Bước trên thần điện, Lộ cẩn cẩn dè dặt tự cảnh cáo mình, mới hiện ra được một khuôn mặt khinh thường. Người này chẳng được nàng coi ra gì cả, đồ vật trang trí bên trong đều tượng trưng cho ánh sáng, không màng vụ lợi, càng khiến nàng coi thường đến cực điểm. Thực sự không thích hợp với nàng, đối lập với lối sống trong bóng tối của nàng, cho dù là ở cách nàng bố trí đồ vật, mọi thứ đều phù hợp với tính cách của nàng, vừa u ám lại vừa tà ác.
A! Vừa vào đến thần điện, khiến nàng sinh ra kích thích muốn phá hủy tất cả, sẽ có một ngày nàng hủy diệt thần điện này, thế nhưng người đầu tiên nàng phải giết chết chính là Tịch Ân, nàng thực sự mong chờ tới lúc động thủ.
Nàng cố gắng kìm chế xúc động của mình, nếu không nàng sẽ nhanh chóng chớp thời cơ mà băm vằm cơ thể Tịch Ân thành vạn mảnh, để hưởng thụ sự vui mừng về cái chết của hắn, nàng nhẫn nhịn xuống.
Tịch Ân không hề phát hiện ra tâm tình người phía sau chuyển biến rất nhanh, tin cậy quay lưng về phía nàng, không sợ nàng sẽ nhân cơ hội này mà đánh lén.
“Bởi vì trên người ngươi còn có tà ma pháp, cho nên đi tới thần điện có lẽ sẽ làm ngươi thấy có chút khó chịu, nhưng mà ngươi chịu đựng một chút, sẽ nhanh chóng thích ứng thôi.” Giọng nói của Tịch Ân rất bình thản, khuôn mặt không hề biến sắc giải thích cho nàng nghe.
“Vâng! Ta, ta sẽ chịu đựng.” Lộ giả vờ ngoan ngoãn gật đầu, dáng vẻ như có thể chịu tất cả nỗi đau.
“Ta hỏi ngươi, ngươi chưa từng gặp một người tóc quăn màu đen, một nữ tử lẳng lơ mặc một bộ y phục màu hồng sao?” Chàng đoán rằng tà ma pháp trên người nàng là do tà ma nữ Lộ gây ra, cho nên chàng nói ra những điểm đặc biệt của tà ma nữ Lộ.
Lộ cố ý nghiêng đầu suy nghĩ nghiêm túc một lát, sau đó mới bừng tỉnh ngộ gật đầu nói: “Vâng! Vâng! Tế… Tư tế ngài, ngài sao biết ta có gặp… gặp vị tiểu thư kia?” Vẻ mặt nàng sùng bái nhìn Tịch Ân, trong lòng thì không ngừng cười nhạt.
“Quả nhiên…” Cỗ tà khí này chàng rất quen thuộc,nàng đúng là bị tà ma nữ Lộ sai khiến tiến cung, may mà chàng sớm phát hiện, nếu không để cho nàng ở trong cung gây rối loạn, có thể gây ra chyện không ổn rồi.
“Nàng có nói gì với ngươi hay không?” Tịch Ân tiếp tục tra hỏi, chàng muốn biết mục đích của tà ma nữ Lộ là ở đâu, muốn tìm cách hại Á Khắc Tư sao? Hay là gây rối loạn triều chính giúp cho A Liệt đợi thời cơ trở lại.
Nếu như mục tiêu của nàng là Á Khắc Tư, chàng phải tăng thêm số người đi tới Lôi Ngõa Gia bảo vệ cho Á Khắc Tư, tránh cho Á Khắc Tư bị thương.
Nhưng nếu mục đích của nàng là gây rối loạn triều chính, vậy thì chàng cũng sẽ không để cho nàng có thể thực hiện được. A Liệt đối xử với dân chúng rất bạo tàn tà ác, nếu hắn trở lại xưng vương sẽ làm hại dân chúng.
Cho nên chàng nhất định phải bắt được tà ma nữ Lộ trước, tránh để nàng làm càn làm ác.
“Không, không có, ta chỉ nhớ rõ, chỉ nhớ rõ nàng cười với ta một cái, sau đó, sau đó người… người đã không thấy bóng dáng đâu…”
Nàng giống như nhớ lại mà nói.
Tịch Ân cúi đầu tự hỏi lời của nàng, ám chỉ của tà ma nữ Lộ rất có thể là đã ăn sâu vào trong trí nhớ của nàng, đợi mục tiêu xuất hiện, chỉ thị sẽ như ánh sáng tự lóe ra, thúc đẩy nàng hành động.
“Ngươi tên là gì?” Chàng đột nhiên hỏi.
“Ta, ta là Lị… Lị Lị.” Nàng giả vờ xấu hổ cúi đầu trả lời.
“Lị Lị, trước tiên ta giúp ngươi giải trừ tà ma pháp trên người.”
Lộ nghe vậy, thầm kêu một tiếng, một ngày để hắn bắt tay vào giải trừ tà ma pháp trên người nàng, lời nói dối của nàng sẽ bị vạch trần, nàng phải nghĩ ra biện pháp ngăn cản.
“Vậy bây giờ sao?” Nàng cố ý ngu ngơ dò hỏi.
“Dĩ nhiên là bây giờ rồi, sau khi ngươi đi vào thần điện, tà khí trên người càng lúc càng mạnh, phải nhanh chóng để ta giải trừ mới được.”
Tịch Ân có chút kì quái về câu hỏi của nàng, xem ra nàng không muốn giải trừ tà khí trên người ngay.
“Thế nhưng… Thế nhưng ta sẽ sợ…” Nàng giả vờ sợ sệt rút lui.
“Ngươi không cần sợ, không có việc gì.” Tịch Ân dịu dàng trấn an tâm tình của nàng, tiến lên phía trước, không cho nàng né ra.
“Tư tế, ngài, sau khi ngài giải trừ tà khí trên người ta, ta, ta có thể bị chết hay không?” Nàng cố tình chọn vấn đề sống chết, ngăn cản hắn.
“Sẽ không sao. Ta sẽ không cho ngươi chết đâu.” Tịch Ân vẫn kiềm chế khyên bảo nàng.
“Ta, ta…” Nàng lùi về phía sau, do dự, thực ra là nghĩ biện pháp thoát thân.
“Ngươi cũng không muốn bị người khác khống chế, làm chuyện sai lầm chứ?” Hắn cố gắng giảng đạo lý cho nàng.
“Vâng, ta… Ta cũng không muốn làm chuyện xấu, nhưng, thế nhưng ta cũng không muốnn, không muốn mất mạng.” Nàng gục đầu xuống, lòng bàn tay bắt đầu đổ mồ hôi.
“Ngươi phải tin tưởng ta, chỉ cần tin tưởng ta, tất cả đều không có chuyện gì.”
Tuy rằng không thể biết được cuối cùng thì trên người nàng có bao nhiêu tà ma pháp, nhưng mà chàng tin tưởng là sẽ không làm hại đến tính mạng của nàng; nếu thực sự làm nàng bị thương, chàng cũng sẽ nghĩ ra biện pháp để giải quyết, tuyệt đối không mang tính mạng của nàng ra đùa giỡn.
Nàng nên làm gì bây giờ? Là hắn ép nàng ra tay sớm, xem ra nàng chỉ có thể ăn cả ngã về không, chiến thắng trong nguy hiểm, bây giờ quay về với hiện tại, Tịch Ân không hề phòng bị với nàng, tuyệt đối không lường được rằng nàng sẽ ra tay giết hắn.
Đôi mắt của nàng từ từ ngưng tụ sát ý, chuẩn bị sử dụng tà ma pháp độc ác nhất.
Đột nhiên có một thị nữ lao điên cuồng vào thần điện, khiến Lộ kiềm chế hành động tấn công đúng lúc, im lặng quan sát chuyển biến.
A! Vừa vào đến thần điện, khiến nàng sinh ra kích thích muốn phá hủy tất cả, sẽ có một ngày nàng hủy diệt thần điện này, thế nhưng người đầu tiên nàng phải giết chết chính là Tịch Ân, nàng thực sự mong chờ tới lúc động thủ.
Nàng cố gắng kìm chế xúc động của mình, nếu không nàng sẽ nhanh chóng chớp thời cơ mà băm vằm cơ thể Tịch Ân thành vạn mảnh, để hưởng thụ sự vui mừng về cái chết của hắn, nàng nhẫn nhịn xuống.
Tịch Ân không hề phát hiện ra tâm tình người phía sau chuyển biến rất nhanh, tin cậy quay lưng về phía nàng, không sợ nàng sẽ nhân cơ hội này mà đánh lén.
“Bởi vì trên người ngươi còn có tà ma pháp, cho nên đi tới thần điện có lẽ sẽ làm ngươi thấy có chút khó chịu, nhưng mà ngươi chịu đựng một chút, sẽ nhanh chóng thích ứng thôi.” Giọng nói của Tịch Ân rất bình thản, khuôn mặt không hề biến sắc giải thích cho nàng nghe.
“Vâng! Ta, ta sẽ chịu đựng.” Lộ giả vờ ngoan ngoãn gật đầu, dáng vẻ như có thể chịu tất cả nỗi đau.
“Ta hỏi ngươi, ngươi chưa từng gặp một người tóc quăn màu đen, một nữ tử lẳng lơ mặc một bộ y phục màu hồng sao?” Chàng đoán rằng tà ma pháp trên người nàng là do tà ma nữ Lộ gây ra, cho nên chàng nói ra những điểm đặc biệt của tà ma nữ Lộ.
Lộ cố ý nghiêng đầu suy nghĩ nghiêm túc một lát, sau đó mới bừng tỉnh ngộ gật đầu nói: “Vâng! Vâng! Tế… Tư tế ngài, ngài sao biết ta có gặp… gặp vị tiểu thư kia?” Vẻ mặt nàng sùng bái nhìn Tịch Ân, trong lòng thì không ngừng cười nhạt.
“Quả nhiên…” Cỗ tà khí này chàng rất quen thuộc,nàng đúng là bị tà ma nữ Lộ sai khiến tiến cung, may mà chàng sớm phát hiện, nếu không để cho nàng ở trong cung gây rối loạn, có thể gây ra chyện không ổn rồi.
“Nàng có nói gì với ngươi hay không?” Tịch Ân tiếp tục tra hỏi, chàng muốn biết mục đích của tà ma nữ Lộ là ở đâu, muốn tìm cách hại Á Khắc Tư sao? Hay là gây rối loạn triều chính giúp cho A Liệt đợi thời cơ trở lại.
Nếu như mục tiêu của nàng là Á Khắc Tư, chàng phải tăng thêm số người đi tới Lôi Ngõa Gia bảo vệ cho Á Khắc Tư, tránh cho Á Khắc Tư bị thương.
Nhưng nếu mục đích của nàng là gây rối loạn triều chính, vậy thì chàng cũng sẽ không để cho nàng có thể thực hiện được. A Liệt đối xử với dân chúng rất bạo tàn tà ác, nếu hắn trở lại xưng vương sẽ làm hại dân chúng.
Cho nên chàng nhất định phải bắt được tà ma nữ Lộ trước, tránh để nàng làm càn làm ác.
“Không, không có, ta chỉ nhớ rõ, chỉ nhớ rõ nàng cười với ta một cái, sau đó, sau đó người… người đã không thấy bóng dáng đâu…”
Nàng giống như nhớ lại mà nói.
Tịch Ân cúi đầu tự hỏi lời của nàng, ám chỉ của tà ma nữ Lộ rất có thể là đã ăn sâu vào trong trí nhớ của nàng, đợi mục tiêu xuất hiện, chỉ thị sẽ như ánh sáng tự lóe ra, thúc đẩy nàng hành động.
“Ngươi tên là gì?” Chàng đột nhiên hỏi.
“Ta, ta là Lị… Lị Lị.” Nàng giả vờ xấu hổ cúi đầu trả lời.
“Lị Lị, trước tiên ta giúp ngươi giải trừ tà ma pháp trên người.”
Lộ nghe vậy, thầm kêu một tiếng, một ngày để hắn bắt tay vào giải trừ tà ma pháp trên người nàng, lời nói dối của nàng sẽ bị vạch trần, nàng phải nghĩ ra biện pháp ngăn cản.
“Vậy bây giờ sao?” Nàng cố ý ngu ngơ dò hỏi.
“Dĩ nhiên là bây giờ rồi, sau khi ngươi đi vào thần điện, tà khí trên người càng lúc càng mạnh, phải nhanh chóng để ta giải trừ mới được.”
Tịch Ân có chút kì quái về câu hỏi của nàng, xem ra nàng không muốn giải trừ tà khí trên người ngay.
“Thế nhưng… Thế nhưng ta sẽ sợ…” Nàng giả vờ sợ sệt rút lui.
“Ngươi không cần sợ, không có việc gì.” Tịch Ân dịu dàng trấn an tâm tình của nàng, tiến lên phía trước, không cho nàng né ra.
“Tư tế, ngài, sau khi ngài giải trừ tà khí trên người ta, ta, ta có thể bị chết hay không?” Nàng cố tình chọn vấn đề sống chết, ngăn cản hắn.
“Sẽ không sao. Ta sẽ không cho ngươi chết đâu.” Tịch Ân vẫn kiềm chế khyên bảo nàng.
“Ta, ta…” Nàng lùi về phía sau, do dự, thực ra là nghĩ biện pháp thoát thân.
“Ngươi cũng không muốn bị người khác khống chế, làm chuyện sai lầm chứ?” Hắn cố gắng giảng đạo lý cho nàng.
“Vâng, ta… Ta cũng không muốn làm chuyện xấu, nhưng, thế nhưng ta cũng không muốnn, không muốn mất mạng.” Nàng gục đầu xuống, lòng bàn tay bắt đầu đổ mồ hôi.
“Ngươi phải tin tưởng ta, chỉ cần tin tưởng ta, tất cả đều không có chuyện gì.”
Tuy rằng không thể biết được cuối cùng thì trên người nàng có bao nhiêu tà ma pháp, nhưng mà chàng tin tưởng là sẽ không làm hại đến tính mạng của nàng; nếu thực sự làm nàng bị thương, chàng cũng sẽ nghĩ ra biện pháp để giải quyết, tuyệt đối không mang tính mạng của nàng ra đùa giỡn.
Nàng nên làm gì bây giờ? Là hắn ép nàng ra tay sớm, xem ra nàng chỉ có thể ăn cả ngã về không, chiến thắng trong nguy hiểm, bây giờ quay về với hiện tại, Tịch Ân không hề phòng bị với nàng, tuyệt đối không lường được rằng nàng sẽ ra tay giết hắn.
Đôi mắt của nàng từ từ ngưng tụ sát ý, chuẩn bị sử dụng tà ma pháp độc ác nhất.
Đột nhiên có một thị nữ lao điên cuồng vào thần điện, khiến Lộ kiềm chế hành động tấn công đúng lúc, im lặng quan sát chuyển biến.