Thành phố A
Mặt trời lên mang theo bao tia nắng ấm áp của một ngày mới. Hoạt động của con người vì thế mà hoạt động trở lại
Tại biệt thự lớn, ở ngoài nhìn rất xa hoa, tuyệt đẹp, nhưng ở trong mọi thứ lại khác xa với nó, quần áo nằm ngổn ngang, nước uống, đồ hộp, vỏ trái cây đầy nhà, ngay cả trên bồn rửa, chén bát cũng được lấp đầy
Một gian phòng khác của biệt thự, trong đây tất cả đồ đạc còn kinh khủng hơn, quần áo, giày dép còn ném vứt tả tơi. Trên chiếc giường xa xỉ có một cô gái đang đưa mình khẽ cựa quậy. Cô vươn 2 vai làm động tác mỗi sáng theo thói quen. Rời khỏi giường, đôi mắt vẫn còn mơ màng, chân trái của cô vô tình giẫm vào chiếc giày cao gót, một trận ngã ập xuống sàn làm người kia còn ngái ngủ tỉnh dậy ngay tức khắc.
Đôi mắt to mở ra nhìn thứ làm mình ngã, một chiếc giày cao gót nằm đó. Cô thầm rủa kẻ nào chơi sỏ cô. Rồi sau đó, bỗng nhiên nhớ lại điều gì cô lại đảo mắt ngắm từng đồ đạc của căn phòng. Ông trời ơi đây là nơi nào mà còn quái dị hơn phòng cô.
Hãy nói cho cô biết vì sao cô lại ở chỗ này. Hôm qua cô còn ôm Điềm Điềm ngủ kia mà. Sáng nay cũng không thấy nó liếm mặt đánh thức cô. Con người trở nên tá hỏa cô kiếm phòng vệ sinh lập tức lao vào. OMG! Chuyện gì đang xảy ra nhìn trước gương là một cô gái cả cơ thể và trên đầu đều quấn 1 cái khăn, đáng sợ nhất khắp nơi trên người cô ta, ngay cả mặt một màu nâu toàn tập.
Cô lấy nước tạt vào mặt, màu nâu biến mất. Mở luôn cái vòi sen làm chảy hết thứ nâu kia trên cơ thể. Xuất hiện trong gương là một cô gái vô cùng xinh đẹp, làn da trắng nõn, bàn tay không ngoại lệ, mịn màng trong thấy. Khuôn mặt cô gái này thật sự mà nói là một kiệt tác của tạo hóa.
Nhưng điều đáng nói cô gái này là ai??? Là cô sao, tự nhiên một ngày vịt hóa thiên nga. Cô rùng mình, đáng sợ. Tại sao cô lại ở trong thể xác này, cô gái này tên gì, nhà ở đâu, con gái nhà ai, thân phận thế nào cô còn không biết, còn nữa cô gái này đã đi đâu
Cửa phòng mở ra, một thiên thần nhỏ bước vào, nói đúng một bé gái có khuôn mặt thiên thần bước vào, thiên thần thì thật là thiên thần nhưng lời nói của cô bé chu ngoa, đánh đá không khác gì ác ma nhỏ
-Dì Ngô, mẹ làm ơn sáng sớm đã hét ầm cả nhà như thế!
Cô lần nữa tá hỏa, mẹ là mẹ đấy. Thân thể này làm mẹ của một bé gái 5 tuổi. Thật kinh khủng, điều gì đang xảy ra với cô. Ngủ dậy sau một đêm người trở nên xinh đẹp, lại còn là mẹ của 1 bé gái.
-Không! Không xảy ra chuyện gì hết bảo bối sáng nay mẹ lỡ giẫm vào chiếc giày cao gót rồi trượt té một chút.
Bối Bối không nghe lầm chứ, người mẹ này bảo mình là bảo bối. Nói chuyện nhẹ nhàng với mình, không ầm ĩ như mọi ngày. Bà ta lại giở trò gì nữa đây. Cô bé đưa mắt nhìn cô đầy nghi vấn, tò mò, cảnh giác đều hội tụ. Đối với cô nảy giờ quan sát phát hiện cô bé này không hề giống mẹ ruột của mình một phần tương tự nào.
Cô bé xoay người đóng cửa phòng một cái “Rầm”.
Căn phòng yên tĩnh như ban đầu. Cô bắt đầu tỉnh tảo hơn làm vệ sinh rồi nhanh chóng kiếm thông tin của cô gái trẻ này. Quyển nhật ký của cô ấy đã nói lên tất cả.
Cô gái này tên đầy đủ Ngô Mẫn Như, 24 tuổi, thất nghiệp. Sống dựa vào tiền của gia đình gửi vào thẻ hàng tháng để nuôi 3 mẹ con. Trước đây từng đi học nhưng học là một trường dân lập. Tiểu thư của Ngô Gia vì cuộc sống buông thả gia đình đuổi ra ngoài sống riêng, có nhiều tình yêu nhưng người mà cô yêu thật lòng là Tiêu Chính Uy. Đáng tiếc anh ta lại say đắm chị của cô gái này là Ngô Mẫn Nhu. Biết được tình cảm của hai người họ cô ấy ra sức ngăn cản, phá đám, lừa dối dẫn đến mang thai.
Cái thai này ban đầu là điều Mẫn Như mong đợi thậm chí là yêu thương. Thế nhưng khi chuyện đổ bể Chính Uy phát hiện Mẫn Như lừa dối, anh ta liền cắt đứt với cô ấy. Hai đứa con sinh ra không được tình thương của cha, bao bọc tình cảm của mẹ. Mà Mẫn Như vì thế trở nên căm ghét hai đứa con của mình.....
Chà chà!! Sao cô gái này giống như nhân vật nữ phụ Ngô Mẫn Như trong tiểu thuyết Yêu Anh của bạn cô sáng tác. Tên của hai người kia cũng giống, ngay cả gia đình cũng thế. Đùng!!! Một ý niệm xuyên qua đầu cô đã trùng sinh vào cuốn tiểu thuyết của bạn thân mình. Và xuyên không vào nữ phụ bi thảm này, tự chúc mừng bản thân cô đã có một vé độc đắc đi vào thế giới tiểu thuyết.
Nhân vật Ngô Mẫn Như là nhân vật cô đau lòng nhất sau khi đọc quyển tiểu thuyết này. Cô cũng hai ba lần mắng con bạn mình vì sao lại tạo ra một nghịch cảnh cho cô ấy. Người ta còn có 2 đứa con mà nó nhẫn tâm viết những dòng chữ đưa cô ấy vào mọi tình huống nguy hiểm, suýt mất mạng 2 lần. Yêu nam chính nhưng tình cảm không được đáp lại, bày ra mọi hành vi ngu xuẩn mà dần hại chết bản thân.
Đã bao lần cô thầm nghĩ mình sẽ là người thay đổi số phậncả 3 mẹ con họ. Không ngờ ông trời đã toại nguyện. Thế thì từ nay cô sẽ thay cô ấy sống tiếp và nuôi dưỡng 2 đứa con này. Tránh xa nam nữ chính, gia đình họ Ngô, Tiêu, những thứ liên quan đến họ. Bởi vì cô biết giữa họ đã được con bạn mình tạo ra một cái vòng bảo vệ chắc chắn. Còn cô chỉ là một nhân vật nhỏ bé không thể nào phá vỡ cái vòng này.
Mặt trời lên mang theo bao tia nắng ấm áp của một ngày mới. Hoạt động của con người vì thế mà hoạt động trở lại
Tại biệt thự lớn, ở ngoài nhìn rất xa hoa, tuyệt đẹp, nhưng ở trong mọi thứ lại khác xa với nó, quần áo nằm ngổn ngang, nước uống, đồ hộp, vỏ trái cây đầy nhà, ngay cả trên bồn rửa, chén bát cũng được lấp đầy
Một gian phòng khác của biệt thự, trong đây tất cả đồ đạc còn kinh khủng hơn, quần áo, giày dép còn ném vứt tả tơi. Trên chiếc giường xa xỉ có một cô gái đang đưa mình khẽ cựa quậy. Cô vươn 2 vai làm động tác mỗi sáng theo thói quen. Rời khỏi giường, đôi mắt vẫn còn mơ màng, chân trái của cô vô tình giẫm vào chiếc giày cao gót, một trận ngã ập xuống sàn làm người kia còn ngái ngủ tỉnh dậy ngay tức khắc.
Đôi mắt to mở ra nhìn thứ làm mình ngã, một chiếc giày cao gót nằm đó. Cô thầm rủa kẻ nào chơi sỏ cô. Rồi sau đó, bỗng nhiên nhớ lại điều gì cô lại đảo mắt ngắm từng đồ đạc của căn phòng. Ông trời ơi đây là nơi nào mà còn quái dị hơn phòng cô.
Hãy nói cho cô biết vì sao cô lại ở chỗ này. Hôm qua cô còn ôm Điềm Điềm ngủ kia mà. Sáng nay cũng không thấy nó liếm mặt đánh thức cô. Con người trở nên tá hỏa cô kiếm phòng vệ sinh lập tức lao vào. OMG! Chuyện gì đang xảy ra nhìn trước gương là một cô gái cả cơ thể và trên đầu đều quấn 1 cái khăn, đáng sợ nhất khắp nơi trên người cô ta, ngay cả mặt một màu nâu toàn tập.
Cô lấy nước tạt vào mặt, màu nâu biến mất. Mở luôn cái vòi sen làm chảy hết thứ nâu kia trên cơ thể. Xuất hiện trong gương là một cô gái vô cùng xinh đẹp, làn da trắng nõn, bàn tay không ngoại lệ, mịn màng trong thấy. Khuôn mặt cô gái này thật sự mà nói là một kiệt tác của tạo hóa.
Nhưng điều đáng nói cô gái này là ai??? Là cô sao, tự nhiên một ngày vịt hóa thiên nga. Cô rùng mình, đáng sợ. Tại sao cô lại ở trong thể xác này, cô gái này tên gì, nhà ở đâu, con gái nhà ai, thân phận thế nào cô còn không biết, còn nữa cô gái này đã đi đâu
Cửa phòng mở ra, một thiên thần nhỏ bước vào, nói đúng một bé gái có khuôn mặt thiên thần bước vào, thiên thần thì thật là thiên thần nhưng lời nói của cô bé chu ngoa, đánh đá không khác gì ác ma nhỏ
-Dì Ngô, mẹ làm ơn sáng sớm đã hét ầm cả nhà như thế!
Cô lần nữa tá hỏa, mẹ là mẹ đấy. Thân thể này làm mẹ của một bé gái 5 tuổi. Thật kinh khủng, điều gì đang xảy ra với cô. Ngủ dậy sau một đêm người trở nên xinh đẹp, lại còn là mẹ của 1 bé gái.
-Không! Không xảy ra chuyện gì hết bảo bối sáng nay mẹ lỡ giẫm vào chiếc giày cao gót rồi trượt té một chút.
Bối Bối không nghe lầm chứ, người mẹ này bảo mình là bảo bối. Nói chuyện nhẹ nhàng với mình, không ầm ĩ như mọi ngày. Bà ta lại giở trò gì nữa đây. Cô bé đưa mắt nhìn cô đầy nghi vấn, tò mò, cảnh giác đều hội tụ. Đối với cô nảy giờ quan sát phát hiện cô bé này không hề giống mẹ ruột của mình một phần tương tự nào.
Cô bé xoay người đóng cửa phòng một cái “Rầm”.
Căn phòng yên tĩnh như ban đầu. Cô bắt đầu tỉnh tảo hơn làm vệ sinh rồi nhanh chóng kiếm thông tin của cô gái trẻ này. Quyển nhật ký của cô ấy đã nói lên tất cả.
Cô gái này tên đầy đủ Ngô Mẫn Như, 24 tuổi, thất nghiệp. Sống dựa vào tiền của gia đình gửi vào thẻ hàng tháng để nuôi 3 mẹ con. Trước đây từng đi học nhưng học là một trường dân lập. Tiểu thư của Ngô Gia vì cuộc sống buông thả gia đình đuổi ra ngoài sống riêng, có nhiều tình yêu nhưng người mà cô yêu thật lòng là Tiêu Chính Uy. Đáng tiếc anh ta lại say đắm chị của cô gái này là Ngô Mẫn Nhu. Biết được tình cảm của hai người họ cô ấy ra sức ngăn cản, phá đám, lừa dối dẫn đến mang thai.
Cái thai này ban đầu là điều Mẫn Như mong đợi thậm chí là yêu thương. Thế nhưng khi chuyện đổ bể Chính Uy phát hiện Mẫn Như lừa dối, anh ta liền cắt đứt với cô ấy. Hai đứa con sinh ra không được tình thương của cha, bao bọc tình cảm của mẹ. Mà Mẫn Như vì thế trở nên căm ghét hai đứa con của mình.....
Chà chà!! Sao cô gái này giống như nhân vật nữ phụ Ngô Mẫn Như trong tiểu thuyết Yêu Anh của bạn cô sáng tác. Tên của hai người kia cũng giống, ngay cả gia đình cũng thế. Đùng!!! Một ý niệm xuyên qua đầu cô đã trùng sinh vào cuốn tiểu thuyết của bạn thân mình. Và xuyên không vào nữ phụ bi thảm này, tự chúc mừng bản thân cô đã có một vé độc đắc đi vào thế giới tiểu thuyết.
Nhân vật Ngô Mẫn Như là nhân vật cô đau lòng nhất sau khi đọc quyển tiểu thuyết này. Cô cũng hai ba lần mắng con bạn mình vì sao lại tạo ra một nghịch cảnh cho cô ấy. Người ta còn có 2 đứa con mà nó nhẫn tâm viết những dòng chữ đưa cô ấy vào mọi tình huống nguy hiểm, suýt mất mạng 2 lần. Yêu nam chính nhưng tình cảm không được đáp lại, bày ra mọi hành vi ngu xuẩn mà dần hại chết bản thân.
Đã bao lần cô thầm nghĩ mình sẽ là người thay đổi số phậncả 3 mẹ con họ. Không ngờ ông trời đã toại nguyện. Thế thì từ nay cô sẽ thay cô ấy sống tiếp và nuôi dưỡng 2 đứa con này. Tránh xa nam nữ chính, gia đình họ Ngô, Tiêu, những thứ liên quan đến họ. Bởi vì cô biết giữa họ đã được con bạn mình tạo ra một cái vòng bảo vệ chắc chắn. Còn cô chỉ là một nhân vật nhỏ bé không thể nào phá vỡ cái vòng này.