Tầm mắt của Mạnh Trì lướt qua người kia, nhanh chóng thu hồi, quay sang hỏi:
"Vì sao nói như vậy?"
"Nói ra cũng hơi xấu hổ...!mình lo lắng cách nhìn nhận của cậu đối với mình..."
Mạnh Trì:
"Lẽ nào cậu..."
Cô vô thức cho rằng Khương Tư Điềm hẹn qua hình thức như vậy.
Tuy rằng bình thường Khương Tư Điềm thích chơi nhưng với nơi như thế này sẽ không thể nào cảm thấy hứng thú, Mạnh Trì cũng không biết sao, chỉ là vô thức cảm thấy như vậy.
"Không phải..." Khương Tư Điềm nhắm mắt lại mở ra, hít sâu một hơi dốc hết dũng khí nói: "Lần trước Khương Nhất Khổ đi công tác, buổi tối dắt theo một người từ trong quán bar này trở về khách sạn, ngày đó đúng ngay sinh nhật hắn, chị Niệm Chu đặc biệt chạy tới để cho hắn một bất ngờ, kết quả...!bây giờ Niệm Chu tỷ yêu cầu Khương cẩu ly hôn nhưng không lấy theo gì cả vì chị ấy phát hiện hắn nhiều lần đi công tác sau đó ở bên ngoài làm mấy chuyện này."
Khương Nhất Khổ là anh ruột của Khương Tư Điềm, Ôn Niệm Chu là chị dâu hay có thể nói sẽ không lâu nữa sẽ biến thành chị dâu trước.
Đôi gò má của Khương Tư Điềm ửng đỏ, dưới cơn tức giận thậm chí mở miệng là Khương cẩu mà quên mất bản thân cùng họ.
"Trước đây năm cấp 2, mình đã kể với cậu tình sử của Khương cẩu với chị Niệm Chu, cấp 3 Khương cẩu theo đuổi chị Niệm Chu hai năm, còn vì chị ấy lần đầu tiên thi đậu trường Trọng Bản, năm thứ hai hay thứ ba đại học gì đó đến sau cùng chị ấy cũng chấp nhận, tốt nghiệp đại học không bao lâu thì họ kết hôn.
Ai ngờ...!hại mình khi đó còn rất cảm động, cảm thấy tuy rằng Khương cẩu tính khí nóng nảy xấu xa nhưng là người một lòng một dạ, hồi đại học hắn gửi thư tình cho chị ấy, mình còn kéo cậu đi đưa..."
Mạnh Trì không hề có ấn tượng với chuyện đưa thư tình, hơn nữa cô cùng Khương Tư Điềm chỉ là bạn cấp hai, tuy rằng đến bây giờ vẫn duy trì liên lạc nhưng chưa từng gặp qua người nhà của đối phương.
Cô nhớ mang máng Khương Tư Điềm từng cho mình xem ảnh kết hôn của anh trai Khương Tư Điềm, dáng vẻ cô đã không còn nhớ rõ, chỉ nhớ Ôn Niệm Chu rất xinh đẹp.
khi đó cô còn cảm khái một câu: thảo nào Khương Nhất Khổ theo đuổi nhiều năm như vậy.
Khi còn bé Khương Tư Điềm không ít lần bị anh mình chỉnh cho nên không có thiện cảm với người anh này, luôn lôi cả họ ra nói.
Trước đây rất lâu, Mạnh Trì cũng theo Khương Tư Điềm gọi như vậy.
Cấp hai, tất cả mọi người sẽ khó tránh khỏi rung động, Khương Tư Điềm luôn hâm mộ tình cảm của anh mình và chị Niệm Chu, luôn than ngắn thở dài với Mạnh Trì, nghi ngờ nam sinh trong lớp đều là Tôn Ngộ Không phái đến, là một đám lông bông chân không chạm đất, cô giận mình khi nào mới có tài năng làm bạn học với đám khỉ đó, nếu được có lẽ đã có một tình yêu lãng mạn.
Khi đó Mạnh Trì chẳng có cảm giác gì, cô một lòng học tập và vẽ, sau khi được Khương Tư Điềm khai sáng, thỉnh thoảng cũng sẽ phụ họa vài câu, Khương Tư Khổ rất chung tình.
Nghĩ lại, Mạnh Trì phát hiện mình từ nhỏ đến lớn chưa từng có lòng muốn yêu đương, đối với người khác giới cũng chưa từng có ý nghĩ gì khác.
Cô như vậy, có bình thường không?
Cho tới nay cô đều cảm thấy mình có vấn đề, chuyện học hành quá nhiều, chờ sau này có thời gian rảnh rỗi thì sẽ ổn.
Đây là lần đầu tiên cô nghi ngờ bản thân, lúc sau cô cảm giác có lẽ mình bị ảnh hưởng của chuyện bị phản bội cho nên mang suy nghĩ kia ném sau đầu.
Quả thật cô cảm thấy bất ngờ trước chuyện tình cảm của Khương Nhất Khổ, nhớ lại trước đây Khương Tư Điềm cứ liên tục cằn nhằn tình sử của anh ta liền khẽ thở dài.
Khương Tư Điềm cầm ly bia, nhấp miệng bọt bia phía trên, nhìn thấy Mạnh Trì không nói tiếp, cô khá bất ngờ nói:
"Cậu không nhớ chuyện đưa thư? Trước ngày đưa thư, tóc mình bị Khương cẩu cắt hư, mình khóc cả đêm, ba mẹ mình cũng hết cách cho nên dẫn mình đi đến tiệm cắt tóc, cắt đầu con trai, cậu còn nói rất đẹp trai...!khi đó còn nhỏ tính tình trẻ con, giận nhưng nói hết là hết, hơn nữa mình tò mò về chị dâu tương lai, ngày hôm sau đồng ý chuyện đưa thư tình, gần đến giờ tan học mình lại cảm thấy ngại, kiên quyết kéo cậu đi cùng, sau đó lạc đường trong trường đại học, cuối cùng là chị Niệm Chu tìm được tụi mình, chị nói chỉ cần liếc mắt liền nhận ra mình, nói mình là phiên bản thu nhỏ của Khương cẩu...!đúng rồi, chị còn khen cậu rất đẹp, còn chọc hai đứa mình, chị nói ở đâu ra một bạn trai nắm tay một bạn gái xinh đẹp..."
"...!Mấy lời thoại mắc ói này hèn chi mình không nhớ rõ." Mạnh Trì giơ tay ấn thái dương, trong lòng cảm thấy hổ thẹn, vừa xoa vừa bắt đầu nhớ lại câu chuyện ban đầu, chẳng biết từ khi nào lại lái sang chuyện khác, cô nói:
"Khương Nhất Khổ với mấy người ở trong góc phòng kia có liên quan gì?"
Khương Tư Điềm vội uống một hớp bia, sau đó đặt ly xuống nói:
"Thì lạc đề xíu thôi.
Lúc cậu lên đây có thấy bảng thông tin kết bạn không, có mấy tấm hình là một người ở trong góc đăng lên, Lão hổ nhỏ cầu nhận nuôi ~, ngày đó sinh nhật của Khương cẩu, chính hắn tìm phục vụ đặc biệt thì thông qua quán bar này có đăng mã QR kết bạn Cầu nhận nuôi, còn nữa...!mình từng nhìn thấy tài khoản Wechat Khương cẩu nói chuyện, dựa theo góc nghiêng của hai người thì mình thấy giống với ký hiệu đặc biệt của hắn.".
||||| Truyện đề cử: Nữ Phụ Pháo Hôi Muốn Độc Sủng |||||
Mạnh Trì nhìn lại người kia trong góc phòng, người kia ở vị trí tối nhất.
Mạnh Trì thân xác nơi này nhưng hồn ở đâu đâu:
"Cậu biết rõ mấy chuyện vui vẻ bên ngoài của Khương Nhất Khổ đến vậy à?"
"Chuyện này nói ra dài lắm, chị Niệm Chu cho rằng nhà mình biết chuyện Khương tra nam, cố ý gạt chị ấy nên có thành kiến với nhà mình, mình tìm mọi cách giải thích, thậm chí đuổi tới dưới công ty chị ấy, chị ấy mới bằng lòng gặp mặt mình một lần, sau đó nói với mình rất nhiều chuyện, có lẽ khá tin tưởng mình, cũng vì hướng mình đi tìm chứng cứ tra nam Phạm án nên cho mình xem ảnh chụp màn hình trò chuyện Wechat...!loại nói chuyện lộ liễu đó bây giờ mình chỉ muốn đứng lên cào cho mấy phát..."
Mạnh Trì quay mặt lại, ánh mắt trở nên nghiêm túc hơn, ôn hòa nói:
"Vì sao cậu cảm thấy mình có thành kiến với cậu bởi vì chuyện tình cảm của Khương Nhất Khổ?"
Ngụ ý đó là sẽ không vì chuyện của Khương Nhất Khổ làm mà nhập làm một với Khương Tư Điềm.
Khương Tư Điềm ngẩn người, một lúc sau cô mới phản ứng được, lời này của Mạnh Trì trả lời cho sự lo lắng khi nãy của cô.
Hai người nói chuyện lâu như vậy, bản thân cô đã quên nhưng không ngờ người kia còn nhớ rõ, đồng thời không quên vỗ về cô.
Cô cảm động nói:
"Mạnh Trì, mình bị ảo giác hả? Mình cảm thấy giờ phút này xem ra cậu không có lạnh lùng thờ ơ."
"..." Mạnh Trì lặng lẽ uống nước ấm.
Một lát sau, Khương Tư Điềm cảm nhận được chút gì đó không bình thường, cô bạn này của cô hình như rất quan tâm mấy người ở trong góc kia, liên tục nhìn về phía bên đó.
Khương Tư Điềm cũng nhìn vài lần, quả nhiên phát hiện bên trong có trai đẹp, ban đầu cũng muốn để cho người bạn này sớm thoát ra khỏi trạng thái tổn thương tình cảm cho nên giật dây:
"Cậu muốn qua đó chào hỏi không?"
Bạn thân quay mặt lại, mặt không đổi sắc.
Khương Tư Điềm hăng hái nói:
"Cậu đừng lo cho mình, bản chất giữa cậu và anh mình không hề giống nhau, anh ta với tư cách một người đàn ông đã kết hôn làm những chuyện không có đạo đức mà cậu bây giờ là mỹ nữ độc thân, muốn làm gì cũng được."
Bạn thân cúi đầu, lặng lẽ uống một miếng nước ấm.
Khương Tư Điềm biết bạn mình là người đàng hoàng, cô lo bạn mình giận, chọc tới chọc lui đúng lúc đi tới giới hạn của đề tài này, lúc cô chuẩn bị nói qua đề tài khác thì người bạn này của cô đặt ly nước xuống, mở miệng nói:
"Cậu nói đúng."
"...?"
Một lát sau, Khương Tư Điềm trợn mắt há hốc mồm nhìn theo bóng lưng thanh tú kia.
Cô nuốt nước miếng một cách khó khăn, lúc này mới tỉnh táo lại, đồng thời chợt nhớ trước khi đi hành động sau cùng của bạn mình là uống nước ấm.
Khương Tư Điềm đưa tay cầm lấy ly nước ở chỗ đối diện, rót phần nước còn dư vào ly của mình, ngửa đầu ừng ực uống sạch.
Sau đó lau miệng, vẻ mặt nghi ngờ nhìn ly nước.
Nước này không có độ cồn?
Mạnh Trì không uống rượu giả, vậy...!vậy xảy ra chuyện gì?
Khương Tư Điềm nghĩ đi nghĩ lại cũng không hiểu được Mạnh Trì thật sự làm vậy, đổi lại là người khác, cô cũng không hoảng loạn đến vậy.
Nếu như cô nói với người bạn cấp hai khác về chuyện này, người đó nhất định cho rằng cô chưa tỉnh ngủ, cũng nhất định sẽ nói: không thể nào, chi bằng cậu nói Mạnh Trì cảm thấy nhân gian không còn ý nghĩa, khám phá xong hồng trần, hiểu ra cuộc đời chỉ là hư ảo nên xuất gia đi.
Khương Tư Điềm vỗ vỗ ngực, trấn an chính mình chỉ cần sống lâu thì cái quái gì cũng thấy hết.
Cô bưng ly rượu lên nhấp một xíu xiu, cảm giác bản thân thả lỏng không ít, tiếp tục quay sang nhìn, kết quả vừa nhìn rượu trong miệng đã phun tùm lum ra ngoài, may là cô uống xíu xiu, chỉ ướt cổ áo, không bắn lên chỗ khác.
Cô trợn mắt, mặt đỏ bừng khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt.
Mạnh Trì cao ngạo lạnh lùng đứng trước mặt một mỹ nữ khí chất mê hoặc trong góc, vẻ mặt khẩn trương, cơ thể không nhúc nhích, thậm chí sau lưng cứng đờ.
Anh chàng đẹp trai thì ở cách đó không xa, nhưng bước chân của Mạnh Trì không hề có dấu hiệu nhúc nhích.
Khương Tư Điềm không dám tin, ngay cả uống mấy hớp nước ấm để bình tĩnh cũng bị sặc, đầu óc lóe lên một suy nghĩ, cô vội vàng ngồi vào vị trí của Mạnh Trì để tìm cách chứng thực, theo hướng này nhìn về phía trong góc phòng, phát hiện có vách ngăn ngăn cản hết tầm nhìn các anh chàng đẹp trai, chỉ có thể nhìn thấy rõ ràng nhất mỹ nữ với khí chất mê hoặc kia.
Cho nên, ngay từ đầu Mạnh Trì đã muốn đi đến chỗ mỹ nữ đó.
Mấy ngày nay công việc của Thẩm Khinh Nhược hơi bận rộn, buổi tối lúc đầu định ngủ một giấc thật ngon, nhưng cô bạn thân Tạ Trăn một hai kéo cô đi ra ngoài uống rượu.
Quán bar này có vẻ mới mở, thiết bị lắp đặt bên trong cũng như phong cách khá thú vị, hai tầng nối liền, toàn bộ đều dùng khung thép kim loại, phương diện chi tiết cũng có điểm độc đáo nhưng nhìn lâu thì cảm thấy không có giá trị gì, không tính là có giá trị bản địa.
Ngoài ra Tạ Trăn còn rủ thêm mấy người, hai ba người trong đó ngay cả tên cô cũng không biết, dù sao bạn của bạn hay bạn của bạn của bạn cùng ở trong ánh đèn lập lòe này, cái được gọi là bạn bè bất quá cũng chỉ là từng uống rượu chung một lần hoặc chạm mặt đôi lần, cũng không quá thân thiết.
Trừ cô bạn của cô thì những người khác bên ngoài đều làm cho Thẩm Khinh Nhược cảm thấy nhàm chán, cô ngồi một hồi sau đó bắt đầu tính đường thoát thân.
Nói nhà bị cháy hay nói nhà bị trộm.
Hay là nói luôn vừa cháy vừa trộm.
Ngoài mặt cô vẫn không thể hiện gì nhưng trong lòng đang xâu chuỗi lại lời nói bi thảm, đúng rồi, ngày mai mình sẽ trở thành chú ngỗng may mắn trong lời đồn của người bản địa.
Đúng lúc này, một cô gái trẻ ở cách đó không xa đi qua, trong tay cầm ly rượu, ánh mắt vừa hiếu kỳ vừa lo lắng, bước đến trước mặt Thẩm Khinh Nhược.
Đồng thời, bàn bên cạnh truyền tới tiếng nói đùa, một anh chàng trang điểm lồ ng lộn, lắc eo ngồi trên đùi một người trung niên bụng phệ, không hề để ý ánh mắt xung quanh, cất giọng the thé nói:
"Anh muốn đi với em hông, anh hông đi với em, em tìm người khác..."
Mạnh Trì thu hồi ánh mắt từ bàn bên cạnh chuyển sang bên này, không ngờ chạm phải ánh mắt của người trước mặt.
Cô gái kia nhìn gần vẻ đẹp làm người ta ngỡ ngàng, ngũ quan cân xứng, đập vào thị giác làm người ta bất cẩn sẽ bị cô ấy thu hút.
Khi chất mê hoặc, quyến rũ hoàn toàn trời sinh, nhiều hơn một phần thì trần tục, ít đi một phần lại không đủ, giống như đóa hoa anh túc đong đưa dưới bầu trời đêm.
Cô gái này nhìn bàn bên cạnh rồi nhìn Mạnh Trì, dường như nghĩ đến điều gì đó, cô cúi đầu nở nụ cười.
Mặt Mạnh Trì bất ngờ nóng lên, không biết đối phương đang cười cái gì, cũng không biết nên nói gì, như ngỗng ngốc đứng trơ ra.
Thẩm Khinh Ngược ngẩng đầu, đôi chân thon dài bắt chéo, giả vờ bình tĩnh nhìn cô gái trẻ trước mặt, chậm rãi cười nói:
"Ngại quá, chị không tiếp em gái nhỏ một mình."
Tác giả có điều muốn nói:
Thẩm lão sư nắm chặt tay, mỉm cười chống đỡ, ho khan vài tiếng, vỗ vỗ bảng đen nói: Lạt mềm buộc chặt-kế thứ 16 trong binh pháp của Tôn Tử.
Bên dưới bục giảng bạn học sinh tên Mạnh gì đó:...!dạ.
- -------Hết chương 2------
Ps.
Phần đầu chương này hơi bị khó, dù tra raw cẩn thận mình cũng chỉ dịch được theo ý, hơi lủng củng mong mọi người thông cảm!^^
Cuối tuần vui vẻ!.
Người nọ dựa lưng vào thô tráng thân cây, ngửa đầu vọng, ánh sáng mặt trời chiếu ở cửa sổ pha lê thượng phản xạ ra chói mắt quang, hắn cũng không né, mặc cho hốc mắt bị quang đâm vào chua xót phiếm hồng.
Ngẫu nhiên có cảnh tượng vội vàng chạy đến đi làm người từ trước mặt hắn đi ngang qua, tò mò mà theo hắn tầm mắt ngẩng đầu nhìn xung quanh, chỉ bị sung thịnh ánh mặt trời bức hồi tầm mắt, không cấm dưới đáy lòng thầm mắng một câu có bệnh...
--------------------
Tiểu cẩu: 【 âm thầm rình 】
Dã ca ( xách ra tiểu cẩu: Phải hảo hảo chào hỏi nha
Tiểu cẩu: Đại gia hảo 【 mặt vô biểu 】
Dã ca: Khụ khụ, xin lỗi xin lỗi, nhà ta tiểu cẩu chỉ là sợ sinh...
Chương
Mùa hạ liền tính là phòng ngoại cũng nhiệt đến phảng phất lồng hấp, trong phòng ngược lại khai đủ khí lạnh trở nên làm người thoải mái.
Tiều Dã một giấc này ngủ thật sự trầm, hắn ngày thường làm việc và nghỉ ngơi quy luật, nhưng gặp gỡ loại này đại đêm diễn, cho dù không có chính mình suất diễn cũng nhịn không được muốn đi theo thức đêm.
Bên tai vang lên dài dòng lại chói tai tiếng chuông, làm Tiều Dã nhíu mày, hắn còn không có hoàn toàn thanh tỉnh, thon dài hữu lực cánh tay từ trong chăn vươn tới, sờ soạng tìm được di động, híp mắt thấy rõ chuyển được kiện vị trí, ngón tay nhẹ nhàng một hoa, chuyển được sau phóng tới bên tai, đôi mắt lại nhắm lại.
“Tiều Dã? Mau xem hot search! Tiểu tử ngươi có tình huống?” Kia cực phú đặc sắc kêu kêu quát quát, vừa nghe liền biết là Tiều Dã phát tiểu Diêu Tử Ý.
“Cái gì hot search?” Tiều Dã mày túc đến càng sâu, chỉ cảm thấy bên tai có chỉ muỗi “Ong ong” phi hành, hận không thể Diêu Tử Ý là cái người câm, hắn nguyện ý vì phát tiểu học ngôn ngữ của người câm điếc, chỉ cầu buông tha lỗ tai hắn.
“Hot search a! Ngươi cùng một cái nữ idol lên hot search, cùng nhau tiến khách sạn nha ——” Diêu Tử Ý thanh âm lộ ra chút không thể hiểu được hưng phấn, có điểm thiếu tấu.
Như vậy một sảo Tiều Dã là hoàn toàn ngủ không được, đành phải ngồi dậy dựa vào đầu giường tỉnh thần.
Trong phòng bởi vì lôi kéo bức màn một mảnh đen kịt, nhìn mắt màn hình di động góc trên bên phải thời gian, : , này sẽ đúng là lưu lượng cao phong, làm công người đều tan tầm, sinh viên cũng cơ bản không khóa, là cái giải trí bát quái lên men hảo thời cơ.
Tiều Dã đem điện thoại ấn khuếch đại âm thanh, điểm tiến Weibo, cao nhất thượng quả nhiên treo tên của mình.
“Trước treo.” Tiều Dã nhàn nhạt nói một tiếng nhanh chóng cắt đứt điện thoại, mặc kệ Diêu Tử Ý còn ở đối diện hô to gọi nhỏ.
Tin nóng chính là một cái account marketing, một trường xuyến văn tự như là con kiến tụ tập mở họp, Tiều Dã không kiên nhẫn xem, ngón tay nhẹ nhàng một chút, mang thêm hình ảnh bị phóng đại.
Ảnh chụp độ phân giải hồ đến giống thập niên cũ xưa TV, nhưng Tiều Dã vẫn là nhận ra chính mình, liền ở hắn phía sau mét khoảng cách, đi theo một vị đầu đội mũ ngư dân, mặt mang khẩu trang, ăn mặc một thân vô tay áo màu đen váy dài nữ sinh.
Từ trên ảnh chụp nhìn lại, xác thật giống hai người một trước một sau vào khách sạn, mà vị này “Nữ chính” bị người bái ra tới đúng là gần nhất tuyển tú xuất thân nữ idol Hướng Văn, Tiều Dã nghe Trịnh đạo oán giận quá, lại là một cây thoái thác không xong “Đại thụ” đưa đến Trịnh đạo nơi này hỗn màn ảnh.
Dựa theo ăn mặc cùng ảnh chụp trung hoàn cảnh tới xem, Tiều Dã phỏng chừng là buổi sáng chính mình hồi khách sạn thời điểm, vừa lúc cùng Hướng Văn đụng phải.
Xoa nhẹ một phen chính mình ngủ đến hỗn độn đầu tóc, Tiều Dã có chút bực bội mà gọi điện thoại cấp Tiêu Cảnh Thành, đơn giản cùng Tiêu Cảnh Thành nói hạ chuyện này.
Tiêu Cảnh Thành bên kia chính mang theo tân nam đoàn ra sân khấu, nghe nói việc này vội vàng liên hệ công ty khẩn cấp xã giao, lại liên hệ đạo diễn tổ, quan tuyên mới gia nhập Hướng Văn, xem như đem chuyện này áp xuống đi.
Phương diện này Tiêu Cảnh Thành đầy đủ thể hiện cái gì kêu kim bài người đại diện, nhưng gần nhất xác thật là phân thân thiếu phương pháp.
Tiều Dã điểm tiến Weibo lại nhìn một vòng, nhiệt độ quả nhiên ở đi xuống hàng, phía trước account marketing cái kia Weibo hạ nhiệt bình cũng toàn thay đổi.
【 tán lạp tán lạp, cùng cái đoàn phim đóng phim mà thôi, trụ một nhà khách sạn không nhiều bình thường, thời buổi này cái gì đều đáng giá account marketing gõ đại la đánh trống to 】
【 an lạp, chúng ta Dã ca tâm như nước lặng, một lòng hướng sự nghiệp 】
【 có một nói một, không cần cái gì tiểu hồ già idol đều tới cọ ta ca lưu lượng hảo bá? 】
【 chính là chính là, ai không biết Dã ca nội ngu nam đức đứng đầu bảng, làm ca fans đều Phật, trời sập Dã ca đều không sụp 】
【 có chút tiếng người đừng nói quá sớm, bằng không sụp phòng thời điểm khóc thành cẩu...】
......
Tiều Dã nhìn một vòng lui Weibo, ngón tay xoa ấn hạ giữa mày, cảm thấy chính mình là nên tìm cái trợ lý, bằng không như vậy “Trùng hợp” đụng phải cũng chưa người nhắc nhở hắn tránh một chút, làm cái ô long.
.
Suốt ngủ một cái ban ngày, Tiều Dã giờ phút này cũng không có buồn ngủ, mở ra cơm hộp phần mềm điểm một nhà cửa hàng tên là “Tam yêu” cháo phô cơm hộp, Tiều Dã ở bên này đóng phim, nhàn rỗi thời gian thường thường uống nhà hắn cháo, điểm xong cháo Tiều Dã lại hẹn tư giáo, tính toán cơm nước xong đi kiện một lát thân.
Hắn mấy năm nay trừ bỏ chụp đại đêm diễn, làm việc và nghỉ ngơi đều tận lực bảo trì quy luật, cho dù ngẫu nhiên quấy rầy cũng có thể thực mau điều chỉnh lại đây, như vậy đâu vào đấy sinh hoạt mới có thể tránh cho hắn lâm vào không mang suy nghĩ, tránh cho để tâm vào chuyện vụn vặt.
Chính đứng dậy bộ quần áo, Tiều Dã đột nhiên nghe thấy ngoài phòng truyền đến rất nhỏ tiếng đập cửa, thầm nghĩ: Hôm nay cơm hộp tiểu ca dẫm Phong Hỏa Luân?
Tiều Dã ba lượng hạ kéo hảo áo thun vạt áo, đứng dậy đi ra ngoài mở cửa, phòng là phòng xép, nếu không phải Tiều Dã lỗ tai hảo, như vậy rất nhỏ tiếng đập cửa căn bản nghe không thấy.
Khách sạn này là nhà bọn họ danh nghĩa, chuyện này ngoại giới cơ bản đều biết, Weibo thượng cũng có người nương nói sự, nhưng bị Tiều Dã fans lấy “Quản thiên quản địa còn quản người khác trụ nào? Chúng ta Dã ca lại không phải Thái Bình Dương cảnh sát” cấp dỗi trở về.
Này đàn fans thường thường làm Tiều Dã cảm thấy bất đắc dĩ lại đáng yêu.
Môn mở ra sau, ngoài ý muốn không phải cơm hộp tiểu ca, mà là cùng Tiều Dã cùng nhau lên hot search “Nữ chính” Hướng Văn, Hướng Văn trên mặt mang theo e lệ biểu tình, đem trong tay dùng dải lụa trát tiểu bánh kem hộp đưa tới Tiều Dã trước mặt, “Dã ca... Hot search sự tình xin lỗi a, ta lúc ấy cũng không quá chú ý tới....”
Lời này vừa nói ra, Tiều Dã liền nhạy bén mà nhận thấy được trong đó miêu nị, nhìn về phía Hướng Văn ánh mắt cũng lạnh vài phần.
Hiện giờ được đến hết thảy đều là Tiều Dã chính mình dốc sức làm tới, nửa điểm không dựa quá trong nhà, bởi vậy cũng thập phần yêu quý chính mình lông chim, đối muốn lợi dụng hắn buộc chặt marketing thủ đoạn phá lệ mẫn cảm.
Bổn ý không tưởng đem việc này cùng Hướng Văn bản nhân liên hệ đến cùng nhau, khả nhân đều đã tìm tới cửa, tuy là Tiều Dã không yêu nghiền ngẫm người, cũng nhịn không được nghĩ nhiều.
Giới giải trí loại này ô long thường có, làm sáng tỏ sau, mọi người đều là có thể tị hiềm liền tị hiềm, Hướng Văn như vậy ba ba thấu đi lên biểu đạt xin lỗi... Tâm tư không thể nói đơn giản.
Cũng may đây là Tiều gia danh nghĩa khách sạn, an bảo công tác làm được thực đúng chỗ, cho dù có paparazzi trà trộn vào tới chụp ảnh chụp, cũng không có biện pháp mang theo ảnh chụp đi ra ngoài.
Tiều Dã bị hai ngày này sự tình lăn lộn đến phiền muộn, liền mặt ngoài thân sĩ phong độ cũng duy trì không được, người ngoài đều nói hắn những năm gần đây tính cách trầm liễm ổn trọng, làm người khiêm tốn, ngay cả trong nhà trưởng bối cũng nói hắn đột nhiên một chút liền trưởng thành, hiểu chuyện rất nhiều.
Chỉ có Diêu Tử Ý này đó thân cận bằng hữu biết, những cái đó đều là đối đãi người ngoài khách khí cùng xa cách, là duy trì ra tới biểu tượng.
Ngầm, Tiều Dã giống nhau tính tình không tốt, tính cách trương dương, hắn vẫn là thích cực hạn vận động, vẫn là khinh thường với cùng Hướng Văn loại này động oai tâm tư mượn đông phong người giao tiếp.
Tiều Dã thu hồi kia phó khiêm khiêm công tử bộ dáng, ôm cánh tay dựa nghiêng ở khung cửa thượng, trên mặt biểu tình hoàn toàn lạnh xuống dưới, thoạt nhìn có chút bất cận nhân tình nghiêm túc cùng hung lệ, lẳng lặng mà nhìn chằm chằm trước mắt “Giảo biện” Hướng Văn.
Hướng Văn chạm đến đến Tiều Dã ánh mắt, lơ đãng run rẩy, Tiều Dã kia hai mắt phảng phất xuyên qua nàng làn da, nhìn thấu nàng nội tâm ô tao ý tưởng, làm nàng nói không nên lời lời nói, trên mặt nhanh chóng leo lên xấu hổ mây đỏ.
“Này đó chú ý đừng đánh tới ta trên người, tưởng xướng nhảy phải hảo hảo xướng nhảy, tưởng diễn kịch liền cần phải học hỏi nhiều hơn, đi đường ngang ngõ tắt sớm hay muộn muốn sấm quỷ.”
Tiều Dã đạm mạc mà nói xong, không hề nhiều nhìn về phía văn liếc mắt một cái, môn ở Hướng Văn trước mắt không lưu tình chút nào mà đóng lại.
.
An tĩnh trên hành lang Hướng Văn nghe chính mình nhanh chóng cổ động tim đập sững sờ, hơn nửa ngày mới lấy lại tinh thần, phát hiện chính mình nhéo bánh kem hộp ngón tay bởi vì quá mức dùng sức bắt đầu trở nên trắng, vội vàng nới lỏng.
Hướng Văn gặp qua cùng nghe qua quá nhiều Tiều Dã khiêm tốn ôn hòa, nho nhã lễ độ, không nghĩ tới kia bề ngoài hạ cất giấu chính là một đầu lang.
Lần đầu tiếp xúc, nàng những cái đó không người biết tính toán đã bị này thất lang lạnh nhạt trắng ra mà xé xuống ngoại da, bại lộ ở trong không khí... Cái này làm cho Hướng Văn có chút hoảng hốt, cảm giác Tiều Dã cùng ngày thường biểu hiện ra ngoài hoàn toàn bất đồng.
Bất quá... Không quan hệ, Hướng Văn trầm hạ hô hấp, nàng tìm người hẳn là đem vừa rồi màn này chụp được tới, hơi thêm tân trang lấy ra một bộ phận, Tiều Dã lưu lượng... Nàng còn có thể lần thứ hai lợi dụng.
Ở giới giải trí hỗn nếu là bởi vì một hai câu cảnh cáo đã bị dọa đến, như thế nào mới có thể trạm thượng nàng muốn vị trí, làm đến nơi đến chốn nỗ lực quá chậm, nàng chờ không kịp.
Hướng Văn định định tâm thần, làm thứ hít sâu, xoay người triều thang máy đi đến, mới vừa ấn xuống chuyến về cái nút, thang máy bên an toàn trong thông đạo truyền đến một tiếng nãi miêu tiếng kêu, Hướng Văn cảm thấy kỳ quái, loại này khách sạn lớn, như thế nào sẽ có tiểu dã miêu chạy vào?
Hướng Văn khom lưng hướng bên kia đi đến, lòng hiếu kỳ sử dụng nàng đi xem...
Nửa cái chân mới vừa rảo bước tiến lên thang lầu gian, đã bị một đạo hắc ảnh quay người phản chế trụ đôi tay.
Trên tay bánh kem rơi xuống ở trên mặt đất, Hướng Văn còn không có tới kinh thanh gọi đã bị kia hắc ảnh che miệng đẩy mạnh thang lầu gian tiểu tạp vật thất, ngay sau đó môn bị đóng lại, từ bên ngoài chống lại, hắc ám tức khắc bao phủ Hướng Văn tầm mắt...
Hắc ảnh mặc như cũ kia thân màu đen áo hoodie, thủ sẵn mũ choàng, đôi mắt nhìn chằm chằm bị đóng lại môn trầm mặc vài phút, bên tai vang trong môn người ô ô yết yết thanh âm.
Chụp ảnh phóng viên giải trí đã bị hắn đổ ở thang lầu gian đoạt chứa đựng tạp cũng quăng ngã camera, cái này chủ mưu cũng muốn được đến giáo huấn cùng cảnh cáo, Hướng Văn di động hắn không có thu đi, chờ đến nàng bình tĩnh lại liền có thể cấp trợ lý gọi điện thoại cầu cứu.
Hắc ảnh bình tĩnh mà thu hồi tầm mắt, nhặt lên ngã trên mặt đất bánh kem hộp theo thang lầu gian biến mất.
Vài phút sau khách sạn ngoại mét chỗ thùng rác đỉnh chóp nhiều cái bánh kem hộp, trong suốt xác ngoài bánh kem rơi hoàn toàn thay đổi.
Bị nhốt ở tạp vật trong phòng Hướng Văn qua hảo sau một lúc lâu mới bình tĩnh lại, nước mắt cùng mồ hôi lạnh hỗn hợp đem mặt sườn đầu tóc ướt nhẹp, hoàn toàn không có nửa giờ trước tinh xảo bộ dáng.
Nàng ngã ngồi trên mặt đất, cảm thấy có cái gì lạc chính mình, lúc này mới bỗng nhiên nhớ tới chính mình mang theo di động, nàng vội vàng lấy ra di động đánh cho trợ lý.
Tuy rằng đã chịu kinh hách, Hướng Văn vẫn là nỗ lực trấn định nói ra chính mình vị trí, trợ lý vội vã mà tới rồi, phát hiện môn bất quá là bị cây lau nhà côn đừng thượng, này thoạt nhìn tựa như một hồi trò đùa dai...
“Tra... Tra theo dõi! Báo nguy!” Hướng Văn nghiêng ngả lảo đảo từ tạp vật thất ra tới, mãn đầu óc chỉ có này một cái ý tưởng.
Trợ lý so mới vừa chịu quá kinh hách Hướng Văn bình tĩnh một chút, nói cho nàng, bọn họ đại khái không có quyền hạn xem khách sạn theo dõi, làm nàng đi tìm Tiều Dã xem có thể hay không hỗ trợ, Hướng Văn nghe vậy, tức khắc tiêu âm.
Nửa giờ trước nàng mới tìm người, liên hợp suy nghĩ muốn lại nháo vừa ra giả dối hư ảo tai tiếng, này nếu là điều theo dõi không phải không đánh đã khai?
Hướng Văn giờ phút này cân não xoay chuyển bay nhanh, trầm tư sau một lúc lâu, nàng duỗi tay lau sạch trên mặt nước mắt, chỉ nói tính, mang theo trợ lý trở về chính mình phòng, trợ lý không hiểu ra sao đi theo Hướng Văn phía sau, không rõ Hướng Văn như thế nào đột nhiên thay đổi chủ ý.
Nhưng vị này luôn luôn hấp tấp, trợ lý cũng dần dần thói quen, chỉ là cảm thấy lần này sự tình có chút nghiêm trọng, còn tưởng lại khuyên nhủ Hướng Văn, nhưng mới vừa mở miệng đã bị Hướng Văn lạnh giọng mắng trở về “Không cần nhắc lại! Ta có tính toán của chính mình!”
Trợ lý đành phải ngượng ngùng mà câm miệng, bĩu môi thầm nghĩ: Hảo tâm trở thành lòng lang dạ thú.
.
Bên kia Tiều Dã bắt được cơm hộp sau cũng liên hệ khách sạn an bảo bộ môn, dò hỏi bọn họ có hay không ở khách sạn phát hiện cùng loại paparazzi người.
An bảo bộ môn đáp lời nói, người nọ ở thang lầu gian lén lút vừa lúc đụng phải bọn họ chiêu tiến vào tân nhân tuần tra, chứa đựng tạp bị ngăn lại tới, an bảo bộ bộ trưởng giọng nói vừa chuyển lại nói, nhưng... Tân nhân có chút cấp tiến, đem camera quăng ngã, còn đem người tấu một đốn...
Tiều Dã đối gần nhất bên người luôn là phạm tiểu nhân trạng thái chết lặng, hiểu biết tình huống sau nhắc nhở an bảo bộ tăng mạnh khách sạn an bảo công tác, camera quăng ngã liền quăng ngã, người tấu liền tấu, hắn không biết giận hảo đến người khác đô kỵ hắn trên đầu giương oai trả ta Phật từ bi buông tha.
Lăn lộn tới lăn lộn đi, Tiều Dã không có đi tập thể hình tâm tư, cùng tư giáo hủy bỏ chương trình học, oa ở trong phòng xem kịch bản.