Khi hai cô bước xuống xe thu hút không ít những ánh mắt của người đi đường. Thật ra, cả Chi Chi lẫn Thiên Đình đều là những mỹ nữ cộng thêm trang thục lẫn chiếc xe càng làm cho nhiều người chú ý. Chi Chi là thiên kim tiểu thư của tập đoàn dầu khí khu vực Đông Nam Á, cho nên bản thân cô toát lên vẻ yểu điệu thục nữ kết hợp với bộ váy hợp thời trang màu kem càng làm cô ra dáng tiểu thư đài cát. Khi thấy hai cô người quản lý bước lên chào hỏi.
“ Cô Chi, cô Đình các bạn cô đã đến, đang chờ trong phòng.”
“ Phiền ông dẫn chúng tôi lên.” Thiên Đình lên tiếng rồi bước nhanh về phía thang máy, cô không thích xuất hiên trước nhiều người khi đang mặc váy. Cô rất không quen.
Nhà hàng này nằm ở trung tâm thành phố, cao bảy tầng. Trong đó hai tầng trên cùng là những phòng VIP chỉ có thẻ thành viên mới đặt chỗ được ở trên đó. Gia đình của Chi Chi là một trong những khách hàng VIP ở đây. Thang máy nhanh chóng đã đi đến lầu bảy, nơi Chi Chi đã đặt bàn trước.
“ Chúc hai cô dùng bữa vui vẻ.” Người quản lý cúi chào rồi lui xuống.
“ Bụp….sinh nhật vui vẻ song tiểu bối.” Vừa vào tới cửa cả hai đều giật mình trước màn pháo hoa trước mặt. Chưa kịp định hình thì đèn trong phòng đã tắt, hai cô được hai người dùng tay bịt mắt dẫn đi vào trong phòng. Hai cô biết đó là những người bạn của mình nên không phản ứng gì chỉ phối hợp đi vào với họ.
Khi mở mắt, trong phòng vẫn tối om, chỉ có chút ánh sáng yếu ớt phát ra từ những cây nến được cắm trên chiếc bánh sinh nhật hai tầng. Mười chín cây nến làm nổi bật lên hàng chữ màu đỏ ‘Chúc mừng sinh nhật, song tiểu bối.’ Kèm theo là bài hát happy birthday. Trước mặt hai cô là ba người bạn thân Thuận, Thành, Tường. Mọi người đều đã là bạn từ cấp hai, còn một người nữa là Nhật nhưng sau mọi chuyện xãy ra mọi người không còn thân với nhau nữa.
“ Happy birthday, song tiểu bối. Mau ước rồi thổi nến đi.” Kết thúc bài hát Thuận lên tiếng nhắc nhở. Trong năm người Thuận là người có tháng sinh sớm nhất nên được coi là ‘ anh cả’, tiếp theo là Thành và Tường, cuối cùng Thiên Đình và Chi Chi. Hai cô có chung ngày tháng năm sinh, lại có nét tựa tựa nhau nên hai cô được xem như cặp song sinh của nhóm, mà mọi người vẫn gọi là song tiểu bối.
Thiên Đình với Chi Chi nhìn nhau cười cười rồi cùng nhắm mắt lại ước nguyện.
“Phù…phù.” Một hơi hai người cùng thổi tắt hết mười chín cây nến.
“ Cảm ơn mọi người.” Sau khi bật đèn mọi người bước đến bàn thức ăn đã được dọn sẵn, Thiên Đình lên tiếng cảm ơn mọi người. Năm nào cũng vậy mỗi lần sinh nhật đều tâp trung lại để tổ chức, đây cũng là dịp để mọi người ngồi tám chuyện vui chơi. Hồi còn học cấp ba không nói, bây giờ ai cũng học đai học cơ hội để cả nhóm ngồi lại nói chuyện chơi với nhau rất ít và sinh nhật chính là một dịp vô cùng thích hợp.
“Thiên Đình, em khách sáo rồi nha. Đây ăn vào dạo này em gầy quá đấy”
“Thành không phải anh ở bên kia sao, mới sáng còn nhắn tin cho em sao giờ về nước rồi.”
“ À há, đau lòng à nha. Vào phòng nãy giờ mà giờ mới phát hiện ra ta. Tình yêu em làm tim ta đau quá đấy. Lúc nhắn tin là ta đang ở sân bay.”
“Còn không phải tại các anh xoay tụi em như chong chóng, ở đó mà trách tụi em. Sao anh gắp đồ ăn cho Thiên Đình mà không gắp cho em.” Chi Chi lên tiếng can thiệp, trong ba người Thành là người có tính con nít nhất lúc, nào cũng có thể giỡn được. Còn Thuận thì lúc nào cũng dịu dàng, trên mặt luôn là nụ cười ôn nhu, rất đúng với hình tượng ‘anh cả’. Tường thì hoàn thoàn ngược lại, rất lạnh, tuy với bạn thân đã được cải thiện hơn nhiều nhưng vẫn vậy, Tường thuộc tuýt người hành động ít nói. Giống như lúc này, chén của mỗi người đều có thức ăn mà cậu ta gắp vào nhưng chưa hề nói lấy một lời.
“Từ từ nào đương nhiên sẽ gắp rồi, ưu tiên tình yêu của anh trước chứ.” Thành cười cười rồi gắp miếng cá bỏ vào chén của Chi Chi.
“Đình thèm vào mà yêu anh. Cho dù trên đời này không còn ai Đình cũng không thèm yêu anh đâu. Nhà anh không có gương sao, có cần em mua giùm chục không? Muốn Đình yêu anh hả, đi về nhà mà nằm mơ đi.” Nói rồi Chi Chi làm gương mặt quỷ về phía Thành. Lúc này trông cô vừa tức cười vừa dễ thương, làm ai cũng bật cười, ngay cả Tường lẫn Thiên Đình cũng nhếch môi.
Mọi người được một tràng cười thoãi mái, đối với mấy chuyện này họ đã quen rồi. Cho dù là chuyện Thành gọi Đình là ‘tình yêu’ hay chuyện bọn họ vì chuyện này mà gây nhau.
“ Cô Chi, cô Đình các bạn cô đã đến, đang chờ trong phòng.”
“ Phiền ông dẫn chúng tôi lên.” Thiên Đình lên tiếng rồi bước nhanh về phía thang máy, cô không thích xuất hiên trước nhiều người khi đang mặc váy. Cô rất không quen.
Nhà hàng này nằm ở trung tâm thành phố, cao bảy tầng. Trong đó hai tầng trên cùng là những phòng VIP chỉ có thẻ thành viên mới đặt chỗ được ở trên đó. Gia đình của Chi Chi là một trong những khách hàng VIP ở đây. Thang máy nhanh chóng đã đi đến lầu bảy, nơi Chi Chi đã đặt bàn trước.
“ Chúc hai cô dùng bữa vui vẻ.” Người quản lý cúi chào rồi lui xuống.
“ Bụp….sinh nhật vui vẻ song tiểu bối.” Vừa vào tới cửa cả hai đều giật mình trước màn pháo hoa trước mặt. Chưa kịp định hình thì đèn trong phòng đã tắt, hai cô được hai người dùng tay bịt mắt dẫn đi vào trong phòng. Hai cô biết đó là những người bạn của mình nên không phản ứng gì chỉ phối hợp đi vào với họ.
Khi mở mắt, trong phòng vẫn tối om, chỉ có chút ánh sáng yếu ớt phát ra từ những cây nến được cắm trên chiếc bánh sinh nhật hai tầng. Mười chín cây nến làm nổi bật lên hàng chữ màu đỏ ‘Chúc mừng sinh nhật, song tiểu bối.’ Kèm theo là bài hát happy birthday. Trước mặt hai cô là ba người bạn thân Thuận, Thành, Tường. Mọi người đều đã là bạn từ cấp hai, còn một người nữa là Nhật nhưng sau mọi chuyện xãy ra mọi người không còn thân với nhau nữa.
“ Happy birthday, song tiểu bối. Mau ước rồi thổi nến đi.” Kết thúc bài hát Thuận lên tiếng nhắc nhở. Trong năm người Thuận là người có tháng sinh sớm nhất nên được coi là ‘ anh cả’, tiếp theo là Thành và Tường, cuối cùng Thiên Đình và Chi Chi. Hai cô có chung ngày tháng năm sinh, lại có nét tựa tựa nhau nên hai cô được xem như cặp song sinh của nhóm, mà mọi người vẫn gọi là song tiểu bối.
Thiên Đình với Chi Chi nhìn nhau cười cười rồi cùng nhắm mắt lại ước nguyện.
“Phù…phù.” Một hơi hai người cùng thổi tắt hết mười chín cây nến.
“ Cảm ơn mọi người.” Sau khi bật đèn mọi người bước đến bàn thức ăn đã được dọn sẵn, Thiên Đình lên tiếng cảm ơn mọi người. Năm nào cũng vậy mỗi lần sinh nhật đều tâp trung lại để tổ chức, đây cũng là dịp để mọi người ngồi tám chuyện vui chơi. Hồi còn học cấp ba không nói, bây giờ ai cũng học đai học cơ hội để cả nhóm ngồi lại nói chuyện chơi với nhau rất ít và sinh nhật chính là một dịp vô cùng thích hợp.
“Thiên Đình, em khách sáo rồi nha. Đây ăn vào dạo này em gầy quá đấy”
“Thành không phải anh ở bên kia sao, mới sáng còn nhắn tin cho em sao giờ về nước rồi.”
“ À há, đau lòng à nha. Vào phòng nãy giờ mà giờ mới phát hiện ra ta. Tình yêu em làm tim ta đau quá đấy. Lúc nhắn tin là ta đang ở sân bay.”
“Còn không phải tại các anh xoay tụi em như chong chóng, ở đó mà trách tụi em. Sao anh gắp đồ ăn cho Thiên Đình mà không gắp cho em.” Chi Chi lên tiếng can thiệp, trong ba người Thành là người có tính con nít nhất lúc, nào cũng có thể giỡn được. Còn Thuận thì lúc nào cũng dịu dàng, trên mặt luôn là nụ cười ôn nhu, rất đúng với hình tượng ‘anh cả’. Tường thì hoàn thoàn ngược lại, rất lạnh, tuy với bạn thân đã được cải thiện hơn nhiều nhưng vẫn vậy, Tường thuộc tuýt người hành động ít nói. Giống như lúc này, chén của mỗi người đều có thức ăn mà cậu ta gắp vào nhưng chưa hề nói lấy một lời.
“Từ từ nào đương nhiên sẽ gắp rồi, ưu tiên tình yêu của anh trước chứ.” Thành cười cười rồi gắp miếng cá bỏ vào chén của Chi Chi.
“Đình thèm vào mà yêu anh. Cho dù trên đời này không còn ai Đình cũng không thèm yêu anh đâu. Nhà anh không có gương sao, có cần em mua giùm chục không? Muốn Đình yêu anh hả, đi về nhà mà nằm mơ đi.” Nói rồi Chi Chi làm gương mặt quỷ về phía Thành. Lúc này trông cô vừa tức cười vừa dễ thương, làm ai cũng bật cười, ngay cả Tường lẫn Thiên Đình cũng nhếch môi.
Mọi người được một tràng cười thoãi mái, đối với mấy chuyện này họ đã quen rồi. Cho dù là chuyện Thành gọi Đình là ‘tình yêu’ hay chuyện bọn họ vì chuyện này mà gây nhau.