Giải quyết được một địch nhân khó chịu, làm tâm tình Dạ Khinh Ưu rất tốt.
Ánh mắt chợt chuyển hướng, nhìn thấy vài bóng đen đi đến, trong đó còn có người quen.
Tuyên Cơ dẫn Mạc Thủy Dao đến nơi này, ánh mắt co rụt lại, nhìn toàn bộ khí tức Thiên Tôn, Chí Tôn tiêu tán làm nàng hoảng sợ, không nghĩ đến nam nhân kia có thể tự mình giải quyết toàn bộ nhiều cường giả như vậy.
Mạc Thủy Dao lại cảm thấy không bất ngờ, coi như đã cùng nam nhân kia quen biết lâu như vậy, nàng dần dần cảm thấy thực lực của nam nhân này sớm đã không thể đo lường.
Tuyên Cơ lại chú ý phía sau lưng Dạ Khinh Ưu, mười mấy thân ảnh thực lực đáng sợ vượt xa nàng, vậy mà đối với nam nhân kia cung kính như vậy.
Kiêu ngạo như nàng cũng chân chính thừa nhận, nam nhân trước mặt nàng là từ cổ chí kim thiên tài hiếm có.
" Dạ công tử, ta phụng mệnh sư phụ đến trợ giúp ngươi… Nhưng xem ra là bọn ta lo thừa rồi.
"
" Đa tạ hảo ý của các ngươi.
"
Dạ Khinh Ưu mỉm cười đáp, ánh mắt nhìn Tuyên Cơ như có điều suy nghĩ, hắn nhớ trước kia nữ tử này từng đề tên trên Đại Thần Bảng cùng với hắn, nhưng cả hai chưa từng gặp mặt nhau.
Tuyên Cơ dường như cảm giác sự tồn tại của bản thân ở đây là dư thừa, vừa muốn cáo từ hắn rời đi thì bỗng chốc ba động không gian lan tỏa, làm nét mặt nàng tái nhợt, lùi lại.
Ngay cả đám Chí Tôn cường giả sau lưng Dạ Khinh Ưu cũng cảm giác được đe dọa, không biết từ đâu bất ngờ xuất hiện một lỗ hổng lớn, Thiên Địa Linh Khí điên cuồng bị hút vào trong.
Một bóng người chui ra từ trong lỗ hổng không gian, xuất hiện một trung niên nam nhân khí độ bất phàm, y bào đơn giản mà uy thế, khí tức toàn thân như hòa làm một với thiên địa.
Đằng sau mấy vị Thiên Tôn, Chí Tôn đứng sau Dạ Khinh Ưu sắc mặt tái mét, bất chợt hô lên.
" Nhân Đế… "
Nhân Đế, chính là Đế Tôn của Nhân Tộc, có thể mượn nhờ Thiên Địa Linh Khí, Khí Vận của toàn Nhân Giới làm lực lượng sử dụng cho mình, thực lực viễn siêu Chí Tôn.
Có thể nói là tại Thế Giới tự xưng vô địch, dù là Thiên Đế hay Ma Đế nếu tranh đấu tại địa bàn Nhân Giới cũng không thể đánh lại.
" Vậy mà dẫn lại Nhân Đế tiến đến, cho dù chúng ta toàn lực hợp công cũng không phải đối thủ.
"
Song Đầu Chí Tôn hai mặt một mếu máo, một nhe răng, sợ hãi than, trong lòng than thở không thôi, vừa thoát khỏi một cái ma đầu giờ lại thêm một cái Nhân Đế.
Chạy trời không khỏi nắng, coi như lần này chết chắc, hành động của hắn coi như phản bội Nhân Tộc sẽ không cách nào tránh khỏi Nhân Đế trừng phạt.
" Hắn là Nhân Đế sao? Dạ công tử sẽ không sao chứ? "
Nam Cung Tịch Lộ lo lắng hỏi, Lưu Chỉ Tình nhẹ nhàng cười, hết sức tự tin nói.
" Mây quan xi mây quan xi, không vấn đề gì, dù là Nhân Đế có đến cũng không phải là đối thủ của Đế Chủ.
"
Dù lời nói của nàng có bao nhiêu tự tin cũng tránh không khỏi có chút lo lắng, tuy Dạ Khinh Ưu là Ma Đế nhưng đối mặt với Nhân Đế ngay tại địa bàn của đối phương rõ ràng bất lợi hơn hẳn.
Nàng âm thầm đem Ma Khí truyền vào bảo ngọc hộ thân, nếu như có kịch biến thì liền kịp thời điều động cường giả của Cửu Chỉ Ma Môn đến trợ giúp.
Ái Ma Liên và Miêu Tiểu Phượng cũng có suy nghĩ tương tự, các nàng coi như lần này mở ra Nhân - Ma đại chiến một lần nữa cũng tuyệt không để nam nhân các nàng xảy ra chuyện gì.
Nhân Đế - Thiên Long Nhân bởi vì cảm nhận ngọc bài để trên thân thể nhi tử Thiên Long Nhi xảy ra kịch chấn, bị xóa bỏ liền lập tức xuất quan.
Thậm chí còn biết tin Ma Tộc xâm lấn Bắc Uyên Đại Lục, trong lòng càng tức giận, thậm chí cảm nhận đó là vị trí của nhi tử, lập tức không chút chần chừ xé mở hư không, một bước vượt Trăm Giới xuất hiện tại đây.
Ánh mắt Nhân Đế chợt chú ý bên dưới mộ địa Thiên Tôn, Chí Tôn vô số, trong đó có cả người quen của hắn, Hoa Lão của Kim Nhân Học Viện, Viện Trưởng Kim Nhân Học Viện...!Tất cả toàn bộ đều coi như là cường giả có tiếng, tất cả đều vẫn lạc.
Lập tức làm hắn động tâm nộ, lập tức chuyển hướng tìm khí tức của nhi tử và hung thủ.
Khi thấy Dạ Khinh Ưu thoải mái, ung dung mà nhìn hắn, trong lòng chợt nổi lên một cỗ dự cảm không lành.
Hai mắt lóe lên kim quang, Tử Quang Kim Nhãn lập tức nhìn thấu xung quanh Dạ Khinh Ưu, Ma Khí dày đặc còn xen lẫn đạo vận của Tam Giới làm cho hắn hoảng sợ.
Chợt nhanh chóng nghĩ đến một khả năng, ánh mắt lạnh lẽo, quét mắt nhìn Dạ Khinh Ưu.
" Ma Khí ác liệt như vậy.
Ngươi là Ma Đế… "
Lời nói của Nhân Đế vừa dứt, liền làm cho những người có mặt ở xung quanh được một phen dọa sợ.
Tuyên Cơ hai mắt lấp lóe, dường như hiểu ra, nói.
" Ngươi vậy mà lại là Yêu Tiên Vương Tử… "
Nàng nhớ tới lúc trước, thế hệ của nàng Dạ Khinh Ưu chính là nghiền ép một thế hệ, ngay cả nàng thiên phú được xem là dị bẩm cũng mờ nhạt vô quang.
Nàng từng xem hắn là đối tượng để vượt qua, cũng dần theo đó sinh ra lòng kính ngưỡng, cho dù đối phương có là Ma Tộc.
Dạ Khinh Ưu cũng không thèm che giấu, thản nhiên gật đầu.
" Coi như là vậy đi.
"
" Ngươi vậy mà chủ động đến Nhân Giới gây chuyện.
Rất tốt, lần này ta phải lập tức thanh trừng mầm họa, tránh bi kịch lần nữa tái diễn.
"
Dứt lời, Nhân Đế liền vươn tay, kim quang lượn lờ trong lòng bàn tay, hình thành một con Kim Long khổng lồ, xung quanh toàn bộ Linh Khí bị hút khô, chui vào lòng bàn tay hắn khiến Kim Long càng phóng lớn, Long Hình ẩn hiện, chân chính thành đầu Chân Long xuất thế, làm rung chuyển cả một vùng trời.
" Bách Thế Kim Long - Diệt Ma… "
Đầu Kim Long phát triển chiều dài đến trăm mét, bắt đầu quấn quanh thân thể Nhân Đế, toát ra Long Uy làm toàn bộ người xung quanh ngoại trừ Dạ Khinh Ưu phải run rẩy.
Mặc dù Kim Long kia chỉ là ngụy hình, nhưng loại cảm giác này cứ như thật sự có Chân Long xuất thế.
Nhìn đầu Kim Long hùng hổ há miệng tiến tới chỗ mình, Dạ Khinh Ưu bàn tay vươn ra, một con Hắc Long mô phỏng hình dạng giống như Kim Long, chỉ khác toàn thân đen tuyền, Ma Khí bao bọc lan tỏa ra khí thế còn không hề thua kém, thậm chí còn dữ dội đáng sợ hơn nhiều đầu Kim Kong kia.
" Bách Thế Hắc Long - Sát Nhân...!"
Nhân Đế ánh mắt trừng to, không dám tin tưởng, đối phương vậy mà có thể nhìn một lần là thi triển ra sát chiêu của hắn.
Hoảng hốt vì thiên phú của đối phương so với Huyết Cuồng Ma Đế năm đó càng là vượt xa không biết bao nhiêu lần, trong lòng ý nghĩ diệt sát đối phương càng rõ ràng.
Hai đầu Kim Long và Hắc Long lao vào cắn xé nhau dữ dội, mặc dù Kim Long so về uy thế thua thiệt nhưng lại không ngừng được Thiên Địa Linh Khí bổ nhập, làm nó không cách nào bại trận.
Dạ Khinh Ưu thân hình cũng động, xuất hiện sau lưng Nhân Đế, một quyền phát ra, kinh thiên động địa, làm Nhân Đế không thể không phòng, sử dụng hộ thân pháp bảo tỏa ra kim quang hộ thân.
Tuy nhiên pháp bảo hộ thân chỉ chặn được một kích của Dạ Khinh Ưu liền vỡ nát, mà bản thân hắn liền bay ngược ra ngoài, thổ huyết, xương cốt nứt vỡ, suýt chút nát cả thần hồn.
Nhân Đế bay ngược ra ngoài, đã chân chính hoảng sợ, hai mắt đỏ lên, cắn răng điều động Thiên Địa Linh Khí, vận chuyển Linh Khí lan tỏa ra toàn thân, làm cho vết thương xương cốt mau chóng lành lại.
" Thánh Nhân Giới… "
Nhân Đế phát động ra Giới của hắn bao trùm cả không gian, lập tức không gian xung quanh biến thành một vùng cổ hoang, xuất hiện sừng sững giữa bầu trời là một điện thờ lấp lánh kim quang, bên trong đúc thành từng bức tượng, ước chừng tám vị, coi như tám đời Nhân Đế.
Thiên Địa Linh Khí xung quanh gia tăng đến mức độ khủng bố, làm cho thương thế của Nhân Đế khôi phục nhanh chóng.
Kim Long cũng vì Thánh Nhân Giới ảnh hưởng mà bành trướng càng thêm mạnh mẽ, lập tức cắn nuốt Hắc Long, đem nó xé toạc thành từng mảnh.
" Ma Đế, ngươi xuất hiện tại đây chính là sai lầm.
Lần này để ta cho ngươi hiểu vì sao ở Nhân Giới, tồn tại Nhân Đế chính là vô địch.
"
Nhân Đế bắt đều kết thủ ấn, lập tức tám bức tượng Nhân Đế hóa thành hình ảnh thực, thực lực bành trướng mạnh mẽ, so với Nhân Đế - Thiên Long Nhân không chút thua kém, thậm chí có hai vị Nhân Đế so với Thiên Long Nhân càng thêm kinh khủng, một cái nhìn dường như muốn đem Dạ Khinh Ưu diệt sát.
" Lần này ngươi đừng hòng thoát, Ma Đế… "
Nhân Đế cẩn thận từ trong một hộp ngọc dài lấy ra một thanh trường thương, toàn thân thương toát ra vẻ cổ lão, bộc lộ uy áp Hồng Mông đáng sợ, ngay cả khi Nhân Đế cầm lấy cũng có chút run rẩy.
Thanh trường thương này gọi là Vô Hồi Thương, từng là binh khí được vị Thánh Nhân Quang Trung của Nhân Tộc sử dụng, trước đó từng chỉ là Thiên Cấp Hạ Phẩm binh khí nhưng vì cảm nhiễm đạo tức Hồng Mông của Quang Trung cho nên lâu ngày biến thành Thần Khí.
Ở trên Thần Binh Bảng tuy chỉ xếp hạng thứ nhị thập (), nhưng chưa từng có ai dám coi thường thứ binh khí này.
" Bách Chiến Thương Pháp - Phá Thiên… "
Nhân Đế nghiêm túc cầm Vô Hồi Thương trong tay, một kích xuất ra như có thể phá trời, lập tức lấy uy thế kinh khủng ép lên người Dạ Khinh Ưu.
Xung quanh bị tám vị Nhân Đế đời trước vây công, Kim Long thì gầm gừ ngày một lớn há miệng tấn công, ngay cả Nhân Đế cũng dùng cả Thần Khí sử dụng sát chiêu.
Nhìn tình cảnh này, toàn bộ người quan sát hoang mang lo sợ, chúng nữ dù tin tưởng nam nhân nhưng vẫn tỏ ra lo lắng, dù muốn trợ giúp nhưng bị Thánh Nhân Giới khóa chặt, ngay cả điều động Đạo Nguyên Lực cũng khó khăn, chỉ biết trơ mắt nhìn.
Mạc Thủy Dao lòng bàn tay siết chặt, tỏ ra hết sức lo lắng, nhìn Dạ Khinh Ưu bị Nhân Đế vây công mà hai mắt đẫm lệ, bất lực cắn môi.
" Ngươi không được có chuyện gì.
Ta còn chưa có trả nợ cho ngươi...!"
Mạc Thủy Dao thủ thỉ trong lòng, nghĩ chỉ cần nam nhân kia vượt qua kiếp nạn này nàng sẵn sàng đi theo hắn.
Tuyên Cơ bên cạnh giống như thản nhiên, nàng tự nhiên không tin nam nhân kia dễ dàng bại trận như vậy.
Mặc dù Nhân Đế dốc hết vốn liếng ra sát chiêu này đủ để giết vài vị Đế Tôn cường giả.
Độc Nam Cô nhìn lướt qua, ánh mắt mang theo vui sướng khi người gặp nạn, lại cảm giác huynh trưởng Độc Thiên Địch kéo lấy nàng, nghiêm túc nói.
" Đi thôi.
Chúng ta rời khỏi đây.
"
" Ca ca, đợi đã.
Muội muốn xem tên kia bị chém thành muôn mảnh.
"
Độc Nam Cô tràn đầy hận ý nói, dĩ nhiên chứng kiến ca ca vì nàng mà xóa bỏ độc tâm biến thành phế nhân làm nàng đối với Dạ Khinh Ưu sinh ra một sự căm thù mãnh liệt.
Độc Thiên Địch lắc đầu cười khổ, thản nhiên nói.
" Hắn sẽ không thua.
"
" Sao có thể!? Nhân Đế làm sao có thể bại trận? "
Độc Nam Cô dĩ nhiên không tin, nàng mặc dù chứng kiến Dạ Khinh Ưu thủ đoạn lợi hại, nhưng truyền thuyết về Nhân Đế cùng thực lực bày ra trước mắt làm nàng tin tưởng ma đầu kia chắc chắn sẽ phải cúi đầu.
Độc Thiên Địch thở ra một hơi, không có cùng nàng giải thích, lập tức đem một viên độc đan bỏ vào miệng làm thực lực gia tăng một mảng, không cho Độc Nam Cô phản kháng liền kéo nàng rời đi, nhanh chóng biến mất.
Thân ảnh Dạ Khinh Ưu liên tục né tránh, thân hình phiêu động không có bị một đám Nhân Đế vây công mà gây ra một chút bụi bẩn trên y phục, ánh mắt tập trung nhìn một thương của Nhân Đế, toát ra vẻ kỳ ảo, rất nhanh liền khinh thường chế giễu.
" Liền chỉ có vậy… "
Dạ Khinh Ưu thân hình di động, xoay người dễ dàng né một thương của Nhân Đế.
Bàn tay vươn ra, Dạ Huyết Thiên Sinh Kiếm nằm trong tay, xuất ra một kiếm…
Keng!