Tô Tử Duyệt bước vào tro nước, nước ấm bao vây thân thể mỏi mệt, làm cho nàng lập tức liền thả lỏng xuống dưới. Tô Tử Duyệt 1 bên tẩy rơi phấn hoa dính ở trên thân đã muốn ngấy người, 1 bên tự hỏi tương lai chính mình. Nhiều ngày tới nay mỏi mệt làm cho đầu óc của nàng có chút trì độn, dần dần mí mắt càng chớp càng chậm, cuối cùng tựa vào trên vách đá thành hồ nước ngủ qua.
_ Tô tiểu thư! Tô tiểu thư!- Cũng ko biết ngủ bao lâu, Tô Tử Duyệt bị lay tỉnh. Nàng chậm rãi mở đôi mắt, nhìn thấy người đánh thức nàng chính là 1 người tro đám nữ nhân kia. Thấy nữ nhân ánh mắt coi như thanh minh, Tô Tử Duyệt nhắc tới tâm mới thả xuống dưới. Thấy nàng tỉnh lại, người nọ tiếp tục nói- Ngươi ở tro nước ngủ đã lâu, phao lâu đối thân mình ko tốt, đứng lên đi, 1 hồi sẽ có cơm.
_ Đa tạ a- Tô Tử Duyệt cảm kích cười cười, phát hiện tay mình đã muốn bị bọt nước trắng bệch, ko biết làm sao thở dài, tay chân cùng sử dụng mới đứng lên nổi. Nàng này mới phát hiện chính mình cả người đều chuột rút tê mỏi, vừa động cơ bắp đều đau ko thể tả. Sau khi đi lên nàng bắt đầu đánh giá nữ tử trước mặt này, nữ nhân này bộ dạng ko đến 30 tuổi, hơi có chút tư sắc, bất quá xem ra có chút tiều tụy. Tô Tử Duyệt nghĩ nghĩ, hỏi- Ách… ko biết xưng hô như thế nào?
_ Ta họ Triệu, ngươi bảo ta Triệu tỷ là được.
_ Triệu tỷ, ta có điểm khát, nơi này có nước ko?
Triệu tỷ nâng tay chỉ 1 góc, Tô Tử Duyệt thuận phương hướng ngón tay Triệu tỷ nhìn lại, chỉ thấy trên mặt thạch bích có cái khe tròn, bên tro khe tròn có 1 cái Trúc Tử bị tước ra 1 nửa làm cái ống dẫn, tinh tế dòng nước liền theo nơi đó mặt lưu đi ra, rơi xuống phía dưới rồi thuận thế chảy xuống hồ nước nóng.
_ Nước này? Sạch sẽ ko?- Tô Tử Duyệt nhăn mày, hiển nhiên có chút ghét bỏ nơi điều kiện sinh tồn nơi này.
Triệu tỷ gật gật đầu nói- Rất sạch sẽ, ngọt lành ngon miệng, chúng ta đều uống nước này.
Triệu tỷ câu này ngược lại nhắc nhở Tô Tử Duyệt, nàng do dự 1 hồi mới đè thấp thanh âm nói- Vậy uống xong… có thể hay ko cũng biến thành các nàng như vậy?
Triệu tỷ lặng yên đã lâu mới nói- Hazz… làm sao nguyên nhân là nước được? Các nàng đây là bị buộc thành như vậy a, mỗi ngày bị đám quái vật kia hãm hại, có vài nàng còn tự sát- Triệu tỷ nói đến này, đôi mắt đỏ lên, chảy xuống 2 hàng nước mắt- Ngươi vừa tắm rửa cái ao ko biết chết chìm bao nhiêu nữ nhân! Còn có nữ nhân tinh thần ko được bình thường, còn lại đó cũng đều là chết lặng, cùng cái xác ko hồn giống nhau. Đó đều là do quái vật làm hại a! Ta liền hận ko thể giết chết bọn hắn!- Triệu tỷ nói đó thời điểm vậy khóc hồng tro mắt tràn đầy sát ý, liền như tro đêm tối ma quỷ khát máu.
Tô Tử Duyệt nhìn nhìn cái ao, lấy tay đem lông tơ trên cánh tay vuốt vuốt lên tiếp tục hỏi- Vậy… những người đó sẽ thế nào?
_ Bị ném đến nơi khác- Triệu tỷ xem Tô Tử Duyệt tro ánh mắt dẫn theo chút đùa cợt, nàng nói- Ngươi còn xem ko rõ ràng sao, đến nơi đây chỉ cần ngươi còn có 1 hơi, bọn hắn liền sẽ ko bỏ qua cho ngươi.
Triệu tỷ ánh mắt cùng khẩu khí khiến Tô Tử Duyệt cảm thấy có chút bất an, nàng ko khỏi xê dịch thân mình lùi ra phía sau- Ta đến ngày đó Mẫn Mặc nói chỉ cần có thể sinh hạ của hắn đứa nhỏ liền có thể về nhà, chẳng lẽ ko phải sao?
Nói đến Mẫn Mặc, Triệu tỷ vẻ mặt có chút dịu đi, bất quá nàng lập tức lại xuy cười 1 tiếng, nói- Hừ, ko đợi ngươi nhìn thấy hắn, cũng đã bị là đó quái vật tra tấn đến chết.
_ Chuyện sau này sẽ có ai biết được?- Tô Tử Duyệt cũng thở dài. Nếu tối hôm đó ko đi con đường đó, hiện tại cũng ko đến nỗi lưu lạc đến loại tình trạng này. Nếu ko có tới nơi này, hiện tại chính mình còn có thể giống như trước đi làm tan tầm. Nguyên bản cuộc sống buồn tẻ hiện tại nhưng lại thành cầu mà ko thể, nàng lại thở dài.
Tô Tử Duyệt hối hận 1 hồi liền lập tức ý thức được chính mình ko thể suy nghĩ chuyện trước kia, ko thể nghĩ nữa, suy nghĩ sẽ chỉ làm chính mình lòng chua xót, ko được phép nhớ, nhớ cũng chỉ làm chính mình tuyệt vọng. Tựa như loại cuộc sống ko có hi vọng này cũng liền chỉ có thể suy nghĩ hiện tại, chính mình hiện tại duy nhất nhiệm vụ chính là sống sót, quyết ko thể tựa những nữ nhân kia, chính mình phải tráng kiện khang khang sống sót.
Bất quá biết những nữ nhân kia biến thành bộ dáng này cùng chính mình ăn vật ko có liên quan Tô Tử Duyệt hơn phân nửa tâm cũng liền buông ra. Nàng đứng dậy đi đến bên nước suối, lấy tay nâng lên uống. Quả nhiên theo như lời Triệu tỷ, ngọt lành ngon miệng.
Tô Tử Duyệt uống xong nước, trở lại bên người Triệu tỷ ngồi xuống, chỉ thấy 2 cái ma quỷ đem 1 vật lớn vào. Tô Tử Duyệt quyết định cấp 2 cái ma quỷ này mệnh danh là nội vụ Giáp cùng nội vụ Ất, bởi vì nàng cảm giác bọn hắn cũng chẳng khác gì tạp vụ lắm. Vậy 2 cái ma quỷ đi đến trước mặt các nàng, nhanh chóng xuất ra 1 phần đồ ăn phóng tới trước mặt mỗi người liền ly khai.
Tô Tử Duyệt cho rằng có thể ở Ma đô ăn đến cái gì thần kỳ vật lạ, kết quả ko phải chỉ là cặp lồng đựng cơm giống thế giới các nàng thôi sao. Chỉ là số lượng thiếu đáng thương, cảm giác so với đồ ăn trên máy bay còn muốn thiếu chút. Ngửi được đồ ăn hương khí Tô Tử Duyệt mới thấy chính mình đã đói đến da dính vào bụng. Nàng mở miệng liền ăn xong phần cơm của mình, còn chưa đã liếm liếm môi, có chút ủy khuất đối Triệu tỷ nói- Liền cấp ít như thế, bọn hắn này ko phải ngược đãi phụ nữ có thai sao.
Triệu tỷ cười cười, đem phần của mình giao cho Tô Tử Duyệt nói- Ngươi ăn luôn đi.
Tô Tử Duyệt này mới phát hiện Triệu tỷ cơm 1 chút đều ko có động qua, nàng lại nhìn chung quanh, phát hiện mọi nữ nhân cùng Triệu tỷ giống nhau, có những người chỉ ăn mấy khẩu liền dừng, có những người rõ ràng liền xem cũng ko thèm xem. Nàng mặt nhăn mày đối Triệu tỷ nói- Ngươi ko ăn sao?
Triệu tỷ lắc đầu.
Tô Tử Duyệt lại khuyên nhủ- Ko ăn sao được? Người là sắt cơm là thép, ngươi nhìn ngươi đều gầy thành cái gì bộ dáng, cứ tiếp tục thân thể làm sao chịu nổi a. Ngươi ăn thêm 1 chút đi, ko vì chính mình, cũng phải vì đứa nhỏ tro bụng suy nghĩ 1 chút chứ?
Tô Tử Duyệt lời này nói còn chưa dứt, chỉ thấy Triệu tỷ điên cuồng chủy đánh chính mình hở ra bụng giận hét- Đứa nhỏ!? Này làm sao là đứa nhỏ! Đây là quái vật! Quái vật! Ta muốn đói chết này quái vật! Ta chính là cho dù chết cũng phải giết chết nó!
Tô Tử Duyệt này mới rõ ràng, nguyên lai này nhìn như bình thường Triệu tỷ kỳ thật cũng ko bình thường cho lắm, cảm tình nơi này còn có 1 người như nàng cùng mình trò chuyện. Nàng luống cuống tay chân chế trụ đôi tay Triệu tỷ, an ủi nói- Hảo hảo hảo, ta ko khuyên ngươi ăn, ta ăn, ta ăn. Ngươi bình tĩnh 1 chút, bình tĩnh 1 chút…- Thẳng đến Triệu tỷ ko còn giãy dụa, nàng mới buông ra tay, đem phần cơm Triệu tỷ nuốt vào.
Ăn xong Tô Tử Duyệt vẫn là cảm thấy có chút đói, nhưng là ấn chính mình bình thường lượng cơm ăn mà nói, hiện tại hẳn là đã no. Nàng nghĩ cảm thấy đại khái là chính mình đã đói lâu, hơn nữa tro thân thể dinh dưỡng hiện tại còn thêm đứa nhỏ, vì thân thể của chính mình khỏe mạnh, Tô Tử Duyệt quyết định phải ăn nhiều 1 chút. Thế là Tô Tử Duyệt đi tới trước người 1 cái nữ nhân, thấy nàng cơm ko nhúc nhích qua, liền hỏi- À… thật ngại quấy rầy 1 chút, này cơm ngươi còn ăn ko?
Người nọ suy yếu lắc lắc đầu.
Tô Tử Duyệt da mặt dày nói- Ngươi nếu ko ăn, có thể hay ko cho ta a?
Tô Tử Duyệt cuộc đời này cũng là lần đầu đi xin cơm ăn, hỏi xong chính nàng đều cảm thấy xấu hổ. Cũng may người nọ gật gật đầu, ko cự tuyệt, bằng ko này mặt liền quăng luôn. Tô Tử Duyệt hữu dụng đồng dạng biện pháp xin thêm mấy phần cơm, 1 vòng xuống dưới cũng ko biết là dọa bao nhiêu người. Tô Tử Duyệt ăn thật nhiều, thẳng đến ăn ko vô mới dừng lại.
Qua 1 đoạn thời gian, nội vụ Giáp cùng Ất lại đây đem các nàng ăn thừa vật thu lấy đi. Nội vụ Giáp đi đến trước mặt Tô Tử Duyệt phát hiện bên cạnh nàng có vài cái cặp lồng cơm hết sạch, hắn nháy mắt trừng lớn tiểu đôi mắt hoàng sắc, quái dị nhìn Tô Tử Duyệt.
Tô Tử Duyệt bị nhìn nhìn mặt đỏ tai hồng, biết chính mình ăn đích thực có điểm nhiều. Nhưng mà nữ nhân bản tính lì lợm làm nàng rống lên- Nhìn cái gì nhìn! Chưa bao giờ thấy qua nữ nhân ăn nhiều chắc!
Nội vụ Giáp quả nhiên ko lại nhìn nàng, thu thập xong vật ly khai
Tô Tử Duyệt bước vào tro nước, nước ấm bao vây thân thể mỏi mệt, làm cho nàng lập tức liền thả lỏng xuống dưới. Tô Tử Duyệt bên tẩy rơi phấn hoa dính ở trên thân đã muốn ngấy người, bên tự hỏi tương lai chính mình. Nhiều ngày tới nay mỏi mệt làm cho đầu óc của nàng có chút trì độn, dần dần mí mắt càng chớp càng chậm, cuối cùng tựa vào trên vách đá thành hồ nước ngủ qua.
_ Tô tiểu thư! Tô tiểu thư!- Cũng ko biết ngủ bao lâu, Tô Tử Duyệt bị lay tỉnh. Nàng chậm rãi mở đôi mắt, nhìn thấy người đánh thức nàng chính là người tro đám nữ nhân kia. Thấy nữ nhân ánh mắt coi như thanh minh, Tô Tử Duyệt nhắc tới tâm mới thả xuống dưới. Thấy nàng tỉnh lại, người nọ tiếp tục nói- Ngươi ở tro nước ngủ đã lâu, phao lâu đối thân mình ko tốt, đứng lên đi, hồi sẽ có cơm.
_ Đa tạ a- Tô Tử Duyệt cảm kích cười cười, phát hiện tay mình đã muốn bị bọt nước trắng bệch, ko biết làm sao thở dài, tay chân cùng sử dụng mới đứng lên nổi. Nàng này mới phát hiện chính mình cả người đều chuột rút tê mỏi, vừa động cơ bắp đều đau ko thể tả. Sau khi đi lên nàng bắt đầu đánh giá nữ tử trước mặt này, nữ nhân này bộ dạng ko đến tuổi, hơi có chút tư sắc, bất quá xem ra có chút tiều tụy. Tô Tử Duyệt nghĩ nghĩ, hỏi- Ách… ko biết xưng hô như thế nào?
_ Ta họ Triệu, ngươi bảo ta Triệu tỷ là được.
_ Triệu tỷ, ta có điểm khát, nơi này có nước ko?
Triệu tỷ nâng tay chỉ góc, Tô Tử Duyệt thuận phương hướng ngón tay Triệu tỷ nhìn lại, chỉ thấy trên mặt thạch bích có cái khe tròn, bên tro khe tròn có cái Trúc Tử bị tước ra nửa làm cái ống dẫn, tinh tế dòng nước liền theo nơi đó mặt lưu đi ra, rơi xuống phía dưới rồi thuận thế chảy xuống hồ nước nóng.
_ Nước này? Sạch sẽ ko?- Tô Tử Duyệt nhăn mày, hiển nhiên có chút ghét bỏ nơi điều kiện sinh tồn nơi này.
Triệu tỷ gật gật đầu nói- Rất sạch sẽ, ngọt lành ngon miệng, chúng ta đều uống nước này.
Triệu tỷ câu này ngược lại nhắc nhở Tô Tử Duyệt, nàng do dự hồi mới đè thấp thanh âm nói- Vậy uống xong… có thể hay ko cũng biến thành các nàng như vậy?
Triệu tỷ lặng yên đã lâu mới nói- Hazz… làm sao nguyên nhân là nước được? Các nàng đây là bị buộc thành như vậy a, mỗi ngày bị đám quái vật kia hãm hại, có vài nàng còn tự sát- Triệu tỷ nói đến này, đôi mắt đỏ lên, chảy xuống hàng nước mắt- Ngươi vừa tắm rửa cái ao ko biết chết chìm bao nhiêu nữ nhân! Còn có nữ nhân tinh thần ko được bình thường, còn lại đó cũng đều là chết lặng, cùng cái xác ko hồn giống nhau. Đó đều là do quái vật làm hại a! Ta liền hận ko thể giết chết bọn hắn!- Triệu tỷ nói đó thời điểm vậy khóc hồng tro mắt tràn đầy sát ý, liền như tro đêm tối ma quỷ khát máu.
Tô Tử Duyệt nhìn nhìn cái ao, lấy tay đem lông tơ trên cánh tay vuốt vuốt lên tiếp tục hỏi- Vậy… những người đó sẽ thế nào?
_ Bị ném đến nơi khác- Triệu tỷ xem Tô Tử Duyệt tro ánh mắt dẫn theo chút đùa cợt, nàng nói- Ngươi còn xem ko rõ ràng sao, đến nơi đây chỉ cần ngươi còn có hơi, bọn hắn liền sẽ ko bỏ qua cho ngươi.
Triệu tỷ ánh mắt cùng khẩu khí khiến Tô Tử Duyệt cảm thấy có chút bất an, nàng ko khỏi xê dịch thân mình lùi ra phía sau- Ta đến ngày đó Mẫn Mặc nói chỉ cần có thể sinh hạ của hắn đứa nhỏ liền có thể về nhà, chẳng lẽ ko phải sao?
Nói đến Mẫn Mặc, Triệu tỷ vẻ mặt có chút dịu đi, bất quá nàng lập tức lại xuy cười tiếng, nói- Hừ, ko đợi ngươi nhìn thấy hắn, cũng đã bị là đó quái vật tra tấn đến chết.
_ Chuyện sau này sẽ có ai biết được?- Tô Tử Duyệt cũng thở dài. Nếu tối hôm đó ko đi con đường đó, hiện tại cũng ko đến nỗi lưu lạc đến loại tình trạng này. Nếu ko có tới nơi này, hiện tại chính mình còn có thể giống như trước đi làm tan tầm. Nguyên bản cuộc sống buồn tẻ hiện tại nhưng lại thành cầu mà ko thể, nàng lại thở dài.
Tô Tử Duyệt hối hận hồi liền lập tức ý thức được chính mình ko thể suy nghĩ chuyện trước kia, ko thể nghĩ nữa, suy nghĩ sẽ chỉ làm chính mình lòng chua xót, ko được phép nhớ, nhớ cũng chỉ làm chính mình tuyệt vọng. Tựa như loại cuộc sống ko có hi vọng này cũng liền chỉ có thể suy nghĩ hiện tại, chính mình hiện tại duy nhất nhiệm vụ chính là sống sót, quyết ko thể tựa những nữ nhân kia, chính mình phải tráng kiện khang khang sống sót.
Bất quá biết những nữ nhân kia biến thành bộ dáng này cùng chính mình ăn vật ko có liên quan Tô Tử Duyệt hơn phân nửa tâm cũng liền buông ra. Nàng đứng dậy đi đến bên nước suối, lấy tay nâng lên uống. Quả nhiên theo như lời Triệu tỷ, ngọt lành ngon miệng.
Tô Tử Duyệt uống xong nước, trở lại bên người Triệu tỷ ngồi xuống, chỉ thấy cái ma quỷ đem vật lớn vào. Tô Tử Duyệt quyết định cấp cái ma quỷ này mệnh danh là nội vụ Giáp cùng nội vụ Ất, bởi vì nàng cảm giác bọn hắn cũng chẳng khác gì tạp vụ lắm. Vậy cái ma quỷ đi đến trước mặt các nàng, nhanh chóng xuất ra phần đồ ăn phóng tới trước mặt mỗi người liền ly khai.
Tô Tử Duyệt cho rằng có thể ở Ma đô ăn đến cái gì thần kỳ vật lạ, kết quả ko phải chỉ là cặp lồng đựng cơm giống thế giới các nàng thôi sao. Chỉ là số lượng thiếu đáng thương, cảm giác so với đồ ăn trên máy bay còn muốn thiếu chút. Ngửi được đồ ăn hương khí Tô Tử Duyệt mới thấy chính mình đã đói đến da dính vào bụng. Nàng mở miệng liền ăn xong phần cơm của mình, còn chưa đã liếm liếm môi, có chút ủy khuất đối Triệu tỷ nói- Liền cấp ít như thế, bọn hắn này ko phải ngược đãi phụ nữ có thai sao.
Triệu tỷ cười cười, đem phần của mình giao cho Tô Tử Duyệt nói- Ngươi ăn luôn đi.
Tô Tử Duyệt này mới phát hiện Triệu tỷ cơm chút đều ko có động qua, nàng lại nhìn chung quanh, phát hiện mọi nữ nhân cùng Triệu tỷ giống nhau, có những người chỉ ăn mấy khẩu liền dừng, có những người rõ ràng liền xem cũng ko thèm xem. Nàng mặt nhăn mày đối Triệu tỷ nói- Ngươi ko ăn sao?
Triệu tỷ lắc đầu.
Tô Tử Duyệt lại khuyên nhủ- Ko ăn sao được? Người là sắt cơm là thép, ngươi nhìn ngươi đều gầy thành cái gì bộ dáng, cứ tiếp tục thân thể làm sao chịu nổi a. Ngươi ăn thêm chút đi, ko vì chính mình, cũng phải vì đứa nhỏ tro bụng suy nghĩ chút chứ?
Tô Tử Duyệt lời này nói còn chưa dứt, chỉ thấy Triệu tỷ điên cuồng chủy đánh chính mình hở ra bụng giận hét- Đứa nhỏ!? Này làm sao là đứa nhỏ! Đây là quái vật! Quái vật! Ta muốn đói chết này quái vật! Ta chính là cho dù chết cũng phải giết chết nó!
Tô Tử Duyệt này mới rõ ràng, nguyên lai này nhìn như bình thường Triệu tỷ kỳ thật cũng ko bình thường cho lắm, cảm tình nơi này còn có người như nàng cùng mình trò chuyện. Nàng luống cuống tay chân chế trụ đôi tay Triệu tỷ, an ủi nói- Hảo hảo hảo, ta ko khuyên ngươi ăn, ta ăn, ta ăn. Ngươi bình tĩnh chút, bình tĩnh chút…- Thẳng đến Triệu tỷ ko còn giãy dụa, nàng mới buông ra tay, đem phần cơm Triệu tỷ nuốt vào.
Ăn xong Tô Tử Duyệt vẫn là cảm thấy có chút đói, nhưng là ấn chính mình bình thường lượng cơm ăn mà nói, hiện tại hẳn là đã no. Nàng nghĩ cảm thấy đại khái là chính mình đã đói lâu, hơn nữa tro thân thể dinh dưỡng hiện tại còn thêm đứa nhỏ, vì thân thể của chính mình khỏe mạnh, Tô Tử Duyệt quyết định phải ăn nhiều chút. Thế là Tô Tử Duyệt đi tới trước người cái nữ nhân, thấy nàng cơm ko nhúc nhích qua, liền hỏi- À… thật ngại quấy rầy chút, này cơm ngươi còn ăn ko?
Người nọ suy yếu lắc lắc đầu.
Tô Tử Duyệt da mặt dày nói- Ngươi nếu ko ăn, có thể hay ko cho ta a?
Tô Tử Duyệt cuộc đời này cũng là lần đầu đi xin cơm ăn, hỏi xong chính nàng đều cảm thấy xấu hổ. Cũng may người nọ gật gật đầu, ko cự tuyệt, bằng ko này mặt liền quăng luôn. Tô Tử Duyệt hữu dụng đồng dạng biện pháp xin thêm mấy phần cơm, vòng xuống dưới cũng ko biết là dọa bao nhiêu người. Tô Tử Duyệt ăn thật nhiều, thẳng đến ăn ko vô mới dừng lại.
Qua đoạn thời gian, nội vụ Giáp cùng Ất lại đây đem các nàng ăn thừa vật thu lấy đi. Nội vụ Giáp đi đến trước mặt Tô Tử Duyệt phát hiện bên cạnh nàng có vài cái cặp lồng cơm hết sạch, hắn nháy mắt trừng lớn tiểu đôi mắt hoàng sắc, quái dị nhìn Tô Tử Duyệt.
Tô Tử Duyệt bị nhìn nhìn mặt đỏ tai hồng, biết chính mình ăn đích thực có điểm nhiều. Nhưng mà nữ nhân bản tính lì lợm làm nàng rống lên- Nhìn cái gì nhìn! Chưa bao giờ thấy qua nữ nhân ăn nhiều chắc!
Nội vụ Giáp quả nhiên ko lại nhìn nàng, thu thập xong vật ly khai