Thời gian dần trôi, Tịch Ân mang tất cả những xúc động giấu ở trong lòng, hết sức kiềm chế, không để nó có thể bùng lên dù là một ngày.
Chàng dường như muốn dùng tất cả tâm tư để dạy dỗ cho Khinh Hồng kế nhiệm, mà mấy ngày này, chẳng biết vì nguyên nhân gì, khả năng tiếp thu của Khinh Hồng tăng đáng kể, ra sức đưa ra các câu hỏi cho chàng, ra sức học tập, dường như sợ sẽ không học hết được pháp thuật của chàng. Thái độ học tập của Khinh Hồng rất kỳ lạ mặc dù khiến chàng nổi lên lòng nghi ngờ, nhưng hắn vẫn luôn lấy tư cách là sư phụ, ra sức truyền thụ cho hắn, không có truy cứu lý do của Khinh Hồng.
Bởi vì tà ma nữ Lộ quấy nhiễu cuộc sống của chàng, khiến cho chàng sau khi tham gia vào cuộc sống tình cảm của Á Khắc Tư, không có thời gian chú ý đến Mại Nhĩ, Mại Nhĩ vì Cao Mạc rời đi mà thay đổi tính tình, ngày ngày nếu không trầm mặc không nói câu nào thì nổi cơn điên chạy ra ngoài tìm kiếm. Chàng đã tính ra đường đi của Cao Mạc, sau một ngày một đêm tìm ra đã nói cho Mại Nhĩ, để tránh cho Mại Nhĩ không trở thành ruồi nhặng đi tìm kiếm khắp nơi.
Nhìn Khinh Hồng thông minh nhanh nhẹn thi triển thành công pháp thuật chàng dạy, Tịch Ân thoả mãn gật đầu, cho dù là thể xác hay tinh thần Khinh Hồng cũng là người thích hợp nhất đảm đương vị trí tư tế, chàng dường như thấy được hình dáng Khinh Hồng khi làm tư tế, nhất định sẽ không khiến chàng thất vọng.
Khinh Hồng đang cố hết sức thực hành pháp thuật, để sư phụ chỉ dạy cho đúng.
Một người từ bên ngoài đột nhiên xông vào chỗ hai người thầy trò luyện tập pháp thuật, hai người cùng cảnh giác, nhưng sau khi phát hiện thân phận của người đó, Tịch Ân lập tức dịu đi cảnh giác, sắc mặt ôn hòa.
Thấy sư phụ bỏ đi vẻ mặt cảnh giác, Khinh Hồng suy đoán người sắp tới không có mối đe dọa, lại nhìn sắc mặt vui mừng của sư phụ, chắc là chỉ một trong hai người Vương Á Khắc Tư hoặc là Phạm Tước gia, chỉ khi bọn họ xuất hiện, sư phụ mới có vẻ mặt như vậy.
Sau khi đoán được thân phận người sắp đến, Khinh Hồng yên tâm tiếp tục bài học ngày hôm nay.
“Tịch Ân!” Người đến là Mại Nhĩ, trước khi đi hắn vội vã đến đây.
“Làm sao vậy? Mại Nhĩ.” Tịch Ân xoay người đối mặt với Mại Nhĩ, không giải thích được vì sao hắn lại vội vã, hình như có việc gấp.
“Ta có chuyện muốn nói cho ngươi.” Mại Nhĩ nhìn thoáng qua Khinh Hồng đang ở đó tu luyện, nhỏ giọng nói với Tịch Ân.
“Chuyện gì?” Tuy rằng chàng có biết được Mại Nhĩ muốn nói chuyện gì với chàng, chẳng qua chàng thích dùng khuôn mặt tươi cười đó nói chuyện với người bằng hữu tốt này.
“Ta vừa nhận được tin tức của A Liệt.” giọng nói của Mại Nhĩ gấp gáp, thần sắc có chút cứng nhắc.
“Vậy thì tốt, ngươi không muốn xuất binh bắt hắn sao?” Tịch Ân không giải thích được vì sao vẻ mặt Mại Nhĩ lại cứng ngắt, nhìn hắn như vậy, xem ra tin tức này cũng là chuyện tốt, Mại Nhĩ phụng lệnh Á Khắc Tư truy bắt A Liệt, hơn nữa A Liệt đã nhiều lần gian xảo mà chạy trốn mất, nói không chừng bây giờ có thể bắt được A Liệt.
Hơn nữa theo tính toán của chàng, số mệnh của A Liệt đã hết, hơn nữa trốn cũng không được bao lâu nữa, nếu lúc này Mại Nhĩ hành động nhất định sẽ thành công.
“Đúng vậy.” Mại Nhĩ khẳng định gật đầu.
“Sau đó thì sao?” Tịch Ân từ giọng nói của hắn, biết được hắn còn có chuyện chưa nói.
“Theo như tin tức ta thu được, A Liệt trốn ở nơi ở của tà ma nữ Lộ, hai người bọn họ ở cùng một chỗ, có thể sẽ xảy ra chuyện, “ ý của hắn nói hai người A Liệt và tà ma nữ Lộ cấu kết với nhau làm chuyện xấu.
Nghe bốn chữ tà ma nữ Lộ, Tịch Ân khẽ run lên, ống áo trắng hơi lay động, vẻ mặt có chút cứng ngắc.
“Ta biết ngươi đã giải trừ tà ma pháp trên người tà ma nữ Lộ, thế nhưng nàng có thể không cam lòng, có làm chuyện sai lầm hay không, chúng ta không có cách nào đoán được. A Liệt tới tìm nàng nhất định có nguyên nhân.” Trước đây hắn thầm nghĩ chỉ cần bắt được A Liệt, không ngờ lúc bắt được hắn lại là ở chỗ của tà ma nữ Lộ, thật là một mũi tên trúng hai đích!
Thật ra hắn cũng không cần đặc biệt tới đây nói cho Tịch Ân biết, bởi vì chuyện này không liên quan tới Tịch Ân, nhưng hắn không quên, Tịch Ân từng bắt được tà ma nữ Lộ, hơn nữa sau khi giải trừ tà ma pháp của nàng, lại thả nàng đi, lúc đó hắn không biết nguyên nhân vì sao Tịch Ân lại để nàng đi, cũng không có hỏi, thế nhưng sau khi biết được tin tức của nàng, hắn liền quyết định đến đây nói cho Tịch Ân, cuối cùng hắn vẫn nghĩ Tịch Ân có quyền biết chuyện này.
“Nàng ở một chỗ sao với A Liệt sao?” Vẻ mặt chàng đăm chiêu suy nghĩ, che giấu tia sáng lóe lên trong đôi mắt bạc.
“Đúng vậy, lúc này nếu có thể bắt được A Liệt, ta nghĩ tà ma nữ Lộ cũng trốn không thoát.” Hắn biết có báo cho Tịch Ân, chàng cũng không có dự định bắt tà ma nữ Lộ.
Tịch Ân thực sự không nên thả nàng đi, xưa nay nàng vốn không phải là người tốt, suy nghĩ lại ác độc, lúc trước chàng sai lầm khi không giết nàng thì cũng nên giam giữ nàng lại, bởi vì chuyện cảm hóa nàng là điều không có khả năng.
“Ta đi cùng với ngươi.” Tịch Ân nhẹ giọng nói.
“Cái gì? !” Mại Nhĩ sửng sốt, không biết Tịch Ân đi cùng hắn là có mục đích gì. Chắc không phải là… Ôi, tà ma nữ Lộ đã mất đi tà ma pháp, hoàn toàn không thành vấn đề, Tịch Ân đi theo cùng, chẳng lẽ hắn lại muốn khuyên nhủ tà ma nữ Lộ quay đầu lại nữa sao?
Vốn đồng ý chuyên tâm tu luyện pháp thuật Khinh Hồng nghe thấy vậy, chấm dứt thi triển pháp thuật, xoay người lặng lẽ nhìn sư phụ, trong đôi mắt có tia sáng lóe lên.
Vòng quay của số phận cuối cùng cũng đã không dừng lại được.
Chàng dường như muốn dùng tất cả tâm tư để dạy dỗ cho Khinh Hồng kế nhiệm, mà mấy ngày này, chẳng biết vì nguyên nhân gì, khả năng tiếp thu của Khinh Hồng tăng đáng kể, ra sức đưa ra các câu hỏi cho chàng, ra sức học tập, dường như sợ sẽ không học hết được pháp thuật của chàng. Thái độ học tập của Khinh Hồng rất kỳ lạ mặc dù khiến chàng nổi lên lòng nghi ngờ, nhưng hắn vẫn luôn lấy tư cách là sư phụ, ra sức truyền thụ cho hắn, không có truy cứu lý do của Khinh Hồng.
Bởi vì tà ma nữ Lộ quấy nhiễu cuộc sống của chàng, khiến cho chàng sau khi tham gia vào cuộc sống tình cảm của Á Khắc Tư, không có thời gian chú ý đến Mại Nhĩ, Mại Nhĩ vì Cao Mạc rời đi mà thay đổi tính tình, ngày ngày nếu không trầm mặc không nói câu nào thì nổi cơn điên chạy ra ngoài tìm kiếm. Chàng đã tính ra đường đi của Cao Mạc, sau một ngày một đêm tìm ra đã nói cho Mại Nhĩ, để tránh cho Mại Nhĩ không trở thành ruồi nhặng đi tìm kiếm khắp nơi.
Nhìn Khinh Hồng thông minh nhanh nhẹn thi triển thành công pháp thuật chàng dạy, Tịch Ân thoả mãn gật đầu, cho dù là thể xác hay tinh thần Khinh Hồng cũng là người thích hợp nhất đảm đương vị trí tư tế, chàng dường như thấy được hình dáng Khinh Hồng khi làm tư tế, nhất định sẽ không khiến chàng thất vọng.
Khinh Hồng đang cố hết sức thực hành pháp thuật, để sư phụ chỉ dạy cho đúng.
Một người từ bên ngoài đột nhiên xông vào chỗ hai người thầy trò luyện tập pháp thuật, hai người cùng cảnh giác, nhưng sau khi phát hiện thân phận của người đó, Tịch Ân lập tức dịu đi cảnh giác, sắc mặt ôn hòa.
Thấy sư phụ bỏ đi vẻ mặt cảnh giác, Khinh Hồng suy đoán người sắp tới không có mối đe dọa, lại nhìn sắc mặt vui mừng của sư phụ, chắc là chỉ một trong hai người Vương Á Khắc Tư hoặc là Phạm Tước gia, chỉ khi bọn họ xuất hiện, sư phụ mới có vẻ mặt như vậy.
Sau khi đoán được thân phận người sắp đến, Khinh Hồng yên tâm tiếp tục bài học ngày hôm nay.
“Tịch Ân!” Người đến là Mại Nhĩ, trước khi đi hắn vội vã đến đây.
“Làm sao vậy? Mại Nhĩ.” Tịch Ân xoay người đối mặt với Mại Nhĩ, không giải thích được vì sao hắn lại vội vã, hình như có việc gấp.
“Ta có chuyện muốn nói cho ngươi.” Mại Nhĩ nhìn thoáng qua Khinh Hồng đang ở đó tu luyện, nhỏ giọng nói với Tịch Ân.
“Chuyện gì?” Tuy rằng chàng có biết được Mại Nhĩ muốn nói chuyện gì với chàng, chẳng qua chàng thích dùng khuôn mặt tươi cười đó nói chuyện với người bằng hữu tốt này.
“Ta vừa nhận được tin tức của A Liệt.” giọng nói của Mại Nhĩ gấp gáp, thần sắc có chút cứng nhắc.
“Vậy thì tốt, ngươi không muốn xuất binh bắt hắn sao?” Tịch Ân không giải thích được vì sao vẻ mặt Mại Nhĩ lại cứng ngắt, nhìn hắn như vậy, xem ra tin tức này cũng là chuyện tốt, Mại Nhĩ phụng lệnh Á Khắc Tư truy bắt A Liệt, hơn nữa A Liệt đã nhiều lần gian xảo mà chạy trốn mất, nói không chừng bây giờ có thể bắt được A Liệt.
Hơn nữa theo tính toán của chàng, số mệnh của A Liệt đã hết, hơn nữa trốn cũng không được bao lâu nữa, nếu lúc này Mại Nhĩ hành động nhất định sẽ thành công.
“Đúng vậy.” Mại Nhĩ khẳng định gật đầu.
“Sau đó thì sao?” Tịch Ân từ giọng nói của hắn, biết được hắn còn có chuyện chưa nói.
“Theo như tin tức ta thu được, A Liệt trốn ở nơi ở của tà ma nữ Lộ, hai người bọn họ ở cùng một chỗ, có thể sẽ xảy ra chuyện, “ ý của hắn nói hai người A Liệt và tà ma nữ Lộ cấu kết với nhau làm chuyện xấu.
Nghe bốn chữ tà ma nữ Lộ, Tịch Ân khẽ run lên, ống áo trắng hơi lay động, vẻ mặt có chút cứng ngắc.
“Ta biết ngươi đã giải trừ tà ma pháp trên người tà ma nữ Lộ, thế nhưng nàng có thể không cam lòng, có làm chuyện sai lầm hay không, chúng ta không có cách nào đoán được. A Liệt tới tìm nàng nhất định có nguyên nhân.” Trước đây hắn thầm nghĩ chỉ cần bắt được A Liệt, không ngờ lúc bắt được hắn lại là ở chỗ của tà ma nữ Lộ, thật là một mũi tên trúng hai đích!
Thật ra hắn cũng không cần đặc biệt tới đây nói cho Tịch Ân biết, bởi vì chuyện này không liên quan tới Tịch Ân, nhưng hắn không quên, Tịch Ân từng bắt được tà ma nữ Lộ, hơn nữa sau khi giải trừ tà ma pháp của nàng, lại thả nàng đi, lúc đó hắn không biết nguyên nhân vì sao Tịch Ân lại để nàng đi, cũng không có hỏi, thế nhưng sau khi biết được tin tức của nàng, hắn liền quyết định đến đây nói cho Tịch Ân, cuối cùng hắn vẫn nghĩ Tịch Ân có quyền biết chuyện này.
“Nàng ở một chỗ sao với A Liệt sao?” Vẻ mặt chàng đăm chiêu suy nghĩ, che giấu tia sáng lóe lên trong đôi mắt bạc.
“Đúng vậy, lúc này nếu có thể bắt được A Liệt, ta nghĩ tà ma nữ Lộ cũng trốn không thoát.” Hắn biết có báo cho Tịch Ân, chàng cũng không có dự định bắt tà ma nữ Lộ.
Tịch Ân thực sự không nên thả nàng đi, xưa nay nàng vốn không phải là người tốt, suy nghĩ lại ác độc, lúc trước chàng sai lầm khi không giết nàng thì cũng nên giam giữ nàng lại, bởi vì chuyện cảm hóa nàng là điều không có khả năng.
“Ta đi cùng với ngươi.” Tịch Ân nhẹ giọng nói.
“Cái gì? !” Mại Nhĩ sửng sốt, không biết Tịch Ân đi cùng hắn là có mục đích gì. Chắc không phải là… Ôi, tà ma nữ Lộ đã mất đi tà ma pháp, hoàn toàn không thành vấn đề, Tịch Ân đi theo cùng, chẳng lẽ hắn lại muốn khuyên nhủ tà ma nữ Lộ quay đầu lại nữa sao?
Vốn đồng ý chuyên tâm tu luyện pháp thuật Khinh Hồng nghe thấy vậy, chấm dứt thi triển pháp thuật, xoay người lặng lẽ nhìn sư phụ, trong đôi mắt có tia sáng lóe lên.
Vòng quay của số phận cuối cùng cũng đã không dừng lại được.