Tịch Ân cắn răng không trả lời, vội vàng giữ tâm trạng bình tĩnh, phớt lờ lời nói khêu gợi của ả. Là do chàng quá sơ suất, không đề phòng ma nữ Lộ. Chàng cho rằng ả sẽ quang minh chính đại đọ sức với chàng ở trên chiến trường, không ngờ tới ả sẽ sử dụng phương pháp bỉ ổi như thế để đối phó với chàng.
Đáng nhẽ vừa rồi chàng không nên cứu giúp người con gái gặp rủi ro. Trong thời kỳ chiến sự vô cùng căng thẳng, chàng nên sớm đoán ra khả năng đối thủ có thể không từ thủ đoạn nào mà đối phó với chàng, đáng tiếc bởi vì chàng nhẹ dạ, vội vàng cứu giúp người con gái bị thương, do đó trúng âm mưu của ma nữ tàn ác kia, hít vào mê hương, cho nên bây giờ mới rơi vào kết cục này.
Nhất thời sai lầm có thể gây cho Á Khắc Tư phức tạp rất lớn. Chàng mơ hồ đoán ra ma nữ Lộ muốn dùng thủ đoạn gì để đối phó mình, nếu chàng không có sức xoay chuyển càn khôn, chỉ sợ là quân đội Á La Tư sẽ thất bại. Đến lúc đó, nhân dân Á La Tư sẽ bi thảm, A Liệt hung tàn tuyệt đối sẽ không tha người Á La Tư. Sơ suất của chàng sẽ mang tới thảm họa đẫm máu đáng sợ, người Á La Tư sẽ sống trong sợ hãi. Chàng tuyệt đối không thể để chuyện như thế xảy ra, tuyệt đối không thể.
Chàng phải nghĩ ra biện pháp thoát ra khỏi nơi này mới được.
Tịch Ân nhắm chặt hai mắt vắt óc suy nghĩ cách thoát khỏi khó khăn này.
Thân là tư tế tối cao của vương quốc Á La Tư, tuy chàng không cách nào tự mình ra chiến trường giết địch, thế nhưng cũng không thể để quốc gia chôn vùi ở trong tay mình. Á Khắc Tư là bạn chí cốt của chàng, không thể chỉ vì một lúc cám rỗ bởi sắc đẹp mà làm tổn hại tới tình hữu nghị hai nước.
Chàng không thể để mình bị ma nữ Lộ mê hoặc, dù thế nào cũng phải thử quên đi mê hương trong cơ thể, nếu dục vọng ở phía dưới chịu khuất phục, ngay lập tức sẽ thua hết tất cả.
“Ngươi càng giãy giụa mê hương càng tác dụng nhanh chóng. A! Đương nhiên hơn hai mươi năm làm tư tế, chẳng lẽ ngươi chưa từng muốn thử một chút noãn ngọc ôn hương dào dạt cõi lòng hay sao?” Ả nhẹ nhàng lột y phục của chàng, lộ ra bộ ngực bóng loáng của chàng.
Mỗi một động tác của ả, đối với Tịch Ân mà nói, không có chỗ nào không phải là khiêu khích. Do chịu ảnh hưởng của mê hương, trong cơ thể chàng như có vạn con ngựa chạy qua, dục vọng đòi hỏi chàng ôm yêu nữ bên cạnh vào lòng. May mà hai cổ tay bị trói, nếu không chàng thật sự sợ bản thân mình không tự kiềm chế được, vứt bỏ lý lẽ ôm lấy ả.
“Sao lại không đáp lời, chẳng lẽ muốn ta đùa giỡn một mình sao?” Lộ cười cười, cả người ghé vào trên người chàng, chậm rãi cởi dây trói hai cổ tay chàng, trong khi, lưỡi ả khéo léo lướt qua bên trong sườn cổ tay chàng, khiêu khích chàng, làm cho chàng không thể khống chế được.
“Bỏ đi!”Tịch Ân không hề phát hiện hai tay của mình đã được tự do, chỉ biết trên người mình có vóc dáng xinh đẹp của một người phụ nữ trần trụi nằm úp sấp. Chàng lạnh lùng ra lệnh cho nàng đứng dậy, kiên trì bất động, vẫn giữ nguyên niềm tin.
“Làm sao ngươi lại cam lòng để cho ta rời khỏi chứ? Thật làm đau lòng, không mở miệng được nửa câu đường mật còn chưa tính, để ta chơi đùa một mình cũng không được, trò đùa này nếu không có ngươi tham gia, thì không hay.” Nhiệm vụ của ả là quyến rũ hắn, làm sao có thể vì hắn từ chối mà buông tha… Bàn tay nhỏ bé của ả thong thả cởi quần của hắn, đôi môi xinh đẹp nhẹ nhàng lưu lại trên ngực hắn vết son môi.
‘Ngươi không cảm thấy nhục nhã sao ?’ Tịch Ân nhíu mày trách móc hành vi của ả. Đây là câu nói cả đời chàng mới nói ra, bình thường chàng là một người hiền lành, cũng không phê bình, hay trách móc hành động của người khác, yêu ma nữ Lộ chính là người đầu tiên !
Cử để cho ả tiếp tục di chuyển xuống phía dưới, chàng không dám đảm bảo sẽ không ôm ả, thuận theo ý của ả, cùng ả ân ái.
Đáng nhẽ vừa rồi chàng không nên cứu giúp người con gái gặp rủi ro. Trong thời kỳ chiến sự vô cùng căng thẳng, chàng nên sớm đoán ra khả năng đối thủ có thể không từ thủ đoạn nào mà đối phó với chàng, đáng tiếc bởi vì chàng nhẹ dạ, vội vàng cứu giúp người con gái bị thương, do đó trúng âm mưu của ma nữ tàn ác kia, hít vào mê hương, cho nên bây giờ mới rơi vào kết cục này.
Nhất thời sai lầm có thể gây cho Á Khắc Tư phức tạp rất lớn. Chàng mơ hồ đoán ra ma nữ Lộ muốn dùng thủ đoạn gì để đối phó mình, nếu chàng không có sức xoay chuyển càn khôn, chỉ sợ là quân đội Á La Tư sẽ thất bại. Đến lúc đó, nhân dân Á La Tư sẽ bi thảm, A Liệt hung tàn tuyệt đối sẽ không tha người Á La Tư. Sơ suất của chàng sẽ mang tới thảm họa đẫm máu đáng sợ, người Á La Tư sẽ sống trong sợ hãi. Chàng tuyệt đối không thể để chuyện như thế xảy ra, tuyệt đối không thể.
Chàng phải nghĩ ra biện pháp thoát ra khỏi nơi này mới được.
Tịch Ân nhắm chặt hai mắt vắt óc suy nghĩ cách thoát khỏi khó khăn này.
Thân là tư tế tối cao của vương quốc Á La Tư, tuy chàng không cách nào tự mình ra chiến trường giết địch, thế nhưng cũng không thể để quốc gia chôn vùi ở trong tay mình. Á Khắc Tư là bạn chí cốt của chàng, không thể chỉ vì một lúc cám rỗ bởi sắc đẹp mà làm tổn hại tới tình hữu nghị hai nước.
Chàng không thể để mình bị ma nữ Lộ mê hoặc, dù thế nào cũng phải thử quên đi mê hương trong cơ thể, nếu dục vọng ở phía dưới chịu khuất phục, ngay lập tức sẽ thua hết tất cả.
“Ngươi càng giãy giụa mê hương càng tác dụng nhanh chóng. A! Đương nhiên hơn hai mươi năm làm tư tế, chẳng lẽ ngươi chưa từng muốn thử một chút noãn ngọc ôn hương dào dạt cõi lòng hay sao?” Ả nhẹ nhàng lột y phục của chàng, lộ ra bộ ngực bóng loáng của chàng.
Mỗi một động tác của ả, đối với Tịch Ân mà nói, không có chỗ nào không phải là khiêu khích. Do chịu ảnh hưởng của mê hương, trong cơ thể chàng như có vạn con ngựa chạy qua, dục vọng đòi hỏi chàng ôm yêu nữ bên cạnh vào lòng. May mà hai cổ tay bị trói, nếu không chàng thật sự sợ bản thân mình không tự kiềm chế được, vứt bỏ lý lẽ ôm lấy ả.
“Sao lại không đáp lời, chẳng lẽ muốn ta đùa giỡn một mình sao?” Lộ cười cười, cả người ghé vào trên người chàng, chậm rãi cởi dây trói hai cổ tay chàng, trong khi, lưỡi ả khéo léo lướt qua bên trong sườn cổ tay chàng, khiêu khích chàng, làm cho chàng không thể khống chế được.
“Bỏ đi!”Tịch Ân không hề phát hiện hai tay của mình đã được tự do, chỉ biết trên người mình có vóc dáng xinh đẹp của một người phụ nữ trần trụi nằm úp sấp. Chàng lạnh lùng ra lệnh cho nàng đứng dậy, kiên trì bất động, vẫn giữ nguyên niềm tin.
“Làm sao ngươi lại cam lòng để cho ta rời khỏi chứ? Thật làm đau lòng, không mở miệng được nửa câu đường mật còn chưa tính, để ta chơi đùa một mình cũng không được, trò đùa này nếu không có ngươi tham gia, thì không hay.” Nhiệm vụ của ả là quyến rũ hắn, làm sao có thể vì hắn từ chối mà buông tha… Bàn tay nhỏ bé của ả thong thả cởi quần của hắn, đôi môi xinh đẹp nhẹ nhàng lưu lại trên ngực hắn vết son môi.
‘Ngươi không cảm thấy nhục nhã sao ?’ Tịch Ân nhíu mày trách móc hành vi của ả. Đây là câu nói cả đời chàng mới nói ra, bình thường chàng là một người hiền lành, cũng không phê bình, hay trách móc hành động của người khác, yêu ma nữ Lộ chính là người đầu tiên !
Cử để cho ả tiếp tục di chuyển xuống phía dưới, chàng không dám đảm bảo sẽ không ôm ả, thuận theo ý của ả, cùng ả ân ái.