“Ô… kia đã là quá khứ, Mạnh Lãng hắn chính là đối tượng để ta phát tiết, không phải ái nhân của ta, nói cho cùng nếu không phải nhờ Mạnh Lãng, ta sao có thể gặp được ngươi, có cơ hội được yêu ngươi.”
Thương Đông Nghêu bị tiểu Yên đố đến á khẩu không cách nào trả lời được, chỉ đành làm nũng ra vẻ đáng thương hề hề cầu xin tiểu Yên tha thứ, tiểu Yên cười duyên né tránh, ở trong lòng Thương Đông Nghêu vặn trái uốn phải, Thương Đông Nghêu sao có thể không thừa nhận hấp dẫn tiểu Yên, quay người đem tiểu Yên đặt trên đệm, bàn tay tiến đến vuốt ve tiểu quả mẫn cảm.
“Nga… Thương đừng…” Tiểu Yên chuyển thân nghĩ muốn tránh xa, Thương Đông Nghêu đem hai tay tiểu Yên kiềm cố trên đầu, hai chân tiểu Yên bị tách ra, vòng quanh thắt lưng.
“Tiểu Yên… ta muốn…” Hỏa nhiệt Thương Đông Nghêu cách lớp y khố cọ xát bí địa tiểu Yên, kích động tiết ra một ít nhiệt dịch.
Tiểu Yên đỏ mặt gật gật đầu, sau đó chủ động hôn Thương Đông Nghêu, chính hắn cũng muốn được Thương Đông Nghêu yêu thương, hành động tiểu Yên, không thể nghi ngờ càng cổ vũ Thương Đông Nghêu, rất nhanh Thương Đông Nghêu đã thoát bỏ y phục tiểu Yên và mình, sau đó tiến nhập thân thể tiểu Yên, cuồng mãnh tiến xuất.
“Ân… Yên… hảo nhanh a…”
“A ô… đau… ngốc… ngu ngốc… nhẹ một chút…”
Tiểu Yên rất nhanh liền thích ứng Thương Đông Nghêu tiến vào, hai chân chủ động vòng lên thắt lưng Thương Đông Nghêu, hỏa nhiệt hai người khiến xa mã rung lên, càng lung lay lại càng cổ vũ cho thế công của Thương Đông Nghêu, *** khiếu hai người kịch liệt truyền đến tai mã phu gần nhất, hại hắn thiếu chút nữa phun máu mũi.
Tiết rên rỉ không tiết chế càng lúc càng vang khắp đội rước dâu, mỗi người trên mặt đều xuất hiện nét đỏ không bình thường, đi theo còn có Hựu cùng Hi lắc đầu thở dài, chủ tử không khỏi nhiệt tình quá đi, chưa bái đường mà đã động phòng, thực lo không biết đội ngũ còn chưa tới Thiên thành, những người này có hay không thiếu máu nhiều quá té xỉu.
Bất quá… nhóm chủ tử hạnh phúc thì tốt rồi. Hựu cùng Hi nhìn nhau cười.
Bầu trời hôm nay… tràn ngập sắc xanh…
…
-o- Hoàn -o-
“Ô… kia đã là quá khứ, Mạnh Lãng hắn chính là đối tượng để ta phát tiết, không phải ái nhân của ta, nói cho cùng nếu không phải nhờ Mạnh Lãng, ta sao có thể gặp được ngươi, có cơ hội được yêu ngươi.”
Thương Đông Nghêu bị tiểu Yên đố đến á khẩu không cách nào trả lời được, chỉ đành làm nũng ra vẻ đáng thương hề hề cầu xin tiểu Yên tha thứ, tiểu Yên cười duyên né tránh, ở trong lòng Thương Đông Nghêu vặn trái uốn phải, Thương Đông Nghêu sao có thể không thừa nhận hấp dẫn tiểu Yên, quay người đem tiểu Yên đặt trên đệm, bàn tay tiến đến vuốt ve tiểu quả mẫn cảm.
“Nga… Thương đừng…” Tiểu Yên chuyển thân nghĩ muốn tránh xa, Thương Đông Nghêu đem hai tay tiểu Yên kiềm cố trên đầu, hai chân tiểu Yên bị tách ra, vòng quanh thắt lưng.
“Tiểu Yên… ta muốn…” Hỏa nhiệt Thương Đông Nghêu cách lớp y khố cọ xát bí địa tiểu Yên, kích động tiết ra một ít nhiệt dịch.
Tiểu Yên đỏ mặt gật gật đầu, sau đó chủ động hôn Thương Đông Nghêu, chính hắn cũng muốn được Thương Đông Nghêu yêu thương, hành động tiểu Yên, không thể nghi ngờ càng cổ vũ Thương Đông Nghêu, rất nhanh Thương Đông Nghêu đã thoát bỏ y phục tiểu Yên và mình, sau đó tiến nhập thân thể tiểu Yên, cuồng mãnh tiến xuất.
“Ân… Yên… hảo nhanh a…”
“A ô… đau… ngốc… ngu ngốc… nhẹ một chút…”
Tiểu Yên rất nhanh liền thích ứng Thương Đông Nghêu tiến vào, hai chân chủ động vòng lên thắt lưng Thương Đông Nghêu, hỏa nhiệt hai người khiến xa mã rung lên, càng lung lay lại càng cổ vũ cho thế công của Thương Đông Nghêu, khiếu hai người kịch liệt truyền đến tai mã phu gần nhất, hại hắn thiếu chút nữa phun máu mũi.
Tiết rên rỉ không tiết chế càng lúc càng vang khắp đội rước dâu, mỗi người trên mặt đều xuất hiện nét đỏ không bình thường, đi theo còn có Hựu cùng Hi lắc đầu thở dài, chủ tử không khỏi nhiệt tình quá đi, chưa bái đường mà đã động phòng, thực lo không biết đội ngũ còn chưa tới Thiên thành, những người này có hay không thiếu máu nhiều quá té xỉu.
Bất quá… nhóm chủ tử hạnh phúc thì tốt rồi. Hựu cùng Hi nhìn nhau cười.
Bầu trời hôm nay… tràn ngập sắc xanh…
…
-o- Hoàn -o-