Buổi chiều sáng ngời, trong tẩm điện lại một mảnh u ám.
Ma thần đại nhân đã bị tiền diễn chỉnh đến chết đi sống lại, khi quản gia tiên sinh lấy sách trở về thì đang ở tư thế nằm sấp, cái mông nhếch cao hướng về phía Khấu Đức, chất lỏng màu lam lúc trước bị quản gia rót vào trong mật huyệt đều chảy ra dọc theo chân, điều này làm cho hắn có chút thẹn thùng cùng chờ mong.
“quản gia tiên sinh… thế này…” thật là mất mặt mà.
Quản gia cười nhẹ vài tiếng, “chủ nhân thẹn thùng như vậy sao? Ta đây làm như vậy ngươi không dám gặp người nữa sao?”
“Gì? A a…” vật cứng lạnh như băng tiến nhập vào trong thân thể, thân mình có chút buộc chặt, nhưng vật nọ tựa hồ đi vào sâu hơn lúc nãy nhiều, hắn không thể không thả lỏng chính mình.
Khấu Đức đem d**** vật đẩy vào càng sâu so với trước, chỉ để lại chốt mở ở bên ngoài, y thân thủ vuốt ve lưng của ma thần, “chủ nhân đừng lo, ngươi làm tốt lắm, tiếp theo chỉ cần đem thứ này kẹp chặt.”
Ô… vì cái gì hôm nay hắn cảm thấy quản gia tiên sinh còn biến thái hơn so với trước đây, hắn không cần a- Tư Mại Nhĩ trong lòng la hét, chỉ thiếu nước lăn lộn, “Ô… quản gia tiên sinh, ngươi hôm nay hảo kỳ lạ…”
Khấu Đức vừa mới đưa tay mở chốt của d**** vật giả, nghe được ma thần lên án như vậy, động tác dừng lại một chút, ngẫm lại hôm nay hình như có vẻ đùa hơi quá, nhưng mà khi nhìn thấy mỗ ma thần hai mắt đẫm lệ mung lung bộ dáng đáng yêu, liền tiếp tục ngoạn đi xuống.
“Đúng vậy, ta hôm nay rất kỳ quái, cũng bởi vì chủ nhân người rất đáng yêu…” dựa vào người Tư Mại Nhĩ thấp giọng nói, ngón ta quản gia linh hoạt đẩy, vật cứng lạnh như băng ở trong cơ thể ma thần bắt đầu kịch liệt chấn động lên.
“A a a—“
Bị kích thích mãnh liệt như thế, Tư Mại Nhĩ sợ hãi kêu một tiếng, nội bích tự nhiên co rút lại, khi đụng chạm đến vật cứng nọ, lại làm ma thần càng khó chịu cong người lên, dục vọng tiết ra hết.
Trước mắt một mảnh sương mù, cái gì cũng nhìn không rõ lắm.
“Tốt lắm, tất cả đã sắp xếp xong…” quản gia vừa lòng nói, lấy qua một quyển sách nặng trịch dày cộp rồi mở ra, đặt ở trước mắt Tư Mại Nhĩ, “chủ nhân đến, đọc theo ta một lần…”
Cái gì? Thật sự muốn chỉnh hắn như vậy sao?
“quản gia tiên sinh, cũng không thể không được..” ma thần đại nhân đau khổ hé ra mặt, hai mắt đẫm lệ lưng tròng nhìn về phía quản gia
“chủ nhân nói cái gì?” quản gia tiên sinh đầy mặt tươi cười, mắt vàng lại tỏa ra sát khí, rất có ý tứ ‘ngươi không nghe lời liền xong đời’.
“Ô… không có…” ma thần nhẫn xuống hạ thân tê dại, cố gắng trợn to đôi mắt tối đen, âm thanh đứt quãng nói, “ma lịch … năm 598… ma thần… A… buông xuống ma đại lục… yêu vật bạo động… Cáp…”
Tán dương hôn gò má Tư Mại Nhĩ một chút, “Tốt lắm, tiếp tục nói.”
“Khi ma nữ… triệu hồi dị thế… A a… Yêu ma… sau khi thất bại… A… Yêu vật …ở trên ma đại lục… Bạo động… Ách.” Nắm chặt lấy chăn đệm dưới thân, Tư Mại Nhĩ cảm thấy mình thật ngu ngốc, nghe được quản gia tán thưởng lại vui vẻ như vậy, nhưng không thể không nói, ma thần đại nhân thật sự rất thích được ca ngợi, bởi vậy hắn vẫn cố nhịn xuống xúc động muốn được giải phóng, cố gắng giữ cho cái vật ở trong cúc huyệt không bị rơi ra, tận lực bảo trì ngữ điệu lưu loát, “Cho nên… ma thần… tùy thị ma tướng… Ân… vì thế… Lâm vào… Cạm bẫy… Dị thế yêu ma… A a…”
Không được, sắp đọc không nổi nữa rồi… Sắp…
Xem ý thức Tư Mại Nhĩ đã sắp hoảng hốt, Khấu Đức cũng hiểu mình khi dễ đã đủ rồi, làm cho ma thần nằm ngửa lên đối mặt chính mình, ôn nhu hôn lên nước mắt trên mặt Tư Mại Nhĩ, “chủ nhân không được sao? Ngươi đều khóc rồi…”
“còn không phải… là vì quản gia tiên sinh… Ô” thẳng thắn oán hận nói ra, mỗ ma thần cũng đã quên bộ dáng thẳng thắn của hắn, “Cái vật kia… rung làm ta hảo khổ sở… kính nhờ… A…”
Lần đầu tiên bị kích phát ra thú tính, Khấu Đức nhìn từ trên mặt ma thần đọc được tám chữ “ngươi khi dễ ta ngươi phải phụ trách”, dục hỏa y áp chế bỗng đột nhiên bạo khởi, “Nếu là lỗi của ta, ta nhất định hảo hảo giải thích với chủ nhân.”
Y đem vật kim loại kia rút ra, khi huyệt khẩu còn chưa kịp hợp lại, làm cho phấn chấn bừng bừng của mình nhảy vào trong cơ thể ma thần.
“A a a… quản gia tiên sinh…” vật cứng còn thô to hơn d**** vật giả tiến vào cơ thể mình, ma thần tự động vòng chân quanh thắt lưng Khấu Đức, hai người sát lại càng gần. “quản gia… tiên sinh…”
“chủ nhân…” Khấu Đức có chút kinh ngạc, cũng một chỗ lâu như thế, ma thần khó có được ỷ lại y như thế này, “chủ nhân có chuyện gì? Vừa rồi khó quá sao?”
Ma thần lắc đầu, thân thủ ôm lấy quản gia tiên sinh, nhỏ giọng nói, “Ta chỉ cảm thấy là… quản gia tiên sinh sau tất cả mọi chuyện… vẫn luôn ở bên ta… ta hảo vui vẻ…”
Từng trải qua kiếp nạn sinh tử, Tư Mại Nhĩ đối với chính mình còn có thể như vậy, thích nhất là được quản gia tiên sinh khi dễ ôm, là chuyện hạnh phúc nhất trên đời.
Có thể vĩnh viễn cùng một chỗ thật là tốt.
Biết ma thần nghĩ đến cái gì, Khấu Đức thân thu kéo lấy tay ma thần, đặt lên mặt mình, “Là, có thể như vậy đến chết cùng một chỗ, là chuyện mà Khấu Đức vui vẻ nhất, mặc kệ bao lâu, Khấu Đức đều sẽ ở bên cạnh chủ nhân, tuyệt đối sẽ không rời đi.”
“quản gia tiên… A…” ma thần cảm động muốn nói gì đó, sau ba chữ đã bị sự di động của cự vật trong cơ thể đánh gẩy, “Không… A…”
“chủ nhân không cần nói, hảo hảo để cho ta ôm đi…” giọng Khấu Đức nhẹ nhàng, gợi cảm làm cho Tư Mại Nhĩ xụi lơ thân mình, “Ta có thể sẽ thô bạo một chút…Chủ nhân hảo hảo cảm thụ ta có bao nhiêu yêu ngươi.”
Quản gia nâng chân ma thần lên, động tác phần eo chậm rãi tăng thêm lực đạo.
“A… A… quản gia tiên sinh… A…” mỗi va chạm đều chạm tới chỗ mẫn cảm của ma thần đại nhân, Tư Mại Nhĩ nắm lấy bả vai Khấu Đức, thân thể đong đưa theo sự xâm nhập của người trên thân.
Cự vật nóng rực ra vào nơi huyệt khẩu, thô bạo hướng vào chỗ thật sâu, hoa kính non mềm kiều mị nhanh chóng cuốn lấy gốc, khi cự vật rời khỏi vẫn tham lam hút lấy không chịu rời ra, khi bị lôi ra bên ngoài cơ thể nội bích còn chớp lên một tầng thủy lượng.
Huyệt khẩu đóng mở theo luật động của cự long, khi tiến vào thì mềm mại mở ra, khi rời đi thì cắn chặt triệt để, thân thể đã bị dục vọng sai khiến dộng dạng hùa đón lầy sáp nhập, rút ra thì hướng về sau, thân thể hai người phù hợp cao độ làm cho quản gia phi thường vừa ý không thể khống chế được.
“Chủ nhân…cảm nhận… được không?” hôn lên gáy của ma thần, tay cũng không an phận sờ tới sờ lui trên ngực người dưới thân, động tác xỏ xuyên ma thần của quản gia càng không có chút thả lỏng, “Nói cho ta biết… ngươi có thích không?”
“Cáp a… Thích… Rất thích… Ân…” ma thần thực thành thật với dục vọng của chính mình, càng dang rộng hai chân ra, làm cho quản gia càng thuận lợi tiến vào chính mình, “quản gia tiên sinh… mau…”
“Như ngươi mong muốn…”
Đem bài khai hai chân của ma thần, Khấu Đức từ trên cao đâm xuống, lợi dụng trọng lực càng đâm sâu vào cơ thể Tư Mại Nhĩ, cũng va chạm vào những nơi mẫn cảm của ma thần.
“A a! A… Sâu quá… Ân… Cáp…” ma thần đã muốn đắm chìm trong bể dục, phun ra những tiếng rên rỉ vui sướng, nói ra những lời mà khi thanh tỉnh tuyệt đối sẽ không nói, “quản gia tiên sinh… Nhanh lên… A… Tái tiến vào…”
“Chủ nhân thoải mái như vậy sao…” cười khẽ, mãnh liệt va chạm vào, cảm giác người dưới thân rõ ràng chấn động, “Ngươi xem, nơi này của ngươi đã đem ta nuốt vào toàn bộ…Còn chưa đủ a?”
“A…ta còn muốn…” ngọn lửa thiêu đốt trong cơ thể có xu hướng ngày càng dữ dội, Tư Mại Nhĩ chỉ có thể hy vọng Khấu Đức giúp hắn dập đi.
Khấu Đức khẽ hôn lên đôi môi khẽ nhếch của ma thần, động tác đâm chọc càng thêm rất nhanh, cũng cuồng bạo mà mất đi quy luật.
“Ân… Ân… Ngô… Cáp… Không… Ta sắp…” muốn nói nhanh thêm một chút chính là Tư Mại Nhĩ, hiện tại ma thần lại không chịu nổi cầu xin tha thứ, “Không cần… A a… quản gia tiên sinh… A… Không được…”
“Ta cũng sắp… chủ nhân…” quản gia hiện tại đã không còn khả năng thả chậm tốc độ lại áy náy cười với ma thần, y bắt lấy phần eo của ma thần, sau khi hoàn toàn rời khỏi lại dùng lực tiến nhập vào cơ thể Tư Mại Nhĩ.
“A a… A!” lần này đã đánh tan buộc chặt của ma thần, bạch trọc nhiệt dịch phun mạnh ra, thất thần há miệng thở dốc.
“Ngô!” bị vách tường thịt co rút không ngừng bao bọc, quản gia cũng đạt tới cực hạn, đem toàn bộ nóng bỏng bắn vào người ma thần.
Hai người gắt gao ôm nhau, nửa thân dưới còn dính liền, Khấu Đức nghiêng người, làm cho Tư Mại Nhĩ ghé vào ngực mình nghỉ ngơi.
“quản gia tiên sinh…” ma thần cả người vô lực nhưng thần trí lại miễn cưỡng thanh tỉnh nhẹ giọng gọi Khấu Đức, y chỉ trả lời một tiếng duy nhất, Tư Mại Nhĩ gọi lại một tiếng, “quản gia tiên sinh…”
“Chủ nhân xảy ra chuyện gì?”
“Ách… cái kia… quản gia tiên sinh… không lùi ra ngoài sao?” khuôn mặt ngăm đen lại lộ ra tia đỏ ửng, cự vật của quản gia ở trong cơ thể hắn tựa hồ lại trướng lớn thêm.
Quản gia tiên sinh hừ nhẹ một tiếng, “Vừa rồi còn không biết ai muốn ta luôn ở trong thân thể hắn đâu, chủ nhân còn chưa học bài xong, ra làm sao có thể đi ra ngoài?”
“Cái gì… cái gì?!” ma thần đại nhân sắc mặt một trận xanh một trận trắng, thiếu điều chút nữa thì hôn mê, quản gia tiên sinh còn nói chưa có học xong? “nhưng là… quản gia tiên sinh vừa mới … không phải…”
“chủ nhân bất quá mới đọc được một đoạn ngắn, còn nửa quyển nữa cơ mà, mau nghỉ ngơi đi, như thế này chủ nhân còn phải chịu…” y cũng không muốn làm cho ma thần quá mệt mỏi, như vậy sẽ mất đi lạc thú hoan ái..
Lúc này ma thần thực muốn đâm đầu chết quách cho xong.
Nheo lại mắt vàng, nhìn thấy ma thần đại nhân tinh thần còn sáng láng cấp chính mình than thở, quản gia tiên sinh quyết định hủy bỏ thời gian nghỉ ngơi, “chủ nhân thoạt nhìn không sai biệt lắm, chúng ta tiếp tục đi.”
Gì? Còn muốn tiếp tục? không cần a—cứ như vậy nhất định sẽ chết mất… “ không cần, ta không cần mà! Quản gia tiên sinh buông ra!”
Làm như không có nghe thấy tiếng của người nào đó, Khấu Đức ra khỏi cơ thể ma thần, đem Tư Mại Nhĩ đang giãy dụa không ngớt ghé vào trên giường nâng cao eo hắn lên, bài khai hoàn mỹ mông cánh hoa, lộ ra mật huyệt có chút sưng đỏ, bạch dịch của chính mình vừa tiết ra ở trong cơ thể ma thần chảy ra, mà Tư Mại Nhĩ lại khẩn trương nhích tới nhích lui.
Rất tình dục, sách. Dục vọng của Khấu Đức lại bị dụ đứng lên, y để cho nam căn có chút trướng đau của chính mình để ở trước cửa mật huyệt của ma thần, không đợi ma thần chuẩn bị tốt liền kéo phần eo của ma thần xuống hướng về phía mình, ‘phốc tư’ một tiếng, nhiệt vật ‘nhỏ’ kinh người lại sáp nhập vào huyệt kính non mềm.
“A, không cần…” trong cơ thể lại bị lấp đầy, cơ thể ma thần trải qua cao trào liền mẫn cảm dị thường, quản gia mới chỉ đi vào, hắn cơ hồ sẽ đạt tới đỉnh lần thứ hai “Không… Ô…”
“Chúng ta bắt đầu vấn đáp đi chủ nhân.” Quản gia gợi lên tà mị tươi cười, bắt đầu trừu sáp trên diện rộng.
“A a… A… Không cần… Không được…” dưới loại tình huống này muốn vấn đáp cái gì chứ! Ma thần hai mắt đẫm lệ mù sương, không cách nào chống cự được tùy ý quản gia đối hắn ‘ ta cần ta cứ lấy’.
“Câu thứ nhất, yêu vật bạo động giằng co bao năm? Tạo thành tổn thất gì cho ma đại lục?” quản gia mặt không đổi sắc hỏi, dưới thân động tác xỏ xuyên không ngừng.
“a… Ân… liên tục… Ba năm… Ma đại lục… bị thiên tai… địa hình thay đổi… a…” ma thần một bên thở gấp, một bên vẫn ngoan ngoãn trả lời.
“Tốt lắm, câu thứ hai…”
Thanh âm thân thể va chạm vào nhau, tiếng vang dâm mỹ khi nội bích cũng d**** vật ma sát với nhau không ngừng vang lên phối hợp cùng âm điệu bình tĩnh và thở dốc nặng nề.
Đây chính là “thân giáo” của quản gia.
Cho nên không cần hỏi vì sao quản gia lại có thể nhét một đống tri thức vào trong đầu ma thần.
Mỗi lần đều “đi học” như vậy, cho dù là ma thần cứ mở sách là ngủ gật, cũng sẽ dành thời gian liều chết mà đem tất cả những gì viết trong sách ghi vào trong đầu.
A, là nói, cho dù ma thần có trả lời chính xác câu hỏi của quản gia đi chăng nữa, quản gia vẫn y như cũ lấy danh nghĩa thưởng cho hắn mà khiêng người đi, ma thần bị khiêng kỳ thật cũng rất thích ý.
Một kẻ nguyện đánh, một người nguyện chịu, ai có thể nói gì nào?
Tiêu điểm lần này đặt ở phương pháp chỉ đạo của quản gia đối với ma thần.
Theo như chương trước, ma thần cơ bản là xem sách rồi ngủ quên, quản gia tiên sinh rút cục là dùng cách gì để đem một đống tri thức thượng vàng hạ cám nhét vào đầu ma thần?
“Này rất đơn giản.” đẩy đẩy gọng kính trên mặt, bộ dáng phi thường quyền uy, “ta từng nghe trong thế giới này có một câu “ngữ giáo không bằng thân giáo()” ta cẩn thận suy nghĩ hàm nghĩa ẩn trong đó, phát hiện thật sự là quá đúng, thế là khi ta thất bại khi dạy bằng lời nói, ta sẽ áp dụng thủ đoạn thân giáo, làm cho chủ nhân có thể đem những lời của ta hảo hảo mà học tập.”
Thế là mỗ quản gia thời điểm không vui vì bị mỗ ma thần trạc trạc mặt, sau khi đem người khiêng một mạch đến giường, bắt đầu “chương trình học thân giáo” ngày hôm nay.
“Quản gia tiên sinh, bây giờ mới là buổi chiều…” Tư Mại Nhĩ lắp bắp nói, muốn nắm lấy bàn tay quản gia đang cởi quần áo của hắn, sợ lại làm bị đau tay của Khấu Đức, rất là mâu thuẫn.
Có điều sắc trời sớm hay muộn mà làm chuyện này đối với Khấu Đức là không thành vấn đề, cho nên trong nháy mắt, bức màn trong tẩm điện lập tức được dựng lên, nhất thời cả điện đều hôn ám xuống.
“Như vậy sẽ không sáng nữa.”
Nhe răng cười, răng trắng còn lóe sáng lên, hảo dọa người a… Tư Mại Nhĩ vừa run vừa nghĩ.
Quản gia chân tay quả thực rất nhanh nhẹn, ở trong trường kỳ huấn luyện liền trong thời gian rất ngắn liền thu thập xong, rất có ích trong việc thoát quần áo của Tư Mại Nhĩ, nháy mắt cái thân hình thon dài tỷ lệ hoàng kim phi thường đáng kiêu ngạo của Tư Mại Nhĩ cứ như vậy liền hiện ra trước mắt Khấu Đức, không hề giữ lại gì.
Tuy rằng đã cùng Khấu Đức lên giường rất nhiều lần, nhưng mà khi bị quản gia dùng ánh mắt chớp lên hào quang nhìn thẳng vào, mỗ ma thần vẫn là ngượng ngùng kéo chăn qua che khuất thân mình, “quản gia tiên sinh, ngươi cứ như vậy nhìn ta, rất kỳ quái…”
“Sao lại kỳ quái, cũng không phải là chưa thấy qua.” Khấu Đức bắt đầu cởi quần áo của mình, làm Tư Mại Nhĩ nuốt nước miếng thật mạnh.
Thân thể của quản gia tiên sinh cùng mình bất đồng, tóc dài đen bóng, da trắng nõn như tuyết, ánh mắt màu nâu đồng mê người không thôi, thân thể hoàn mỹ thon dài, chẳng những không gầy yếu mà lại rất rắn chắn hữu lực.
Khi quản gia đi tới chỗ mình, bên môi còn phảng phất một nụ cười, mỗ ma thần bị mê hoặc thất điên bát đảo trong lòng thật muốn đi tới ôm lấy mỹ nhân này.
Tuy nhiên, mỗi lần bị ôm đều là Tư Mại Nhĩ.
Khi mà lực chú ý của Tư Mại Nhĩ bị hấp dẫn bởi đôi mắt xinh đẹp của Khấu Đức, tay quản gia cũng không hề nhàn nhã, y đẩy ngã ma thần đại nhân, tiếp theo đem hai tay của Tư Mại Nhĩ cột vào hai bên thành giường, rồi lại tách hai chân Tư Mại Nhĩ ra, dùng một đoạn vải không biết lấy từ nơi nào ra buộc vào hai bên giường, thành hình chữ đại().
“Chủ nhân, hôm nay ngươi rất ngoan, như vậy lúc học ta cũng sẽ không làm ngươi quá vất vả a.” thân thủ vỗ nhẹ mặt Tư Mại Nhĩ vài cái, Khấu Đức cúi người phủ xuống, gặm cắn lỗ tai ma thần.
“Ô oa a!” người bất thình lình bị cắn liền hoàn hồn, ma thần khóc không ra nước mắt vì mình nhất thời tham luyến sắc đẹp mà bị quản gia tiên sinh bố trí xong chuẩn bị bài tập, đến nước này thì muốn phản kháng cũng vô dụng.
Nheo lại mắt vàng, cảm thấy bất mãn với tiếng kêu của Tư Mại Nhĩ, Khấu Đức liền trừng phạt bằng cách cắn một cái lên sau gáy màu mật ong kia, đứng dậy lấy ra một chiếc lọ từ cái tủ đầu giường, bình thủy tinh phi thường tinh xảo đặt ở trên gối, bên trong là chất lỏng màu lam, phát tán ánh sáng trong tẩm điện u ám.
Cảm giác… hảo nguy hiểm, ở loại thời điểm này bất cứ thứ gì quản gia tiên sinh lấy ra đều rất nguy hiểm a a a.
Mỗ ma thần bệnh lâu thành thầy thuốc, đã muốn biết chất lỏng không bình thường trong lọ kia chắc chắn sẽ được dùng trên người mình.
“Vậy chủ nhân, hôm nay chúng ta học về những vấn đề có liên quan đến lịch sử Tô Lý Á đi.” Quản gia thoạt nhìn thật vui vẻ nói, tiếp theo dừng một chút, bừng tỉnh đại ngộ vỗ vỗ đầu, “ai, xem ta trí nhớ kém tới mức này, ta quên mất hôm nay phải áp dụng giáo cụ mới đâu.”
“ Giáo… giáo cụ mới?” Tư Mại Nhĩ ngơ ngác lặp lại một lần, trông thấy Khấu Đức lại đang sờ soạng trong ngăn tủ, dự cảm bất hảo trong lòng lại chậm rãi rõ ràng.
“A, thấy rồi, chính là cái này, ta nhờ người mang về từ nhân gian, vừa đúng hôm nay có thể thử xem công dụng.” âm thanh quản gia thật ôn nhu, nhưng cái đồ vật cầm trong tay lại làm da đầu ma thần đại nhân run lên.
Đó là một cây gậy giống hệt d vật của nam giới nhưng là được chế tạo từ chất liệu hợp kim, hình như còn có chốt mở.
Cái này… ma thần còn nhớ rõ tâm cơ đệ đệ của hắn từng nói, cái này là để gia tăng tinhg thú của bạn tình… “quản… quản gia tiên sinh, cái này dùng làm gì a?”
“Đơn giản thôi, chủ nhân trước hết đừng động, đến lúc đó ngươi sẽ biết… Nhắm mắt lại, ta muốn hôn ngươi, chủ nhân.” Đem đồ vật nọ đặt cùng chỗ với bình thủy tinh, Khấu Đức cúi đầu hôn Tư Mại Nhĩ thật sâu.
Ngoan ngoãn nghe lời nhắm mắt lại, cảm thấy môi đỏ mọng của quản gia thiếp hợp với môi mình, cảm xúc quá mức thoải mái khiến ma thần tự giác hé miệng, lưỡi Khấu Đức lập tức chui vào trong miệng hắn, linh hoạt hút dây dưa cùng Tư Mại Nhĩ, cũng không ngừng hút lấy cam lộ trong miệng ma thần.
Không khí trong phổi như bị hút hết đi, ngực hơi hơi phát đau, nhưng trong tiềm thức Tư Mại Nhĩ lại không mong Khấu Đức chấm dứt nhanh như vậy, chủ động cùng chơi đùa.
“Chủ nhân, ngươi hôm nay thật chủ động đó.” Lúc tách ra còn có chỉ bạc tương liên, khóe miệng Tư Mại Nhĩ còn có nước miếng chảy xuống, “chủ nhân thật đáng yêu.”
“ Quản… quản gia tiên… sinh” không phải nói cần học bài sao? Ma thần mờ mịt nghĩ, điểm đỏ trên ngực trái lại bị một trận ấm áp bao lấy, làm cho hắn không tự giác rên rỉ ra tiếng “A… Quản…”
Khấu Đức liếm cắn núm vú thần trước ngực ma thần, một tay vuốt ve thân thể Tư Mại Nhĩ, một tay thì vỗ về chơi đùa hạ thân, ma thần bị gợi lên dục hỏa, khó nhịn thở dốc.
Hồng châu bị cắn sưng đỏ đứng thẳng lên, mẫn cảm đến nỗi chỉ cần ngón tay thon dài của quản gia bính một cái, đầu Tư Mại Nhĩ sẽ mơ hồ một mảnh, dục căn hạ thân cũng bị bàn tay lạnh như băng chơi đùa đến phát nhiệt, tuy rằng lâm vào trạng thái tự hỏi chậm chạp, nhưng là ma thần đại nhân vẫn thực kiên trì hỏi, “ quản gia tiên sinh… Ân… Không phải… Phải học bài sao?”
“chờ một chút, chủ nhân không cần nóng vội như thế…” thanh âm quản gia bởi vì tình dục nên có chút khàn khàn, nghe ra lại càng thêm mê người, “ ta trước hết cho ngươi thả lỏng lần cuối… tuy rằng ta rất muốn trực tiếp đến.”
Nói rồi, trực tiếp lấy ba ngón tay sát nhập vào trong cúc huyệt của ma thần, thong thả trừu sáp đứng lên.
“Cái gì… A… Đau…” huyệt phía sau bị ngón tay quản gia xâm nhập dễ dàng, tuy rằng ba ngón tay làm cho hắn có chút thống khổ, nhưng thân mình đã sớm tiếp nhận vô số lần như vậy lại khát cầu nhiều hơn, hơi thở phun ra cũng nóng rực, “Cáp a… Ân…”
“Chủ nhân thật lợi hại… ba ngón tay cũng có thể nhanh chóng như vậy nuốt vào, ngươi xem…” chèn thêm hai cái gối vào eo của Tư Mại Nhĩ, đem hạ thân của ma thần nâng lên, làm cho ma thần đang ý loạn tình mê có thể nhìn thấy rõ ràng động tác của ngón tay mình. “Cảm giác tốt lắm sao… Phân thân của chủ nhân càng lúc càng lớn, cao hứng muốn khóc rồi…”
Cười tà nói, quản gia vươn đầu lưỡi liếm xuống d vật đang ngẩng cao đầu của ma thần, ngón tay trong huyệt cũng đâm chọc thật mãnh liệt.
“A a a… quản gia tiên sinh… Ân…” bị kích thích đến thiếu chút nữa thì bắn, ma thần nhịn không được dục hỏa ứa ra nước mắt, “Không cần cố ý… A ân…”
Ngón tay trừu sáp trong cơ thể đã khiến ma thần không phân rõ đông tây nam bắc, quản gia thậm chí còn cào nhẹ lên tràng bích mẫn cảm của hắn, Tư Mại Nhĩ vặn vẹo thân thể, tứ chi bị định trụ khiến hắn chỉ có thể tùy ý để Khấu Đức khiêu khích.
“Hẳn là có thể rồi, chủ nhân,” Khấu Đức rút tay ra khỏi thân thể Tư Mại Nhĩ, ngừng lại động tác vỗ về ma thần chưa được phóng thích dục vọng.
“…?” bị Khấu Đức sắp đưa đến cao trào, lại mất đi động tác tăng nhiệt, ma thần mở to ánh mắt sương mù, khó hiểu nhìn quản gia.
Quản gia cởi bỏ đoạn vải trói chặt chân của ma thần, cầm lấy bình thủy tinh ở trên gối lên, mở nắp ra, chính mình ở giữa hai chân Tư Mại Nhĩ, lại đem hai chân thon dài của Tư Mại Nhĩ hướng lên thành giường, làm cho khẩu huyệt vừa bị mình khuếch trương hiện rõ trước mắt.
“Quản gia tiên sinh…?” tư thế này làm cho phần eo của Tư Mại Nhĩ ê ẩm không thoải mái, từ trong tình dục thanh tỉnh một chút, “Muốn làm gì…?”
Khấu Đức không có trả lời hắn, chính là cắn vài cái vào đùi non của hắn, đem cái bình đã mở nắp hướng vào cúc huyệt của Tư Mại Nhĩ, sơ sơ có đến nửa bình là đi vào.
“a… a—“ chất lỏng trong bình đánh sâu vào tràng bích của Tư Mại Nhĩ, đánh vào chỗ mẫn cảm nhất trên người hắn, mãnh liệt kích thích làm ma thần thét chói tai, dục căn nhẫn nại đã lâu liền phun trào bạch trọc, vẩy ra bụng cùng thắt lưng của hai người.
“Thoải mái như vậy sao? Chủ nhân chờ chút, chưa hết nha…” thân thủ vuốt ve khuôn mặt có chút thất thần của ma thần đại nhân sau khi phát tiết, quản gia rút ra bình thủy tinh đã cạn hết, rồi sai đó cầm cái d vật giả lên, “Ta còn muốn đem cái này nhét vào thân thể chủ nhân, mới có thể bắt đầu học đó…”
Quản gia tiên sinh quả thật đáng sợ, quản gia tiên sinh đáng quá… mỗ ma thần ở trong lòng hô to, nhưng trên thực tế hắn có chút chờ mong.
Chờ mong cái gì? Chính hắn cũng không biết.
“Quản gia… A a… Không… Hảo lạnh… Ân…” Tư Mại Nhĩ muốn nói cái gì, nhưng Khấu Đức đã đem d vật giả đâm vào cơ thể hắn, cảm giác kim loại lạnh như băng làm ma thần nhíu mày, “Ô… quản gia tiên sinh…”
Thong thả lại dùng sức đẩy d vật giả vào bí huyệt của Tư Mại Nhĩ, Khấu Đức lại tiếp tục vuốt ve nam căn vừa mới phát tiết qua một lần của ma thần, thanh âm dụ hoặc, “Chủ nhân không cần sợ, mở mắt… nhìn xem thân thể người… thứ này đã bị thân thể ngươi nuốt vào rồi.”
“A a… Ân a… Không cần… Hảo mất mặt a…” tuy rằng cảm thấy thẹn, lại bị tiếng nói có ma lực của quản gia hấp dẫn, Tư Mại Nhĩ thật sự mở mắt ra, nhìn đến cái d vật đặc chế kia tiến vào thân thể của mình, cho đến khi vào được hai phần ba.
Lúc này, Khấu Đức không tiếp tục đem vật đó đẩy vào, ngược lại lại cởi trói tay cho ma thần, rồi mới ra lệnh nói: “chủ nhân, đem chân mình kẹp lại, ta đi lấy sách, nếu ta nhìn thấy chủ nhân thả lỏng hay là làm rơi vật đó, ta sẽ trừng phạt chủ nhân đó.”
Rồi quản gia mới đứng dậy mặc thêm kiện áo khoác, đi sang thư phòng.
Ma thần chỉ có thể nghe lời, kẹp hai chân lại, làm cho cúc huyệt của mình bảo trì tư thế hướng lên trên.
“Ô… quản gia tiên sinh… dị vật lạnh như băng ở trong cơ thể không được động đậy, nội bích ngứa ngáy làm cho ma thần không nhịn được mà co rút cúc huyệt, lại phát hiện như vậy càng làm vật kia tiến sâu vào cơ thể mình, hai mắt đẫm lệ nhìn theo hướng thư phòng, cầu nguyện quản gia nhanh chóng lấy sách về giúp hắn giải thoát.
Nhưng mà ma thần đại nhân hoảng sợ phát hiện, cơ thể hắn càng ngày càng nhiệt, càng ngày càng ngứa, cái kia cao cao ngẩng lên cũng kêu gào được giải phóng một lần.
Không phải là… liên quan đến chất lỏng màu lam kia đi?
“Ân… A…” Tư Mại Nhĩ khổ sở giật giật thân mình, không dám buông hai chân tự mình thủ dâm, dục hỏa từ hạ thân cháy lan ra toàn bộ thân thể, d vật giả kia tại thời điểm dũng đạo co rút mà tiến dần vào trong, thời điểm thả lỏng, cảm giác cũng có chút thoải mái, khiến ma thần thở dốc nhanh hơn, “A…A…quản gia tiên sinh… Mau trở lại… Ân…”
Một cái không cẩn thận, huyệt khẩu của ma thần không chứa được d vật giả đã muốn trơn ướt kia, cứ như vậy rơi xuống giường.
Xong… Xong rồi! quản gia tiên sinh nói không được để vật đó rơi ra ngoài, làm sao bây giờ? Tư Mại Nhĩ nhất thời tình thế cấp bách, muốn đứng dậy nhặt lại cái đó, đột nhiên bị một cỗ lực lượng đẩy mạnh, hắn ngã trở lại về giường.
Bên tai truyền đến âm thanh của quản gia có chút làm cho người ta rét run.
“Chủ nhân không nghe lời, đồ cũng rơi người cũng động, thật sự muốn bị ta xử phạt như vậy sao?” Khấu Đức áp lên người Tư Mại Nhĩ, sách trên tay đặt xuống bên giường, “chủ nhân thật sự là không ngoan.”
“quản quản quản gia tiên sinh, ta không phải…. đó là cái ki tự rơi ra, ta muốn nhặt nó lên thôi…” ma thần đại nhân vội vàng giải thích, thần sắc bối rối làm cho Khấu Đức nhịn không được muốn khi dễ hắn.
Bất quá chờ chương trình học kết thúc thì nói sau.
“Không sao, chờ ta dạy xong, sau đó xử lý chủ nhân cũng chưa muộn.” Khấu Đức hôn lên môi của ma thần, “Hiện tại, ta muốn bắt đầu dạy rồi.”
Chương trình giáo dục chuyên môn của quản gia, hiện tại bắt đầu.
(To be continued…=))))
—-
Chú thích:
, Ngữ giáo không bằng thân giáo (言教不如身教): người dạy nên lấy ví dụ từ thực tế hơn là chỉ dạy lí thuyết, còn ” Thân giáo” của Khấu Đức là lấy thân thể để dạy =)))
, Hình chữ đại đây: (大)