̣t chiêu đánh bại. (1)
- Bằng không cái gì, tiểu tử, ngươi có gan lặp lại lần nữa.
Sắc mặt thanh niên mặc hoa phục trầm xuống, hắn động thủ với nữ nhân cho dù thắng cũng không vinh quang gì. Lúc này nhìn thấy thanh niên áo xanh kia tiến lên, tức thì hung hăng nói.
- Xin lỗi, ta tha cho ngươi. Bằng không ngươi sẽ hối hận.
Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói.
- Ha ha, ngươi thì tính là vật gì cũng dám xuất khẩu ngông cuồng.
Thanh niên mặc y phục màu trắng quát lên một tiếng, hàn ý trong mắt bắn về phía người Lục Thiếu Du, sắc mặt đột nhiên vô cùng khó coi.
Bên này cãi nhau khiến cho ngày càng có nhiều người xúm lại, ánh mắt rơi vào đám người Lục Thiếu Du.
Mọi người vừa nhìn thấy cảnh này lập tức nghĩ đến nhất định là ân oán tranh giành tình nhân cho nên mới dẫn đến việc động thủ.
- Hừ.
Một tiếng hừ lạnh truyền ra. Ngay khi thanh niên mặc y phục màu trắng kia hừ lên một tiếng, đồng thời chân khí bạo phát, chân khí trong tay run lên, năm ngón tay uốn lượn, một đạo trảo ấn khiến cho không gian gấp khúc nhanh chóng bắn về phía Lục Thiếu Du. Một tiểu tử xuất khẩu cuồng ngôn, hắn thân là đệ tử thân truyền của Vạn Thú Tông đương nhiên sẽ không để vào trong mắt.
Vẻ mặt Lục Thiếu Du lạnh lẽo, thực lực của tên thanh niên này hắn đã biết từ trước, tu vi Vũ Tướng nhị trọng, thực lực tuyệt đối bất phàm. Đủ thấy đệ tử của Vạn Thú Tông cũng không phải kẻ tầm thường. Lúc này đối mặt với công kích của người thanh niên này, sắc mặt Lục Thiếu Du vẫn vô cùng bình tĩnh, Vũ Tướng nhị trọng, hắn cũng không đặt vào trong mắt.
Thủ ấn đột nhiên biến hóa, một đạo Hỏa Ảnh Chỉ cắt ngang không gian mang theo kình phong sắc bén bắn tới trảo ấn của thanh niên mặc y phục màu trắng kia.
Mà lúc này hai nàng Lục Vô Song và Vân Hồng Lăng nhanh chóng lùi lại phía sau. Lục Thiếu Du xuất thủ các nàng cũng không chút lo lắng, ngay cả Lục Vô Song lúc này sắc mặt cũng không có chút lo lắng nào. Nàng rất rõ ràng, thực lực hiện tại của Lục Thiếu Du cũng không giống như Lục Thiếu Du mà ai cũng có thể ăn hiếp trong Lục gia khi trước nữa.
Sưu.
Dưới trảo ấn, chân khí của thanh niên kia run lên, trực tiếp đem Hỏa Ảnh Chỉ của Lục Thiếu Du chộp vào trong trảo ấn, sắc mặt hắn bỗng nhiên biến đỏi, một cỗ nhiệt độ vô cùng kinh khủng trong nháy mắt tràn ngập trảo ấn. Trong nháy mắt toát ra khói trắng nhè nhẹ, một cỗ cảm giác đau nhức truyền tới, sắc mặt thanh niên hoa phục này tức thì âm trầm.
- Hừ.
Hừ lạnh một tiếng, thanh niên mặc y phục màu trắng này thật không ngờ thực lực thanh niên trước mắt này lại mạnh như vậy. Một chiêu khiến cho hắn chịu thiệt thòi, thế nhưng hắn cũng không phải là người bình thường, không ngờ lại cắn răng nhịn xuống.
Tu vi Vũ Tướng nhị trọng, hắn cũng không phải là kẻ yếu, thế nhưng lực công kích này so với một đạo trảo ấn vừa rồi lại cách biệt giống như một trời một vực, lực lượng cuồng bạo bạo phát khiến cho không ít người đứng xem chung quanh nhanh chóng thối lui, sắc mặt đại biến.
Hừ.
Sắc mặt Lục Thiếu Du lúc này hiện lên hàn ý, chân khí dưới chân chợt lóe, Phù Quang Lược Ảnh được thi triển, chân khí dưới chân hóa thành vòng xoáy, thân ảnh trong nháy mắt biến mất tại chỗ. Lúc này bàn tay từ trong ống tay áo hiện ra, một đạo thủ ấn nhanh chóng được tạo ra, đồng thời trong tay hiện lên một đạo quang mang, một cỗ năng lượng phô thiên cái địa thuộc tính thổ nhanh chóng bạo phát, trong nháy mắt hội tụ trong chưởng ấn.
Thanh niên mặc bạch y kia cảm nhận được kình phong sắc bén, trong nháy mắt hoa mắt, sắc mặt đại biến.
Nhưng lúc này, trước mặt thanh niên mặc y phục màu trắng hiện lên một đạo thân ảnh, một đạo chưởng ấn mang theo tàn ảnh phóng lên cao trong nháy mắt hội tụ thành một đạo chưởng ấn, ầm ầm đánh vào chưởng ấn của hắn.
Phanh.
Đột nhiên một tiếng nổ vang lên, thanh niên mặc bạch y bỗng nhiên cảm giác được một cỗ kình khí kinh khủng đột nhiên chạy vào trong cơ thể hắn, đem hắn đánh bay về phía sau, nặng nề rơi vào bức tường cách đó hơn mười thước.
Phanh.
Bức tường cứng rắn lúc này cũng không thừa nhận nổi lực lượng mạnh mẽ này, trong nháy mắt trên bức tường xuất hiện vô số cái khe rồi đất đá đổ ụp xuống người thanh niên mặc bạch y kia.
Khục khục.
Khi thanh niên mặc bạch y từ trên tường rơi xuống, có một tia máu từ trong khóe miệng hắn tràn ra, vẻ mặt không thể tin được mang theo sự kinh hãi. Hắn thật không ngờ, tên thanh niên tuổi còn trẻ này thực lực lại cường hãn tới mức này. Hắn là Vũ Tướng nhị trọng mà đối phương có thể dùng một chiêu đánh hắn bị thương.
Lúc này, đám người đứng xem chung quanh vô cùng kinh hãi. Hai người xuất thủ tạo ra kình phong bắn tứ tung. Mọi người hầu như đều luyện qua võ, đương nhiên vô cùng rõ ràng thực lực hai người này đã tới Vũ Tướng, mà thanh niên áo xanh kia không ngờ có thể dùng một chiêu đánh bay đối phương.
- Di.
Trong đôi mắt xinh đẹp của Lam Linh lúc này hiện lên sự kinh ngạc. Vốn nàng muốn thử xem thực lực của Lục Thiếu Du lúc này đã tới đâu, thật không ngờ thực lực của Lục Thiếu Du lúc này đã mạnh mẽ như vậy, vượt qua sự tưởng tượng của nàng, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên chút dị dạng.
Nhìn ánh mắt mọi người chung quanh, thanh niên mặc bạch y kia dường như vô cùng nhục nhã, huống chi còn có sư muội ở bên cạnh đang nhìn vào.
- Tiểu tử, ta sẽ cho ngươi biết sự lợi hại của ta.
Sắc mặt người thanh niên này trầm xuống, thủ ấn trong tay bắt đầu biến hóa, một cỗ khí tức quỷ dị bắt đầu tuôn ra, khí tức quanh thân dường như trong nháy mắt kéo lên.
- Muốn xuất toàn lực sao?
Lục Thiếu Du khẽ cau mày, trong lòng hắn hiểu rõ, thực lực mạnh nhất của đệ tử Vạn Thú Tông đều nằm trên người yêu thú, bên người mỗi một đệ tử đều có một đầu yêu thú, có thể không chỉ có một đầu, khi trước Lam Linh có thêm một đầu Liệt Hỏa Yêu Ưng.
- Dừng tay, là ai ở đây gây náo loạn? Chẳng lẽ không đặt Thiên Kiếm môn ta vào mắt sao?
Một tiếng quát truyền đến, động tĩnh của đám người vây xem chung quanh lúc này đã sớm kinh động tới đội tuần tra của Thiên Kiếm môn.
Trong đám người, một đội hai mươi mấy người đệ tử Thiên Kiếm môn mặc khôi giáp, lưng đeo trường kiếm đi tới. Mà vừa vặn, đội tuần tra này chính là đội vừa gặp qua đám người Lục Thiếu Du không lâu trước đó.
Đám người vây xem đã sớm đứng phía xa nhìn, miễn cho mình liên lụy. Mà thanh niên dẫn đầu đội tuần tra lúc này cũng nhanh chóng nhìn thấy Lục Thiếu Du, Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng, hai hàng lông mày hắn nhíu lại, tiến lên nói:
- Hóa ra là bằng hữu Vân Dương Tông, không biết mọi người lại đang gặp phiền phức gì vậy.
- Không có gì, ta chỉ xuất thủ một tên không có mắt mà thôi, ta đi trước.
Lục Thiếu Du nói, người của Thiên Kiếm môn đến cũng không tiện động thủ. Nếu như động thủ trước mặt Thiên Kiếm môn không thể nghi ngờ là tát cào mặt mũi của Thiên Kiếm môn, loại luyện như thế này vừa lớn vừa nhỏ, thế nhưng rất dễ tạo thành phiền phức cho tông chủ Vân Khiếu Thiên.
- Ba vị đi thong thả.
Đệ tử Thiên Kiếm môn làm sao dám ngăn cản ba người Lục Thiếu Du cơ chứ.
- Chúng ta đi thôi.
- Bằng không cái gì, tiểu tử, ngươi có gan lặp lại lần nữa.
Sắc mặt thanh niên mặc hoa phục trầm xuống, hắn động thủ với nữ nhân cho dù thắng cũng không vinh quang gì. Lúc này nhìn thấy thanh niên áo xanh kia tiến lên, tức thì hung hăng nói.
- Xin lỗi, ta tha cho ngươi. Bằng không ngươi sẽ hối hận.
Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói.
- Ha ha, ngươi thì tính là vật gì cũng dám xuất khẩu ngông cuồng.
Thanh niên mặc y phục màu trắng quát lên một tiếng, hàn ý trong mắt bắn về phía người Lục Thiếu Du, sắc mặt đột nhiên vô cùng khó coi.
Bên này cãi nhau khiến cho ngày càng có nhiều người xúm lại, ánh mắt rơi vào đám người Lục Thiếu Du.
Mọi người vừa nhìn thấy cảnh này lập tức nghĩ đến nhất định là ân oán tranh giành tình nhân cho nên mới dẫn đến việc động thủ.
- Hừ.
Một tiếng hừ lạnh truyền ra. Ngay khi thanh niên mặc y phục màu trắng kia hừ lên một tiếng, đồng thời chân khí bạo phát, chân khí trong tay run lên, năm ngón tay uốn lượn, một đạo trảo ấn khiến cho không gian gấp khúc nhanh chóng bắn về phía Lục Thiếu Du. Một tiểu tử xuất khẩu cuồng ngôn, hắn thân là đệ tử thân truyền của Vạn Thú Tông đương nhiên sẽ không để vào trong mắt.
Vẻ mặt Lục Thiếu Du lạnh lẽo, thực lực của tên thanh niên này hắn đã biết từ trước, tu vi Vũ Tướng nhị trọng, thực lực tuyệt đối bất phàm. Đủ thấy đệ tử của Vạn Thú Tông cũng không phải kẻ tầm thường. Lúc này đối mặt với công kích của người thanh niên này, sắc mặt Lục Thiếu Du vẫn vô cùng bình tĩnh, Vũ Tướng nhị trọng, hắn cũng không đặt vào trong mắt.
Thủ ấn đột nhiên biến hóa, một đạo Hỏa Ảnh Chỉ cắt ngang không gian mang theo kình phong sắc bén bắn tới trảo ấn của thanh niên mặc y phục màu trắng kia.
Mà lúc này hai nàng Lục Vô Song và Vân Hồng Lăng nhanh chóng lùi lại phía sau. Lục Thiếu Du xuất thủ các nàng cũng không chút lo lắng, ngay cả Lục Vô Song lúc này sắc mặt cũng không có chút lo lắng nào. Nàng rất rõ ràng, thực lực hiện tại của Lục Thiếu Du cũng không giống như Lục Thiếu Du mà ai cũng có thể ăn hiếp trong Lục gia khi trước nữa.
Sưu.
Dưới trảo ấn, chân khí của thanh niên kia run lên, trực tiếp đem Hỏa Ảnh Chỉ của Lục Thiếu Du chộp vào trong trảo ấn, sắc mặt hắn bỗng nhiên biến đỏi, một cỗ nhiệt độ vô cùng kinh khủng trong nháy mắt tràn ngập trảo ấn. Trong nháy mắt toát ra khói trắng nhè nhẹ, một cỗ cảm giác đau nhức truyền tới, sắc mặt thanh niên hoa phục này tức thì âm trầm.
- Hừ.
Hừ lạnh một tiếng, thanh niên mặc y phục màu trắng này thật không ngờ thực lực thanh niên trước mắt này lại mạnh như vậy. Một chiêu khiến cho hắn chịu thiệt thòi, thế nhưng hắn cũng không phải là người bình thường, không ngờ lại cắn răng nhịn xuống.
Tu vi Vũ Tướng nhị trọng, hắn cũng không phải là kẻ yếu, thế nhưng lực công kích này so với một đạo trảo ấn vừa rồi lại cách biệt giống như một trời một vực, lực lượng cuồng bạo bạo phát khiến cho không ít người đứng xem chung quanh nhanh chóng thối lui, sắc mặt đại biến.
Hừ.
Sắc mặt Lục Thiếu Du lúc này hiện lên hàn ý, chân khí dưới chân chợt lóe, Phù Quang Lược Ảnh được thi triển, chân khí dưới chân hóa thành vòng xoáy, thân ảnh trong nháy mắt biến mất tại chỗ. Lúc này bàn tay từ trong ống tay áo hiện ra, một đạo thủ ấn nhanh chóng được tạo ra, đồng thời trong tay hiện lên một đạo quang mang, một cỗ năng lượng phô thiên cái địa thuộc tính thổ nhanh chóng bạo phát, trong nháy mắt hội tụ trong chưởng ấn.
Thanh niên mặc bạch y kia cảm nhận được kình phong sắc bén, trong nháy mắt hoa mắt, sắc mặt đại biến.
Nhưng lúc này, trước mặt thanh niên mặc y phục màu trắng hiện lên một đạo thân ảnh, một đạo chưởng ấn mang theo tàn ảnh phóng lên cao trong nháy mắt hội tụ thành một đạo chưởng ấn, ầm ầm đánh vào chưởng ấn của hắn.
Phanh.
Đột nhiên một tiếng nổ vang lên, thanh niên mặc bạch y bỗng nhiên cảm giác được một cỗ kình khí kinh khủng đột nhiên chạy vào trong cơ thể hắn, đem hắn đánh bay về phía sau, nặng nề rơi vào bức tường cách đó hơn mười thước.
Phanh.
Bức tường cứng rắn lúc này cũng không thừa nhận nổi lực lượng mạnh mẽ này, trong nháy mắt trên bức tường xuất hiện vô số cái khe rồi đất đá đổ ụp xuống người thanh niên mặc bạch y kia.
Khục khục.
Khi thanh niên mặc bạch y từ trên tường rơi xuống, có một tia máu từ trong khóe miệng hắn tràn ra, vẻ mặt không thể tin được mang theo sự kinh hãi. Hắn thật không ngờ, tên thanh niên tuổi còn trẻ này thực lực lại cường hãn tới mức này. Hắn là Vũ Tướng nhị trọng mà đối phương có thể dùng một chiêu đánh hắn bị thương.
Lúc này, đám người đứng xem chung quanh vô cùng kinh hãi. Hai người xuất thủ tạo ra kình phong bắn tứ tung. Mọi người hầu như đều luyện qua võ, đương nhiên vô cùng rõ ràng thực lực hai người này đã tới Vũ Tướng, mà thanh niên áo xanh kia không ngờ có thể dùng một chiêu đánh bay đối phương.
- Di.
Trong đôi mắt xinh đẹp của Lam Linh lúc này hiện lên sự kinh ngạc. Vốn nàng muốn thử xem thực lực của Lục Thiếu Du lúc này đã tới đâu, thật không ngờ thực lực của Lục Thiếu Du lúc này đã mạnh mẽ như vậy, vượt qua sự tưởng tượng của nàng, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên chút dị dạng.
Nhìn ánh mắt mọi người chung quanh, thanh niên mặc bạch y kia dường như vô cùng nhục nhã, huống chi còn có sư muội ở bên cạnh đang nhìn vào.
- Tiểu tử, ta sẽ cho ngươi biết sự lợi hại của ta.
Sắc mặt người thanh niên này trầm xuống, thủ ấn trong tay bắt đầu biến hóa, một cỗ khí tức quỷ dị bắt đầu tuôn ra, khí tức quanh thân dường như trong nháy mắt kéo lên.
- Muốn xuất toàn lực sao?
Lục Thiếu Du khẽ cau mày, trong lòng hắn hiểu rõ, thực lực mạnh nhất của đệ tử Vạn Thú Tông đều nằm trên người yêu thú, bên người mỗi một đệ tử đều có một đầu yêu thú, có thể không chỉ có một đầu, khi trước Lam Linh có thêm một đầu Liệt Hỏa Yêu Ưng.
- Dừng tay, là ai ở đây gây náo loạn? Chẳng lẽ không đặt Thiên Kiếm môn ta vào mắt sao?
Một tiếng quát truyền đến, động tĩnh của đám người vây xem chung quanh lúc này đã sớm kinh động tới đội tuần tra của Thiên Kiếm môn.
Trong đám người, một đội hai mươi mấy người đệ tử Thiên Kiếm môn mặc khôi giáp, lưng đeo trường kiếm đi tới. Mà vừa vặn, đội tuần tra này chính là đội vừa gặp qua đám người Lục Thiếu Du không lâu trước đó.
Đám người vây xem đã sớm đứng phía xa nhìn, miễn cho mình liên lụy. Mà thanh niên dẫn đầu đội tuần tra lúc này cũng nhanh chóng nhìn thấy Lục Thiếu Du, Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng, hai hàng lông mày hắn nhíu lại, tiến lên nói:
- Hóa ra là bằng hữu Vân Dương Tông, không biết mọi người lại đang gặp phiền phức gì vậy.
- Không có gì, ta chỉ xuất thủ một tên không có mắt mà thôi, ta đi trước.
Lục Thiếu Du nói, người của Thiên Kiếm môn đến cũng không tiện động thủ. Nếu như động thủ trước mặt Thiên Kiếm môn không thể nghi ngờ là tát cào mặt mũi của Thiên Kiếm môn, loại luyện như thế này vừa lớn vừa nhỏ, thế nhưng rất dễ tạo thành phiền phức cho tông chủ Vân Khiếu Thiên.
- Ba vị đi thong thả.
Đệ tử Thiên Kiếm môn làm sao dám ngăn cản ba người Lục Thiếu Du cơ chứ.
- Chúng ta đi thôi.