Chiều Chủ Nhật,bọn nó bị ba mẹ túm đi đâu đó để Khánh Linh một mình ở nhà.Về phần bọn nó,bị các vị phụ huynh bắt đi mua sắm đủ thứ rồi đi gặp mặt các gia đình nào đó.Chính xác hơn là gia đình bọn hắn,bọn hắn và 5 trong số bọn nó mới gặp nhau thì cứ tươi cười,riêng nó là mặt không tí cảm xúc.-Khánh Vy,sao cậu lúc nào cũng không cười không nói thế?-Hắn hỏi
-Đừng có hỏi.-Nó trả lời
-Hừ.-Hắn bực bội
-Mấy đứa có thể ngừng trêu nhau và tập trung ăn uống không?-Ba nó đập bàn
-Dù có chuyện gì thì mọi người có thể nói ngay không?Nếu nói vào giữa hoặc cuối bữa sẽ không có hiệu quả và sẽ làm bọn con bị sặc đó.-Nó nói
-Được rồi.Vậy thì ta cũng đại diện cho các vị phụ huynh ở đây nói luôn.Các con có một hôn ước với nhau.-Ba hắn lên tiếng
-Có phải người đối diện mình là vị hôn phu của mình không ba?-Hắn thắc mắc
-Đúng.-Ba nó đáp
Ngay sau đó cả bàn ăn đều không có tiếng của bọn nó hay bọn hắn.Còn về cảm giác lúc này của 12 người?Bọn hắn thì đang cười thầm,còn bọn nó thì khỏi phải nói:mặt đen như đít nồi không có tâm trí ăn uống chứ nói gì tới nói năng.Tới cuối bữa,các vị phụ huynh chợt nảy ra một ý nghĩ nào đó rồi bàn bạc và quay qua chỗ bọn nó và bọn hắn,đồng thanh:
-Chúng ta đã ra một quyết định,các con sẽ phải về ở chung.Hãy quyết định ở căn biệt thự nào đi.
-Bọn con có thể ở biệt thự Blue Rose của con không?-Nó đề nghị
-Quyết định vậy đi.-Các vị phụ huynh đồng tình
-À mà ba này,Khánh Linh đang ở biệt thự Flower.Ba đến đón nó đi.-Nó nói
-Được rồi.Các con chuyển nhà trong hôm nay nhé.-Ba nó nói rồi cùng các vị phụ huynh đi mất
Đợi cho mọi người đi khỏi nó mới đưa một tờ giấy cho hắn và nói:
-Địa chỉ biệt thự đó.Khi vào nhớ cẩn thận mấy bông hoa hồng xanh của tôi.Mật mã là AngelRose.
Nói rồi túm mấy con bạn đi thẳng.Còn hắn thì cười thầm trong lòng với cái ý nghĩ:"Minh Khang này mà không cưa đổ được cô thì không phải là tôi."
_______________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________
End
Chương này nó có hơi ngắn vì là chương dẫn cho các chương sau.
Chiều Chủ Nhật,bọn nó bị ba mẹ túm đi đâu đó để Khánh Linh một mình ở nhà.Về phần bọn nó,bị các vị phụ huynh bắt đi mua sắm đủ thứ rồi đi gặp mặt các gia đình nào đó.Chính xác hơn là gia đình bọn hắn,bọn hắn và trong số bọn nó mới gặp nhau thì cứ tươi cười,riêng nó là mặt không tí cảm xúc.-Khánh Vy,sao cậu lúc nào cũng không cười không nói thế?-Hắn hỏi
-Đừng có hỏi.-Nó trả lời
-Hừ.-Hắn bực bội
-Mấy đứa có thể ngừng trêu nhau và tập trung ăn uống không?-Ba nó đập bàn
-Dù có chuyện gì thì mọi người có thể nói ngay không?Nếu nói vào giữa hoặc cuối bữa sẽ không có hiệu quả và sẽ làm bọn con bị sặc đó.-Nó nói
-Được rồi.Vậy thì ta cũng đại diện cho các vị phụ huynh ở đây nói luôn.Các con có một hôn ước với nhau.-Ba hắn lên tiếng
-Có phải người đối diện mình là vị hôn phu của mình không ba?-Hắn thắc mắc
-Đúng.-Ba nó đáp
Ngay sau đó cả bàn ăn đều không có tiếng của bọn nó hay bọn hắn.Còn về cảm giác lúc này của người?Bọn hắn thì đang cười thầm,còn bọn nó thì khỏi phải nói:mặt đen như đít nồi không có tâm trí ăn uống chứ nói gì tới nói năng.Tới cuối bữa,các vị phụ huynh chợt nảy ra một ý nghĩ nào đó rồi bàn bạc và quay qua chỗ bọn nó và bọn hắn,đồng thanh:
-Chúng ta đã ra một quyết định,các con sẽ phải về ở chung.Hãy quyết định ở căn biệt thự nào đi.
-Bọn con có thể ở biệt thự Blue Rose của con không?-Nó đề nghị
-Quyết định vậy đi.-Các vị phụ huynh đồng tình
-À mà ba này,Khánh Linh đang ở biệt thự Flower.Ba đến đón nó đi.-Nó nói
-Được rồi.Các con chuyển nhà trong hôm nay nhé.-Ba nó nói rồi cùng các vị phụ huynh đi mất
Đợi cho mọi người đi khỏi nó mới đưa một tờ giấy cho hắn và nói:
-Địa chỉ biệt thự đó.Khi vào nhớ cẩn thận mấy bông hoa hồng xanh của tôi.Mật mã là AngelRose.
Nói rồi túm mấy con bạn đi thẳng.Còn hắn thì cười thầm trong lòng với cái ý nghĩ:"Minh Khang này mà không cưa đổ được cô thì không phải là tôi."
_______________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________
End
Chương này nó có hơi ngắn vì là chương dẫn cho các chương sau.