Yiết bị lôi xuống phòng y tế
- nè... nè ai cho tự tiện xông vô đây?
Bà cô y tá trừng mắt nhìn Giải và Yiết
- thế em lên nói với thầy hiệu trưởng là cô k hoàn thành trách nhiệm nhé, hoc sinh bị thương mà k cho băng bó. Thế nào?
Giải k sợ nhìn bà cô mà sát khí nghi ngút tỏa ra
- em... thôi muốn làm gì thì tùy
Nói rồi bà hất mặt ( nói thật thì bả nhìn giải tự nhiên thấy sợ nên mới làm vậy cho đỡ nhục.
thấy k thành viên lớp 11A luôn bị đối xử như thế ở trường)
- ngồi xuống đi
Giải nhếch mép với bà cô y tá rồi quay sang yiết vặt tay áo cậu để xem vết thương
- mai mốt có làm gì cũng đừng để bị thương như thế này. Đối với những sát thủ, điệp viên... như chúng ta không phải cánh tay là quan trọng nhất sao?
Yiết ngạc nhiên:
- sao...sao.... cô biết???
Giải cười, ra vẻ bí mật. Cô băng bó vết thương cho Yiết.Nhìn Giải, Yiết có cảm giác gì đó thân thuộc ấm áp lắm.
- Cậu là con quý tộc đúng k, k những thế chỉ số IQ còn rất cao được tổng thống đích thân tuyển chọn vào đây và là thành viên của AĐC. ( giải chợt lên tiếng)
- sao...sao....
- lại định hỏi bổn cô nương tại sao biết chứ gì?
Giải nhìn Yiết cười tiếp, Yiết nhăn mặt lại
- làm gì cô cười hoài vậy, mới trốn trại ak?
- tên này... thôi hôm nay bổn cô nương đại nhân đại lương bỏ qua cho ngươi 1 lần, ngồi yên đó ta băng bó cho.
- Vừa đánh vừa xoa đó hả?
Giải “ hứ” 1 tiếng rồi đúng dậy
- nhanh lên tiết học bắt đầu rồi đó
Yiết đứng dậy lẽo đẽo đi theo Giải, cậu khẽ nở nụ cười
- về rồi đây ( cả lớp vui mừng khi thấy giải đi vào)
- được rồi tui biết tui đẹp mà k cần nhìn ghê vậy âu.Tôi có đem bạn mới về nè
Nói rồi Yiết đi vào
- ờ... ừmmmmmmm. Tôi là Yiết mong mọi người giúp đỡ.
Cả lớp vui mừng reo ho.Bỗng cô giáo - chủ nhiêm lớp 11B ( lớp giỏi nhất khối trên danh nghĩa nhưng thực chất.....)
- các em có biết bây giờ đang trong giờ học k, cả lớp im bặt cụm đầu xuống, đứa nào đứa đấy tràn đầy sự tức giận
- ủa có cô chủ nhiệm lớp 11A ở đây ak. Xin lỗi tôi k để ý.
- em xin lỗi đã làm phiền chị.
_ k sao đâu học trò mà k ai dậy bảo thì mk nói giúp 1 câu có sao đâu.
Cả lớp như điên tiết lên. Giải đi tới giả vờ k thấy bả đụng bả 1 cái rồi cuống quýt lên
- ủa cô ở đây hả, nãy giờ em k thấy cô. Mà cô k đi dậy sao? Lớp cô ồn quá trời kìa, à chắc cô sang chỉ bảo tụi em. Thôi để em qua nói tụi nó im lặng k mất công người ta nói lớp k có người dậy thì mất danh 11B. Học trò mà cô k có người dậy thì chúng sẽ hư. Thật mừng cho tụi em là có cô sang chỉ dậy k người ta nói tụi em như 11B thì chết mất.
- em...
Bả giậm gót thật mạnh rồi về lớp. Ở bên đây có thể nghe rõ những lời chút giận của bà lên 11B. Giải quay vào lớp nở nụ cười còn cô chủ nhiệm k nói gì.
- Thôi được rồi Yiết, em ngồi kế giải đi.Giải, em k được ăn hiếp bạn đâu
- em hiền thấy mồ có bắt nạt ai bao giờ đâu chỉ tại người ta cứ bắt nạt em nên em mới len tiếng thôi ( xử đẹp luôn
- nè... nè ai cho tự tiện xông vô đây?
Bà cô y tá trừng mắt nhìn Giải và Yiết
- thế em lên nói với thầy hiệu trưởng là cô k hoàn thành trách nhiệm nhé, hoc sinh bị thương mà k cho băng bó. Thế nào?
Giải k sợ nhìn bà cô mà sát khí nghi ngút tỏa ra
- em... thôi muốn làm gì thì tùy
Nói rồi bà hất mặt ( nói thật thì bả nhìn giải tự nhiên thấy sợ nên mới làm vậy cho đỡ nhục.
thấy k thành viên lớp 11A luôn bị đối xử như thế ở trường)
- ngồi xuống đi
Giải nhếch mép với bà cô y tá rồi quay sang yiết vặt tay áo cậu để xem vết thương
- mai mốt có làm gì cũng đừng để bị thương như thế này. Đối với những sát thủ, điệp viên... như chúng ta không phải cánh tay là quan trọng nhất sao?
Yiết ngạc nhiên:
- sao...sao.... cô biết???
Giải cười, ra vẻ bí mật. Cô băng bó vết thương cho Yiết.Nhìn Giải, Yiết có cảm giác gì đó thân thuộc ấm áp lắm.
- Cậu là con quý tộc đúng k, k những thế chỉ số IQ còn rất cao được tổng thống đích thân tuyển chọn vào đây và là thành viên của AĐC. ( giải chợt lên tiếng)
- sao...sao....
- lại định hỏi bổn cô nương tại sao biết chứ gì?
Giải nhìn Yiết cười tiếp, Yiết nhăn mặt lại
- làm gì cô cười hoài vậy, mới trốn trại ak?
- tên này... thôi hôm nay bổn cô nương đại nhân đại lương bỏ qua cho ngươi 1 lần, ngồi yên đó ta băng bó cho.
- Vừa đánh vừa xoa đó hả?
Giải “ hứ” 1 tiếng rồi đúng dậy
- nhanh lên tiết học bắt đầu rồi đó
Yiết đứng dậy lẽo đẽo đi theo Giải, cậu khẽ nở nụ cười
- về rồi đây ( cả lớp vui mừng khi thấy giải đi vào)
- được rồi tui biết tui đẹp mà k cần nhìn ghê vậy âu.Tôi có đem bạn mới về nè
Nói rồi Yiết đi vào
- ờ... ừmmmmmmm. Tôi là Yiết mong mọi người giúp đỡ.
Cả lớp vui mừng reo ho.Bỗng cô giáo - chủ nhiêm lớp 11B ( lớp giỏi nhất khối trên danh nghĩa nhưng thực chất.....)
- các em có biết bây giờ đang trong giờ học k, cả lớp im bặt cụm đầu xuống, đứa nào đứa đấy tràn đầy sự tức giận
- ủa có cô chủ nhiệm lớp 11A ở đây ak. Xin lỗi tôi k để ý.
- em xin lỗi đã làm phiền chị.
_ k sao đâu học trò mà k ai dậy bảo thì mk nói giúp 1 câu có sao đâu.
Cả lớp như điên tiết lên. Giải đi tới giả vờ k thấy bả đụng bả 1 cái rồi cuống quýt lên
- ủa cô ở đây hả, nãy giờ em k thấy cô. Mà cô k đi dậy sao? Lớp cô ồn quá trời kìa, à chắc cô sang chỉ bảo tụi em. Thôi để em qua nói tụi nó im lặng k mất công người ta nói lớp k có người dậy thì mất danh 11B. Học trò mà cô k có người dậy thì chúng sẽ hư. Thật mừng cho tụi em là có cô sang chỉ dậy k người ta nói tụi em như 11B thì chết mất.
- em...
Bả giậm gót thật mạnh rồi về lớp. Ở bên đây có thể nghe rõ những lời chút giận của bà lên 11B. Giải quay vào lớp nở nụ cười còn cô chủ nhiệm k nói gì.
- Thôi được rồi Yiết, em ngồi kế giải đi.Giải, em k được ăn hiếp bạn đâu
- em hiền thấy mồ có bắt nạt ai bao giờ đâu chỉ tại người ta cứ bắt nạt em nên em mới len tiếng thôi ( xử đẹp luôn