̉ Phong trưởng lão. (2)
- Đây là nội thành của Thiên Kiếm môn chúng ta, chỉ có đệ tử xuất chúng trong môn mới có thể tiến vào. Chờ sau khi sắp xếp xong xuôi mọi người có thể đi ra ngoại thành mua sắm, ngoại thành vô cùng náo nhiệt.
Cổ Phong trưởng lão nói, dường như đang quảng cáo với mọi người.
- Vân tông chủ, chư vị Vân Dương Tông, mọi người sẽ ở lại nơi này. Nơi này gần đây mới sửa chữa xong, nếu như có yêu cầu khác, hoặc là có chỗ không chu toàn xin mọi người thông cảm.
Một lát sau, trước một đình viện khổng lồ, Cổ Phong trưởng lão nói với Vân Khiếu Thiên.
Đình viện này không nhỏ, từ bên ngoài nhìn vào, chỉ là sân bên ngoài đình viện cũng chừng vài trăm thước, vừa nhìn là biết mới sửa chưa không lâu, trang trí cực kỳ tinh xảo khiến cho nhìn vào lòng người cũng cảm thấy thoải mái.
- Cổ Phong trưởng lão khách khí rồi, ở đây rất tốt.
Vân Khiếu Thiên nói.
- Chư vị một đường ăn gió nằm sương tới đây, vậy thì trước tiên nghỉ ngơi một lát. Ngày mai chính là đại hội Tam tông Tứ môn, hai ngày nay chưởng môn chúng ta đều bận rộn về chuyện sắp xếp đại hội Tam tông Tứ môn cho nên không thể tự mình tới đây nghênh tiếp Vân tông chủ, mong Vân tông chủ thứ lỗi.
Cổ Phong trưởng lão nói.
- Cổ Phong trưởng lão khách khí rồi, thay ta chuyển lời cho chưởng môn các vị. Ngay mai chúng ta gặp lại, nếu như có quấy rầy, mong các vị thông cảm.
Vân Khiếu Thiên nói.
- Vậy thì ta xin cáo từ, trong đình viện có nha hoàn, mọi việc chư vị có thể phân phó cho bọn họ.
Vị trưởng lão Cổ Phong kia sau khi thi lễ với Vân Khiếu Thiên rồi lập tức rời đi.
- Mọi người vào đi.
Vân Khiếu Thiên nói rồi dẫn đầu đoàn người tiên vào trong đình viện.
Bên trong đình viện mọi thứ đều vô cùng tao nhã, cửa vào có không ít cây xanh còn có hoa tươi, vừa nhìn đã biết Thiên Kiếm môn đã phí không ít tâm tư vào chuyện này.
Trong đình viện, sau hành lang dài chính là phòng khách, bốn phía có thêm hơn mười gian phòng, hơn mười nha hoàn đã đi ra hành lễ với mọi người.
Một lát sau, Lục Thiếu Du dưới sự dẫn đường của một nha hoàn đã đi vào một gian phòng. Trong gian phòng này bố trí vô cùng tao nhã, tuy rằng không tráng lệ thế nhưng vô cùng thoải mái.
Đối với căn phòng này, Lục Thiếu Du vô cùng thỏa mãn.
- Hôm nay trong thành Thiên Kiếm này có không ít cường giả nhỉ.
Đóng cửa phòng, Cửu Vĩ Yêu Hồ Bạch Linh lập tức nhảy lên trên giường rồi nói.
- Đây chính là Thiên Kiếm môn, là một trong Tam tông Tứ môn, cường giả đương nhiên rất nhiều.
- Không nghĩ tới trong nhân loại lại có nhiều cường giả tới như vậy.
Bạch Linh nói.
- Tiểu tặc, cha ta gọi ngươi ra đại sảnh một chuyến.
Ngay lúc này thanh âm của Vân Hồng Lăng vang lên bên ngoài căn phòng.
- Bạch Linh, nàng và Tiểu Long nghỉ ngơi trong phòng đi. Ta đi một chút sẽ trở lại.
Lục Thiếu Du nói xong, đóng cửa phòng rồi lập tức rời đi. Trước căn phòng, thân ảnh màu đen hiện lên đường cong linh lung đã dứng chờ hắn. Mà lúc này Lục Vô Song cũng ở bên cạnh Vân Hồng Lăng.
- Hồng Lăng. Tông chủ gọi ta có chuyện gì vậy?
Lục Thiếu Du hỏi.
- Hẳn là chuyện liên quan tới đại hội Tam tông Tứ môn ngày mai.
Vân Hồng Lăng nói.
Ba người lập tức đi tới đại sảnh, trên đường đi gặp phải Triệu Kình Hải và Triệu Kình Thiên, hai huynh đệ này nhìn về phía Lục Thiếu Du, trong mắt bắn ra hàn mang.
Đối với hai người này, Lục Thiếu Du hiện tại hoàn toàn không để trong lòng. Muốn giết hai người này, nói thật cũng không phải rất khó, nếu như có cơ hội, hắn hạ thủ cũng không muộn. Mà hiện giờ cũng không tiện.
Lục Thiếu Du vẫn vô cùng nghi hoặc câu nói cuối cùng của Độc Cô Cảnh Văn trước khi rời đi. Nàng nói Lục gia và Triệu gia không đơn giản như vẻ bề ngoài, còn nói bảo vật trong Lục gia hắn nhất định phải thu lấy.
Bảo vật của Lục gia, Lục Thiếu Du cũng không biết nó là cái gì, dường như trong trí nhớ của hắn Lục gia cho tới bây giờ dường như cũng không có bảo vật gì, lẽ nào trong này còn có bí mật gì đó mà hắn không biết? Mà hết thảy, hiện tại hắn cũng không biết đáp án.
- Lục Thiếu Du, ngày mai chính là đại hội Tam tông Tứ môn, đến lúc đó chúng ta nhìn xem ai có thành tích cao hơn.
Trên hành lang, thân ảnh Khuất Đao Tuyệt xuất hiện, thân hình cao ngất kia bắn ra sự tự tin.
- Hắc hắc, nếu như ngươi thua vậy thì phải mời ta uống rượu.
Lục Thiếu Du nói.
- Tốt, không say không về.
Khuất Đao Tuyệt cười nói.
- Không uống rượu có được không? Ta uống vào choáng váng hết đầu.
Vân Hồng Lăng nói.
- Ha ha.
Khuất Đao Tuyệt cười ha hả nói:
- Lần trước không phải muội uống vô cùng hăng hái sao?
- Hừ.
Nghe thấy đám người Lục Thiếu Du và Khuất Đao tuyệt cười nói với nhau, hai huynh đệ Triệu Kình Thiên và Triệu Kình Hải không khỏi hừ nhẹ một tiếng.
Mọi người đi vào đại điện, trong đại điện lúc này có hơn mười cái ghế. Lúc này đã có bốn vị trưởng lão còn có tông chủ Vân Khiếu Thiên, số hộ pháp còn lại đều ở đó. Hàn Phong, Đổng Phàn cũng có trong đó, về phần những đệ tử khác thì không có mặt.
- Tham kiến tông chủ, chư vị trưởng lão.
Mọi người hành lễ.
- Đều ngồi xuống đi.
Vân Khiếu Thiên nói, sau khi mọi người ngồi vào chỗ của mình, thủ ấn trong tay Vân Khiếu Thiên biến đổi, lập tức bày ra một đạo quang tráo bao phủ trong đại điện.
- Được rồi, gọi mọi người tới đây là muốn nói với những đệ tử tham dự đại hội Tam tông Tứ môn một chút.
Ánh mắt Vân Khiếu Thiên nhìn vào mọi người nói:
- Vân Hồng Lăng, Triệu Kình Hải, Hàn Phong, Khuất Đao Tuyệt, Lục Thiếu Du, năm người các ngươi lần này nhất định phải đem toàn lực, nếu như lần này Vân Dương Tông ta không tiến vào top ba, hậu quả như thế nào hẳn các ngươi cũng đã biết. Vì vậy, các ngươi nhất định phải dốc toàn lực.
- Đệ tử biết rồi.
Năm người đáp.
- Dương trưởng lão, ngươi nói với bọn chúng một chút quy củ của đại hội Tam tông Tứ môn đi.
Vân Khiếu Thiên nói với Dương trưởng lão bên người.
- Năm người các ngươi nghe ta nói là được rồi, dựa theo quy củ những năm trước, đại hội Tam tông Tứ môn mỗi một tông môn sẽ phái ra năm người tham dự. Vì vậy những đệ tử Tam tông Tứ môn tham gia đại hội cũng có ba mươi lăm người, thế nhưng cũng không phải là toàn bộ.
Dương trưởng lão nói tiếp:
- Dựa theo quy củ, đại hội Tam tông Tứ môn là chuyện tình của Tam tông Tứ môn chúng ta. Nhưng từ lâu trước kia, trên đại hội Tam tông Tứ môn cho phép đệ tử trẻ tuổi thế lực khác tới tham gia, mà năm trước cũng không ít đệ tử thế lực khác tới tham gia đại hội Tam tông Tứ môn.
- Lại có việc này sao?
Lục Thiếu Du nhíu mày, như thế thì khó khăn hơn nhiều, hắn còn tưởng rằng chỉ có đệ tử của Tam tông Tứ môn tham gia thôi.
- Vì vậy, các ngươi nhất định không thể sơ ý, năm trước, cũng có không ít đệ tử thế lực khác đạt được thành tích xa xỉ.
Dương trưởng lão nói.
Nhìn năm đệ tử tham dự đại hội Tam tông Tứ môn, Dương trưởng lão lại tiếp tục nói:
- Nhân số tham dự đại hội Tam tông Tứ môn không ít, để công bằng cho nên tổng cộng có thời gian sáu ngày, nếu như không có người bị loại trực tiếp mỗi ngày đều có trận đấu, đánh bại đối thủ của mình là thắng lợi. Nếu thua thì trước top năm, đại hội sẽ ban thưởng cho các ngươi một bộ vũ kỹ Huyền cấp.
- Đây là nội thành của Thiên Kiếm môn chúng ta, chỉ có đệ tử xuất chúng trong môn mới có thể tiến vào. Chờ sau khi sắp xếp xong xuôi mọi người có thể đi ra ngoại thành mua sắm, ngoại thành vô cùng náo nhiệt.
Cổ Phong trưởng lão nói, dường như đang quảng cáo với mọi người.
- Vân tông chủ, chư vị Vân Dương Tông, mọi người sẽ ở lại nơi này. Nơi này gần đây mới sửa chữa xong, nếu như có yêu cầu khác, hoặc là có chỗ không chu toàn xin mọi người thông cảm.
Một lát sau, trước một đình viện khổng lồ, Cổ Phong trưởng lão nói với Vân Khiếu Thiên.
Đình viện này không nhỏ, từ bên ngoài nhìn vào, chỉ là sân bên ngoài đình viện cũng chừng vài trăm thước, vừa nhìn là biết mới sửa chưa không lâu, trang trí cực kỳ tinh xảo khiến cho nhìn vào lòng người cũng cảm thấy thoải mái.
- Cổ Phong trưởng lão khách khí rồi, ở đây rất tốt.
Vân Khiếu Thiên nói.
- Chư vị một đường ăn gió nằm sương tới đây, vậy thì trước tiên nghỉ ngơi một lát. Ngày mai chính là đại hội Tam tông Tứ môn, hai ngày nay chưởng môn chúng ta đều bận rộn về chuyện sắp xếp đại hội Tam tông Tứ môn cho nên không thể tự mình tới đây nghênh tiếp Vân tông chủ, mong Vân tông chủ thứ lỗi.
Cổ Phong trưởng lão nói.
- Cổ Phong trưởng lão khách khí rồi, thay ta chuyển lời cho chưởng môn các vị. Ngay mai chúng ta gặp lại, nếu như có quấy rầy, mong các vị thông cảm.
Vân Khiếu Thiên nói.
- Vậy thì ta xin cáo từ, trong đình viện có nha hoàn, mọi việc chư vị có thể phân phó cho bọn họ.
Vị trưởng lão Cổ Phong kia sau khi thi lễ với Vân Khiếu Thiên rồi lập tức rời đi.
- Mọi người vào đi.
Vân Khiếu Thiên nói rồi dẫn đầu đoàn người tiên vào trong đình viện.
Bên trong đình viện mọi thứ đều vô cùng tao nhã, cửa vào có không ít cây xanh còn có hoa tươi, vừa nhìn đã biết Thiên Kiếm môn đã phí không ít tâm tư vào chuyện này.
Trong đình viện, sau hành lang dài chính là phòng khách, bốn phía có thêm hơn mười gian phòng, hơn mười nha hoàn đã đi ra hành lễ với mọi người.
Một lát sau, Lục Thiếu Du dưới sự dẫn đường của một nha hoàn đã đi vào một gian phòng. Trong gian phòng này bố trí vô cùng tao nhã, tuy rằng không tráng lệ thế nhưng vô cùng thoải mái.
Đối với căn phòng này, Lục Thiếu Du vô cùng thỏa mãn.
- Hôm nay trong thành Thiên Kiếm này có không ít cường giả nhỉ.
Đóng cửa phòng, Cửu Vĩ Yêu Hồ Bạch Linh lập tức nhảy lên trên giường rồi nói.
- Đây chính là Thiên Kiếm môn, là một trong Tam tông Tứ môn, cường giả đương nhiên rất nhiều.
- Không nghĩ tới trong nhân loại lại có nhiều cường giả tới như vậy.
Bạch Linh nói.
- Tiểu tặc, cha ta gọi ngươi ra đại sảnh một chuyến.
Ngay lúc này thanh âm của Vân Hồng Lăng vang lên bên ngoài căn phòng.
- Bạch Linh, nàng và Tiểu Long nghỉ ngơi trong phòng đi. Ta đi một chút sẽ trở lại.
Lục Thiếu Du nói xong, đóng cửa phòng rồi lập tức rời đi. Trước căn phòng, thân ảnh màu đen hiện lên đường cong linh lung đã dứng chờ hắn. Mà lúc này Lục Vô Song cũng ở bên cạnh Vân Hồng Lăng.
- Hồng Lăng. Tông chủ gọi ta có chuyện gì vậy?
Lục Thiếu Du hỏi.
- Hẳn là chuyện liên quan tới đại hội Tam tông Tứ môn ngày mai.
Vân Hồng Lăng nói.
Ba người lập tức đi tới đại sảnh, trên đường đi gặp phải Triệu Kình Hải và Triệu Kình Thiên, hai huynh đệ này nhìn về phía Lục Thiếu Du, trong mắt bắn ra hàn mang.
Đối với hai người này, Lục Thiếu Du hiện tại hoàn toàn không để trong lòng. Muốn giết hai người này, nói thật cũng không phải rất khó, nếu như có cơ hội, hắn hạ thủ cũng không muộn. Mà hiện giờ cũng không tiện.
Lục Thiếu Du vẫn vô cùng nghi hoặc câu nói cuối cùng của Độc Cô Cảnh Văn trước khi rời đi. Nàng nói Lục gia và Triệu gia không đơn giản như vẻ bề ngoài, còn nói bảo vật trong Lục gia hắn nhất định phải thu lấy.
Bảo vật của Lục gia, Lục Thiếu Du cũng không biết nó là cái gì, dường như trong trí nhớ của hắn Lục gia cho tới bây giờ dường như cũng không có bảo vật gì, lẽ nào trong này còn có bí mật gì đó mà hắn không biết? Mà hết thảy, hiện tại hắn cũng không biết đáp án.
- Lục Thiếu Du, ngày mai chính là đại hội Tam tông Tứ môn, đến lúc đó chúng ta nhìn xem ai có thành tích cao hơn.
Trên hành lang, thân ảnh Khuất Đao Tuyệt xuất hiện, thân hình cao ngất kia bắn ra sự tự tin.
- Hắc hắc, nếu như ngươi thua vậy thì phải mời ta uống rượu.
Lục Thiếu Du nói.
- Tốt, không say không về.
Khuất Đao Tuyệt cười nói.
- Không uống rượu có được không? Ta uống vào choáng váng hết đầu.
Vân Hồng Lăng nói.
- Ha ha.
Khuất Đao Tuyệt cười ha hả nói:
- Lần trước không phải muội uống vô cùng hăng hái sao?
- Hừ.
Nghe thấy đám người Lục Thiếu Du và Khuất Đao tuyệt cười nói với nhau, hai huynh đệ Triệu Kình Thiên và Triệu Kình Hải không khỏi hừ nhẹ một tiếng.
Mọi người đi vào đại điện, trong đại điện lúc này có hơn mười cái ghế. Lúc này đã có bốn vị trưởng lão còn có tông chủ Vân Khiếu Thiên, số hộ pháp còn lại đều ở đó. Hàn Phong, Đổng Phàn cũng có trong đó, về phần những đệ tử khác thì không có mặt.
- Tham kiến tông chủ, chư vị trưởng lão.
Mọi người hành lễ.
- Đều ngồi xuống đi.
Vân Khiếu Thiên nói, sau khi mọi người ngồi vào chỗ của mình, thủ ấn trong tay Vân Khiếu Thiên biến đổi, lập tức bày ra một đạo quang tráo bao phủ trong đại điện.
- Được rồi, gọi mọi người tới đây là muốn nói với những đệ tử tham dự đại hội Tam tông Tứ môn một chút.
Ánh mắt Vân Khiếu Thiên nhìn vào mọi người nói:
- Vân Hồng Lăng, Triệu Kình Hải, Hàn Phong, Khuất Đao Tuyệt, Lục Thiếu Du, năm người các ngươi lần này nhất định phải đem toàn lực, nếu như lần này Vân Dương Tông ta không tiến vào top ba, hậu quả như thế nào hẳn các ngươi cũng đã biết. Vì vậy, các ngươi nhất định phải dốc toàn lực.
- Đệ tử biết rồi.
Năm người đáp.
- Dương trưởng lão, ngươi nói với bọn chúng một chút quy củ của đại hội Tam tông Tứ môn đi.
Vân Khiếu Thiên nói với Dương trưởng lão bên người.
- Năm người các ngươi nghe ta nói là được rồi, dựa theo quy củ những năm trước, đại hội Tam tông Tứ môn mỗi một tông môn sẽ phái ra năm người tham dự. Vì vậy những đệ tử Tam tông Tứ môn tham gia đại hội cũng có ba mươi lăm người, thế nhưng cũng không phải là toàn bộ.
Dương trưởng lão nói tiếp:
- Dựa theo quy củ, đại hội Tam tông Tứ môn là chuyện tình của Tam tông Tứ môn chúng ta. Nhưng từ lâu trước kia, trên đại hội Tam tông Tứ môn cho phép đệ tử trẻ tuổi thế lực khác tới tham gia, mà năm trước cũng không ít đệ tử thế lực khác tới tham gia đại hội Tam tông Tứ môn.
- Lại có việc này sao?
Lục Thiếu Du nhíu mày, như thế thì khó khăn hơn nhiều, hắn còn tưởng rằng chỉ có đệ tử của Tam tông Tứ môn tham gia thôi.
- Vì vậy, các ngươi nhất định không thể sơ ý, năm trước, cũng có không ít đệ tử thế lực khác đạt được thành tích xa xỉ.
Dương trưởng lão nói.
Nhìn năm đệ tử tham dự đại hội Tam tông Tứ môn, Dương trưởng lão lại tiếp tục nói:
- Nhân số tham dự đại hội Tam tông Tứ môn không ít, để công bằng cho nên tổng cộng có thời gian sáu ngày, nếu như không có người bị loại trực tiếp mỗi ngày đều có trận đấu, đánh bại đối thủ của mình là thắng lợi. Nếu thua thì trước top năm, đại hội sẽ ban thưởng cho các ngươi một bộ vũ kỹ Huyền cấp.