Chung Luyến Thần nửa tỉnh nửa mê mở mắt ra liền ngạc nhiên phát hiện đập vào mắt cô là một trần nhà xa lạ, mái vòm vòng cung vừa cao vừa sâu, vẽ cảnh Thần Vệ Nữ ra đời, cơ thể trần trụi, có đại dương, có đám mây, có các thiên sứ nhỏ vờn quanh.
Xuyên không ư? Xuyên đến tận châu Âu?
Trái tim cô đập trật hai nhịp rồi phát hiện điều kinh hoàng thứ hai: Cô không mặc quần áo!
Phát hiện này làm trái tim cô lên xuống liên hồi tựa như ngồi trên chiếc tàu con thoi bị quá tải trọng vậy, cô ngồi bật dậy, cấp tốc lục lọi đại não đang say rượu để nhớ xem trong truyện xuyên không nữ nhân vật chính phải ứng phó với nam nhân vật chính trên sân khấu như thế nào.
Sau đó cô nhận ra một thực tế khiến người ta phũ phàng. Tên tủ đầu giường có một tấm thẻ kim loại màu xanh nhạt bắt mắt, phía trên in dòng chữ lịch sự và tao nhã: Nhà hàng Khải Duyệt kính chào quý khách!
Đầu óc Chung Luyến Thần trở nên u u mê mê, đúng lúc này cô nghe thấy tiếng nước chảy ào ào trong buồng tắm.
Mạch suy nghĩ của cô nhanh chóng thông suốt, rất dễ hiểu thôi:
a: Say rượu
b: Tình một đêm
Vấn đề là, tình trạng ngay tại lúc này rốt cuộc đã làm rồi hay đang chuẩn bị làm? Rượu khiến cho cô đau đầu khủng khiếp, lấn át cả cảm giác khó chịu trong cơ thể nên cô khó mà đoán định được.
Vấn đề thứ hai, người trong phòng tắm là ai?
Nhịp tim Chung Luyến Thần tăng tốc lên một cách điên cuồng.
Một phút đồng hồ sau cô mới nghĩ ra, cách giải quyết thông minh nhất lúc này là mình nên mặc quần áo và rời khỏi đây ngay lập tức. Cô vừa nhúc nhích người một chút thì cánh cửa phòng tắm chết tiệt mở ra. Cô nhìn những giọt nước tí tách thi nhau nhỏ xuống sàn, nhìn đến bàn chân, cẳng chân đẹp đẽ, cặp đùi rắn chắc, lướt qua phần hông được quấn khăn tắm, cái eo thon gọn cùng cơ ngực…….được đấy, được đấy, dáng dấp khá lắm……..Sau đó ánh mắt của cô di chuyển một đường dọc cơ thể lên đến khuôn mặt.
“A –”
Chung Luyến Thần hét lên đến nốt cao chói tai mà cô đã hát trong bài [Yêu Trung Hoa của tôi] thời còn học sinh.
Người quen! Không ngờ lại là người quen! Cô thà rằng người vừa ra khỏi phòng tắm là người xa lạ còn hơn!
**************************************
Trình Thiếu Dung bịt chặt lỗ tai bị chấn động, nửa ngồi nửa quỳ trước mặt Chung Luyến Thần, hơi ngửa đầu nhìn cô, vẻ mặt nghiêm túc và thái độ thành khẩn: “Tiểu Thần, anh sẽ chịu trách nhiệm với em”.
“Trình Thiếu Dung, chúng ta chưa hề xảy ra chuyện gì hết, cậu hiểu nhầm rồi!” – Đổi sang cao độ quãng E, cô tiếp tục gào thét chói tai.
Đáng tiếc khi cô nhìn thấy vết cào trên ngực Trình Thiếu Dung thì cô đã hiểu không thể nào coi như chưa xảy ra chuyện gì nữa rồi.
“Anh sẽ nói với bố sang nhà bác Chung cầu hôn” – Trình Thiếu Dung kiên trì giữ thái độ thành khẩn.
“Trình Thiếu Dung, cậu đang bị mộng du đấy!” – Chuyển sang quãng F, cô tiếp tục thét gào chói tai.
Tiếc rằng ánh mắt cậu ta thật sự quá trong trẻo, không có khả năng bị mộng du.
“Tiểu Thần, em bình tĩnh một chút. Đêm qua…….” – Trình Thiếu Dung thử giúp cô kéo tấm chăn đã tuột xuống tận eo lên, lúc ấy Chung Luyến Thần mới nhận ra mình đã lộ hàng hơn 70%.
Lúc này cô ko còn thét chói tai nữa mà cuộn chăn lăn sang phía bên kia giường xuống dưới đất. Cô vừa nhanh chóng vơ quần áo mặc lên người vừa nhìn về phía người ở bên kia giường trịnh trọng tuyên bố:
“Trình Thiếu Dung, sự việc kết thúc tại căn phòng này. Về sau cậu dám nhắc đến chuyện này một chữ, tôi sẽ không để yên cho cậu”.
Ạch, câu “Không để yên” này ám muội quá, sửa lại một chút.
“Về sau cậu dám nhắc đến chuyện này một chữ, tôi sẽ kể cho mẹ cậu!”.
Ợ, cũng không đúng, đây là thủ đoạn thấp hèn dùng để hù dọa cậu ta khi còn bé, giờ dùng chiêu này không hiệu quả nữa. Lại sửa.
“Về sau cậu dám nhắc đến chuyện này một chữ, tôi sẽ tố cáo lên đơn vị của cậu tội cưỡng gian!”.
y da, vậy cũng không được, suy cho cùng ai cưỡng gian ai còn chưa thể xác định chính xác. Tiếp tục sửa.
“Về sau cậu dám nhắc đến chuyện này một chữ, tôi tuyệt giao với cậu, không bao giờ gặp cậu nữa!”.
Hô, lần này chắc đủ mạnh rồi.
Chung Luyến Thần không nhìn đến sắc mặt hết trắng lại xanh của Trình Thiếu Dung, hấp ta hấp tấp ôm quần áo lẻn vào phòng tắm.
Tắm rửa một hồi, cô cảm thấy xương sống, thắt lưng đau ê ẩm, trên người có dấu hôn tinh tế, giữa hai chân có vết máu lưu lại.
Đêm đầu quý giá của cô.
Cô đã chống chọi trước sự cám dỗ của rất nhiều người, bao gồm cả các anh chàng mắt xanh tóc vàng, tóc nâu; cô nghiên cứu tham khảo hơn nghìn bản tiểu thuyết ngôn tình, đủ để viết luận văn cũng không thành vấn đề; cô còn nghiên cứu qua rất nhiều bộ phim cấp 3, đối với các loại tư thế mỹ học đều có kiến giải độc đáo sâu sắc; cô đã từng vô số lần ảo tưởng tình cảnh lãng mạn như thế nào, hút hồn như thế nào, ý loạn tình mê….
Nhưng bây giờ có đập vỡ đầu cô cũng không thể nhớ ra bất kỳ một điểm liên quan nào đến chuyện đó cả.
Chung Luyến Thần buồn bực ở trong phòng tắm ở quãng G trưởng tiếp tục thét nốt cao chói tai.
Chung Luyến Thần nửa tỉnh nửa mê mở mắt ra liền ngạc nhiên phát hiện đập vào mắt cô là một trần nhà xa lạ, mái vòm vòng cung vừa cao vừa sâu, vẽ cảnh Thần Vệ Nữ ra đời, cơ thể trần trụi, có đại dương, có đám mây, có các thiên sứ nhỏ vờn quanh.
Xuyên không ư? Xuyên đến tận châu Âu?
Trái tim cô đập trật hai nhịp rồi phát hiện điều kinh hoàng thứ hai: Cô không mặc quần áo!
Phát hiện này làm trái tim cô lên xuống liên hồi tựa như ngồi trên chiếc tàu con thoi bị quá tải trọng vậy, cô ngồi bật dậy, cấp tốc lục lọi đại não đang say rượu để nhớ xem trong truyện xuyên không nữ nhân vật chính phải ứng phó với nam nhân vật chính trên sân khấu như thế nào.
Sau đó cô nhận ra một thực tế khiến người ta phũ phàng. Tên tủ đầu giường có một tấm thẻ kim loại màu xanh nhạt bắt mắt, phía trên in dòng chữ lịch sự và tao nhã: Nhà hàng Khải Duyệt kính chào quý khách!
Đầu óc Chung Luyến Thần trở nên u u mê mê, đúng lúc này cô nghe thấy tiếng nước chảy ào ào trong buồng tắm.
Mạch suy nghĩ của cô nhanh chóng thông suốt, rất dễ hiểu thôi:
a: Say rượu
b: Tình một đêm
Vấn đề là, tình trạng ngay tại lúc này rốt cuộc đã làm rồi hay đang chuẩn bị làm? Rượu khiến cho cô đau đầu khủng khiếp, lấn át cả cảm giác khó chịu trong cơ thể nên cô khó mà đoán định được.
Vấn đề thứ hai, người trong phòng tắm là ai?
Nhịp tim Chung Luyến Thần tăng tốc lên một cách điên cuồng.
Một phút đồng hồ sau cô mới nghĩ ra, cách giải quyết thông minh nhất lúc này là mình nên mặc quần áo và rời khỏi đây ngay lập tức. Cô vừa nhúc nhích người một chút thì cánh cửa phòng tắm chết tiệt mở ra. Cô nhìn những giọt nước tí tách thi nhau nhỏ xuống sàn, nhìn đến bàn chân, cẳng chân đẹp đẽ, cặp đùi rắn chắc, lướt qua phần hông được quấn khăn tắm, cái eo thon gọn cùng cơ ngực…….được đấy, được đấy, dáng dấp khá lắm……..Sau đó ánh mắt của cô di chuyển một đường dọc cơ thể lên đến khuôn mặt.
“A –”
Chung Luyến Thần hét lên đến nốt cao chói tai mà cô đã hát trong bài [Yêu Trung Hoa của tôi] thời còn học sinh.
Người quen! Không ngờ lại là người quen! Cô thà rằng người vừa ra khỏi phòng tắm là người xa lạ còn hơn!
Trình Thiếu Dung bịt chặt lỗ tai bị chấn động, nửa ngồi nửa quỳ trước mặt Chung Luyến Thần, hơi ngửa đầu nhìn cô, vẻ mặt nghiêm túc và thái độ thành khẩn: “Tiểu Thần, anh sẽ chịu trách nhiệm với em”.
“Trình Thiếu Dung, chúng ta chưa hề xảy ra chuyện gì hết, cậu hiểu nhầm rồi!” – Đổi sang cao độ quãng E, cô tiếp tục gào thét chói tai.
Đáng tiếc khi cô nhìn thấy vết cào trên ngực Trình Thiếu Dung thì cô đã hiểu không thể nào coi như chưa xảy ra chuyện gì nữa rồi.
“Anh sẽ nói với bố sang nhà bác Chung cầu hôn” – Trình Thiếu Dung kiên trì giữ thái độ thành khẩn.
“Trình Thiếu Dung, cậu đang bị mộng du đấy!” – Chuyển sang quãng F, cô tiếp tục thét gào chói tai.
Tiếc rằng ánh mắt cậu ta thật sự quá trong trẻo, không có khả năng bị mộng du.
“Tiểu Thần, em bình tĩnh một chút. Đêm qua…….” – Trình Thiếu Dung thử giúp cô kéo tấm chăn đã tuột xuống tận eo lên, lúc ấy Chung Luyến Thần mới nhận ra mình đã lộ hàng hơn %.
Lúc này cô ko còn thét chói tai nữa mà cuộn chăn lăn sang phía bên kia giường xuống dưới đất. Cô vừa nhanh chóng vơ quần áo mặc lên người vừa nhìn về phía người ở bên kia giường trịnh trọng tuyên bố:
“Trình Thiếu Dung, sự việc kết thúc tại căn phòng này. Về sau cậu dám nhắc đến chuyện này một chữ, tôi sẽ không để yên cho cậu”.
Ạch, câu “Không để yên” này ám muội quá, sửa lại một chút.
“Về sau cậu dám nhắc đến chuyện này một chữ, tôi sẽ kể cho mẹ cậu!”.
Ợ, cũng không đúng, đây là thủ đoạn thấp hèn dùng để hù dọa cậu ta khi còn bé, giờ dùng chiêu này không hiệu quả nữa. Lại sửa.
“Về sau cậu dám nhắc đến chuyện này một chữ, tôi sẽ tố cáo lên đơn vị của cậu tội cưỡng gian!”.
y da, vậy cũng không được, suy cho cùng ai cưỡng gian ai còn chưa thể xác định chính xác. Tiếp tục sửa.
“Về sau cậu dám nhắc đến chuyện này một chữ, tôi tuyệt giao với cậu, không bao giờ gặp cậu nữa!”.
Hô, lần này chắc đủ mạnh rồi.
Chung Luyến Thần không nhìn đến sắc mặt hết trắng lại xanh của Trình Thiếu Dung, hấp ta hấp tấp ôm quần áo lẻn vào phòng tắm.
Tắm rửa một hồi, cô cảm thấy xương sống, thắt lưng đau ê ẩm, trên người có dấu hôn tinh tế, giữa hai chân có vết máu lưu lại.
Đêm đầu quý giá của cô.
Cô đã chống chọi trước sự cám dỗ của rất nhiều người, bao gồm cả các anh chàng mắt xanh tóc vàng, tóc nâu; cô nghiên cứu tham khảo hơn nghìn bản tiểu thuyết ngôn tình, đủ để viết luận văn cũng không thành vấn đề; cô còn nghiên cứu qua rất nhiều bộ phim cấp , đối với các loại tư thế mỹ học đều có kiến giải độc đáo sâu sắc; cô đã từng vô số lần ảo tưởng tình cảnh lãng mạn như thế nào, hút hồn như thế nào, ý loạn tình mê….
Nhưng bây giờ có đập vỡ đầu cô cũng không thể nhớ ra bất kỳ một điểm liên quan nào đến chuyện đó cả.
Chung Luyến Thần buồn bực ở trong phòng tắm ở quãng G trưởng tiếp tục thét nốt cao chói tai.