Mặc dù Cao Trường Húc cùng Đường Tư Nguyệt tiếp xúc không nhiều nhưng anh biết rõ người này vốn chịu trách nhiệm tuyên truyền xây dựng căn cứ này. Mặc dù nghe nói cô cũng là người có dị năng, nhưng hành động lần này rất quan trọng,không nên cho một người không quen tùy tiện gia nhập. anh ta đang nghĩ làm thế nào để từ chối cô ta nhã nhặn một chút.
Đường Tư Nguyệt nhiều năm nay tiếp xúc rất nhiều người, cơ hồ là một cái nhìn liền nhìn ra Cao Trường Húc không tình nguyện.
không có cách nào, cô cũng chỉ có thể vươn tay cầm tờ điều lệnh cho Cao Trường Húc xem: "Lâm tiên sinh đã đồng ý cho tôiđi theo các người, đội trưởng anh yên tâm. Tôi sẽ không làm cho các người thêm phiền toái."
Cao Trường Húc hồ nghi nhìn cô ta một cái, tiếp nhận tờ điều lệnh kia nhìn nhìn, phát hiện cô ta xác thực không lừa mình.
Mặt mũi của Lâm tiên sinh, mình còn phải cho. Vì vậy Cao Trường Húc đem điều lệnh trả lại, lộ ra một nụ cười hữu hảo: " Hoan nghênh cô gia nhập lần hành động này."
trong lòng Đường Tư Nguyệt không khỏi vỗ tay hoan hô, cuối cùng cũng không cần ở trong căn cứ chờ bọn họ bảo vệ, cô ta cũng có thể đi tìm tinh hạch tiến hóa rồi!
Hai người cùng nhau đi lên xe tải, cuối cùng Cao Trường Húc nhịn không được hỏi cô ta: "Ở trong căn cứ không tốt sao? Thế giới bên ngoài không như cô tưởng tượng tốt đẹp như vậy đâu."
Đường Tư Nguyệt đương nhiên là đã có chuẩn bị tâm lý, cô ta am hiểu hòa mình vào đám người, còn giống như nói giỡn với Cao Trường Húc: "Cao đội trưởng quên tôi cũng là về sau mới gia nhập căn cứ Tân Bình? Dọc theo đường đi, tôi thấy khôngít Zombie đâu."
nói đến đây, Đường Tư Nguyệt đột nhiên thu hồi khuôn mặt tươi cười, ánh mắt chất chứa sự kìm nén và nghiêm túc: "Huống chi tôi không thể dựa vào mọi người bảo vệ cả đời, tôi muốn trở nên mạnh mẽ."
Có lẽ là ánh mắt cô ta quá kiên định đã khiến Cao Trường Húc sững sờ một cái chớp mắt. Sau khi phản ứng lại, ánh mắt anhta nhìn Đường Tư Nguyệt đã mang theo thưởng thức.
Trong tận thế, đa số phụ nữ lúc nào cũng rơi vào thế yếu. Dị năng của phụ nữ phần lớn là hệ thủy ôn hòa, còn thể lực cùng kỹ năng cận chiến thường thường không sánh bằng đàn ông.
Mà Đường Tư Nguyệt có thể chủ động đứng ra bày tỏ muốn rèn luyện bản thân. Mặc kệ năng lực của cô ta như thế nào, phần tâm tình này khẳng định khiến Cao Trường Húc đáng giá cao.
Hai người trước sau lên xe, Cao Trường Húc thấy bên cạnh Diệp Thiệu không có người liền trực tiếp đi qua ngồi.
Thường Phong trên ghế lái lái xe, ghế phụ kế bên là Tô Hoằng ngồi.
Đường Tư Nguyệt thoải mái cho người trong xe quan sát cô ta một lát, rồi lập tức đưa ra một quyết định. cô ta khẽ mỉm cười, chủ động giới thiệu bản thân: "Tôi là Đường Tư Nguyệt, dị năng là hệ tinh thần, lần này tham gia hành động cùng mọi người. Tuy sức chiến đấu của tôi hơi kém, nhưng tôi sẽ giúp mọi người làm tốt công tác điều tra, tránh cho thương vong xảy ra."
Lời này vừa nói ra, trong xe vốn đã yên tĩnh lại càng yên tĩnh hơn. Chỉ có tiếng bánh xe lăn trên mặt đất và tiếng động cơ xe ầm ầm.
Tiểu đội năm người trừ Thường Phong đang lái xe đều đồng loạt nhìn về phía Đường Tư Nguyệt.
cô ta vậy mà lại là hệ tinh thần? Hơn nữa còn chủ động đem dị năng của mình nói ra?
Nên biết ở tận thế, người với người không có sự tín nhiệm là trạng thái bình thường. Nếu như bọn họ là Đường Tư Nguyệt, chắc chắn về sau phải chiến đấu mới có thể nói ra dị năng của bản thân là gì. Dù sao, hiện tại ngồi trong xe không phải là đồng đội của cô ta.
Đường Tư Nguyệt thấy tất cả mọi người nhìn cô, còn có chút ngượng ngùng sờ mũi: "Có phải tôi đã nói gì sai không? Tôi nghĩ nên nói dị năng cho mọi người trước, như vậy mới có thể lên kế hoạch hành động tốt nhất."
Cao Trường Húc mở miệng trước: "cô không làm sai, lần này cô đã gia nhập tiểu đội của chúng tôi thì tất nhiên là phải tín nhiệm lẫn nhau mới được! Giống như là cô đã nói, công tác điều tra liền giao cho cô. Tô Hoằng, anh cùng Đường Tư Nguyệt đổi chỗ ngồi đi."
Vốn Tô Hoằng ngồi ở vị trí kế bên tài xế là để điều tra tình huống. Cao Trường Húc lên tiếng, anh ta nghiêng đầu di chuyển đến ghế sau.
Đường Tư Nguyệt cũng không có gì ngượng ngùng cả, lưu loát tiếp nhận nhiệm vụ. Ngồi một hàng cùng với Thường Phong.
Mọi người vừa mới nãy còn nhìn Đường Tư Nguyệt khiếp sợ, giờ cũng đã bình tĩnh trở lại.
Còn Lệ Sâm cùng Nam Ca, từ khi Đường Tư Nguyệt nói ra ba chữ hệ tinh thần, suy nghĩ trong lòng khác với những người khác. Lệ Sâm không biết Đường Tư Nguyệt, mặc dù cô ta chủ động nói ra dị năng của mình. Nhưng cụ thể cô ta có thể vì đội ngũ làm tới trình độ nào, anh còn cần quan sát lại.
Còn Nam Ca sao? cô vốn chỉ cảm thấy em gái ngực lớn này rất đẹp mắt, hiện tại biết rõ cô ta là hệ tinh thần. cô chỉ kinh ngạc nghĩ, lẽ nào đêm hôm đó suýt chút nữa phát hiện mình chính là Đường Tư Nguyệt?
Lệ Sâm còn nghiêng đầu nhìn Nam Ca một cái, ý bảo cô ở trong đội ngũ không cần bại lộ dị năng của mình. Đáng tiếc trong đầu Nam Ca toàn cơ bắp, cô không hiểu ánh mắt Lệ Sâm đến cùng là muốn biểu đạt cái gì.
Nhưng cô vẫn cảm thấy có chút vui thích, con người hệ tinh thần nha, lần đầu tiên gặp nha. Hắc hắc, cũng không biết nếu được nhâm nhi thưởng thức máu cô ta, thì sẽ là mùi gì nhỉ. Vừa nghĩ đến đây, Nam Ca liền xác định lần này chính mình đitheo là quá chính xác.
Lệ Sâm thấy bộ dáng không tim không phổi của Nam Ca, thật sự là bất đắc dĩ.
Đường Tư Nguyệt này nếu là người có dị năng hệ tinh thần như lời nói, cô ta dựa vào cái gì để tiến hóa? Tinh hạch Zombie hệ tinh thần! Mà Nam Ca, cô ấy có khả năng chính là hệ tinh thần đó!
Nhìn ánh mắt thèm thuồng người ta của Nam Ca kìa, chắc là đang nghĩ tới đem người ta ăn như thế nào mới ngon đây. côcũng sẽ không hiểu ra, lần này Đường Tư Nguyệt ra khỏi căn cứ chính là muốn tìm loại Zombie ngu xuẩn như cô đấy!
Lệ Sâm thở dài, rõ ràng không thể cùng Nam Ca nói đạo lý mà. Mà thôi, ở trên đường mình nhìn cô ấy nhiều một chút là được.
Tân Vũ Hoa muốn thân mật cùng Nam Ca. Trước kia ra khỏi căn cứ để hành động, cậu đều là người mất hứng nhất. Lần này còn có chút phô trương giúp Nam Ca nói tình huống trên đường.
Lúc này Nam Ca một bên nhìn ra ngoài cửa sổ, một bên còn nghĩ. 1000m xung quanh cô cũng có thể cảm giác được, hình như cũng không cần Tân Vũ Hoa phải nói mà.
không chú ý tới là, Diệp Thiệu thỉnh thoảng cũng quay ra nhìn cô, trong mắt tràn đầy suy nghĩ sâu xa.
Xe đi trong chốc lát, Nam Ca mới hỏi: "Đây giống như không phải là đường đến căn cứ mà hôm trước đi."
Đối với thắc mắc này Cao Trường Húc tốt bụng giải thích: "Chúng ta lần này đi tìm dụng cụ chữa bệnh, không phải là tìm kiếm vật tư nên không đi thành thị lúc trước. Đường này tương đối dài, đại khái phải đi hơn ba giờ mới đến nơi."
Ba giờ? trên đường đi sẽ đụng phải bao nhiêu Zombie nha? (⊙v⊙)
Lệ Sâm biết rõ tiểu đội năm người không có một ai là kẻ yếu cho nên đương nhiên sẽ không lo lắng Zombie.
Bởi vì đường tương đối dài nên trên đường đi Đường Tư Nguyệt cũng có lúc cùng mọi người trò chuyện. Đừng nhìn bề ngoàicô ta xinh đẹp, lúc nói chuyện cũng rất biết tiến lui, hơn nữa hiểu được nhiều thứ nên không dẫn đến tẻ ngắt.
Quả nhiên, xe đi hơn một giờ, ấn tượng vài người đối với cô ta cũng đã tốt hơn.
Lúc này Đường Tư Nguyệt còn đang nói chuyện xảy ra trong lúc cô ta học đại học, sau khi Diệp Thiệu nghe qua còn cùng Nam Ca nói: "Lúc trước em có một môn bị ám, treo hai lần, cuối cùng tham gia thi lại, anh còn phụ đạo cho em. Về sau emnói, môn học này cả đời em cũng sẽ không quên."
Nam Ca không nghĩ tới Diệp Thiệu còn nhắc tới kỷ niệm trước kia, mấu chốt là nửa điểm cô cũng không nhớ rõ. Cuộc sống trong sân trường cái gì chứ, nó xa xôi giống như là kiếp trước vậy.
Hơn nữa sau khi Nam Ca nghe qua cũng không có tâm tình thương cảm gì. Chỉ hỏi ngược lại Diệp Thiệu: “Vậy mà hai lần cũng không thi qua? không thể nào! Sao tôi có thể ngốc như thế!"
Diệp Thiệu sững sờ, phù một tiếng bật cười.
"Tiểu sư muội, sau khi em mất trí nhớ, ngược lại tự tin không ít." Mặc dù anh ta đã cố gắng che giấu nhưng Nam Ca vẫn nhìn thấy chuyển động trong mắt anh ta.
Gào, nhân loại ngu xuẩn còn muốn cười nhạo ta sao!
Vì vậy Nam Ca cứng cái cổ không thừa nhận người trượt môn kia là mình, mặc kệ người khác nói cái gì thì cô đều có mộtphản ứng "Tôi nhất định là một thiên tài, người anh nói ngu xuẩn như vậy nhất định không phải là tôi".
thật ra tại thời điểm Đường Tư Nguyệt lên xe đã chú ý tới Nam Ca. Nghe Diệp Thiệu nói chuyện, cô ấy bị mất trí nhớ sao?
Ngoại hình Nam Ca thuộc về dạng đặc biệt xuất chúng, khiến người ta nhìn thoáng qua là có thể khắc sâu trong lòng. Giờ phút này trong đội ngũ tổng cộng chỉ có hai cô gái, lại còn đều là mỹ nữ. một người xinh đẹp một người diễm lệ lạnh lùng, tất nhiên trong lòng Đường Tư Nguyệt có chút khẩn trương.
Nếu như bọn họ đều thiên vị Nam Ca, mình không phải là phí công tranh thủ xin điều lệnh sao. đang ở thời điểm Đường Tư Nguyệt mặt ủ mày chau, cơ hội đột nhiên đến.
cô ta mạnh mé ngẩng đầu nhìn về phía trước, hỏi Cao Trường Húc: "Phía trước là chỗ nào? Có rất nhiều Zombie ẩn hiện, chúng ta nhất định phải đi qua nơi đó sao?"
Cao Trường Húc ý bảo Thường Phong ngừng xe lại trước, sau đó anh ta cũng từ ghế sau đi đến đằng trước hỏi Đường Tư Nguyệt: "Có thể xác định bên kia là loại hình Zombie nào không?"
Đường Tư Nguyệt nhắm mắt lại cảm thụ một cái, có chút cố hết sức nói: "Có rất nhiều Zombie biến dị."
Nam Ca vốn còn đang trên xe lau thanh đao của mình, chờ Đường Tư Nguyệt nói xong, cô liền dán vào Lệ Sâm. Ở bên lỗ taianh nhỏ giọng nói: "Bên trong có năm con hệ phong, sáu con hệ hỏa, còn có ba mươi mấy con hệ kim loại. Tất cả đều là Zombie cấp hai."
Sau khi nói xong, Nam Ca còn đắc ý cười một tiếng, nhướn mày nhìn Lệ Sâm: "Tôi sớm đã phát hiện ra."
cô thoáng ghét bỏ nhìn Đường Tư Nguyệt một cái, nghĩ thầm loài người kia cũng không hơn gì, căn bản là đẳng cấp khôngbằng chính mình.
Lệ Sâm cảm thấy Nam Ca thật sự là đáng yêu chết đi được, rõ ràng là cô còn để ý Diệp Thiệu nói qua sự tình cô nợ môn đi?
Tuy nhiên Nam Ca có thể cảm thụ được rõ ràng như thế, Đường Tư Nguyệt lại không thể. Xem ra dị năng của Đường Tư Nguyệt xác thực không lợi hại bằng Nam Ca.
Cao Trường Húc nghe nói đều là Zombie biến dị liền chỉ huy Tô Hoằng xuống xe đi tìm hiểu một chút.
không bao lâu sau Tô Hoằng trở lại, mắt đào hoa rực rỡ phát sáng: "Là một cái xe buýt lật nghiêng, Zombie biến dị mặc dù nhiều nhưng đều là món khai vị thôi. Vũ Hoa, đi, cậu cùng anh đi quét dọn chiến trường nào."
"A?" Tân Vũ Hoa đau khổ xụ mặt: "không đi không được sao?"
Tô Hoằng hắc hắc xấu xa cười hai tiếng, một tay dắt lấy Tân Vũ Hoa xuống xe: "Đương nhiên không được! Cậu thuộc hệ mộc dường như rất thích hợp quần công nha, đi thôi!"
Tân Vũ Hoa rất là không phục, nói đến quần công thì Tông Hạo Hiên hệ sét rõ ràng lợi hại hơn!
Tuy nhiên không đợi cậu giãy giụa Tô Hoằng đã mang cậu đi. không quá một phút, mấy trăm mét phía trước truyền đến tiếng Zombie từng đợt gào thét.
Đường Tư Nguyệt luôn luôn chú ý tình huống chiến trường, thật ra chiến đấu cũng kết thúc rất nhanh. Hai người kia ra tay đối phó đám Zombie căn bản là giống như là đạp nát món ăn. Dị năng cô ta còn chưa tiêu hao bao nhiêu, hai người đã quét dọn chiến trường xong.
Ánh mắt cô ta thay đổi trở nên càng thâm thúy hơn. Hóa ra lực lượng cường hãn đối phó với hơn vài chục Zombie cũngkhông sợ!
Xem ra sau khi cô ta về căn cứ phải bắt đầu tham gia huấn luyện thể năng, tuyệt đối không thể bởi vì là hệ tinh thần mà lười biếng.
Đường Tư Nguyệt nhiều năm nay tiếp xúc rất nhiều người, cơ hồ là một cái nhìn liền nhìn ra Cao Trường Húc không tình nguyện.
không có cách nào, cô cũng chỉ có thể vươn tay cầm tờ điều lệnh cho Cao Trường Húc xem: "Lâm tiên sinh đã đồng ý cho tôiđi theo các người, đội trưởng anh yên tâm. Tôi sẽ không làm cho các người thêm phiền toái."
Cao Trường Húc hồ nghi nhìn cô ta một cái, tiếp nhận tờ điều lệnh kia nhìn nhìn, phát hiện cô ta xác thực không lừa mình.
Mặt mũi của Lâm tiên sinh, mình còn phải cho. Vì vậy Cao Trường Húc đem điều lệnh trả lại, lộ ra một nụ cười hữu hảo: " Hoan nghênh cô gia nhập lần hành động này."
trong lòng Đường Tư Nguyệt không khỏi vỗ tay hoan hô, cuối cùng cũng không cần ở trong căn cứ chờ bọn họ bảo vệ, cô ta cũng có thể đi tìm tinh hạch tiến hóa rồi!
Hai người cùng nhau đi lên xe tải, cuối cùng Cao Trường Húc nhịn không được hỏi cô ta: "Ở trong căn cứ không tốt sao? Thế giới bên ngoài không như cô tưởng tượng tốt đẹp như vậy đâu."
Đường Tư Nguyệt đương nhiên là đã có chuẩn bị tâm lý, cô ta am hiểu hòa mình vào đám người, còn giống như nói giỡn với Cao Trường Húc: "Cao đội trưởng quên tôi cũng là về sau mới gia nhập căn cứ Tân Bình? Dọc theo đường đi, tôi thấy khôngít Zombie đâu."
nói đến đây, Đường Tư Nguyệt đột nhiên thu hồi khuôn mặt tươi cười, ánh mắt chất chứa sự kìm nén và nghiêm túc: "Huống chi tôi không thể dựa vào mọi người bảo vệ cả đời, tôi muốn trở nên mạnh mẽ."
Có lẽ là ánh mắt cô ta quá kiên định đã khiến Cao Trường Húc sững sờ một cái chớp mắt. Sau khi phản ứng lại, ánh mắt anhta nhìn Đường Tư Nguyệt đã mang theo thưởng thức.
Trong tận thế, đa số phụ nữ lúc nào cũng rơi vào thế yếu. Dị năng của phụ nữ phần lớn là hệ thủy ôn hòa, còn thể lực cùng kỹ năng cận chiến thường thường không sánh bằng đàn ông.
Mà Đường Tư Nguyệt có thể chủ động đứng ra bày tỏ muốn rèn luyện bản thân. Mặc kệ năng lực của cô ta như thế nào, phần tâm tình này khẳng định khiến Cao Trường Húc đáng giá cao.
Hai người trước sau lên xe, Cao Trường Húc thấy bên cạnh Diệp Thiệu không có người liền trực tiếp đi qua ngồi.
Thường Phong trên ghế lái lái xe, ghế phụ kế bên là Tô Hoằng ngồi.
Đường Tư Nguyệt thoải mái cho người trong xe quan sát cô ta một lát, rồi lập tức đưa ra một quyết định. cô ta khẽ mỉm cười, chủ động giới thiệu bản thân: "Tôi là Đường Tư Nguyệt, dị năng là hệ tinh thần, lần này tham gia hành động cùng mọi người. Tuy sức chiến đấu của tôi hơi kém, nhưng tôi sẽ giúp mọi người làm tốt công tác điều tra, tránh cho thương vong xảy ra."
Lời này vừa nói ra, trong xe vốn đã yên tĩnh lại càng yên tĩnh hơn. Chỉ có tiếng bánh xe lăn trên mặt đất và tiếng động cơ xe ầm ầm.
Tiểu đội năm người trừ Thường Phong đang lái xe đều đồng loạt nhìn về phía Đường Tư Nguyệt.
cô ta vậy mà lại là hệ tinh thần? Hơn nữa còn chủ động đem dị năng của mình nói ra?
Nên biết ở tận thế, người với người không có sự tín nhiệm là trạng thái bình thường. Nếu như bọn họ là Đường Tư Nguyệt, chắc chắn về sau phải chiến đấu mới có thể nói ra dị năng của bản thân là gì. Dù sao, hiện tại ngồi trong xe không phải là đồng đội của cô ta.
Đường Tư Nguyệt thấy tất cả mọi người nhìn cô, còn có chút ngượng ngùng sờ mũi: "Có phải tôi đã nói gì sai không? Tôi nghĩ nên nói dị năng cho mọi người trước, như vậy mới có thể lên kế hoạch hành động tốt nhất."
Cao Trường Húc mở miệng trước: "cô không làm sai, lần này cô đã gia nhập tiểu đội của chúng tôi thì tất nhiên là phải tín nhiệm lẫn nhau mới được! Giống như là cô đã nói, công tác điều tra liền giao cho cô. Tô Hoằng, anh cùng Đường Tư Nguyệt đổi chỗ ngồi đi."
Vốn Tô Hoằng ngồi ở vị trí kế bên tài xế là để điều tra tình huống. Cao Trường Húc lên tiếng, anh ta nghiêng đầu di chuyển đến ghế sau.
Đường Tư Nguyệt cũng không có gì ngượng ngùng cả, lưu loát tiếp nhận nhiệm vụ. Ngồi một hàng cùng với Thường Phong.
Mọi người vừa mới nãy còn nhìn Đường Tư Nguyệt khiếp sợ, giờ cũng đã bình tĩnh trở lại.
Còn Lệ Sâm cùng Nam Ca, từ khi Đường Tư Nguyệt nói ra ba chữ hệ tinh thần, suy nghĩ trong lòng khác với những người khác. Lệ Sâm không biết Đường Tư Nguyệt, mặc dù cô ta chủ động nói ra dị năng của mình. Nhưng cụ thể cô ta có thể vì đội ngũ làm tới trình độ nào, anh còn cần quan sát lại.
Còn Nam Ca sao? cô vốn chỉ cảm thấy em gái ngực lớn này rất đẹp mắt, hiện tại biết rõ cô ta là hệ tinh thần. cô chỉ kinh ngạc nghĩ, lẽ nào đêm hôm đó suýt chút nữa phát hiện mình chính là Đường Tư Nguyệt?
Lệ Sâm còn nghiêng đầu nhìn Nam Ca một cái, ý bảo cô ở trong đội ngũ không cần bại lộ dị năng của mình. Đáng tiếc trong đầu Nam Ca toàn cơ bắp, cô không hiểu ánh mắt Lệ Sâm đến cùng là muốn biểu đạt cái gì.
Nhưng cô vẫn cảm thấy có chút vui thích, con người hệ tinh thần nha, lần đầu tiên gặp nha. Hắc hắc, cũng không biết nếu được nhâm nhi thưởng thức máu cô ta, thì sẽ là mùi gì nhỉ. Vừa nghĩ đến đây, Nam Ca liền xác định lần này chính mình đitheo là quá chính xác.
Lệ Sâm thấy bộ dáng không tim không phổi của Nam Ca, thật sự là bất đắc dĩ.
Đường Tư Nguyệt này nếu là người có dị năng hệ tinh thần như lời nói, cô ta dựa vào cái gì để tiến hóa? Tinh hạch Zombie hệ tinh thần! Mà Nam Ca, cô ấy có khả năng chính là hệ tinh thần đó!
Nhìn ánh mắt thèm thuồng người ta của Nam Ca kìa, chắc là đang nghĩ tới đem người ta ăn như thế nào mới ngon đây. côcũng sẽ không hiểu ra, lần này Đường Tư Nguyệt ra khỏi căn cứ chính là muốn tìm loại Zombie ngu xuẩn như cô đấy!
Lệ Sâm thở dài, rõ ràng không thể cùng Nam Ca nói đạo lý mà. Mà thôi, ở trên đường mình nhìn cô ấy nhiều một chút là được.
Tân Vũ Hoa muốn thân mật cùng Nam Ca. Trước kia ra khỏi căn cứ để hành động, cậu đều là người mất hứng nhất. Lần này còn có chút phô trương giúp Nam Ca nói tình huống trên đường.
Lúc này Nam Ca một bên nhìn ra ngoài cửa sổ, một bên còn nghĩ. 1000m xung quanh cô cũng có thể cảm giác được, hình như cũng không cần Tân Vũ Hoa phải nói mà.
không chú ý tới là, Diệp Thiệu thỉnh thoảng cũng quay ra nhìn cô, trong mắt tràn đầy suy nghĩ sâu xa.
Xe đi trong chốc lát, Nam Ca mới hỏi: "Đây giống như không phải là đường đến căn cứ mà hôm trước đi."
Đối với thắc mắc này Cao Trường Húc tốt bụng giải thích: "Chúng ta lần này đi tìm dụng cụ chữa bệnh, không phải là tìm kiếm vật tư nên không đi thành thị lúc trước. Đường này tương đối dài, đại khái phải đi hơn ba giờ mới đến nơi."
Ba giờ? trên đường đi sẽ đụng phải bao nhiêu Zombie nha? (⊙v⊙)
Lệ Sâm biết rõ tiểu đội năm người không có một ai là kẻ yếu cho nên đương nhiên sẽ không lo lắng Zombie.
Bởi vì đường tương đối dài nên trên đường đi Đường Tư Nguyệt cũng có lúc cùng mọi người trò chuyện. Đừng nhìn bề ngoàicô ta xinh đẹp, lúc nói chuyện cũng rất biết tiến lui, hơn nữa hiểu được nhiều thứ nên không dẫn đến tẻ ngắt.
Quả nhiên, xe đi hơn một giờ, ấn tượng vài người đối với cô ta cũng đã tốt hơn.
Lúc này Đường Tư Nguyệt còn đang nói chuyện xảy ra trong lúc cô ta học đại học, sau khi Diệp Thiệu nghe qua còn cùng Nam Ca nói: "Lúc trước em có một môn bị ám, treo hai lần, cuối cùng tham gia thi lại, anh còn phụ đạo cho em. Về sau emnói, môn học này cả đời em cũng sẽ không quên."
Nam Ca không nghĩ tới Diệp Thiệu còn nhắc tới kỷ niệm trước kia, mấu chốt là nửa điểm cô cũng không nhớ rõ. Cuộc sống trong sân trường cái gì chứ, nó xa xôi giống như là kiếp trước vậy.
Hơn nữa sau khi Nam Ca nghe qua cũng không có tâm tình thương cảm gì. Chỉ hỏi ngược lại Diệp Thiệu: “Vậy mà hai lần cũng không thi qua? không thể nào! Sao tôi có thể ngốc như thế!"
Diệp Thiệu sững sờ, phù một tiếng bật cười.
"Tiểu sư muội, sau khi em mất trí nhớ, ngược lại tự tin không ít." Mặc dù anh ta đã cố gắng che giấu nhưng Nam Ca vẫn nhìn thấy chuyển động trong mắt anh ta.
Gào, nhân loại ngu xuẩn còn muốn cười nhạo ta sao!
Vì vậy Nam Ca cứng cái cổ không thừa nhận người trượt môn kia là mình, mặc kệ người khác nói cái gì thì cô đều có mộtphản ứng "Tôi nhất định là một thiên tài, người anh nói ngu xuẩn như vậy nhất định không phải là tôi".
thật ra tại thời điểm Đường Tư Nguyệt lên xe đã chú ý tới Nam Ca. Nghe Diệp Thiệu nói chuyện, cô ấy bị mất trí nhớ sao?
Ngoại hình Nam Ca thuộc về dạng đặc biệt xuất chúng, khiến người ta nhìn thoáng qua là có thể khắc sâu trong lòng. Giờ phút này trong đội ngũ tổng cộng chỉ có hai cô gái, lại còn đều là mỹ nữ. một người xinh đẹp một người diễm lệ lạnh lùng, tất nhiên trong lòng Đường Tư Nguyệt có chút khẩn trương.
Nếu như bọn họ đều thiên vị Nam Ca, mình không phải là phí công tranh thủ xin điều lệnh sao. đang ở thời điểm Đường Tư Nguyệt mặt ủ mày chau, cơ hội đột nhiên đến.
cô ta mạnh mé ngẩng đầu nhìn về phía trước, hỏi Cao Trường Húc: "Phía trước là chỗ nào? Có rất nhiều Zombie ẩn hiện, chúng ta nhất định phải đi qua nơi đó sao?"
Cao Trường Húc ý bảo Thường Phong ngừng xe lại trước, sau đó anh ta cũng từ ghế sau đi đến đằng trước hỏi Đường Tư Nguyệt: "Có thể xác định bên kia là loại hình Zombie nào không?"
Đường Tư Nguyệt nhắm mắt lại cảm thụ một cái, có chút cố hết sức nói: "Có rất nhiều Zombie biến dị."
Nam Ca vốn còn đang trên xe lau thanh đao của mình, chờ Đường Tư Nguyệt nói xong, cô liền dán vào Lệ Sâm. Ở bên lỗ taianh nhỏ giọng nói: "Bên trong có năm con hệ phong, sáu con hệ hỏa, còn có ba mươi mấy con hệ kim loại. Tất cả đều là Zombie cấp hai."
Sau khi nói xong, Nam Ca còn đắc ý cười một tiếng, nhướn mày nhìn Lệ Sâm: "Tôi sớm đã phát hiện ra."
cô thoáng ghét bỏ nhìn Đường Tư Nguyệt một cái, nghĩ thầm loài người kia cũng không hơn gì, căn bản là đẳng cấp khôngbằng chính mình.
Lệ Sâm cảm thấy Nam Ca thật sự là đáng yêu chết đi được, rõ ràng là cô còn để ý Diệp Thiệu nói qua sự tình cô nợ môn đi?
Tuy nhiên Nam Ca có thể cảm thụ được rõ ràng như thế, Đường Tư Nguyệt lại không thể. Xem ra dị năng của Đường Tư Nguyệt xác thực không lợi hại bằng Nam Ca.
Cao Trường Húc nghe nói đều là Zombie biến dị liền chỉ huy Tô Hoằng xuống xe đi tìm hiểu một chút.
không bao lâu sau Tô Hoằng trở lại, mắt đào hoa rực rỡ phát sáng: "Là một cái xe buýt lật nghiêng, Zombie biến dị mặc dù nhiều nhưng đều là món khai vị thôi. Vũ Hoa, đi, cậu cùng anh đi quét dọn chiến trường nào."
"A?" Tân Vũ Hoa đau khổ xụ mặt: "không đi không được sao?"
Tô Hoằng hắc hắc xấu xa cười hai tiếng, một tay dắt lấy Tân Vũ Hoa xuống xe: "Đương nhiên không được! Cậu thuộc hệ mộc dường như rất thích hợp quần công nha, đi thôi!"
Tân Vũ Hoa rất là không phục, nói đến quần công thì Tông Hạo Hiên hệ sét rõ ràng lợi hại hơn!
Tuy nhiên không đợi cậu giãy giụa Tô Hoằng đã mang cậu đi. không quá một phút, mấy trăm mét phía trước truyền đến tiếng Zombie từng đợt gào thét.
Đường Tư Nguyệt luôn luôn chú ý tình huống chiến trường, thật ra chiến đấu cũng kết thúc rất nhanh. Hai người kia ra tay đối phó đám Zombie căn bản là giống như là đạp nát món ăn. Dị năng cô ta còn chưa tiêu hao bao nhiêu, hai người đã quét dọn chiến trường xong.
Ánh mắt cô ta thay đổi trở nên càng thâm thúy hơn. Hóa ra lực lượng cường hãn đối phó với hơn vài chục Zombie cũngkhông sợ!
Xem ra sau khi cô ta về căn cứ phải bắt đầu tham gia huấn luyện thể năng, tuyệt đối không thể bởi vì là hệ tinh thần mà lười biếng.