. Ở nắp quan tài có một khe hở rộng chừng một ngón tay, bên trong có sương mù mờ nhạt tuôn ra. Ở trên thành quan tài chung quanh chỗ khe hở quan tài đá có rất nhiều vết máu, còn có một đám Thiết Lân rơi xuống.
Còn con Thi Vương toàn thân bao trùm Thiết Lân thì không biết tung tích.
- Chẳng lẽ con Thi Vương kia đã bị vật gì đó trong quan tài Hoàng Thạch kéo vào ?
Trong lòng Phong Phi Vân nghĩ tới những gì chính mình mới rồi đã gặp, vì vậy càng khẳng định hơn suy nghĩ ở trong lòng mình. Hắn vội vàng dè dặt khép lại nắp của quan tài Hoàng Thạch, sau đó thu nó vào trong Giới Linh Thạch. Trước khi tu vi đạt tới cảnh giới nhất định, Phong Phi Vân cũng không dám lại mở nó ra, để tránh chính mình bị cắn trả tương tự như vậy.
Đây là một cái tà quan, tuyệt đối không chỉ đơn giản như Ngọa Long Sinh đã giảng giải. Nói không chừng thật sự là có một người nửa chết nửa sống nằm ở bên trong.
Phong Phi Vân dùng thần niệm quét nhanh một lượt. Hắn phát hiện Bổ Thiên đang chạy trốn, hắn đã chạy trốn tới trên mặt đất. Hiển nhiên vừa rồi hắn cũng bị khí tức trong quan tài Hoàng Thạch hù dọa. Bởi vì hắn ở cách khá xa nên mới may mắn chạy thoát được.
Phong Phi Vân cũng không tiếp tục đuổi theo. Dù sao Bổ Thiên cũng là tu vi Bán Bộ Cự Phách hậu kỳ, mặc dù bị lực lượng trong quan tài Hoàng Thạch hù dọa nên phải lui, nhưng mà với tu vi hiện tại của Phong Phi Vân, nếu muốn chống lại hắn thì vẫn rất gian nan.
- Trước hết cứ đột phá cảnh giới rồi hãy nói sau.
Phong Phi Vân ngồi xếp bằng trong Tử Hà linh mạch, Thiên Tủy Binh Đảm biến thành một mảnh kiếm vũ để bảo vệ chung quanh thân thể của hắn. Hai tay nâng linh hạch Linh Thú, hắn bắt đầu toàn lực tiến vào cảnh giới Thiên Mệnh Đệ Ngũ Trọng.
Bổ Thiên thất kinh, rốt cục trốn ra khỏi vực thẳm, lao ra từ trong chướng khí. Trong lòng vẫn không thể bình tĩnh. Trong khoảnh khắc quan tài Hoàng Thạch kia mở ra, mặc dù hắn ở cách thật sự khá xa, nhưng mà lại vẫn cảm giác được một cỗ lực lượng khổng lồ đang kéo hắn về hướng vào trong quan tài. Nếu không phải hắn nhanh chân bỏ chạy, chỉ sợ giờ phút này cũng bị kéo vào trong quan tài cùng Thi Vương kia.
Mọi người nhìn thấy Bổ Thiên chạy thoát đi ra từ đáy vực thẳm, đều muốn biết kết quả chiến đấu nên xúm lại vây quanh.
- Vị công tử này, phu nhân của chúng ta hiện ở nơi nào.
Bắc Minh Cống rất là căng thẳng, lão là người thứ nhất bay xuống bên cạnh Bổ Thiên.
Bổ Thiên tự nhiên không có khả năng nói cho lão, Hắc Bào Nữ Tử bị hắn điều động địa thế đã trấn áp đè sâu dưới lòng đất, sinh tử không biết. Nên hắn chỉ nói với âm thanh lạnh lùng:
- Phu nhân nhà các ngươi, đã chết ở trong tay Phong Phi Vân.
Tất cả mọi người ồ lên.
Nghe nói như thế, Bắc Minh Cống liền biến sắc mặt, hắn nói:
- Điều đó không có khả năng, phu nhân của chúng ta chính là tu vi Thiên Mệnh Đệ Thất Trọng. Phong Phi Vân mới Thiên Mệnh Đệ Tứ Trọng, coi như thể chất của hắn là Đệ Nhất Thiên Hạ, cũng không có khả năng làm đối thủ phu nhân của chúng ta.
Bổ Thiên đứng ở bên trên vực thẳm. Hắn chỉ chỉ về phía xa xa, nơi các đỉnh của những dãy núi non bị chìm vào lòng đất. Hình dáng thế núi của mấy dãy núi xa xa đó đã xảy ra biến hóa rất lớn, hớn nói:
- Phong Phi Vân có đầy rẫy kế giết người, vô cùng xảo trá. Hơn nữa hắn tu luyện tầm bảo thuật, có thể điều động xu thế sông núi. Chính là hắn lấy âm mưu thủ đoạn, dụ dỗ phu nhân nhà các ngươi tiến vào trong bẫy rập do hắn bố trí. Sau đó lấy tầm bảo thuật làm cho đất đá sụp đổ, đè chết phu nhân bọn ngươi ở trong lòng đất.
- Nếu không phải ta nhanh chân chạy thoát được, nói không chừng cũng chết ở trong lòng đất. Mặc dù ta chạy ra được, nhưng mà Thi Vương cũng phải bỏ mạng thay ta. Phong Phi Vân này quả thực chính là một tai họa. Nếu như để cho hắn trưởng thành, đạt tới cảnh giới Cự Phách, nhất định có rất nhiều người đều sẽ không may.
Ngay cả Thi Vương cũng đều chết.
Mọi người càng tin tưởng hơn những điều Bổ Thiên đã nói, sắc mặt rất nhiều người đều thay đổi mạnh mẽ.
Phong Phi Vân lấy tu vi Thiên Mệnh Đệ Tứ Trọng mà có thể giết chết Cự Phách và Thi Vương, điều này quả thực chính là muốn nghịch thiên.
Có không ít người đều gật đầu
- Phong Phi Vân đích xác quỷ kế đa đoan. Ngay cả chủ nhân thế gia của thế gia Bắc Minh vốn mưu trí nổi tiếng thiên hạ đều chết ở trong tay của hắn. Có thể lừa chết một vị Cự Phách, đã ở trong tình lý.
Bổ Thiên lại nói:
- Trong lòng đất có một Tử Hà linh mạch, hiện tại hắn đang ở trong linh mạch đột phá cảnh giới. Nếu như để cho hắn đột phá cảnh giới Thiên Mệnh Đệ Ngũ Trọng, với tính cách giết chóc của hắn, sợ là ở đây không ai có thể giữ được mạng sống.
- Hắn không đột phá cảnh giới được.
Sắc mặt Bắc Minh Cống càng khó nhìn, lão mang theo một đám cường giả thế gia Bắc Minh lao xuống đáy vực thẳm, muốn liều mạng ngươi chết ta sống cùng Phong Phi Vân.
Khóe miệng Bổ Thiên nhếch lên nụ cười giết người.
- Dưới lòng đất thật sự có một Tử Hà linh mạch ?
Một cường giả tu vi đạt tới cảnh giới Bán Bộ Cự Phách dò hỏi
Bổ Thiên đáp:
- Không giả chút nào.
Lời này vừa dứt, lại có hơn mười đạo nhân ảnh bay xuống vực thẳm.
Trong Tử Hà linh mạch, linh khí tím ngắt bắt đầu nhanh chóng khởi động, tụ tập thành một vòng xoáy chảy về hướng vào trong thân thể Phong Phi Vân. Linh khí trong đan điền dần dần đạt tới mức bão hòa, cách thời điểm đột phá Thiên Mệnh Đệ Ngũ Trọng chỉ có một bước nhỏ.