Tạ Nhất có chút mê mang nhìn rừng cây rậm rạp bốn phía, bên tai hắn tựa hồ còn vang vọng tiếng Khách Đồ mang theo âm rung gọi, “Tạ Nhất, Tạ Nhất…”
Làm sao, làm sao lại trở lại.
Hắn đứng tại chỗ phát ngốc một hồi, sau đó vỗ vỗ trán, đem y phục da thú dày cộm cởi xuống, vắt lên khuỷu tay —— ở chỗ kia là mùa đông, nhưng nơi này thời tiết đã nóng lên.
Chỗ này tuy rằng không phải vách núi xuyên qua kia, bất quá tóm lại vẫn là ở trên một đỉnh núi, hắn cũng đã quen, rất nhanh tìm được một đường tắt đi đến tiểu trấn gần nhất.
Hắn dùng một thanh mã tấu bên hông đổi mấy tấm tiền giấy mỏng manh, tìm cửa hiệu trấn trên cắt tóc thu thập đơn giản một chút, sau đó ở trong tiệm nhỏ mua một chiếc điện thoại.
Nghe giọng có hơi xa lạ trong điện thoại, Tạ Nhất ở trong đầu chuyển vài lần, mới nói, “Tề Tiểu Trạch, ta là Tạ Nhất.”
“A, Tạ Nhất ca ca, ngươi không chết!” Bên kia truyền đến tiếng kinh hô khiến Tạ Nhất không thể không đem điện thoại cách xa khỏi tai, sau đó nghe tiếng bên kia tiếp tục ồn ào, “Tạ Nhất ca ca không chết, ê, Quỷ Đầu, ngươi nghe thấy không, Tạ Nhất ca ca không chết!”
“Nghe thấy được nghe thấy được, làm gì vậy, lỗ tai đều bị ngươi chấn điếc.” Một tiếng tục tằng từ trong điện thoại truyền tới, sau đó đột nhiên biến lớn, “Thỏ con, vài năm nay ngươi đi chết ở đâu vậy, ngay cả đi đón cũng không thấy.”
“Trở về rồi nói, ta hiện đang ở trên trấn Liên Sơn, tìm người tới đón ta.”
Việc Tạ Nhất trở về tại đoàn lính đánh thuê Quỷ Mị nện xuống một quả bom, ai không có nhiệm vụ tất cả đều tụ tập tại căn cứ địa – một căn nhà bên trong núi sâu rừng già, dùng đủ loại phương thức biểu đạt hoan nghênh Tạ Nhất.
Tạ Nhất thả mình trên sô pha uống rượu Tề Trạch vừa pha
“Quỷ Cưu đâu, đang làm nhiệm vụ?” Hắn nhìn quanh một vòng, không phát hiện thân ảnh quen thuộc nào đó.
“Trong ngục giam.” Tiểu đội trưởng xinh xắn buông súng hạng nặng khác xa thân thể nàng, dùng chân đá đá Tạ Nhất khiến hắn chưa ra một chỗ ngồi xuống, “đám người hại các ngươi lần trước được ta đưa vào, hắn nói muốn đi chiếu cố cho tốt một chút.”
“Hắn đi vào bao lâu, định lúc nào đi ra?”
“Có nhiệm vụ thì báo trước, hắn sẽ nghĩ biện pháp đi ra.” Đội trưởng điểm điểm mũi chân, “Tề Tiểu Trạch, cho ta một Vodka, không đá.”
“Tề Trạch, gọi ta Tề Trạch.” Tề Trạch không bằng lòng lấy xuống một lọ Vodka từ phía sau quầy rượu, đổ đầy một ly, sau đó kèm theo một ly nước khoáng đưa qua cho đội trưởng.
“Tạ Nhất ca ca, ta lần trước đi làm nhiệm vụ cùng Quỷ Đầu nha.” Tề Trạch thả chén rượu, đến trước mặt Tạ Nhất hơi đắc ý khoe ra, “ Quỷ Đầu nói đao của ta thật sự không tệ, có phải không Quỷ Đầu?” Một câu cuối cùng hắn lớn tiếng nói với nam nhân đang lau súng bên kia.
“Phải phải, bất quá lần sau nhớ chạy nhanh lên, không thì bị nổ đầu cũng không ai quản ngươi.” Quỷ Đầu biểu tình không kiên nhẫn cùng động tác của hắn thật là tiên minh đối lập.
“Ha ha, Tế Tiểu Trạch hiện tại đã trưởng thành, có thể đi làm nhiệm vụ.” Tạ Nhất xoa xoa tóc của hắn, “Không tệ, về sau ta sẽ dạy ngươi hai chiêu.”
“Vâng.” Tề Trạch cao hứng gật đầu
“Được rồi, đừng dỗ trẻ nhỏ, nói xem ngươi ba năm nay làm gì đi, cư nhiên một chút tin tức cũng không có, chúng ta đều nghĩ ngươi đã chết.” Đội trưởng phất phất tay bảo Tề Trạch nên làm gì thì đi làm cái đó.
Tạ Nhất mò ra tấm giấy thiếc bị vo thành một cục rồi trải ra đưa cho nàng, nói cũng kỳ quái, loại giấy thiếc yếu ớt này bị hắn năm lần bảy lượt chà đạp vậy mà vẫn tốt.
“Giấy thiếc, phía trên vẽ cái quái gì, nhìn không hiểu.” Đội trưởng nhận đến nhìn lướt qua, sau đó ném cho Quỷ Ảnh ở xa, “Tần Dạ Thiên, xem thư đây là gì?”
Quỷ Ảnh nhận lấy nghiêm túc nghiên cứu một phen, sau đó lắc đầu, “Không biết.”
“Đừng nhìn mấy tự phù kỳ quái, chỉ nhìn mấy sợi nối tiếp tự phù phía trên thì sao?” Tạ Nhất đặt ly rượu không lên quầy bar, đi qua chỉ cho Quỷ Ảnh xem.
“Nói như vậy, ” Quỷ Ảnh nhìn giấy thiếc một hồi, rốt cuộc xác định, “nhìn qua như vậy, có hơi giống tinh đồ.”
“Tinh đồ, có chút ý nghĩa.” Đội trưởng uống cạn rượu còn thừa trong ly, ly rượu vững vàng ném tới tay Tề Trạch, sau đó nằm xuống sô pha.
“Ừ, đây là cái gì?” Nàng đột nhiên lại ngồi dậy, từ dưới thân kéo ra một y phục da thú màu trắng “ da gấu, thứ này từ nơi nào, da cứng như vậy, đạp hư thứ tốt!”
“Thứ này, ta làm.” Tạ Nhất thấy đội trưởng biểu tình hận không thể đem đồ tinh chế lại lần hai, “Cho ngươi.”
“Quả nhiên Tạ Nhất vẫn là tốt nhất.” Đội trưởng lập tức hóa thân thành thiên sứ, “Hiện tại không thể tùy tiện săn thú, gấu ngốc cũng càng ngày càng ít, ta ngay cả kiện áo da dễ nhìn cũng không có.”
Bây giờ cũng không thể tùy tiện giết người, sao không thấy ngươi thu liễm một chút.
Tạ Nhất làm bộ như không nghe thấy lời nói vừa rồi của đội trưởng, quay đầu đối với Quỷ Ảnh tiếp tục đề tài vừa rồi, “Xác định là tinh đồ hả, đây là tinh hệ nào?”
“Cái này phải tìm chuyên gia mới được, ” Quỷ Ảnh thu đồ vào, “Trở về ta giúp ngươi hỏi một chút.”
“Được.”
Bên kia đội trưởng đã tưởng tượng xong đem da gấu xử lý lại sẽ làm thứ gì, liền đem lực chú ý đặt lại trên người Tạ Nhất, “Tạ Nhất, lại đây, nói cho tỷ tỷ một chút ngươi ba năm nay làm gì đi, săn trộm?”
“Đa nói, ta lớn hơn ngươi một tháng, đừng tự xưng tỷ tỷ trước mặt ta.” Nói tới nói lui, Tạ Nhất vẫn đi qua, “Ta dạo qua thế giới nguyên thủy một vòng.”
“Thế giới nguyên thủy!”
Trong phòng nháy mắt yên tĩnh, sau đó nên làm gì thì tiếp tục làm, chỉ là lỗ tai đều không tự chủ được dựng lên.
Nghe Tạ Nhất kể chuyện, khó có được a!
Đội trưởng gánh vác trọng trách ngẩng đầu lên hỏi, “Nói đi, ngươi làm thế nào chạy đến thế giới nguyên thủy đi, ở kia sống thế nào, lại làm thế nào trở về.”
Cái này nói ra thì dài, Tạ Nhất đổ một ly nước khoáng, sau đó nói đơn giản một chút chuyện hắn trải qua, bất quá lược qua đời sống tình cảm của hắn.
Vô nghĩa, nếu như bị nhóm người này biết mình nháo cầu ngẫu ô long, khuất phục người khác, khẳng định sẽ bị cười chết.
Bất quá, chuyện phát triển thường không theo ý nguyện cá nhân.
“Đợi đã, Tạ Nhất, ngươi khẳng định đã sót gì đó không kể, ” đội trưởng một câu nói ra, người chung quanh đều là mặt đầy khẳng định.
Tạ Nhất cố nhớ lại vừa rồi kể chuyện, tư duy rõ ràng logic nghiêm cẩn, không có vấn đề a.
“Theo lý giải của ta với ngươi, sao có thể buông tay tìm cách trở về lại còn giúp tộc Casa vượt Thông Thiên sơn tìm phương pháp chế tác vũ khí đồng xanh a, trừ phi trong tộc Casa có người có thể khiến ngươi cam tâm tình nguyện theo nàng đi.” Nói nói, suy nghĩ đội trưởng đã lan tràn ra, “Dựa vào đâu chứ, cô nương này nghịch thiên bao nhiêu mới trói được Tạ Nhất a, năm đó lão nương cũng không thành công.”
Nếu ngươi thành công ta đây phải nghịch thiên bao nhiêu mới được a.
Tạ Nhất lông mi nhảy nhảy vài cái, nhìn ánh mắt ngươi dám can đảm không thành thật công đạo chúng ta liền giết chết ngươi nha chung quanh, quyết định vẫn nên ăn ngay nói thật thì tốt hơn, “Khách Đồ.”
“ tộc trưởng tộc Casa kia, khó trách, ” đội trưởng nháy mắt hiểu ra, bất quá, đó là một nam nhân nha, vây, “Các ngươi ai công ai thụ?”
“Ngươi nói xem?” Tạ Nhất nhấc chân dựa vào sô pha, khóe miệng cong lên.
Đây, tuyệt đối là khí thế của công.
“Được rồi, ” đội trưởng nhún nhún vai, “Vậy ngươi làm thế nào trở lại, bỏ tiểu Khách Đồ một mình ở thế giới nguyên thủy, hắn sẽ thương tâm lắm.”
Tiểu Khách Đồ…
Tạ Nhất hơi co rút khóe miệng, thời gian dài không trải qua tẩy lễ động kinh của đội trưởng, vẫn có chút không quen, “Ta sẽ nghĩ cách trở về.”
Lời vừa nói ra, trong phòng lại là một mảnh lặng im.
“Tạ Nhất ca ca, ngươi trở về vậy ta đây thì sao?” Tề Trạch pha tan trầm mặc trước tiên, hắn buông bình rượu trong tay, vải lau không cẩn thận vẩy ra nước rượu.
“ Quỷ Đầu cũng nói đao pháp của ngươi không tệ, cũng không cần ta dạy nữa, chỉ cần bình thường luyện nhiều thêm, một ngày nào đó có thể vượt qua ta.” Tạ Nhất vẫn luôn chỉ bảo Tề Trạch giống như em trai, lần này trở về thấy hắn tiến bộ cũng rất vui mừng.
Quỷ Đầu cũng không lau súng lục hắn xem như bảo bối, “Tuy rằng ngươi đi ba năm, nhưng danh hào Quỷ Đao ở trong giới đánh thuê vẫn vang dội, ngươi thật vất vả trở lại, lại nói đi là đi, vậy Yến Tử thì sao?”
Tạ Nhất sửng sốt một chút, theo bản năng quay đầu nhìn bên cạnh, “Quỷ Đao đã sớm chết, vào ba năm trước đã chết.”
“Không, ” đội trưởng, hoặc là nói Mạc Yến lắc lắc đầu, “Quỷ Đao không chết, Quỷ Đao cũng là một bảng hiệu của Đoàn lính đánh thuê Quỷ Mị, ta làm sao có thể để hắn dễ dàng chết như vậy.”
“nhiệm vụ của Quỷ Đao đều là ngươi nhận?” Trong đoàn lính đánh thuê nếu có ai có đao pháp có thể so một hai với Tạ Nhất, cũng chỉ có đội trưởng từng cùng huấn luyện.
“Phải, ” Mạc Yến gật gật đầu.
Tạ Nhất cau mày, “Không phải nói ngươi không nên nhận nhiệm vụ sao, thầy thuốc sao không quản.”
“Ta quản không được, hơn nữa đội trưởng cũng là vì đoàn lính đánh thuê.” Thầy thuốc ở trong góc nhún vai, tỏ vẻ bất lực.
Tạ Nhất không nói, Yến Tử tính tình rất quật cường, trong đoàn lính đánh thuê quả thật không ai có thể quản được. Nhưng, Quỷ Đao nếu không chết, Khách Đồ nên làm sao bây giờ?
Bỏ hắn ở thế giới nguyên thủy, sau đó có thể chậm rãi quên mình đi? Không, tuyệt đối không được.
Nhưng là Yến Tử ở trong một lần làm nhiệm vụ bị thương rơi xuống, không thể vận động kịch liệt …
“Ê, không cần làm biểu tình này được không, ” Mạc Yến nâng tay lên vỗ vỗ mặt Tạ Nhất, “Muốn trở về thì trở về đi, khó lắm ngươi mới tìm được người có thể làm bạn một đời, có lẽ, ” nàng nhẹ giọng cười, “Ngươi là người duy nhất trong Quỷ Mị có cơ hội hạnh phúc, đừng buông tay, nhé.”
Đoàn lính đánh thuê Quỷ Mị thành lập gần mười năm, phía sau dãy nhà này đã chôn mười mấy đội hữu ngày xưa kề vai chiến đấu, tên từng người bọn họ đều khắc ở một phía trên vách tường tầng ngầm, không biết lúc nào, một người nào đó trong bọn họ sẽ thêm một bút ở trên, cho nên người trong đoàn đều tận hưởng lạc thú trước mắt, không nói chuyện tình cảm.
Tạ Nhất nhẹ nhàng thở dài một hơi, “Các ngươi gần đây nhận nhiệm vụ gì?”
“Ngươi, không đi?” Mạc Yến nghi hoặc.
“Không, ta ở lại chỗ này một thời gian, làm nhiệm vụ ngươi đã nhận, sau đó tuyên bố Quỷ Đao chết với bên ngoài.” Tạ Nhất xoa xoa thái dương, “Ta lại rút thời gian mang Tề Trạch, còn có hạt giống ba năm gần đây gia nhập đoàn lính đánh thuê, có tốt hay không, ta cũng huấn luyện cho bọn hắn một chút.”
Tuy rằng khi không có hắn, Quỷ Mị vẫn chiếm cứ vị trí đệ nhất bảng xếp hạng lính đánh thuê, nhưng bài vị số hai đoàn lính đánh thuê Long Khiếu hiện tại đang dần có xu hướng thay thế, mà Quỷ Mị nhiều năm như vậy cũng đắc tội không ít tổ chức, hắn không thể biết đội hữu gặp nguy hiểm mà không để ý.
“Được rồi, ngươi chuẩn bị ở đâu, ta đem người đưa qua cho ngươi.” Mạc Yến một ngụm nhận lời. Đây, đã là kết quả tương đối lý tưởng.
“Không cần phiền toái như vậy, ta ở đây là được, vừa vặn cũng có sân, tiện huấn luyện.” Tạ Nhất chuyển qua, “ Quỷ Đầu, ngươi giúp ta đánh một bộ mã tấu, giống bộ cũ như đúc, không, hai bộ.”
Quỷ Đầu làm thủ thế ok.
Tạ Nhất mua ngọn núi kia, dựng mấy gian phòng ở trên, huấn luyện Tề Trạch và hai đứa bé đội trưởng đưa đến.
Hắn đứng ở vách đá, trong tay kháp biểu, nhìn ba sợi dây thừng buông từ trên vách núi, sau đó liền nghe thấy tiếng động cơ trực thăng từ không trung truyền đến.
Quay đầu lại, liền thấy Quỷ Cưu từ trên trực thăng nhô đầu ra, thấy hắn liền hưng phấn mà phất phất tay
“Hắc, Tạ Nhất, ngươi quả nhiên không chết, khi ta vừa nghe được còn tưởng rằng bọn họ đùa ta.” Quỷ Cưu đi lên ôm chầm một cái.
Tạ Nhất không khách khí đánh hắn một quyền, “Ngươi rốt cuộc bỏ từ trong ngục giam ra, ta còn tưởng ngươi không muốn gặp ta.”
“Sao có thể, ta đây không phải cố ý yêu cầu đội trưởng, tặng đồ tới cho ngươi.” Quỷ Cưu chỉ chỉ đồ đang thảy xuống từ trực thăng, “tài sản tư nhân, từ trước đến nay không cho bên ngoài mượn.”
“ tiểu tử tốt.” Tạ Nhất thấy từng bao từng bao từ phía trên ném xuống, có chút kinh dị, “Ngươi đều mang theo thứ gì, nhiều như vậy.”
“Không biết, trước khi đến bọn họ đều nhét một đống đồ tới.” Đợi trực thăng ném xong đồ bay đi, Quỷ Cưu tiến lên ôm lấy hai thùng giấy, “Đại khái là để ăn dùng, ngươi ở chỗ này, thật sự rất không tiện.”
Tạ Nhất cũng ôm lấy hai thùng, cùng đi vào trong phòng, “Cũng không biết ta có thể ở lại đây bao lâu.”
“Lại nói tiếp, ” Quỷ Cưu lấy ra giấy thiếc từ trong lòng, chính là tấm giấy của Tạ Nhất, “Quỷ Ảnh phải làm nhiệm vụ không có thời gian, bảo ta đưa thứ này tới cho ngươi, hắn nói tấm tinh đồ này có chút quái dị, trước mắt còn chưa nghiên cứu ra là tinh hệ nào.”
Tạ Nhất không có biểu tình đem đồ nhận lấy đặt vào trong lòng, “Không quan trọng, ta có thể đoán được đại khái tác dụng của nó.”
Quỷ Cưu lại chuyển vài cái thùng từ trong rừng về, “ thùng này nặng như vậy, là thứ gì?”
“Chắc là sách ta bảo bọn họ mua.” Tạ Nhất đang chuyển mấy thứ ở bên ngoài, chỉ có thể đáp lại từ xa, chờ hắn vào đến trong phòng, đã thấy Quỷ Cưu đang ngồi xổm trước một đống sách, mặt đầy quỷ dị.
“Làm sao?”
“ đây là cái của nợ gì của ngươi, ” Quỷ Cưu từ bên trong rút ra một quyển, “Cách làm một trăm món đồ ăn gia đình.”
Sau đó lại rút ra một quyển, “Nè, kỹ thuật phát triển cây nông nghiệp thường gặp.”
“Bản thảo cương mục.”
“Bách khoa toàn thư.”
…
Quỷ Cưu đem sách lật một lần, nhìn Tạ Nhất vẫn mỉm cười, “Đủ loại, ngươi đúng là phát triển toàn năng nha.”
“Đây là muốn mang qua.” Tạ Nhất lấy ra ba lô từ trong rương, đem sách cất vào, “Vẫn có một ít có thể sử dụng.”
“Được rồi, ” Quỷ Cưu không có cách nào với bộ dáng không quan tâm hơn thua này của Tạ Nhất, hắn dạo qua một vòng trong phòng, “ba tiểu gia hỏa kia đâu.”
“Trên vách núi.”
“Chậc chậc, quả nhiên còn phải giao cho ngươi huấn luyện, hạ thủ được.”
“Chúng ta lúc trước chính là huấn luyện như vậy, ” Tạ Nhất cùng hắn đi về phía vách núi, “Điều kiện ác liệt mới có hiệu quả, về sau ném bọn họ tới sa mạc thử xem.”
Mặc kệ thế nào, ba người Tề Trạch thành công xuất sư, còn lại Tạ Nhất cũng dạy không được, chỉ có thể học tập trong thực chiến khi làm nhiệm vụ.
Tạ Nhất thu tấm giấy thiếc có thể giúp mình trở về ở trên người, những thứ khác cần mang qua đều nhét ở một trong ba lô, trong đó bao gồm một bộ mã tấu, hai băng đạn, một ít hạt giống, còn thừa toàn bộ là sách.
Hắn một mình ở trong núi bao lâu, đã lười đi nhớ, chỉ nhìn đông đi xuân đến, hạnh hoa lại mở, rốt cuộc đợi được cảm giác quen thuộc.
Hắn nhắm mắt rồi lại mở ra, liếc mắt liền nhìn thấy Khách Đồ ngồi trên tế đài, bên chân hắn còn ném mấy con thú bị cắt đứt cổ, máu của chúng nó không có ngoại lệ chảy vào cái lỗ giữa tế đài.
Đã lâu không gặp, Khách Đồ tựa hồ lại thành thục hơn không ít, chỉ ngồi ở đó cúi đầu thần tình, cực kỳ giống một đứa bé bị vứt bỏ mờ mịt bất lực.
Một đôi chân xuất hiện trong tầm nhìn của Khách Đồ, hắn chậm rãi ngẩng đầu, rốt cuộc thấy được khuôn mặt mình mong nhớ ngày đêm kia, hắn vươn tay ra, lại không dám chạm đến, chỉ sợ giống như trước đây, lại chạm vào không khí.
Tạ Nhất cúi đầu thở dài một hơi, ngồi xuống, lại thấy mơ hồ cầu xin trong mắt Khách Đồ, không khỏi sửng sốt một chút.
“Đừng động, động liền không còn.”
Gần như nỉ non mà nói khiến tâm Tạ Nhất đau nhói, hắn đem tay nhẹ nhàng đặt lên vai Khách Đồ, có thể rõ ràng cảm thấy hắnhơi co quắp, sau đó căng cứng thân thể, “Khách Đồ, ta đã trở về.”
Rốt cuộc, đã trở lại.
Hắn ôm chầm lấy Tạ Nhất, gắt gao, chỉ sợ buông lỏng tay người trong lòng sẽ lại biến mất không thấy.
Tạ Nhất nhẹ nhàng ôm lại, cảm thấy có gì đó dừng ở đầu vai, chậm rãi thấm ướt một mảng vải, lòng hắn vẫn đang la hét.
Nó nói, Khách Đồ, ta đã trở về.
_Chính văn hoàn _
79, Phiên ngoại: Thăm người thân
Đồ Tạ Nhất mang về thiên kì bách quái, đương nhiên là đối với bọn Khách Đồ, trong khoảng thời gian ngắn Tạ Nhất thành đối tượng hiếu kì của mọi người.
Ngày đông nhàn đến vô sự, Tạ Nhất nói cho bọn hắn về phong tục tập quán trước kia, tỷ như, đoan ngọ phải ăn bánh chưng, năm mới phải đi thăm thân thích, kết hôn phải gặp gia trưởng…
Kết hôn gặp gia trưởng…
Khách Đồ đã biết kết hôn chính là kết thành bạn lữ ở đây, nhưng gặp gia trưởng là cái gì?
Tạ Nhất cũng chưa từng kết hôn, loại chuyện này cũng là khái niệm mơ mơ hồ hồ, hắn nhìn hai mắt tỏa sáng của Khách Đồ, có chút đau đầu.
Cái này, nói theo cách khác, khi hai người kết hôn phải có được chúc phúc của cha mẹ Khách Đồ, bọn họ không còn thì do vu tư làm trưởng bối của Khách Đồ chúc phúc.
“Vậy ta có phải cũng nên gặp cha mẹ ngươi không?” Khách Đồ ngộ đạo, trách không được vẫn cảm thấy Tạ Nhất có thể tùy thời sẽ rời khỏi mình, hóa ra là có chuyện chưa làm.
“Cha mẹ ta đã sớm chết.” Tạ Nhất ngữ khí khinh đạm.
“ Các trưởng bối khác thì sao?”
“Không có, ” Tạ Nhất dừng một lát, “Bất quá, người trong đoàn lính đánh thuê đều xem như người nha của ta.”
“Vậy ta có phải nên đi gặp bọn họ không, phải mang gì qua?” Khách Đồ nghe Tạ Nhất kể qua chuyện của hắn ở đoàn lính đánh thuê, cũng có lý giải đại khái về những người này.
Tạ Nhất hắc tuyến, “Ngươi nên hỏi phải làm sao mà đi trước đã.”
“Có tờ giấy kia không phải có thể đi ư, ” Khách Đồ không cảm thấy đó là một vấn đề, hắn lo lắng một việc khác, “nơi ngươi ở trước đây cái gì cùng có, ta mang gì qua mới tốt?”
…
Tạ Nhất thấy Khách Đồ thu thập đồ bao lớn bao nhỏ, Khách Mộc ở một bên hưng phấn mà hỗ trợ, hắn lại thử thăm dò khuyên can, “Chúng ta vẫn không nên đi, tờ giấy kia ta cảm thấy không quá đáng tin, còn không biết có thể thuận lợi trở về không, vạn nhất xảy ra chuyện thì sao?”
“Không có việc gì, ngươi không phải đã dùng nó trở lại sao, ” Khách Đồ từ Tạ Nhất ánh mắt rối rắm dạo qua bọc da thú một vòng, “Có phải nên mang thêm gì khác không, ta cũng biết da thú không được tốt lắm, không bằng mang bình Thanh Từ đám Qua Tang vừa làm ra, thứ đó nhìn rất dễ nhìn, hoặc là tơ lụa lần trước đổi với tộc Bình Di, bằng không mang theo vũ khí đồng xanh bọn Thạch Đầu làm …”
Bình thường ít thấy Khách Đồ nói nhiều như vậy, Tạ Nhất liền biết hắn đang khẩn trương, trong lòng cười trộm một chút, “sói nhỏ của Qua Tang không tệ, nghe lời hiểu chuyện, Mạc Yến khẳng định thích.”
“Sói nhỏ a…” Khách Đồ nghĩ Qua Tang bình thường coi sói nhỏ như bảo bối, cuối cùng hạ quyết tâm, “Ta đi thương lượng cùng Qua Tang một chút, xem dùng thứ gì có thể đổi lấy.” Nói xong, hấp tấp ra khỏi phòng.
“Ê…” Tạ Nhất không nghĩ tới hắn thật sự đi tìm Qua Tang muốn sói nhỏ, nhất thời không kịp ngăn lại.
Thôi, Qua Tang khẳng định sẽ không đem sói nhỏ cho hắn, cùng lắm là hai người đánh một trận.
Tạ Nhất quay đầu, lại bắt đầu phát sầu với mấy bọc trên bàn. Nếu để đám Mạc Yến thấy người thành thật như Khách Đồ, còn không phải sẽ bị lột sạch.
Bất quá, quyết tâm đi của Khách Đồ lần này cũng quá kiên định, mặc kệ khuyên thế nào cũng không được, hay là, động tay động chân trên giấy thiếc? Không được, vạn nhất thật xảy ra chuyện gì thì sao?
Tạ Nhất còn đang rối rắm, Khách Đồ đã từ chỗ Qua Tang trở lại, như Tạ Nhất sở liêu, không chỉ về tay không, khóe mắt còn mang theo một khối ứ thanh.
Hai người thể lực ngang nhau một trận đánh xong, ai cũng không chiếm được chỗ tốt, chuyện sói nhỏ tự nhiên không cần nhắc lại, Khách Đồ ở trong phòng dạo qua một vòng, rốt cuộc nghĩ đến thứ thay thế, “Hôi Mao cũng rất nghe lời, không biết đám Mạc Yến có thích không?”
“Không được, Hôi Mao là của ta, không cho người khác.” Khách Mộc lập tức lắc đầu, đưa tay bảo vệ thương ưng trên vai, thấy không ổn liền muốn mang Hôi Mao chạy ra ngoài.
Sắc mặt của Khách Đồ cứng một chút, có chút khó xử nhìn Tạ Nhất.
Ê, ta chưa từng nói muốn đưa Hôi Mao đi! Tạ Nhất thấy hai huynh đệ giằng co, mở miệng khuyên giải, “Mạc Yến rất thích da thú làm ào choàng, Hôi Mao không cần mang đi.”
…
Mặc kệ Tạ Nhất không muốn ra sao, vu tư vẫn bói ra thời gian tế tự, mang theo súc vật số lượng lớn ở trên tế đài đưa ba người bọn họ về nơi Tạ Nhất quen thuộc.
Dãy phòng trên núi vẫn còn, Tạ Nhất tháo xuống chìa khóa từ trên cây bên cạnh, vào phòng liên hệ với Quỷ Ảnh mang theo Khách Đồ Khách Mộc vào trong làm quen với hoàn cảnh — dựa theo kết quả bói toán của vu tư, bọn họ phỏng chừng phải ở đây hơn nửa năm.
Cho dù trước khi đến Tạ Nhất đã kể qua tình huống nơi này, thế nhưng hai người vẫn tràn đầy lòng hiếu kì với đủ thứ trước mắt, có thủy tinh nhìn thì trong suốt lại không thể xuyên tay qua, đèn điện tự phát sáng, di động ấn vài cái có thể nghe được người khác nói, rất nhiều người nhỏ bên trong TV…
Khách Đồ tốt hơn, bộ mặt đa số thời gian vẫn không chút thay đổi, không ai biết trong lòng hắn kinh đào hãi lãng, so ra, Khách Mộc rò ràng hơn, hắn trong vòng một ngày đem tất cả những thứ chưa thấy qua trong phòng đều thử một lần, tổng cộng đập nát một khối thủy tinh, ấn hỏng hai công tắc đèn, khi đang cầm di động bị Tạ Nhất đúng lúc ngăn lại, hành động không có kết quả.
Vì thế, tình huống hiện tại là như vậy: Tạ Nhất ở trong phòng bếp dùng nguyên liệu nấu ăn tươi mới để nấu cơm (Tạ Nhất tỏ vẻ hắn cũng rất kinh ngạc, có lẽ là bọn Quỷ Ảnh gần đây vừa qua nơi này), Khách Đồ ngồi trên sô pha xem TV (là cái loại kênh mua sắm vĩnh viễn rất có kích tình), Khách Mộc kéo cửa phòng chuồn ra làm quen với hoàn cảnh (trên thực tế là hắn mới từ trong phòng huấn luyện tìm được một loan đao lóe sáng, định đi thử).
Khách Mộc dạo qua một vòng ở bên ngoài, ngay cả lông thỏ cũng không thấy, chỉ có thể buồn bực trở về.
Hắn mới từ sau phòng quay trở về phía trước, liền nghe thấy tiếng gầm rú kỳ quái từ cách đó không xa, nháy mắt liền đến trước mắt, vừa nhấc đầu, liền nhìn thấy một đại gia hỏa kỳ quái màu đen đứng ở trước mặt, sau đó một tấm cửa thấp mở ra, từ bên trong chui ra một người.
Người nọ nhếch môi cười cười với đứa trẻ đang kinh nghi bất định đánh giá mình, ngoắc ý bảo, “Hi, Khách Mộc!”
Khách Mộc sửng sốt một chút, nhếch mũi chân cũng phất tay với người nọ, “Hi, ngươi là ai?”
Thái độ nhiệt tình chào hỏi như vậy và câu nói cuối cùng kia tựa hồ không dễ đáp …
Nụ cười của người nọ cứng đờ khó mà phát hiện, may mà sau lưng Khách Mộc truyền đến âm thanh giải cứu hắn, “Quỷ Cưu, sao lại là ngươi, Quỷ Ảnh đâu?”
“Ta vừa vặn ở gần huấn luyện đám tiểu quỷ, vừa nghe Quỷ Ảnh nói ngươi mang theo lão bà và hài tử trở lại, liền lập tức chạy tới.” Quỷ Cưu vừa nói vừa đi về phía Tạ Nhất, khi đi ngang qua Khách Mộc còn thuận tay hung hăng xoa nhẹ cái đầu nhỏ của hắn,
“Ta nói trong tủ lạnh làm sao lại có rau dưa mới mẻ, bất quá chỗ này là ta mua, các ngươi muốn dùng thì cũng nên giao chút tiền thuê đi.” Tạ Nhất không khách khí đánh hắn một quyền, sau đó sóng vai trở về, thuận tiện gọi Khách Mộc ăn cơm.
“Cái này ngươi nói với đội trưởng đi, ” Quỷ Cưu tựa hồ cảm thấy tóc Khách Mộc xoa lên xúc cảm không tệ, thấy hắn đi ở bên cạnh liền lại duỗi tay ra, không ngờ Khách Mộc nghiêng đầu né đi, liền đành thu tay, “sao đây, ngươi định mang bọn họ ở đây không quay về?”
“Không, bất quá có thể ở lại đây một năm nửa năm, cố tình ta trước đi khi đem thẻ giao hết cho đội trưởng, cho nên hiện tại nghèo rớt mồng tơi, dù sao cũng phải nghĩ biện pháp kiếm tiền.”
“Được, kiếm tiền còn không phải quá dễ, ngươi nhận nhiệm vụ là được, đội trưởng nhất định rất hoan nghênh, ân, thứ gì thơm như vậy?” Hai người nói chạy tới phòng ăn, Khách Đồ đang bưng món ăn cuối cùng từ phòng bếp ra.
“Đây là…”
Tạ Nhất còn chưa nói xong đã bị Quỷ Cưu ngắt lời, “Ta biết, Khách Đồ hả, vị kia nhà ngươi.” Nói xong hắn liền đi lên nhận cái đĩa trong tay Khách Đồ, thân thiện bắt chuyện, “Ta là Quỷ Cưu, bạn của Quỷ Đao, không ngờ còn có cơ hội nhìn thấy ngươi.”
Khách Đồ trước khi đến được Tạ Nhất kể rất nhiều lần chuyện các đội hữu, lập tức liền ghép người và chuyện lại, “Ngươi chính là Quỷ Cưu câu cá rớt vào trong biển, ta là Khách Đồ, bạn lữ của Tạ Nhất.”
Khóe miệng Quỷ Cưu co rút một chút, quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn Tạ Nhất sung sướng khi người gặp họa, sau đó cười vỗ vai Khách Đồ, “Tạ Nhất ngay cả chuyện này cũng nói cho ngươi, vậy hắn có từng nói với ngươi chuyện hắn truy người rớt vào bên trong địa động không, sau đó ở bên trong một ngày mới bò ra?”
“Không có, chuyện đó là sao, ngươi nói cho ta nghe một chút?” Khách Đồ kéo một chiếc ghế dựa để Quỷ Cưu ngồi xuống, sau đó tự mình ngồi ở bên cạnh, một bộ chăm chú lắng nghe.
Một người cao hứng kể, một người vui vẻ nghe, vì thế những chuyện囧 Tạ Nhất từng làm qua liền cuồn cuộn không ngừng phun ra từ miệng Quỷ Cưu, ngay cả Khách Mộc vốn đang nghiêm túc ăn cơm cũng nghe được hồi lâu không động một đũa.
“Nói ra…”
Khách Đồ quay đầu nhìn Tạ Nhất một cái, múc canh đẩy đẩy về phía hắn, quay đầu hỏi Quỷ Cưu, “Sau đó thì sao?”
“Tên kia lúc bò lên toàn thân trết một tầng bùn thật dày, toàn bộ một thân bùn, người đi cùng cũng lạc mất, bị lão đội trưởng mắng, tự ở trong phòng huấn luyện một ngày mới được ra.”
“khi ăn cơm không được nói.” Tạ Nhất lạnh lùng nhìn hai người trò chuyện với nhau thật vui, chỉ vào vị trí bên tay phải cách xa Quỷ Cưu, “Khách Đồ, ngươi ngồi chỗ này.”
Ánh mắt nghi hoặc của Khách Đồ dạo qua một vòng ở giữa hai người, vẫn ngoan ngoãn bưng bát đổi vị trí.
Quỷ Cưu cười uống một ngụm canh nhuận họng, “Khách Đồ nhà ngươi muốn biết thêm chuyện của ngươi trước kia, ngươi nên cao hứng mới đúng, nha, Khách Đồ, còn có một lần, hắn bị cá sấu cắn quần áo tha vào trong sông …”
Tạ Nhất thấy hắn kích động không định dừng lại, thanh thanh cổ họng nói, “Quỷ Cưu, ta đã lâu không huấn luyện, một hồi ngươi cùng ta đi phòng huấn luyện, hai ta luyện một chút.”
Tiếng của Quỷ Cưu ngưng bặt, hắn ở trước miệng làm động tác kéo khóa, sau đó vùi đầu ăn cơm.
“Cuối cùng ra sao, ngươi giết chết con cá lớn kia?” Khách Đồ đang nghe đến hứng thú dạt dào, lúc này bị ngắt giữa đường, nhìn bộ dáng của Quỷ Cưu tuyệt đối sẽ không nói, chỉ có thể đi hỏi Tạ Nhất.
Tạ Nhất đen mặt, gắp một khối tiêm tiêu lớn đặt vào trong bát hắn, “Hảo hảo ăn cơm, đừng nói nhiều như vậy.”
Khách Đồ “Ngô” một tiếng, gắp lên liền nhét vào miệng.
Khách Mộc ngẩng đầu nhìn thấy động tác của hắn, vội vàng lên tiếng, “Ca, cái kia đừng…”
Khách Đồ vừa đem tiêm tiêu bỏ vào trong miệng nhấm nuốt, vừa nghi hoặc nhìn Khách Mộc, làm sao?
“Ăn, cay…”
Trong tiếng đáp khẽ của Khách Mộc, mặt Khách Đồ gắt gao nhíu lại, hắn há há miệng muốn đem thứ bên trong phun ra, bất quá dưới ánh mắt uy áp của Tạ Nhất cùng thói quen chưa bao giờ lãng phí ăn, đem tiêm tiêu nuốt xuống, sau đó nhanh chóng há miệng le lưỡi, lấy tay quạt đầu lưỡi, muốn khiến cảm giác như lửa đốt kia giảm xuống một ít.
Tạ Nhất đẩy canh còn thừa đến trước mặt hắn, “Vừa rồi đã nói ngươi không được nói, chuyên tâm ăn cơm, ngươi xem…”
Khách Đồ cố không nói chuyện, đem canh bưng lên một hơi uống sạch, lúc này mới cảm thấy tốt hơn.
Từ đó, Tạ Nhất vừa lòng nhìn bọn họ im lặng ăn xong một bữa cơm.
Làm sao, làm sao lại trở lại.
Hắn đứng tại chỗ phát ngốc một hồi, sau đó vỗ vỗ trán, đem y phục da thú dày cộm cởi xuống, vắt lên khuỷu tay —— ở chỗ kia là mùa đông, nhưng nơi này thời tiết đã nóng lên.
Chỗ này tuy rằng không phải vách núi xuyên qua kia, bất quá tóm lại vẫn là ở trên một đỉnh núi, hắn cũng đã quen, rất nhanh tìm được một đường tắt đi đến tiểu trấn gần nhất.
Hắn dùng một thanh mã tấu bên hông đổi mấy tấm tiền giấy mỏng manh, tìm cửa hiệu trấn trên cắt tóc thu thập đơn giản một chút, sau đó ở trong tiệm nhỏ mua một chiếc điện thoại.
Nghe giọng có hơi xa lạ trong điện thoại, Tạ Nhất ở trong đầu chuyển vài lần, mới nói, “Tề Tiểu Trạch, ta là Tạ Nhất.”
“A, Tạ Nhất ca ca, ngươi không chết!” Bên kia truyền đến tiếng kinh hô khiến Tạ Nhất không thể không đem điện thoại cách xa khỏi tai, sau đó nghe tiếng bên kia tiếp tục ồn ào, “Tạ Nhất ca ca không chết, ê, Quỷ Đầu, ngươi nghe thấy không, Tạ Nhất ca ca không chết!”
“Nghe thấy được nghe thấy được, làm gì vậy, lỗ tai đều bị ngươi chấn điếc.” Một tiếng tục tằng từ trong điện thoại truyền tới, sau đó đột nhiên biến lớn, “Thỏ con, vài năm nay ngươi đi chết ở đâu vậy, ngay cả đi đón cũng không thấy.”
“Trở về rồi nói, ta hiện đang ở trên trấn Liên Sơn, tìm người tới đón ta.”
Việc Tạ Nhất trở về tại đoàn lính đánh thuê Quỷ Mị nện xuống một quả bom, ai không có nhiệm vụ tất cả đều tụ tập tại căn cứ địa – một căn nhà bên trong núi sâu rừng già, dùng đủ loại phương thức biểu đạt hoan nghênh Tạ Nhất.
Tạ Nhất thả mình trên sô pha uống rượu Tề Trạch vừa pha
“Quỷ Cưu đâu, đang làm nhiệm vụ?” Hắn nhìn quanh một vòng, không phát hiện thân ảnh quen thuộc nào đó.
“Trong ngục giam.” Tiểu đội trưởng xinh xắn buông súng hạng nặng khác xa thân thể nàng, dùng chân đá đá Tạ Nhất khiến hắn chưa ra một chỗ ngồi xuống, “đám người hại các ngươi lần trước được ta đưa vào, hắn nói muốn đi chiếu cố cho tốt một chút.”
“Hắn đi vào bao lâu, định lúc nào đi ra?”
“Có nhiệm vụ thì báo trước, hắn sẽ nghĩ biện pháp đi ra.” Đội trưởng điểm điểm mũi chân, “Tề Tiểu Trạch, cho ta một Vodka, không đá.”
“Tề Trạch, gọi ta Tề Trạch.” Tề Trạch không bằng lòng lấy xuống một lọ Vodka từ phía sau quầy rượu, đổ đầy một ly, sau đó kèm theo một ly nước khoáng đưa qua cho đội trưởng.
“Tạ Nhất ca ca, ta lần trước đi làm nhiệm vụ cùng Quỷ Đầu nha.” Tề Trạch thả chén rượu, đến trước mặt Tạ Nhất hơi đắc ý khoe ra, “ Quỷ Đầu nói đao của ta thật sự không tệ, có phải không Quỷ Đầu?” Một câu cuối cùng hắn lớn tiếng nói với nam nhân đang lau súng bên kia.
“Phải phải, bất quá lần sau nhớ chạy nhanh lên, không thì bị nổ đầu cũng không ai quản ngươi.” Quỷ Đầu biểu tình không kiên nhẫn cùng động tác của hắn thật là tiên minh đối lập.
“Ha ha, Tế Tiểu Trạch hiện tại đã trưởng thành, có thể đi làm nhiệm vụ.” Tạ Nhất xoa xoa tóc của hắn, “Không tệ, về sau ta sẽ dạy ngươi hai chiêu.”
“Vâng.” Tề Trạch cao hứng gật đầu
“Được rồi, đừng dỗ trẻ nhỏ, nói xem ngươi ba năm nay làm gì đi, cư nhiên một chút tin tức cũng không có, chúng ta đều nghĩ ngươi đã chết.” Đội trưởng phất phất tay bảo Tề Trạch nên làm gì thì đi làm cái đó.
Tạ Nhất mò ra tấm giấy thiếc bị vo thành một cục rồi trải ra đưa cho nàng, nói cũng kỳ quái, loại giấy thiếc yếu ớt này bị hắn năm lần bảy lượt chà đạp vậy mà vẫn tốt.
“Giấy thiếc, phía trên vẽ cái quái gì, nhìn không hiểu.” Đội trưởng nhận đến nhìn lướt qua, sau đó ném cho Quỷ Ảnh ở xa, “Tần Dạ Thiên, xem thư đây là gì?”
Quỷ Ảnh nhận lấy nghiêm túc nghiên cứu một phen, sau đó lắc đầu, “Không biết.”
“Đừng nhìn mấy tự phù kỳ quái, chỉ nhìn mấy sợi nối tiếp tự phù phía trên thì sao?” Tạ Nhất đặt ly rượu không lên quầy bar, đi qua chỉ cho Quỷ Ảnh xem.
“Nói như vậy, ” Quỷ Ảnh nhìn giấy thiếc một hồi, rốt cuộc xác định, “nhìn qua như vậy, có hơi giống tinh đồ.”
“Tinh đồ, có chút ý nghĩa.” Đội trưởng uống cạn rượu còn thừa trong ly, ly rượu vững vàng ném tới tay Tề Trạch, sau đó nằm xuống sô pha.
“Ừ, đây là cái gì?” Nàng đột nhiên lại ngồi dậy, từ dưới thân kéo ra một y phục da thú màu trắng “ da gấu, thứ này từ nơi nào, da cứng như vậy, đạp hư thứ tốt!”
“Thứ này, ta làm.” Tạ Nhất thấy đội trưởng biểu tình hận không thể đem đồ tinh chế lại lần hai, “Cho ngươi.”
“Quả nhiên Tạ Nhất vẫn là tốt nhất.” Đội trưởng lập tức hóa thân thành thiên sứ, “Hiện tại không thể tùy tiện săn thú, gấu ngốc cũng càng ngày càng ít, ta ngay cả kiện áo da dễ nhìn cũng không có.”
Bây giờ cũng không thể tùy tiện giết người, sao không thấy ngươi thu liễm một chút.
Tạ Nhất làm bộ như không nghe thấy lời nói vừa rồi của đội trưởng, quay đầu đối với Quỷ Ảnh tiếp tục đề tài vừa rồi, “Xác định là tinh đồ hả, đây là tinh hệ nào?”
“Cái này phải tìm chuyên gia mới được, ” Quỷ Ảnh thu đồ vào, “Trở về ta giúp ngươi hỏi một chút.”
“Được.”
Bên kia đội trưởng đã tưởng tượng xong đem da gấu xử lý lại sẽ làm thứ gì, liền đem lực chú ý đặt lại trên người Tạ Nhất, “Tạ Nhất, lại đây, nói cho tỷ tỷ một chút ngươi ba năm nay làm gì đi, săn trộm?”
“Đa nói, ta lớn hơn ngươi một tháng, đừng tự xưng tỷ tỷ trước mặt ta.” Nói tới nói lui, Tạ Nhất vẫn đi qua, “Ta dạo qua thế giới nguyên thủy một vòng.”
“Thế giới nguyên thủy!”
Trong phòng nháy mắt yên tĩnh, sau đó nên làm gì thì tiếp tục làm, chỉ là lỗ tai đều không tự chủ được dựng lên.
Nghe Tạ Nhất kể chuyện, khó có được a!
Đội trưởng gánh vác trọng trách ngẩng đầu lên hỏi, “Nói đi, ngươi làm thế nào chạy đến thế giới nguyên thủy đi, ở kia sống thế nào, lại làm thế nào trở về.”
Cái này nói ra thì dài, Tạ Nhất đổ một ly nước khoáng, sau đó nói đơn giản một chút chuyện hắn trải qua, bất quá lược qua đời sống tình cảm của hắn.
Vô nghĩa, nếu như bị nhóm người này biết mình nháo cầu ngẫu ô long, khuất phục người khác, khẳng định sẽ bị cười chết.
Bất quá, chuyện phát triển thường không theo ý nguyện cá nhân.
“Đợi đã, Tạ Nhất, ngươi khẳng định đã sót gì đó không kể, ” đội trưởng một câu nói ra, người chung quanh đều là mặt đầy khẳng định.
Tạ Nhất cố nhớ lại vừa rồi kể chuyện, tư duy rõ ràng logic nghiêm cẩn, không có vấn đề a.
“Theo lý giải của ta với ngươi, sao có thể buông tay tìm cách trở về lại còn giúp tộc Casa vượt Thông Thiên sơn tìm phương pháp chế tác vũ khí đồng xanh a, trừ phi trong tộc Casa có người có thể khiến ngươi cam tâm tình nguyện theo nàng đi.” Nói nói, suy nghĩ đội trưởng đã lan tràn ra, “Dựa vào đâu chứ, cô nương này nghịch thiên bao nhiêu mới trói được Tạ Nhất a, năm đó lão nương cũng không thành công.”
Nếu ngươi thành công ta đây phải nghịch thiên bao nhiêu mới được a.
Tạ Nhất lông mi nhảy nhảy vài cái, nhìn ánh mắt ngươi dám can đảm không thành thật công đạo chúng ta liền giết chết ngươi nha chung quanh, quyết định vẫn nên ăn ngay nói thật thì tốt hơn, “Khách Đồ.”
“ tộc trưởng tộc Casa kia, khó trách, ” đội trưởng nháy mắt hiểu ra, bất quá, đó là một nam nhân nha, vây, “Các ngươi ai công ai thụ?”
“Ngươi nói xem?” Tạ Nhất nhấc chân dựa vào sô pha, khóe miệng cong lên.
Đây, tuyệt đối là khí thế của công.
“Được rồi, ” đội trưởng nhún nhún vai, “Vậy ngươi làm thế nào trở lại, bỏ tiểu Khách Đồ một mình ở thế giới nguyên thủy, hắn sẽ thương tâm lắm.”
Tiểu Khách Đồ…
Tạ Nhất hơi co rút khóe miệng, thời gian dài không trải qua tẩy lễ động kinh của đội trưởng, vẫn có chút không quen, “Ta sẽ nghĩ cách trở về.”
Lời vừa nói ra, trong phòng lại là một mảnh lặng im.
“Tạ Nhất ca ca, ngươi trở về vậy ta đây thì sao?” Tề Trạch pha tan trầm mặc trước tiên, hắn buông bình rượu trong tay, vải lau không cẩn thận vẩy ra nước rượu.
“ Quỷ Đầu cũng nói đao pháp của ngươi không tệ, cũng không cần ta dạy nữa, chỉ cần bình thường luyện nhiều thêm, một ngày nào đó có thể vượt qua ta.” Tạ Nhất vẫn luôn chỉ bảo Tề Trạch giống như em trai, lần này trở về thấy hắn tiến bộ cũng rất vui mừng.
Quỷ Đầu cũng không lau súng lục hắn xem như bảo bối, “Tuy rằng ngươi đi ba năm, nhưng danh hào Quỷ Đao ở trong giới đánh thuê vẫn vang dội, ngươi thật vất vả trở lại, lại nói đi là đi, vậy Yến Tử thì sao?”
Tạ Nhất sửng sốt một chút, theo bản năng quay đầu nhìn bên cạnh, “Quỷ Đao đã sớm chết, vào ba năm trước đã chết.”
“Không, ” đội trưởng, hoặc là nói Mạc Yến lắc lắc đầu, “Quỷ Đao không chết, Quỷ Đao cũng là một bảng hiệu của Đoàn lính đánh thuê Quỷ Mị, ta làm sao có thể để hắn dễ dàng chết như vậy.”
“nhiệm vụ của Quỷ Đao đều là ngươi nhận?” Trong đoàn lính đánh thuê nếu có ai có đao pháp có thể so một hai với Tạ Nhất, cũng chỉ có đội trưởng từng cùng huấn luyện.
“Phải, ” Mạc Yến gật gật đầu.
Tạ Nhất cau mày, “Không phải nói ngươi không nên nhận nhiệm vụ sao, thầy thuốc sao không quản.”
“Ta quản không được, hơn nữa đội trưởng cũng là vì đoàn lính đánh thuê.” Thầy thuốc ở trong góc nhún vai, tỏ vẻ bất lực.
Tạ Nhất không nói, Yến Tử tính tình rất quật cường, trong đoàn lính đánh thuê quả thật không ai có thể quản được. Nhưng, Quỷ Đao nếu không chết, Khách Đồ nên làm sao bây giờ?
Bỏ hắn ở thế giới nguyên thủy, sau đó có thể chậm rãi quên mình đi? Không, tuyệt đối không được.
Nhưng là Yến Tử ở trong một lần làm nhiệm vụ bị thương rơi xuống, không thể vận động kịch liệt …
“Ê, không cần làm biểu tình này được không, ” Mạc Yến nâng tay lên vỗ vỗ mặt Tạ Nhất, “Muốn trở về thì trở về đi, khó lắm ngươi mới tìm được người có thể làm bạn một đời, có lẽ, ” nàng nhẹ giọng cười, “Ngươi là người duy nhất trong Quỷ Mị có cơ hội hạnh phúc, đừng buông tay, nhé.”
Đoàn lính đánh thuê Quỷ Mị thành lập gần mười năm, phía sau dãy nhà này đã chôn mười mấy đội hữu ngày xưa kề vai chiến đấu, tên từng người bọn họ đều khắc ở một phía trên vách tường tầng ngầm, không biết lúc nào, một người nào đó trong bọn họ sẽ thêm một bút ở trên, cho nên người trong đoàn đều tận hưởng lạc thú trước mắt, không nói chuyện tình cảm.
Tạ Nhất nhẹ nhàng thở dài một hơi, “Các ngươi gần đây nhận nhiệm vụ gì?”
“Ngươi, không đi?” Mạc Yến nghi hoặc.
“Không, ta ở lại chỗ này một thời gian, làm nhiệm vụ ngươi đã nhận, sau đó tuyên bố Quỷ Đao chết với bên ngoài.” Tạ Nhất xoa xoa thái dương, “Ta lại rút thời gian mang Tề Trạch, còn có hạt giống ba năm gần đây gia nhập đoàn lính đánh thuê, có tốt hay không, ta cũng huấn luyện cho bọn hắn một chút.”
Tuy rằng khi không có hắn, Quỷ Mị vẫn chiếm cứ vị trí đệ nhất bảng xếp hạng lính đánh thuê, nhưng bài vị số hai đoàn lính đánh thuê Long Khiếu hiện tại đang dần có xu hướng thay thế, mà Quỷ Mị nhiều năm như vậy cũng đắc tội không ít tổ chức, hắn không thể biết đội hữu gặp nguy hiểm mà không để ý.
“Được rồi, ngươi chuẩn bị ở đâu, ta đem người đưa qua cho ngươi.” Mạc Yến một ngụm nhận lời. Đây, đã là kết quả tương đối lý tưởng.
“Không cần phiền toái như vậy, ta ở đây là được, vừa vặn cũng có sân, tiện huấn luyện.” Tạ Nhất chuyển qua, “ Quỷ Đầu, ngươi giúp ta đánh một bộ mã tấu, giống bộ cũ như đúc, không, hai bộ.”
Quỷ Đầu làm thủ thế ok.
Tạ Nhất mua ngọn núi kia, dựng mấy gian phòng ở trên, huấn luyện Tề Trạch và hai đứa bé đội trưởng đưa đến.
Hắn đứng ở vách đá, trong tay kháp biểu, nhìn ba sợi dây thừng buông từ trên vách núi, sau đó liền nghe thấy tiếng động cơ trực thăng từ không trung truyền đến.
Quay đầu lại, liền thấy Quỷ Cưu từ trên trực thăng nhô đầu ra, thấy hắn liền hưng phấn mà phất phất tay
“Hắc, Tạ Nhất, ngươi quả nhiên không chết, khi ta vừa nghe được còn tưởng rằng bọn họ đùa ta.” Quỷ Cưu đi lên ôm chầm một cái.
Tạ Nhất không khách khí đánh hắn một quyền, “Ngươi rốt cuộc bỏ từ trong ngục giam ra, ta còn tưởng ngươi không muốn gặp ta.”
“Sao có thể, ta đây không phải cố ý yêu cầu đội trưởng, tặng đồ tới cho ngươi.” Quỷ Cưu chỉ chỉ đồ đang thảy xuống từ trực thăng, “tài sản tư nhân, từ trước đến nay không cho bên ngoài mượn.”
“ tiểu tử tốt.” Tạ Nhất thấy từng bao từng bao từ phía trên ném xuống, có chút kinh dị, “Ngươi đều mang theo thứ gì, nhiều như vậy.”
“Không biết, trước khi đến bọn họ đều nhét một đống đồ tới.” Đợi trực thăng ném xong đồ bay đi, Quỷ Cưu tiến lên ôm lấy hai thùng giấy, “Đại khái là để ăn dùng, ngươi ở chỗ này, thật sự rất không tiện.”
Tạ Nhất cũng ôm lấy hai thùng, cùng đi vào trong phòng, “Cũng không biết ta có thể ở lại đây bao lâu.”
“Lại nói tiếp, ” Quỷ Cưu lấy ra giấy thiếc từ trong lòng, chính là tấm giấy của Tạ Nhất, “Quỷ Ảnh phải làm nhiệm vụ không có thời gian, bảo ta đưa thứ này tới cho ngươi, hắn nói tấm tinh đồ này có chút quái dị, trước mắt còn chưa nghiên cứu ra là tinh hệ nào.”
Tạ Nhất không có biểu tình đem đồ nhận lấy đặt vào trong lòng, “Không quan trọng, ta có thể đoán được đại khái tác dụng của nó.”
Quỷ Cưu lại chuyển vài cái thùng từ trong rừng về, “ thùng này nặng như vậy, là thứ gì?”
“Chắc là sách ta bảo bọn họ mua.” Tạ Nhất đang chuyển mấy thứ ở bên ngoài, chỉ có thể đáp lại từ xa, chờ hắn vào đến trong phòng, đã thấy Quỷ Cưu đang ngồi xổm trước một đống sách, mặt đầy quỷ dị.
“Làm sao?”
“ đây là cái của nợ gì của ngươi, ” Quỷ Cưu từ bên trong rút ra một quyển, “Cách làm một trăm món đồ ăn gia đình.”
Sau đó lại rút ra một quyển, “Nè, kỹ thuật phát triển cây nông nghiệp thường gặp.”
“Bản thảo cương mục.”
“Bách khoa toàn thư.”
…
Quỷ Cưu đem sách lật một lần, nhìn Tạ Nhất vẫn mỉm cười, “Đủ loại, ngươi đúng là phát triển toàn năng nha.”
“Đây là muốn mang qua.” Tạ Nhất lấy ra ba lô từ trong rương, đem sách cất vào, “Vẫn có một ít có thể sử dụng.”
“Được rồi, ” Quỷ Cưu không có cách nào với bộ dáng không quan tâm hơn thua này của Tạ Nhất, hắn dạo qua một vòng trong phòng, “ba tiểu gia hỏa kia đâu.”
“Trên vách núi.”
“Chậc chậc, quả nhiên còn phải giao cho ngươi huấn luyện, hạ thủ được.”
“Chúng ta lúc trước chính là huấn luyện như vậy, ” Tạ Nhất cùng hắn đi về phía vách núi, “Điều kiện ác liệt mới có hiệu quả, về sau ném bọn họ tới sa mạc thử xem.”
Mặc kệ thế nào, ba người Tề Trạch thành công xuất sư, còn lại Tạ Nhất cũng dạy không được, chỉ có thể học tập trong thực chiến khi làm nhiệm vụ.
Tạ Nhất thu tấm giấy thiếc có thể giúp mình trở về ở trên người, những thứ khác cần mang qua đều nhét ở một trong ba lô, trong đó bao gồm một bộ mã tấu, hai băng đạn, một ít hạt giống, còn thừa toàn bộ là sách.
Hắn một mình ở trong núi bao lâu, đã lười đi nhớ, chỉ nhìn đông đi xuân đến, hạnh hoa lại mở, rốt cuộc đợi được cảm giác quen thuộc.
Hắn nhắm mắt rồi lại mở ra, liếc mắt liền nhìn thấy Khách Đồ ngồi trên tế đài, bên chân hắn còn ném mấy con thú bị cắt đứt cổ, máu của chúng nó không có ngoại lệ chảy vào cái lỗ giữa tế đài.
Đã lâu không gặp, Khách Đồ tựa hồ lại thành thục hơn không ít, chỉ ngồi ở đó cúi đầu thần tình, cực kỳ giống một đứa bé bị vứt bỏ mờ mịt bất lực.
Một đôi chân xuất hiện trong tầm nhìn của Khách Đồ, hắn chậm rãi ngẩng đầu, rốt cuộc thấy được khuôn mặt mình mong nhớ ngày đêm kia, hắn vươn tay ra, lại không dám chạm đến, chỉ sợ giống như trước đây, lại chạm vào không khí.
Tạ Nhất cúi đầu thở dài một hơi, ngồi xuống, lại thấy mơ hồ cầu xin trong mắt Khách Đồ, không khỏi sửng sốt một chút.
“Đừng động, động liền không còn.”
Gần như nỉ non mà nói khiến tâm Tạ Nhất đau nhói, hắn đem tay nhẹ nhàng đặt lên vai Khách Đồ, có thể rõ ràng cảm thấy hắnhơi co quắp, sau đó căng cứng thân thể, “Khách Đồ, ta đã trở về.”
Rốt cuộc, đã trở lại.
Hắn ôm chầm lấy Tạ Nhất, gắt gao, chỉ sợ buông lỏng tay người trong lòng sẽ lại biến mất không thấy.
Tạ Nhất nhẹ nhàng ôm lại, cảm thấy có gì đó dừng ở đầu vai, chậm rãi thấm ướt một mảng vải, lòng hắn vẫn đang la hét.
Nó nói, Khách Đồ, ta đã trở về.
_Chính văn hoàn _
79, Phiên ngoại: Thăm người thân
Đồ Tạ Nhất mang về thiên kì bách quái, đương nhiên là đối với bọn Khách Đồ, trong khoảng thời gian ngắn Tạ Nhất thành đối tượng hiếu kì của mọi người.
Ngày đông nhàn đến vô sự, Tạ Nhất nói cho bọn hắn về phong tục tập quán trước kia, tỷ như, đoan ngọ phải ăn bánh chưng, năm mới phải đi thăm thân thích, kết hôn phải gặp gia trưởng…
Kết hôn gặp gia trưởng…
Khách Đồ đã biết kết hôn chính là kết thành bạn lữ ở đây, nhưng gặp gia trưởng là cái gì?
Tạ Nhất cũng chưa từng kết hôn, loại chuyện này cũng là khái niệm mơ mơ hồ hồ, hắn nhìn hai mắt tỏa sáng của Khách Đồ, có chút đau đầu.
Cái này, nói theo cách khác, khi hai người kết hôn phải có được chúc phúc của cha mẹ Khách Đồ, bọn họ không còn thì do vu tư làm trưởng bối của Khách Đồ chúc phúc.
“Vậy ta có phải cũng nên gặp cha mẹ ngươi không?” Khách Đồ ngộ đạo, trách không được vẫn cảm thấy Tạ Nhất có thể tùy thời sẽ rời khỏi mình, hóa ra là có chuyện chưa làm.
“Cha mẹ ta đã sớm chết.” Tạ Nhất ngữ khí khinh đạm.
“ Các trưởng bối khác thì sao?”
“Không có, ” Tạ Nhất dừng một lát, “Bất quá, người trong đoàn lính đánh thuê đều xem như người nha của ta.”
“Vậy ta có phải nên đi gặp bọn họ không, phải mang gì qua?” Khách Đồ nghe Tạ Nhất kể qua chuyện của hắn ở đoàn lính đánh thuê, cũng có lý giải đại khái về những người này.
Tạ Nhất hắc tuyến, “Ngươi nên hỏi phải làm sao mà đi trước đã.”
“Có tờ giấy kia không phải có thể đi ư, ” Khách Đồ không cảm thấy đó là một vấn đề, hắn lo lắng một việc khác, “nơi ngươi ở trước đây cái gì cùng có, ta mang gì qua mới tốt?”
…
Tạ Nhất thấy Khách Đồ thu thập đồ bao lớn bao nhỏ, Khách Mộc ở một bên hưng phấn mà hỗ trợ, hắn lại thử thăm dò khuyên can, “Chúng ta vẫn không nên đi, tờ giấy kia ta cảm thấy không quá đáng tin, còn không biết có thể thuận lợi trở về không, vạn nhất xảy ra chuyện thì sao?”
“Không có việc gì, ngươi không phải đã dùng nó trở lại sao, ” Khách Đồ từ Tạ Nhất ánh mắt rối rắm dạo qua bọc da thú một vòng, “Có phải nên mang thêm gì khác không, ta cũng biết da thú không được tốt lắm, không bằng mang bình Thanh Từ đám Qua Tang vừa làm ra, thứ đó nhìn rất dễ nhìn, hoặc là tơ lụa lần trước đổi với tộc Bình Di, bằng không mang theo vũ khí đồng xanh bọn Thạch Đầu làm …”
Bình thường ít thấy Khách Đồ nói nhiều như vậy, Tạ Nhất liền biết hắn đang khẩn trương, trong lòng cười trộm một chút, “sói nhỏ của Qua Tang không tệ, nghe lời hiểu chuyện, Mạc Yến khẳng định thích.”
“Sói nhỏ a…” Khách Đồ nghĩ Qua Tang bình thường coi sói nhỏ như bảo bối, cuối cùng hạ quyết tâm, “Ta đi thương lượng cùng Qua Tang một chút, xem dùng thứ gì có thể đổi lấy.” Nói xong, hấp tấp ra khỏi phòng.
“Ê…” Tạ Nhất không nghĩ tới hắn thật sự đi tìm Qua Tang muốn sói nhỏ, nhất thời không kịp ngăn lại.
Thôi, Qua Tang khẳng định sẽ không đem sói nhỏ cho hắn, cùng lắm là hai người đánh một trận.
Tạ Nhất quay đầu, lại bắt đầu phát sầu với mấy bọc trên bàn. Nếu để đám Mạc Yến thấy người thành thật như Khách Đồ, còn không phải sẽ bị lột sạch.
Bất quá, quyết tâm đi của Khách Đồ lần này cũng quá kiên định, mặc kệ khuyên thế nào cũng không được, hay là, động tay động chân trên giấy thiếc? Không được, vạn nhất thật xảy ra chuyện gì thì sao?
Tạ Nhất còn đang rối rắm, Khách Đồ đã từ chỗ Qua Tang trở lại, như Tạ Nhất sở liêu, không chỉ về tay không, khóe mắt còn mang theo một khối ứ thanh.
Hai người thể lực ngang nhau một trận đánh xong, ai cũng không chiếm được chỗ tốt, chuyện sói nhỏ tự nhiên không cần nhắc lại, Khách Đồ ở trong phòng dạo qua một vòng, rốt cuộc nghĩ đến thứ thay thế, “Hôi Mao cũng rất nghe lời, không biết đám Mạc Yến có thích không?”
“Không được, Hôi Mao là của ta, không cho người khác.” Khách Mộc lập tức lắc đầu, đưa tay bảo vệ thương ưng trên vai, thấy không ổn liền muốn mang Hôi Mao chạy ra ngoài.
Sắc mặt của Khách Đồ cứng một chút, có chút khó xử nhìn Tạ Nhất.
Ê, ta chưa từng nói muốn đưa Hôi Mao đi! Tạ Nhất thấy hai huynh đệ giằng co, mở miệng khuyên giải, “Mạc Yến rất thích da thú làm ào choàng, Hôi Mao không cần mang đi.”
…
Mặc kệ Tạ Nhất không muốn ra sao, vu tư vẫn bói ra thời gian tế tự, mang theo súc vật số lượng lớn ở trên tế đài đưa ba người bọn họ về nơi Tạ Nhất quen thuộc.
Dãy phòng trên núi vẫn còn, Tạ Nhất tháo xuống chìa khóa từ trên cây bên cạnh, vào phòng liên hệ với Quỷ Ảnh mang theo Khách Đồ Khách Mộc vào trong làm quen với hoàn cảnh — dựa theo kết quả bói toán của vu tư, bọn họ phỏng chừng phải ở đây hơn nửa năm.
Cho dù trước khi đến Tạ Nhất đã kể qua tình huống nơi này, thế nhưng hai người vẫn tràn đầy lòng hiếu kì với đủ thứ trước mắt, có thủy tinh nhìn thì trong suốt lại không thể xuyên tay qua, đèn điện tự phát sáng, di động ấn vài cái có thể nghe được người khác nói, rất nhiều người nhỏ bên trong TV…
Khách Đồ tốt hơn, bộ mặt đa số thời gian vẫn không chút thay đổi, không ai biết trong lòng hắn kinh đào hãi lãng, so ra, Khách Mộc rò ràng hơn, hắn trong vòng một ngày đem tất cả những thứ chưa thấy qua trong phòng đều thử một lần, tổng cộng đập nát một khối thủy tinh, ấn hỏng hai công tắc đèn, khi đang cầm di động bị Tạ Nhất đúng lúc ngăn lại, hành động không có kết quả.
Vì thế, tình huống hiện tại là như vậy: Tạ Nhất ở trong phòng bếp dùng nguyên liệu nấu ăn tươi mới để nấu cơm (Tạ Nhất tỏ vẻ hắn cũng rất kinh ngạc, có lẽ là bọn Quỷ Ảnh gần đây vừa qua nơi này), Khách Đồ ngồi trên sô pha xem TV (là cái loại kênh mua sắm vĩnh viễn rất có kích tình), Khách Mộc kéo cửa phòng chuồn ra làm quen với hoàn cảnh (trên thực tế là hắn mới từ trong phòng huấn luyện tìm được một loan đao lóe sáng, định đi thử).
Khách Mộc dạo qua một vòng ở bên ngoài, ngay cả lông thỏ cũng không thấy, chỉ có thể buồn bực trở về.
Hắn mới từ sau phòng quay trở về phía trước, liền nghe thấy tiếng gầm rú kỳ quái từ cách đó không xa, nháy mắt liền đến trước mắt, vừa nhấc đầu, liền nhìn thấy một đại gia hỏa kỳ quái màu đen đứng ở trước mặt, sau đó một tấm cửa thấp mở ra, từ bên trong chui ra một người.
Người nọ nhếch môi cười cười với đứa trẻ đang kinh nghi bất định đánh giá mình, ngoắc ý bảo, “Hi, Khách Mộc!”
Khách Mộc sửng sốt một chút, nhếch mũi chân cũng phất tay với người nọ, “Hi, ngươi là ai?”
Thái độ nhiệt tình chào hỏi như vậy và câu nói cuối cùng kia tựa hồ không dễ đáp …
Nụ cười của người nọ cứng đờ khó mà phát hiện, may mà sau lưng Khách Mộc truyền đến âm thanh giải cứu hắn, “Quỷ Cưu, sao lại là ngươi, Quỷ Ảnh đâu?”
“Ta vừa vặn ở gần huấn luyện đám tiểu quỷ, vừa nghe Quỷ Ảnh nói ngươi mang theo lão bà và hài tử trở lại, liền lập tức chạy tới.” Quỷ Cưu vừa nói vừa đi về phía Tạ Nhất, khi đi ngang qua Khách Mộc còn thuận tay hung hăng xoa nhẹ cái đầu nhỏ của hắn,
“Ta nói trong tủ lạnh làm sao lại có rau dưa mới mẻ, bất quá chỗ này là ta mua, các ngươi muốn dùng thì cũng nên giao chút tiền thuê đi.” Tạ Nhất không khách khí đánh hắn một quyền, sau đó sóng vai trở về, thuận tiện gọi Khách Mộc ăn cơm.
“Cái này ngươi nói với đội trưởng đi, ” Quỷ Cưu tựa hồ cảm thấy tóc Khách Mộc xoa lên xúc cảm không tệ, thấy hắn đi ở bên cạnh liền lại duỗi tay ra, không ngờ Khách Mộc nghiêng đầu né đi, liền đành thu tay, “sao đây, ngươi định mang bọn họ ở đây không quay về?”
“Không, bất quá có thể ở lại đây một năm nửa năm, cố tình ta trước đi khi đem thẻ giao hết cho đội trưởng, cho nên hiện tại nghèo rớt mồng tơi, dù sao cũng phải nghĩ biện pháp kiếm tiền.”
“Được, kiếm tiền còn không phải quá dễ, ngươi nhận nhiệm vụ là được, đội trưởng nhất định rất hoan nghênh, ân, thứ gì thơm như vậy?” Hai người nói chạy tới phòng ăn, Khách Đồ đang bưng món ăn cuối cùng từ phòng bếp ra.
“Đây là…”
Tạ Nhất còn chưa nói xong đã bị Quỷ Cưu ngắt lời, “Ta biết, Khách Đồ hả, vị kia nhà ngươi.” Nói xong hắn liền đi lên nhận cái đĩa trong tay Khách Đồ, thân thiện bắt chuyện, “Ta là Quỷ Cưu, bạn của Quỷ Đao, không ngờ còn có cơ hội nhìn thấy ngươi.”
Khách Đồ trước khi đến được Tạ Nhất kể rất nhiều lần chuyện các đội hữu, lập tức liền ghép người và chuyện lại, “Ngươi chính là Quỷ Cưu câu cá rớt vào trong biển, ta là Khách Đồ, bạn lữ của Tạ Nhất.”
Khóe miệng Quỷ Cưu co rút một chút, quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn Tạ Nhất sung sướng khi người gặp họa, sau đó cười vỗ vai Khách Đồ, “Tạ Nhất ngay cả chuyện này cũng nói cho ngươi, vậy hắn có từng nói với ngươi chuyện hắn truy người rớt vào bên trong địa động không, sau đó ở bên trong một ngày mới bò ra?”
“Không có, chuyện đó là sao, ngươi nói cho ta nghe một chút?” Khách Đồ kéo một chiếc ghế dựa để Quỷ Cưu ngồi xuống, sau đó tự mình ngồi ở bên cạnh, một bộ chăm chú lắng nghe.
Một người cao hứng kể, một người vui vẻ nghe, vì thế những chuyện囧 Tạ Nhất từng làm qua liền cuồn cuộn không ngừng phun ra từ miệng Quỷ Cưu, ngay cả Khách Mộc vốn đang nghiêm túc ăn cơm cũng nghe được hồi lâu không động một đũa.
“Nói ra…”
Khách Đồ quay đầu nhìn Tạ Nhất một cái, múc canh đẩy đẩy về phía hắn, quay đầu hỏi Quỷ Cưu, “Sau đó thì sao?”
“Tên kia lúc bò lên toàn thân trết một tầng bùn thật dày, toàn bộ một thân bùn, người đi cùng cũng lạc mất, bị lão đội trưởng mắng, tự ở trong phòng huấn luyện một ngày mới được ra.”
“khi ăn cơm không được nói.” Tạ Nhất lạnh lùng nhìn hai người trò chuyện với nhau thật vui, chỉ vào vị trí bên tay phải cách xa Quỷ Cưu, “Khách Đồ, ngươi ngồi chỗ này.”
Ánh mắt nghi hoặc của Khách Đồ dạo qua một vòng ở giữa hai người, vẫn ngoan ngoãn bưng bát đổi vị trí.
Quỷ Cưu cười uống một ngụm canh nhuận họng, “Khách Đồ nhà ngươi muốn biết thêm chuyện của ngươi trước kia, ngươi nên cao hứng mới đúng, nha, Khách Đồ, còn có một lần, hắn bị cá sấu cắn quần áo tha vào trong sông …”
Tạ Nhất thấy hắn kích động không định dừng lại, thanh thanh cổ họng nói, “Quỷ Cưu, ta đã lâu không huấn luyện, một hồi ngươi cùng ta đi phòng huấn luyện, hai ta luyện một chút.”
Tiếng của Quỷ Cưu ngưng bặt, hắn ở trước miệng làm động tác kéo khóa, sau đó vùi đầu ăn cơm.
“Cuối cùng ra sao, ngươi giết chết con cá lớn kia?” Khách Đồ đang nghe đến hứng thú dạt dào, lúc này bị ngắt giữa đường, nhìn bộ dáng của Quỷ Cưu tuyệt đối sẽ không nói, chỉ có thể đi hỏi Tạ Nhất.
Tạ Nhất đen mặt, gắp một khối tiêm tiêu lớn đặt vào trong bát hắn, “Hảo hảo ăn cơm, đừng nói nhiều như vậy.”
Khách Đồ “Ngô” một tiếng, gắp lên liền nhét vào miệng.
Khách Mộc ngẩng đầu nhìn thấy động tác của hắn, vội vàng lên tiếng, “Ca, cái kia đừng…”
Khách Đồ vừa đem tiêm tiêu bỏ vào trong miệng nhấm nuốt, vừa nghi hoặc nhìn Khách Mộc, làm sao?
“Ăn, cay…”
Trong tiếng đáp khẽ của Khách Mộc, mặt Khách Đồ gắt gao nhíu lại, hắn há há miệng muốn đem thứ bên trong phun ra, bất quá dưới ánh mắt uy áp của Tạ Nhất cùng thói quen chưa bao giờ lãng phí ăn, đem tiêm tiêu nuốt xuống, sau đó nhanh chóng há miệng le lưỡi, lấy tay quạt đầu lưỡi, muốn khiến cảm giác như lửa đốt kia giảm xuống một ít.
Tạ Nhất đẩy canh còn thừa đến trước mặt hắn, “Vừa rồi đã nói ngươi không được nói, chuyên tâm ăn cơm, ngươi xem…”
Khách Đồ cố không nói chuyện, đem canh bưng lên một hơi uống sạch, lúc này mới cảm thấy tốt hơn.
Từ đó, Tạ Nhất vừa lòng nhìn bọn họ im lặng ăn xong một bữa cơm.