́t khí ngập trời. (1)
Những mảnh nhỏ linh hồn này chậm rãi bị tiểu đao màu vàng kéo tới gần, trên tiểu đao màu vàng này dường như có một cỗ năng lượng vô hình, năng lượng này khiến cho những mảnh vỡ linh hồn lần thứ hai ngưng tụ thành hồn đan.
Hồn đan lại vẹn toàn như lúc ban đầu, trên mặt còn có quang mang lưu động, bằng mắt thường cũng thể thấy được, lúc này trên hồn đan có một tia năng lượng nhỏ liên tiếp tiến vào tiểu đao màu vàng.
Một tia năng lượng linh hồn nhỏ này lập tức được thôn phệ vào trong thân đao, trên thân đao lúc này bắt đầu tràn ngập quang mang, dường như là tia linh hồn này chính là vật đại bổ của nó vậy.
Sưu.
Linh lực tán loạn chung quanh lần thứ hai bị kéo tới, hồn đan chậm rãi xoay tròn, lúc này tiểu đao màu vàng kia cũng ở trên hồn đan, chậm rãi xoay tròn theo hồn đan.
Từ hồn đan hấp thu năng lượng linh hồn, chậm rãi tăng cường, mà tiểu đao màu vàng lúc này cũng hấp thu năng lượng trên hồn đan, biến hóa tuần hoàn như vậy, trong đầu Lục Thiếu Du đã khôi phục lại bộ dáng ban đầu, điều duy nhất không giống ban đầu chính là thanh tiểu đao màu vàng này đang ở trên hồn đan.
Lúc này trong đầu Lục Thiếu Du vô cùng hỗn loạn, hắn loáng thoáng cảm giác được trong đầu hắn xuất hiện một hình ảnh kinh khủng. Trong một núi non vô biên, một bóng lưng hùng vĩ tay cầm đại đao màu vàng, dưới chân là thi cốt chất như núi, những thi cốt này dường như có người còn có yêu thú lớn.
Một màn này khiến cho phong vân biến sắc, có thể nó là quỷ khốc thần sầu, máu tanh đầy rẫy, sát khí ngập trời, máu chảy thành sông.
Khí tức này khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác bản thân mình chỉ là tồn tại bé nhỏ như con kiến, màn máu tanh trước mặt này khiến cho tim hắn đập nhanh hơn gấp mấy lần.
- Khí tức thật mạnh.
Lục Thiếu Du hô to một tiếng, dưới khí tức cực mạnh này, trái tim hắn như bị nghiền nát, trong nháy mắt nhảy dựng lên.
- Lão đại, huynh tỉnh rồi sao?
Thanh âm của Tiểu Long vang lên bên tai Lục Thiếu Du, Lục Thiếu Du mở mắt ra nhìn thì thấy bên người mình lúc này có Cửu Vĩ Yêu Hồ Bạch Linh và Tiểu Long.
- Ta làm sao vậy? Ta không chết sao?
Phản ứng đầu tiên của Lục Thiếu Du khi tỉnh dậy là bản thân hắn không chết, rõ ràng hồn đan trong dầu hắn đã bị nghiền nát, sao lại không chết.
Tâm thần tỏa ra, trong nháy mắt Lục Thiếu Du vô cùng kinh ngạc. Rõ ràng hồn đan hắn đã bị nghiền nát lúc này lại hoàn hảo vô khuyết ở trong đầu. Linh hồn hắn bị thương cực kỳ nghiêm trọng lúc này cũng được khôi phục, mà ở bên cạnh hồn đan lúc này có thêm thanh tiểu đao màu vàng ở đó, vô cùng quỷ dị.
- Tại sao lại có thể như vậy?
Trong nháy mắt Lục Thiếu Du vô cùng nghi hoặc, lại nghĩ tới tiểu đao màu vàng kia, còn có một màn hắn nhìn thấy trong mơ, thanh tiểu đao màu vàng trong tay bóng lưng to lớn kia cũng là tiểu đao bên cạnh hồn đan trong đầu hắn, thể tích tuy rằng không tương đồng, thế nhưng dáng vẻ lại vô cùng giống.
- Nhất định không phải là phàm vật.
Lục Thiếu Du thầm nghĩ, hắn không chết khẳng định là có liên quan tới tiểu đao màu vàng này. Mặc kệ như thế nào, hắn không chết cũng coi như kiếm về được cái mạng.
Tâm thần điều động, Lục Thiếu Du thử xem có thể điều động thanh tiểu đao màu vàng kia hay không. Thế nhưng hắn nhanh chóng phát hiện ra căn bản không thể lay động tới tiểu đao màu vàng kia một chút nào, tiểu đao màu vàng này đang liên tục xoay tròn với hồn đan.
- Lão đại, sao huynh lại cả kinh như vậy, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
- Không có gì.
Lục Thiếu Du hồi phục tinh thần lại, nhìn vết máu quanh ngươi mình cũng kinh hãi không ngớt, vừa nãy thiếu chút nữa là đi đời rồi.
- Không có việc gì là tốt rồi, ta có cảm giác trong cơ thể ngươi có một cỗ lực lượng quỷ dị, ngay cả ta cũng không có cách nào tiến vào, xem ra, bí mật trên người ngươi quả thực không đơn giản.
Bạch Linh nói:
- Hẳn là không có việc gì.
Lục Thiếu Du cảm giác cơ thể hắn hiện tại tất cả đều bình thường, lại nhìn về phía ngoài cửa sổ, không nghĩ tới sắc trời đã sáng, chuyện này trôi qua quá nhanh.
- Ngươi nhìn thử xem ta hiện tại, có ai có thể nhận ra không?
Thân thể Bạch Linh lập tức hóa thành một con chuột, toàn thân trắng nõn, nếu không nhìn kỹ có khi sẽ tưởng đây là một con chuột nhỏ thật. Mà trên người này không có bất kỳ khí tức nào tiết ra ngoài, chỉ có một mùi hương nhàn nhạt tỏa ra.
- Không nhận ra được.
Lục Thiếu Du rất là kinh ngạc, khí tức của Bạch Linh không ngờ lại có thể thu liễm sâu tới như vậy. Một tia khí tức cũng không tiết ra ngoài, nếu như hắn nhìn thấy lần đầu, cũng tuyệt đối không nhìn ra đây là Cửu Vĩ Yêu Hồ đại danh lừng lẫy.
- Chỉ cần không phải gặp phải cường giả Linh Tôn hoặc và Vũ Tôn là không ai có thể nhìn ra ta được.
Bạch Linh nói.
- Hôm nay dường như là ngày xuất phát.
Lục Thiếu Du nói. Trong sơn mạch Vân Dương, trên ngọn núi chủ phong sáng sớm hôm nay đã có không ít người tụ tập trên sân. Mà người có thể đứng ở trên sân này ngoại trừ hộ pháp ra cũng chỉ có các đệ tử thân truyền và trưởng lão mà thôi.
- Thiếu Du, hôm nay sư phụ sẽ đi theo cổ vũ cho con, con nhất định phải tiến vào top ba, giúp Vân Dương Tông ta kiếm lại chút mặt mũi.
Trên lưng Lam Ngọc Lang Ưng, Vũ Ngọc Tiền nói. Lúc này Lục Thiếu Du cũng đã ngồi ở trên lưng Lam Ngọc Lang Ưng đang cùng với Vũ Ngọc Tiền đi tới chủ phong Vân Dương Tông.
- Sư phụ, đệ tử sẽ tận lực.
Lục Thiếu Du nói, mà trên vai Lục Thiếu Du lúc này bên trái có Tiểu Long đang xoay quanh, bên phái thì có Bạch Linh Cửu Vĩ Yêu Hồ đang thu nhỏ lại thân thể. Dáng vẻ như vậy đương nhiên Vũ Ngọc Tiền sẽ không nhìn ra thân phận Cửu Vĩ Yêu Hồ của Bạch Linh.
Mà Thiên Sí Tuyết Sư và Huyết Tích Dịch, Lục Thiếu Du chỉ có thể thu vào Không gian thú nang.
Trên ngọn núi cao nhất, Lam Ngọc Lang Ưng xoay quanh bầu trời, hai người Lục Thiếu Du và Vũ Ngọc Tiền đã đáp xuống sân rộng.
- Tham kiến Vũ trưởng lão.
Chúng hộ pháp hành lễ, Vũ Ngọc Tiền khẽ gật đầu, tiếu ý trên mặt dạt dào, gần đây đệ tử hắn chính là danh nhân trong Vân Dương Tông, người làm sư phụ như hắn vô hình trung mặt mũi cũng tăng lớn, hiện tại trong toàn bộ Vân Dương Tông không ai dám bảo hắn làm hư đồ đệ nữa.
- Lục Thiếu Du, lúc này để xem trong chúng ta ai đạt được thành tích cao hơn.
Một thân ảnh cao ngất xuất hiện bên người Lục Thiếu Du, y phục trắng toát, khí đột bất phàm, chính là Khuất Đao Tuyệt.
- Tốt, chúng ta lại so một lần.
Lục Thiếu Du mỉm cười, sau khi đột phá Vũ Tướng Lục Thiếu Du cũng không còn sợ Khuất Đao Tuyệt nữa.
- Lục Thiếu Du, lần này phải biểu hiện thật tốt, Vân Dương Tông phải dựa vào năm người các ngươi rồi.
Một đạo thanh âm truyền tới, đó chính là sư phụ của Khuất Đao Tuyệt, tu vi đã đạt tới trình tự Vũ Vương, Dương trưởng lão.
- Lục Thiếu Du, ta xem trọng ngươi, cố gắng lên.
Một đạo thân ảnh khác cũng xuất hiện bên người Lục Thiếu Du, chính là Tạ trưởng lão, sư phụ của Lục Vô Song.
Những mảnh nhỏ linh hồn này chậm rãi bị tiểu đao màu vàng kéo tới gần, trên tiểu đao màu vàng này dường như có một cỗ năng lượng vô hình, năng lượng này khiến cho những mảnh vỡ linh hồn lần thứ hai ngưng tụ thành hồn đan.
Hồn đan lại vẹn toàn như lúc ban đầu, trên mặt còn có quang mang lưu động, bằng mắt thường cũng thể thấy được, lúc này trên hồn đan có một tia năng lượng nhỏ liên tiếp tiến vào tiểu đao màu vàng.
Một tia năng lượng linh hồn nhỏ này lập tức được thôn phệ vào trong thân đao, trên thân đao lúc này bắt đầu tràn ngập quang mang, dường như là tia linh hồn này chính là vật đại bổ của nó vậy.
Sưu.
Linh lực tán loạn chung quanh lần thứ hai bị kéo tới, hồn đan chậm rãi xoay tròn, lúc này tiểu đao màu vàng kia cũng ở trên hồn đan, chậm rãi xoay tròn theo hồn đan.
Từ hồn đan hấp thu năng lượng linh hồn, chậm rãi tăng cường, mà tiểu đao màu vàng lúc này cũng hấp thu năng lượng trên hồn đan, biến hóa tuần hoàn như vậy, trong đầu Lục Thiếu Du đã khôi phục lại bộ dáng ban đầu, điều duy nhất không giống ban đầu chính là thanh tiểu đao màu vàng này đang ở trên hồn đan.
Lúc này trong đầu Lục Thiếu Du vô cùng hỗn loạn, hắn loáng thoáng cảm giác được trong đầu hắn xuất hiện một hình ảnh kinh khủng. Trong một núi non vô biên, một bóng lưng hùng vĩ tay cầm đại đao màu vàng, dưới chân là thi cốt chất như núi, những thi cốt này dường như có người còn có yêu thú lớn.
Một màn này khiến cho phong vân biến sắc, có thể nó là quỷ khốc thần sầu, máu tanh đầy rẫy, sát khí ngập trời, máu chảy thành sông.
Khí tức này khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác bản thân mình chỉ là tồn tại bé nhỏ như con kiến, màn máu tanh trước mặt này khiến cho tim hắn đập nhanh hơn gấp mấy lần.
- Khí tức thật mạnh.
Lục Thiếu Du hô to một tiếng, dưới khí tức cực mạnh này, trái tim hắn như bị nghiền nát, trong nháy mắt nhảy dựng lên.
- Lão đại, huynh tỉnh rồi sao?
Thanh âm của Tiểu Long vang lên bên tai Lục Thiếu Du, Lục Thiếu Du mở mắt ra nhìn thì thấy bên người mình lúc này có Cửu Vĩ Yêu Hồ Bạch Linh và Tiểu Long.
- Ta làm sao vậy? Ta không chết sao?
Phản ứng đầu tiên của Lục Thiếu Du khi tỉnh dậy là bản thân hắn không chết, rõ ràng hồn đan trong dầu hắn đã bị nghiền nát, sao lại không chết.
Tâm thần tỏa ra, trong nháy mắt Lục Thiếu Du vô cùng kinh ngạc. Rõ ràng hồn đan hắn đã bị nghiền nát lúc này lại hoàn hảo vô khuyết ở trong đầu. Linh hồn hắn bị thương cực kỳ nghiêm trọng lúc này cũng được khôi phục, mà ở bên cạnh hồn đan lúc này có thêm thanh tiểu đao màu vàng ở đó, vô cùng quỷ dị.
- Tại sao lại có thể như vậy?
Trong nháy mắt Lục Thiếu Du vô cùng nghi hoặc, lại nghĩ tới tiểu đao màu vàng kia, còn có một màn hắn nhìn thấy trong mơ, thanh tiểu đao màu vàng trong tay bóng lưng to lớn kia cũng là tiểu đao bên cạnh hồn đan trong đầu hắn, thể tích tuy rằng không tương đồng, thế nhưng dáng vẻ lại vô cùng giống.
- Nhất định không phải là phàm vật.
Lục Thiếu Du thầm nghĩ, hắn không chết khẳng định là có liên quan tới tiểu đao màu vàng này. Mặc kệ như thế nào, hắn không chết cũng coi như kiếm về được cái mạng.
Tâm thần điều động, Lục Thiếu Du thử xem có thể điều động thanh tiểu đao màu vàng kia hay không. Thế nhưng hắn nhanh chóng phát hiện ra căn bản không thể lay động tới tiểu đao màu vàng kia một chút nào, tiểu đao màu vàng này đang liên tục xoay tròn với hồn đan.
- Lão đại, sao huynh lại cả kinh như vậy, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
- Không có gì.
Lục Thiếu Du hồi phục tinh thần lại, nhìn vết máu quanh ngươi mình cũng kinh hãi không ngớt, vừa nãy thiếu chút nữa là đi đời rồi.
- Không có việc gì là tốt rồi, ta có cảm giác trong cơ thể ngươi có một cỗ lực lượng quỷ dị, ngay cả ta cũng không có cách nào tiến vào, xem ra, bí mật trên người ngươi quả thực không đơn giản.
Bạch Linh nói:
- Hẳn là không có việc gì.
Lục Thiếu Du cảm giác cơ thể hắn hiện tại tất cả đều bình thường, lại nhìn về phía ngoài cửa sổ, không nghĩ tới sắc trời đã sáng, chuyện này trôi qua quá nhanh.
- Ngươi nhìn thử xem ta hiện tại, có ai có thể nhận ra không?
Thân thể Bạch Linh lập tức hóa thành một con chuột, toàn thân trắng nõn, nếu không nhìn kỹ có khi sẽ tưởng đây là một con chuột nhỏ thật. Mà trên người này không có bất kỳ khí tức nào tiết ra ngoài, chỉ có một mùi hương nhàn nhạt tỏa ra.
- Không nhận ra được.
Lục Thiếu Du rất là kinh ngạc, khí tức của Bạch Linh không ngờ lại có thể thu liễm sâu tới như vậy. Một tia khí tức cũng không tiết ra ngoài, nếu như hắn nhìn thấy lần đầu, cũng tuyệt đối không nhìn ra đây là Cửu Vĩ Yêu Hồ đại danh lừng lẫy.
- Chỉ cần không phải gặp phải cường giả Linh Tôn hoặc và Vũ Tôn là không ai có thể nhìn ra ta được.
Bạch Linh nói.
- Hôm nay dường như là ngày xuất phát.
Lục Thiếu Du nói. Trong sơn mạch Vân Dương, trên ngọn núi chủ phong sáng sớm hôm nay đã có không ít người tụ tập trên sân. Mà người có thể đứng ở trên sân này ngoại trừ hộ pháp ra cũng chỉ có các đệ tử thân truyền và trưởng lão mà thôi.
- Thiếu Du, hôm nay sư phụ sẽ đi theo cổ vũ cho con, con nhất định phải tiến vào top ba, giúp Vân Dương Tông ta kiếm lại chút mặt mũi.
Trên lưng Lam Ngọc Lang Ưng, Vũ Ngọc Tiền nói. Lúc này Lục Thiếu Du cũng đã ngồi ở trên lưng Lam Ngọc Lang Ưng đang cùng với Vũ Ngọc Tiền đi tới chủ phong Vân Dương Tông.
- Sư phụ, đệ tử sẽ tận lực.
Lục Thiếu Du nói, mà trên vai Lục Thiếu Du lúc này bên trái có Tiểu Long đang xoay quanh, bên phái thì có Bạch Linh Cửu Vĩ Yêu Hồ đang thu nhỏ lại thân thể. Dáng vẻ như vậy đương nhiên Vũ Ngọc Tiền sẽ không nhìn ra thân phận Cửu Vĩ Yêu Hồ của Bạch Linh.
Mà Thiên Sí Tuyết Sư và Huyết Tích Dịch, Lục Thiếu Du chỉ có thể thu vào Không gian thú nang.
Trên ngọn núi cao nhất, Lam Ngọc Lang Ưng xoay quanh bầu trời, hai người Lục Thiếu Du và Vũ Ngọc Tiền đã đáp xuống sân rộng.
- Tham kiến Vũ trưởng lão.
Chúng hộ pháp hành lễ, Vũ Ngọc Tiền khẽ gật đầu, tiếu ý trên mặt dạt dào, gần đây đệ tử hắn chính là danh nhân trong Vân Dương Tông, người làm sư phụ như hắn vô hình trung mặt mũi cũng tăng lớn, hiện tại trong toàn bộ Vân Dương Tông không ai dám bảo hắn làm hư đồ đệ nữa.
- Lục Thiếu Du, lúc này để xem trong chúng ta ai đạt được thành tích cao hơn.
Một thân ảnh cao ngất xuất hiện bên người Lục Thiếu Du, y phục trắng toát, khí đột bất phàm, chính là Khuất Đao Tuyệt.
- Tốt, chúng ta lại so một lần.
Lục Thiếu Du mỉm cười, sau khi đột phá Vũ Tướng Lục Thiếu Du cũng không còn sợ Khuất Đao Tuyệt nữa.
- Lục Thiếu Du, lần này phải biểu hiện thật tốt, Vân Dương Tông phải dựa vào năm người các ngươi rồi.
Một đạo thanh âm truyền tới, đó chính là sư phụ của Khuất Đao Tuyệt, tu vi đã đạt tới trình tự Vũ Vương, Dương trưởng lão.
- Lục Thiếu Du, ta xem trọng ngươi, cố gắng lên.
Một đạo thân ảnh khác cũng xuất hiện bên người Lục Thiếu Du, chính là Tạ trưởng lão, sư phụ của Lục Vô Song.