Đêm hôm ấy, kể từ khi Vũ Văn Lãnh rời khỏi Hiên vương phủ đến nay cũng đã được 7 ngày. Nạp Lan Bảo Cẩm đối với y đích thực ngày càng có thiện cảm. Nàng mặc dù hiểu rõ y là Lãnh vương của Nam Du. Nhưng không hiểu sao nàng không hề đề phòng với y. Y ngược lại cũng biết rõ thân phận của nàng nhưng vẫn tin tưởng nàng. Như vậy có thể nói là bằng hữu tri giao không
Sáng sớm hôm nay, Nạp Lan Bảo Cẩm đã ra sah hậu viện hái chút ít thảo dược. Phải công nhận rằng hậu viện phía sau Uyên Ương điện có rất nhiều hoa thơm cỏ lạ, dược liệu quý hiếm. Như vậy nàng khỏi mất công lên núi hái thảo cũng có thể điều chết dược liệu mà mình mong muốn rồi
Nạp Lan Bảo Cẩm đang điều chế dược liệu cho mình, nào ngờ Tinh Mục từ bên ngoài hổi hả chạy vào
" Vương phi... vương phi... có chuyện không xong rồi " Tinh Mục chạy gấp gáp vào xém nữa còn đụng trúng Nạp Lan Bảo Cẩm. Nạp Lan Bảo Cẩm thấy nàng như vậy liền có dự cảm không hay
" Có chuyện gì muội nói rõ đi, đừng ấp a ấp úng như vậy chứ " Nạp Lan Bảo Cẩm đặt thảo dược trên tay xuống. Hướng Tinh Mục nói chuyện sau đó nhâm nhí nhấp trà
" Thật ra Lam trắc phi kia không biết xảy ra chuyện gì mà bị trúng độc. Bây giờ vương gia đang dẫn người đến Uyên Ương điện trị tội người đó " Tinh Mục nói xong khiến Nạp Lan Bảo Cẩm kinh ngạc. Nàng phun cả trà từ trong miệng ra. Tại sao nàng hại người khác mà chính mình cũng không biết vậy. Xem ra cái hôm mà Vũ Văn Lãnh đến tìm nàng, Lam Mi nhất định biết chuyện nên bây giờ mới cố ý gây sự
" Vào trong đem vương phi đến đại sảnh gặp bổn vương " Nạp Lan Bảo Cẩm còn chưa kịp hoàn hồn thì đã nghe tiếng của Dịp Dạ Hiên từ bên ngoài vong vào. Xem ra hắn nhất định đang rất tức giận a
" Vương phi mời đi theo thuộc hạ " Người bước vào chính là Phi Trảo. Xem ra Dịp Dạ Hiên đến nhìn nàng cũng thấy chướng mắt
" Ta không hại ai cả, ta đi theo ngươi " Nạp Lan Bảo Cẩm chẳng những không run rẩy sợ hãi mà còn điềm tĩnh như không có chuyện gì. Điều này quả thực khiến Phi Trảo kinh ngạc. Cho dù lớn lên trong vương thất hoàng tộc, khí phách này cũng hiếm khi xuất hiện trên người nữ tử. Hắn còn tưởng vương phi sẽ hung hăng nói mình vô tội còn muốn làm lớn chuyện. Nhưng nhùn thấy nàng như vậy hắn không ngạc nhiên mới là lạ
Ban đầu Tinh Mục vốn muốn đi theo nàng nhưng Nạp Lan Bảo Cẩm đã dùng ánh mắt ngăn lại. Bởi vì nàng biết, Dịp Dạ Hiên nhất định sẽ dùng Tinh Mục ép nàng nhận tội
---
" Bảo Cẩm tham kiến vương gia " Nạp Lan Bảo Cẩm được Phi Trảo đưa đến đại sảnh. Vừa bước vào nàng đã thấy vị vương gia cao cao tại thượng đang ngồi trên kia như muốn phát điên. Nhưng thật không ngờ hắn lại nổi điên như một dã thú
" Nạp Lan Bảo Cẩm, nếu Mi Nhi có bất trắc gì, ta sẽ dùng cả Nạp Lan Vương phủ đi theo nàng " Dịp Dạ Hiên điên cuồng tiến lại bóp cổ nàng
" Dịp.... Dịp Dạ Hiên... buông ta ra " Nạp Lan Bảo Cẩm bị bóp cổ khiến chính mình nói không nên lời. Nàng hung hăng dồn hết sức đánh vào người Dịp Dạ Hiên nhưng hắn vẫn không buông nàng ra. Mãi đến khi Phi Trảo lên tiếng
" Vương gia, người nên điều tra rõ việc này chứ không phải giết vương phi " Phi Trảo dù là thị vệ nhưng đi theo Dịp Dạ Hiên nhiều năm, lại còn đồng sinh cộng tử với hắ trên chiến trường. Có thể nói là bằng hữu vì thế lời nói của hắn trước mặt Dịp Dạ Hiên cũng có chút địa vị
" Dịp Dạ Hiên, buông ta ra " Nạp Lan Bảo Cẩm bị Dịp Dạ Hiên làm cho khó thở. Một lúc sau, Dịp Dạ Hiên mới từ từ buông tay xuống, hắn xoay lưng ra phía sau ngồi trên ghế chủ vị. Dịp Dạ Hiên cố trấn tĩnh bản thân mình, mãi cho đến một lúc sau, từ bên ngoài có một thái y đi vào
" Thái Y của Thái Y Viện- Phùng Túc tham kiến Hiên Vương gia " Phùng Túc vừa bước vào liền vội hành lễ với Dịp Dạ Hiên. Thế nhưng chẳng hành lễ với nàng. Nạp Lan Bảo Cẩm cười thầm trong bụng, hiện tại nàng còn bị nghi ngờ là hạ độc người khác. Ai mà chẳng khinh thường nàng chứ. Nhớ năm xưa dù cho là Nhất phẩm thừa tướng khi gặp nàng cũng phải chấp tay trước ngực gọi một " Bảo Cẩm quận chúa". Vậy mà hôm nay chỉ là một thái y nho nhỏ lại có thể xem nàng như chưa từng tồn tại
" Phùng Túc, mau nói cho Hiên vương phi nghe tình hình hiện tại của Lam trắc phi thế nào " Dịp Dạ Hiên phất tay ý bảo Phùng Túc đứng dậy sau đó lại dùng ánh mắt trào phúng nhìn lên người Nạp Lan Bảo Cẩm
" Bẩm vương gia, Lam trắc phi hiện tai mặc dì đã qua cơn nguy kịch. Thế nhưng Ngũ Độc Thần Đan mà Lam trắc phi mắc phải là kì độc của thiên hạ. E rằng sau này sẽ để lại di chứng hoặc là sức khỏe của trắc phi sẽ ngày càng yếu. Vi thần chỉ điều chế thuốc khắc phục cho trắc phi. Còn nếu trong 3 năm mà không có thuốc giải thật sự thì trắc phi sẽ... tử vong " Phùng Túc nói đến hai chữ " tử vong " thì cúi đầu xuống không dám nhìn mặt của Dịp Dạ Hiên
Trong khi Dịp Dạ Hiên còn đang tức giận vì những lời của Phùng Túc thì Nạp Lan Bảo Cẩm lại cười mỉm trong lòng. Ban đầu nàng còn nghĩ Lam Mi sẽ không vì vu oan cho nàng mà tự hạ độc mình. Nhưng bây giờ nàng cuối cùng cũng có thể khẳng định. Chuyện nàng ta trúng độc nhất định do nàn ta tự gây ra. Ngũ Độc Thần Đan này vốn là kì độc, có nguồn gốc từ Nam Du. Thử hỏi không phải nàng ta thì còn có ai chứ
" Giỏi lắm, giỏi lắm Nạp Lan Bảo Cẩm, không còn gì để nói nữa chứ gì. Ngươi hại Mi Nhi ta sẽ tuyệt đối không tha ngươi. Xem ra ta không thể cho ngươi bài học thì ngươi không biết thân biết phận nữa rồi. Người đâu, đem vương phi vào ngục giam ba ngày. Chỉ được ăn cơm thừa, còn phải chịu 30 đại bản " Lời Dịp Dạ Hiên phát ra không một chút lưu tình. Những người trong sảnh ai nấy không kinh ngạc mới làm lạ. Chỉ vì trắc phi mà bắt chính phi không những bắt vào ngục giam mà còn phải ăn cơm thừa. Hơn nữa 30 đại bản kia đâu phải nữ nhi có thể chịu chứ
" Vương gia " Phi Trảo nghe thấy mệnh của Dịp Dạ Hiên cũng khỗng đồng ý. Dù gì Nạp Lan Bảo Cẩm cũng là quận chúa đương triều. Nói gì đi nữa Nạp Lan Kiên cũng là vương gia. Dù gì đi nữa cũng phải nể mặt đến Nạp Lan Kiên chứ
" Không cần nói nhiều, nếu Nạp Lan Kiên dám có ý kiến, bổn vương lập tức hủy đi Nạp Lan vương phủ " Lời nói của Dịp Dạ Hiên vừa kể thúc, bên ngoài đã có mấy tên thị vệ lôi nàng ra trước sân. Nạp Lan Bảo Cẩm tự mình nằm dài xuống đất, sau đó lại có từng đại bản giáng xuống người nàng
" A A A " Nạp Lan Bảo Cẩm không tự khống chế được mà kêu vài tiếng. Nàng xiết chặt tay lại, ánh mắt hận thù nhìn sâu vào bên trong đại sảnh. Nam nhân cao cao tại thượng, giương mắt nhìn nàng chịu hành hạ mà còn nở nụ cười tươi trên môi
30 đại bản vừa kết thúc, Nạp Lan Bảo Cẩm cũng chẳng còn sức, nàng trực tiếp ngất tại chỗ. Dịp Dạ Hiên vẫn không thương tiếc mà vẫn ngoảnh lưng đi bỉ mặc làm ngơ. Trước khi hắn đi còn lạnh lùng ra chỉ thị " Khi vương phi tỉnh lập tức đưa vào ngục giam "
Ai nấy nghe xong mà như hoảng hoinf, bọn họ còn tưởng vương gia sữ nể tình vương phi bị ngất còn đang bị thương trên người. Sẽ vù thế mà bỉ qua chuyện giam vào ngục
. Nhưng dù họ ý kiến thì sẽ có ích gì chứ, ai náy cũng mặc kệ nàng. Chỉ có Phi Trảo xem như tốt bụng, phái mấy thị vệ đưa nàng về Uyên Ương Điện
Sáng sớm hôm nay, Nạp Lan Bảo Cẩm đã ra sah hậu viện hái chút ít thảo dược. Phải công nhận rằng hậu viện phía sau Uyên Ương điện có rất nhiều hoa thơm cỏ lạ, dược liệu quý hiếm. Như vậy nàng khỏi mất công lên núi hái thảo cũng có thể điều chết dược liệu mà mình mong muốn rồi
Nạp Lan Bảo Cẩm đang điều chế dược liệu cho mình, nào ngờ Tinh Mục từ bên ngoài hổi hả chạy vào
" Vương phi... vương phi... có chuyện không xong rồi " Tinh Mục chạy gấp gáp vào xém nữa còn đụng trúng Nạp Lan Bảo Cẩm. Nạp Lan Bảo Cẩm thấy nàng như vậy liền có dự cảm không hay
" Có chuyện gì muội nói rõ đi, đừng ấp a ấp úng như vậy chứ " Nạp Lan Bảo Cẩm đặt thảo dược trên tay xuống. Hướng Tinh Mục nói chuyện sau đó nhâm nhí nhấp trà
" Thật ra Lam trắc phi kia không biết xảy ra chuyện gì mà bị trúng độc. Bây giờ vương gia đang dẫn người đến Uyên Ương điện trị tội người đó " Tinh Mục nói xong khiến Nạp Lan Bảo Cẩm kinh ngạc. Nàng phun cả trà từ trong miệng ra. Tại sao nàng hại người khác mà chính mình cũng không biết vậy. Xem ra cái hôm mà Vũ Văn Lãnh đến tìm nàng, Lam Mi nhất định biết chuyện nên bây giờ mới cố ý gây sự
" Vào trong đem vương phi đến đại sảnh gặp bổn vương " Nạp Lan Bảo Cẩm còn chưa kịp hoàn hồn thì đã nghe tiếng của Dịp Dạ Hiên từ bên ngoài vong vào. Xem ra hắn nhất định đang rất tức giận a
" Vương phi mời đi theo thuộc hạ " Người bước vào chính là Phi Trảo. Xem ra Dịp Dạ Hiên đến nhìn nàng cũng thấy chướng mắt
" Ta không hại ai cả, ta đi theo ngươi " Nạp Lan Bảo Cẩm chẳng những không run rẩy sợ hãi mà còn điềm tĩnh như không có chuyện gì. Điều này quả thực khiến Phi Trảo kinh ngạc. Cho dù lớn lên trong vương thất hoàng tộc, khí phách này cũng hiếm khi xuất hiện trên người nữ tử. Hắn còn tưởng vương phi sẽ hung hăng nói mình vô tội còn muốn làm lớn chuyện. Nhưng nhùn thấy nàng như vậy hắn không ngạc nhiên mới là lạ
Ban đầu Tinh Mục vốn muốn đi theo nàng nhưng Nạp Lan Bảo Cẩm đã dùng ánh mắt ngăn lại. Bởi vì nàng biết, Dịp Dạ Hiên nhất định sẽ dùng Tinh Mục ép nàng nhận tội
---
" Bảo Cẩm tham kiến vương gia " Nạp Lan Bảo Cẩm được Phi Trảo đưa đến đại sảnh. Vừa bước vào nàng đã thấy vị vương gia cao cao tại thượng đang ngồi trên kia như muốn phát điên. Nhưng thật không ngờ hắn lại nổi điên như một dã thú
" Nạp Lan Bảo Cẩm, nếu Mi Nhi có bất trắc gì, ta sẽ dùng cả Nạp Lan Vương phủ đi theo nàng " Dịp Dạ Hiên điên cuồng tiến lại bóp cổ nàng
" Dịp.... Dịp Dạ Hiên... buông ta ra " Nạp Lan Bảo Cẩm bị bóp cổ khiến chính mình nói không nên lời. Nàng hung hăng dồn hết sức đánh vào người Dịp Dạ Hiên nhưng hắn vẫn không buông nàng ra. Mãi đến khi Phi Trảo lên tiếng
" Vương gia, người nên điều tra rõ việc này chứ không phải giết vương phi " Phi Trảo dù là thị vệ nhưng đi theo Dịp Dạ Hiên nhiều năm, lại còn đồng sinh cộng tử với hắ trên chiến trường. Có thể nói là bằng hữu vì thế lời nói của hắn trước mặt Dịp Dạ Hiên cũng có chút địa vị
" Dịp Dạ Hiên, buông ta ra " Nạp Lan Bảo Cẩm bị Dịp Dạ Hiên làm cho khó thở. Một lúc sau, Dịp Dạ Hiên mới từ từ buông tay xuống, hắn xoay lưng ra phía sau ngồi trên ghế chủ vị. Dịp Dạ Hiên cố trấn tĩnh bản thân mình, mãi cho đến một lúc sau, từ bên ngoài có một thái y đi vào
" Thái Y của Thái Y Viện- Phùng Túc tham kiến Hiên Vương gia " Phùng Túc vừa bước vào liền vội hành lễ với Dịp Dạ Hiên. Thế nhưng chẳng hành lễ với nàng. Nạp Lan Bảo Cẩm cười thầm trong bụng, hiện tại nàng còn bị nghi ngờ là hạ độc người khác. Ai mà chẳng khinh thường nàng chứ. Nhớ năm xưa dù cho là Nhất phẩm thừa tướng khi gặp nàng cũng phải chấp tay trước ngực gọi một " Bảo Cẩm quận chúa". Vậy mà hôm nay chỉ là một thái y nho nhỏ lại có thể xem nàng như chưa từng tồn tại
" Phùng Túc, mau nói cho Hiên vương phi nghe tình hình hiện tại của Lam trắc phi thế nào " Dịp Dạ Hiên phất tay ý bảo Phùng Túc đứng dậy sau đó lại dùng ánh mắt trào phúng nhìn lên người Nạp Lan Bảo Cẩm
" Bẩm vương gia, Lam trắc phi hiện tai mặc dì đã qua cơn nguy kịch. Thế nhưng Ngũ Độc Thần Đan mà Lam trắc phi mắc phải là kì độc của thiên hạ. E rằng sau này sẽ để lại di chứng hoặc là sức khỏe của trắc phi sẽ ngày càng yếu. Vi thần chỉ điều chế thuốc khắc phục cho trắc phi. Còn nếu trong 3 năm mà không có thuốc giải thật sự thì trắc phi sẽ... tử vong " Phùng Túc nói đến hai chữ " tử vong " thì cúi đầu xuống không dám nhìn mặt của Dịp Dạ Hiên
Trong khi Dịp Dạ Hiên còn đang tức giận vì những lời của Phùng Túc thì Nạp Lan Bảo Cẩm lại cười mỉm trong lòng. Ban đầu nàng còn nghĩ Lam Mi sẽ không vì vu oan cho nàng mà tự hạ độc mình. Nhưng bây giờ nàng cuối cùng cũng có thể khẳng định. Chuyện nàng ta trúng độc nhất định do nàn ta tự gây ra. Ngũ Độc Thần Đan này vốn là kì độc, có nguồn gốc từ Nam Du. Thử hỏi không phải nàng ta thì còn có ai chứ
" Giỏi lắm, giỏi lắm Nạp Lan Bảo Cẩm, không còn gì để nói nữa chứ gì. Ngươi hại Mi Nhi ta sẽ tuyệt đối không tha ngươi. Xem ra ta không thể cho ngươi bài học thì ngươi không biết thân biết phận nữa rồi. Người đâu, đem vương phi vào ngục giam ba ngày. Chỉ được ăn cơm thừa, còn phải chịu 30 đại bản " Lời Dịp Dạ Hiên phát ra không một chút lưu tình. Những người trong sảnh ai nấy không kinh ngạc mới làm lạ. Chỉ vì trắc phi mà bắt chính phi không những bắt vào ngục giam mà còn phải ăn cơm thừa. Hơn nữa 30 đại bản kia đâu phải nữ nhi có thể chịu chứ
" Vương gia " Phi Trảo nghe thấy mệnh của Dịp Dạ Hiên cũng khỗng đồng ý. Dù gì Nạp Lan Bảo Cẩm cũng là quận chúa đương triều. Nói gì đi nữa Nạp Lan Kiên cũng là vương gia. Dù gì đi nữa cũng phải nể mặt đến Nạp Lan Kiên chứ
" Không cần nói nhiều, nếu Nạp Lan Kiên dám có ý kiến, bổn vương lập tức hủy đi Nạp Lan vương phủ " Lời nói của Dịp Dạ Hiên vừa kể thúc, bên ngoài đã có mấy tên thị vệ lôi nàng ra trước sân. Nạp Lan Bảo Cẩm tự mình nằm dài xuống đất, sau đó lại có từng đại bản giáng xuống người nàng
" A A A " Nạp Lan Bảo Cẩm không tự khống chế được mà kêu vài tiếng. Nàng xiết chặt tay lại, ánh mắt hận thù nhìn sâu vào bên trong đại sảnh. Nam nhân cao cao tại thượng, giương mắt nhìn nàng chịu hành hạ mà còn nở nụ cười tươi trên môi
30 đại bản vừa kết thúc, Nạp Lan Bảo Cẩm cũng chẳng còn sức, nàng trực tiếp ngất tại chỗ. Dịp Dạ Hiên vẫn không thương tiếc mà vẫn ngoảnh lưng đi bỉ mặc làm ngơ. Trước khi hắn đi còn lạnh lùng ra chỉ thị " Khi vương phi tỉnh lập tức đưa vào ngục giam "
Ai nấy nghe xong mà như hoảng hoinf, bọn họ còn tưởng vương gia sữ nể tình vương phi bị ngất còn đang bị thương trên người. Sẽ vù thế mà bỉ qua chuyện giam vào ngục
. Nhưng dù họ ý kiến thì sẽ có ích gì chứ, ai náy cũng mặc kệ nàng. Chỉ có Phi Trảo xem như tốt bụng, phái mấy thị vệ đưa nàng về Uyên Ương Điện