Thân là một vị ma thần vĩ đại, chịu kính ngưỡng, sùng bái của vạn dân, điều này hết thảy là đương nhiên.
Thân là một loai ký thác tinh thần, được tín đồ ngưỡng mộ, bị quần chúng yêu cầu, cũng là bình thường.
Những chuyện như vậy phát sinh ở trên người thì hẳn sẽ trở thành một vị thần kiêu hãnh.
Nhưng đối với ma thần mà nói, có lẽ được nhận cùng bị tiếp thụ đều rất thống khổ.
Hơn nữa, hắn còn có một quản gia với khả năng hoàn mỹ cùng tính tình táo bạo.
Vì muốn ma thần phải tự giác với chức trách của mình, Khấu Đức đã cho xây một cái phòng nhỏ bên cạnh tẩm điện của ma thần, nghe nói tên là “thư phòng”, chỉ có ma thần cùng Khấu Đức mới có thể tự do ra vào, người hầu ở trong tẩm điện không thể bước vào một bước.
Thư phòng chuyên dụng của ma thần, mục đích sử dụng chủ yếu có mấy cái sau:
Công dụng thứ nhất, là nơi ma thần Tư Mại Nhĩ có thể mặc kệ bên ngoài hỗn loạn xô bồ, chuyên tâm yên lặng xem xét án kiện cầu nguyện của tín đồ Tô Lý Á.
“Ôi…Sao lại nhiều như thế này a? Làm người sao lại có lắm phiền não vậy sao?…” Tư Mại Nhĩ cắn cán bút, buồn rầu đối mặt với hơn mười tờ cầu nguyện của tín đồ.
Muốn con trai? Hắn cũng không phải là chim đưa con (1), loại chuyện này không phải là vợ chồng buổi tối cần cố gắng sao? Không cần lo cũng được, đặt sang một bên.
Một đêm làm giàu? Chính hắn còn đến mấy trăm năm mới làm ra cái đại lục này, cư nhiên có kẻ vọng tưởng một buổi tối làm được phú ông? Giống như không nhìn thấy, để qua một bên.
Làm cho toàn thế giới biến thành BL cùng GL… thật sự là cái nguyện vọng loạn thất bát tao, có điều BL với GL là gì nhỉ?
Đủ loại nguyện vọng loạn thất bát tao khiến ma thần đại nhân xem đến buồn phiền lại thấy thú vị, nhưng trọng điểm là Tư Mại Nhĩ vẫn chưa phê nửa chữ, ngẫm lại không biết quản gia tiên sinh lúc nào sẽ vào kiểm tra bất chợt, mỗ ma thần vẫn là nhận mệnh ở trong thư phòng viết này nọ lên án kiện.
“Chủ nhân, đã qua 7 giờ 35 phút 16 giây, tiến độ của ngài đến đâu rồi?” quản gia vạn năng Khấu Đức trên tay bưng một cốc trà nóng, đi vào thư phòng quan sát tiến độ của ma thần.
Bị Khấu Đức đột nhiên tiến vào làm kinh hách, ma thần đại nhân oán hận nói: “Quản gia tiên sinh, ngươi đi đường sao không phát ra tiếng động? Làm ta sợ muốn chết.”
“Ta đi đường không có tiếng động đã không phải là chuyện ngày một ngày hai, còn có, chủ nhân ngài cơ bản là không có sinh mệnh cuối, cho nên ta cũng không thể hù chết ngài dễ dàng như thế.” Đem chén trà nhét vào tay ma thần xong, quản gia tiên sinh tiện tay cầm mấy tờ cầu nguyện lên xem.
Không xem thì còn đỡ, vừa xem gân xanh liền bạo phát.
Nội dung chỉ thị của ma thần vĩ đại như sau:
Muốn con trai – đi tìm thần, nhà bọn họ có thiên sứ đưa con, dùng tốt lắm.
Một đêm làm giàu – tốn chút tiền đi mua xổ số, trúng liền giàu ngay trong một đêm rồi.
Làm cho toàn thế giới biến thành BL cùng GL- Cái gì là BL và GL?
Này… Đây là…
Cái gì gặp quỷ lời phê a?
Quay đầu nhìn về phía ma thần đang hạnh phúc uống trà, mắt vàng của Khấu Đức giống như sắp phun ra lửa, nghiến răng nghiến lợi nói: “Khấu Đức có thể thỉnh giáo chủ nhân, ngươi phê chỉ thị như vậy là sao a?”,
“Úc, cái này a.” ma thần vì được uống trà ngon quản gia tiên sinh tự tay pha, còn đang chìm trong hạnh phúc, “Ta nghĩ thế nào liền viết như thế, quản gia tiên sinh thấy thế nào?”
“Ta cảm thấy thế nào ư? Chủ nhân đầu của ngươi chứa thứ gì vậy a!” dùng sức vỗ xuống bàn, Khấu Đức bắt đầu rống: “Bảo nhà người ta đi tìm thiên sứ đưa con, ngươi cư nhiên bảo con dân của ngươi đi tìm thiên sứ! Còn có một đêm làm giàu, ngươi sao lại muốn người ta đi đánh xổ số? Người ta chính là đánh mãi không trúng mới cầu ngươi a! Cái BL, GL loạn thất bát tao kia ngươi cư nhiên cũng trả lời, ta cơ hồ ngày nào cũng cho ngươi thể nghiệm cái gọi là BL đó sao ngươi còn không biết hả? Ôi trời ạ!” Nước, cho ta nước, ta phải tiêu hỏa.
Thế là mỗ ma thần ở trong thư phòng 7 tiếng 35 phút 16 giây để làm ra một cái cục diện rối rắm.
Công dụng thứ hai, là nơi ma thần nghỉ ngơi đọc sách bồi dưỡng khí chất.
Phần tử trí thức quản gia trên mặt đeo kính, một tay cầm thước dạy học, một tay cầm quyển “Tri thức bách khoa ma- thú- nhân trên đại lục”, đứng ở trước mặt ma thần.
“Được rồi, ta hiện tại bắt đầu hỏi chủ nhân, mỗi câu ngươi có 3 giây để trả lời.” Đẩy đẩy kính mắt, Khấu Đức giống như một lão sư nghiêm khắc, làm cho Tư Mại Nhĩ ngồi nghiêm chỉnh không dám ho he một tiếng. “Ta sẽ hỏi từ dễ đến khó, chủ nhân nếu đã đọc hết sách ta đưa cho thì nhất định sẽ trả lời được.”
“Hảo, ngươi bắt đầu đi!” hảo một bộ dáng hy sinh anh dũng.
“Câu thứ nhất…”
Tư Mại Nhĩ cũng không phải ngu ngốc, cho dù Khấu Đức có hỏi vấn đề phức tạp như thế nào, hắn cũng có thể nhanh chóng trả lời chính xác, dạy gì học sinh đều ghi nhớ, quản gia tiên sinh phi thường hài lòng.
“Tốt lắm, toàn bộ đều thông qua, vậy kế tiếp,” Khấu Đức hé ra một tờ giấy, tràn đầy ô vuông còn có một bài văn, “Xem xong bài văn này, rồi viết cảm nhận cho ta, bốn mươi phút sau thu bài.”
Nói rồi ra khỏi thư phòng, tận dụng 40 phút ngắn ngủi dọn sạch tẩm điện.
Bốn mươi phút sau, y đúng giờ đem tẩm điện sửa sang lại xong, đẩy cửa đi vào thư phòng.
Gõ thước dạy học đánh ‘cạch’ một cái.
“Đứng dậy cho ta!” ‘ba’ một tiếng
“A ô”
Ma thần tuy là không ngốc, nhưng khi đối mặt với văn vẻ thì luôn bị thần ngủ triệu hồi, lại bị quản gia tiên sinh dùng yêu tiên (roi) đánh tỉnh.
Thực không hiểu được làm sao Khấu Đức có thể đem một đống kiến thức nhét vào trong đầu ma thần. (Phương pháp dạy học độc đáo, hồi sau sẽ rõ, hia hia hia =)
Công dụng thứ ba, khi lửa giận của quản gia tiên sinh bùng nổ, là nơi ma thần tránh bão tị nạn.
Không có ví dụ, bởi vì cho dù là trốn thì cùng lắm được 3 phút sẽ bị quản gia tiên sinh lôi ra.
Công dụng thứ tư, là nơi phạt cấm túc ma thần.
“Trong vòng 3 ngày, chủ nhân đừng nghĩ đến bước ra khỏi thư phòng nửa bước.” ánh mắt mang theo sát khí, quản gia âm thanh đe dọa nói: “Nếu đào tẩu, chủ nhân biết là ta sẽ làm gì rồi đấy!”
“Ta sẽ không đào tẩu.” ma thần ngữ khí kiên định, tiếp theo lập tức làm nũng, “Cho nên nếu ta không đào tẩu, quản gia tiên sinh ngày mai có thể cho ta ra ngoài sao?”
Gân xanh lại bạo khởi.
Khấu Đức không có trả lời ngay vấn đề, mà trực tiếp khiêng ma thần đến thư phòng rồi khóa cửa, rồi mới xử lý mỗ ma thần “dung mãnh vô song” rồi để lại di chứng- tiền trợ cấp cho ma thần nằm viện.
Nhìn xem động tác chộp người của quản gia có bao nhiêu liền mạch dứt khoát tự nhiên.
Bởi vậy cũng biết ma thần có bao nhiêu bi quan…
…đến nỗi, cái công dụng cuối cùng…
“A… Ân… quản gia tiên sinh đừng… A a a…”
“Chủ nhân… ngươi rất không thành thực…”
Ân, mọi người trong lòng hiểu rõ là tốt rồi.
Chú thích:
1, chim đưa con (Tống tử điểu) trong truyện cổ tích của một số nước (như Nhật Bản…) trẻ em ko phải là do ba mẹ sinh ra mà do con chim đưa đến.
Thật lâu trước đây, vẫn là cái ấu ma (ma còn nhỏ) tóc đen mắt vàng trong một lần ma thần đến Ma Vực, không nhìn đến ánh mắt kinh ngạc của chúng ma tướng, thân hình nho nhỏ chen vào trước mặt ma thần, lấy đồng âm thanh thúy nói ra những lời nói làm người ta không tưởng tượng được.
Chỉ thấy sau khi ma thần đại nhân sửng sốt một chút, trên mặt nở nụ cười sang sảng, thân hình cao tráng ngồi xuống nhìn thẳng vào tiểu oa nhi, thân thủ xoa lên mái tóc mềm tại, « A, chờ ngươi sau khi trở thành ma tướng, đương nhiên có thể a. »
Nghe được ma thần trả lời, tiểu oa nhi tóc đen cười thật vui vẻ, thân hình nho nhỏ cúi xuống một chút, hôn lên mặt ma thần một cái, « vậy ma thần đại nhân phải nhớ kỹ ta đó, sau này ta sẽ trở thành ma tướng, rồi mới có thể được ở bên cạnh làm bạn với ma thần người. »
« Ha ha, tốt lắm, ta sẽ chờ đợi a. » mỗ ma thần được tiểu oa nhi xinh đẹp hôn, tâm hoa nộ phóng nói ra lời nói làm tiểu oa nhi nhớ kỹ trong lòng.
Cho nên, ở sau khi oa nhi tóc đen lớn lên trở thành ma tướng, phát hiện ma thần lúc ấy chỉ là vui vẻ tiện nói vậy, không đến ba hôm liền mang chuyện này vứt ra sau đầu, y liền tức giận đến mất lý trí.
Y quyết định hảo hảo trị cái tên trí nhớ suy yếu nghiêm trọng kia, nhất định phải làm hắn đến trấn an tinh thần bị tổn thương nghiêm trọng của y.
Bất quá, cái này có liên hệ gì a ?
Là thế này, qua một trăm năm, y trở thành quản gia của ma thần, bắt đầu kế hoạch báo thù cùng ‘bẻ cong’ ai đó, cũng thành công làm cho mỗ ma thần «Tiến bộ » đến « tình trạng tuyệt hảo »
ít nhất đối với quản gia mà nói, là không thể tốt hơn.
Ban đêm song nguyệt tuyệt đẹp tỏa sáng, từ sâu trong điện mà chỉ có ma thần được ở ẩn ẩn truyền ra chút âm thanh làm cho người ta mặt đỏ tim đập.
« Ô… Từ bỏ…Không cần… A a… quản gia tiên… sinh… » tiếng khóc mang theo giọng mũi, nghe đúng như là thanh âm của vị ma thần uy mãnh vô song nhất của đại lục Tô Lý Á.
« Không cần ? Nhưng là cái miệng phía dưới của chủ nhân đem ta cắn hảo chặt… Thoạt nhìn là không muốn ta rời đi đâu. » thanh âm cố ý trêu cợt, hư hư thực thực chính là quản gia có khả năng nhất bên cạnh ma thần.
« Mới không có ! A a… »
« Chủ nhân không cần mạnh miệng, phản ứng của ngươi ta đều rõ ràng mà. »
Trên giường lớn sâu trong tẩm cung, chính là hai thân ảnh đang kịch liệt giao triền.
Nam tử thân hình cường tráng nằm úp sấp trên giường, nửa người phía dưới bị nâng lên, nhận lấy kịch liệt va chạm cùng xâm nhập từ nam nhân phía sau, dục vọng sớm đạt tới cực hạn bị trói chặt, không thể giải thoát.
« Cáp a… quản gia tiên sinh… không cần… Buông… » Tư Mại Nhĩ hai mắt đẫm lệ lưng tròng, hai tay nắm chặt gối đầu, thân thể khát cầu dục vọng không tự giác mà đong đưa theo luật động của Khấu Đức.
« Hảo, ta sẽ không buông tha ngươi, tuyệt đối sẽ không. » biết rõ lời nói của Tư Mại Nhĩ không mang ý tứ này, Khấu Đức vẫn là khoái nhạc xỏ xuyên, càng thêm ra sức đi vào cơ thể nóng ẩm của ma thần.
Bí huyệt mềm mại kia không biết đã được yêu thương bao nhiêu lần, gắt gao hấp thụ cực đại của Khấu Đức, mỗi lần xâm nhập thì bao lấy, rút ra thì lộ ra mị thịt hồng hồng, thanh âm phát ra mỗi khi cự vật ma xát cùng nội bích, tất cả các loại mị hoặc đều phá hủy bình tĩnh của Khấu Đức bức y điên cuồng, tuy rằng y cũng không phải là tình nhân có thể khống chế bản thân cho lắm.
« A a… Ân… không được… Cáp… A… Hảo khổ sở… » Tư Mại Nhĩ nắm lấy tay Khấu Đức từ phía sau, không thể nhẫn nại mà cầu xin : « Cầu ngươi… quản gia tiên sinh… Cởi bỏ… A… »
« Chủ nhân ngoan, ta lập tức cởi bỏ… » Khấu Đức liếm cắn vành tai Tư Mại Nhĩ, cởi bỏ dây thừng đang trói buộc dâng trào của ma thần, phần eo cố gắng trừu đưa căn dục cũng sắp bùng nổ của chính mình.
« Ngô ! » trong sự co rút không ngừng của tràng vách, Khấu Đức gầm nhẹ một tiếng, cũng đem toàn bộ bạch trọc của mình bắn vào cơ thể Tư Mại Nhĩ.
Mùi vị dâm mỹ phiêu tán trong tẩm điện rộng lớn, tiếng thở dốc dần ổn định công khai biểu thị một hồi tình sự vừa chấm dứt.
Ma thần đại nhân toàn thân thoát lực, mệt đến ngay cả một ngón tay cũng không có biện pháp động, tùy ý Khấu Đức ôm hắn.
« Chủ nhân, có ổn không ? » mỗ quản gia không có lòng từ bi thấy bộ dáng Tư Mại Nhĩ sắp toát ra tức giận liền giúp ma thần mát xa.
« … không ổn… Ta mệt mỏi quá… Không muốn động đậy… »Tư Mại Nhĩ ngữ khí oán giận mặc dù Khấu Đức đang mát xa cho hắn rất thoải mái, thậm chí thể lực bị xói mòn sau mấy lần vận động kịch liệt vừa rồi, giống như có thể chậm rãi bổ trở về.
Không biết quản gia tiên sinh học được ở đâu, kỹ thuật thật sự tốt đến độ không thể phàn nàn.
« Không động được thì ngoan ngoãn nằm đi, ma thần đại nhân ‘dũng mãnh vô song’, đỡ phải chạy đến Ma Vực cùng các ma tướng trao đổi quyền cước, ta là không muốn tái nghe được một ma tướng nào theo ta khóc kể chủ nhân bạo lực. » quản gia hừ nhẹ một tiếng.
Tư Mại Nhĩ cảm thấy có đủ ủy khuất, bắt đầu than thở ở trong lòng, hắn nào có bạo lực ? Hắn chính là có đôi khi không cẩn thận đá loạn gẫy vài cây cột đá thôi, chân chính bạo lực kỳ thực phải là quản gia tiên sinh đi ? Mỗi lần đều cậy mạnh đem mình khiêng đi, không để ý chính mình cầu xin tha thứ liền áp lại đây, hắn tính ra còn không bằng % của quản gia tiên sinh.
Cho dù chính mình biết mình so với quản gia tiên sinh cao hơn nửa cái đầu cùng nặng hơn mấy kg, bất quá Khấu Đức mỗi lần đều dễ dàng khiêng được mình, đều này nhưng thật ra làm cho lòng tự trọng nam tử hán của mỗ ma thần có điểm hao tổn.
« … Ngươi vừa nói ai bạo lực ? » Khấu Đức nheo lại mắt vàng xinh đẹp, rõ ràng cảm giác được thân thể Tư Mại Nhĩ cứng đờ, « chủ nhân, không cần hỏi vì sao ta lại biết, ngươi nghĩ gì đều nói đi ra. »
« Cái gì ? Ta vừa không cẩn thận nói ra sao ?! » ma thần kinh hách ngồi bật dậy, bắt đầu giải thích cùng quản gia, « Cái kia, không phải là ta nói quản gia tiên sinh bạo lực, ý của ta là khí lực của ngươi rất lớn… »
« Không cân giải thích. » Khấu Đức bình tĩnh đánh gảy Tư Mại Nhĩ, y đem vị ma thần đang nằm sấp kia lên đối mặt với chính mình, kéo chân trái của Tư Mại Nhĩ khoác lên vai mình, động tác tự nhiên liền mạch lưu loát.
Tư Mại Nhĩ cứ như vậy ngơ ngác nhìn động tác của Khấu Đức đối với chính mình, cư nhiên không có phản kháng, phải nói là do quản gia hành động quá mức thuận lý thành chương vậy, hơn nữa,… ma thần thực cảm thấy thẹn phát hiện, cự vật của quản gia không biết từ khi nào đã để ở huyệt khẩu của hắn, mà thân thể hắn cũng bắt đầu nóng lên.
A a a… Chẳng lẽ là thành thói quen rồi sao ? « Cái kia… quản gia tiên sinh… Ngươi không phải muốn ta ngoan ngoãn nằm yên không cử động sao ? Ngươi không thể… »
« Yên tâm đi chủ nhân, lần này sẽ để cho ngươi yên lặng nằm suốt quá trình, tuyệt không cần ngươi động. » Gợi lên một chút cười, Khấu Đức liền thẳng thắt lưng, d vật ‘nhỏ’ kinh người dưới sự trợ giúp của dịch thể do vài lần hoan ái trước để lại, dễ dàng nhập hoàn toàn vào trong cơ thể ma thần, ngay cả thời gian để mỗ ma thần thích ứng cũng không cho, liền mãnh liệt động tác đâm chọc.
« Ô a ! » Tư Mại Nhĩ sợ hãi kêu một tiếng, vừa rồi để cho Khấu Đức mát xa phục hồi khí lực, hiện tại nhiệt vật cứng rắn trong cơ thể một chút một chút lại đĩnh nhập vào, cũng chỉ có thể hé miệng phát ra tiếng rên rỉ làm cho Khấu Đức nghe được như tiếng trời tuyệt diệu, « A a… cáp… Ân a… quản gia tiên sinh… Không cần… Sâu, sâu quá… Sẽ phá hư mất… Ta … Không được … A… »
Khấu Đức cười cười, thương tiếc nhìn người bị mình biến thành khóc lóc rên rỉ, cúi người hôn thật nồng nàn.
Đây là người mà y từ nhỏ đã quyết định muốn đi theo cả đời.
Tuyệt đối, sẽ không thay đổi.
A ! Lần đầu tiên edit H cận cảnh, khó nhằn quá.
Tay bưng mũi tay đánh máy rút cục cũng xong.
Mà cái bộ này tuy rằng khá pink nhưng cũng không kém phần long trọng, điều giáo rồi toys đều có cả khóc Ngày sau sống thế nào đây.
Có thể vào ngày đẹp trời nào đó, khi bạn đi vào viện huyết học bổ sung máu, hãy nhìn sang người bên cạnh mình nha, rất có thể là tôi đó =]]