Dịch thuật: simple
Tử Tinh hôm nay cuối cùng đã được hưởng tư vị hành hạ khi “được” Kiếm Thần cho tự tìm đường về từ nơi lão “tha” hắn đến tu luyện.
Cũng không nhiều gì lắm “chỉ có” công lý mà thôi, nhưng quan trọng là hình tượng của hắn đã hư hao không ít sau lần này a, nhìn cảnh hắn chạy như ngựa g trên đường quá nữa nhân chứng đã nghĩ hắn bị điên, không bình thường...
Ai, quả là đẹp mặt mà!
Tử Tinh nghĩ đến đây, tâm trạng kích động đến cực hạn, gào lớn:
“ Lão đầu, ngươi hãy đợi đấy, sẽ có ngày ta khiến ngươi đẹp mặt ah !”
Cổ Phong nghe tiếng gào thét của hắn , lắc đầu nói “, Lam Lam con mình bị Kiếm Thần bức điên luôn rồi, đã nhiều năm rồi không có chứng kiến thằng nhóc này nóng giận cỡ này, haha, quả là rất thú vị a”
Nhu Nhi mở to mắt nhìn Tử Tinh trong lòng thầm nghĩ:
“ Tử Tinh caca làm sao vậy, sao lại nổi nóng bất tử vậy? Đột nhiên đứng lên báo hại mình xém rớt tim ra ngoài, chẳng lẻ chẳng lẻ… lão đầu kia thật sự biến thái sao?”
Tử Tinh bỗng nhớ ra mình đang ăn kơm, lại thấy ai cũng đang ngạc nhiên nhìn mình, xấu hổ gãi gãi đầu:
“ A,a, con quên là đang ăn cơm. Con no rồi, mọi người tiếp tục ha, con ra ngoài đây”
Tử Tinh trong lòng đang rất thống hận Kiếm Thần, càng ngày càng hận ,lão làm hình tượng của mình bị ảnh hưởng nghiêm trọng a.
Tử Tinh đi tới nhà tắm, thấy mình trên cổ vẫn còn đeo hạng liên và giới chỉ. Bất giác
nhớ đến sự việc phát sinh hôm qua hắn vẫn còn rùng mình.
Gia gia không cho phép hắn cỡi hạng liên và giới chỉ xuống, bắt hắn không được rời chúng giây phút , đây chính là đồ vật rất trọng yếu. Hắn dĩ nhiên là đứa cháu ngoan, ngay lập tức từ bỏ ý định tháo chúng ra khỏi người…!
Tử Tinh ngâm mình trong nước, nhắm mắt dùng tinh thần kiểm tra đan điền quan sát bảo thạch khác nhau trong đó.
Hắn nhớ kỹ trước kia chỉ có chủng loại nguyên tố, tại sao lại có bảo thạch ở đây.
Lẽ nào là bảo thạch hình thành từ Hắc Ám nguyên tố? trời ơi, càng ngày càng khó hiểu, thôi đành đi hỏi gia gia xem sao.
Tử Tinh khoát lên mình bộ trang phục quý tộc, cả người nhẹ nhàng sảng khoái, chải lại mái tóc,sau đó sửa sang lại cho hoàn thiện, yên tâm về hình tượng của mình hắn mới đi vào bên trong đại đường ...
Hắn mỉm cười nói :
“ Gia gia, người nói chuyện cùng con tý nha
Tinh nhi có việc cần nhờ người giải đáp”
Khải Liệt gật đầu, sau đó đi trước hướng đến thư phòng của mình, đoạn bố trí “ Cấm âm kết giới”, mỉm cười nhìn Tử Tinh nói:
“ Tinh nhi,có việc gì đây, nói ta nghe xem nào?”
Tử Tinh gật đầu, sau đó kể lại đầu đuôi câu chuyện về bảo thạch trong đan điền mình, hắn tuyệt nhiên không có dấu diếm bất cứ chi tiết nào, bởi vì hắn phi thường tin tưởng gia gia mình.
Khải Liệt nghe Tử Tinh bị cổ lực lượng công kích cả người cơ hồ toát mồ hôi lạnh, đến lúc nghe được cỗ lam lực lượng bảo vệ hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Khải Liệt đương nhiên biết điều này biểu tượng cho cái gì,hắn nhất thời cảm khái cho vận khí của tên nhóc này, quả thật quá may mắn mà.
Tuy nhiên rốt cuộc cỗ lam lực lượng là đại biểu cho cái gì,Khải liệt thắc mắc tự hỏi.
“ Gia gia, sự việc là như vậy, người có biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì không ? Tinh nhi rất thắc mắc, gia gia nói cho con biết đi mà.”
Khải Liệt haha cười to, vuốt đầu Tử Tinh :
“ Tinh nhi à, con quả thật quá may mắn nha, không nghĩ tới giới chỉ lại chứa năng lượng cường bạo như vậy, bất quá muốn so với may mắn của ngươi quả thật quá tầm thường.
Lại còn chủng loại nguyên tố ma pháp hình thành bảo thạch trạng thái cùng lúc, đây chính là đại biểu cho việc đột phá cảnh giới Đại Ma đạo sư, hơn nữa Quang nguyên tố và Hắc Ám nguyên tố cùng hình thành bảo thạch trạng thái trong đan điền ngươi, quả thật quá biến thái rồi.”
Tử Tinh nghe gia gia nói vậy không nhịn được phi thường cao hứng, Đại Ma đạo sư đồng thời là Đại kiếm sư đại biểu cho sức mạnh gì chứ:
“ Gia gia,người không gạt con chứ, quá tốt rồi, haha”
Khải Liệt haha cười:
“ Thật không biết phải nói vận khí của ngươi như thế nào nữa, bình thường đột phá Đại Ma đạo sư trong cơ thể chỉ có loại nguyên tố mà đã bị lực lượng hình thành bảo thạch hành hạ cho sống dở chết dở. Ngươi lại còn chịu được loại nguyên tố hình thành nhờ sự giúp đỡ của cổ Lam lục lượng, quá may mắn rồi,quá may mắn rồi”
Tử Tinh hình như nhớ tới điều gì nói:
“ Gia gia sao trong cơ thể con có thêm lam bảo thạch nữa, hình như nó chính là cỗ lực lượng bảo vệ con lúc đó, hình dạng cũng giống như Quang, Hắc Ám nguyên tố
Hơn nữa con cảm thấy tinh thần lực tăng lên rất mạnh”
Khải Liệt giật mình nói: “ Cái gì? Có chuyện đó nữa àh? Con có biết cỗ lam lục lượng đó từ đâu tới không?”
Tử Tinh nhớ đến ngọc bội mà Toa Toa tặng mình, liền lấy ra đưa cho Khải Liệt:
“ Gia gia,chính là từ khối ngọc bội này, khi đó con sắp chịu không nổi thì bỗng nhiên cỗ lực lượng từ ngọc bội di chuyển theo kinh mạch cuối cùng hình thành tấm thuẫn để bảo vệ con…”
Khải Liệt nhìn ngọc bội trong tay, kinh ngạc nói :” Cái gì, là Khoái Ngọc Bội ư?”
Tử Tinh mơ mơ hồ hồ hỏi lại:” Gia gia rốt cuộc khối ngọc bội này là thế nào?”
Khải Liệt kích động nói:
“ Tinh nhi, khối ngọc bội này làm sao mà con có được? Ở trước có khắc chữ Toa Toa,là nữ nhi tặng cho ngươi đúng không? Nói thật đi.”
Tử Tinh không khỏi đỏ mặt gật đầu:
“Thật ra thật ra thì thì.. con và Toa Toa gặp nhau rất tình cờ, nàng chính là người của Băng Nguyệt đế quốc, lúc ra đi nàng tặng cho con khối ngọc bội này…”
Khải Liệt cao hứng cười lớn, đoạn nói :
“Thì ra ngoại tôn ta mị lực cao thật a, trách sao không làm nữ hài tử kia mê mệt được chứ hahahhaha”
Tử Tinh đỏ mặt nhìn Khải Liệt nói:
“ Gia gia, người cuối cùng là muốn nói gì đây? Cô ấy chỉ là bằng hữu của con mà thôi, cái gì mà thích với không thích, gia gia đừng suy diễn lung tung nha.”
Khải Liệt khôi phục tâm trạng kích động tiếp tục nói:
“ Tử Tinh con có biết khối ngọc bội này quý như thế nào không ? vậy mà tiểu cô nương đó lại đem tặng cho ngươi, khẳng định là bị con hớp hồn rồi hahahha”
“ Gia gia, làm sao lại kích động quá vậy,chẳng lẻ khối ngọc bội này phi thường tốt sao?”
Khải Liệt nhìn khối ngọc bội thở dài nói :
“ Bên trong khối ngọc bội này có chứa tinh thần lực hết sức cường đại, có thể là rất nhiều Đại Ma đạo sư đã đưa tinh thần lực vào trong.
Ngươi nói xem tinh thần lực nhiều Đại Ma đạo sư đưa vào sẽ như thế nào đây? Không phải là rất khủng bố sao? Còn khối lam bảo thạch chính là bảo thạch tinh thần lực, thật không nghĩ tới tinh thần lực có khả năng hóa thành thật thể a,thế giới này quả thật quá nhiều bí mật., Tinh nhi vận khí con quả thật quá tốt rồi.”
Tử Tinh có điểm mơ hồ liền hỏi lại:
“ Gia gia tinh thần lực đại biểu cho cái gì? Tại sao người lại tỏ ra cao hứng vậy chứ?”
“ Bình thường ma pháp sư chủ yếu là dùng tinh thần lực để hoàn thành ma pháp, nếu tinh thần lực tiêu hao hết dĩ nhiên cần phải nghĩ ngơi để bổ xung.
Song ngươi lại không như vậy, nếu ngươi sử dụng hết tinh thần lực có thể dẫn năng lượng từ khối lam bảo thạch bổ sung cho lượng tinh thần lực đã tiêu hao, căn bản ngươi không cần lo lắng về việc sử dụng hết tinh thần lực, nó đã ngưng tụ thành thực thể, ngươi chỉ cần Minh Tưởng chút là nó sẽ tự động khôi phục lại.
Tinh Nhi à, sợ rằng cả đại lục chỉ có mình ngươi biến thái như vậy thôi đó, ngươi chính thức trở thành quái nhân rồi a”
Tử Tinh nghe tới đó thì đã hiểu rõ:” Tốt quá, ta chính là ma vũ song tu rồi. heheh, lại có thêm tinh thần lực cường đại, khắc phục được tử huyệt của ma pháp sư, ta đã trở thành ma pháp sư không có điểm yếu a.
Gia gia cảm ơn người đã nói cho con biết.”
Khải Liệt cười cười nói:
“ Tinh nhi ngươi có tinh thần lực bảo thạch đương nhiên là có khả năng phát ra lần cấm chú, bất quá thân thể con sẽ không chịu nối áp lực, nếu lúc gặp nguy hiểm mà sử dụng hết quang nguyên tố năng lượng, con có thể sử dụng Hắc Ám ma pháp mà không cần lo lắng tinh thần lực cạn kiệt.
Dĩ nhiên bây giờ Thánh Ma đạo sư, Đại kiếm sĩ vốn đã không còn là đối thủ của con, con chính là biến thái quái nhân của đại lục, có thể ma vũ song tu.”
Tử Tinh xấu hổ lắc đầu, trong lòng lại thầm nghĩ :” Không ngờ khối ngọc bối này có tác dụng lớn như vậy.
Toa Toa cảm ơn muội, nếu có ngày muội muốn ta giúp đỡ ta sẽ tận lực.
Nàng đã cứu ta, đồng thời giúp ta sỡ hữu lực lượng cường đại như vậy, ta quả thật rất rất cảm ơn muội.”
Khải Liệt lại nói :
“ Tinh nhi, con sau này nhất định phải cẩn thận, nếu thực lực con tăng không ngừng các nguyên tố và năng lượng tinh thần trong cơ thể con cũng sẽ tăng theo. Nếu có gì không rõ đến hỏi ta sau ha.”
Tử Tinh tôn kính nói :” Cảm ơn gia gia, hôm nay đã chỉ dẫn cho con rất nhiều vể ma pháp.”
Khải Liệt mỉm cười thầm nghĩ:
“ Ai, có được đứa cháu thông minh như vậy ta quả thật rất cao hứng .”
Khải Liệt đưa trả khối ngọc bội cho Tử Tinh:
“ Ta trả lại cho con, con nên về phòng nghỉ đi, ta hôm nay cũng hơi mệt rồi,cần phải nghỉ ngơi sớm, sau này có gì không hiểu cứ tới đây hỏi gia gia”
Tử Tinh xấu hổ cười cười:
“ Gia gia, ngủ ngon”
Sau đó hắn liền ra ngoài, trong lòng đang rất cao hứng, có thể sử dụng Quang nguyên tố lại còn có thể sử dụng Hắc Ám nguyên tố, lại có thêm tinh thần lực cường đại, ông trời quả thật rất sủng ái ta rồi.
Tử Tinh trở về phòng mình nhìn thấy Nhu Nhi đang ở đó chờ mình, nàng thân mang trang phục màu lam đang đứng ngắm trăng,vẻ mặt cực kỳ mê người, Tử Tinh đi tới ôn nhu nỏi:
“ Nhu Nhi, trễ thế này mà không về phòng sao, sức khỏe quan trọng, muội nên về phòng nghỉ ngơi cho khỏe đi”
Nhu Nhi nhìn Tử Tinh vẻ mặt quan tâm, lại điểm chút ánh hồng, cúi đầu thẹn thùng lí nhí nói :” Tử Tinh caca,đã trễ thế này huynh như thế nào lại chưa đi ngủ vậy?”
Tử Tinh nhìn bộ dạng đáng yêu của Nhu Nhi thầm nghĩ: “ Thật sự quá đẹp, không hổ danh là Phi Long đế quốc đệ nhất mỹ nữ, xem ra cũng chỉ mình ta mới có khả năng thưởng thức bộ dạng đáng yêu này thôi hehehhe”
Nghĩ đến đây hắn mỉm cười nói:
“ Huynh mới từ phòng gia gia đi ra , thấy muội đứng đây ngây ngốc nhìn ánh trăng nên lại đây cùng muội nói chuyện đó.”
Nhu Nhi cũng không biết trả lời thế nào, vẫn như cũ cúi đầu, nhưng lại lén nhìn Tử Tinh trong lòng thẹn thùng, Tử Tinh cũng không nói gì, tim đập đùng đùng trong g ngực tựa hồ muốn thoát ra ngoài, con mắt si mê nhìn Nhu Nhi. Nhu Nhi ở đây vốn dĩ đã , năm, đối với Tử Tinh nàng vốn dĩ đã rất quen thuộc chỉ là đêm khuya thanh vắng nên hắn có đôi chút ngại ngùng, xấu hổ không biết phải mở lời như thề nào. Cả người đều im lặng si mê nhìn đối phương.
Cả người đều biết rõ mối quan hệ này thật ra là như thế nào, tuy nhiên không ai dám biểu lộ cảm tình. Tử Tinh vốn dĩ biết rõ Nhu Nhi phi thường thích mình, chính mình vốn dĩ cũng vậy, nhưng làm sao để biểu đạt đây…
Một lúc lâu, Tử Tinh dường như hạ quyết tâm, tim đập loạn xạ, rụt rè nắm lấy bàn tay Nhu Nhi…!
Nhu Nhi cũng không có né tránh, gương mặt lại thêm hồng, đầu cúi thấp như muốn trốn luôn vào quả núi lửa đang phập phồng, thẹn thùng không dám nhìn Tử Tinh, sợ hắn chứng kiến bộ dạng thẹn thùng của mình.
Tử Tinh tay run rẩy, giọng hết sức khẩn trương run run nói:” Nhu Nhi ta, ta,…, huynh,..muội..,huynh thích.. thích ..thích muội, muội có thể trở thành bạn bạn bạn…. ơ ơ.. bạn .. bạn ….gái huynh không?” .
Tử Tinh rốt cuộc dũng cảm nói ra, hắn cảm thấy cả người như chẳng còn chút khí lực, mồ hôi đầm đìa, tim đập loạn xạ, tuy nhiên hắn trong tâm lại cảm thấy phi thường thoải mái, nói được điều bấy lâu nay ấp ủ quả thật tâm tình hắn kích động không thôi.
Hắn mắt mở to, mong đợi câu trả lời từ Nhu Nhi.
Tiểu nữu Nhu Nhi nghe được những lời tỏ tình của Tử Tinh phi thường thẹn thùng, chậm rãi nói:
“Tử Tinh caca, Nhu Nhi..phi thường…vui vẻ,nghe được …huynh thích…Nhu Nhi. Nhu Nhi thật ra cũng phi thường thích huynh, trong lòng muội sớm chỉ có bóng hình huynh, chỉ là.. chỉ là không biết phải bộc lộ như thế nào thôi.”
Tử Tinh trong lòng càng thêm cao hứng hắn đang lo nhất là Nhu Nhi cự tuyệt hắn, không nghĩ tới nàng cũng thích mình, hắn phi thường hạnh phúc.
Đây chính là tình yêu sao, rất đẹp, rất lung linh, cả khoảng không gian như bao phủ màu hồng,ánh trăng cũng là màu hồng, tòan khu vườn đều là màu hồng.
Hắn bây giờ cực kỳ cao hứng, muốn hét thật to cho cả thế gian biết được niềm hạnh phúc hắn vừa có…!
Tử Tinh chậm rãi nâng cằm nhu Nhi lên chứng kiến nàng đỏ bừng mặt, mỉm cười chút, hắn dĩ nhiên hiểu được Nhu Nhi phi thường diễm lệ, ánh mắt đầy vẻ si mê.
Tử Tinh chậm rãi hướng về đôi môi mọng đỏ, Nhu Nhi nhắm mắt lại không dám nhìn Tử Tinh đang dần dần hôn lên môi mình.
Tử Tinh thẹn thùng Nhu Nhi lại càng thẹn thùng. Hắn ôm lấy Nhu Nhi, chậm rãi tách đôi môi nàng ra, dụng lưỡi mình đấu đá liên mien với lưỡi Nhu Nhi trong miệng nàng.
Nhu Nhi trong lòng thẹn thùng, bị tình yêu làm cho khờ khạo, chỉ có thể chậm rãi phối hợp với Tử Tinh, chậm rãi tận hưỡng những cảm giác mỹ diệu mà Tử Tinh mang đến cho nàng. Ánh trăng “màu hồng”chiếu sáng đôi tình nhân đang ôn nhu tận hưởng nụ hôn đầu đời trong đê mê.
Một lúc lâu sau người mới rời nhau.
Nhu Nhi vẫn vô lực nép trong lòng Tử Tinh, nàng tâm trạng tràn đầy hạnh phúc.
Tử Tinh cũng ôn nhu ôm tiểu mỹ nhân trong lòng mình. Cả ngừơi chỉ biết im lặng tận hưởng giây phút này, cảm nhận được sự hạnh phúc khi ở bên nhau, thứ hạnh phúc mà không thể dùng từ ngữ mà diễn tả, chỉ có thể hiểu được bằng con tim của kẻ trong cuộc.
Một lúc lâu sau, Tử Tinh ôn nhu nói :
“ Ngoan, Nhu Nhi cũng trễ rồi, nàng trở về ngủ sớm đi.”
Nhu Nhi sao có thể tách ra khỏi hắn lúc này cơ chứ; nàng nhõng nhẽo nói :
“ Tử Tinh ca ca, không cần về mà, bây giờ muội thích ở với ca ca thôi. Nhu Nhi cảm thấy rất hạnh phúc hihihi, hoàn toàn không muốn về đâu.”
Tử Tinh chậm rãi ôm lấy nàng, trong mắt đầy thâm tình, chậm rãi bồng nàng lên hướng về cửa phòng nàng đi tới….