Chương 1 : Ấn Tích của Người Hùng
Ngày xửa ngày xưa,
có 17 vị Anh Hùng được chọn khi bùng phát *cuộc chiến của 17 vương quốc * giữa ma vương và toàn thể Nhân Tộc , 17 người gồm những cá nhân được lựa chọn bởi từng quốc gia trên toàn Cõi. Ở vương quốc Huglia này , thánh kị sĩ Huglia Histoa... Lúc đương thời là một vị Vương Tử, ngài đã không ngần ngại mà cầm lên thanh kiếm và thể hiện lòng dũng cảm của mình cho đức vua.
Trận chiến của những vị anh hùng là trận chiến cực kỳ khốc liệt, hơn nửa số Anh Hùng trong 17 vị đã phải hi sinh ,dù vậy Histoa là người may mắn sống sót và khải hoàn trở về với tình trạng mất một bên tay và một bên chân.
Từ đó trở đi những hậu duệ thuộc dòng dõi vương tộc của 17 vị anh hùng đã tham gia trận chiến kia đôi khi sẽ được sinh ra với một cơ thể khiếm khuyết,có thể là mất một tay,chân hay là ngón tay hay tai hoặc thậm chí là mất đi đôi mắt, mất đi thị lực, cảm xúc hay cả vị giác .
Đó là
lời nguyền ,thứ tàn dư sau trận chiến với ma vương. Đối với từng quốc gia nó sẽ được giải thích theo từng cách khác nhau-- nhưng chí ít ở vương quốc Huglia này, nó được gọi với cái tên đầy tôn kính là *Ấn Tích của Người Hùng*,những ai sở hữu * thứ này* đều có thân phận gần bằng với Đại Thái Tử và có thể trở thành Quốc Vương hoặc Nữ Vương ,dẫn dắt dân chúng .
Nhưng tất cả giờ đây chỉ là quá khứ , cả trăm nay gần như không thể thể phát hiện những ai mang trong mình *Ấn Tích của Người Hùng * cả... Đấy là cho đến khi 1 thiếu niên mù sinh ra với cái tên Kunon grion. Vì đó là 1 sự kiện lớn nên hoàng gia Huglia đã cử hành 1 nghi lễ chúc phúc lớn cho đứa trẻ mang trong mình *Ấn Tích của Người hùng *.
Nhưng mà những thứ đó đối với bản thân Kunon chả có nghĩa lý gì cả.
Không thể nhìn thấy, Không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì ,không thể nhìn thấy khuôn mặt của cha mẹ cậu, không thể nhìn thấy khuôn mặt của người anh trai dịu dàng, không thể nhìn thấy được những thứ đẹp đẽ, không thể nhìn thấy ánh sáng hay bóng tối. KHÔNG THỂ NHÌN THẤY 1 THỨ GÌ!
Ấn Tích của Người hùng đáng kính? Vậy thì được tích sự gì?
Đó chỉ thứ khiến cậu không thể cảm thấy hạnh phúc vì sự thật là cậu bị mù, chỉ đơn giản là cậu căm phẫn sự bất hạnh của bản thân, cậu hận cha mẹ cậu - những người đã khiến cậu sinh ra với khiếm khuyết này , cậu hận cả đám anh hùng và ma vương.
Lúc Kunon còn nhỏ , Quốc Vương đã từng đích thân đến chỗ của cậu và nói về cậu đôi điều, nhưng mà những thứ nghe được chỉ làm cậu căm phẫn.
[Cái gì mà chúc phúc chứ?]
Mọi người xung quanh rất tốt với cậu
,cha mẹ, anh trai hay chị hầu gái của cậu , ai cũng đều dịu dàng với cậu.Nhưng mà cậu cũng nghe được nhiều *âm thanh *,
có lẽ do việc mắt không thể nhìn thấy nên thính giác phải phát triển mạnh mẽ để bù lại .
Cậu không quan tâm đến những giọng nói ấy , việc cậu bị nói gì đi nữa thì dù sao cậu cũng bị mù cho nên nếu không nói trực tiếp trước mặt cậu thì cậu cũng giả vờ là không nghe thấy. Vấn đề là những *tiếng thở dài *,việc thở dài là 1 hành động thể hiện cảm xúc mạnh,những tiếng thở dài thương xót cho cậu, những tiếng thở dài thất vọng về cậu ,hay là những tiếng thở dài tức giận dành cho cậu.
Cậu phải nghe những tiếng thở dài ấy hàng trăm lần , hơn cả những giọng nói vô tâm mà cậu nghe , nó như hàng trăm ngàn nhát dao đâm sâu vào tim cậu vậy.
Bị mù , không thể di chuyển một mình , làm phiền đến người khác, một kẻ không thể sống một mình. 7 tuổi ,độ tuổi mà cậu nhận thức rõ ràng những điều ấy , cơ thể cậu xuất hiện
Thủy Ấn ký .[note61667]
Ấn ký là minh chứng cho việc tích trữ ma lực trong cơ thể, có vẻ như cậu có thể dùng được Thủy ma thuật.[note61668]
Trong khi anh trai và cha mẹ cậu mừng thay cho cậu thì ..
" Vậy thì sao nào?" - cậu lẩm bẩm bằng một giọng nhỏ đến mức không ai nghe thấy.
[Vậy thì sao nào] đó là cảm xúc thật của cậu
[Dù có xảy ra chuyện gì đi nữa thì thì mình cũng chả nhìn thấy được, mình cũng chẳng thể làm cái gì 1 mình được, cũng chả thể đi đâu được , mình có
sở hữu cái gì đi nữa thì cũng là điều vô nghĩa mà thôi].
Từ thời điểm bắt đầu nhận thức mọi thứ xung quanh cho đến bây giờ, Kunon đã sống một cuộc sống trong bóng tối, cậu đã chán với việc tồn tại trên cõi đời này. Cậu sợ hãi việc bị mù, cậu sợ hãi việc phải nghe tiếng thở dài mang đầy cảm xúc của người khác, số lần cậu té ngã bị thương cho đến năm 7 tuổi này nhiều không đếm xuể. Và hơn thế nữa ...
" Haizzz.."
Người trước mắt cậu là Milica đang thở dài.
Milica •Huglia, hơn Kunon 2 tuổi và là đệ cửu công chúa đương nhiệm. Cô gái này được hứa hôn với cậu khi còn chưa biết mặt cậu, nghi thức *ra mắt đã xong nhưng có vẻ cô gái này hoàn toàn thể hiện sự thất vọng về cậu tiếng thở dài*.
[
Cậu thất vọng cũng đúng] -Kunon nghĩ thầm.
Mặc dù cậu cũng chả biết cái Ấn Tích của Người Hùng là thứ gì nhưng rõ ràng trước mặt Milica chỉ có 1 thằng bị mù vô năng thôi, ngay cả Milica cũng thế, cô cũng bị ép làm theo mệnh lệnh của Quốc Vương chứ chẳng phải ý cô muốn. Làm gì có chuyện cô được quyền thích ai hay chọn ai chứ.
Tuy chỉ là 1 tiếng thở dài nhỏ nhưng cậu đã nghe thấy nó, không.. Là cậu đã lỡ nghe thấy nó mới đúng,đó là 1 tiếng thở dài bất mãn .
Nếu đây là 1 buổi hẹn hò thì chắc cậu đã bị đá ngay lập tức rồi.
" Điện Hạ? Milica Điện Hạ?"
Khi đang cùng nhau tản bộ ở khu vườn của gia đình nhà Grion thì đột nhiên cô ấy biến mất - thật ra là cô ấy rời khỏi 1 cách lén lút. [note61669]
Khả năng cảm nhận không gian và thính giác của Kunon đã phát triển để bù vào phần mắt vô dụng của cậu,nó mạnh mẽ đến mức mang cho cậu cảm giác
những cử động đối phương như
đang
trần truồn trước mặt cậu nếu đủ gần.Giống như bây giờ cậu hoàn toàn hiểu rõ việc Milica đang cố gắng không tạo ra tiếng chân,hay là cô ấy đang đi về hướng nào,thậm chí cậu biết rõ vị trí của cậu trong cái khuôn viên này.
[Phiền ghê]- cậu nghĩ.
Chính vì đây là khu vườn của gia đình nhà Grion nên cậu đại khái biết rõ mình đang ở đâu nhờ dòng chảy không khí ,mùi của cỏ ,và nhờ cả cả cái nạng
của cậu nữa. Cậu đã
sống ở đây 7 năm trời, dù có bị mù đi nữa thì cậu cũng sẽ nhớ được khu vườn phía trước nhà này.
Cậu định không quan tâm tới Milica mà quay đầu về phòng nhưng nếu Milica đã làm như vậy thì cậu cũng đành giả bộ cố gắng tìm cô vậy .
[Nếu cậu muốn
làm như vậy thì tôi sẽ đi tìm cậu ]
[Dù sao cũng đã cất công tới đây để gặp mình cơ mà]
[Phiền phức ghê trời ơi!]
Sau khi xuất hiện Thủy Ấn Kí , huấn luyện ma thuật sẽ được thêm vào 1 phần cuộc sống của cậu, số lượng gia sư cho cậu cũng tăng lên . Trước đây thì chỉ có 1 gia sư chuyên đọc những kiến thức trong sách cho cậu nghe
và giờ thì có thêm 1 gia sư dạy thêm về Thủy ma thuật.
" Đúng rồi, chính là cảm giác này , hãy ghi nhớ nó nhé"
Bên trong cậu có thứ gì đó đang vơi đi,còn xung quanh cậu thì lại xuất hiện cái gì đó và gia sư lại khen cậu về điều đó.Kunon không thể nhìn thấy
sự biến hóa đó nhưng cậu có thể cảm nhận được 1 chút , và dù chả cảm nhận được việc mình làm là thành công hay thất bại,
cậu cứ thế
theo những lời giáo viên nói mà hoàn
thành buổi huấn luyện.
Những ngày như thế cứ tiếp tục đến 3 tháng sau vào 1 ngày nọ, Kunon đột nhiên tỉnh ngộ.
[Bây giờ mình đang sử dụng thứ ma thuật gì nhỉ?]- mặc dù cậu chẳng có chút hứng thú gì nhưng ít nhất cậu cũng phải hiểu chính xác mình đang làm cái gì mới được.
Và câu trả lời của giáo viên ma thuật làm cậu cảm thấy ngoài sức tưởng tượng.
" Chắc nó lớn bằng Nhãn Cầu á"
[Có vẻ những viên thủy cầu nổi lơ lửng xung quanh mình to bằng Nhãn Cầu... Sao?]
Cô gia sư bằng những lời nói vô ý , thậm chí có thể gọi là 1 lời nói vô lễ nhưng nó đã làm cho Kunon Thức Tỉnh. 1 cảm giác xung kích chưa từng có trong lòng cậu , trái tim rung động 1 cách mạnh mẽ, 1 khát vọng mạnh mẽ mà cậu đã chôn vùi thật sâu trong tim vì dù cố gắng cầu nguyện bao nhiêu lần thì nó vẫn không thể thực hiện được . Nhưng giờ đây những cảm xúc ấy bùng phát mãnh liệt ở lồng ngực cậu và cứ thế chạy xộc thẳng lên đỉnh đầu cậu.
" Đúng vậy, mình chỉ cần tạo ra Con Mắt ở bên ngoài là được "
Ma lực là của bản thân cậu mà ma lực có thể xuất hiện bên ngoài cơ thể vậy suy ra bản thân cậu và ma lực liên kết với nhau, còn ma thuật lại liên kết với ma lực.
[ Nếu như vậy , nếu mình tạo ra
con mắt bằng ma thuật thì liệu mình có thể nhìn thấy không?liệu mình có thể lấy lại được thị lực thông qua ma thuật thay vì đôi mắt trang trí vô dụng này của mình không??mình sẽ làm được sao ?
Liệu nó có khả năng sao?
KHÔNG, MÌNH NHẤT ĐỊNH SẼ THỰC HIỆN NÓ ĐẾN CÙNG
,NHẤT ĐỊNH!]
không phải làm được hay không mà mà đây là việc mà cậu nhất định phải làm.
Một thằng nhóc
tới việc nhìn thấy phong cảnh của thế giới này còn không thể chứ đừng nói nhìn thấy ý nghĩa cuộc sống, giờ đây cậu lần đầu tiên trong đời
muốn ôm 1 thứ hoài bão to lớn như vậy , không... Thứ hoài bão đó đã luôn nằm trong tim cậu từ lúc cậu còn nhỏ .
[ Mình muốn nhìn thấy gia đình mình!]
[ Mình muốn nhìn thấy cảnh đẹp trên thế gian này!!]
[Mình muốn nhìn thấy tất cả!!!]
Những thứ tưởng chừng như đơn giản với nhiều người, nhưng đối với cậu đó là 1 khát khao cháy bỏng . Và từ đây , Kunon dốc hết sức mình vào ma thuật.