Chỉ chốc lát sau, lều trại của chàng trở lại sự yên lặng vốn có hàng ngày, nhìn sự trang trí trong lều trại, đơn giản mà thoải mái, đây chính là sự bình yên mà chàng yêu thích. Chàng chưa từng quên một câu nói nào của sư phụ, bản thân là tư tế, phải có trách nhiệm đối với mọi chuyện xảy ra, chàng không dám quên câu này một ngày nào cả.
Cho nên sau khi tà ma nữ Lộ nói, tâm trạng chàng không hề rối loạn, chàng biết ở vị trí của bản thân không thể rối loạn, mấu chốt thắng bại của trận chiến này nằm trong tay chàng, nếu tâm trạng chàng rối loạn, sẽ tạo thành sai lầm không thể cứu vãn. Vì vậy chàng ép bản thân bình tĩnh tìm cách giải vây.
Trời không phụ lòng người, cuối cùng khiến chàng nghĩ ra phương pháp, vừa đúng lúc bù đắp thoát khỏi chiều hướng suy tàn, mới không khiến chàng niệm chú hại sai người.
Nếu như nhân dân vương quốc Á La Tư vì sai lầm của chàng mà bị hủy diệt, mãi mãi chàng sẽ không tha thứ cho chính mình.
Bản thân là tư tế, chàng có thể thấy được tương lai của mọi người, nhưng lại không nhìn thấy tương lai của bản thân chàng, nếu chàng có thể nhanh chóng đoán ra, chuyện đêm qua sẽ không xảy ra, và tà ma nữ Lộ cũng sẽ không có cơ hội, đáng tiếc chàng…
Nôn! Chàng bưng ngực, miệng ọe ra máu tươi.
Tà ma pháp của tà ma nữ Lộ ở trong cơ thể chàng đang quấy phá,chàng biết đây là do quan hệ với nàng mà tạo thành. Pháp thuật hai người bọn họ tu luyện vốn là xung đột lẫn nhau, pháp thuật của chàng trộn lẫn với tà ma pháp của nàng sẽ không có tác dụng, ngược lại còn có thể khiến tà ma pháp của nàng tăng lên gấp bội; thế nhưng không giống với chàng, pháp thuật của chàng không thể có lấy tí xíu tà khí nào, nếu không sẽ làm bị thương đến nguyên khí của chàng.
Vừa nãy chàng sở dĩ có thể tỏ ra như không có việc gì mà nói chuyện cùng với Á Khắc Tư và Mại Nhĩ, toàn bộ là bằng một ý chí nỗ lực kiềm chế ảnh hưởng của tà ma pháp ở trong cơ thể. Khi đối phó với tà ma nữ Lộ, chàng cũng phải mạnh mẽ chống đỡ mới làm cho nàng ta không nhìn ra chàng không khỏe.
May mà chàng chịu thương tổn không nghiêm trọng lắm, tĩnh dưỡng một vài ngày lại không có việc gì, nếu tà ma nữ Lộ bị thương nghiêm trọng như vậy, chàng tự tin có thể giấu được mọi người, không để nhìn ra manh mối được.
Nhưng hiện nay có một vấn đề khiến chàng rất buồn bực, chàng biết năng lực của bản thân không thể giúp chàng nhìn được tương lai của bản thân mình, nhưng vì sao ngay cả tương lai của tà ma nữ Lộ ra sao chàng cũng không nhìn thấy rõ? Phải chăng là do ảnh hưởng của tà ma pháp của nàng ta, nên chàng mới không thể thấy rõ tương lai của cô ta sao? Hay là do năng lực của hắn không đủ? Trong lòng chàng cấp bách muốn biết nguyên nhân.
Thực ra vấn đề ra ở chỗ nào? Tiếc là sư phụ đã mất từ lâu, nếu không chàng có thể thỉnh giáo sư phụ, sư phụ nhất định có thể cho chàng biết đáp án rõ ràng.
Nhìn mình trong gương, Tịch Ân lặng yên suy nghĩ.
Trong gương không phải là mình sao? Vì sao thoạt nhìn lại xa lạ như vậy? Dường như chỉ là thể xác còn bị một linh hồn khác tiến vào chiếm giữ.
Lại một lần nữa, chàng lại thử xem xét tương lai của chính mình, đôi mắt xuất thần nhìn về một tương lai xa xôi nào đó. Gần như ngay lập tức, chàng thấy bản thân ra sức cố gắng xuyên qua tầng tầng sương mù dày đặc, dù biết sương mù dày đặc không tiêu tan, càng đến chỗ xa, càng thấy sương mù vây quanh chàng, từ từ cản trở khiến cho hô hấp của chàng trở nên khó khăn, ngực có chút khó chịu phải dừng lại, không thể tiếp tục đi về phía trước.
Dừng lại ở chỗ cũ, chỗ nào cũng có sương mù, nhẹ nhàng tiến vào từng lỗ chân lông của chàng, tay chân và xương cốt cũng bắt đầu rã rời. Vốn dĩ sương mù vô hại ở trong cơ thể chàng, thế nhưng lại trở thành khí độc chết người, khiến máu chàng từ từ đông lại, tim chàng hoạt động cũng bắt đầu khó khăn, tay chân cũng giống như bị đóng băng, ngay cả di chuyển cũng khó.
Bỗng dưng, chàng trào ra máu tươi ở ba đại môn (*3 đại môn chắc là 2 lỗ mũi và miệng), che ngực trừng mắt nhìn người trong gương, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán, hơi thở hỗn loạn.
Đây là lần đầu chàng bị chính năng lực của mình cắn lại, tại sao có thể như vậy chứ?
Trước đây cho dù chàng tìm kiếm tương lai của mình thế nào cũng không có chuyện như vậy xảy ra, hôm nay lại có thể khiến chàng ói máu, dường như trong cơ thể có luồng khí ngăn cản chàng tìm hiểu.
Thực ra cho dù không nhìn được, chắc là cũng đoán được ra, bởi vì tương lai của chàng đã sớm được an bài chu toàn, không thể thay đổi. Chàng sẽ vẫn là tư tế vương quốc Á La Tư, vì Á Khắc Tư xem bói, mang sức lực của bản thân ra cống hiến, cho đến khi có người kế thừa xuất hiện, trải qua dạy bảo của chàng, đủ để thay thế chàng mới thôi.
Cho nên đối với chàng mà nói có biết tương lai hay không cũng không sao, chàng cần gì phải cố chấp? Cần gì phải lãng phí năng lực thậm chí không tiếc làm tổn thương chính mình.
Không cần nhìn, dù sao kết quả cuối cùng cũng không thay đổi, có lẽ phần lớn chuyện xảy ra đêm qua chỉ là bất ngờ, khiến tinh thần chàng rối loạn.
Chuyện này không thể tiếp tục xảy ra, thân là tư tế thì đối mặt với loạn thạch băng vu mặt chàng nên không đổi sắc, chàng không cần để ý chuyện xảy ra đêm qua. Tà ma nữ Lộ chỉ là một trong những thử thách của chàng, đi qua hết thử thách này tới thử thách khác.
Tịch Ân ngồi khoanh chân trên giường, để linh hồn hòa nhập trong thiên nhiên, để thiên nhiên gột rủa tội lỗi chàng đã phạm phải.
Chàng sẽ không tái phạm sai lầm một lần nữa, phát sinh quan hệ với tà ma nữ Lộ là tội ác tày trời, suốt đời hắn phải không ngừng tu luyện mới có thể bù đắp được khuyết điểm này.
Cho nên sau khi tà ma nữ Lộ nói, tâm trạng chàng không hề rối loạn, chàng biết ở vị trí của bản thân không thể rối loạn, mấu chốt thắng bại của trận chiến này nằm trong tay chàng, nếu tâm trạng chàng rối loạn, sẽ tạo thành sai lầm không thể cứu vãn. Vì vậy chàng ép bản thân bình tĩnh tìm cách giải vây.
Trời không phụ lòng người, cuối cùng khiến chàng nghĩ ra phương pháp, vừa đúng lúc bù đắp thoát khỏi chiều hướng suy tàn, mới không khiến chàng niệm chú hại sai người.
Nếu như nhân dân vương quốc Á La Tư vì sai lầm của chàng mà bị hủy diệt, mãi mãi chàng sẽ không tha thứ cho chính mình.
Bản thân là tư tế, chàng có thể thấy được tương lai của mọi người, nhưng lại không nhìn thấy tương lai của bản thân chàng, nếu chàng có thể nhanh chóng đoán ra, chuyện đêm qua sẽ không xảy ra, và tà ma nữ Lộ cũng sẽ không có cơ hội, đáng tiếc chàng…
Nôn! Chàng bưng ngực, miệng ọe ra máu tươi.
Tà ma pháp của tà ma nữ Lộ ở trong cơ thể chàng đang quấy phá,chàng biết đây là do quan hệ với nàng mà tạo thành. Pháp thuật hai người bọn họ tu luyện vốn là xung đột lẫn nhau, pháp thuật của chàng trộn lẫn với tà ma pháp của nàng sẽ không có tác dụng, ngược lại còn có thể khiến tà ma pháp của nàng tăng lên gấp bội; thế nhưng không giống với chàng, pháp thuật của chàng không thể có lấy tí xíu tà khí nào, nếu không sẽ làm bị thương đến nguyên khí của chàng.
Vừa nãy chàng sở dĩ có thể tỏ ra như không có việc gì mà nói chuyện cùng với Á Khắc Tư và Mại Nhĩ, toàn bộ là bằng một ý chí nỗ lực kiềm chế ảnh hưởng của tà ma pháp ở trong cơ thể. Khi đối phó với tà ma nữ Lộ, chàng cũng phải mạnh mẽ chống đỡ mới làm cho nàng ta không nhìn ra chàng không khỏe.
May mà chàng chịu thương tổn không nghiêm trọng lắm, tĩnh dưỡng một vài ngày lại không có việc gì, nếu tà ma nữ Lộ bị thương nghiêm trọng như vậy, chàng tự tin có thể giấu được mọi người, không để nhìn ra manh mối được.
Nhưng hiện nay có một vấn đề khiến chàng rất buồn bực, chàng biết năng lực của bản thân không thể giúp chàng nhìn được tương lai của bản thân mình, nhưng vì sao ngay cả tương lai của tà ma nữ Lộ ra sao chàng cũng không nhìn thấy rõ? Phải chăng là do ảnh hưởng của tà ma pháp của nàng ta, nên chàng mới không thể thấy rõ tương lai của cô ta sao? Hay là do năng lực của hắn không đủ? Trong lòng chàng cấp bách muốn biết nguyên nhân.
Thực ra vấn đề ra ở chỗ nào? Tiếc là sư phụ đã mất từ lâu, nếu không chàng có thể thỉnh giáo sư phụ, sư phụ nhất định có thể cho chàng biết đáp án rõ ràng.
Nhìn mình trong gương, Tịch Ân lặng yên suy nghĩ.
Trong gương không phải là mình sao? Vì sao thoạt nhìn lại xa lạ như vậy? Dường như chỉ là thể xác còn bị một linh hồn khác tiến vào chiếm giữ.
Lại một lần nữa, chàng lại thử xem xét tương lai của chính mình, đôi mắt xuất thần nhìn về một tương lai xa xôi nào đó. Gần như ngay lập tức, chàng thấy bản thân ra sức cố gắng xuyên qua tầng tầng sương mù dày đặc, dù biết sương mù dày đặc không tiêu tan, càng đến chỗ xa, càng thấy sương mù vây quanh chàng, từ từ cản trở khiến cho hô hấp của chàng trở nên khó khăn, ngực có chút khó chịu phải dừng lại, không thể tiếp tục đi về phía trước.
Dừng lại ở chỗ cũ, chỗ nào cũng có sương mù, nhẹ nhàng tiến vào từng lỗ chân lông của chàng, tay chân và xương cốt cũng bắt đầu rã rời. Vốn dĩ sương mù vô hại ở trong cơ thể chàng, thế nhưng lại trở thành khí độc chết người, khiến máu chàng từ từ đông lại, tim chàng hoạt động cũng bắt đầu khó khăn, tay chân cũng giống như bị đóng băng, ngay cả di chuyển cũng khó.
Bỗng dưng, chàng trào ra máu tươi ở ba đại môn (*3 đại môn chắc là 2 lỗ mũi và miệng), che ngực trừng mắt nhìn người trong gương, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán, hơi thở hỗn loạn.
Đây là lần đầu chàng bị chính năng lực của mình cắn lại, tại sao có thể như vậy chứ?
Trước đây cho dù chàng tìm kiếm tương lai của mình thế nào cũng không có chuyện như vậy xảy ra, hôm nay lại có thể khiến chàng ói máu, dường như trong cơ thể có luồng khí ngăn cản chàng tìm hiểu.
Thực ra cho dù không nhìn được, chắc là cũng đoán được ra, bởi vì tương lai của chàng đã sớm được an bài chu toàn, không thể thay đổi. Chàng sẽ vẫn là tư tế vương quốc Á La Tư, vì Á Khắc Tư xem bói, mang sức lực của bản thân ra cống hiến, cho đến khi có người kế thừa xuất hiện, trải qua dạy bảo của chàng, đủ để thay thế chàng mới thôi.
Cho nên đối với chàng mà nói có biết tương lai hay không cũng không sao, chàng cần gì phải cố chấp? Cần gì phải lãng phí năng lực thậm chí không tiếc làm tổn thương chính mình.
Không cần nhìn, dù sao kết quả cuối cùng cũng không thay đổi, có lẽ phần lớn chuyện xảy ra đêm qua chỉ là bất ngờ, khiến tinh thần chàng rối loạn.
Chuyện này không thể tiếp tục xảy ra, thân là tư tế thì đối mặt với loạn thạch băng vu mặt chàng nên không đổi sắc, chàng không cần để ý chuyện xảy ra đêm qua. Tà ma nữ Lộ chỉ là một trong những thử thách của chàng, đi qua hết thử thách này tới thử thách khác.
Tịch Ân ngồi khoanh chân trên giường, để linh hồn hòa nhập trong thiên nhiên, để thiên nhiên gột rủa tội lỗi chàng đã phạm phải.
Chàng sẽ không tái phạm sai lầm một lần nữa, phát sinh quan hệ với tà ma nữ Lộ là tội ác tày trời, suốt đời hắn phải không ngừng tu luyện mới có thể bù đắp được khuyết điểm này.