Bọn người hầu nghe lệnh, vội vàng vây quanh bên người A Liệt, xông tới đánh vào đại quân Á La Tư.
Mại Nhĩ nhìn ra đoàn người A Liệt chống lại không được bao lâu nữa, khoanh hai tay trước ngực nhìn cấp dưới đang đối phó.
Theo phía sau Mại Nhĩ đi vào chính là Tịch Ân, hắn một thân áo bào trắng, không hề nhiễm bụi đi vào trong căn phòng đang ồn ào, náo động, đẫm máu, đôi mắt lạnh lùng nhìn mọi chuyện xảy ra. Khi đôi mắt bạc chạm vào đôi mắt đen của Lộ, chàng bình tĩnh, mặt không chút thay đổi nhìn người ở trong tình huống này vẫn còn cười được.
Chẳng lẽ nàng không hiểu được nàng trốn không thoát sao? Mại Nhĩ sẽ không giống chàng dễ dàng buông tha nàng, dù sao lúc này nàng cũng ở cùng một chỗ với A Liệt, hay trong lòng nàng vẫn ẩn chứa mưu kế gì trong lòng, Mại Nhĩ sẽ không bỏ qua bất kỳ một người nào uy hiếp đến vương quốc Á La Tư, mà chàng cũng vậy!
Lộ thấy Tịch Ân đi vào, quyến rũ hướng hắn nở nụ cười, ánh mắt nhàn nhã giống như không có chuyện gì xảy ra, hỗn loạn trước mắt hoàn toàn không ảnh hưởng tới nàng.
“Tiểu thư, ta sẽ không làm cho hắn tiếp tục bắt nạt người!” Khi Tịch Ân xuất hiện, khiến trong đầu Mã Cơ vang lên một hồi chuông báo động, sao hắn lại đột nhiên xuất hiện vào lúc này? Mục đích của hắn là gì? Cho dù là như thế nào, nàng sẽ không để hắn tiếp cận Lộ một lần nữa.
“Tất cả đều đã xong.” Lộ khẽ lắc đầu, khẽ xoa bên má A Liệt vừa dùng sức đánh, khiến nàng dường như không nghe thấy tiếng động bên ngoài, hiện tại càng khó khăn hơn.
“Cái gì?” Mã Cơ không hiểu ý tứ gì trong lời nói của nàng.
“A ──” một tiếng kêu sợ hãi vang lên, A Liệt cùng bọn người hầu bị đại quân Á La Tư bắt giữ, hai thanh kiếm kề cổ hắn, khiến cho hắn rốt cuộc trốn không thoát.
“Bắt được người rồi, Tước gia!” Mọi người cuối cùng thở phào, cao hứng hướng về phía Mại Nhĩ báo cáo, hy vọng có thể làm cho hắn vui vẻ.
“Tốt!” Đáng tiếc Mại Nhĩ không cười như đám bọn họ dự đoán, chỉ gật đầu tỏ vẻ đã biết.
“Tước gia, chúng ta nên xử trí các nàng như thế nào đây?” Có người cầm đao áp trụ Lộ cùng Mã Cơ.
Tịch Ân lạnh lùng nhìn đao đặt ở bên cổ Lộ.
Mại Nhĩ lại nhìn về phía Tịch Ân, dù sao cũng cảm thấy được Tịch Ân sẽ có ý kiến về chuyện xử trí tà ma nữ Lộ.
“Không phải là muốn giết chúng ta sao? Chúng ta sẽ không sợ các ngươi, cứ việc ra tay đi!” Người lên tiếng là Mã Cơ, nàng hướng tới Tịch Ân nói, trong đôi mắt không che dấu được căm thù đến tận xương tuỷ.
Lộ kinh ngạc liếc mắt nhìn Mã Cơ một cái, không nghĩ tới Mã Cơ cũng sẽ có lúc xúc động giống như vậy, nàng phát hiện Mã Cơ chính là cố ý nhằm vào Tịch Ân, nhưng là vì cái gì chứ?
“Chủ nhân của ngươi phạm sai lầm rất lớn, cũng không giết nàng dễ dàng như vậy là xong, ta còn có chuyện muốn hỏi nàng.”
Tịch Ân không vì Mã Cơ kêu gào mà sai người giết chết các nàng.
“Hả? Không nghĩ tới đại tư tế Tịch Ân tiếng tăm lừng lẫy sẽ có chuyện gì thỉnh giáo ta, đây quả thực là vinh hạnh của ta.” Lộ cười vô cùng quyến rũ, mắt mở to nhìn Tịch Ân.
“Tiểu thư, người đừng để ý đến hắn!” Mã Cơ đột nhiên cầm lấy tay của Lộ, hoàn toàn không để ý đến con dao nhỏ ở trên cổ của nàng đã xuất hiện một vết máu, nàng không cho hai người bọn họ có cơ hội nói chuyện với nhau.
“Mã Cơ?” Lộ không hiểu được Mã Cơ đang khẩn trương cái gì, khi Mã Cơ cầm lấy cổ tay nàng, cổ của nàng cũng bị cứa vào một vết máu, nàng đau đến nỗi thở hốc vì kinh ngạc, dòng máu ấm áp từ từ chảy xuống.
“Tiện nhân đáng chết kia! Ngươi không để ta sống khá giả, ta cũng sẽ không buông tha của ngươi!” A Liệt ở một bên càng không ngừng mắng nhiếc, không phát tiết hết bức xúc trong lòng không cam lòng, hắn chính là A Liệt vương tự cao tự đại! Sao có thể dễ dàng bại trên tay một tiện nhân chứ.
Đối với kêu gào của hắn, Lộ hoàn toàn không quan tâm.
“Ngươi muốn giúp A Liệt gây rối loạn sao?” Tịch Ân nhếch mi hỏi, mặc dù cảm thấy được vết máu ở trên cổ nàng vô cùng chói mắt, nhưng hắn vẫn chịu đựng không xúc động sai người buông nàng ra.
“Thế là thế nào?” Lộ cười học động tác nhếch mi của chàng.
“Tiểu thư!” Mã Cơ cố gắng không cho bọn họ tiếp xúc, nhưng bọn họ cũng không để ý nàng, khiến nàng tức giận đến mức không biết nên ngăn cản như thế nào.
“Ha hả! Đại tư tế, ngươi hẳn nên biết nữ nhân của ngươi dạo này theo ta làm những gì? Nàng hàng đêm theo ta lên giường! Nàng còn chê công phu trên giường của ngươi không tốt, không thể khiến nàng thỏa mãn! Có thể thấy được trong lòng nàng địa vị của ngươi thấp đến nỗi không thể thấp hơn nữa, ta nói nam nhân giống như ngươi cũng thật xót xa.” A Liệt ác ý nói những lời nhảm nhí. Khi nhìn thấy dáng vẻ Lộ khi nhìn Tịch Ân, hắn bỗng nhiên phát hiện, có lẽ Lộ không vô tình như hắn nghĩ, nàng thực ra cũng có động tình, nhưng lại là động tình với địch nhân.
Hắn không thể cho phép loại chuyện này xảy ra, Lộ là tà ma nữ của đế quốc Phổ Mạn, sao có thể yêu thương tư tế địch quốc, còn nữa, nàng còn lừa hắn, chuyện này không thể tha thứ, chỉ có tự tay đem nàng đẩy vào bên trong địa ngục, mới có thể khiến hắn trút hết mối hận trong lòng hắn.
Mại Nhĩ nhìn ra đoàn người A Liệt chống lại không được bao lâu nữa, khoanh hai tay trước ngực nhìn cấp dưới đang đối phó.
Theo phía sau Mại Nhĩ đi vào chính là Tịch Ân, hắn một thân áo bào trắng, không hề nhiễm bụi đi vào trong căn phòng đang ồn ào, náo động, đẫm máu, đôi mắt lạnh lùng nhìn mọi chuyện xảy ra. Khi đôi mắt bạc chạm vào đôi mắt đen của Lộ, chàng bình tĩnh, mặt không chút thay đổi nhìn người ở trong tình huống này vẫn còn cười được.
Chẳng lẽ nàng không hiểu được nàng trốn không thoát sao? Mại Nhĩ sẽ không giống chàng dễ dàng buông tha nàng, dù sao lúc này nàng cũng ở cùng một chỗ với A Liệt, hay trong lòng nàng vẫn ẩn chứa mưu kế gì trong lòng, Mại Nhĩ sẽ không bỏ qua bất kỳ một người nào uy hiếp đến vương quốc Á La Tư, mà chàng cũng vậy!
Lộ thấy Tịch Ân đi vào, quyến rũ hướng hắn nở nụ cười, ánh mắt nhàn nhã giống như không có chuyện gì xảy ra, hỗn loạn trước mắt hoàn toàn không ảnh hưởng tới nàng.
“Tiểu thư, ta sẽ không làm cho hắn tiếp tục bắt nạt người!” Khi Tịch Ân xuất hiện, khiến trong đầu Mã Cơ vang lên một hồi chuông báo động, sao hắn lại đột nhiên xuất hiện vào lúc này? Mục đích của hắn là gì? Cho dù là như thế nào, nàng sẽ không để hắn tiếp cận Lộ một lần nữa.
“Tất cả đều đã xong.” Lộ khẽ lắc đầu, khẽ xoa bên má A Liệt vừa dùng sức đánh, khiến nàng dường như không nghe thấy tiếng động bên ngoài, hiện tại càng khó khăn hơn.
“Cái gì?” Mã Cơ không hiểu ý tứ gì trong lời nói của nàng.
“A ──” một tiếng kêu sợ hãi vang lên, A Liệt cùng bọn người hầu bị đại quân Á La Tư bắt giữ, hai thanh kiếm kề cổ hắn, khiến cho hắn rốt cuộc trốn không thoát.
“Bắt được người rồi, Tước gia!” Mọi người cuối cùng thở phào, cao hứng hướng về phía Mại Nhĩ báo cáo, hy vọng có thể làm cho hắn vui vẻ.
“Tốt!” Đáng tiếc Mại Nhĩ không cười như đám bọn họ dự đoán, chỉ gật đầu tỏ vẻ đã biết.
“Tước gia, chúng ta nên xử trí các nàng như thế nào đây?” Có người cầm đao áp trụ Lộ cùng Mã Cơ.
Tịch Ân lạnh lùng nhìn đao đặt ở bên cổ Lộ.
Mại Nhĩ lại nhìn về phía Tịch Ân, dù sao cũng cảm thấy được Tịch Ân sẽ có ý kiến về chuyện xử trí tà ma nữ Lộ.
“Không phải là muốn giết chúng ta sao? Chúng ta sẽ không sợ các ngươi, cứ việc ra tay đi!” Người lên tiếng là Mã Cơ, nàng hướng tới Tịch Ân nói, trong đôi mắt không che dấu được căm thù đến tận xương tuỷ.
Lộ kinh ngạc liếc mắt nhìn Mã Cơ một cái, không nghĩ tới Mã Cơ cũng sẽ có lúc xúc động giống như vậy, nàng phát hiện Mã Cơ chính là cố ý nhằm vào Tịch Ân, nhưng là vì cái gì chứ?
“Chủ nhân của ngươi phạm sai lầm rất lớn, cũng không giết nàng dễ dàng như vậy là xong, ta còn có chuyện muốn hỏi nàng.”
Tịch Ân không vì Mã Cơ kêu gào mà sai người giết chết các nàng.
“Hả? Không nghĩ tới đại tư tế Tịch Ân tiếng tăm lừng lẫy sẽ có chuyện gì thỉnh giáo ta, đây quả thực là vinh hạnh của ta.” Lộ cười vô cùng quyến rũ, mắt mở to nhìn Tịch Ân.
“Tiểu thư, người đừng để ý đến hắn!” Mã Cơ đột nhiên cầm lấy tay của Lộ, hoàn toàn không để ý đến con dao nhỏ ở trên cổ của nàng đã xuất hiện một vết máu, nàng không cho hai người bọn họ có cơ hội nói chuyện với nhau.
“Mã Cơ?” Lộ không hiểu được Mã Cơ đang khẩn trương cái gì, khi Mã Cơ cầm lấy cổ tay nàng, cổ của nàng cũng bị cứa vào một vết máu, nàng đau đến nỗi thở hốc vì kinh ngạc, dòng máu ấm áp từ từ chảy xuống.
“Tiện nhân đáng chết kia! Ngươi không để ta sống khá giả, ta cũng sẽ không buông tha của ngươi!” A Liệt ở một bên càng không ngừng mắng nhiếc, không phát tiết hết bức xúc trong lòng không cam lòng, hắn chính là A Liệt vương tự cao tự đại! Sao có thể dễ dàng bại trên tay một tiện nhân chứ.
Đối với kêu gào của hắn, Lộ hoàn toàn không quan tâm.
“Ngươi muốn giúp A Liệt gây rối loạn sao?” Tịch Ân nhếch mi hỏi, mặc dù cảm thấy được vết máu ở trên cổ nàng vô cùng chói mắt, nhưng hắn vẫn chịu đựng không xúc động sai người buông nàng ra.
“Thế là thế nào?” Lộ cười học động tác nhếch mi của chàng.
“Tiểu thư!” Mã Cơ cố gắng không cho bọn họ tiếp xúc, nhưng bọn họ cũng không để ý nàng, khiến nàng tức giận đến mức không biết nên ngăn cản như thế nào.
“Ha hả! Đại tư tế, ngươi hẳn nên biết nữ nhân của ngươi dạo này theo ta làm những gì? Nàng hàng đêm theo ta lên giường! Nàng còn chê công phu trên giường của ngươi không tốt, không thể khiến nàng thỏa mãn! Có thể thấy được trong lòng nàng địa vị của ngươi thấp đến nỗi không thể thấp hơn nữa, ta nói nam nhân giống như ngươi cũng thật xót xa.” A Liệt ác ý nói những lời nhảm nhí. Khi nhìn thấy dáng vẻ Lộ khi nhìn Tịch Ân, hắn bỗng nhiên phát hiện, có lẽ Lộ không vô tình như hắn nghĩ, nàng thực ra cũng có động tình, nhưng lại là động tình với địch nhân.
Hắn không thể cho phép loại chuyện này xảy ra, Lộ là tà ma nữ của đế quốc Phổ Mạn, sao có thể yêu thương tư tế địch quốc, còn nữa, nàng còn lừa hắn, chuyện này không thể tha thứ, chỉ có tự tay đem nàng đẩy vào bên trong địa ngục, mới có thể khiến hắn trút hết mối hận trong lòng hắn.