" Không đủ , hoàn toàn không đủ "
Vào 1 buổi tối sau khoảng một tuần khát khao lấy lại thị lực được sinh ra,với trình độ bây giờ
để dần làm quen với ma lực và ma thuật thì bản thân cậu quá thiếu sót.
" cậu chủ nói gì cơ? Tình yêu của chị dành cho cậu chủ không đủ sao?"
Cô hầu gái của cậu vừa nói gì đó nhưng cậu không quan tâm.
" em nghĩ là nó đủ rồi "
Chết thật , cậu lỡ cuốn theo rồi .
Kunon
bỏ bụng bữa tối bằng miếng sandwich và cậu vừa xác nhận nó là những nguyên liệu gì vừa nhìn nhận lại cả ngày hôm nay . Buổi sáng học kiến thức còn
buổi chiều là buổi luyện tập ma thuật tự do , cả tuần nay nó cứ lặp đi lặp lại như vậy và cậu cũng không muốn thay đổi nó.
Gần như không có sự tiến bộ rõ rệt nào , không hề có . Dù thế...
" thật tốt quá, không uổng công chị
không tiếc dùng hết tình yêu của mình dành cho cậu chủ ".
"
em biết là chị iko thương em nhưng mà... "
" Đã như thế rồi mà cậu chủ vẫn không thấy đủ sao ? Được rồi , vậy chỉ còn cách ngủ cùng nhau thôi , cậu chủ đã sẵn sàng chưa!?"
" vậy sao ? Không cần đâu ạ"
Không chỉ hầu gái iko mà cả cha mẹ hay anh trai cậu đều mang cho cậu cảm giác được yêu thương . Chính vì cậu biết mình được yêu thương nên cậu cảm thấy áp lực khi không thể đáp lại tình cảm ấy và cũng chính vì chính
yêu thương gia đình mình nên cậu không thể luôn tiêu cực với họ mãi được . Kết quả là cậu chuyển sang 1 nơi xa gia đình
có ít
vật cản ( người mù không thấy vật cản
mà) cùng với iko.
Đây là nơi thích hợp với mong muốn của cậu , dù sao thì mỗi lần gặp là 1 lần thất vọng, rồi họ sẽ lại thở dài mà thôi , cậu không muốn có tình cảnh
như vậy.
[Ngay khi mình đã làm như vậy thì thỉnh thoảng gia đình vẫn tới gặp mình] - cậu nghĩ mình vẫn được gia đình yêu thương.
[Vì gia đình , nhất định mình phải lấy lại được thị giác,mình sẽ không làm họ thất vọng thêm 1 lần nào nữa!]
" Lượng tri thức và ma lực của mình hoàn toàn không đủ ,vả lại mình có cảm giác thể lực của mình quá yếu "
Cậu luôn ngất đi sau mỗi buổi tập nên thay vì nghĩ rằng thể lực hay ma lực không đủ thì cậu nghĩ rằng cậu đều thiếu cả hai.
" Nhưng mà chịu thôi , cậu chủ mới 7 tuổi ,cái độ tuổi đang phát triển tâm lý lẫn cơ thể đấy ạ"
Kunon đồng ý với quan điểm của Iko,nhưng mà đợi tới lúc nào mới được cơ chứ , cậu không có thời gian nhàn nhã đợi cơ thể
và tâm trí phát triển từ từ đâu . Nếu được thì cậu muốn có được thị giác ngay bây giờ cơ .
" .. Nhưng mà, chị thấy cậu chủ ăn ít quá , sức ăn và cơ thể của cậu chủ thua xa so với những đứa trẻ đồng lứa đấy ạ"
[ Là vậy à ? ] - Kunon gật đầu.
"Vậy là cơ thể cũng không đủ "
Cậu không hề nghĩ đến việc cơ thể của mình cũng cần sự phát triển.
[Thế thì thì mình biến cách giải quyết rồi]
[Chỉ cần ăn nhiều hơn nữa là được chứ gì , ăn thật nhiều , nhiều hơn nữa so với bây giờ ]
"Chị có bài tập luyện cơ thể nào tốt thì chỉ cho em với chị Iko"
Vì
bị mù cho nên cậu ít khi vận động nhiều vì mỗi lần cử động sai lầm thì cậu luôn va phải 1 thứ gì đó còn không thì té ngã và bị thương, chính vì vậy cho nên thể chất của cậu thuộc loại chưa đến chợ đã hết tiền ( yếu sinh lý). Ngay cả Iko cũng phải cố hết sức mỗi lần ôm cái cơ thể rã rời đó của cậu về nhà .
" Đúng.. vậy nhỉ ? Có lẽ cậu chủ nên phát triển thêm cơ bắp ".
Bị mù không có nghĩa là cơ thể
cũng sẽ yếu , lúc trước cậu đã sống 1 cách buông thả bản thân và coi mọi thứ sao cũng được, và mãi như thế cũng chả sao nhưng bây giờ nó là 1 tư tưởng tai hại . Trong suốt tuần nay
cậu nhận ra được 1 điều là
dù là
sử dụng ma lực , ma thuật thì cơ thể cậu sẽ có dấu hiệu hụt hơi ,thở dốc chỉ sau 2 , 3 lần luyện tập mà thôi.
Luyện tập yêu cầu 1 giới hạn thể lực nhất định nếu không chỉ tổ phí thời gian vì hiệu xuất quá thấp .
Có 1 cậu chuyện thất bại nổi tiếng của 1 ông vua ngu ngốc
trong lịch sử của 1 quốc gia nọ về việc ông ta vừa cố gắng cải cách đất nước vừa can thiệp vào bộ máy chính quyền thối nát ,kết quả là ông ta chả thay đổi được bất cứ thứ gì cho đến lúc băng hà.
Điều quan trọng ở đây là việc không thể ôm đồm mọi
thứ vào 1 lần được . Để không phạm phải vào vết xe đổ đó cũng như không đau đầu khi phải lựa chọn thì cậu quyết định làm từng thứ một .
Chắc chắn nó sẽ là đường tắt nhất
cho mục tiêu của cậu . Việc tối ưu tiên sẽ là ma thuật còn việc thứ 2 sẽ là cường thân kiện thể (
1 cơ thể khỏe mạnh) vì nó là yêu cầu để có thể sử dụng được nhiều ma thuật hơn.
Cơ thể sẽ được rèn luyện khi cạn kiệt ma lực và ngược lại nếu cơ thể mệt mỏi thì ma thuật sẽ được chui rèn , giải thích theo logic của cậu thì chính là như vậy.
[ Chính là nó, đây chính là định hướng tương lai của mình
!] - kunon nghĩ.
" chị Iko , em muốn tăng khẩu phần ăn của em "
" Đã hiểu thưa cậu chủ "
" Còn nữa , em muốn rèn luyện sức khỏe thì nên làm gì ạ?"
Trong đầu của iko ngay lập tức hiện lên những hành động như đi bộ , chạy vv... Nhưng mà chắc chắn Kunon sẽ không làm được vì kiểu gì cậu cũng sẽ vấp ngã rồi bị thương mà thôi, dù sao cô cũng là người thấy cậu ngã rất nhiều lần từ hồi
bé đến giờ nên cô quyết định sẽ không nói về
mấy thứ đó .
" ừmm, động tác vung thì sao
ạ? Đó là 1 hành động đứng tại chỗ đó cậu chủ "
"Động tác vung ạ ? Ý chị là mấy thứ như kiếm sao?"
" Vâng thưa cậu chủ "
" Vậy chị có thể chỉ cho em cách làm được không ạ ?"
Cậu định tìm hiểu về nguyên lý hoạt động nhưng mà đáng tiếc rằng cậu chưa bao giờ
nhìn thấy động tác vung kiếm bao giờ, thay vì tự tưởng tượng vớ vẩn rồi tự
vung kiếm theo lời tổ tiên mách bảo
thì thà nhờ vả ai đó chỉ dạy còn hơn .
" Xin lỗi đã phải làm cậu chủ thất vọng ,thật ra chị đây hoàn toàn mù về mấy lĩnh vực võ thuật hay chiến đấu. Nhưng mà
tụi mình có thể nói với gia chủ đấy , mấy thư như vung kiếm thì chắc tới người gác cổng cũng dạy được thôi ạ"
"
thế à , vậy em nhờ chị được không ạ ?"
" Chị hiểu rồi , vậy để đêm nay... À quên mất tối nay gia chủ và phu nhân không có ở nhà , vậy để mai chị nhờ thử bác Baren vậy "
Baren là quản gia của gia tộc Grion, nếu như cha mẹ của Kunon không có ở nhà thì sẽ coi như ông ấy là người phụ trách toàn bộ mọi thứ ở đây.
" em nhờ chị ạ ".
Từ giờ việc mà Kunon phải làm sẽ nhiều lên nhưng mà đối với cậu mọi thứ ngày càng trở nên thú vị , cả rèn luyện ma thuật hay rèn luyện cơ thể đều có mối liên hệ chặt chẽ với nhau .
Cậu sẽ nỗ lực hết mình để có thể thực hiện nguyện vọng lấy lại thị lực dù cho có khó khăn ,trắc trở bao nhiêu đi nữa
vì nếu không nỗ lực vì điều đó
cậu sẽ không có động lực nào để sống tiếp cả.
Ngày hôm sau.
Buổi chiều khi mà cậu còn đang miệt mài luyện tập ma thuật với 1 cơ thể ướt sũng vì đổ mồ hôi thì đột nhiên xuất hiện tiếng chân lạ tiến đến chỗ của cậu.
" Lần đầu gặp mặt, ta là Ouro•Tauro , từng là giáo viên của
phái kiếm thuật đông hổ lưu "
" Người chính là sư phụ Ouro•Tauro... đấy ạ?"
Ouro Tauro chính là tên của
người dạy kiếm thuật cho anh trai cậu .
" Đúng vậy, ta chính là Ouro đó đây . Ta có nghe con muốn học tư thế vung kiếm nên đã tức tốc chạy đến đây"
" Liệu có ổn không ạ ? 1 người cao quý như Ouro sư phụ lại dạy cho
1 người như cháu ....
Cháu còn bị mù nữa thì ... Làm sao mà học kiếm thuật 1 cách đúng đắn
được ạ".
Đối mặt với 1 Kunon đang dè dặt vì những suy nghĩ tiêu cực của cậu , Ouro bật cười.
" Phư phư phư ( điệu cười), để ta nói cho con biết về thứ gọn là kiếm thuật này vốn dĩ chỉ là một thứ không đúng đắn rồi vì đây là một kĩ thuật khiến kẻ yếu trở thành kẻ mạnh .
Trong thế giới tự nhiên thì việc kẻ yếu trở thành kẻ mạnh là hành vi trái lại với lẽ trời, như vậy con còn nghĩ nó là
đúng đắn sao?"
[ Ổng nói cái gì mà mình chẳng hiểu vậy nè , thôi kệ đi giờ chỉ cần ổng dạy cho mình là được]