Lúc đợi thang máy, cánh tay mạnh mẽ của người đàn ông đã sớm giữ chặt bả vai thon gầy của thiếu niên, như thể sợ cậu sẽ biến mất hoặc đổi ý giữa chừng. Lấy chìa khóa ra mở cửa, còn chưa kịp đổi dép, anh đã đè thiếu niên lên cửa, trao đổi một nụ hôn nóng bỏng, đầu lưỡi linh hoạt mút mát vòng quanh môi thiếu niên, như thể muốn nuốt cả người cậu vào.
“Tiểu, Tiểu Sâm đâu?” Thoát khỏi cái hôn khiến người hít thở không thông, Hàn Trác Vũ hổn hển hỏi.
“Ở nhà chính rồi, đêm nay chỉ có hai chúng ta mà thôi.” Lôi Đình ôm ngang người thiếu niên đang mềm nhũn chân lên, nhanh chóng bước vào phòng ngủ. Hai người ngã xuống chiếc giường king size, vừa hôn hít vừa vuốt ve cơ thể đối phương, trong không khí tràn ngập mùi hormone đàn ông.
“Đi tắm nhé?” Ngậm lấy cánh môi ngọt ngào của thiếu niên, Lôi Đình khàn giọng hỏi.
“Trước khi về đã tắm rồi.” Thiếu niên lắc đầu, dường như nghĩ tới điều gì, hai má dần đỏ bừng ướt át, như thể ấn nhẹ là sẽ chảy nước.
“Anh đi tắm đây, đợi anh.” Lôi Đình có chút tiếc nuối, nhưng thấy thiếu niên kiên quyết không chịu đứng dậy, đành phải vừa đi vừa cởi quần áo, tắm với tốc độ nhanh nhất từ trước tới giờ, lúc ra khỏi phòng tắm, vật giữa hai chân lại to hơn hẳn, hai mắt đỏ bừng, như mãnh thú đang chuẩn bị xé nát con mồi.
Thiếu niên nằm trên giường, mắt nhắm chặt, nghe thấy tiếng bước chân thì cả người cứng đờ, tim đập nhanh đến đáng sợ. Cơ thể cường tráng của người đàn ông đè lên cậu, làn da vừa được nước ấm cọ rửa nên vẫn mang theo độ ấm dễ chịu, mùi sữa tắm thơm ngát xộc vào mũi, khiến người vừa bối rối lại vừa say mê.
Hàn Trác Vũ vụng trộm mở to mắt, đối mặt với ánh mắt sâu thăm thẳm của anh, bên trong chan chứa bao tình cảm nồng nhiệt, cơ thể căng cứng bỗng chốc thả lỏng, hai tay đặt trên vai anh vốn định đẩy ra đổi thành ôm chầm.
“Cho em cơ hội từ chối một lần nữa.” Lôi Đình nắm cằm thiếu niên, cắn răng nói từng chữ.
Để đáp lại lời anh, thiếu niên ngửa đầu, cẩn thận trao anh một nụ hôn thăm dò, hương vị ngọt ngào vô cùng.
Đôi mắt vốn còn đôi chút tỉnh táo của người đàn ông tối sầm, thô lỗ kéo quần áo trên người thiếu niên, như nổi điên gặm cắn hai điểm trước ngực thiếu niên, một tay nắm chặt vật thể phấn hồng cũng đã động tình kia.
A ~ Thiếu niên hít sâu một hơi, trước ngực vừa đau vừa ngứa, lửa nóng ở bụng dưới chẳng những không dập tắt mà lại càng tăng cao, khoái cảm giấu kín bỗng chốc tuôn trào. Cậu bất giác nâng mông, phối hợp với động tác của anh.
Cơ thể thiếu niên cũng thành thật chẳng khác gì cậu.
Lôi Đình khàn giọng cười cười, đầu lưỡi trượt từ phần bụng bằng phẳng xuống bụi cỏ thưa thớt, sau đó ngâm lấy vật màu hồng phấn đang ứa nước kia.
“Á…” Thiếu niên đột nhiên cất cao giọng, nhấc eo, ấn sâu vật kia vào trong cổ họng người đàn ông. Cậu chưa bao giở trải nghiệm cảm giác ấp áp ướt át này, phần dưới sôi trào, vừa thoải mái lại khó chịu.
Lôi Đình cũng là lần đầu tiên làm việc này cho một người đàn ông. Nhưng đối phương là bảo bối của mình, trong lòng không hề khó chịu, ngược lại cảm thấy ngọt ngào vô cùng, đặc biệt khi nhìn thấy bảo bối ý loạn tình mê, anh lại càng cảm thấy thỏa mãn khó nói thành lời.
Phun ra nuốt vào vài lần, thiếu niên chưa trải đời lập tức tuôn trào, hai má đỏ hồng như uống rượu, bờ môi khép mở, bật ra tiếng nức nở rất đáng yêu, một tay đưa lên che giấu đôi mắt bị tình dục nhuộm đẫm.
Lôi Đình phun tinh hoa trong miệng ra, bôi lên cửa huyệt phấn hồng.
Thiếu niên toàn thân run lên, cơ phía dưới cũng giật giật, hút luôn cả ngón tay anh còn đang lởn vởn bên ngoài.
Bên trong rất ấm, cửa mình cũng rất chặt lại ẩm ướt, còn có tầng tầng lớp lớp nếp uốn cản đường ngón tay vào trong. Lôi Đình hít một hơi, vật vốn đã sưng to khẽ giật giật. Đây đúng là báu vật khiến người ta phải nổi điên, chỉ một ngón tay thôi đã mất hồn thế này, nếu đưa cả mình vào thì sẽ dễ chịu như thế nào?
Mắt Lôi Đình đỏ bừng, ngón tay hòa với nước bọt cẩn thận mở rộng bên trong, xoay tròn, rút ra lại đâm vào, lúc chạm vào điểm nào đó, vật phấn hồng vốn đã mềm nhũn của thiếu niên bỗng chốc run rẩy, đôi môi ửng đỏ cũng bật ra tiếng rên rỉ nho nhỏ.
“Bảo bối, em mẫn cảm quá!” Giọng Lôi Đình khàn đục.
Trong lòng Hàn Trác Vũ đang gào thét, tay kia cũng bịt kín mắt. Sao cơ thể lại cảm thấy kỳ lạ thế này, theo cảm giác trướng đau khi bị xâm lấn là khoái cảm không gì bì được!
Từng giọt mồ hôi chảy từ gương mặt xuống giường, lý trí của Lôi Đình đang dần sụp đổ, may mà cơ thể thiếu niên rất mềm mại, cửa huyệt chặt khít đã chứa được ba ngón tay, theo động tác đâm rút mà nước chảy ra, khiến người như sắp phát điên.
“Bảo bối, nhìn xem chúng ta kết hợp như thế nào.” Anh kéo tay thiếu niên đang che mặt ra, vật cứng rắn đặt ở mép huyệt ma sát vài cái, chậm rãi, đâm thẳng vào bên trong.
Hàn Trác Vũ ngẩng lên, miệng há hốc, kinh ngạc nhìn chỗ nhỏ hẹp kia tiếp nhận vật đầy gân xanh, thô to màu đỏ tím. Cảm giác đau nhức khi bị mở rộng truyền tới, nhưng cơ thể qua vài lần cải tạo đã sớm dẻo dai, đàn hồi không hề bị tổn thương, dây thần kinh nhạy cảm vô cùng đã truyền thẳng khoái cảm và đau đớn lên đại não, hòa với nhau tạo thành chất hóa học khiến người gây nghiện.
Nóng quá! Đau quá! Thích quá!
Lúc hai cơ thể gắn với nhau, hai người đồng thời rên lên.
Nghe nói lần đầu tiên của đàn ông sẽ chảy máu. Lôi Đình đã tìm hiểu kĩ càng, cố nén dục vọng, dùng tay xoa nắn nơi hai người kết hợp.
“Bảo bối, em có đau không?” Lôi Đình ngậm lấy vành tai thiếu niên, khẽ hỏi, hơi thở nóng rực phả vào người cậu.
Hàn Trác Vũ gật đầu, lại lắc đầu, lông mi run run bị nước mắt thấm ướt.
Đến cùng là đau hay không đau? Hay là đau nhưng thích? Lôi Đình đã không thể phân biệt được nữa rồi, anh chỉ biết nếu mình nhịn tiếp, chỗ sưng to kia của mình sẽ nổ tung. Hai tay anh đặt dưới mông thiếu niên, dùng sức nâng cậu lên, vật đỏ tía sưng to chậm rãi rời khỏi nơi đó, sau đó lại đâm vào, ban đầu tiết tấu rất chậm rãi, nhưng khi thiếu niên rên rỉ, ưỡn lưng hùa theo, hai hàm răng cắn chặt của anh bật ra tiếng gào thét như dã thú, rút cả ra lại đâm đến tận cùng, động tác mạnh mẽ như thể muốn xuyên thẳng vào cơ thể thiếu niên, dẫn linh hồn cậu xuống địa ngục.
“A ~” Nếu không phải chính tai nghe thấy Hàn Trác Vũ không thể nào tin nổi mình sẽ bật ra tiếng rên rỉ cao vút như vậy. Dây thần kinh khống chế lý trí đã đứt rồi, cậu lắc người theo bản năng, hai chân vòng quanh eo người đàn ông, không để vật nóng rực của anh rời khỏi mình, cơ vòng không ngừng co duỗi hút chỗ nóng bỏng kia vào thật sâu.
Lôi Đình cũng sắp điên rồi, dùng sức ôm lấy thiếu niên bên dưới, để cậu đối mặt với mình, mỗi lần vào đều có thể nhìn thấy dục vọng bùng cháy trong mắt thiếu niên, như thể sắp đốt cả hai người thành tro bụi.
“A ~ Em đến rồi! Nhanh lên, nhanh lên…” Thiếu niên khóc lóc van xin, bên trong mềm mại không ngừng co giật xoắn lấy vật đỏ tía kia.
Lôi Đình mạnh mẽ va chạm vài chục lần, sau đó gầm nhẹ trút hết ra.
Thiếu niên ngửa đầu, cổ họng bật ra tiếng rên rỉ, bụng dưới giật giật, phun ra chất lỏng màu trắng ngà.
Mùi tanh nồng đậm lan tỏa khắp phòng.
“Bảo bối, anh yêu em.” Đợi dư vị của cao trào qua đi, người đàn ông lau mồ hôi trên trán thiếu niên, thành kính hôn lên mắt cậu.
“Em cũng yêu anh.” Thiếu niên ôm lấy eo anh.
Không có gì lãng mạn hơn việc tỏ tình sau kích tình. Hai người ôm chặt lấy nhau, không ai muốn động đậy.
“Phải dọn sạch thứ trong người em, nếu không sẽ phát sốt.” Hơn giờ sau, Lôi Đình mới nhớ tới việc này.
Thiếu niên dùng đầu cọ cọ vai anh, lười biếng không nói gì.
Xả nước ấm, Lôi Đình ôm thiếu niên, cẩn thận đặt cậu vào bồn tắm.
Ngồi mặt đối mặt, nâng mông thiếu niên lên, hai chân thon dài gác lên thành, anh cúi đầu cẩn thận quan sát nơi bí ẩn kia
Hàn Trác Vũ bất an giật giật, ửng đỏ lan từ hai bên tai ra cả mặt, cơ thể cậu bị đặt ở tư thế mở rộng xấu hổ, từ ngực đến bụng dưới, thậm chí cả bụi cỏ thưa thớt cũng có vô số vết đỏ, quyến rũ vô cùng.
“Không bị thương nhưng mà hơi sưng.” Dục vọng vừa nguội đi lại dần ngẩng đầu, Lôi Đình ra sức khắc chế, đầu ngón tay chậm rãi chui vào bên trong nơi chặt khít kia, lúc rút ra mang theo ít chất lỏng sền sệt màu trắng, hòa vào trong nước.
Hai người nhìn thấy cảnh dâm mị đó, không hẹn mà cùng hít sâu một hơi.
Hàn Trác Vũ lùi ra phía sau, lại bất ngờ bị người đàn ông ôm lấy mông, kéo về phía anh, trong giây lát, cậu đã ngồi trên bụng anh, cửa vào vẫn còn mềm mại sau việc ban nãy rất dễ dàng đón tiếp đỉnh vật kia của anh.
“Một lần nữa nhé?” Tuy là câu hỏi nhưng người đàn ông đã sớm bá đạo tiến vào.
Cơ thể vô lực chèo chống, vừa buông tay, cậu đã nuốt chừng vật đỏ tía kia. Điểm mẫn cảm liên tiếp bị va chạm, cọ xát, khoái cảm ập tới chẳng khác gì dòng điện cao tới mấy trăm vạn Vôn, không chỉ cơ thể mà cả linh hồn cũng đang run rẩy.
Sao lại hòa hợp thế này chứ? Đúng là muốn bao nhiêu cũng không đủ! Lôi Đình hai mắt đỏ bừng thầm nghĩ.
Làn da ướt át trắng nõn, Lôi Đình ôm chặt vòng eo đối phương, đứng dậy ra khỏi bồn tắm, giữ nguyên tư thế gắn kết đứng trước gương to, từ phía sau tiến vào. Thiếu niên mặt ửng hồng, ý loạn tình mê, vật phấn hồng không ngừng chảy nước, phía sau bị vật kia của anh đánh vào, tất cả đều đập vào mắt cậu.
Lôi Đình thở gấp nâng đùi phải của thiếu niên lên, để nơi gắn kết chặt chẽ của hai người hiện rõ trước gương. Khoái cảm bỗng chốc tăng vọt.
“Đừng ở đây mà chú Lôi.” Hàn Trác Vũ nhắm mắt lại, giọng khàn khàn nức nở. Tận mắt nhìn thấy mình bị chiếm hữu thật sự rất xấu hổ.
“Em gọi anh là gì?” Người đàn ông dùng sức gặm cắn vành tai thiếu niên.
“A, chú Lôi…”
“Gọi tiếp đi, đừng ngừng!” Cảm giác cấm kị và hình ảnh trong gương đồng thời kích thích người đàn ông, khiến anh cảm thấy máu mình như đang sôi trào, bốc hơi.
“Chú Lôi… Nhanh, nhanh lên…” Chẳng bao lâu sau, thiếu niên đã bị khoái cảm ngập đầu tước đoạt lý trí, cong lưng, nhếch mông hùa theo.
Đúng là cơ thể rất thành thật lại đáng yêu. Người đàn ông cười nhẹ, dùng hết khả năng thỏa mãn bảo bối trong lòng.
Lúc đợi thang máy, cánh tay mạnh mẽ của người đàn ông đã sớm giữ chặt bả vai thon gầy của thiếu niên, như thể sợ cậu sẽ biến mất hoặc đổi ý giữa chừng. Lấy chìa khóa ra mở cửa, còn chưa kịp đổi dép, anh đã đè thiếu niên lên cửa, trao đổi một nụ hôn nóng bỏng, đầu lưỡi linh hoạt mút mát vòng quanh môi thiếu niên, như thể muốn nuốt cả người cậu vào.
“Tiểu, Tiểu Sâm đâu?” Thoát khỏi cái hôn khiến người hít thở không thông, Hàn Trác Vũ hổn hển hỏi.
“Ở nhà chính rồi, đêm nay chỉ có hai chúng ta mà thôi.” Lôi Đình ôm ngang người thiếu niên đang mềm nhũn chân lên, nhanh chóng bước vào phòng ngủ. Hai người ngã xuống chiếc giường king size, vừa hôn hít vừa vuốt ve cơ thể đối phương, trong không khí tràn ngập mùi hormone đàn ông.
“Đi tắm nhé?” Ngậm lấy cánh môi ngọt ngào của thiếu niên, Lôi Đình khàn giọng hỏi.
“Trước khi về đã tắm rồi.” Thiếu niên lắc đầu, dường như nghĩ tới điều gì, hai má dần đỏ bừng ướt át, như thể ấn nhẹ là sẽ chảy nước.
“Anh đi tắm đây, đợi anh.” Lôi Đình có chút tiếc nuối, nhưng thấy thiếu niên kiên quyết không chịu đứng dậy, đành phải vừa đi vừa cởi quần áo, tắm với tốc độ nhanh nhất từ trước tới giờ, lúc ra khỏi phòng tắm, vật giữa hai chân lại to hơn hẳn, hai mắt đỏ bừng, như mãnh thú đang chuẩn bị xé nát con mồi.
Thiếu niên nằm trên giường, mắt nhắm chặt, nghe thấy tiếng bước chân thì cả người cứng đờ, tim đập nhanh đến đáng sợ. Cơ thể cường tráng của người đàn ông đè lên cậu, làn da vừa được nước ấm cọ rửa nên vẫn mang theo độ ấm dễ chịu, mùi sữa tắm thơm ngát xộc vào mũi, khiến người vừa bối rối lại vừa say mê.
Hàn Trác Vũ vụng trộm mở to mắt, đối mặt với ánh mắt sâu thăm thẳm của anh, bên trong chan chứa bao tình cảm nồng nhiệt, cơ thể căng cứng bỗng chốc thả lỏng, hai tay đặt trên vai anh vốn định đẩy ra đổi thành ôm chầm.
“Cho em cơ hội từ chối một lần nữa.” Lôi Đình nắm cằm thiếu niên, cắn răng nói từng chữ.
Để đáp lại lời anh, thiếu niên ngửa đầu, cẩn thận trao anh một nụ hôn thăm dò, hương vị ngọt ngào vô cùng.
Đôi mắt vốn còn đôi chút tỉnh táo của người đàn ông tối sầm, thô lỗ kéo quần áo trên người thiếu niên, như nổi điên gặm cắn hai điểm trước ngực thiếu niên, một tay nắm chặt vật thể phấn hồng cũng đã động tình kia.
A ~ Thiếu niên hít sâu một hơi, trước ngực vừa đau vừa ngứa, lửa nóng ở bụng dưới chẳng những không dập tắt mà lại càng tăng cao, khoái cảm giấu kín bỗng chốc tuôn trào. Cậu bất giác nâng mông, phối hợp với động tác của anh.
Cơ thể thiếu niên cũng thành thật chẳng khác gì cậu.
Lôi Đình khàn giọng cười cười, đầu lưỡi trượt từ phần bụng bằng phẳng xuống bụi cỏ thưa thớt, sau đó ngâm lấy vật màu hồng phấn đang ứa nước kia.
“Á…” Thiếu niên đột nhiên cất cao giọng, nhấc eo, ấn sâu vật kia vào trong cổ họng người đàn ông. Cậu chưa bao giở trải nghiệm cảm giác ấp áp ướt át này, phần dưới sôi trào, vừa thoải mái lại khó chịu.
Lôi Đình cũng là lần đầu tiên làm việc này cho một người đàn ông. Nhưng đối phương là bảo bối của mình, trong lòng không hề khó chịu, ngược lại cảm thấy ngọt ngào vô cùng, đặc biệt khi nhìn thấy bảo bối ý loạn tình mê, anh lại càng cảm thấy thỏa mãn khó nói thành lời.
Phun ra nuốt vào vài lần, thiếu niên chưa trải đời lập tức tuôn trào, hai má đỏ hồng như uống rượu, bờ môi khép mở, bật ra tiếng nức nở rất đáng yêu, một tay đưa lên che giấu đôi mắt bị tình dục nhuộm đẫm.
Lôi Đình phun tinh hoa trong miệng ra, bôi lên cửa huyệt phấn hồng.
Thiếu niên toàn thân run lên, cơ phía dưới cũng giật giật, hút luôn cả ngón tay anh còn đang lởn vởn bên ngoài.
Bên trong rất ấm, cửa mình cũng rất chặt lại ẩm ướt, còn có tầng tầng lớp lớp nếp uốn cản đường ngón tay vào trong. Lôi Đình hít một hơi, vật vốn đã sưng to khẽ giật giật. Đây đúng là báu vật khiến người ta phải nổi điên, chỉ một ngón tay thôi đã mất hồn thế này, nếu đưa cả mình vào thì sẽ dễ chịu như thế nào?
Mắt Lôi Đình đỏ bừng, ngón tay hòa với nước bọt cẩn thận mở rộng bên trong, xoay tròn, rút ra lại đâm vào, lúc chạm vào điểm nào đó, vật phấn hồng vốn đã mềm nhũn của thiếu niên bỗng chốc run rẩy, đôi môi ửng đỏ cũng bật ra tiếng rên rỉ nho nhỏ.
“Bảo bối, em mẫn cảm quá!” Giọng Lôi Đình khàn đục.
Trong lòng Hàn Trác Vũ đang gào thét, tay kia cũng bịt kín mắt. Sao cơ thể lại cảm thấy kỳ lạ thế này, theo cảm giác trướng đau khi bị xâm lấn là khoái cảm không gì bì được!
Từng giọt mồ hôi chảy từ gương mặt xuống giường, lý trí của Lôi Đình đang dần sụp đổ, may mà cơ thể thiếu niên rất mềm mại, cửa huyệt chặt khít đã chứa được ba ngón tay, theo động tác đâm rút mà nước chảy ra, khiến người như sắp phát điên.
“Bảo bối, nhìn xem chúng ta kết hợp như thế nào.” Anh kéo tay thiếu niên đang che mặt ra, vật cứng rắn đặt ở mép huyệt ma sát vài cái, chậm rãi, đâm thẳng vào bên trong.
Hàn Trác Vũ ngẩng lên, miệng há hốc, kinh ngạc nhìn chỗ nhỏ hẹp kia tiếp nhận vật đầy gân xanh, thô to màu đỏ tím. Cảm giác đau nhức khi bị mở rộng truyền tới, nhưng cơ thể qua vài lần cải tạo đã sớm dẻo dai, đàn hồi không hề bị tổn thương, dây thần kinh nhạy cảm vô cùng đã truyền thẳng khoái cảm và đau đớn lên đại não, hòa với nhau tạo thành chất hóa học khiến người gây nghiện.
Nóng quá! Đau quá! Thích quá!
Lúc hai cơ thể gắn với nhau, hai người đồng thời rên lên.
Nghe nói lần đầu tiên của đàn ông sẽ chảy máu. Lôi Đình đã tìm hiểu kĩ càng, cố nén dục vọng, dùng tay xoa nắn nơi hai người kết hợp.
“Bảo bối, em có đau không?” Lôi Đình ngậm lấy vành tai thiếu niên, khẽ hỏi, hơi thở nóng rực phả vào người cậu.
Hàn Trác Vũ gật đầu, lại lắc đầu, lông mi run run bị nước mắt thấm ướt.bg-ssp-{height:px}
Đến cùng là đau hay không đau? Hay là đau nhưng thích? Lôi Đình đã không thể phân biệt được nữa rồi, anh chỉ biết nếu mình nhịn tiếp, chỗ sưng to kia của mình sẽ nổ tung. Hai tay anh đặt dưới mông thiếu niên, dùng sức nâng cậu lên, vật đỏ tía sưng to chậm rãi rời khỏi nơi đó, sau đó lại đâm vào, ban đầu tiết tấu rất chậm rãi, nhưng khi thiếu niên rên rỉ, ưỡn lưng hùa theo, hai hàm răng cắn chặt của anh bật ra tiếng gào thét như dã thú, rút cả ra lại đâm đến tận cùng, động tác mạnh mẽ như thể muốn xuyên thẳng vào cơ thể thiếu niên, dẫn linh hồn cậu xuống địa ngục.
“A ~” Nếu không phải chính tai nghe thấy Hàn Trác Vũ không thể nào tin nổi mình sẽ bật ra tiếng rên rỉ cao vút như vậy. Dây thần kinh khống chế lý trí đã đứt rồi, cậu lắc người theo bản năng, hai chân vòng quanh eo người đàn ông, không để vật nóng rực của anh rời khỏi mình, cơ vòng không ngừng co duỗi hút chỗ nóng bỏng kia vào thật sâu.
Lôi Đình cũng sắp điên rồi, dùng sức ôm lấy thiếu niên bên dưới, để cậu đối mặt với mình, mỗi lần vào đều có thể nhìn thấy dục vọng bùng cháy trong mắt thiếu niên, như thể sắp đốt cả hai người thành tro bụi.
“A ~ Em đến rồi! Nhanh lên, nhanh lên…” Thiếu niên khóc lóc van xin, bên trong mềm mại không ngừng co giật xoắn lấy vật đỏ tía kia.
Lôi Đình mạnh mẽ va chạm vài chục lần, sau đó gầm nhẹ trút hết ra.
Thiếu niên ngửa đầu, cổ họng bật ra tiếng rên rỉ, bụng dưới giật giật, phun ra chất lỏng màu trắng ngà.
Mùi tanh nồng đậm lan tỏa khắp phòng.
“Bảo bối, anh yêu em.” Đợi dư vị của cao trào qua đi, người đàn ông lau mồ hôi trên trán thiếu niên, thành kính hôn lên mắt cậu.
“Em cũng yêu anh.” Thiếu niên ôm lấy eo anh.
Không có gì lãng mạn hơn việc tỏ tình sau kích tình. Hai người ôm chặt lấy nhau, không ai muốn động đậy.
“Phải dọn sạch thứ trong người em, nếu không sẽ phát sốt.” Hơn giờ sau, Lôi Đình mới nhớ tới việc này.
Thiếu niên dùng đầu cọ cọ vai anh, lười biếng không nói gì.
Xả nước ấm, Lôi Đình ôm thiếu niên, cẩn thận đặt cậu vào bồn tắm.
Ngồi mặt đối mặt, nâng mông thiếu niên lên, hai chân thon dài gác lên thành, anh cúi đầu cẩn thận quan sát nơi bí ẩn kia
Hàn Trác Vũ bất an giật giật, ửng đỏ lan từ hai bên tai ra cả mặt, cơ thể cậu bị đặt ở tư thế mở rộng xấu hổ, từ ngực đến bụng dưới, thậm chí cả bụi cỏ thưa thớt cũng có vô số vết đỏ, quyến rũ vô cùng.
“Không bị thương nhưng mà hơi sưng.” Dục vọng vừa nguội đi lại dần ngẩng đầu, Lôi Đình ra sức khắc chế, đầu ngón tay chậm rãi chui vào bên trong nơi chặt khít kia, lúc rút ra mang theo ít chất lỏng sền sệt màu trắng, hòa vào trong nước.
Hai người nhìn thấy cảnh dâm mị đó, không hẹn mà cùng hít sâu một hơi.
Hàn Trác Vũ lùi ra phía sau, lại bất ngờ bị người đàn ông ôm lấy mông, kéo về phía anh, trong giây lát, cậu đã ngồi trên bụng anh, cửa vào vẫn còn mềm mại sau việc ban nãy rất dễ dàng đón tiếp đỉnh vật kia của anh.
“Một lần nữa nhé?” Tuy là câu hỏi nhưng người đàn ông đã sớm bá đạo tiến vào.
Cơ thể vô lực chèo chống, vừa buông tay, cậu đã nuốt chừng vật đỏ tía kia. Điểm mẫn cảm liên tiếp bị va chạm, cọ xát, khoái cảm ập tới chẳng khác gì dòng điện cao tới mấy trăm vạn Vôn, không chỉ cơ thể mà cả linh hồn cũng đang run rẩy.
Sao lại hòa hợp thế này chứ? Đúng là muốn bao nhiêu cũng không đủ! Lôi Đình hai mắt đỏ bừng thầm nghĩ.
Làn da ướt át trắng nõn, Lôi Đình ôm chặt vòng eo đối phương, đứng dậy ra khỏi bồn tắm, giữ nguyên tư thế gắn kết đứng trước gương to, từ phía sau tiến vào. Thiếu niên mặt ửng hồng, ý loạn tình mê, vật phấn hồng không ngừng chảy nước, phía sau bị vật kia của anh đánh vào, tất cả đều đập vào mắt cậu.
Lôi Đình thở gấp nâng đùi phải của thiếu niên lên, để nơi gắn kết chặt chẽ của hai người hiện rõ trước gương. Khoái cảm bỗng chốc tăng vọt.
“Đừng ở đây mà chú Lôi.” Hàn Trác Vũ nhắm mắt lại, giọng khàn khàn nức nở. Tận mắt nhìn thấy mình bị chiếm hữu thật sự rất xấu hổ.
“Em gọi anh là gì?” Người đàn ông dùng sức gặm cắn vành tai thiếu niên.
“A, chú Lôi…”
“Gọi tiếp đi, đừng ngừng!” Cảm giác cấm kị và hình ảnh trong gương đồng thời kích thích người đàn ông, khiến anh cảm thấy máu mình như đang sôi trào, bốc hơi.
“Chú Lôi… Nhanh, nhanh lên…” Chẳng bao lâu sau, thiếu niên đã bị khoái cảm ngập đầu tước đoạt lý trí, cong lưng, nhếch mông hùa theo.
Đúng là cơ thể rất thành thật lại đáng yêu. Người đàn ông cười nhẹ, dùng hết khả năng thỏa mãn bảo bối trong lòng.